Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1320

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1320: Cường địch của tông môn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Tại đây trừ kiếm pháp ra không thể sử dụng lực lượng khác, đối phương cũng vậy.

Có thể nói đây là chiến đấu kiếm pháp thuần túy, chiến đấu sinh tử.

Kiếm pháp của người áo trắng nhẹ nhàng phiêu dật đến mức tận cùng, tinh diệu đến không thể tưởng tượng. Sở Mộ cầm song kiếm thuật dốc hết sức ra mà không thể chiếm ưu thế.

Người áo trắng bỗng đâm một kiếm, Sở Mộ hết sức né tránh, kiếm quang chợt lóe biến mất trước mắt, hắn cảm giác cổ đau nhói, đã bị kiếm đâm thủng.

Trước mắt nhanh chóng tối tăm.

***

Sở Mộ giật nảy mình tỉnh lại, toát mồ hôi lạnh ướt đẫm. Sở Mộ cảm giác mình nằm mơ, mơ thấy mình chiến đấu với người áo trắng có kiếm pháp cao siêu đến không cách nào hình dung, hắn đã thi triển song kiếm thuật đánh nhau kịch liệt sau đó bị đối phương một kiếm giết.

Cảm giác bị kiếm đâm thủng còn đọng lại rõ ràng.

Kiếm Tông Linh Ấn vẫn tỏa ánh sáng trắng ngà nhưng là mức độ bình thường, Sở Mộ nhìn kỹ rồi cất nó vào tiểu không gian tùy thân. Sở Mộ nhắm mắt nhớ lại mọi thứ đã xảy ra.

Như mơ mà không phải mơ, nó thật sự xảy ra.

Tức là Sở Mộ tiếp xúc bí mật to lớn ẩn chứa trong Kiếm Tông Linh Ấn, bí mật đó là gì thì trước mắt chưa rõ ràng vì hắn chưa vượt qua thử thách.

Sau khi qua thử thách mới biết bí mật to lớn ẩn chứa trong Kiếm Tông Linh Ấn.

Nhưng không biết có bao nhiêu cửa thử thách?

Giờ nghĩ mấy chuyện này hơi sớm, hiện tại ngay cả cửa thứ nhất Sở Mộ còn không qua được.

Nghĩ đến đây cảm xúc của Sở Mộ rất phức tạp, có buồn bã, có phấn chấn, kích động.

Buồn bã vì hắn gặp một đối thủ kiếm pháp không kém hơn hắn, thậm chí mạnh hơn rất nhiều. Phấn chấn và kích động vì có người sở hữu kiếm pháp giỏi hơn hắn rất nhiều, tức là cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ còn tiếp tục tăng lên được.

Không có gì khiến Sở Mộ hưng phấn hơn điều này, vì đó là điều hắn theo đuổi, suốt đời theo đuổi.

Sở Mộ vào trong Kiếm Tông Linh Ấn không phải bằng cơ thể mà là thần niệm ảo, chỉ có thể thi triển kiếm pháp, thử thách cũng là kiếm pháp. Sở Mộ rất muốn lại vào trong thử xem.

Sở Mộ cố dằn lòng xuống vì hắn cần chút thời gian tiêu hóa thu hoạch được từ giao chiến kiếm pháp với người áo trắng kia.

Qua một thời gian Sở Mộ thành công hấp thu những gì có được chuyển hóa thành của mình, ở trình độ nhất định tăng lên tạo nghệ kiếm pháp.

Sở Mộ lại lấy Kiếm Tông Linh Ấn ra, giống như lúc trước, hắn vào trong Kiếm Tông Linh Ấn, trực tiếp mở thử thách ra.

Trong căn phòng tông chủ, Sở Mộ ngồi trên ghế, sống lưng thẳng như kiếm, mắt nhắm chặt, từng tầng dao động hơi thở khuếch tán quanh thân như sóng triều.

Sở Mộ rùng mình, hơi thở dao động tán loạn, hắn mở mắt ra, trong mắt có chút mệt mỏi và hưng phấn.

Lại thua nữa.

Đến nay Sở Mộ đã vào thế giới bên trong Kiếm Tông Linh Ấn chiến đấu với người thử thách ải một rất nhiều lần, luôn thất bại, đánh trận nào thua trận đó, càng thua càng đánh, quyết không chịu thua.

Trừ lần đầu tiên chiến đấu Sở Mộ thi triển song kiếm thuật ra về sau hắn chỉ dùng một thanh kiếm.

Sở Mộ nghĩ nếu một kiếm mà qua được thử thách thì khi thi triển song kiếm thuật sẽ càng mạnh nữa, nếu dùng song kiếm thuật qua thử thách đổi sang một kiếm thì thực lực sẽ giảm xuống.

Nói đơn giản một kiếm là tiêu chuẩn thực lực cơ bản, song kiếm là kéo dài thực lực.

Sở Mộ không thể nào vứt bỏ tiêu chuẩn cơ bản vì đó là căn cơ.

Người thử thách cửa một dùng kiếm cực kỳ nhẹ nhàng, mỗi kiếm nhẹ hẫng không có chút sức nhưng ẩn chứa uy năng đáng sợ. Chiến đấu một kiếm với đối phương thường Sở Mộ không chống chọi được bao lâu thì bị giết. May mắn là mỗi lần chiến đấu, mỗi lần bị giết Sở Mộ được thêm chút thu hoạch, hấp thu hóa thành của mình rồi lại vào Kiếm Tông Linh Ấn, sẽ chịu đựng được lâu hơn một chút.

Đợt mới đây Sở Mộ đã có thể kịch chiến trăm chiêu với người thử thách cửa một mới thua, tiến bộ rất lớn so với lúc trước.

Sở Mộ cảm giác cảnh giới của mình dường như sắp đột phá.

Người kiếm hợp nhất là đẳng cấp khống chế lực lượng, cũng là một cảnh giới của kiếm pháp.

Nhiều năm trước khi Sở Mộ đến cảnh giới người kiếm hợp nhất, càng chiến đấu, tham ngộ, tiến bộ từng chút một từ người kiếm hợp nhất nhập môn đến tiểu thành, rồi đại thành, nhìn như tiến bộ không lớn nhưng độ khó trong đó chỉ có hắn là rõ ràng.

Cực kỳ khó khăn.

Cảnh giới kiếm pháp người kiếm hợp nhất không biết trói buộc bao nhiêu cường giả, dù là các Kiếm Thánh Vạn Cổ cảnh cũng vẫn kẹt lại ở cảnh giới kiếm pháp người kiếm hợp nhất.

Sở Mộ với tu vi Niết Bàn tứ trọng thiên cảnh giới kiếm pháp đến người kiếm hợp nhất đại thành, từ xưa đến nay là rất hiếm hoi.

Cảnh giới kiếm pháp càng về sau càng khó tăng tiến, Sở Mộ bị kẹt ở người kiếm hợp nhất đại thành đã nhiều năm.

Loại cảnh giới này có thể tự mình cảm nhận, tham ngộ chứ không thể dạy dỗ hay giải thích, nên tiến bộ mới khó khăn.

Lần này phá giải bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn, chiến đấu sống chết bằng kiếm pháp với người áo trắng, nhiều lần Sở Mộ dựa vào ngộ tính yêu nghiệt mới được đến kỳ ngộ như vậy.

Cảnh giới người kiếm hợp nhất đang tiến hướng viên mãn.

Cảnh giới tiếp theo là gì thì Sở Mộ không biết, không rõ mới càng khiến người hướng đến, có nhiều khúc chiết hơn.

Có lẽ trong thời đại chúng thần khá nhiều cường giả đến cảnh giới tiếp theo của người kiếm hợp nhất, nhưng bây giờ thì không được nhiều.

Từ khi có hy vọng phá giải bí mật của Kiếm Tông Linh Ấn thì Sở Mộ không xuất hiện nữa, hắn hoàn toàn chìm đắm trong đó, lại chiến đấu rồi lại thất bại, hắn trở nên táo bạo.

Tuy Sở Mộ rất dẻo dai, càng thua càng chiến, tuyệt đối không lùi bước. Nhưng thua nhiều lần vẫn khiến người cảm thấy buồn bực, tuy sau mỗi lần thua tham ngộ một phen sẽ có tiến bộ, nhưng đạo tu luyện chú trọng có căng có giãn, lúc căng lúc giãn mới là lẽ phải. Vì vậy Sở Mộ quyết định tạm thời ra ngoài đi dạo giải sầu, nhìn Chân kiếm tông xem, ít nhất đừng thất trách quá.

Hiện Chân kiếm tông không có nhiều đệ tử, bởi vì phản loạn mất mác gần hết, khiến thực lực tổng thể của Chân kiếm tông giảm mạnh.

Còn về bảy Thánh cấp thái thượng trưởng lão bình thường sẽ không ra tay, vì bọn họ là chỗ dựa cuối cùng của Chân kiếm tông, là át chủ bài. Không đến phút nguy cấp của tông môn thì các thái thượng trưởng lão sẽ không ra tay.

Cường giả Thánh cấp hoàn toàn ở trên Niết Bàn cảnh, là tồn tại cường đại siêu thoát tầng lớp sinh mệnh nhân loại. Khi đánh nhau gây ra phá hoại siêu khủng khiếp, rất khủng, đặc biệt Kiếm Thánh nắm giữ kiếm lực khi vận dụng kiếm pháp thì có thể phá sơn hà.

*****

Trừ những lý do kể trên ra còn một nguyên nhân rất quan trọng khác, mấy vị thái thượng trưởng lão lúc trước có nói với Sở Mộ.

Chân kiếm tông xuống dốc thảm như vậy vì có một cường địch, một thế lực đối địch cường đại. Lúc trước sơn môn của Chân kiếm tông không ở Cổ Thú sơn, vị trí sơn môn cũ hơn Cổ Thú sơn rất nhiều.

Cường địch chèn ép làm Chân kiếm tông bị tổn hại nặng, buộc phải rút đi. Lúc ấy bảy thái thượng trưởng lão không mạnh như bây giờ, có vài người chưa đến Thánh cấp. Bọn họ ẩn sau màn, không dám tùy ý ra tay vì kiêng dè, vì không dám chắc nếu bọn họ ra tay có bị đối phương biết không, biết rồi có đuổi tận giết tuyệt không.

Cường giả Thánh cấp ra tay sẽ dẫn đến cường giả Thánh cấp khác. Chiến đấu giữa cường giả không phải trò chơi nhỏ, không ra tay thì thôi, ra tay kinh thiên động địa mỗi người đều biết.

Vì các loại e ngại nên bảy thái thượng trưởng lão thành lực lượng ẩn giấu lớn nhất, Chân kiếm tông hao tổn đệ tử nghiêm trọng thực lực tụt dốc không phanh, rất cần phát triển.

***

Cổ Thú sơn ở trong biên cảnh Thương Lan hoàng triều, cao hơn năm ngàn thước, núi cao cỡ trung thượng đẳng trong biên cảnh hoàng triều.

Cổ Thú sơn liên miên nhìn từ xa như cự thú xa xưa nằm rạp nên mới có cái tên đó.

Trong Cổ Thú sơn có cây cỏ, núi đá lởm chởm, linh thú ẩn hiện, còn có một ít tài nguyên khoáng sán linh dược.

Chân kiếm tông có vườn linh dược của mình, Bảo Đan các cần linh dược thường vào vườn hái là xong. Vào núi hái linh dược thì đệ tử Chân kiếm tông có thể tự đi tìm, sau khi tìm tùy ý sử dụng hoặc giao cho Chân kiếm tông đổi lấy cống hiến tông môn.

Khoáng thạch kim loại Chú Kiếm cốc cần thì không thể tự mình bồi dưỡng, bình thường đều là trời sinh đất nuôi. May mắn Cổ Thú sơn rất lớn, trải qua nhiều năm có kha khá tự nhiên sinh trưởng hình thành mạch khoáng. Nhưng một số mạch khoáng ẩn rất sâu, dù là cường giả Thánh cấp Vạn Cổ chưa chắc thăm dò được, phải là người nghiên cứu mạch khoáng mới tìm được dấu vết từ các loại cực hạn.

Chân kiếm tông có ba tòa mạch khoáng, trong đó hai mạch khoáng nhỏ sản xuất ô thiết thạch, tử đồng thạch. Một mạch khoáng cỡ trung, sản xuất hồng vân tinh cương thạch, đó là mấy năm trước mới phát hiện nên còn ở bước đầu khai thác.

Người phụ trách khai thác khoáng thạch dĩ nhiên là đệ tử ký danh. Đệ tử chính thức có thể xin đào khoáng để kiếm cống hiến tông môn, đệ tử tinh anh, hạch tâm thì một số ít luân lưu tọa trấn mạch khoáng, giải quyết các việc như linh thú đánh lén.

Trừ linh thú đánh lén ra đôi khi có mấy vụ tu luyện giả trộm khoáng.

Ví dụ như bây giờ, nhưng lần đầu tiên kéo tới đông như vậy.

Đệ tử hạch tâm Mã Cảnh Đào chỉ kiếm vào đám người bịt mặt áo đen trước mặt, lạnh lùng nói:

- Có gan đến đây thì cần gì giấu đầu lòi đuôi!

Sau lưng Mã Cảnh Đào là một đám đệ tử tinh anh Thần Ngưng cảnh, tổng cộng ba mươi sáu người, ai nấy chỉ kiếm tới trước, giương cung bạt kiếm, hơi thở phong mang vòng quanh.

Người bịt mặt áo đen càng đông hơn, gần trăm người, đa số tu vi Thần Ngưng cảnh, ba Niết Bàn cảnh.

Số người cách biệt xa, Mã Cảnh Đào đã kêu các đệ tử chính thức nhanh chóng chạy về tông môn cầu viện, điều gã cần làm là cố gắng câu giờ cho đến khi tiếp viện đến. Các đệ tử ký danh đã bị giải tán tránh cho thương vong không cần thiết. Tiếc rằng đối phương không cho cơ hội kéo dài thời gian.

Thủ lĩnh người bịt mặt áo đen phất tay nói một chữ:

- Giết!

Gần trăm người bịt mặt áo đen tản ra, một số rút kiếm xông lên, một số huơ hai tay ngưng kết ấn pháp thi triển thuật pháp.

Mã Cảnh Đào biến sắc mặt vội ra lệnh:

- Kết trận!

Ba mươi sáu kiếm tu Thần Ngưng cảnh nhanh chóng di chuyển bước chân kết thành một kiếm trận, là kiếm trận cường đại của Chân kiếm tông: Tam Thập Lục Thiên Cương kiếm trận.

Tam Thập Lục Thiên Cương kiếm trận công phòng một thể, ngưng tụ lực lượng của ba mươi sáu kiếm tu thành một, cực kỳ mạnh mẽ. Tu luyện giả Niết Bàn cảnh bình thường không thể đối địch.

Mã Cảnh Đào có tu vi Niết Bàn tứ trọng thiên, tạo nghệ kiếm pháp cao sâu, thực lực rất mạnh nên không e ngại đám người bịt mặt áo đen. Vì người lợi hại nhất phe người bịt mặt áo đen tu vi ngang ngửa Mã Cảnh Đào, hai người khác chỉ là Niết Bàn cảnh tam trọng thiên.

Với sức một mình Mã Cảnh Đào đủ bám giữ ba người này. Ba mươi sáu kiếm tu bày ra Tam Thập Lục Thiên Cương kiếm trận đối kháng gần trăm người áo đen.

Chiến đấu kịch liệt diễn ra.

Lấy một chọi ba, Mã Cảnh Đào dốc hết sức mà bị rơi vào thế yếu. Ba mươi sáu kiếm tu Thần Ngưng cảnh bày ra Thiên Cương kiếm trận đối kháng gần trăm người bịt mặt áo đen vây công trong một chốc không đánh trả được, chỉ có thể phòng ngự.

Tuy Tam Thập Lục Thiên Cương kiếm trận uy năng cường đại nhưng ba mươi sáu kiếm tu không nắm giữ tinh túy của nó, chỉ có thể phát huy ra một phần uy năng.

Mã Cảnh Đào khó khăn đón đỡ nhưng cũng nhận ra thân phận của đối phương, buông lời đe dọa:

- Lưu Sa bang, ta biết là các ngươi! Dám mơ ước mạch khoáng của Chân kiếm tông chúng ta, không sợ bị diệt bang sao?

Người áo đen cười khẩy nói:

- Ha ha ha! Chân kiếm tông bây giờ có thực lực đó không?

Lời của người áo đen đã biến tướng thừa nhận thân phận của họ:

- Đừng chống cự vô vị, thừa dịp còn sớm đầu hàng đi, nếu không chờ khi bọn họ giải quyết người ở hai nơi mạch khoáng khác sẽ là giờ chết của các ngươi.

Mã Cảnh Đào biến sắc mặt.

Cùng lúc đó, hai chỗ mạch khoáng nhỏ của Chân kiếm tông cũng bị hai nhóm người bịt mặt áo đen tấn công.

Chiến đấu diễn ra ở ba nơi.

Chiến đấu hai nơi mạch khoáng nhỏ rất nhanh kết thúc, vì người trấn thủ mạch khoáng thực lực yếu kém, người bịt mặt áo đen thì không yếu chút nào.

Chiến đấu kết thúc rồi hai nhóm người bịt mặt áo đen nhanh chóng lao hướng mạch khoáng cỡ trung.

Đám người Mã Cảnh Đào biến sắc mặt, bị ba phe bao vây lành ít dữ nhiều, cơ hội chạy trốn cũng xa vời.

Khống chế kiếm quang bay lượn trên bầu trời, tùy ý rong chơi không gò bó, thể xác và tinh thần rộng rãi.

Bầu trời xanh thẳm như bảo thạch siêu to với tay có thể chạm vào rồi lại xa xôi không giới hạn.

Bên dưới núi non trập trùng, cây cối xanh tươi dào dạt sự sống.

Hít sâu là có thể ngửi được mùi hương cỏ cây, bầu trời mát lành.

Rộng lớn, xinh đẹp làm bức bối trong lòng Sở Mộ tan biến hết.

Sở Mộ bỗng cau mày, hắn cảm nhận sát khí hỗn loạn phát ra từ Cổ Thú sơn.

Cổ Thú sơn là địa giới của Chân kiếm tông, sát khí hỗn loạn tức là nhiều người tham gia. Vì lòng tò mò, ý thức trách nhiệm của tông chủ nên Sở Mộ chọn đi tới.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)