← Ch.1280 | Ch.1282 → |
Qua nửa năm cuộc chiến bảng Thiên Thanh, nhận được nhiều kinh nghiệm, vtv và thực lực của Sở Mộ liên tục tăng cao, trận chiến cuối cùng hắn được thu hoạch rất lớn.
Sở Mộ thầm thở dài:
- Tiếc quá, nếu có thể tham ngộ tu luyện trên Tinh Không Tôn Tọa thì hiệu quả chắc chắn hơn bên ngoài gấp trăm lần.
Tôn Tọa có lực lượng thần kỳ, giúp ích rất lớn cho việc tham ngộ tu luyện.
Nhưng nói đến thì sử dụng Tôn Tọa cũng phải trả giá, mỗi lần mở ra tiêu hao nhiều năng lượng. Chỉ mở một thời gian ngắn mà tiêu hao năng lượng đã rất kinh người, làm nguyên khí thiên địa của Thần Kiếm tinh thưa mất ba, bốn mươi phần trăm.
Cần mấy trăm năm hay thậm chí lâu hơn mới phục hồi lại được.
Không thì với cái giá nhỏ bé mà dùng được Tôn Tọa vậy nhân tộc hoàn toàn có thể lợi dụng nó bồi dưỡng nhiều thiên tài hơn, khiến thực lực của nhân tộc càng cường thịnh.
Nhân tộc có trọng bảo như Tôn Tọa thì dị tộc cũng có trọng bảo, chẳng qua khi dùng đều phải trả giá đắt.
Đám người Sở Mộ bế quan, một trăm thiên tài yêu nghiệt xếp hạng trên bảng Thiên Thanh như Cổ Loạn Không, Tần Ngạo Tiên, Dương Chiến Thiên khi rời khỏi Thần Kiếm tinh quay về sư môn của mình lập tức vào phòng tu luyện bế quan.
Lần này bế quan sẽ không chỉ là một, hai tháng, không phải nửa năm, một năm, rất có thể là hai, ba năm hoặc lâu hơn nữa. Sau khi xuất hiện thực lực của mỗi thiên tài yêu nghiệt đều sẽ tăng vùn vụt.
Bão tố qua đi rơi vào tĩnh lặng, nhưng mỗi người đều đang mong chờ sau tĩnh lặng thì mấy thiên tài yêu nghiệt sẽ gây sóng gió thế nào.
Cuộc chiến bảng Thiên Thanh kéo dài chưa dến nửa năm, đặt ở mức phát triển chủng tộc thì thật nhỏ bé như muối bỏ biển. Dù bốn tinh vực lớn nhân tộc phong tỏa nhưng chờ khi các dị tộc phát hiện, muốn điều tra, phong tỏa từ từ giải trừ thì tất cả đã thành kết cục, trừ phi dị tộc muốn phát động chiến tranh chủng tộc, không thì đành phải chấp nhận.
Trong một chốc không thể diễn ra chiến tranh chủng tộc được, nếu bùng nổ sẽ ảnh hưởng bách tộc, sinh linh đồ thán. Dù nhân tộc thế yếu nhưng có nội tình không yếu, không dễ đối phó.
Thời gian chậm rãi trôi, trong trời sao mênh mông vô ngần không thấy cuối, các chiếc tinh hạm khác nhau bay nhanh đi sâu vào Cổ Thần giới nhưm uốn đào móc bí ẩn trong đó.
Lâu thật lâu về trước thế giới Thái Cổ là thế giới khổng lồ mà hoàn chỉnh.
Chúng thần đại chiến, bách tộc chém giết, trung tâm thế giới Thái Cổ vỡ ra, một số đất liền tan vỡ rời khỏi thế giới Thái Cổ do đó hình thành đại lục có sự sống như Cổ Kiếm đại lục.
Trải qua một số thời gian những đại lục sự sống này lục tục bị tìm ra, liên lạc lại với thế giới Thái Cổ.
Cổ Thần giới là trung tamna thế giới Thái Cổ, sau khi tan vỡ các loại quy tắc, pháp tắc biến đổi, ngăn cách với thế giới Thái Cổ hình thành hai thế giới đọc lập hỗ trợ lẫn nhau.
Thời gian và không gian rất thần kỳ, trung tma thế giới Thái Cổ nói lớn thì không quá lớn, nhưng sau khi tan vỡ hình thành Cổ Thần giới tựa như một vũ trụ, lớn hơn thế giới Thái Cổ bây giờ không biết gấp bao nhiêu lần, không thể so sánh được.
Trong Cổ Thần giới có rất nhiều tinh vực, những tinh vực này có sinh mệnh sóng, có bỏ hoang. Cái gọi là tinh vực bỏ hoang tức là tinh hệ tinh vực từ những hành tinh không có hơi thở sự sống, không thích hợp tu luyện, càng không thích hợp sinh tồn, bởi vì môi trường cực kỳ khắc nghiệt.
Nhân tộc chiếm bốn tinh vực, chủng tộc khác chiếm một ít tinh vực. Nhưng dù là chủng tộc gì đa số sẽ phái vài người đi tinh hạm hướng tới trời sao Cổ Thần giới sâu hơn để thăm dò, tìm kiếm tinh vực sinh mệnh, tinh hệ sinh mệnh khác.
Trong mỗi tinh vực sinh mệnh, tinh hệ sinh mệnh đều ẩn chứa nhiều tài nguyên, với mỗi chủng tộc số tài nguyên đó trợ giúp chủng tộc sinh sản lớn mạnh hơn, là vùng đất bách tộc tranh giành.
Các chiếc tinh hạm tụ lại bay hướng trời sao mênh mông, rời xa cương vực nhân tộc, xa khỏi cương vực của mỗi chủng tộc, vào Cổ Thần giới sâu hơn.
Các tinh hạm vỏ ngoài khác nhau, có hình kiếm, có như mãnh thú đen ngòm, có như chim ưng, có như mãng xà to, có như cái bàn hình tròn. Những tinh hạm này là của bách tộc, đội tinh hạm tiên phong của bách tộc thăm dò sinh mệnh trong Cổ Thần giới.
Những tinh hạm đều thấy nhau nhưng không tấn công, vì nhiệm vụ của bọn họ không phải tiêu diệt đối phương mà là thăm dò sâu trong trời sao.
Bay một hồi phía trước tinh hạm có một đoàn sáng màu lam, ánh sáng sâu thăm thẳm như ẩn chứa vô số điều bí ẩn, hấp dẫn mọi người trong tinh hạm đi tìm tòi nghiên cứu. Dù là chủng tộc gì khi thấy đoàn sáng màu lam thẳm đó đều bị hấp dẫn, từ mỗi hướng, mỗi góc độ bay tới.
Hạm trưởng trên mỗi chiếc tinh hạm ra lệnh giống nhau:
- Tiến lên với tốc độ cao nhất!
Có câu gọi là nhìn núi chạy đến chết con ngựa, nhìn như rất gần ngay trước mắt nhưng thật ra xa xôi.
Đoàn sáng lam thẳm dường như với tay là chạm tới, nhưng mỗi chiếc tinh hạm tiến lên với tốc độ cao nhất, bay suốt mấy tháng mới đến gần được.
Màu lam thẳm không phải đoàn sáng mà là một hình trứng to, trông như quả trứng tỏa ánh sáng lam thẳm. Tinh hạm dài vạn thước trở nên nhỏ bé giống con kiến trước quả trứng lam thẳm to lớn. Cảm giác như một hạt cát so với đại dương mênh mông, hai thứ vốn không thể so sánh.
Ánh sáng lam thẳm phát tán dao động, dao động lực lượng cường đại kèm theo chút hấp dẫn, khiến người không kiềm dược tiến vào trong thăm dò một phen. Nhưng không ai làm như vậy.
Trời sao mênh mông tràn ngập nguy hiểm chưa biết, đôi khi thấy một thiên thạch không chừng là tinh không cự thú đang ngủ say, một khi bị đánh thức sẽ bộc phát ra lực lượng tính hủy diệt khủng bố.
Vào trời sao bao la nhiều năm, bọn họ đã kiến thức quá nhiều, càng thêm cẩn thận không dễ bị mê hoặc.
Nhiều tinh hạm đậu trước ánh sáng lam thẳm, khởi động công năng phân tích.
Đã có kết quả phân tích, biểu thị ánh sáng lam thẳm chỉ là một loại khí thể, khí thể năng lượng, không có chỗ hại gì.
Ngay sau đó cửa hạm mở, cường giả Thánh cấp Vạn Cổ cảnh bay ra khỏi tinh hạm, đến gần ánh sáng lam thẳm, muốn vào trong nhưng bị lực lượng mềm dẻo kinh người chặn lại, có cố gắng thế nào cũng không vào được.
Cường giả các tộc bất đắc dĩ đành nghiên cứu, thăm dò vòng ngoài. Cuối cùng xác nhận trong ánh sáng lam thẳm là một thế giới, một thế giới sinh mệnh.
Nghiên cứu tiến triển nhiều hơn, đào móc càng nhiều bí mật. Khi cảm giác đã đủ mức độ, các tộc khởi động tinh hạm quay về với tốc độ nhanh nhất, bất chấp tinh hạm bị hao tổn. Vì bọn họ biết sớm quay về tinh vực của chủng tộc mình, sớm báo cáo lên trên thì càng có khả năng chiếm ưu thế.
*****
Nếu trong màu lam thẳm là một thế giới sinh mệnh sẽ là cơ duyên lớn cho mỗi chủng tộc, không thể bỏ qua.
***
Thời gian chậm rãi trôi, Chấn Thiên huyền không đảo, trong phòng tu luyện Chấn Thiên điện chỉ có một mình Sở Mộ.
Minh quang châu tỏa sáng làm phòng tu luyện sáng rực như ban ngày, thấy rõ mọi ngóc ngách. Sở Mộ ngồi giữa phòng tu luyện, người lấp lánh ánh sáng lập lòa chớp tắt, các tia nguyên thiên địa chảy ra từ bốn vách tường, nóc nhà, nền đất, hóa thành từng lũ uốn lượn hướng tới Sở Mộ, tiến vào cơ thể, bị hắn hấp thu luyện hóa.
Bế quan tu luyện là tính tổng hợp nhưng cũng có trọng điểm, vì nếu theo đuổi nâng cao tính tổng hợp sẽ tốn nhiều thời gian hơn.
Tăng tu vi không dễ, bình thường cần bỏ ra thời gian tích lũy. Tu luyện đến Niết Bàn cảnh rồi dù là thiên tài yêu nghiệt nếu tu luyện bình thường thì tăng một trọng thiên phải mất mấy năm trời cũng không đủ.
Nhưng phải tu luyện công pháp, miễn có thời gian sẽ tu luyện một phen, mặc kệ thời gian dài ngắn cũng là một loại tích lũy, tích lũy chờ ngày bùng nổ nước chảy thành sông.
Tu luyện Thần Hoang kiếm quyết, công pháp Tinh Thần Kiếp là phụ, trọng điểm bế quan của Sở Mộ nằm ở tham ngộ.
Tham ngộ kiếm pháp, tham ngộ kiếm vực, tham ngộ Phá Hư lực tràng, tham ngộ loại truyền thừa khác của Phá Hư bí điển, không quên tu luyện các loại thiên địa lực lượng quy tắc.
Thời gian của Niết Bàn cửu trọng thiên cực kỳ chặt khít, hắn ước gì một ngày bằng mười ngày, ước gì có thể nhân mình lên mười, người này tham ngộ, người kia tu luyện, phân công nhau cùng tiến bộ.
Tiếc rằng đó là điều không thể.
Tu luyện xong Sở Mộ đứng dậy rời khỏi phòng tu luyện, đi phòng luyện kiếm. Phòng luyện kiếm sát bên phòng tu luyện.
Thiên Trảm kiếm nằm trong tay, đầu tiên Sở Mộ tu luyện kiếm pháp.
Khiêu chiến so tài Tôn Tọa cuối cùng của bảng Thiên Thanh khiến tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ tiến bộ nhiều, sau đó lĩnh ngộ kiếm vực càng làm kiếm thuật lên độ cao mới, dẫn đến ảnh hưởng kiếm pháp, khiến tạo nghệ kiếm pháp của hắn lại tiến bộ.
Đến đây thì Sở Mộ đã bế quan gần một năm.
Trong phòng luyện kiếm, Sở Mộ vận dụng kiếm pháp, chỉ là loại cơ bản nhưng như có thần trợ, mỗi đường kiếm diệu đến đỉnh, không gì sánh bằng.
Sở Mộ luyện một hồi thân kiếm lấp lánh ánh sáng màu bạc như nước chảy qua, nhìn như nước nhưng chứa phong mang kinh người có thể cắt đứt hư không.
Đó là kiếm lực, là kiếm lực cực kỳ mạnh mẽ, kiếm lực vượt qua ngũ cấp. Kiếm lực này đến lục cấp.
Kiếm lực lục cấp có thể tăng mạnh uy lực kiếm pháp lên gấp bảy lần.
Kiếm lực cũng giống như tu vi càng vè sau đến cao cấp càng khó tu luyện.
Trong Niết Bàn cảnh rất ít Kiếm Giả tu luyện kiếm lực đến lục cấp, là Niết Bàn cảnh sơ kỳ đã nắm giữ kiếm lực lục cấp càng hiếm hoi hơn.
Sở Mộ có thể nhanh chóng nắm giữ kiếm lực lục cấpo là nhờ cuộc chiến bảng Thiên Thanh.
Sở Mộ luyện kiếm pháp mấy lần, hắn thu kiếm đứng thẳng, nín thở ngưng thần. Ngay sau đó có lực lượng thần kỳ phát ra từ người Sở Mộ, là kiếm vực.
Kiếm vực chia ra nhập môn, tiểu thành, đại thành và viên mãn, mỗi đẳng cấp chênh lệch to lớn đến không tưởng tượng nổi.
Hiện giờ Sở Mộ chỉ nắm giữ kiếm vực nhập môn, tuy trải qua một năm khổ tu nhưng kiếm vực tiến triển chưa rõ ràng, chỉ quen thuộc hơn trong ứng dụng.
Trong phạm vị kiếm vực phủ lên đều bị Sở Mộ cảm giác rõ ràng, hiểu rõ từng chi tiết, không thứ gì giấu được.
Uy năng kiếm vực tuy mạnh mẽ nhưng có hạn, nếu lực lượng mạnh hơn Sở Mộ rất nhiều thù kiếm vực không cách nào áp chế đối phương, hắn cũng khó nắm giữ các đòn công kích của đối phương.
Xét cho cùng dù là kiếm pháp, kiếm vực hay lực tràng thì tu vi là căn bản, là cực kỳ quan trọng. Không có tu vi đầy đủ thì mọi thủ đoạn cường đại đều không thể phát huy uy lực thật sự.
Sở Mộ tu luyện kiếm vực một phen, hắn tạm nghri lấy lại sưc rồi bắt đầu tu luyện Phá Hư lực tràng.
Lực tràng, kiếm vực có điểm giống nhau rồi lại khác, so sánh hai thứ thì kiếm vực hơn một bậc. Nhưng lực tràng có tinh diệu của nó, tuy nắm giữ kiếm vực thì Sở Mộ sẽ không bỏ qua việc tu luyện lực tràng. Sở Mộ muốn nắm giữ nhiều lực tràng hơn, hắn có một ý tưởng là dung hợp lực tràng và kiếm vực lại. Nhưng rất khó, Sở Mộ thử vài lần đều thất bại, tuy nhiên hắn không nản lòng vẫn cố gắng thứ, rồi sẽ có ngày thành công.
Lực tràng và kiếm vực kết hợp, tưởng tượng thôi Sở Mộ đã hơi kích động, uy lực chắc chắn rất mạnh mẽ.
Sở Mộ tu luyện Phá Hư lực tràng một phen, lấy lại sức bắt đầu tu luyện truyền thừa khác của Phá Hư bí điển, đó là một môn tuyệt học, tuyệt học cường đại hơn, cao cấp hơn Xung Hư kiếm khí, phẩm cấp đến trình độ tuyệt học cao đẳng.
Tuyệt học cao đẳng này tên gọi Hư Không Tịch Diệt Kiếm.
Làm tuyệt học cao đẳng, uy lực của Hư Không Tịch Diệt Kiếm hơn Xung Hư kiếm khí gấp mười lần, độ khó cũng nâng lên vô số lần. Dù đã tu luyện một năm nhưng Sở Mộ chỉ mới nắm giữ bước đầu, chưa đủ trình độ quen thuộc.
Bế quan một lần dài năm năm
Các loại lĩnh ngộ trong cuộc chiến bảng Thiên Thanh bị hoàn toàn hấp thu, nắm giữ, chuyển hóa thành thực lực của mình trong vòng năm năm.
Sau khi bế quan năm năm các thiên tài yêu nghiệt xuất quan, lúc này tuổi của nhiều người đã hơn trăm tuổi.
Nhưng bọn họ vẫn xếp hạng trên bảng Thiên Thanh, được vận khí gia cố. Trừ phi có người khiêu chiến, đánh bại các thiên tài yêu nghiệt mới giành khí vận của họ được.
Nhưng nêu khiêu chiến không dễ, Thiên Thanh điện có quy định. Đầu tiên là không được lớn hơn trăm tuổi, thứ hai xin phép lên Thiên Thanh điện, Thiên Thanh điện sẽ nhanh chóng sắp xếp sau đó chiến đấu, phân thắng thua. Cộng thêm mỗi người chỉ có một cơ hội khiêu chiến.
Thiên tài yêu nghiệt xếp hạng trên bảng Thiên Thanh đều ghê gớm, bế quan mấy năm hấp thu các loại lĩnh ngộ lắng đọng lại, tu vi tiến bộ, mỗi mặt đều tăng mạnh, họ càng lợi hại hơn, càng khó lay động.
Bình thường người ta muốn xếp hạng trên bảng Thiên Thanh đành chờ đợt chiến bảng Thiên Thanh sau, nhưng lúc đó là sau trăm năm, một nhóm người khác rồi.
Bất ngờ là Sở Mộ mới xuất hiện đã có người tới cửa thăm.
Trần Nhất chắp tay với Sở Mộ, thẳng thắn nói:
- Sở Thần Tử, ta là Trần Nhất sứ giả của Thiên Thanh điện, lần này đến vì có người xin khiêu chiến, đặc biệt đến mời Sở Thần Tử.
Sở Mộ kinh ngạc hỏi:
- Khiêu chiến với ta?
Sở Mộ có tưởng tượng sự việc sau khi mình xuất quan nhưng không ngờ vừa lộ mặt ra chuyện thứ nhất đã nghênh đón một trận khiêu chiến.
Sở Mộ hỏi:
- Là Luyện Hồng Vân hay Dương Chiến Thiên?
← Ch. 1280 | Ch. 1282 → |