Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1056

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1056: Cuồng Phong Khoái Kiếm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Thuật Ngưng Đan có hơn mười loại biến hóa thủ ấn, lại phối hợp vận dụng lực thần niệm, dắt nguyên khí thiên địa xung quanh, rút ra, tập trung lại, ngưng tụ thành một Nguyên Đan do nguyên khí thiên địa hóa thành.

Lúc thi triển thuật Ngưng Đan, phải hết sức chăm chú. Bởi vì chuyện này sẽ tiêu hao không ít lực thần niệm, cũng sẽ tiêu hao lực tâm thần nhất định. Đây không phải một công việc đơn giản.

Mặc dù Sở Mộ mới học, nhưng sau khi thi triển ra, tốc độ lấy ra nguyên khí thiên địa ngưng luyện Nguyên Đan, cũng sẽ không chậm hơn so với một vài người tu luyện đã nhiều năm.

Năng lực học tập của Sở Mộ rất mạnh. Mỗi một lần thi triển ra, đều sẽ quen thuộc thêm một phần. Nhiều lần thi triển, nhanh chóng quen thuộc. Theo như lời của Vương Hoài Lâm nói, có vài người, không cần thi triển thủ ấn, vẫn có thể lấy ra nguyên khí thiên địa ngưng luyện thành Nguyên Đan.

Trong phạm vi sau khi nguyên khí thiên địa bị lấy ra, nguyên khí thiên địa phía xa sẽ nhanh chóng lưu chuyển qua bổ sung, lấy không hết sử dụng không hết.

Một ngày có mười hai canh giờ. Kiếm Vương nhất tinh bình thường ngưng luyện ra một Nguyên Đan hạ phẩm, ước chừng cần sáu đến tám canh giờ. Kiếm Vương tam tinh hiệu suất càng cao hơn, ước chừng hai đến ba canh giờ một hạt. Sở Mộ đã từng thử qua. Thời điểm lần đầu tiên ngưng luyện, hắn dùng bốn canh giờ. Thời điểm lần thứ hai ngưng luyện, hắn lại chỉ dùng ba canh giờ. Bây giờ là lần thứ ba ngưng luyện, cũng chính là ngày thứ ba hắn đi tới đảo Ác Long.

Thời gian trôi qua từng chút từng chút một. Khí lưu màu trắng ở giữa mười ngón tay hắn dần dần cố định hóa, cuối cùng hình thành một đan dược màu trắng sữa lớn bằng quả long nhãn, tản ra nguyên khí chấn động tinh thuần dồi dào. Đó chính là Nguyên Đan hạ phẩm.

- Hai canh giờ rưỡi. Theo mức độ nắm giữ sâu hơn đối với thuật Ngưng Đan, lúc này còn có thể rút ngắn thêm một chút.

Sở Mộ thu viên Nguyên Đan hạ phẩm kia vào bên trong nhẫn không gian, âm thầm nói.

Lúc này bên trong nhẫn không gian chỉ có năm hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Những vật khác đều hoàn toàn không có. Vốn phải có sáu hạt. Chỉ có điều thời điểm Sở Mộ ngưng luyện ra hạt Nguyên Đan hạ phẩm đầu tiên, muốn thử nghiệm một chút. Hắn dùng luyện hóa. Quả nhiên giống như lời Vương Hoài Lâm đã nói, năng lượng ẩn chứa trong một viên Nguyên Đan hạ phẩm, tương đương với một cân Nguyên Dịch.

Kiếm Vương tam tinh hàng năm nộp lên trên 1080 hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Bình quân tính ra chính là mỗi ngày ba hạt. Bây giờ là ngày thứ ba. Sở Mộ chắc hẳn phải ngưng luyện ra chín hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Nhưng hắn chỉ mới tích lại được năm hạt. Nhưng hắn lại hoàn toàn không có một chút sốt ruột nào. Bởi vì hắn biết trong vòng vài ngày · tốc độ của mình tất nhiên sẽ lại nâng cao lên một lần nữa. Mỗi ngày ngưng luyện bốn hạt cũng không thành vấn đề.

Hơn nữa, Sở Mộ không thật lòng thật ý muốn ở chỗ này ngưng luyện Nguyên Đan cho đoàn Ác Long Tinh Đạo. Đây chẳng qua chỉ là ngộ biến tùng quyền. Coi như là dự trữ cho mình một ít Nguyên Đan. Có thể dùng để tu luyện cũng có thể khôi phục tiêu hao Kiếm nguyên, hay có thể xem là tiền.

Thời gian trôi qua cực nhanh. Thoáng một cái, mười ngày đã trôi qua. Hiệu suất Sở Mộ ngưng luyện Nguyên Đan hạ phẩm đã tăng trên diện rộng. Hiện tại hơn một canh giờ một chút, hắn đã có thể ngưng luyện ra một Nguyên Đan hạ phẩm. Cho dù tính cả thời gian nghỉ ngơi khôi phục, mỗi ngày hắn có thể ngưng luyện ra sáu hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Phải biết rằng lực thần niệm của hắn lại mạnh hơn Kiếm Vương tam tinh bình thường gấp hơn mười lần. Tốc độ khôi phục lại cũng tương đối nhanh hơn.

Sở Mộ quyết định, sau này nếu không biến cố gì, mỗi ngày sẽ ngưng luyện sáu hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Thời gian còn lại ngoại trừ khôi phục lực thần niệm và lực tâm thần tiêu hao ra, liền tu luyện cái khác.

Không gian bên trong sơn động rất nhỏ, thích hợp ở lại, nhưng không thích hợp để luyện kiếm. Thời điểm Sở Mộ muốn luyện kiếm, chỉ có thể đến bên ngoài sơn động.

Vẫn là tu luyện kiếm thuật cơ sở.

Quỹ tích mỗi một kiếm có thể thấy được rõ ràng. Rút bớt đến cực điểm. Điều này thể hiện ra Sở Mộ có trình độ kiếm thuật cao thâm khó dò, không gì so sánh nổi.

Vừa lúc, Vương Hoài Lâm từ sơn động đi tới. Lúc nhìn thấy Sở Mộ đang luyện kiếm thuật, hắn ngẩn ra, khiếp sợ không thôi.

Mãi đến khi Sở Mộ luyện xong kiếm thuật, Vương Hoài Lâm mới lại đi tới thở dài nói:

- Kiếm thuật của Sở huynh đệ, quả nhiên là cao thâm khó dò. Ta lần đầu tiên nhìn thấy.

Sở Mộ chỉ mỉm cười.

- Đúng rồi, Sở huynh đệ. Ngươi lần đầu tiên tới Cổ Thần Giới, nói vậy chưa từng luyện qua kiếm pháp gì đi?

Ánh mắt Vương Hoài Lâm sáng lên, nghĩ đến cái gì liền trực tiếp nói ra cái đó.

- Ừ.

Sở Mộ gật đầu. Đây cũng không phải là chuyện bí mật gì. Ngược lại, kiếm giả lần đầu tiên tới Cổ Thần Giới, gần như phần lớn đều chưa từng tu luyện qua kiếm pháp. Nguyên nhân rất đơn giản, pháp tắc của thế giới Thái Cổ không đủ hoàn chỉnh, không thích hợp tu luyện kiếm pháp. Cho dù là có kiếm pháp, cũng tu luyện không thành.

- Ta thật ra đã luyện kiếm pháp. Chỉ có điều bởi vì là kiếm pháp của gia tộc, không được truyền ra ngoài.

Vương Hoài Lâm có chút áy náy nói.

- Không sao.

Sở Mộ nói. Có kiếm pháp tu luyện tất nhiên là tốt. Không có, sau đó mình cũng sẽ có cơ hội thu được.

- Đúng rồi. Nhiều năm trước, ta từng tu luyện qua một môn kiếm pháp, không phải do gia tộc truyền lại. Chỉ có điều đẳng cấp tương đối thấp. Không biết Sở huynh đệ có muốn luyện một chút hay không?

Vương Hoài Lâm suy nghĩ một chút, nói.

Sở Mộ gật đầu. Suy nghĩ của hắn hiện tại rất đơn giản. Đó chính là luyện một chút kiếm pháp, tìm hiểu sâu hơn đối với kiếm pháp. Kiếm pháp đẳng cấp thấp luyện đơn giản hơn, cũng dễ dàng nắm giữ hơn. Ngược lại, kiếm pháp đẳng cấp cao lại cao thâm khó dò. Muốn tìm hiểu tu luyện đều tương đối khó khăn.

Nếu ở lĩnh vực kiếm pháp này, ngay cả da lông cũng chưa từng đi vào, tất nhiên đi từ cạn tới sâu là hay nhất.

- Môn kiếm pháp này tên là Cuồng Phong Khoái Kiếm. Tổng cộng chỉ có một chiêu. Tên chiêu thức được gọi là Cuồng Phong Khoái Kiếm, là một môn kiếm pháp Nhân giai đê giai.

Vương Hoài Lâm nói:

- Đẳng cấp của kiếm pháp chia làm Nhân cấp Địa cấp và Thiên cấp. Mỗi đẳng cấp lại phân chia đê giai, trung giai, cao giai và đỉnh giai.

Nhân cấp Địa cấp Thiên cấp, đê giai, trung giai, cao giai, đỉnh giai. Nhân cấp đê giai, thật sự đủ thấp.

Chỉ có điều Sở Mộ cũng không có ghét bỏ. Tối thiểu hắn ngay cả một môn kiếm pháp cũng không có.

*****

Vương Hoài Lâm rút kiếm ra. Đầu tiên là thể hiện một thức mở đầu. Thần sắc hắn nghiêm túc và trang trọng, khí tức ngưng luyện, khí thế bỗng nhiên biến hóa. Toàn thân dâng lên từng trận gió, phát ra âm thanh khe khẽ.

Sở Mộ lui về phía sau hơn mười thước, nhường ra một khoảng đất trống. Hai mắt hắn nhìn chằm chằm vào Vương Hoài Lâm, nhớ kỹ mỗi một biến hóa và động tác của hắn.

Trong chớp mắt, Vương Hoài Lâm di chuyển. Cánh tay phải vung lên. Một kiếm xẹt qua nửa hình cung, bổ về phía trước. Ngay lập tức, kiếm trong tay Vương Hoài Lâm càng lúc càng nhanh. Một kiếm sau hòn nhanh hơn so với một kiếm trước. Kiếm sau lại hung bạo mạnh mẽ hơn so với kiếm trước. Chỉ là trong chớp mắt, hắn đã liên tục chặt chém ra hơn mười kiếm. Trong kiếm pháp có dung nhập quy tắc của gió, giống như một trận cuồng phong rít gào, xét nát phá hủy tất cả mọi thứ cản ở phía trước.

Liên tiếp mười lăm kiếm, khí thế của Vương Hoài dừng lại. Những trận cuồng phong rít gào tiêu tan. Cuồng phong vạch ra phía dưới mặt đất vô số vết kiếm. Một vết kiếm đều sâu tới ba tấc. Trong phạm vi cuồng phong tất cả cát đá đều nát bấy.

- Cuồng Phong Khoái Kiếm...

Sau khi Sở Mộ xem xong, trong lòng thầm nghĩ:

- Uy lực này, so với kiếm kỹ Phá Phong của ta còn cường đại hơn rất nhiều. Ứng dụng đối với quy tắc gió, vượt hơn so với kiếm kỹ Phá Phong, lại càng tinh diệu hơn rất nhiều.

Vương Hoài Lâm thu kiếm vào vỏ, giảng giải cho Sở Mộ nghe nội dung quan trọng của Cuồng Phong Khoái Kiếm. Tu luyện kiếm pháp, không phải chỉ cần vừa nhìn đã hiểu được. Cái này nhiều lắm là động tác. Nhưng một môn kiếm pháp quan trọng nhất, cốt lõi nhất lại là nội dung quan trọng. Chỉ có biết nội dung quan trọng, lấy nội dung quan trọng làm căn bản để tìm hiểu, để tu luyện, mới có thể thật sự luyện thành kiếm pháp.

Sở Mộ lại một lần nữa cho thấy ngộ tính khiến người ta kinh hãi. Vương Hoài Lâm chỉ mới nói qua một lần, Sở Mộ đã nhớ, đồng thời nhanh chóng hấp thu tiêu hóa, suy một ra ba. Điều này khiến cho Vương Hoài Lâm trợn mắt há hốc mồm. Hắn bị đả kích lớn.

Cuối cùng hắn chịu không nổi đả kích, dứt khoát nhắm mắt làm ngơ, trực tiếp xoay người rời khỏi đó, tiến vào bên trong sơn động của mình. Ban đầu, hắn dạy Cuồng Phong Khoái Kiếm cho Sở Mộ, mục đích chính là muốn kết giao với Sở Mộ. Bởi vì dựa vào khả năng quan sát từng trải của hắn trong mấy chục năm, kiếm giả bình thường không thể nào so sánh được với Sở Mộ.

Chỉ có điều Cuồng Phong Khoái Kiếm chỉ là chính là kiếm pháp Nhân cấp đê giai, thuộc về loại thông thường. Dùng để kết giao với một vị Kiếm Vương có tiền đồ, vẫn là kiếm lời lớn.

Sở Mộ không có để ý tới chuyện Vương Hoài Lâm rời khỏi đó. Hắn đứng ở trên mảnh đất trống, rút kiếm, tu luyện Cuồng Phong Khoái Kiếm.

Ngay thời điểm Vương Hoài Lâm dạy Cuồng Phong Khoái Kiếm cho Sở Mộ, ngoài một sơn động phía xa, một lão già mặc áo bào xám đang đứng. Sắc mặt hắn xám trắng, hai mắt vô thần, đang nhìn về phía Sở Mộ bên này.

Nội dung quan trọng của cuồng Phong Khoái Kiếm chính là kiếm phải nhanh.

Nhanh, chính là tinh thần chịu lực, là tôn chỉ, của môn kiếm pháp Cuồng Phong Khoái Kiếm này, để theo đuổi nhanh. Dung nhập quy tắc gió, theo đuổi nhanh hơn. Dung nhập quy tắc gió, tốc độ kiếm cực nhanh. Nhanh tới mức hình thành cuồng phong rít gào.

Vương Hoài Lâm vừa giảng giải, Sở Mộ đã hiểu. Ngoại trừ nguyên nhân ngộ tính hơn người ra, còn có căn cơ kiếm thuật của hắn vô cùng vững chắc.

Kiếm thuật là căn cơ. Bất luận kiếm kỹ, kiếm bí hay kiếm pháp, đều từ kiếm thuật cơ sở. Cho dù là kiếm giả tu luyện ở Cổ Thần Giới, ngay từ đầu, tiếp xúc trước hết cũng là kiếm thuật. Sau khi đã nắm giữ kiếm thuật cơ sở, mới tiếp xúc tới kiếm pháp.

Ngộ tính cường đại hơn người và căn cơ vô cùng vững chắc, khiến Sở Mộ vừa học tập Cuồng Phong Khoái Kiếm, ngay lập tức ra tay.

Hắn thể hiện ra thức mở đầu. Khí tức ngưng tụ, khí thế biến đổi. Có gió thổi lên, xẹt qua toàn thân. Mái tóc và áo bào của Sở Mộ tung bay.

Hắn quát khẽ một tiếng, khí thế tăng mạnh. Cánh tay phải cầm kiếm trong nháy mắt bạo phát ra lực lượng. Kiếm lấy tốc độ nhanh nhất chặt chém ra. Quy tắc gió được dung nhập trong đó, mang theo một ngọn gió gào thét lao đi.

Kiếm thứ hai, kiếm thứ ba, kiếm thứ tư...

Từng kiếm một liên kết, từng trận gió gào thét, hình thành cuồng phong. Nhưng thời điểm vung đến kiếm thứ bảy, Sở Mộ lại nhướng mày. Động tác trong tay hắn dừng lại. Gió đang gào thét cũng theo đó tản ra. Cát đá bị thổi trúng bay chạy.

Sở Mộ suy tư.

Nội dung quan trọng của Cuồng Phong Khoái Kiếm là nhanh, nhưng không phải là nhanh lung tung, mà là nhanh có kết cấu. Có thể nói kiếm pháp Cuồng Phong Khoái Kiếm, kiếm thứ nhất là chậm nhất. Kiếm thứ hai, kiếm thứ ba... từng kiếm từng kiếm xuống, tốc độ từng kiếm từng sẽ dần dần tăng lên. Tuy rằng không phải quá rõ ràng. Trong trường hợp đó vừa rồi, thời điểm xuất kiếm, kiếm thứ nhất là nhanh nhất, tốc độ kiếm ra từ kiếm thứ hai đến kiếm thứ bảy, Sở Mộ lại cảm giác trở nên chậm hơn. Mặc dù chỉ là trở nên chậm hơn rất nhỏ.

Sở Mộ biết, bản thân mình nhất định là còn có điều gì chưa hiểu được.

Kiếm quang phá không. Kiếm ảnh liên kết. Gió gào thét lao đến, va chạm dung hợp trở thành một trận cuồng phong, gào thét lao ra. Cuồng phong đi qua nơi nào, cát bay đá chạy. Cát đá vỡ nát, hóa thành bụi, tung bay khắp bầu trời. Trên mặt đất bị mở ra từng vết kiếm.

Trong một hơi thở, bổ ra mười ba kiếm, Sở Mộ mới vừa có cảm giác lực bất tòng tâm. Hắn vội vàng thu kiếm. Hắn còn có thể bổ ra kiếm thứ mười bốn, nhưng sẽ phát sinh cảm giác kiệt sức. Nếu như đang lúc chiến đấu, rất dễ bị đối phương nắm lấy cơ hội phản kích.

Từ sau khi học tập Cuồng Phong Khoái Kiếm, Sở Mộ mỗi ngày đổi thành ngưng luyện năm hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Những lúc khác, ngoại trừ khôi phục tiêu hao ra, chính là tu luyện Thần Hoang Kiếm nguyên và Phi Thiên Ngự Kiếm Thuật. Còn nữa chính là đến bên ngoài sơn động tu luyện kiếm thuật. Sau khi luyện mấy lần, hắn liền tu luyện Cuồng Phong Khoái Kiếm.

Là cánh cửa kiếm pháp đầu tiên tiếp xúc, Sở Mộ vô cùng để bụng. Môn kiếm pháp này cũng là khởi điểm để hắn chính thức bước vào con đường kiếm pháp.

Nội dung quan trọng của Cuồng Phong Khoái Kiếm chính là nhanh. Nhưng cái nhanh này là có kỹ xảo nhanh, mà không phải nhanh một cách tự do không có mục đích. Một mặt theo đuổi nhanh, chỉ biết rơi xuống tiểu thừa, dẫn đến kiếm sau chậm hơn so với kiếm trước. Phải có kỹ xảo, hiểu được mượn lực, hiểu được góc độ xuất kiếm và quỹ tích, mới có thể khiến cho tốc độ kiếm sau nhanh hơn so với kiếm trước. Mới có thể khiến cho mỗi một kiếm hình thành tập hợp gió, hình thành cuồng phong rít gào phá hủy tất cả.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)