← Ch.1203 | Ch.1205 → |
Khoảnh khắc mũi kiếm tiếp xúc với giữa trán Xích Nhãn Lang Vương, lực cản mạnh mẽ làm thân kiếm hơi cong. Sở Mộ lắc cổ tay, lực lượng lại bùng nổ khiến thân kiếm băng thẳng. Có tiếng vỡ nát chói tai. Xương sọ siêu cứng của Xích Nhãn Lang Vương bị xé rách đâm thủng, thân kiếm xuyên nhanh ma sát với sọ não cứng rắn, nhiệt độ cao tràn ngập, một mảnh khét đen.
Lực lượng đáng sợ bộc phát trong đầu Xích Nhãn Lang Vương, xoắn nát bấy não nó.
Xích Nhãn Lang Vương trợn to mắt, đôi mắt như có lửa cháy lại chậm rãi tắt, tối tăm. Xích Nhãn Lang Vương khó khăn vươn móng vuốt ra vẫn muốn cào chết Sở Mộ, nhưng cách hắn một tấc thì bất lực rũ xuống.
Rầm!
Xích Nhãn Lang Vương cao to mạnh mẽ ngã xuống đất, bụi bặm bay lên. Nhìn Xích Nhãn Lang Vương đã chết Sở Mộ thở phào nhẹ nhõm, hắn cảm giác toàn thân đau nhức, đặc biệt hai bắp chân như bị xé rách, toàn thân kiệt sức, hắn ngồi bệch xuống đất.
Tuy Xích Nhãn Lang Vương chết nhưng Sở Mộ cũng tiêu hao hết sức mạnh, còn bị thương đôi chút, may mắn không có Xích Nhãn Lang nào khác ở bên cạnh không thì hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Tà dương như máu nhuộm đỏ nửa bầu trời, áng mây như bị đốt cháy, sắc trời đỏ máu. Có gió lạnh từ từ thổi tới lay động sợi tóc, bất giác không khí ùa về với cát bụi tràn ngập.
Sở Mộ nghỉ ngơi một lúc lâu mới cảm thấy lấy lại sức khỏe một chút. Trong xác chết Xích Nhãn Lang Vương gần đó bay lên vài thứ, có hư khí, có đoàn sáng.
Sở Mộ nhìn, nở nụ cười:
- Hai mươi hư khí nhất phẩm, một hư khí nhị phẩm, thu hoạch không tệ.
Xích Nhãn Chiến Lang tối đa chỉ có sáu hư khí nhất phẩm, Xích Nhãn Lang Vương có hai mươi hư khí nhất phẩm cộng một hư khí nhị phẩm, tính ra tương đương với ba mươi hư khí nhất phẩm. Chỉ tính thu hoạch hư khí đã rất tốt.
Nhưng nếu chỉ có hư khí thì không lời, vì kịch chiến với Lang Vương cực kỳ nguy hiểm, sơ sẩy một cái là tiêu đời. Dù giết Lang Vương nhưng Sở Mộ cũng kiệt sức, còn bị thương nhẹ mới được ba mươi hư khí nhất phẩm, còn không bằng giết ba mươi con Xích Nhãn Lang thì nhẹ nhàng hơn.
Thứ thật sự khiến Sở Mộ vui vẻ là hai đoàn sáng.
Một đoàn sáng màu vàng lợt, tỏa từng vầng sáng trông rất hấp dẫn. Một đoàn sáng trong suốt, bên trong chứa thứ gì.
Đoàn sáng màu vàng lợt cách Sở Mộ gần nhất.
Sở Mộ hít sâu, hắn cầm ấm nước lên uổng mấy hớp nước trong giảm bớt cảm giác nóng rực còn đọng trong người. Sở Mộ đứng dậy, bắp chân còn hơi đau.
Sở Mộ đi ra hai bước đến gần xác Xích Nhãn Lang Vương, hắn vươn tay chộp đoàn sáng màu vàng lợt, nháy mắt hấp thu.
- Luyện thể công trung cấp.
Đoàn sáng vàng lợt chui vào người Sở Mộ hóa thành các dòng tin tức rót vào não, lại xuất hiện một thân hình bắt đầu diễn luyện, khiến hắn rất vui mừng.
Luyện thể công trung cấp ở trong tiệm sách có giá một ngàn hư khí nhị phẩm.
So với luyện thể công trung cấp thì hai mươi hư khí nhất phẩm, một hư khí nhị phẩm hoàn toàn không đáng gì. Sở Mộ nhìn hướng đoàn sáng khác.
Theo kinh nghiệm hai lần của Sở Mộ thì đoàn sáng chắc chắn có thứ tốt, giá trị của nó không phải mấy chục hư khí sánh bằng được.
Khi Sở Mộ vươn tay chộp hướng đoàn sáng trong suốt thì cảm giác nguy hiểm ập đến, tiếng xé gió dày đặc vang lên. Khóe mắt Sở Mộ thấy từng luồng sáng lạnh phá không bắn tới, tốc độ siêu nhanh. Một luồng sáng bắn hướng tay Sở Mộ, ba luồng sáng bắn vào người hắn, cực kỳ tàn nhẫn.
Sau luồng sáng lạnh có bóng người nhanh chóng đến gần.
Sở Mộ vươn tay trái ra lắc một cái né khỏi tia sáng lạnh, hắn chộp đoàn sáng trong suốt. Ngay sau đó Sở Mộ xoay người làm ba luồng sáng lạnh lướt sát người, tay phải chộp kiếm sắt đen ghim giữa trán Xích Nhãn Lang Vương, tay gồng sức rút ra thuận thế chém một nhát.
Kiếm quang màu đỏ vàng phá không, phập một tiếng mũi kiếm đâm vào thịt, có tiếng hét thảm.
Cùng lúc đó ba luồng kiếm quang sắc bén từ góc độ khác nhau chém tới, trong kẽ hở kiếm quang xen lẫn luồng sáng lạnh cực kỳ sắc bén, góc độ xảo quyệt làm Sở Mộ biến sắc mặt.
Sở Mộ huơ kiếm, kiếm quang đỏ vàng nổ tung đánh ra mấy luồng sáng lạnh rồi lại đánh bật ba luồng kiếm quang. Lực lượng mạnh mẽ trùng kích, tuy Sở Mộ đã giảm bớt phần lớn nhưng hắn chỉ mới lấy lại sức một chút, không cách nào đối kháng. Sở Mộ lùi hai bước, kiếm quang lần thứ hai giết tới.
Ngay sau đó có hai kiếm quang cực kỳ mạnh mẽ thế như chẻ tre chém vào lưng Sở Mộ, hắn linh cảm nguy hiểm mãnh liệt.
Trước sau giáo kích, trên bầu trời xuất hiện một bóng người, vài tia sáng lạnh bắn xuống. Một luồng kiếm quang thê lương như sao băng đuổi theo không trung làm da đầu Sở Mộ tê dại.
Bị vây công như vậy nếu Sở Mộ ở thời kỳ sung sức thì có thể né tránh, đón đỡ, thậm chí phản kích. Nhưng lúc này bắp chân hắn vẫn đau đớn, nội khí chỉ còn lại một lũ, khí lực mới phục hồi một chút, thực lực chỉ bằng mười phần trăm thời kỳ đỉnh cao.
Trong lòng Sở Mộ cực kỳ bình tĩnh, bị vây công là ngoài ý muốn, chỉ nói lên hắn không đủ cảnh giác. Sau khi kiệt sức các mặt đều bị ảnh hưởng, cảm giác cũng suy yếu nhiều nên Sở Mộ mới bị đánh lén.
Mục đích đánh lén hoặc là thấy hơi tiền nổi máu tham, hoặc là người Dạ Minh điện đến báo thù.
Nhưng dù là loại nào thì Sở Mộ biết lần này hắn phải chết một lần.
- Dù phải chết cũng quyết kéo mấy người làm đệm lưng!
Sở Mộ nổi máu tàn nhẫn, hắn không né mà bước lên trước một bước, phát ra khí thế quyết tuyệt. Sở Mộ siết chặt kiếm, dồn chút lực lượng cuối cùng rót vào kiếm ý, lực lượng kim, bộc phát lực lượng chấn động.
Trong tay kiếm thuật sư ưu tú dù chỉ có một chút xíu lực lượng cũng đủ phát huy uy năng kinh người.
Kiếm quang màu đỏ vàng như sao băng rạch phá không trung, vì quyết tuyệt mà có vẻ thê lương thảm liệt. Một kích liều mạng như kim qua thiết mã, bá đạo tuyệt luân, như có thể chém đứt một dãy núi.
Tiếng leng keng vang lên, kiếm gãy, có máu phun ra.
Ngay sau đó Sở Mộ cảm giác toàn thân đau nhức, mấy thanh kiếm từ sau lưng xuyên thủng người hắn.
Sở Mộ chưa chết, hắn khó khăn nhìn khuôn mặt tràn ngập giễu cợt, trước mắt nhanh chóng chìm trong bóng tối.
Sở Mộ nắm kiếm ngã ngửa ra sau rồi nhanh chóng nhạt dần, biến mất. Đoàn sáng trong suốt bị Sở Mộ nắm trong tay trái rơi xuống đất.
Một người nói:
- Chu sư huynh, Lý sư đệ và Vương sư đệ đều bị giết.
Chu Hành Long thu lại vẻ mặt cười cượt, thản nhiên nói:
- Chết thì chết, lát nữa cho bọn họ chút hư khí lấy lại thực lực.
Chu Hành Long nhanh chóng chộp đoàn sáng trong suốt, hấp thu nó, người gã lấp lánh ánh sáng.
*****
Ba giây sau áo gai vải thô biến mất, thay thế là giáp da và quần da màu xám đen phủ toàn thân Chu Hành Long. Giáp da dán sát người như đo ni đóng giày, làm Chu Hành Long khuôn mặt vốn tuấn tú trông càng mạnh mẽ hơn, như vị hiệp khách.
Trên giáp da có hoa văn một con Xích Nhãn Lang, uy phong lẫm lẫm.
Biến đổi đột ngột làm mọi người giật mình kêu lên:
- Chu sư huynh, đây là... ?
Chu Hành Long hưng phấn nói:
- Lang Ảnh giáp, hư linh giáp nhị phẩm, có thể đỡ ô cương kiếm chém mà không bị tổn thương chút nào, còn có thể kích hoạt lực lượng sói trong thời gian ngắn trở nên nhanh nhẹn hơn.
Thu hoạch này hoàn toàn vượt dự đoán của Chu Hành Long.
- Ngoài ra còn hai mươi hư khí nhất phẩm, một hư khí nhị phẩm.
- Nhưng người bị chúng ta giết thực lực không tầm thường, coi chừng bị hắn trả thù.
Chu Hành Long nói:
- Không sao, được Lang Ảnh giáp khiến thực lực của ta càng mạnh, nếu hắn dám đến trả thù thì sẽ cho hắn biết mùi!
***
Mấy bóng người lại xuất hiện dưới Thiên Bia Sống Lại của Dạ Minh bộ. Trên bảng thiên tài tinh hệ, điểm thiên tài của Sở Mộ giảm một ngàn biến thành năm ngàn làm nhiều người khó hiểu bàn tán xôn xao.
Sau khi sống lại Sở Mộ sắc mặt âm trầm, lần này hắn lật thuyền trong mương. Sở Mộ không ngờ khi hoàng hôn buông xuống còn có người vào Lang cốc, thừa dịp trạng thái của hắn kém nhất liên hợp đánh lén.
Sở Mộ rực cháy lửa giận ước gì lao ra Dạ Minh bộ, vào Lang cốc giết hết đám người kia để trút mối hận trong lòng.
Hai người bị Sở Mộ giết thì nhìn hắn chằm chằm, mặt đầy hận thù như thể họ là người bị hại:
- Thì ra là ngươi, giết chúng ta rồi ngươi cũng chết!
- Dưới kiếm của Chu sư huynh mà muốn sống?
Sở Mộ đã cố dằn lửa giận trong khoảnh khắc bùng cháy, mắt đầy sát ý nhìn hai chằm chằm làm bọn họ run cầm cập lộ vẻ sợ hãi.
Sở Mộ lạnh lùng hỏi, sát ý mãnh liệt tràn ngập:
- Chu sư huynh là ai?
Dù thấy sợ sát ý của Sở Mộ nhưng hai người vẫn kiên cường nói:
- Ngươi muốn biết tên của Chu sư huynh rồi trả thù? Ta sẽ không nói cho ngươi!
Sở Mộ nói một cái tên:
- Chu Hành Long.
Là người xếp hạng bảy trên bảng thiên tài tinh hệ, đệ tử bí truyền của Ma Sơn kiếm tông. Hai người kia biến sắc mặt khiến Sở Mộ biết đã đoán đúng.
Tuy trong lòng rực cháy lửa giận nhưng Sở Mộ biết không thể đánh nhau trong Dạ Minh bộ, ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm liếc qua làm hai người sợ teo tim.
- Nói cho Chu Hành Long, ta tên Sở Mộ, thù này ta sẽ trả, kêu hắn rửa sạch cổ chờ!
Sở Mộ nói xong xoay người đi về nhà gỗ của mình.
Sở Mộ rất muốn lao ra Dạ Minh bộ, giết vào Lang cốc nhưng sắc trời đã tối, chờ đến sơn cốc thì đêm khuya. Lang cốc không nhỏ, muốn tìm mấy người không dễ.
Huống chi Sở Mộ đã chết một lần, hoặc luyện khí hoặc luyện thể rớt một trọng thiên tu vi, thực lực giảm nhiều, ban đêm vào Lang cốc lỡ gặp đàn Xích Nhãn Lang thì cực kỳ bất lợi.
Nghĩ đến đây Sở Mộ vội kiểm tra sau đó thở phào.
Rớt tu vi là luyện khí, trong kinh mạch trống rỗng không còn gì. Dù Sở Mộ rất khó chịu nhưng may mắn không phải tu vi luyện thể bị rớt, không thì lực lượng một vạn sáu ngàn cân lại biến thành một vạn cân sẽ mất mác lớn hơn.
Ngoài ra áo gai vải thô trên người hoàn toàn mới, Sở Mộ quay về nhà gỗ đóng cửa lại, hắn thấy một thanh kiếm treo trên vách tường, một thanh kiếm hoàn toàn mới, cho hắn cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc.
Sở Mộ tháo kiếm xuống, có vỏ kiếm nhưng hơi khác với vỏ kiếm sắt đen lúc trước. Vỏ kiếm màu đỏ sậm, hoa văn như một con sói giương nanh múa vuốt.
Kiếm nặng hơn kiếm sắt đen.
Sở Mộ rút kiếm ra, tiếng leng keng êm tai vang lên, ánh sáng đỏ máu khiếp người phản chiếu trong mắt hắn, làm con ngươi co rút.
Đầu chuôi kiếm như đầu sói, chuôi kiếm màu đỏ sậm hơn thô ráp nhưng không đâm tay, ngược lại xúc cảm rất tốt, rất thoải mái. Vòng kiếm như răng nanh giao thác nhô ra, thân kiếm màu đỏ nhạt, lưỡi kiếm đỏ máu, ánh sáng đỏ đặc quánh. Mũi kiếm hẹp dài hơn kiếm sắt đen, càng thích hợp đâm thẳng, kiếm phong mỏng hơn, rộng hơn một chút, tước và chém càng sắc bén hơn.
Sở Mộ càng nhìn càng ngạc nhiên, càng xem càng vui vẻ.
Hung khí, chắc chắn là hung khí, một thanh kiếm đáng sợ tràn ngập sắc bén sinh ra vì giết chóc, kiếm sát sinh đáng sợ.
Trọng lượng cỡ hơn mười cân khiến Sở Mộ thấy tiện tay, vì lực lượng của hắn hiện càng cường đại. Sở Mộ ngắm kiếm, động ý niệm dùng lưỡi kiếm cắt rách đầu ngón tay, nhỏ giọt máu.
- Xích Huyết kiếm, hư linh kiếm nhị phẩm, là kiếm sắt đen bị nung nhiệt độ cao có xác suất một phần ngàn tình cờ hấp thu tinh huyết của Xích Nhãn Lang Vương lột xác thành. Mũi nhọn kinh người, có lực lượng hút máu, có thể thông qua hút máu tích lũy lực lượng phục hồi hao tổn nâng cao phẩm cấp.
Sau khi nhỏ máu nhận chủ Sở Mộ liền biết mọi thứ về thanh kiếm này, hắn khá ngạc nhiên sau đó vui vẻ.
Xích Nhãn Lang Vương phát ra thú kỹ Hỏa Diễm Trảo làm nhiệt độ không khí tăng nhanh, kiếm sắt đen cũng bị ảnh hưởng. Sau đó Sở Mộ thi triển kiếm pháp Phá Giáp dốc hết sức bộc phát ra tốc độ kiếm kinh người ma sát với không khí nóng cháy càng sinh ra nhiệt lượng lớn hơn. Nhiệt lượng làm kiếm sắt đen như khối sắt nung đỏ.
Kiếm đâm thủng giữa trán Xích Nhãn Lang Vương xuyên vào não, nhiệt độ cao làm kiếm sắt đen như trở về lò đúc. Máu của Xích Nhãn Lang Vương cũng nóng cháy rót lên thân kiếm, bị kiếm hấp thu dẫn đến kiếm sắt đen lột xác.
Xác suất là một phần ngàn, công nhận Sở Mộ siêu may mắn.
Kiếm sắt đen phẩm cấp nhất phẩm nhưng không có công hiệu đặc biệt gì, không tính là hư linh kiếm. Ô cương kiếm là nhị phẩm, cũng không phải hư linh kiếm. Xích Huyết kiếm là hư linh kiếm nhị phẩm, mũi nhọn không thua gì ô cương kiếm, thậm chí còn hơn, có năng lực hút máu tích lũy lực lượng phục hồi hao tổn sau đó tăng cao phẩm cấp.
Sở Mộ cầm Xích Huyết kiếm vung lên, huyết quang thoáng hiện, mắt hắn sáng rực nói:
- Thanh kiếm này đủ cắt rách da Xích Nhãn Lang Vương!
Giết Xích Nhãn Lang Vương đúng là được thu hoạch lớn, một luyện thể công trung cấp tị giá một ngàn hư khí nhị phẩm, kiếm sắt đen cũng biến dị thành hư linh kiếm nhị phẩm, còn có năng lực hút máu tăng phẩm cấp.
Ngoài ra có hai mươi hư khí nhất phẩm, một hư khí nhị phẩm, đoàn sáng trong suốt kia không biết có cái gì.
Sở Mộ hít sâu đè nén lửa giận, quên đi khó chịu, hắn nhớ lại luyện thể công trung cấp. Giống như luyện thể công sơ cấp, luyện thể công trung cấp có chín động tác. Sở Mộ tham ngộ tỉ mỉ một phen rồi bắt đầu tu luyện từ động tác thứ nhất.
← Ch. 1203 | Ch. 1205 → |