← Ch.1137 | Ch.1139 → |
Nhưng chỉ đủ cho một ngàn người ở.
Sở Mộ cầm Thiết Huyết lệnh, trong ánh mắt giết người của đám dị tộc hắn ung dung rời đi, trở về khu vực nhân tộc.
Thiết Huyết lệnh vào tay, tiếp theo cần tu luyện một thời gian chờ tròn tháng này.
Sở Mộ vừa đi, nhiều Kiếm Vương nhân tộc đi theo, vây quanh như sao quanh trăng sáng.
Trong đám đông có Ninh Bất Phàm, nhưng gã không đi cùng mà chỉ đứng xa nhìn Sở Mộ, thầm mừng. Nếu lúc đó Sở Mộ bất chất tất cả muốn trả thù thì Ninh Bất Phàm đã nguy hiểm, thật ra hắn có thể chọn gã làm đối tượng tác chiến, nhưng hắn không làm như vậy. Ninh Bất Phàm thầm phục hắn, cũng vô cùng cảm kích.
***
Không biết tiếng hét lớn từ đâu vang lên, truyền vào tai mỗi người:
- Tránh đường tránh đường, chính chủ đến!
Đám Kiếm Vương quay quanh ngoài Kiếm Lâu mới liền nhường đường, xoay người lại nhìn quanh, cuối cùng tập trung vào Sở Mộ.
- Kiếm Vương ngũ tinh?
- Không thể nào!
- Có gì mà không thể, tu vi của Sở Mộ tuy không cao, mới chỉ là ngũ trọng thiên nhưng hắn là Kiếm Vương luyện thể, chắc tạo nghệ luyện thể đến đẳng cấp cửu tinh.
- Thì ra là vậy, Kiếm Vương luyện thể cửu tinh thì thực lực ghê gớm.
- Kiếm Giả luyện thể cùng đẳng cấp vốn mạnh hơn Kiếm Giả luyện khí.
Mọi người hiểu ra.
Sở Mộ phớt lờ họ hoặc thắc mắc hoặc kinh kêu, hắn bước nhanh đi hướng Kiếm Lâu, thấy Thiết Huyết lệnh ra, dễ dàng xuyên qua phong cấm màu đỏ nhạt đi vào Kiếm Lâu mà không bị ngăn cản.
Sau đó Sở Mộ tùy tay vung, có một ngàn tia sáng đỏ nhạt từ trong Kiếm Lâu bắn hướng đám đông.
Các Kiếm Vương mừng như điên vội giành giật, tốc độ siêu nhanh, chỉ vài giây đã chia xong một ngàn ánh sáng đỏ nhạt chui vào thân thể một ngàn Kiếm Vương. Kiếm Vương không cướp được ánh sáng thì hụt hẫng.
Các Kiếm Vương giành tia sáng đỏ nhạt bước vào trong, không bị phong cấm Kiếm Lâu đỏ nhạt ảnh hưởng, như đi qua làn nước, xuyên qua phong cấm tiến vào Kiếm Lâu.
Vì thế Kiếm Lâu ở đầy người.
Trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến có một ngàn danh ngạch nhưng có hàng trăm chủng tộc, tính trung bình thì mỗi chủng tộc có khoảng mười thiên tài được xếp trên bảng.
Nhưng sự thật thì thực lực mỗi chủng tộc khác nhau khiến số lượng thiên tài trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến cũng khác.
Trong đó Minh Thần tộc, Địa Ma tộc, Thiên Yêu tộc nhiều nhất. Thiên tài Minh Thần tộc xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến nhiều nhất, cỡ hai mươi mấy người. Địa Ma tộc, Thiên Yêu tộc kém hơn một chút, nhưng cũng cỡ hai mươi người.
Cơ bản chủng tộc thực lực tổng hợp xếp mười hạng đầu ít nhất đều có mười mấy người xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Nhân tộc xếp hạng trong bách tộc từ ban đầu mạnh nhất đến rớt khỏi tốp mười, bây giờ người xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến trừ tám vị Thần Tử ra chỉ mới có khoảng năm người. Không, nếu tính luôn Sở Mộ là sáu, tổng cộng mười bốn người.
Những chủng tộc xếp hạng đằng sau thì số lượng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến càng ít, nhưng chênh lệch không quá lớn, khoảng một, hai người.
***
Tầng một Kiếm Lâu có một ngàn căn phòng cho một ngàn Kiếm Giả ở, điều kiện không bằng bên ngoài nhưng tốt hơn ngủ bụi rất nhiều.
Diện tích tầng hai không khác mấy với tầng một, nhưng chỉ có một mình Sở Mộ ở.
Rất rộng rãi, có phòng nghỉ, phòng luyện công, phòng luyện kiếm.
Không gian to lớn chỉ cho một mình Sở Mộ ở, đãi ngộ tốt hơn Kiếm Vương ở tầng một không biết bao nhiêu lần, nhưng đây là hắn kiếm được bằng thực lực.
Mỗi ngày Sở Mộ ở tầng hai tu luyện, luyện kiếm nguyên, luyện khí lực, luyện kiếm pháp vân vân.
Trận chiến với Hắc Vũ Ly khiến Sở Mộ nhận ra uy lực kiếm pháp của mình còn quá yếu.
Tuy thi triển ra kiếm ý, lực lượng quy tắc Thần cấp sơ giai, kiếm lực nhị cấp cộng thêm hiểu biết kiếm pháp này nọ khiến uy lực Thu Thủy Trường Thiên tăng vọt không thua gì kiếm pháp địa cấp cao giai, nhưng vẫn không đủ.
Sở Mộ đang muốn tìm kiếm pháp càng tốt, trình độ cao hơn để tu luyện nâng cao thực lực.
Nhưng Sở Mộ không có kiếm pháp nào cao cấp, thích hợp hơn Thu Thủy Trường Thiên.
Tham ngộ thế Hằng Kiếm vẫn cảm thấy rất huyền diệu rồi lại không biết nó diệu ở điểm nào, như lọt vào trong sương mù, không quá rõ ràng nhưng cảm giác rất lợi hại.
Qua mấy ngày nữa là tròn một tháng, mỗi người đều cố gắng tu luyện để chuẩn bị cho... chuyện sắp đến.
Mấy ngày nay càng nhiều khiêu chiến hơn, Sở Mộ chưa nhận khiêu chiến. Ít có người khiêu chiến nào thắng được, cái tên trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến hầu như không có biến động.
Ngày từng ngày qua đi, cuối cùng một tháng đã tròn.
Thanh âm tang thương hùng hồn vang lên truyền vào lỗ tai mỗi người:
- Bí cảnh truyền thừa đã mở ra, thời hạn một tháng.
Là giọng của Thiết Huyết.
Với bất cứ ai thì đây là thanh âm vô cùng tuyệt vời, khiến mỗi người lộ vẻ mặt mừng như điên.
- Rốt cuộc cũng mở ra bí cảnh truyền thừa!
- Tốt tốt tốt, ta muốn vào bí cảnh nhận truyền thừa! Trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến chắc chắn có một góc cho ta!
Sở Mộ đang tiềm tu bỗng mở mắt ra, đôi mắt trong trẻo lóe tia sáng mong đợi:
- Mở ra!
Bí cảnh truyền thừa!
Đây là mục đích chủ yếu nhất thiên tài bách tộc không tiếc nhiều lần trải qua gian nguy, nhiều lần trải qua sinh tử, đi qua lãnh địa của vô số luyện thú, chém giết cùng luyện thú, ở giữa lằn ranh sống chết để đến thành Thiết Huyết.
Bảng Thiết Huyết Bách Chiến chỉ là chuẩn bị cho việc vào bí cảnh truyền thừa.
Đương nhiên không được xếp vào bảng Thiết Huyết Bách Chiến thì bí cảnh truyền thừa vẫn sẽ mở, vẫn được vào trong, nhưng có sự khác biệt so với được lên bảng.
Khu vực bách tộc trong thành Thiết Huyết, trung tâm mỗi khu vực bỗng hiện ra một cánh cửa thanh đồng cổ.
Cổ xưa tang thương như tuyên cổ trường tồn, cửa thanh đồng cổ đóng kín. Cửa có vô số hoa văn ẩn chứa huyền diệu vô cùng.
Bất cứ ai đứng trước cửa thanh đồng cổ cao mấy chục thước đều có vẻ bé nhỏ, yếu ớt.
Trong khu vực nhân tộc, các Kiếm Vương đi hướng cửa thanh đồng cổ, tập hợp trước cửa.
Vang tiếng nổ điếc tai nặng nề như bánh xe lịch sử lăn, cửa thanh đồng cổ rung rung từ từ mở ra, hơi thở cứng cỏi cổ xưa như gió thổi tới.
Khi cửa thanh đồng cổ mở rộng hoàn toàn, ánh mắt mọi người nóng cháy nhìn vào trong cửa cổ, một mảnh hư vô.
- Đi!
Lấy tám vị Thần Tử dẫn đầu, các Kiếm Vương nhanh chóng lao vào cửa thanh đồng cổ, đi vào bí cảnh truyền thừa.
Sở Mộ cũng ở trong đám người lao nhanh vào bí cảnh truyền thừa trong cửa thanh đồng cổ.
Khu vực bách tộc đều có bí cảnh truyền thừa, đó là nơi chúng thần mở ra để lại truyền thừa, cho thiên tài các chủng tộc trong quá trình tôi luyện nâng cao tiềm lực, thực lực của họ.
*****
Còn về được loại truyền thừa gì thì tùy vào vận may, năng lực của bản thân. Có lẽ không thu hoạch được gì, cũng có thể được truyền thừa siêu tốt một bước lên trời.
Mấy vạn Kiếm Vương nhân tộc như thủy triều mà tuôn vào cửa thanh đồng cổ, đi vào bí cảnh truyền thừa. Nguyên khu vực nhân tộc không còn một ai.
Khi Sở Mộ bước vào bí cảnh truyền thừa nhân tộc thì trong đầu vang lên thanh âm tang thương, là giọng của Thiết Huyết:
- Kiếm Vương nhân tộc, ngươi có Thiết Huyết lệnh nên được một lần cơ hội tiến vào địa cung truyền thừa để lấy truyền thừa.
Sở Mộ không hề giật mình, khóe môi nhếch cao. Những thiên tài bách tộc có Thiết Huyết lệnh đều giống như Sở Mộ, trong đầu vang lên giọng nói tương tự.
Bí cảnh truyền thừa là trạm đầu tiên, địa cung truyền thừa mới là nơi quan trọng nhất.
Sở Mộ đã tìm hiểu rồi, ai đến thành Thiết Huyết đều được vào bí cảnh truyền thừa, không có hạn chế gì. Nhưng vào bí cảnh truyền thừa rồi có được truyền thừa hay không thì chưa biết.
Vì bí cảnh truyền thừa lớn như một thế giới, mấy vạn người đi vào trong như bỏ bầy cá vào hồ nước, truyền thừa không phải nơi nào cũng có, phải bằng vào vận may và thực lực để kiếm.
Có thể nói mấy vạn Kiếm Vương nhân tộc đi vào bí cảnh truyền thừa nhưng chưa đến một phần ngàn kiếm được truyền thừa. Nhưng trong địa cung truyền thừa toàn là truyền thừa, chỉ cần vào địa cung truyền thừa thì trăm phần trăm có thể đạt được truyền thừa. Tuy nhiên truyền thừa thế nào, tốt hay xấu thì chưa biết.
Nói chung ít ra có Thiết Huyết lệnh, tương đương với một lần chắc chắn được truyền thừa.
Mấy vạn Kiếm Vương đi vào bí cảnh truyền thừa liền tản ra tìm truyền thừa.
Trên cơ bản mỗi một chỗ truyền thừa chỉ dành cho một người, cả đám hành động khó tránh khỏi có tranh chấp, chẳng bằng tản ra mỗi người tự dựa vào bản lĩnh.
Nhưng có một số Kiếm Vương tụ tập thành nhóm, vì tìm ra vùng đất truyền thừa chưa chắc sẽ dược truyền thừa, rất có thể xuất hiện đủ loại nguyên nhân.
Ninh Bất Phàm đến bên cạnh Sở Mộ, nghiêm túc nói:
- Sở huynh, đa tạ.
Người khác không nghe hiểu nhưng Sở Mộ thì rõ ràng. Ý của Ninh Bất Phàm là cảm ơn Sở Mộ không hận gã vì đã ngăn cản hắn, không vì lý do đó mà kéo đầu gã ra khiêu chiến, nếu không hơn phân nửa Ninh Bất Phàm sẽ thua dưới kiếm của Sở Mộ, mất đi danh ngạch bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Sở Mộ liếc Ninh Bất Phàm, lạnh nhạt nói:
- Ta không hy vọng có lần sau.
Dù sao là kẻ thù hắn muốn giết nhưng bị ngăn cản, trong lòng rất tức giận.
Ninh Bất Phàm nghiêm mặt nói:
- Xin lỗi Sở huynh, ta có kiên trì của mình.
Sở Mộ cười cười không nói gì thêm. Loại người như Ninh Bất Phàm có nói đạo lý cũng không thông não được, thuộc loại bướng bỉnh, cho rằng cái gì là cái đó, sẽ không bị người khác làm thay đổi.
Ninh Bất Phàm nhìn chăm chú Sở Mộ một lúc rồi xoay người đi, để lại bóng lưng kiên định.
Sở Mộ cười cười, không để bụng, hắn chọn một hướng rồi thi triển thân pháp đi nhanh, tìm vùng đất truyền thừa.
Bí cảnh truyền thừa nhân tộc không chia ban ngày hay đêm, mãi luôn là một mảnh mờ tối như lúc hoàng hôn. Bầu trời không thay đổi, tầng mây xám trắng nhạt như làn khói bay, đông lại không nhúc nhích, tựa bức tranh đã mở.
Mặt đất mênh mông, nhìn không thấy giới hạn, phương xa hơn bóng đen chồng chất mơ hồ tầm mắt.
Sở Mộ một mình một người lướt nhanh trên mặt đất bao la, hắn định bỏ ra chút thời gian tìm vùng đất truyền thừa trong bí cảnh truyền thừa, để xem có kiếm được truyền thừa gì không. Nếu không được sẽ sử dụng đặc quyền của Thiết Huyết lệnh tiến vào địa cung truyền thừa, thiên tài có Thiết Huyết lệnh giống Sở Mộ đa số đều chung ý nghĩ.
Bởi vì dù có vào địa cung truyền thừa ngay chưa chắc sẽ được truyền thừa tốt, không phải truyền thừa nào cũng lấy được, cần chút phù hợp. Nếu không phù hợp thì truyền thừa ngay trước mắt mà không thể lay động, đành trơ mắt nhìn.
Bí cảnh truyền thừa bao la, Sở Mộ phỏng chừng đã vào một ngày, hắn không ngừng bay nhanh nhưng chẳng phát hiện được gì, không có một mống truyền thừa.
Nhưng Sở Mộ không mất kiên nhẫn, muốn được truyền thừa không hề dễ dàng.
Ngẫm lại xem trong mấy vạn Kiếm Vương muốn có truyền thừa thì tính theo ngày xưa chỉ tầm mấy chục người ít ỏi, tỉ lệ một phần ngàn siêu thấp, vận may chiếm rất lớn. Sở Mộ không dám chắc hắn sẽ có được truyền thừa.
Ngày thứ hai trôi qua, vẫn không tìm được truyền thừa.
Ngày thứ ba qua đi, vẫn không có truyền thừa.
Sở Mộ dừng bước nhìn mặt đất mênh mông:
- Thôi, sử dụng đặc quyền Thiết Huyết lệnh vậy.
Sở Mộ lấy Thiết Huyết lệnh ra liên lạc với linh trong đó tức là Thiết Huyết.
Sở Mộ dùng ý niệm truyền âm:
- Thiết Huyết, ta muốn đi địa cung truyền thừa.
Giọng Thiết Huyết tang thương vang lên:
- Như ngươi mong muốn.
Thiết Huyết lệnh rung rung phát ra vòng sáng đỏ thẫm, trong phút chốc bao vây toàn thân Sở Mộ. Ngay sau đó Sở Mộ cảm giác mình bị lực lượng bao bọc như xuyên qua thời không trước mắt có vô số thời không đảo ngược.
Dường như ngàn năm, dường như chỉ trong khoảnh khắc, phong cảnh trước mắt Sở Mộ thay đổi đến cuối cùng ổn định lại.
Nơi Sở Mộ đứng là một tòa cung điện, một cung điện dưới đất, tia sáng tối tăm hơn bí cảnh truyền thừa.
Địa cung truyền thừa!
Bốn phía rộng rãi, trên vách tường đầy tranh vẽ, các bức trah đều là Kiếm Giả nhân tộc hoặc tĩnh tọa, hoặc đứng, hoặc nhắm mắt, hoặc trợn trừng, hoặc rút kiếm, hoặc cầm kiếm.
Muôn màu Kiếm Giả đều ở đây.
Sở Mộ thầm đoán:
- Hay là truyền thừa nằm trong tranh?
Sở Mộ xem tranh thật lâu nhưng không nhìn ra được ngọn nguồn, không có một chút cảm giác, dường như đó chỉ là bức tranh bình thường.
Sở Mộ lắc đầu khó hiểu:
- Không lẽ ta nghĩ sai?
Tuy trước khi vào Thử Luyện giới Sở Mộ đã học hỏi đầy đủ nhưng không tỉ mỉ, hắn không biết truyền thừa địa cung truyền thừa là thế nào.
Nhưng nghe nói miễn là vào địa cung truyền thừa chắc chắn sẽ được truyền thừa.
Sở Mộ đi tiếp, trong ánh sáng mờ tối hắn gặp được người khác, tám người, phát ra hơi thở mịt mờ nhưng khiến hắn thấy nguy hiểm.
Tám người này là Thần Tử của Kiếm Thần điện, không có Kiếm Vương khác đi theo họ vì những người đó không có năng lực xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Tám Thần Tử trông thấy Sở Mộ.
Cửu Thần Tử kinh ngạc khẽ kêu:
- Là ngươi!
Tính ra đây là lần thứ hai Cửu Thần Tử gặp Sở Mộ.
Lần đầu tiên là trên đường đi thành Thiết Huyết, khi đó Cửu Thần Tử chỉ thuận miệng hỏi một câu, bây giờ gặp Sở Mộ càng đáng kinh ngạc hơn. Kiếm Vương ngũ tinh mà vào địa cung truyền thừa thì chắc chắn xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến.
Có thể xếp hạng trên bảng Thiết Huyết Bách Chiến là thiên tài trong thiên tài.
← Ch. 1137 | Ch. 1139 → |