Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1253

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1253: Nguy hiểm chết chóc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Tất cả lực lượng điên cuồng tụ tập bùng nổ, Trần Cương bất chấp bản thân bị tổn thương, cách đánh lấy mạng đổi mạng.

Song kiếm của Sở Mộ cắt từng vết thương trên người Trần Cương, dược lực Phong Ma Phá Huyết đan khiến vết thương khép lại nhanh. Trần Cương như không biết đau, liều mạng phản kích.

Trần Cương liều mạng nhưng Sở Mộ thì không thể, hắn tấn công càng bão tố hơn, dù gã có liều mạng đánh trả vẫn bị bạo lực đàn áp.

Chiến chiến chiến!

Trần Cương bộc phát ra tuyệt học, huyết quang đầy trời. Sở Mộ phát ra Xung Hư kiếm khí đánh nát huyết quang.

Thiên Trảm kiếm như cắt đứt bầu trời, kiếm quang xẹt qua để lại vệt sáng cuối cùng. Đầu Trần Cương bị chém đứt bay lên cao, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên, khó hiểu.

Kiếm quang xoẹt xoẹt đan xen quấn quanh nhau cắt người Trần Cương nát bấy.

Sở Mộ dừng lại, thở hổn hển, đôi mắt đỏ ngầu như đã nổi máu điên. Bị Sở Mộ nhìn một cái làm lòng Tần Trấn Vũ lạnh lẽo.

Tấn công cuồng bạo ngắn ngủi làm lực lượng luyện khí, luyện thể của Sở Mộ tiêu hao gần hết.

Sở Mộ nhìn Tần Trấn Vũ chằm chằm, từ tốn hỏi:

- Ta thắng, tiền cược đâu?

Tần Trấn Vũ cười nói, mắt lóe tia sáng lạnh:

- Đúng là mạnh.

Tần Trấn Vũ ném kết tinh lực lượng không gian quy tắc qua, giơ tay hút không gian giới chỉ của Trần Cương đi.

Tần Trấn Vũ không giở trò xấu gì.

Tần Trấn Vũ nói:

- Hy vọng ngươi đại biểu Dạ Minh tinh hệ lấy được thành tích tốt.

Sở Mộ nhận lấy kết tinh lực lượng không gian quy tắc, nói:

- Ta đại biểu chính ta.

Tần Trấn Vũ cười cười, nhìn hướng Lâm Ngũ Phương:

- Lâm tông chủ, đã quấy rầy, cáo từ.

Tần Trấn Vũ nói rồi xoay người nhanh chóng rời khỏi Ngũ Hành kiếm tông.

Khi Tần Trấn Vũ quay đi thì nụ cười tan biến, nét mặt sa sầm, mặt mày đầy sát khí.

Thù hận giữa Sở Mộ và Tần Trấn Vũ đã kết.

Sở Mộ thu kết tinh lực lượng không gian quy tắc vào không gian giới chỉ, xoay người nói với Lâm Ngũ Phương:

- Tông chủ, ta cáo từ trước.

Sở Mộ hành lễ với ba vị phó tông chủ, các trưởng lão, xoay người đi nhanh về Chấn Thiên phong.

Một trưởng lão nhìn bóng lưng Sở Mộ rời đi, cười nói:

- Ta tin Sở Mộ sẽ lấy được thứ hạng tốt trên bảng Thiên Thanh.

Ngũ Hành kiếm tông vui vẻ, nhưng khi Dạ Minh kiếm tông biết tin Trần Cương chết thì sôi trào. Mưa gió sắp đến, nguy hiểm tới gần.

Sở Mộ và Trần Cương chiến một trận, cuối cùng Sở Mộ thắng, Trần Cương thua chết.

Người đang xem cuộc chiến chỉ có Tần Trấn Vũ, tông chủ, phó tông chủ, các trưởng lão chủ phong của Ngũ Hành kiếm tông nên tin tức không lan ra ngoài, người ngoài không biết việc này.

Với người Chấn Thiên phong thì phong chủ của họ chỉ đi ra ngoài một vòng rồi về, vào Chấn Thiên điện bế quan ngay, lại từ chối người khác đến viếng.

Giai đoạn thứ ba mở ra vào lúc nào, nội dung là cái gì thì bây giờ chưa có tin tức, nhưng thời gian eo hẹp, không thể lãng phí.

Liên Ưng phó tông chủ mang theo tám trưởng lão, Minh Dạ Kiếm Vệ đội rất nổi tiếng của Dạ Minh kiếm tông, tổng cộng một trăm hai mươi người qua cửa trời sao truyền tống đến hành tinh sự sống cách ngũ Phương tinh gần nhất, cưỡi trên tinh hạm mang theo nhanh chóng chạy tới Ngũ Hành kiếm tông.

Trong tinh hạm. Hai trưởng lão giữ im lặng, phó tông chủ Liên Ưng sắc mặt âm trầm đầy sát ý.

Tinh hạm bay với tốc độ cao nhất, nhanh đến tột độ. Tinh hạm xẹt qua trời sao như sao băng bay tới Ngũ Phương tinh cũng không giảm tốc độ, không thay phi hạm, bay thẳng tới Ngũ Hành kiếm tông, xuất hiện trên bầu trời dẫn động cấm chế, kinh động toàn bộ Ngũ Hành kiếm tông.

Liên Ưng bay ra khỏi tinh hạm, vạt áo bay phấp phới, cuồng phong rít gào quanh thân, vô số khí toàn khuếch tán trải rọng hư không, giọng ồm ồm như chuông vọng ra, tự thiên thạch rơi khắp Ngũ Hành kiếm tông, kinh động vô số người.

- Sở Mộ, đi ra cho ta!

Các trưởng lão, Minh Dạ kiếm Vệ môn cùng xuất hiện đứng hai bên Liên Ưng trong không trung.

Một trưởng lão quát to:

- Người nào tự tiện xông vào Ngũ Hành kiếm tông lớn tiếng ồn ào?

Ngay sau đó các bóng người phá không, mấy vị trưởng lão Ngũ Hành kiếm tông xuất hiện trên bầu trời đối diện với ba người Liên Ưng.

Trưởng lão này giật mình, chợt nghĩ đến điều gì, mỉa mai hỏi:

- Thì ra là phó tông chủ Liên Ưng của Dạ Minh kiếm tông. Các hạ là phó tông chủ của một tông lẽ nào không biết lễ độ khi bái phỏng?

Liên Ưng như không nghe trưởng lão Ngũ Hành kiếm tông trào phúng, mắt đầy sát ý, mặt cứng nhắc, sát khí đậm đặc vòng quanh thân có màu xám như mãng xà vặn vẹo, cực kỳ đáng sợ.

- Giao Sở Mộ ra!

Phó tông chủ của Dạ Minh kiếm tông là cường giả Thánh cấp mạnh mẽ, sát khí khủng bố như bão tố khiến trưởng lão Ngũ Hành kiếm tông giật nảy mình.

Tệ hại là Lâm Ngũ Phương tông chủ vì có việc gấp nên đi ra ngoài, không về ngay được. Ba phó tông chủ gồm Bạch Khung mạnh nhất, Thiên Hành phó tông chủ mạnh thứ hai đã bế quan, chỉ còn Hà Nguyệt phó tông chủ thứ ba tọa trấn.

Hà Nguyệt phó tông chủ bị kinh động xuất hiện trong không trung.

- Liên Ưng phó tông chủ đại giá quang lâm, thứ lỗi không từ xa tiếp đón.

Hà Nguyệt phó tông chủ dịu dàng nói:

- Mời đến chủ điện trò chuyện.

Dù sao đều là phó tông chủ, là người có thân phận nên phải giữ mặt mũi cho nhau.

Giọng Liên Ưng lạnh như gió rét cực bắc:

- Không cần, kêu Sở Mộ đi ra.

Hà Nguyệt phó tông chủ hỏi, trong lòng đã đoán được:

- Không biết Liên Ưng phó tông chủ tìm Sở Mộ có chuyện gì?

- Chuyện gì thì tự biết.

Giọng Liên Ưng càng lạnh chất chứa sát khí:

- Trần Cương là đệ tử duy nhất của ta, là thiên tài tuyệt thế tương lai có hy vọng trùng kích Đại Đế, khi trưởng thành sẽ là chủ chiến lực cho nhân tộc, là trụ cột. Bây giờ Trần Cương chết tại đây, chết dưới kiếm cùng tộc chứ không phải trong tay dị tộc!

Tuy Liên Ưng rất giận nhưng mở miệng thì đứng ở điểm cao đạo đức, dùng đạo nghĩa chèn ép.

- Liên Ưng phó tông chủ đã nói điều đó thì nên biết là Trần Cương tự mình chạy đến đây khiêu chiến với Sở Mộ, còn ký hiệp nghị sinh tử.

Hà Nguyệt phó tông chủ phản bác lại:

- Khi đó tông chủ, ba vị phó tông chủ, các trưởng lão của bản tông đều làm chứng. Tần Trấn Vũ Tần công tử truyền nhân Dạ Minh Đại Đế của quý tông là người tham gia trực tiếp. Là Tần công tử mang Trần Cương đến đây, cũng là Tần công tử lấy hiệp nghị sinh tử ra.

- Tần công tử hiện đang bế quan.

Liên Ưng phó tông chủ lạnh lùng nói:

- Ta không cần biết hiệp nghị sinh tử gì nhưng Trần Cương bị Sở Mộ giết là sự thật không thể chối cãi, giết người thì đền mạng.

*****

- Liên Ưng phó tông chủ, nói theo lời của phó tông chủ là Trần Cương có thiên phú, có hy vọng trở thành chủ chiến lực của nhân tộc. Vậy ta xin khẳng định với phó tông chủ rằng thiên phú của Sở Mộ cao hơn Trần Cương, tương lai hắn thành tựu hơn hẳn Trần Cương.

Mặt Hà Nguyệt phó tông chủ lạnh lùng toát ra đại thế:

- Sở Mộ xuất sắc hơn Trần Cương, phó tông chủ muốn đối phó với hắn chẳng lẽ là muốn hao tổn hậu bối thiên tài của nhân tộc chúng ta?

Câu hỏi ngược đầy sắc bén, cũng xuất phát từ góc độ đại nghĩa.

Sắc mặt Liên Ưng thay đổi liên tục, sau đó rắn đanh.

- Mặc kệ ngươi nói gì thì hôm nay phải giao Sở Mộ ra, không thì...

Đôi mắt Liên Ưng âm trầm như nhìn con mồi, khiến người lòng lạnh lẽo:

- Dù gợi lên đại chiến hai tông thì ta tuyệt đối không bỏ qua!

Liên Ưng phó tông chủ đã bị lửa giận làm mụ đầu mới nói vậy.

Trần Cương là đệ tử duy nhất của Liên Ưng, thiên phú khiến gã cực kỳ vừa lòng, gã bỏ nhiều công sức, dốc hết sức bồi dưỡng Trần Cương để sau này thành người nối nghiệp của mình, thậm chí vượt qua gã.

Nhưng bây giờ Trần Cương đã chết, bị Sở Mộ giết. Trần Cương chết như chặt đứt hy vọng, tâm huyết của Liên Ưng.

Khi Liên Ưng biết Trần Cương chết thì gã điên rồi.

Liên Ưng tu luyện kiếm pháp giống Trần Cương, hoặc nên nói các thứ kiếm pháp của Trần Cương là truyền thừa từ Liên Ưng, ảnh hưởng tâm tính rất lớn.

Liên Ưng thốt lời làm Hà Nguyệt phó tông chủ và các vị trưởng lão biến sắc mặt.

Hai tông đại chiến?

Đây là việc lớn, chuyện lớn tuyệt đối không cho phép. Vì nếu hai tông đại chiến sẽ gây ra thương vong rất lớn, vô hình trung suy yếu sức chiến đấu của nhân tộc. Vậy cũng đành thôi, hai tông là thế lực cấp chúa tể và cấp bá chủ, nếu khai chiến sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn, lan đến cả tòa tinh hệ, gây ra mất mát to lớn.

Tông môn chiến đấu bị xếp vào việc cấm, nhưng rất có thể sẽ diễn ra vì lời nói liều lĩnh của Liên Ưng. Dù sao Ngũ Hành kiếm tông không phải cục đất, sẽ ngồi chờ chết.

Nhưng hiện tại nghe giọng điệu của Liên Ưng, nhìn sắc mặt của gã, tám trưởng lão, một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ thì lòng mọi người chùng xuống.

Minh Dạ Kiếm Vệ có một trăm hai mươi người, mỗi người mặc chiến giáp màu đen, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc bén như thể mọi thứ bên ngoài không thể làm bọn họ chú ý. Đây là sư đoàn dày dạn kinh người, là đội kiếm vệ cực kỳ đáng sợ, kiếm của mỗi người dính đầy máu.

Trong thế lực cấp bá chủ thường đều có kiếm vệ của mình, là bảo vệ thế lực chinh chiến với bên ngoài. Trong Ngũ Hành kiếm tông có một đội Ngũ Phương Kiếm Vệ.

Nhưng Minh Dạ Kiếm Vệ của Dạ Minh kiếm tông nổi tiếng tinh hệ, mạnh hơn Ngũ Phương Kiếm Vệ.

Mỗi Minh Dạ Kiếm Vệ đều chứa hơi thở tiêu sát như đóng băng không gian, một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ xếp hàng ngang tạo ảnh hưởng rất lớn với bốn phía.

Mây đen che đầu, gió mưa ập đến.

Các trưởng lão không nói chuyện, chờ quyết định của Hà Nguyệt phó tông chủ.

Hà Nguyệt phó tông chủ nhíu chặt chân mày thanh tú, sự việc rất hóc búa, nếu không giải quyết tốt có lẽ sẽ thành tội nhân. Giờ Liên Ưng mất hết lý trí chẳng sợ chi, nhưng nàng không thể làm vậy.

Hà Nguyệt phó tông chủ quyết định kêu hai phó tông chủ ra, đặc biệt là Bạch Khung phó tông chủ.

Hà Nguyệt phó tông chủ còn một điều băn khoăn, tu vi của Liên Ưng cao thâm, thực lực mạnh mẽ, dù là Bạch Khung phó trong chủ chưa chắc đánh lại.

Nếu Liên Ưng thật sự đánh nhau, tám trưởng lão Dạ Minh kiếm tông, một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ sẽ phá hoại Ngũ Hành kiếm tông nặng nề.

Bạch Khung phó tông chủ, Thiên Hành phó tông chủ nhận được thông báo của Hà Nguyệt liền xuất quan, nhưng đã chậm một bước. Liên Ưng hành động, khiến tám trưởng lão kéo chân Hà Nguyệt phó tông chủ, trưởng lão Ngũ Hành kiếm tông. Một trăm hai mươi Minh Dạ Kiếm Vệ bám chân Ngũ Phương Kiếm Vệ, Liên Ưng thì chạy nhanh đến Chấn Thiên phong.

Với lực lượng thần niệm của Liên Ưng quét qua đủ để bao trùm nguyên Ngũ Hành kiếm tông, tìm ra Sở Mộ đang bế quan.

Hà Nguyệt phó tông chủ biến sắc mặt quát:

- Nguy rồi, mau ngăn hắn lại!

Hà Nguyệt phó tông chủ lập tức thi triển thân pháp, vừa quát vừa nhanh chóng đuổi theo Liên Ưng chặn đường. Nhưng bóng người chợt lóe, một trưởng lão của Dạ Minh kiếm tông chặn đường đi của Hà Nguyệt phó tông chủ.

Hà Nguyệt phó tông chủ bùng nổ lực lượng, kiếm như thiên thạch, trong mạnh mẽ chứa ý vị sóng nước mát mẻ:

- Biến!

Trưởng lão Dạ Minh kiếm tông tu vi không yếu, thực lực dù không bằng Hà Nguyệt nhưng dốc hết sức ra vẫn đỡ được nhát kiếm, khiến nàng bỏ lỡ thời cơ tốt nhất ngăn Liên Ưng lại.

Các trưởng lão Ngũ Hành kiếm tông bùng nổ nhưng đều bị ngăn cản. Có hai trưởng lão trước sau ngăn đường Liên Ưng nhưng bị gã cuồng bạo đánh lui, bị thương. Ngũ Phương Kiếm Vệ bị Minh Dạ Kiếm Vệ ngăn chặn.

Liên Ưng bay siêu nhanh đến trên bầu trời Chấn Thiên phong, toàn thân toát ra dao động hơi thở cực kỳ kịch liệt, đáng sợ kinh người. Một tầng sắc đỏ lan tràn, mây máu che trời, chặn bầu trời Chấn Thiên phong. Các đệ tử trên Chấn Thiên phong thấy nặng nề, máu như bị đông lại, cả người cứng ngắc không thể nhúc nhích, khó chịu muốn chết.

Giang Bắc rất khó chịu, tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên so với Kiếm Thánh lục tinh của Liên Ưng cách biệt quá lớn, như đom đóm và trăng sáng, như con kiến.

Sở Mộ đang bế quan chợt cảm giác khí thế khủng bố vô hình giáng lâm, tựa núi cao thái cổ đè xuống. Người Sở Mộ run run, xương kêu răng rắc sắp bị đè cong, vô cùng khó chịu.

Khí thế này nhằm vào Sở Mộ, như muốn dùng khí thế hạ gục hắn, đập nát bét ra.

Trong mây máu to lớn trên bầu trời, Liên Ưng sôi sục huyết khí, đôi mắt bắn ra tia sáng đỏ máu khiếp người, cầm kiếm màu đỏ tùy ý lực lượng hùng dũng tràn ra khỏi cơ thể như sắp diệt thế.

Trên bầu trời Chấn Thiên phong, mây máu khổng lồ bao trùm mấy vạn thước, một mảng lớn ẩn hiện vô số am đầu, các thanh âm quỷ dị không ngừng vang lên.

Kiếm đạo trừ Kiếm Giả tà tạo ra không phân chia chính ma, Liên Ưng tu luyện kiếm đạo Huyết Ma mà không bị tẩy chay.

Mây máu lan tràn, đè đầu. Cây cối trên Chấn Thiên phong bị ảnh hưởng èo uột, mất đi sự sống.

Các đệ tử Chấn Thiên phong, bao gồm Giang Bắc bị khí thế khổng lồ đè nằm sấp dưới đất không cách nào nhúc nhích, xương sắp vỡ nát.

Sở Mộ trong mật thất bế quan toàn thân khó nhúc nhích, gân xanh nhô lên. Uy nhiếp Kiếm Thánh lục tinh quá đáng sợ, còn trực tiếp nhằm vào Sở Mộ.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)