← Ch.1284 | Ch.1286 → |
Kiếm Thần điện có nhiều chiếc tinh hạm cấp hằng tinh.
Tuy nhiên thế lực cấp chúa tể chưa chắc có tinh hạm cấp tinh hệ.
Một số thế lực cấp chúa tể cường đại có lẽ sẽ có một chiếc tinh hạm cấp tinh hệ, đủ thấy nó quý báu cỡ nào, dù giàu có như Kiếm Thần điện cũng ít khi sử dụng tinh hạm cấp tinh hệ.
Nghe đồn trên tinh hạm cấp tinh hệ còn có tinh hạm đẳng cấp cao hơn, được định nghĩa là tinh hạm cấp tinh vực.
Tinh hạm cấp tinh hệ đã vô cùng quý báu, tinh hạm cấp tinh vực quý giá đến không thể tưởng tượng. Đồn rằng Kiếm Thần điện chỉ có một chiếc tinh hạm cấp tinh vực, khi nào liên quan việc lớn như sống còn của chủng tộc mới sử dụng nó.
Trên chiếc tinh hạm cấp tinh hệ có dấu hiệu của Kiếm Thần điện, hình dạng một thanh kiếm, sống động như thật, toát ra phong mang kinh người không thể làm giả.
Tinh hạm dài mười vạn thước, rộng ba ngàn thước, cao hai ngàn thước. Về mặt lý luận không gian bên trong có mấy ngàn thước vuông. Trừ một số thứ ra còn khoảng mấy ức, đủ chứa nhiều người. Mấy chục vạn Kiếm Giả Niết Bàn cảnh đi vào trong không là gì.
Đây là lần đầu tiên Sở Mộ đi tinh hạm cấp tinh hệ, có thể nói mấy chục vạn Kiếm Giả Niết Bàn cảnh lần đầu tiên đi tinh hạm cấp tinh hệ.
Dù biết cũng là tinh hạm nhưng nó to hơn, nhanh hơn những tinh hạm trước kia đã ngồi, khiến họ thấy kinh ngạc, mới mẻ, kích động.
Chiếc tinh hạm cấp tinh hệ này tên là Số Hiệu Ẩn Phong, Tiêu Trạch được nhâm mệnh làm hạm trưởng.
Tiêu Trạch là hạm trưởng của hạm đội tiên phong lúc trước, kinh nghiệm lèo lái trong trời sao cực kỳ phong phú, bản thân là Kiếm Thánh cao giai, thực lực cường đại, năng lực ứng biến mạnh. Quan trọng nhất là Tiêu Trạch dẫn hạm đội tiên phong phát hiện Thâm Lam thế giới, gã ghi chép tỉ mỉ tuyến đường tinh đồ, cực kỳ quen thuộc với nó, để gã làm tổng hạm trưởng Số Hiệu Ẩn Phong là cực kỳ thích hợp.
Trừ Tiêu Trạch ra còn một số thành viên cũ của hạm đội tiên phong cũng vào Số Hiệu Ẩn Phong, hỗ trợ gã. Bọn họ có kinh nghiệm lái tinh hạm rất là dày dạn, độc đáo càng khiến người yên tâm hơn, phối hợp với Tiêu Trạch thời gian dài, dễ chỉ huy hơn.
Trừ đám người Tiêu Trạch ra Số Hiệu Ẩn Phong cũng cần lực lượng hộ vệ. Kiếm Thần điện phái một phần Kiếm Vệ, mỗi Kiếm Vệ có tu vi Vạn Cổ cảnh cường đại. Mỗi Kiếm Vệ đều là kinh nghiệm chiến đấu dày dạn, trải qua trăm trận chiến, đủ sức ứng đối các nguy hiểm trong hoàn cảnh khắc nghiệt này.
Quan trọng nhất là có một Đại Đế tọa trấn Số Hiệu Ẩn Phong có thể ứng đối mọi mối nguy hiểm.
Khi mấy chục vạn Kiếm Giả Niết Bàn cảnh đều leo lên Số Hiệu Ẩn Phong, rất nhiều cường giả nhìn chăm chú tinh hạm khởi động chở nhiều kỳ vọng của nhân tộc rời khỏi Kiếm Thần điện, rời khỏi tinh vực nhân tộc đi sâu trong trời sao, đi khai thác thế giới mới.
Chuyến đi này có thể thành công khai thác thế giới mới hay để nó thành một chỗ căn cứ của nhân tộc được không thì chưa biết.
Nếu thành công, nhân tộc sẽ có thêm một chỗ căn cứ. Đám người Tiêu Trạch thăm dò nghiên cứu diện tích Thâm Lam thế giới rất rộng, chắc tài nguyên rất phong phú, cung cấp ích lợi lớn cho nhân tộc vùng lên.
Nếu thất bại thì có lẽ nhân tộc tổn thất nặng nề, mấy chục vạn Kiếm Giả Niết Bàn cảnh, tuy chỉ là Kiếm Giả bình thường cũng là quân sinh lực, huống chi trong đó có nhiều thiên tài yêu nghiệt.
Không thể xác định tình hình trong Thâm Lam thế giới, nhân tộc thì phải cạnh tranh với dị tộc. Phải nói mấy chục vạn Kiếm Giả Niết Bàn cảnh chịu áp lực rất lớn.
Số Hiệu Ẩn Phong dài mười vạn thước, tốc độ cao nhất là gấp mười vạn lần vận tốc âm thanh, nếu bùng nổ vượt cực hạn có thể đến gấp mười hai vạn lần vận tốc âm thanh. Nhưng vì to xác nên chỉ có thể tăng tốc từ từ, Số Hiệu Ẩn Phong không thể một hơi lên đến giá trị cao nhất.
Thân tàu khổng lồ lạnh băng bay trong trời sao, bỏ lại tổng điện Kiếm Thần điện ở phía sau, bay hướng Thâm Lam thế giới, dần tăng tốc.
Khi tốc độ của Số Hiệu Ẩn Phong lên đến gấp mười vạn lần con số lớn nhất thì tinh hạm nhanh đến khó tin, dù là lực lượng thần hồn của cường giả Thánh cấp cũng khó bắt giữ được. Quá nhanh, tốc độ khó thể tưởng tượng.
Tốc độ gấp mười hai vạn lần là bùng nổ cực hạn, hao tổn rất lớn cho tinh hạm, bình thường sẽ không kích phát ra, chỉ dùng lúc nguy hiểm sinh tử.
Số Hiệu Ẩn Phong vận tốc gấp mười lần vận tốc thanh âm nơi đi qua trời sao dao động như bị phá mở một con đường chân không, nếu có cái gì xuất hiện ở gần sẽ bị tinh hạm tốc độ cao mang theo khí thể xé vụn.
Số Hiệu Ẩn Phong cao hai ngàn thước, tổng cộng chia làm chín mươi chín tầng. Mấy chục vạn Kiếm Giả Niết Bàn cảnh mỗi người được chia một gian phòng.
Trừ phòng ở ra còn có một số chỗ hoạt động công cộng như phòng ăn, đấu kiếm trường này nọ, một khoảng cách sẽ có phòng luyện kiếm.
Từ Thâm Lam thế giới trở về mất năm năm, bây giờ đi ít nhất cần hai, ba năm. Không thể lãng phí thời gian đó, cần cù tu luyện, luyện kiếm.
Phòng của Sở Mộ gần mép tinh hạm, có cửa sổ trong suốt ngắm cảnh bên ngoài. Một mảnh tối đen, vì tốc độ của tinh hạm quá nhanh nên thấy hành tinh sự sống như sao băng vụt qua.
Sở Mộ nhìn chăm chú ngoài cửa sổ một lúc, tuy rực rỡ nhưng xem lâu thì rã rời, hơi chóng mặt. Sở Mộ vội nhắm mắt lại, tĩnh tâm ngưng thần, cảm giác choáng váng dần biến mất.
Sở Mộ không dể bụng, hắn biết cảm giác chóng mặt là vì tốc độ của tinh hạm quá nhanh, các hành tinh sự sống lặng yên, khi xem lực lượng tinh thần không theo kịp mới bị như vậy, không nhìn là được.
Nói cho cùng là vì lực lượng thần hồn của Sở Mộ không đủ mạnh, nếu cỡ đẳng cấp Vạn Cổ cảnh thì hắn xem cỡ nào cũng chẳng sao.
Nhưng đến Vạn Cổ cảnh còn cần một thời gian rất dài, bây giờ lo chăm chỉ tu luyện đi.
Trừ tu luyện ra các Kiếm Giả sẽ rời khỏi phòng mình đi phòng luyện kiếm, nhà ăn hoặc đấu kiếm trường.
Trong nhà ăn cung ứng thức ăn và rượu ngon, đi lúc nào cũng có.
Sở Mộ nhận lời mời của Luyện Hồng Vân đi tới nhà ăn, nếu không giờ này hắn còn tu luyện trong phòng.
Trừ Luyện Hồng Vân ra còn có Dương Chiến Thiên.
Dương Chiến Thiên giơ ly rượu lên mời:
- Đến một ly không Sở huynh?
Dương Chiến Thiên hiếu chiến, cũng thích uống rượu.
Đa số Kiếm Giả không bài xích uống rượu, một số khác càng thích uống, vì đó là sự hưởng thụ. Có loại rượu ngon công hiệu tĩnh tâm ngưng thần hoặc rèn luyện nguyên khí, uổng vào chẳng những không tổn thương thân thể ngược lại có lợi.
Dương Chiến Thiên kính rượu đương nhiên Sở Mộ sẽ không từ chối, hắn bưng ly rượu uống cạn.
*****
Ba người trò chuyện tán gẫu.
Tuy tính cách khác nhau nhưng xem như tính tình hào sảng, hợp ý, có thể trở thành bằng hữu, lúc trước họ đánh nhau coi như không đánh không quen biết.
Chợt một giọng nói từ không xa vang lên:
- Nhậm huynh, đây, để ta giới thiệu. Vị này là hạng nhất trong cuộc chiến bảng Thiên Thanh năm năm trước, được gọi là Tinh Không Chi Tôn, Sở Mộ.
Hai người bưng ly rượu bước nhanh đến.
Ba người Sở Mộ quay đầu nhìn. Luyện Hồng Vân, Dương Chiến Thiên không quen nhưng Sở Mộ nhận ra một người, là Tần Trấn Vũ lúc trước dẫn theo Trần Cương đến Ngũ Hành kiếm tông gây sự.
Người nói chuyện là Tần Trấn Vũ, gã cười tủm tỉm thân thiện. Một người khác là nam nhân mặt hơi dài, biểu tình kiêu ngạo.
Kiếm Giả họ Nhâm nhìn Sở Mộ, quan sát hắn như muốn nhìn thấu, cười nói:
- Niết Bàn tam trọng thiên sơ kỳ, ta nghe nói tu vi của người số một bảng Thiên Thanh là Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, được khí vạn bảng Thiên Thanh, bế quan tu luyện năm năm mới chỉ tăng một trọng thiên tu vi, hình như được nhiều mà làm chẳng bao nhiêu.
Ý là Sở Mộ được khí vận hạng nhất bảng Thiên Thanh, tu luyện năm năm mà tu vi chỉ tăng một trọng thiên tu vi là không xứng với những khí vận này, không xứng là số một bảng Thiên Thanh.
Luyện Hồng Vân, Dương Chiến Thiên sầm mặt, ai đều nghe hiểu đây là cố ý gây hấn.
Sở Mộ hỏi ngược lại:
- Ngươi đang ghen tỵ ta sao?
- Ghen tỵ?
Kiếm Giả họ Nhâm sửng sốt sau đó khinh thường nói:
- Chỉ là Kiếm Giả Niết Bàn tam trọng thiên sơ kỳ bình thường, ta cần gì ghen tỵ. Loại người tu vi cỡ này không biết ta đã bóp chết bao nhiêu người.
Kiếm Giả họ Nhâm nói như thế cũng vì tự tin, tu vi của gã đến Niết Bàn lục trọng thiên, hơn xa ba trọng thiên so với Niết Bàn tam trọng thiên. Dùng tu vi lục trọng thiên đối phó tam trọng thiên tuyệt đối dễ như trở bàn tay, một kiếm diệt gọn.
Dù Sở Mộ có thiên phú hơn người, siêu yêu nghiệt cũng không cách nào đấu lại Kiếm Giả họ Nhâm, vì người này vốn là một thiên tài.
Dương Chiến Thiên giận dữ nói:
- Vậy ngươi bóp thử ta xem, thử xem tay ngươi có cứng không!
Truyền nhân của mạch Bách Chiến hiếu chiến, tính cách cũng nóng nảy chút, bình thường không chọc vào thì không sao, nếu bị chọc vào thì không yên được.
Kiếm Giả họ Nhâm cũng không hiền gì, lạnh lùng trừng mắt Dương Chiến Thiên:
- Niết Bàn tứ trọng thiên bình thường cũng dám nói xằng bậy?
Kiếm Giả họ Nhâm nhìn ra tu vi của Dương Chiến Thiên mới chỉ là Niết Bàn tứ trọng thiên nên gã không thèm để vào mắt.
Một thanh âm không giận mà uy vang lên:
- Nhâm Lập, mấy năm không gặp, tu vi không cao bao nhiêu mà tính tình lớn dữ.
Nhâm Lập biến sắc mặt, vì thanh âm này rất quen tai, dù mấy năm không nghe thì gã sẽ không quên.
Sắc mặt Nhâm Lập trở lại như thường nhưng đáy mắt lóe tia kiêng dè, cứng miệng nói:
- Phương Quân Chiến, chỗ này không có việc của ngươi.
Tần Trấn Vũ thấy người đến thì biến sắc mặt.
Người tới là nam nhân thân hình cao lớn, rất là vạm vỡ, cho cảm giác như vị Kim Cương, cực kỳ mạnh mẽ. Trên mặt có một vết sẹo khiến khí chất của gã càng hung dữ hơn.
Phương Quân Chiến nhe răng cười, vết sẹo trên mặt mấp máy trông càng dữ tợn:
- Ngươi chọc vào sư đệ của ta thì sao không liên quan ta được?
Tim Nhâm Lập rớt cái bịch, linh cảm không may:
- Sư đệ của ngươi... ?
Phương Quân Chiến là mạch Bách Chiến, sư đệ của ta tất nhiên cũng cùng mạch. Người mạch Bách Chiến đều hiếu chiến, còn rất bao che cho nhau.
- Thì ra là cao đồ của mạch Bách Chiến, thất kính rồi. Ta còn bận việc, thứ lỗi không tiếp được.
Dứt lời Nhâm Lập xoay người chạy đi ngay, như sợ bị Phương Quân Chiến giữ lại.
Tần Trấn Vũ cũng lẳng lặng xoay người lao đi.
Tần Trấn Vũ không ngờ rằng lúc trước Trần Cương bị giết khiến gã càng gai mắt Sở Mộ, sau đó hắn được hạng nhất bảng Thiên Thanh, Dạ Minh Đại Đế lần thứ hai khen khiến Tần Trấn Vũ ghen tỵ, không chứa hắn nổi. Nên khi Tần Trấn Vũ thấy Sở Mộ mới cố ý kêu Nhâm Lập đi cùng, dù không thể trực tiếp xử hắn cũng phải cho hắn chịu chút phiền phức.
Không ngờ sư đệ của Phương Quân Chiến đi chung với Sở Mộ, trông quan hệ khá tốt, Tần Trấn Vũ cảm giác đạp phải đinh, đau chân quá.
Con người Phương Quân Chiến đối với thế hệ thiên tài như Tần Trấn Vũ, Nhâm Lập là đối thủ duy nhất không bao giờ muốn đối mặt.
Tần Trấn Vũ, Nhâm Lập khiêu khích không dẫn đến hậu quả xấu gì nên mọi người không nhắc lại, không cần thiết. Nhưng Luyện Hồng Vân, Dương Chiến Thiên, Sở Mộ đều nhớ kỹ.
Luyện Hồng Vân nâng ly rượu lên nói với Phương Quân Chiến:
- Đa tạ Phương sư huynh.
Sở Mộ cũng nâng ly biểu thị cảm tạ, nếu không có Phương Quân Chiến thì đối diện Tần Trấn Vũ, Nhâm Lập khiêu khích hơi rắc rối, vì thực lực không đủ đối kháng.
- Không có gì, các ngươi đều là bằng hữu của tiểu Chiến.
Phương Quân Chiến nâng ly lên uống cạn:
- Lần sau nếu có kẻ nào mắt mù tới kiếm chuyện cứ báo ta biết.
Sở Mộ cười nói:
- Vậy xin cảm ơn Phương đại ca.
Sư thừa của Luyện Hồng Vân và Dương Chiến Thiên quen nhau nên các đệ tử hay gọi nhau là sư huynh đệ. Sở Mộ thì khác, nên xưng hô Phương Quân Chiến là Phương đại ca. Phương Quân Chiến lớn hơn Sở Mộ ít nhất mấy chục tuổi, gọi Phương đại ca rất thích hợp.
Phương Quân Chiến nói:
- Sở huynh đệ, ta hy vọng ngươi nhanh chóng biến mạnh, khi đó có thể chiến với ta một trận.
Mắt Phương Quân Chiến sáng lấp lánh, bộ dáng cuồng chiến đấu.
Sở Mộ sảng khoái đồng ý:
- Được!
Phương Quân Chiến cười phá lên:
- Quả nhiên sảng khoái!
Tiếng cười vang dội khiến người xung quanh nhìn chằm chằm, Phương Quân Chiến không thèm để ý.
Nhiều người quen Phương Quân Chiến đều biết tính gã nên không quát ngăn lại, không thì tự chuốc rắc rối vào mình.
- Phải rồi, Nhâm Lập là kẻ tiểu nhân, lần này chịu thiệt chắc chắn sẽ ghi hận các ngươi. Đặc biệt là Sở huynh đệ, hãy cẩn thận chút.
Phương Quân Chiến nhắc nhở:
- Nhưng với thiên tư của Sở huynh đệ chắc không bao lâu sẽ vượt qua Nhâm Lập được.
Phương Quân Chiến nói xong lại nốc một ly rượu rồi đứng dậy rời đi.
Chờ Phương Quân Chiến đi khuất Sở Mộ mới hỏi thăm, Dương Chiến Thiên nhân đó giới thiệu.
Lý do Nhâm Lập, Tần Trấn Vũ vừa thấy Phương Quân Chiến đã biến sắc mặt như chuột thấy mèo là vì từng bị gã cho ăn đòn.
Con người Phương Quân Chiến trước khi trở thành truyền nhân của mạch Bách Chiến đã rất hiếu chiến, đi khiêu chiến khắp nơi. Sau khi thành truyền nhân của mạch Bách Chiến thì lặng im một thời gian do tu luyện, sau khi xuất quan lại đi lung tung khiêu chiến. Đối tượng bị Phương Quân Chiến khiêu chiến cơ bản là truyền nhân của Đại Đế khác, một số đệ tử thiên tài của đại tông sư, đại thế lực.
← Ch. 1284 | Ch. 1286 → |