← Ch.1260 | Ch.1262 → |
Vô số kiếm quang sắc bén, mỗi đường kiếm như đều là thứ thật, như tất cả đều là giả, nhưng sát khí sắc bén khiến Sở Mộ không dám coi thường.
Mắt thường khó phân biệt, lực lượng thần niệm quét qua cũng bị đánh lừa. Sở Mộ giật nảy mình, huyễn chi quy tắc thật kinh người.
Đúng là huyễn chi quy tắc của Tử Dị đến trình độ vô cùng cao sâu.
Giọng Tử Dị vang lên:
- Ngươi không thể nào đánh lại ta.
Dung nhập vào huyễn chi quy tắc khiến giọng Tử Dị càng mơ hồ hư ảo hơn, không chỗ không ở, có khắp mọi nơi.
Tầm mắt bị quấy nhiễu, lực lượng thần niệm cũng vậy. Sở Mộ dứt khoát nhắm mắt lại, thế giới trước mắt bị hắc ám bao phủ,
- Hắn nhắm mắt lại!?
- Hắn muốn làm cái gì?
Nhiều thiên tài trong lòng nảy ra thắc mắc sau khi nhìn Sở Mộ nhắm mắt lại.
Dù bọn họ là thiên tài, là yêu nghiệt nhưng trong chiến đấu con mắt có tác dụng rất lớn, mất đôi mắt trừ phi đặc biệt rèn luyện không thì thực lực sẽ bị ảnh hưởng rõ rệt.
Cổ Loạn Không nghiêm túc hơn, thân thể nửa nằm hơi chống dậy, lộ biểu tình hứng thú. Cổ Loạn Không muốn xem thử đối diện huyễn chi quy tắc của Tử Dị mà Sở Mộ nhắm mắt lại thì ứng đối kiểu gì.
Bọn họ không biết về kiếm thuật sư nên không rõ ràng ngũ cảnh kiếm thuật.
Thị kiếm khiến đôi mắt của Sở Mộ sắc bén hơn, thính kiếm khai thác tiềm năng lỗ tai, xúc kiếm tăng làn da nhạy cảm lên đến cực độ.
Cuối cùng ý kiếm thì huyền diệu khó giải thích, trước mắt Sở Mộ chưa có manh mối nhập môn.
Nhưng dùng để ứng đối huyễn chi quy tắc của Tử Dị thì kết hợp thính kiếm, xúc kiếm đã đủ.
Huyễn chi quy tắc chỉ là huyễn chi quy tắc, tuy Tử Dị tinh thâm huyễn chi quy tắc nhưng chưa đến trình độ lấy giả tráo thật, chưa đến cảnh giới biến đổi hư ảo và chân thật như nhau. Nên Sở Mộ nhắm mắt lại, thế giới trước mắt hắn thay đổi, gió thổi cỏ lay càng hiện rõ trong tai hắn.
Dùng đôi tai nghe thế giới càng rõ ràng hơn, dùng da lông toàn thân cảm nhận thế giới càng chân thật hơn.
Trong mắt người khác thì huyễn ảnh của Tử Dị rất nhiều, khó phân biệt người thật. Nhưng với thính kiếm, xúc kiếm của Sở Mộ, các huyễn ảnh Tử Dị biến mất chỉ còn lại một chân thật nhất với quỹ tích đường cong quỷ dị xông hướng hắn. Kiếm quang như ẩn như hiện, như ảo như thật, kiếm quang phun ra nuốt vào lập lòe rồi lại vô cùng sắc bén.
Mặt Tử Dị lộ nét nanh tranh, kiếm của gã sắp đâm trung Sở Mộ, từ sau lưng xuyên thủng trái tim.
Rất nhanh nụ cười nanh ác đông lại, khuôn mặt Tử Dị kinh ngạc. Một kiếm tất sát lại bị ngăn chặn, mũi kiếm đâm vào giữa một thanh kiếm, kiếm rung lên như giao long phập phồng, bộc phát ra lực lượng chấn động mạnh mẽ ập đến khiến kiếm của Tử Dị cong lại. Lực lượng chấn động cường đại xông vào bàn tay, xuyên qua cánh tay làm Tử Dị tê dại.
Cùng lúc đó, kiếm trước mặt Tử Dị biến thành kiếm quang mạnh mẽ bá liệt như muốn chặt đứt núi cao, khiến gã tái mặt vội thụt lùi.
Tử Dị né đòn phản kích của Sở Mộ rồi chuyển sang tấn công ngay. Tử Dị xếp hạng hai mươi mấy Tôn Tọa, thiên phú và thực lực đều không giống bình thường. Nếu lúc trước không phải đụng bình chướng không gian Cổ Loạn Không bày ra thì không chừng Tử Dị giành được Tôn Tọa hạng dưới hai mươi.
Đây là đối thủ thực lực cường đại.
Sở Mộ không xem nhẹ Tử Dị, không dám coi thường hắn. Đối diện Tử Dị, hắn lấy ra thực lực thật sự.
Cuộc chiến tốc độ vượt qua Hắc Thủy Hồ Sở Mộ phản kích hoặc quấy nhiễu đối thủ toàn lĩnh ngộ lôi chi quy tắc. Lôi chi quy tắc của hắn đã đến đỉnh tỉ mỉ, sử dụng nhiều lần và xem thiên tài khác nắm giữ, ứng dụng lực lượng quy tắc khiến suy nghĩ của Sở Mộ càng rộng mở, ứng dụng càng tự nhiên hơn.
Huyễn chi quy tắc không tiếng động, biến ảo khó dò. Lôi chi quy tắc thì thanh thế rầm rộ, uy thế vô vàn.
Kiếm pháp của hai kiếm chémn vào nhau, đánh bằng kiếm pháp cơ bản, bằng kiếm pháp thiên cấp trung phẩm.
Tử Dị tu luyện kiếm pháp thiên cấp lấy huyễn chi quy tắc là chính, tên là kiếm pháp Đại Huyễn. Thi triển kiếm pháp Đại Huyễn thì vô số Đại Huyễn kiếm khí bắn ra, mỗi kiếm khí đều có cảm giác hư ảo mông lung, mơ hồ khó nắm bắt tràn ngập trong không khí xung quanh, khiến không gian này dần trở nên hư ảo như không có thật.
Đại Huyễn kiếm khí không có uy lực lớn, điểm nhấn của nó nằm ở huyễn, ẩn chứa lực lượng huyễn chi quy tắc khiến người sinh ra ảo giác, quấy nhiễu tinh thần.
Chiêu thứ nhất của kiếm pháp Đại Huyễn được thi triển, tầng tầng kiếm quang nổ tung, thế giới quanh thân Sở Mộ chợt thay đổi, biến thành thế giới đầy hương hoa chim hót, phong cảnh xinh đẹp khiến người chìm đắm vào lưu luyến quên về. Cảnh đẹp thế này nên sống trong đó cho đến tận cùng thiên địa.
Ý nghĩ mới dâng lên Sở Mộ đã thấy kỳ lạ, cảm giác này khiến người đánh mất lòng cầu tiến, chìm đắm trong cảnh đẹp, mài mòn tâm chí tinh thần, cuối cùng thành phế nhân.
Kiếm ý bùng nổ chém chặt, ảo cảnh vỡ nát. Sở Mộ thi triển Lôi Cực Phá Ngục, đánh trả lại mạnh mẽ.
Lôi quang dâng lên đầy trời, lửa thiêu cháy, đất khét ngàn dặm, khói bốc mù mịt.
Tu vi của Sở Mộ là Niết Bàn đỉnh nhất trọng thiên, các loại lực lượng thiên địa là đỉnh tỉ mỉ. Chiêu Lôi Cực Phá Ngục có uy lực cực kỳ mạnh mẽ, phản kích mãnh liệt khiến Tử Dị biến sắc mặt, người như bị sét đánh không ngừng hư kiếm đón đỡ.
Sở Mộ phản kích quá nhanh, rất kịch liệt, Tử Dị thoáng chốc bị thương nhẹ.
Tử Dị bị thương nhẹ nổi giận, mặt âm trầm:
- Ngươi làm ta bị thương!
Mắt Tử Dị bắn ra tia sáng tím đậm càng yêu dị hơn.
Tử Dị tức giận, gã muốn lấy hết thực lực ra, đôi mắt của gã khiến Sở Mộ e ngại.
Một thiên tài khá hiểu biết về Tử Dị cười nói:
- Tử Dị sắp thi triển bản lĩnh thật sự.
Thì ra lúc trước Tử Dị chiến đấu với Sở Mộ không phải bản lĩnh sở trường của gã.
Tia sáng tím từ đôi mắt Tử Dị càng sáng hơn, lập lòe như kiếm quang sắp bắn ra.
Giây sau đôi mắt Tử Dị như lrồi ra, bắn ra hai luồng sáng tím mộng ảo xuyên qua hư không, nhanh đến tột độ, vượt qua tốc độ phản ứng của Sở Mộ.
Trong khoảnh khắc hai luồng sáng màu tím đâm vào đôi mắt Sở Mộ, vào thế giới tinh thần. Sở Mộ phát động các loại kiếm ý chém giết nhưng phát hiện tất cả lực lượng không làm gì được, hai luồng sáng tím như sương khói, như hư như huyễn, không chạm vào được.
Đôi mắt của Tử Dị là trời sinh, tên là Tử Quang Ma Đồng, có lực lượng thần kỳ.
Ánh sáng tím tiến vào thế giới tinh thần bắt đầu chế tạo ảo giác, không tiếng động, Sở Mộ không có chút cảm giác nào, hắn như ở trong thế giới hoàn mỹ.
← Ch. 1260 | Ch. 1262 → |