Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1212

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1212: Xích Huyết kiếm tiến hóa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Sở Mộ đang cố gắng, những người khác cũng vậy.

Thời hạn ba năm nói dài không dài, không ai biết khi đó sẽ ra sao, vì không biết nên càng gấp gáp hơn, có áp lực và động lực hơn.

Chưa biết khiến người sợ hãi, làm người ta điên cuồng.

Không ai muốn tụt hậu hơn người ta, chỉ có khiến người không kịp đuổi theo.

Hai canh giờ sau, Sở Mộ đã đâm ra hơn sáu trăm kiếm, hiện tại hắn đâm một đường kiếm thì thời gian đắn đo càng dài, khoảng sáu mươi giây mới đâm một nhát.

Tuy tần suất càng thấp nhưng mỗi lần vung kiếm càng có ý vị.

Quyết tâm, nghị lực, ngộ tính, cố gắng, Sở Mộ có đủ mọi thứ, còn có áp lực thành động lực.

Trong đầu Sở Mộ hay hiện lên cảnh sao băng rơi, lửa đỏ vàng rực cháy thật là kinh diễm tuyệt luân.

Kiếm đâm ra càng phù hợp cảnh sao băng phá không hơn.

Mỗi đường kiếm là một loại tích lũy, tích lũy về lượng, khi đến cực hạn sẽ dẫn phát biến chất.

Hít sâu một hơi, Sở Mộ giơ cánh tay tê mỏi lên, hắn vô cùng kiên định, chân thành, hết sức tập trung đâm Xích Huyết kiếm ra. Sắc đỏ yêu dị tụ thành một đường chỉ, sắc vàng rót vào, lực lượng dâng lên, thân kiếm rung bần bật ma sát kịch liệt với không khí. Lửa cháy hừng hực, lực lượng hỏa mãnh liệt dâng trào rót vào khiến ngọn lửa vô cùng bạo liệt.

Đường kiếm như sao băng rực cháy lửa đỏ vàng kinh diễm tuyệt luân siêu nhanh rạch phá không trung, xé rách bóng đêm đánh vào vách tường gỗ, nổ tung. Trong tiếng gầm rú nguyên căn nhà gỗ rung rung sắp vỡ nát.

Thanh âm mơ hồ vang lên:

- Thành công sáng tạo kiếm pháp tam phẩm, được bốn ngàn điểm thiên tài.

Sở Mộ mừng như điên.

Hạng nhất bảng Đăng Thiên!

Điểm thiên tài của Cổ Loạn Không: 20000!

Hạng hai bảng Đăng Thiên!

Điểm thiên tài của Tần Ngạo Tiên: 19000!

Hạng ba bảng Đăng Thiên!

Điểm thiên tài của Dương Chiến Thiên: 19000!

Hạng bốn bảng Đăng Thiên!

Điểm thiên tài của Từ Mộ Chi: 17000!

Hạng năm bảng Đăng Thiên:

Điểm thiên tài của Sở Mộ: 17000!

Từ hạng chín vọt lên hạng năm, tăng lên bốn hạng, điều này gây ra náo động mới, khiến các vị Đại Đế tập trung ánh mắt vào cái tên này, thầm phỏng đoán người này có lai lịch gì. Các trưởng lão Tổng Thần Điện cười hả hê râu rung rung, mặt hồng hào.

***

Trong nhà gỗ, Sở Mộ đặt tên cho kiếm pháp tam phẩm hắn mới sáng tạo:

- Liên quan sao băng vạch qua trời đêm, tự thiêu đốt mình nở rộ sinh mệnh rực rỡ trong nháy mắt. Chiêu này đặt tên là... Dạ Lưu Tinh!

Dạ Lưu Tinh!

Như sao băng rực rỡ vạch qua trời đêm.

Kiếm pháp Dạ Lưu Tinh ẩn chứa vài phần tinh nghĩa kiếm pháp Phá Giáp, nhưng Phá Giáp chú trọng đánh bại xé rách phòng ngự, nó xuất sắc nhất mặt này. Dạ Lưu Tinh thì chú trọng tốc độ, bộc phát lực lượng trong khoảnh khắc hơn, nó còn ẩn chứa nhiệt độ cao đáng sợ.

Bàn về uy lực thì kiếm pháp Dạ Lưu Tinh mạnh mẽ hơn.

Sáng tạo kiếm pháp nhất phẩm được một ngàn điểm thiên tài, sáng tạo kiếm pháp nhị phẩm được hai ngàn điểm thiên tài, sáng tạo kiếm pháp tam phẩm không được ba ngàn mà là bốn ngàn điểm thiên tài.

Vậy xem ra khi tu vi đột phá đến tam trọng thiên Sở Mộ sẽ được bốn ngàn điểm thiên tài.

Sở Mộ tiến bộ như thế, được đến nhiều điểm thiên tài như vậy mà chỉ xếp hạng năm trên bảng Đăng Thiên, điều này làm hắn rất ngạc nhiên về thiên tư của mấy người trên đầu mình.

Tư chất hơn người.

Có lẽ về mặt lĩnh ngộ kiếm ý thì họ không bằng Sở Mộ, nhưng ở một số khía cạnh khác họ hơn hắn.

Sở Mộ không hề thấy chán nản ngược lại hơi hưng phấn.

Còn chút thời gian, Sở Mộ thu kiếm, tĩnh tâm ngưng thần, vận chuyển sơ cấp luyện khí quyết phục hồi nội khí bị tiêu hao, để thể lực tự động khỏe lại.

Với luyện khí nhị trọng thiên thì tác dụng của sơ cấp luyện khí quyết đã không lớn, nhưng nó có hiệu quả nhất định về mặt phục hồi.

Tia ban mai chui ra từ phương đông như tinh linh hoạt bát tuyên cáo ngày mới đến.

Những thiên tài rời khỏi nhà gỗ đi vào hoang dã bắt đầu ngày tu luyện mới.

Bọn họ vừa đi vừa bàn tán xôn xao, đặc biệt về chuyện xảy ra hoàng hôn đêm qua, tức là Sở Mộ diệt gọn đám người Trần Cương. Có người thảo luận về người vào tửu lâu chi tiêu rồi phát hiện là cùng một người, thoáng chốc có kẻ hâm mộ có kẻ đỏ mắt.

Khi họ còn đang liều mạng vì kiếm thêm một hư khí nhất phẩm thì người ta đã đi tửu lâu tiêu phí hư khí nhất phẩm, chênh lệch đó... không cách nào hình dung.

Nếu thế giới này có xưng hô 'nhà giàu mới nổi' chắc sẽ có người xông lên ôm đùi Sở Mộ gào rằng: Nhà giàu ơi, chúng ta làm bạn đi!

Nội khí hoàn toàn phục hồi, thể lực cũng khỏe lại nhưng mặt trời đã dâng lên, Sở Mộ không có luyện khí quyết hay đan dược cao minh hơn, dùng sơ cấp luyện khí quyết phục hồi nội khí thì hơi chậm.

Sở Mộ xách Xích Huyết kiếm, vai cõng lương khô năm ngày, eo treo ấm nước đựng đầy nước lọc, hắn đá bật cửa phòng ra, một tia nắng vàng chiếu lên mặt tôn lên nét tuấn tú điển trai.

Sở Mộ sải bước ra ngoài, đóng cửa phòng lại đi hướng Dạ Minh bộ. Tất cả thiên tài đều rời khỏi Dạ Minh bộ.

Sở Mộ bước chân ngày càng dồn dập, hắn chạy càng lúc càng nhanh. Rất nhanh Sở Mộ lao ra Dạ Minh bộ, vượt qua cầu gỗ đi vào hoang dã, chạy nhanh hướng Lang cốc.

Khi vào Lang cốc Sở Mộ phát hiện nhiều dấu vết, hiển nhiên đã có nhiều người biết chỗ ở của Lang cốc. Nơi này có nhiều Xích Nhãn Lang tụ tập, rải rác ra, miễn cố gắng tìm thì sẽ được một con Xích Nhãn Lang.

Xích Nhãn Lang không có chút sức hấp dẫn với Sở Mộ, hắn đi thẳng vào sâu trong cốc ngoài, lao vào đường nối với cốc trong. Sở Mộ phát hiện có dấu chân của người khác trên đường đi.

Nhưng Sở Mộ không hề lo lắng, xem tình hình trước mắt thì trừ hắn ra những người khác muốn giết hư thú nhị phẩm không nhẹ nhàng.

Vào cốc trong không lâu Sở Mộ trông thấy một đám thiên tài, tổng cộng bốn người, mỗi người phát ra dao động khá mạnh. Bốn người bắt tay nhau đang kịch chiến với một con Thiết Tích Lang.

Thiết Tích Lang là hư thú nhị phẩm, bốn người đều có tu vi nhất trọng thiên cộng thêm cầm kiếm sắt đen, xem như thêm vào kiếm ý, một loại lực lượng thiên địa cũng khó gây ra tổn thương rõ ràng cho Thiết Tích Lang. Bọn họ chỉ đành nhằm vào những vị trí yếu ớt, ví dụ con mắt.

Thiết Tích Lang bảo vệ mắt của mình rất tốt, không dễ thành công. Bốn người này nếu không phải thực lực của bản thân không yếu cộng thêm phối hợp ăn ý tinh diệu chắc đã bị Thiết Tích Lang xử lý rồi.

Sở Mộ liếc sơ liền biết bốn người này muốn giết chết con Thiết Tích Lang rất khó, dù cuối cùng giết được thì cũng kiệt sức.

*****

Sở Mộ xuất hiện làm bốn người hết hồn, cho rằng hắn định cướp hàng. Bọn họ hơi phân tâm thế là bị Thiết Tích Lang phá vòng vây ăn ý, một người bị thương.

Khi Thiết Tích Lang giơ móng vuốt bén lên định xé xác người bị thương ra thì một vệt sáng đỏ yêu dị như tia chớp xẹt qua, phập một tiếng, Thiết Tích Lang gào rú tê lương.

Có một giọng nói chui vào lỗ tai bốn người:

- Với thực lực của các ngươi không bằng ở cốc ngoài săn giết Xích Nhãn Lang đi.

Khi bọn họ thấy rõ thì một bóng người nhẹ nhàng đi xa, con Thiết Tích Lang hung tàn bị chém đứt chi trước, tàn phế mặc người xâm lược.

- Mạnh... mạnh quá!

- Được rồi, giết con Thiết Tích Lang này lấy hư khí rồi chúng ta trở ra cốc ngoài đi.

***

Sở Mộ một kiếm chém đứt Thiết Tích Lang kiềm chế, Xích Huyết kiếm lại hút chút máu. Chớp mắt Sở Mộ cảm giác Xích Huyết kiếm rung rung như truyền về cảm xúc nào đó, nó khát vọng máu.

Sở Mộ biết đây là dấu hiệu Xích Huyết kiếm sắp tiến hóa.

Sở Mộ mắt lóe tia sáng:

- Chờ Xích Huyết kiếm tiến hóa lên hư linh kiếm tam phẩm ta sẽ đi chém Thiết Tích Lang Vương!

Mặt trời treo cao nhưng Sở Mộ không sợ hãi, hắn lao nhanh tới trước.

Dọc đường đi Sở Mộ thấy có người đang vây giết Thiết Tích Lang nhưng rất khó khăn, có điều đỡ hơn bốn người gặp lúc đầu. Sở Mộ mặc kệ họ, hắn khinh thường cướp trên tay người, bay cái vèo qua.

Sở Mộ vào sâu cốc trong, cuối cùng không có ai đến. Sở Mộ gặp Thiết Tích Lang, Xích Huyết kiếm ra khỏi vỏ giết trong tích tắc.

Mỗi lần hút máu là Xích Huyết kiếm sẽ run run như đang truyền cảm xúc đến hắn, cảm xúc khao khát nhiều máu hơn nữa.

Được hư khí nhị phẩm thì Sở Mộ sẽ trực tiếp hấp thu, dù mới tăng mạnh lực lượng một trăm cân nhưng có chút ít còn hơn không. Chỉ cần giết Thiết Tích Lang Vương xong là Sở Mộ sẽ đi kiếm hư thú tam phẩm để săn giết, dùng hư khí tam phẩm nâng cao tu vi khí thể.

Chém chém chém!

Xích Huyết kiếm không ngừng hấp thu máu, Sở Mộ thì liên tục hấp thu hư khí nhị phẩm.

Lại một kiếm giết con Thiết Tích Thương Lang, được năm hư khí nhị phẩm, Sở Mộ hấp thu hết, Xích Huyết kiếm hút tinh huyết của Thiết Tích Thương Lang.

Xích Huyết kiếm chợt run rẩy, từng tiếng kiếm ngân phát ra từ kiếm, du dương êm tai.

Ánh sáng đỏ yêu dị trên Xích Huyết kiếm rụt về, vệt đỏ như máu trên đầu kiếm càng rực rỡ hơn, chuyển động dần khuếch tán lan tràn cả thân kiếm, làm thân kiếm đỏ nhạt dần sậm màu.

Thân kiếm lại run lên, ánh sáng đỏ bộc phát ra như vầng mặt trời đỏ, ánh sáng thuần túy mà yêu dị, rồi ánh sáng nhanh chóng rút về. Đầu kiếm vẫn sâu thẳm đỏ thắm, thân kiếm vẫn màu đỏ nhạt nhưng màu sắc sậm hơn trước, nguyên thanh kiếm toát ra dao động khí thế càng mạnh.

Cuối cùng Xích Huyết kiếm đã đột phá trói buộc thăng cấp thành hư linh kiếm tam phẩm.

Thân kiếm càng cứng hơn, mũi kiếm, lưỡi kiếm càng sắc bén.

Sở Mộ phất nhẹ, không hề dùng sức mạnh nhưng cảm giác có thể cắt đứt tất cả.

Sở Mộ định tìm một con Thiết Tích Thương Lang thí nghiệm mũi nhọn của Xích Huyết kiếm hư linh kiếm tam phẩm.

Kết quả không làm Sở Mộ thất vọng, hư linh kiếm tam phẩm có thể phá phòng ngự của hư thú tam phẩm. Thiết Tích Thương Lang lợi hại đến mấy cũng chỉ là hư thú nhị phẩm tinh anh, trong tình huống không gia cố lực lượng gì một kiếm có thể cắt rách lớp da cứng của Thiết Tích Thương Lang, nếu thêm vào kiếm ý thì mũi nhọn càng kinh người, một kiếm đứt lìa.

Sở Mộ thầm nhủ:

- Xích Huyết kiếm bây giờ chắc đủ để phá mở phòng ngự của Thiết Tích Lang Vương rồi.

Sở Mộ vào sâu cốc trong, khi đến nơi hắn lại giết một ít Thiết Tích Lang, hấp thu hư khí nhị phẩm, tu vi luyện thể đến bốn tầng nhị trọng thiên, có lực lượng đáng sợ hai vạn tám ngàn cân.

Sở Mộ đã thấy Thiết Tích Lang Vương.

Không biết do tính bẩm sinh hay gì mà Thiết Tích Lang Vương cũng đứng ở chỗ cao như Xích Nhãn Lang Vương.

Xích Nhãn Lang Vương to lớn hơn Xích Nhãn Lang Vương một vòng, nhưng không mập mạp mà đem lại cảm giác chắc khỏe mạnh mẽ, như lực lượng và tốc độ cùng tồn tại. Bề ngoài của Thiết Tích Lang Vương và Thiết Tích Thương Lang giống nhau, nhưng thoạt trông nó dữ tợn hơn, lưng nhô ra hơn, cảm giác khủng bố.

Thật ra sống lưng của Thiết Tích Lang có thể mang về Dạ Minh bộ bán cho tiệm đúc kiếm dùng để rèn kiếm. Nhưng có thể báu vật trữ vật như không gian giới chỉ thì không tiện mang, dù mang đi được cũng chỉ đem đi một, hai khúc, còn phải mang đi trước khi biến mất, rất rắc rối.

Thiết Tích Lang Vương nằm rạp trên tảng đá to, nhắm mắt như đang ngủ say. Bên dưới có nhiều con Thiết Tích Thương Lang, Thiết Tích Lang to khỏe. Tổng cộng mười sáu Thiết Tích Thương Lang, hơn trăm con Thiết Tích Lang to khỏe.

Những Thiết Tích Thương Lang, Thiết Tích Lang to khỏe trông như là hộ vệ của Thiết Tích Lang Vương.

Cảnh này không khiến Sở Mộ ngạc nhiên, hắn thầm so sánh, tính toán, phỏng chừng thực lực hiện tại của mình có thể chống lại trăm con Thiết Tích Lang to khỏe, mười sáu con Thiết Tích Thương Lang không, tính cả Thiết Tích Lang Vương càng mạnh hơn nữa.

Có người rời khỏi cốc trong nhưng cũng có người lại đi vào.

Sở Mộ tính toán, so sánh đối lập xong phát hiện với thực lực hiện tại của mình không cách nào đối kháng lại nhiều Thiết Tích Lang như thế, dù không tính Thiết Tích Lang Vương vào thì chỉ mười sáu con Thiết Tích Thương Lang, trăm con Thiết Tích Lang to khỏe đủ xé xác hắn ra.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Nếu vậy thì chiến với vương đi.

Sở Mộ nhảy lên, Xích Huyết kiếm ra khỏi vỏ, ánh sáng đỏ yêu dị chói mắt tràn ngập như tia chớp đỏ rực xé rách không gian, mũi nhọn kinh người xuyên thấu hư không thẳng hướng Thiết Tích Lang Vương cách mấy ngàn thước.

Người Sở Mộ phát ra mũi nhọn như kiếm phóng lên cao, kinh động phong vân.

Trong khoảnh khắc toàn bộ Thiết Tích Lang nhìn hướng Sở Mộ, chúng nó khom người, cánh mũi mấp máy, nhe răng nanh sắc bén âm lạnh đáng sợ. Tiếng gầm trầm thấp nặng nề khiến người hãi hùng như sấm rền phát ra từ cổ họng.

Bầy Thiết Tích Lang đang đợi mệnh lệnh từ vương của chúng, chỉ cần một mệnh lệnh là chúng nó sẽ lao nhanh lên, vồ vào sinh vật đứng thẳng có gan khiêu khích uy nghiêm của Lang Vương, xé vụn ra.

Thiết Tích Lang Vương đứng dậy, khí thế khổng lồ thức tỉnh phát ra từ người nó như bão tố xâm nhập, cách mấy ngàn thước va chạm với mũi nhọn từ Sở Mộ, giàng co từ xa.

Thiết Tích Lang Vương lắc đầu sói kèm theo tiếng gió rít, nó duỗi người, khí thế càng mạnh mẽ hơn.

Thiết Tích Lang Vương bỗng ngửa đầu hú dài, tiếng hú rung trời như có thể đánh nát ngôi sao.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)