Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1189

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1189: Thập trọng thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Kiếm đã ra khỏi vỏ, thân kiếm màu xám bạc hơi tối. Sở Mộ nhìn chăm chú vào kiếm một lúc, cảm giác quen thuộc càng mãnh liệt hơn.

Không có chiêu thức gì, Sở Mộ chỉ tiện tay chém nhẹ, tiếng xé gió khẽ khàng vang lên, kiếm quang chợt lóe, kiếm chém ra.

Sở Mộ thầm nhủ:

- Tại sao ta cảm giác mình nên nắm giữ nhiều kiếm pháp...

Nhưng Sở Mộ có cố suy nghĩ cỡ nào cũng không nhớ ra mình luyện được kiếm pháp gì.

Sở Mộ nội thị thế giới tinh thần nhỏ xíu, tối đen, trống trải không có vật gì, lạnh lẽo hoang vắng, kinh mạch trong người bế tắc, đan điền trống rỗng không có chút lực lượng. Sở Mộ giơ tay nhấc chân đánh ra một đấm, sức mạnh bình thường không có điểm gì khác lạ.

Đây hoàn toàn là thân thể của người bình thường, không, là cơ thể mạnh hơn người bình thường một chút nhưng kém hơn thể xác vốn có của hắn nhiều, khác biệt như đom đóm và trăng sáng.

Chợt một đoạn tin tức nổi lên sâu trong óc Sở Mộ.

- Ba năm, ta chỉ có ba năm...

Tin tức trong đầu phát ra cảnh cáo mãnh liệt không ngừng nhắc nhở Sở Mộ, tăng ấn tượng khắc sâu rằng hắn chỉ có thời gian là ba năm, hắn phải lợi dụng ba năm này cố gắng tu luyện nâng cao mọi năng lực, nâng cao thực lực của mình. Ba năm sau sẽ có những gì thì Sở Mộ không biết.

Ba năm!

Nó như bùa đòi mạng, như thể nếu sau ba năm không hoàn thành mục tiêu nào đó sẽ xảy ra chuyện gì không tốt.

Thúc giục thời hạn ba năm như chú ngữ, tim Sở Mộ đập nhanh, máu chảy nhanh hơn, hít thở dồn dập.

Sở Mộ cố gắng điều tức, khống chế hô hấp của mình. Dù Sở Mộ đã quên đi nhiều thứ nhưng đây là bản năng, bản năng thấm sâu vào linh hồn, miễn linh hồn còn thì sẽ không quên được.

Sở Mộ bản năng điều tức, nhịp tim và tốc độ máu chảy trở lại bình thường, hít thở chậm rãi dần. Thúc giục ba năm bớt xao động hơn, nhưng Sở Mộ không dám coi thường, không dám thả lỏng. Kiếm đút vào vỏ, tay trái Sở Mộ cầm kiếm xoay người sải bước tới cửa nhà gỗ, hắn đẩy cửa ra, một lũ ánh sáng chiếu vào.

***

Trong Tổng Thần Điện.

Một trưởng lão kinh thán:

- Sớm nghe nói bảng Thiên Thanh thần diệu khó lường nhưng không ngờ nó thần kỳ như vậy, xây dựng ra một thế giới ảo, thế giới ảo phủ lên bốn tinh vực lớn.

- Đúng là thần diệu, khiến người dự tiến vào bằng linh hồn, tạo thân thể người thường cho họ, tạm thời phong ấn ký ức tu luyện chỉ cho họ biết tên và thân phận của mình, thời hạn ba năm bắt họ cố gắng tiến bộ các mặt năng lực và thực lực, qua đó kiểm tra thiên phú, tiềm lực, mọi thứ của họ.

- Tuy ký ức liên quan công pháp, kiếm pháp tu luyện đã bị phong ấn tạm thời nhưng các ký ức khác vẫn còn.

Thực lực mạnh một lúc không có nghĩa là mãi mãi cường đại. Thứ hạng bảng Thiên Thanh không xem trọng thực lực một lúc mà là thiên phú và tiềm lực vĩnh viễn, nó bao gồm nhiều năm. Cho nên mỗi thí sinh sau khi vào Thiên Thanh Hư Giới tương đương với bắt đầu lại từ đầu, từ điểm khởi đầu trong vòng ba năm dựa vào một phần trí nhớ, thiên phú, tiềm lực dốc hết sức tiến bộ thăng cấp.

Trên bầu trời có một mặt trời to nóng cháy bắn ra ngàn vạn chùm sáng trắng như thiên kiếm đâm xuống mặt đất, khiến người cảm giác nóng rực.

Sở Mộ ngước lên nhìn, nheo mắt lại, cảm giác chói mắt làm hắn vội giơ tay che.

Hiện giờ Sở Mộ chỉ là người bình thường, đôi mắt yếu ớt không thể nhìn thẳng tia nắng.

Sau lưng Sở Mộ là một căn nhà gỗ nhỏ, nhìn kỹ thì có một dãy nhà gỗ xếp ngay ngắn. Cửa nhà gỗ mở ra, các bóng người đi ra liếc nhau, đều không quen.

Nhìn người này ngó người kia, không người lên tiếng.

Linh hồn của họ vào Thiên Thanh Hư Giới, ký ức về công pháp, kiếm pháp tu luyện tạm thời bị phong ấn nhưng những ký ức khác vẫn còn, vì vậy tính cách và khí chất không thay đổi. Người kiêu ngạo vẫn cứ kiêu hãnh, người lạnh lùng thì vẫn lạnh băng, kẻ hờ hững vẫn chỉ hững hờ.

Nhưng mỗi người dù là nam hay nữ đều mặc áo gai vải thô, hoặc cõng hoặc cầm một thanh kiếm sắt đen, trên người không có chút kiếm khí dao động nào.

Dù vậy ánh mắt của họ rất sắc bén, tia sáng hấp háy.

Mỗi người đều là Kiếm Giả thiên tài, siêu thiên tài trong vòng trăm năm tu luyện đến Niết Bàn cảnh. Mỗi người đều có tạo nghệ mạnh về mặt kiếm pháp, tuy tu vi không còn, kiếm ý cũng mất, không có lực lượng thiên địa, đã quên công pháp tu luyện nhưng về bản chất bọn họ vẫn là Kiếm Giả, có mũi nhọn của Kiếm Giả.

Rất nhanh người ra khỏi nhà gỗ bắt đầu hành động, Sở Mộ cũng ở trong số đó.

Trí nhớ của Sở Mộ rất dai, hắn không bị ảnh hưởng, chỉ quét mắt qua là nhớ kỹ từng vị trí, các khuôn mặt và nhanh chóng phân biệt ra.

Một lúc sau Sở Mộ đã tìm hiểu nơi mình ở.

- Nơi này tên Dạ Minh bộ, hai chữ dạ minh hơi quen thuộc...

- Dạ Minh bộ rất lớn, người giống như ta phỏng chừng gồm ba vạn người...

- Ngoài ra có một số người khác với ta, số lượng rất ít.

Nếu Sở Mộ lấy lại trí nhớ sẽ rất ngạc nhiên, Dạ Minh bộ thật ra là ảnh thu nhỏ của Dạ Minh tinh hệ. Nó không tồn tại theo kiểu tinh hệ mà như một bộ lạc thôn xóm.

Có hơn ba vạn người giống như Sở Mộ biểu thị siêu thiên tài chưa một trăm tuổi đã đến Niết Bàn cảnh của Dạ Minh tinh hệ gồm có hơn ba vạn người, có lẽ một số ít người vì lý do nào đó mà không vào Thiên Thanh Hư Giới.

Một tinh hệ mới có ba vạn người, thoạt nghe thì ít ỏi, ít nhất về tỷ lệ tổng thể thì cực kỳ ít. Nhưng nếu bỏ qua điều này, vạn người chưa đến trăm tuổi tu vi ít nhất là Niết Bàn nhất trọng thiên thì đúng là siêu thiên tài.

Trong ba vạn người phần lớn đều biết cuộc chiến xếp hạng bảng Thiên Thanh, gần hai vạn người mạo hiểm Niết Bàn. Hơn một vạn người khác thì nội tình thâm sâu vững chắc, không ngừng tích lũy bản thân, có tiềm năng kinh người, cuối cùng vững vàng đột phá Niết Bàn thành công, đến Niết Bàn nhất trọng thiên.

Thiên tài khác có người mới hơn một trăm tuổi, đã vượt qua điều kiện, có người chưa đủ một trăm tuổi, tu vi đến đỉnh Tạo Hóa cửu trọng thiên, đã tích lũy một thời gian, qua một, hai năm thì sẽ thành công Niết Bàn. Sau Niết Bàn tuổi của họ sẽ không hơn một trăm, những siêu thiên tài này đấm ngực giậm chân, bởi vì bọn họ không thể tham gia cuộc chiến xếp hạng bảng Thiên Thanh lần này.

Nhưng những siêu thiên tài chưa đến một trăm tuổi hết sức cố gắng, không ngừng tích góp tiềm lực của bản thân, định một hơi Niết Bàn rồi tăng tiến vù vù, sau đó khiêu chiến thiên tài trong bảng Thiên Thanh để được xếp hàng vào.

*****

Trừ hơn ba vạn người ra trong Dạ Minh bộ còn có người khác, dường như vốn là người Thiên Thanh Hư Giới.

Những người này đều có thân phận, ví dụ nam nhân trung niên đang nói chuyện với đám thiên tài Sở Mộ là chưởng quầy tiệm sách. Tiệm sách bán toàn là bí tịch.

Bí tịch là để tu luyện công pháp, kiếm pháp, thân pháp, bộ pháp vân vân.

Chưởng quầy tiệm sách cười hỏi:

- Các vị tiểu hữu có muốn chọn một môn công pháp không?

Sở Mộ lạnh nhạt hỏi:

- Cái giá phải trả lá gì?

- Lần đầu chọn công pháp ta có thể ưu đãi nửa gía cho.

Chưởng quầy tiệm sách vuốt râu dài cười nói:

- Ví dụ công pháp giá gốc một trăm hư khí thì ta sẽ bán bằng giá năm mươi hư khí.

Một thanh niên tóc dài xõa vai mắt lóe tia sáng hỏi:

- Hư khí đến từ đâu?

- Hoang dã bên ngoài Dạ Minh bộ có hư thú, giết hư thú là sẽ được hư khí.

Chưởng quầy tiệm sách mỉm cười nói:

- Hư khí không chỉ mua được công pháp, đan dược, kiếm khí còn phụ trợ tu luyện, nó cực kỳ quan trọng.

Sở Mộ trầm ngâm, lại hỏi:

- Thực lực của hư thú thế nào?

Không nhớ được quá khứ nhưng Sở Mộ mơ hồ biết trước kia thực lực của hắn không yếu, nhưng hiện tại không hiểu sao biến thành người bình thường, còn có việc thúc giục thời hạn ba năm muốn hắn cố gắng hơn.

Nhưng người bình thường quá yếu, Sở Mộ chưa rõ thực lực của hư thú thế nào, lần đầu tiên nghe về hư thú nên cần hỏi rõ nhiều hơn, đề phòng trước khỏi lo.

- Thôi, để ta mách cho các vị tiểu hữu phân chia tu luyện trong Thiên Thanh Hư Giới cho.

Chưởng quầy tiệm sách cười nói:

- Hệ thống tu luyện nơi này chia hai đạo, luyện khí đạo và luyện thể đạo, luyện khí hay luyện thể đều chia cảnh giới là thập trọng thiên.

Các thiên tài nhướng mày trầm ngâm:

- Thập trọng thiên...

Bọn họ nhớ cảnh giới tu luyện không phân chia như vậy, đẳng cấp tu luyện trong Thiên Thanh Hư Giới khác hẳn.

Chưởng quầy tiệm sách cười tủm tỉm nhìn phản ứng của mọi người, không giải thích cặn kẽ.

Chưởng quầy tiệm sách giải thích rằng:

- Nhân tộc chúng ta tu luyện chia ra thập trọng thiên, hư thú thì chia thập phẩm đối ứng với thập trọng thiên. Trong thập trọng thiên không chia ra sơ cấp, trung cấp, cao cấp.

Mọi người chú ý lắng nghe hòng hiểu biết nhiều hơn.

- Ta sẽ không liệt kê chi tiết khác, nhưng chỗ ta có tư liệu tỉ mỉ về cảnh giới tu luyện của nhân tộc, thực lực hư thú. Một quyển chỉ cần mười hư khí nhất phẩm là được, hư khí nhất phẩm tức là hư khí của hư thú nhất phẩm.

Chưởng quầy tiệm sách vẫn cười:

- Đương nhiên ta biết bây giờ các vị tiểu hữu chưa có hư khí, nên ta sẽ cho các người bản ghi chép tư liệu tỉ mỉ về nhân tộc, hư thú trước. Tuy nhiên các người phải lập khế ước với ta, trong vòng mười ngày phải giao số hư khí gấp đôi.

Mọi người nhìn nụ cười đó không hề thấy hiền hòa mà thật gian xảo.

Chưởng quầy tiệm sách bổ sung thêm, cái mặt cười tươi đáng đánh hơn nữa:

- Phải rồi, mỗi quyển sách chỉ cho phép một người xem.

Một câu nói cắt đứt ý nghĩ mua quyển sách rồi cùng nhau đọc của các thiên tài.

Một thiên tài cao to vạm vỡ lạnh lùng cười:

- Ta muốn một quyển, chỉ có hai mươi hư khí nhất phẩm, không đáng gì.

- Ta cũng muốn một quyển!

Cách lập khế ước rất đơn giản, lăng tay là được, cảm giác dường như không có gì trói buộc.

Sở Mộ cũng mua một quyển, mài dao không mất thời gian đốn củi, huống chi hắn cho rằng để lấy hư khí nhất phẩm không khó gì.

Chưởng quầy tiệm sách cười toe. Đã có mấy trăm người lập khế ước mua sách, mấy trăm người nhân hai mươi là mấy ngàn hư khí nhất phẩm, theo gã biết thì không chỉ có vài trăm người vào đây.

Chưởng quầy tiệm sách cười nói:

- Nhớ kỹ, chỉ có mười ngày, nếu trong vòng mười ngày không giao hai mươi hư khí nhất phẩm cho ta thì các người sẽ chết một lần. Mùi vị cái chết không dễ chịu, và sẽ suy yếu năm ngày.

Không hiểu sao tiếng cười kia tựa như ác ma.

Nhận sách rồi Sở Mộ nhanh chóng quay về nhà gỗ của mình, đóng cửa giở sách ra đọc.

Sách không dày nhưng ghi chép nội dung rất tỉ mỉ, ghi rõ ràng về luyện khí, luyện thể, thập trọng thiên của nhân tộc, còn có kiếm ý, lực lượng thiên địa này nọ. Có ghi tỉ mỉ phân chia hư thú, trong hư thú có hư thú bình thường, hư thú tinh anh huyết mạch cường đại, còn có hư thú vương giả siêu đáng sợ.

- Đến luyện thể nhất trọng thiên sẽ có lực lượng một ngàn cân, đến nhị trọng thiên là lực lượng hai ngàn cân, luyện thể tam trọng thiên là lực lượng bốn ngàn cân, luyện thể tứ trọng thiên là lực lượng tám ngàn cân, mỗi trọng thiên lực lượng sẽ tăng theo cấp số nhân. Lực lượng luyện thể thập trọng thiên lên đến năm trăm mười, hai mươi vạn cân, thật đáng sợ.

- Luyện khí và luyện thể đối ứng, đều có ưu khuyết điểm riêng.

- Hư thú nhất phẩm bình thường trung bình có lực lượng một vạn cân, hư thú tinh anh nhất phẩm có lực lượng và tốc độ mạnh hơn, phát huy thực lực càng mạnh. Hư thú vương không chỉ có lực lượng càng mạnh mẽ còn có thú lực, nắm giữ thú kỹ có trí tuệ nhất định.

- Hiện giờ ta không có chút kiếm khí, lực lượng chỉ được ngàn cân, so với hư thú nhất phẩm bình thường thì chênh lệch gấp mười lần. Cách biệt thực lực quá lớn, không thể so sánh.

Sở Mộ cau mày, hiện tại chỉ một con hư thú nhất phẩm đủ để diệt gọn hắn chứ đừng nói săn giết hư thú kiếm hư khí.

Giống như Sở Mộ, đám thiên tài sau khi biết tình huống cụ thể thì nhíu chặt mày, đây gần như là việc không thể hoàn thành.

Chênh lệch lực lượng gấp mười lần, chỉ công kích dẫn đến dòng khí đủ gây hại cho bọn họ.

Giở trang cuối cùng quyển sách có ghi chép liên quan cái chết.

Chết trong Thiên Thanh Hư Giới không phải chết thật, vì sau khi chết sẽ sống lại trong bộ lạc, khi không có chút tu vi sau khi bị giết chẳng mất mác gì. Nhưng nếu tu luyện đến nhất trọng thiên mà chết sẽ hạ thấp tu vi một trọng.

Ví dụ nhất trọng thiên chết sẽ biến thành người thường, nhị trọng thiên chết thì rớt xuống nhất trọng thiên.

Sở Mộ đọc trang cuối cùng thì ngạc nhiên phát hiện chứ trên sách mờ dần rồi biến mất, giở mấy trang đầu ra, trang giấy trắng tinh.

Đến đây đám thiên tài mới hiểu trong vòng mười ngày kiếm hai mươi hư khí nhất phẩm không là chuyện đơn giản.

Bốn tinh vực lớn nhân tộc có hàng trăm tinh hệ, mỗi người đều chú ý tình hình trong Thiên Thanh Hư Giới.

Nhưng bọn họ không thể trông thấy diễn biến trong Thiên Thanh Hư Giới, chỉ có thể chờ đợi.

***

Thiên Thanh Hư Giới, Dạ Minh bộ.

Sở Mộ ngồi khoanh chân trên sàn gỗ suy tư.

Gợi ý như dấu ấn khắc trong đầu, thời hạn ba năm. Dường như trong ba năm hắn không đến độ cao nhất định sẽ xảy ra chuyện gì không tốt, hình thành áp lực vô hình thúc giục hắn.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)