Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0872

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0872: Sở Mộ trở về
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Chỉ chốc lát sau Sở Mộ đã cảm thấy chấn động kịch liệt. Giống như là ngọn núi sụp đổ, nghiền nát. Kéo dài chừng ba mươi thức rồi mới dừng lại. Lại một lần nữa khôi phục như bình thường.

Khó trách Tam cung chủ lại bảo ngồi xuống.

- Hiện tại Thiên Hoang đại hạm đã tiến vào đường hầm không gian, đến thế giới Thái cổ ước chừng còn mất nửa năm. Trong khoảng thời gian này chúng ta cứ ngồi trên ghế, ngươi có thể suy nghĩ một chuyện.

Tam cung chủ nói, nói xong đối phương lập tức nhắm hai mắt lại.

Sở Mộ đáp lại một tiếng, nhìn chung quanh một lát. Lúc này hắn có thể chứng kiến bên ngoài là một mảnh bóng đêm. So với Hắc Ám tuyệt vực còn đen hơi. Hắn cũng nhắm hai mắt lại.

Thời gian nửa năm hắn có thể lợi dụng cho tốt. Suy nghĩ kiếm kỹ hoặc là tu luyện bộ thượng Kiếm Đồng. Tóm lại không thể không công uổng phí nửa năm. Nhưng rất nhanh Sở Mộ đã phát hiện ra, hắn không có cách nào tu luyện, dường như bị ảnh hưởng gì đó, chung quy không có cách nào tiến vào trạng thái tu luyện.

Thời gian nửa năm kỳ thực không dài, nhưng mà cũng không tính là ngắn. Mấu chốt là phải xem đang ở trong hoàn cảnh nào. Ở trong bóng đêm như vậy, không có thanh âm nào, đủ để khiến cho người ta nổi giận. Nhất là không có cách nào tiến vào trạng thái tu luyện càng thêm khó chịu.

Chỉ là có khó chịu cũng phải thừa nhận, có đôi khi Tam cung chủ đột nhiên lại mở miệng nói chuyện phiếm với Sở Mộ. Đàm luận một ít vấn đề trên phương diện tu luyện. Lại hỏi một ít kiến thức lịch lãm rèn luyện của hắn. Sở Mộ biết rõ, đây là Tam cung chủ nhân cơ hội này gián tiếp trợ giúp hắn.

Nói chuyện phiếm... đàm luận... tu luyện... Thời gian nhanh chóng trôi qua. Khoảng thời gian này cũng không còn khó chịu như vậy nữa.

Bầu trời của Thế giới Thái cổ lơ lửng trên cao, ngàn vạn tia sáng như kiếm xuyên qua hư không, chiếu rọi mặt đất. Trong vô số ánh sáng ẩn chứa quang mang bảy màu.

Hưởng thụ ánh nắng mặt trời, mặc trường bào màu trắng. Sở Mộ đi trên địa bàn của Thiên Phong kiếm cung, cảm giác quen thuộc đã lâu từ trong lòng bàn chân lan tràn toàn thân, toàn thân hắn không tự chủ được run rẩy một cái.

- Ta trở lại rồi.

Tay trái nắm vỏ kiếm, dạo bước tiến lên. Nhìn qua kiếm trúc quen thuộc trước kia, ánh mắt Sở Mộ có chút hoảng hốt, thì thào lẩm bẩm, giống như đang than nhẹ vậy.

Bảy năm rưỡi, trọn bảy năm rưỡi, giống như cách một thế hệ. Lại dường như chỉ một chớp mắt, nhắm mắt mở mắt đã qua đi.

Ngước mắt nhìn qua, nhìn thấy nhiều thêm không ít gương mặt xa lạ.

Bỏ qua ánh mắt của người khác, Sở Mộ nhanh chóng bước đi, dựa theo trí nhớ, đi về phía nơi ở của giáo tập Quý Thiên Tường.

Sở Mộ không biết lúc này giáo tập Quý Thiên Tường còn có ở đó hay không.

...

- Ngươi... Ngươi... Ngươi.

Hai mắt giáo tập Quý Thiên Tường trợn ngược, đồng tử run lên, ngón tay chỉ vào Sở Mộ liên tục run rẩy, không có cách nào ức chế sự khiếp sợ và kích động trong lòng.

- Giáo tập, ta trở lại rồi.

Sở Mộ mỉm cười, che đấu vẻ kích động của mình, dùng sức nói.

- Tốt, tốt, tốt.... Trở lại là tốt rồi... ha ha ha.

Quý Thiên Tường dùng sức lắc lắc vai Sở Mộ, ngữ khí hết sức kích động, cười to không thôi.

Cuối cùng cũng là cường giả Kiếm Vương cấp, tâm tính bất phàm. Kích động qua đi, nhanh chóng bình tĩnh trở lại rồi nhìn qua Sở Mộ. Ánh mắt kia dường như có ngàn vạn nghi vấn, nhưng mà không biết nói từ chỗ nào.

- Ngươi..

Ngẫm lại, Quý Thiên Tường mở miệng, suy nghĩ có chú rối loạn, cũng không biết nên hỏi cái gì.

- Giáo tập, đợi sau này ta sẽ nói rõ.

Dường như Sở Mộ có thể hiểu được sự kích động trong lòng Quý Thiên Tường lúc này. Nhưng mà hắn càng thêm quan tâm tới Chấn Thiên chiến đội và đồng bạn của hắn hơn.

- Đám người Tần Sơn Hà, Đồ Cương và Đạm Đài Lưu Quang như thế nào rồi?

- Ngươi có một đám đồng bạn tốt.

Quý Thiên Tường trầm ngâm một lát rồi nói.

- Chấn Thiên chiến đội trong bảy năm rưỡi này không ngừng phát riển, đã trở thành chiến đội cao cấp đỉnh tiêm nhất. Theo ta được biết, bọn hắn đang tiến vào Huyết Sắc hoang nguyên chấp hành nhiệm vụ tấp cấp chiến đội.

- Nhiệm vụ tấn cấp chiến đội, Chấn THiên chiến đội muốn trở thành chiến đội siêu cấp sao?

Sở Mộ có chút hoảng hốt, dưới tình huống hắn không có mặt ở đây, hóa ra Chấn Thiên chiến đội lại phát triển tới một bước này.

- Tinh Trần chiến đội của Tư Không Chiến thì thế nào?

Nhớ tới việc này, Sở Mộ lại hỏi.

- Tinh Trần chiến đội... Tư Không chiến quả thực rất lợi hại, thực lực bản thân cường đại, thiên phú hơn người. Dưới sự dẫn dắt của hắn, Tinh Trần chiến đội phát triển nhanh chóng. Hôm nay đxa trở thành siêu cấp chiến đội thứ tư sau Thí Thần chiến đội, Trảm Ma chiến đội và Đồ Yêu chiến đội.

Quý Thiên Tường thở dài:

- Ta biết rõ đổ ước giữa các ngươi, Tinh Trần chiến đội trước khi Chấn Thiên chiến đội tới. Tư Không Chiến đã đứng thứ tư trong Phong Vân bảng của Thanh Phong kiếm cung, gần với Giang Thiên Mạc, Hải Vô Nhai và Vương Đạo.

Sở Mộ gật gật đầu, Tư Không Chiến quả thực rất có thiên phú. Hắn cũng chưa từng xem thường đối phương. Thời gian bảy năm qua, hắn có tăng trưởng cực lớn như vậy, không có đạo lý nào người khác không tăng lên, như vậy mới là kỳ quía.

- Hiện tại ta đã trở về.

Sở Mộ nói.

Quý Thiên Tường cười lớn, nói:

- Thực lực cũng đạt tới Thần Ngưng cảnh đại thành. Phong Thần Huyết Chú của Minh thần tộc cuối cùng vẫn không làm gì được ngươi.

- Giáo tập, ta muốn đi vào trong Huyết Sắc hoang nguyên, hội họp với đồng bạn của ta.

Sở Mộ nói rồi đứng dậy.

- Đi đi. Ta sẽ đem tin tức ngươi trở về báo cáo cho Lăng Vân tổng giáo tập.

Quý Thiên Tường nói.

Gật đầu, Sở Mộ rời đi, nhanh chóng đi về phía khu vực đệ tử tinh anh. Dừng lại trước Chiến lâu, đưa ra huy chương chiến đội của mình. Xem nhiệm vụ mà Chấn Thiên chiến đội chấp hành.

Kiếm lệnh thân phận đệ tử tinh anh của Thiên Phong kiếm cung Sở Mộ vẫn còn giữ. Lúc nyaf hắn có thể trực tiếp thông qua cánh cửa huyết sắc, tiến vào trong Thiên Phong cốc.

So với bảy năm rưỡi trước, Thiên Phong cốc không có bất luận biến hóa gì. Chỉ có điều có thêm không ít khuôn mặt xa lạ. Hẳn là đệ tử vừa mới tấn cấp lên làm đệ tử tinh anh trong bảy năm rưỡi này.

Lần này khi Sở Mộ tiến vào Thiên Phong cốc cũng không có tạo thành gợn sóng gì. Có một ít người hiếu kỳ nhìn hắn một cái, là khuôn mặt xa lạ, không hơn.

Bước tới lối ra Thiên Phong cốc, khi đi qua mấy người...

- Người nọ...

Kiếm giả vừa đối mặt với Sở Mộ đột nhiên dừng bước lại, quay đầu nhìn về bóng lưng Sở Mộ, có chút đăm chiêu.

- Sao vậy?

Đồng bạn hắn cũng quay đầu lại, hiếu kỳ hỏi.

*****

- Không có gì, chỉ là cảm thấy người nọ có chút quen mắt mà thôi.

- Nhìn quen mắt thì có gì mà kỳ quái như vậy chứ?

Đồng bạn hắn lơ đễnh cười cười.

- Nói cũng đúng.

Chính bản thân người kia cũng cười. Đệ tử tinh anh trong Thiên Phong kiếm cung nhiều như vậy, nhìn quen mắt rất là bình thường.

...

Hít sâu một hơi, khí tức mà chỉ Huyết Sắc hoang nguyên có tràn vào trong mũi.

Thân thể nhoáng lên một cái, hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng tiến lên. cho dù không có cách nào phi hành, nhưng mà tốc độ của Sở Mộ vẫn rất nhanh. Trong nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa.

Huyết Sắc hoang nguyên rất lớn, Sở Mộ cũng không biết người của Chấn Thiên chiến đội ở đâu. Cũng may tốc độ của hắn cực nhanh, chỉ có thể dựa vào tốc độ và nhãn lực hơn người, nhanh chóng tìm kiếm. Cũng có thể tìm người hỏi thăm, phương pháp có một ít, chung quy cũng sẽ biết được.

Khí thức Thần Ngưng cảnh tản mát ra, kinh động hung thú Thái cổ bốn phương tám hướng, làm cho chúng không dám tới gần, lại càng không dám công kích Sở Mộ.

Không ngừng tiến lên, lúc gặp Kiếm giả nhân tộc, Sở Mộ sẽ dừng lại hỏi thăm một phen.

- Chấn Thiên chiến đội sao? Không rõ ràng lắm.

- Không biết đi nơi nào.

Trên cơ bản mọi người đều nói không biết

Có đôi khi cũng gặp dị tộc, ví dụ như Viêm tộc, Cuồng chiến tộc hay là Thiên Yêu tộc. Lúc nhìn thấy Sở Mộ, tất cả đều cho rằng hắn là con mồi, kết quả lại chết dưới kiếm của Sở Mộ.

Hết thảy đều miểu sát.

Một đoạn thời gian ngắn sau đó, Sở Mộ lại gặp được một chiến đội của Kiếm giả nhân tộc. Là một tiểu đội hạch tâm của chiến đội cao cấp, tiểu đội trưởng không ngờ lại là một Kiếm giả Thần Ngưng cảnh.

Bảy năm rưỡi tước, chiến đội cao cấp của Thiên Phong kiếm cung cơ bản đều là Kiếm giả Nguyên cực cảnh. Chỉ có ba đại chiến đội siêu cấp mới có được Kiếm giả Thần Ngưng cảnh. Mỗi người đều tiến bộ. Bảy năm rưỡi qua đi, từ Nguyên cực cảnh đột phá tới Thần Ngưng cảnh cũng là chuyện rất bình thường.

- Có việc gì?

Tiểu đội trưởng của chiến đội cao cấp này nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ngữ khí lãnh đạm.

- Các ngươi có gặp người của Chấn Thiên chiến đội hay không?

Sở Mộ trực tiếp hỏi, trên người tản mát ra khí tức Thần Ngưng cảnh, bất quá chỉ khống chế ở cấp độ Thần Ngưng cảnh nhập mộp, không sai biệt lắm với đối phương.

- Chấn Thiên chiến đội?

Tiểu đội trưởng của đội ngũ này suy nghĩ một chút, dường như đang cân nhắc có nên nói hay không, hắn chợt gật đầu.

- Từng gặp, bọn hắn đang chấp hành nhiệm vụ tấn chức lên siêu cấp chiến đội.

- Ở nơi nào vậy?

Sở Mộ vội vàng hỏi.

- Cụ thể ở nơi nào ta cũng không biết. Mấy ngày trước lúc ta gặp bọn hắn, bọn hắn đang đi về phía kia.

Tên đội trưởng này vươn tay về phía bên trái.

- Đa tạ.

Sở Mộ gật đầu, bước chân di chuyển, nhanh chóng phóng theo hướng tên đội trưởng kia chỉ.

Tuy rằng vài ngày trước gặp nhau, không có cách nào xác định Chấn Thiên chiến đội còn đi theo phương hướng kia không. Nhưng mà chung quy có mục tiêu còn hơn không.

Đây chỉ là một việc nhỏ xen giữa mà thôi.

...

- chư vị, có tin tức tốt. Minh Viêm, Ma La và Khâu Lôi tách ra. Thời cơ ra tay của chúng ta tới rồi.

Thân thể nhoáng lên một cái, một đạo bóng dáng rất nhỏ trên mặt đất hóa thành hình người, Ngô Không thấp giọng nói.

- Rốt cuộc cũng tách ra rồi sao?

- Cũng nên ra tay chém giết Khâu Lôi rồi.

Đồ Cương, Tần Sơn Hà, Đạm Đài Lưu Quang liên tục vui mừng, bọn hắn chờ cơ hội này đã được một đoạn thời gian ngắn.

Mục tiêu nhiệm vụ mà bọn hắn chấp hành lần nyaf chính là chém giết thiên tài Thiên Yêu tộc Khâu Lôi, như vậy mới có thể hoàn thành nhiệm vụ. Khiến cho Chấn Thiên chiến đội tấn cấp lên thành siêu cấp chiến đội.

Thực lực Khâu Lôi vô cùng mạnh mẽ, bọn hắn cũng đã vạch sẵn kế hoạch, mới dám ra tay chém giết Khâu Lôi.

Nhưng mà bọn hắn không ngờ là, không biết vì nguyên nhân gì. Thiên tài Minh Thần tộc là Minh Viêm và thiên tài Địa Ma tộc là Ma La Thập lại ở cùng với Khâu Lôi kia.

Minh Thần tộc gần đây quỷ dị, làm cho người ta kiêng kỵ. Nói một cách tương đối, Minh viêm khó đối phó hơn với Đồ Lôi. Hơn nữa lại thêm một Ma La Thập am hiểu ám sát, bọn họ vốn không phải là đối thủ. Một khi ra tay, không chỉ có không cách nào chém giết được mục tiêu hoàn thành nhiệm vụ. Ngược lại còn có khả năng toàn quân bị diệt.

Hiện tại rốt cuộc cũng đợi tới lúc. Minh Viêm và Ma La Thập tách ra, chính là thời cơ tốt nhất cho bọn hắn động thủ.

- Dựa theo kế hoạch của chúng ta, ta chính diện chống lại Khâu Lôi. Các ngươi ở bên cạnh hỗ trợ, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất chém giết Khâu Lôi.

Cung Phi Vũ nói. Thực lực của hắn, trước mắt là người mạnh nhất trong Chấn Thiên chiến đội, rõ ràng còn mạnh hơn người khác không ít. cũng chỉ có hắn mới có thực lực chính diện chống lại Khâu Lôi.

- Được, dựa theo kế hoạch làm veiejc.

Lập tức, chí người của Chấn Thiên chiến đội lập tức hành động. Nhanh chóng chạy tới chỗ của Khâu Lôi kia.

- giết.

Cung Phi Vũ khẽ quát một tiếng, hóa thành một đạo tật phong, lướt về phía Khâu Lôi. Trường kiếm rời khỏi vỏ, một kiếm tuyệt cường chém về phía lưng Khâu Lôi.

Đột nhiên Khâu Lôi quay người, miệng nở nụ cười quỷ dị rồi đánh ra một chưởng. Chưởng ấn nhanh chóng bành trướng trước mặt Cung Phi Vũ.

- Đám chuột nhỏ các ngươi cuối cùng cũng đi ra toàn bộ.

Một câu nói đã khiến cho Cung Phi Vũ biết rõ bọn hắn đã bị mắc lừa.

Lúc hắn còn chưa kịp lên tiếng thì những người khác từ khắp nơi phóng tới, xuất kiếm công kích Khâu Lôi. Nhưng mà Khâu Lôi đã sớm có phòng bị. Cánh tay còn lại vung lên, từng chưởng phá không bắn đi. bên cạnh lại có sấm sét từ phía trên đánh xuống.

- Quả nhiên là đám chuột nhỏ Chấn Thiên chiến đội.

Một đạo thân ảnh được áo bào đen bao phủ, sấm sét kia đúng là do hắn phóng ra.

- Hắc hắc, chín người, vừa vặn một mẻ hốt gọn.

Thanh âm quỷ dị khiến cho lòng người lạnh lẽo vang lên, là từ dưới đất truyền lên, phiêu hốt bất định.

Cung Phi Vũ và Khâu Lôi ngạnh kháng một kiếm, thân thể lùi lại, hộp họp với những người khác. Sắc mặt cả đám ngưng trọng. Đến lúc này bọn hắn sao lại không biết bọn hắn đã bị tính toán.

Rất hiển nhiên, mục đích của đối phương là muốn hấp dẫn toàn bộ bọn họ, một mẻ hốt gọn.

Sắc mặt Ngô Không trắng bệch, hắn vô cùng am hiểu trinh sát, trong chiến đội chuyên môn phụ trách điều tra. chưa từng có sai sót. Nhưng mà lần này lại thất thủ.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)