Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1367

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1367: Tu vi tăng vùn vụt
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Tu vi của Ninh Tử Thần là Niết Bàn đỉnh thất trọng thiên, không lâu sẽ trùng kích bát trọng thiên.

Thật ra Ninh Tử Thần đến thất trọng thiên đã nhiều năm, khi gã vào Niết Bàn thất trọng thiên và củng cố tu vi thì Hạ Trấn Không cho gã đi tham ngộ Quang Minh Kiếm Bia.

Người khác nhau tham ngộ Quang Minh Kiếm Bia sẽ có thu hoạch khác nhau, nên Ninh Tử Thần trừ tu luyện quang minh kiếm đạo mà Hạ Trấn Không để lại ra có lĩnh ngộ riêng về Quang Minh Kiếm Bia.

Kiếm pháp của Ninh Tử Thần không chỉ có mênh mông uy nghiêm to lớn đường hoàng của quang minh kiếm đạo, còn mang chút cuồng bạo nét riêng giấu trong mênh mông rộng lớn. Không phát ra thì thôi, khi thả ra thì uy lực kinh người.

Sở Mộ không đánh trả, hắn cũng không ức chế Ninh Tử Thần mà để gã tự do phát huy, tận tình bày ra kiếm pháp của mình, hắn học tập ưu điểm trong đó.

Tấn công hai mươi phút sau Ninh Tử Thần thu kiếm lùi về.

Ninh Tử Thần trịnh trọng ôm kiếm hành kiếm lễ với Sở Mộ:

- Đa tạ Sở huynh chỉ giáo.

Sở Mộ không đánh trả bao nhiêu lần, không ức chế Ninh Tử Thần, còn cho gã phát huy thoải mái, phô bày ra. Sở Mộ ngẫu nhiên đánh trả một, hai lần đều nhằm vào điểm yếu của gã, khiến gã có hiểu biết mới.

Đây là ơn chỉ điểm.

Ninh Tử Thần là người rất lý trí, biết chính mình nên làm gì, cái gì không nên làm. Nói nghiêm khắc thì Ninh Tử Thần và Sở Mộ không có chút quen biết gì, cùng lắm là Hạ Trấn Không và Sở Mộ quen nhau, gã là đệ tử của Hạ Trấn Không.

Sở Mộ có thể phớt lờ Ninh Tử Thần đi, gã cũng sẽ không làm gì hắn vì có Hạ Trấn Không ngăn chính giữa, gã phải nghĩ đến khó xử của Hạ Trấn Không. Nhưng Sở Mộ không từ chối, cái này đã là nhân tình, mấy lần hắn đánh trả đều vừa đúng, gỡ bỏ mấy thắc mắc về kiếm pháp cho gã, khiến trình độ kiếm pháp của gã tăng cao, lại là một nhân tình nữa.

Ân tình chỉ điểm kéo tới kéo lui sẽ trở nên rất phức tạp, Ninh Tử Thần cảm thấy mình nên hành đại lễ này.

Sở Mộ thản nhiên nhận.

Chỉ có hai người ở dây, không có người thứ ba nên chẳng ai ngạc nhiên.

- Sở huynh, cáo từ.

Ninh Tử Thần nói:

- Hy vọng ngày sau còn có thể xin Sở huynh chỉ giáo.

***

Sở Mộ lẩm bẩm:

- Đã đến lúc tăng tu vi.

Tu vi luyện thể của Sở Mộ là Niết Bàn ngũ trọng thiên trung kỳ, luyện khí là Niết Bàn đỉnh ngũ trọng thiên. Tu vi như thế trong Niết Bàn cảnh khá thấp, vì chưa đến Niết Bàn cảnh cao giai, không tính là cao.

Nhưng thực lực thật sự của Sở Mộ không thua gì Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên, thậm chí mạnh hơn chút, nhưng vẫn không đủ. Tu vi là căn bản, tu vi càng cao thì lực lượng tuyệt đối càng mạnh, thực lực mới tăng lên theo.

Không dễ tăng cao tu vi, trong Niết Bàn cảnh mỗi trọng thiên thường cần nhiều năm, mấy chục năm mới tiến bộ được. Với Sở Mộ thì tiến bộ kiểu đó quá chậm, vì hắn đối mặt kẻ thù càng ngày càng lớn mạnh, những kẻ thù này sẽ không cho hắn có thời gian trưởng thành.

Sở Mộ phải cố gắng tăng cao bản thân trong thời gian ngắn nhất.

Linh Trì cho Sở Mộ hy vọng đó.

Linh Trì mở ra cần tiêu hao nhiều tài nguyên, lúc trước Sở Mộ không có nhưng chuyến đi Hắc Ma Uyên giết nhiều Hắc Ma tộc cao đẳng, thu hoạch nhiều không gian giới chỉ từ người bọn họ. Mỗi không gian giới chỉ chứa tài nguyên cộng lại khiến tài phú của Sở Mộ khuếch trương gấp trăm lần.

Tài nguyên sung túc tạm thời không dùng vào việc khác, nên Sở Mộ dồn cho Linh Trì.

Mở Linh Trì ra tu vi của Sở Mộ sẽ tăng vùn vụt, trăm phần trăm đột phá đến lục trọng thiên, khi đó sẽ gây chấn động. Nên trước khi mở ra Linh Trì thì phải Sở Mộ chuẩn bị trước mọi thứ, tránh cho xuất hiện rắc rối không cần thiết.

- Sở lão đệ định đột phá tu vi?

Hạ Trấn Không trầm ngâm nói:

- Ừm! Ta có thể mở ra toàn bộ phong cấm của Đại Quang Minh sơn, cố gắng giảm bớt động tĩnh.

Sở Mộ nói:

- Thế thì đa tạ Hạ đại ca.

Chỉ đành như vậy, Sở Mộ biết khi mình đột phá gây tiếng động lớn, chỉ dựa vào một mình Hạ Trấn Không, phong cấm của Đại Quang Minh sơn chỉ suy yếu được một phần chứ không thể che đậy hết.

Đành chịu, trừ một số nơi đặc biệt ra động tĩnh khi tu luyện giả đột phá thường sẽ bị người phát hiện. Vài người gây động tĩnh quá lớn dẫn đến chú ý đem lại rắc rối không cần thiết.

Hạ Trấn Không đoán với thiên tư của Sở Mộ thì khi niết bàn chắc chắn động tĩnh rất lớn, gã phải cố gắng hết sức che giấu, giảm bớt lại. Hạ Trấn Không rất tò mò Sở lão đệ khi đó sẽ gây động tĩnh như thế nào, có khiến gã giật mình không?

Hạ Trấn Không thận trọng đưa Sở Mộ vào sâu trong Đại Quang Minh sơn tức là chỗ của Quang Minh Kiếm Bia, đột phá ở đó sẽ bí ẩn hơn nữa.

Sở Mộ nói:

- Hạ đại ca, ta sẽ tăng tu vi trước, khi nào sắp đột phá hẵng mở phong cấm Đại Quang Minh sơn ra.

Phong cấm của Đại Quang Minh sơn nếu mở ra hết sẽ tiêu hao năng lượng rất lớn, tu vi của Sở Mộ bây giờ chưa đủ đột phá. Nếu mở phong cấm ngay, chờ đến khi Sở Mộ đột phá thì tài phú của Đại Quang Minh sơn sẽ bị teo tóp nhiều.

Nhưng việc gì luôn có ngoài ý muốn, chính Sở Mộ cũng không tính được.

Sở Mộ một mình đi vào Quang Minh Kiếm Bia, lấy Linh Trì ra, lại lấy mớ báu vật ra bỏ hết vào Linh Trì.

Linh Trì khởi động, lực lượng cường đại phân giải hết thành linh khí tinh thuần. Các tia linh khí dâng lên khiến Linh Trì nho nhỏ trông như cảnh tiên.

Sở Mộ không ngừng ném báu vật vào khiến Linh Trì lên đến mức lớn nhất.

Nguyên Linh Trì linh lực cực kỳ đậm gần như sắp thành chất lỏng.

Sở Mộ có được báu vật đã tiêu hao hết bảy, tám phần. Lần này Sở Mộ bỏ vốn gốc, dĩ nhiên toàn đồ của người khác, là chiến lợi phẩm, tiêu hao nhiều hơn nữa Sở Mộ cũng không đau lòng. Huống chi đây là vì tăng cao tu vi, dù bắt Sở Mộ bỏ hết gia sản vào hắn cũng cam nguyện.

Không có báu vật thì còn kiếm cái khác được, thời gian không chờ người, tăng tiến tu vi là quan trọng nhất.

Tất cả báu vật hóa thành linh lực của Linh Trì, Sở Mộ nhảy người lên rơi vào trong Linh Trì, trường bào biến mất. Linh lực đậm đến thành chất lỏng bao bọc Sở Mộ, cảm giác như ngâm mình trong nước. Không cần Sở Mộ vận chuyển công pháp chủ động hấp thu, linh lực không ngừng thẩm thấu vào cơ thể hắn.

Chỉ vài giây ngắn ngủi Sở Mộ cảm giác cơ thể mình tràn ngập linh lực tinh thuần.

Cảm giác ấm áp, hơi mát lạnh, không phân rõ được, tóm lại thân thể cảm thấy vô cùng thoải mái, Sở Mộ nheo mắt lại.

*****

Sở Mộ chưa ngồi yên, hắn bắt đầu vận chuyển công pháp, nơi này rất an toàn. Lần này không vận chuyển công pháp Thần Hoang kiếm quyết, Tinh Thần Kiếp cùng lúc mà là vận chuyển Tinh Thần Kiếp luyện thể.

Cho đến nay Sở Mộ luôn nâng cao luyện khí, luyện thể cùng lúc. Lần trong Hắc Ma Uyên ngoài ý muốn khiến tu vi luyện khí của hắn trực tiếp vượt qua tu vi luyện thể, hắn định để tu vi luyện khí, luyện thể song song đột phá cùng nhau.

Niết Bàn ngũ trọng thiên trung kỳ đến đỉnh ngũ trọng thiên, có linh lực tinh thuần khổng lồ của Linh Trì cung ứng thì chuyện này không khó, trong thời gian ngắn sẽ đạt được.

Linh lực tinh thuần bị Sở Mộ không ngừng hấp thu luyện hóa, cường hoá cơ thể, khí lực của hắn, từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong, nhiều lần lặp lại. Không lâu sau tu vi từ Niết Bàn ngũ trọng thiên trung kỳ đột phá đến hậu kỳ, tiến hướng đỉnh.

Một ngày sau, tu vi luyện thể lại một lần nữa ngang ngửa với tu vi luyện khí, đỉnh ngũ trọng thiên, lại cùng vạch xuất phát.

Sở Mộ không ngừng vận chuyển công pháp Tinh Thần Kiếp, một lòng hai dùng, một dành cho Thần Hoang kiếm quyết. Linh lực trong Linh Trì tiêu hao cực nhanh.

Sở Mộ cảm giác tu vi của mình đang dần tăng lên, đỉnh trong đỉnh, cực hạn, muốn tiếp tục tăng trưởng thì phải đột phá.

Sở Mộ hít sâu lấy nhiều khí Niết Bàn ra.

Trong đống không gian giới chỉ thu hoạch ở Hắc Ma Uyên ít nhiều gì đều có chút khí Niết Bàn, cộng lại số lượng rất kinh người, đủ cho Sở Mộ niết bàn mấy lần.

Sở Mộ lấy khí Niết Bàn ra hấp thu từng cái, đại biểu cho bắt đầu niết bàn lần thứ sáu.

Trong Đại Quang Minh sơn, Hạ Trấn Không luôn chú ý dao động nguyên khí xung quanh, từng giây từng phút không ngừng theo dõi. Mãi khi dao động nguyên khí thiên địa trên bầu trời Đại Quang Minh sơn từ từ rục rịch như một giọt nước nhỏ vào chảo dầu nóng, Hạ Trấn Không mắt lóe tia sáng.

Hạ Trấn Không thì thào:

- Rốt cuộc bắt đầu, sẽ có động tĩnh lớn cỡ nào đây?

Hạ Trấn Không không mở phong cấm Đại Quang Minh sơn ra ngay, vì chỉ cần mười giây là sẽ mở phong cấm ra hết, Sở Mộ chỉ mới Niết Bàn, còn chưa đến đỉnh cao nhất.

Nguyên khí thiên địa trong Đại Quang Minh sơn bị hấp dẫn từ bốn phương tám hướng kéo đến, tụ tập, bị rút ra. Nguyên khí thiên địa ở phương xa hơn bổ sung vào, hình thành lưu động như cơn bão tố.

Từng dòng khí màu trắng không ngừng từ khác nơi chảy đến, tiếng gió vù vù.

Ninh Tử Thần, Hứa Chiến, Lục Huy đều chú ý thấy, ba người ngước nhìn trời. Từng lũ nguyên khí thiên địa màu trắng tụ tập lại va chạm dính vào nhau trên bầu trời Đại Quang Minh sơn.

Lục Huy, Hứa Chiến ngạc nhiên:

- Đây là... niết bàn.

Ninh Tử Thần mắt lóe tia sáng, trong đầu trực tiếp hiện ra một bóng người.

Đỉnh Niết Bàn ngũ trọng thiên, hiện đang niết bàn, hợp tình hợp lý, chẳng có gì lạ.

Ninh Tử Thần tò mò là mây nguyên khí lớn cỡ nào? Rất nhanh kết quả được công bố.

Mây nguyên khí thứ nhất bắt đầu ngưng tụ trên bầu trời Đại Quang Minh sơn, vừa xuất hiện đã hơn ba dặm, đến bốn dặm.

Lục Huy, Hứa Chiến hút ngụm khí lạnh:

- Bốn dặm...

Lúc hai người đột phá mới ngưng tụ ra mây nguyên khí chưa được một dặm, dù là đại sư huynh của họ chỉ hơn một dặm.

Hạ Trấn Không giật mình kêu lên:

- Bốn dặm!

Mây nguyên khí vừa xuất hiện đã được bốn dặm, còn đang tăng nhanh không lâu sau tới năm dặm, rồi sáu dặm.

Hạ Trấn Không lấy lại tinh thần, nhanh chóng quyết định mở ra tất cả phong cấm của Đại Quang Minh sơn, trong mười giây này mây nguyên khí đã gần bảy dặm.

Ong ong ong ong ong!

Các loại ánh sáng xuất hiện trên Đại Quang Minh sơn, từng vòng lại từng vòng rực rỡ nhiều màu bao vây Đại Quang Minh sơn chặt chẽ, phủ lên trăm dặm lấy Đại Quang Minh sơn làm trung tâm, khu vực này đều xem như địa bàn của Đại Quang Minh sơn.

Mây nguyên khí bảy dặm.

Ngoài trăm dặm Đại Quang Minh sơn. Người Tử Lôi cung ở lại giám thị ngước nhìn bầu trời Đại Quang Minh sơn, nhưng vì phong cấm ngũ quang thập sắc nên bọn họ không thấy rõ ràng, cảm nhận dao động nguyên khí không quá mãnh liệt. Bọn họ biết trong Đại Quang Minh sơn có người đang niết bàn nhưng không biết là lần thứ mấy.

Tu luyện giả niết bàn không có gì lạ, bọn họ không quá xem trọng.

***

Rất nhanh mây nguyên khí đến chín dặm, nằm trong dự đoán.

Không ngừng mở rộng, tăng trưởng, chín dặm chín!

Cực hạn chín dặm chín!

Ninh Tử Thần siết chặt tay rồi thả lỏng, sắc mặt đổi tới đổi lui cuối cùng thở hắt ra:

- Không ngờ đến chín dặm chín!

Lục Huy, Hứa Chiến ngây ngẩn.

Hạ Trấn Không vô cùng cảm khái:

- Kỳ tài ngút trời, yêu nghiệt tuyệt thế!

Mây nguyên khí thứ hai bắt đầu ngưng tụ.

Không có gì bất ngờ, mây nguyên khí thứ hai đến chín dặm chín, mây nguyên khí thứ ba, bốn, năm...

Từ Niết Bàn ngũ trọng thiên đột phá đến Niết Bàn lục trọng thiên là sáu mây nguyên khí thiên địa, tất cả đều chín dặm chín. Sáu mây nguyên khí thiên địa xếp thành hàng vòng quanh một vòng tròn.

Dao động nguyên khí thiên địa vô cùng mãnh liệt tràn ngập, dù là người cách trăm dặm vẫn cảm giác rõ ràng.

- Dao động mãnh liệt quá!

- Chuyện gì xảy ra?

- Nghe nói Ninh Tử Thần đại đệ tử của Hạ Trấn Không thiên phú xuất chúng, tư chất kinh người, chắc không phải là hắn niết bàn gây ra động tĩnh đi?

- Tu vi của Ninh Tử Thần là đỉnh thất trọng thiên, vậy bây giờ hắn đột phá bát trọng thiên động tĩnh rất lớn rồi, Ninh Tử Thần thật là thiên tài tuyệt thế.

Những người Tử Lôi cung đã đoán sai, nhưng bọn họ chỉ là tu luyện giả Niết Bàn cảnh, cộng thêm phong cấm Đại Quang Minh sơn mở ra hết nên không thể thấy mây nguyên khí thiên địa tụ tập trên bầu trời mới có sáu cái, nếu không đã chẳng đoán như thế.

Bất giác Ninh Tử Thần đã nổi tiếng dù gã không biết gì.

Hạ Trấn Không ngước nhìn trời, rất ngạc nhiên. Sáu mây nguyên khí chín dặm chín thành từng vòng chậm rãi chuyển động, chính giữa đối diện Đại Quang Minh sơn.

Uy nhiếp khổng lồ trút xuống, Hạ Trấn Không cảm nhận cực kỳ rõ ràng.

Càng như vậy Hạ Trấn Không càng cảm khái, thế hệ người mới thay người cũ.

Trong Đại Quang Minh sơn. Bên cạnh Quang Minh Kiếm Bia không xa, cơ thể Sở Mộ lại nát vụn, vô số khí Niết Bàn xuyên qua trong đó, đặc biệt ở đan điền của hắn.

Đây là lần thứ sáu Sở Mộ niết bàn, lần thứ ba đan điền niết bàn.

Từ nay đan điền hoàn mỹ.

Bước cuối cùng là niết bàn linh hồn.

Khi đám người Hạ Trấn Không cho rằng mây nguyên khí thiên địa sắp hóa thành năng lượng tinh thuần giáng xuống thì nó không một chút động tĩnh, vẫn cứ xoay nhưng tốc độ càng lúc càng nhanh, không có dấu hiệu rơi xuống.

Hạ Trấn Không thầm thắc mắc:

- Chuyện gì đây?

*****

Bỗng Hạ Trấn Không rùng mình biến sắc mặt, lực lượng thần hồn cường đại phóng ra như bão tố thổi quét bầu trời, hết sức mạnh mẽ.

Ban ngày hiện sao!

Đây là dị tượng, dị tượng khiến người giật mình.

Tô Nguyệt Tịch lần thứ hai trông thấy dị tượng này, vẫn không cách nào bình tĩnh được.

Các lũ ánh sao từ trên trời giáng xuống như sóng triều hùng dũng tụ tập vào Đại Quang Minh sơn.

Nhiều người bị kinh động:

- Có chuyện gì?

Càng lúc càng nhiều người bị kinh động:

- Ban ngày hiện sao, ánh sao triều tịch, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Hạ Trấn Không giật mình, khi lấy lại tinh thần thì biến sắc mặt lao lên trời, kiếm nguyên bàng bạc phát tán, đích thân ra tay.

Động tĩnh quá lớn, Hạ Trấn Không phải che đậy.

Lực lượng quang minh bàng bạc tràn ngập bốn phương tám hướng nhưng không ngăn chặn ánh sao triều tịch, cố suy yếu dao động hết mức có thể, tạo hiểu lầm với bên ngoài như thể Hạ Trấn Không hấp dẫn ánh sao triều tịch đến.

Vô số ánh sao từng đợt xẹt qua không trung để lại vệt sáng rực rỡ trên trời, người Tử Lôi cung giám thị trợn mắt há hốc mồm.

Tình huống gì?

Dường như khác với bọn họ suy đoán, Ninh Tử Thần thiên tài đến mấy cũng không thể dẫn phát dị tượng như ban ngày hiện sao, ánh sao triều tịch.

Vô số ánh sao tụ tập, từng đợt đánh nát sáu mây nguyên khí thiên địa nhưng không tán đi, xuyên qua mây nguyên khí tan nát như trói chúng lại, nối liền toàn bộ mây nguyên khí.

Rất nhanh một vòng xoáy tinh vân khổng lồ bao trùm lên bầu trời, ngay trên đầu Hạ Trấn Không. Áp lực nặng trĩu khiến Hạ Trấn Không thấy nghẹt thở.

Vòng xoáy tinh vân khổng lồ chuyển động, chính giữa bắn ra một luồng sáng chớp mắt xuyên thấu không trung, chiếu xuống bên cạnh gã, dao động mạnh mẽ khiến người gã run rẩy.

Nguyên khí ánh sao ngưng tụ cực độ bỏ qua Đại Quang Minh sơn, xuyên thủng nó nhưng không phá hoại một li, bắn vào trong đống thịt nát của Sở Mộ, thịt nát bắt đầu tái tạo.

Căn nguyên mộc chi tướng lại được một cơ hội hấp thu, không ngừng hấp thu nguyên khí ánh sao lớn mạnh bản thân, truyền về từng đợt lực lượng sự sống tăng tốc độ tái tạo cơ thể Sở Mộ.

Có sức sống dạt dào tham gia thì tốc độ tái tạo nhanh hơn tưởng tượng, rút ngắn thời gian hơn bình thường rất nhiều.

Một thời gian sau thân thể hoàn mỹ xuất hiện trong Linh Trì, quanh thân có linh lực cực kỳ đậm như dòng nước nâng Sở Mộ lên.

Sở Mộ nhích người ngồi dậy, bài trừ tạp niệm, hắn tiếp tục hấp thu linh lực củng cố tu vi lúc này.

Tu vi Niết Bàn lục trọng thiên sơ kỳ.

Ánh sao tán đi, nguyên khí tán đi, ban ngày hiện sao cũng mất. tất cả trở lại bình thường.

Hạ Trấn Không thở phào nhẹ nhõm, đáp xuống. Hạ Trấn Không đóng lại tất cả phong cấm của Đại Quang Minh sơn.

Mọi thứ trở lại như thường, như thể những gì trước đó chỉ là ảo giác.

Hạ Trấn Không thì thào:

- Rốt cuộc kết thúc.

Dị tượng kết thúc, các cường giả lặng xuống.

Mấy ngày tiếp theo Sở Mộ không lộ mặt.

Hạ Trấn Không thầm thắc mắc:

- Củng cố tu vi cũng không cần thời gian dài như vậy đi.

Hạ Trấn Không không biết rằng Sở Mộ trừ củng cố tu vi còn tiếp tục hấp thu linh lực của Linh Trì tu luyện tăng cao tu vi.

Sở Mộ mất ba ngày củng cố tu vi Niết Bàn lục trọng thiên sơ kỳ, sau đó bắt đầu con đường cùng tăng luyện khí, luyện thể.

Hao nhiều báu vật khiến Linh Trì tràn ngập linh lực, có một phần khiến Sở Mộ lên Niết Bàn đỉnh ngũ trọng thiên, thành công niết bàn đột phá Niết Bàn lục trọng thiên sơ kỳ. Phần lớn linh lực còn dư lại.

Đây là cơ hội hiếm có tất nhiên Sở Mộ sẽ không bỏ qua.

Niết Bàn lục trọng thiên chỉ là đẳng cấp Niết Bàn trung giai, trong nguyên Niết Bàn cảnh không tính là gì, cấp bậc trung đẳng. Chỉ có Niết Bàn cảnh cao giai mới tính là cao thủ trong Niết Bàn cảnh.

Đương nhiên thực lực và tu vi của Sở Mộ kém xa, Niết Bàn ngũ trọng thiên đủ để hắn sánh ngang hay hơn nhiều tu luyện giả Niết Bàn cửu trọng thiên.

Sở Mộ lên đến Niết Bàn lục trọng thiên, thực lực lại tiến bộ một bước, trở nên càng mạnh hơn nữa nhưng với hắn vẫn chưa đủ, còn lâu mới đủ. Sở Mộ cần tu vi cao hơn, thực lực cường đại hơn, vì hắn gặp kẻ địch càng ngày càng lớn mạnh.

Kẻ địch sẽ không cho Sở Mộ thời gian trưởng thành, nên hắn phải tranh thủ thời gian tăng cao tu vi một chút là thêm một phần thực lực.

Linh lực trong Linh Trì bị Sở Mộ không ngừng hấp thu chia ra hai phần, một phần dung nhập vào khí lực, không ngừng rèn luyện cường hóa khí lực. Một phần dung nhập vào kinh mạch, bị Thần Hoang kiếm nguyên hấp thu.

Một ngày sau, tu vi của Sở Mộ từ Niết Bàn lục trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới lục trọng thiên trung kỳ, ba ngày sau, từ Niết Bàn lục trọng thiên trung kỳ lên lục trọng thiên hậu kỳ.

Lại qua mười ngày, tu vi từ Niết Bàn lục trọng thiên hậu kỳ lên Niết Bàn đỉnh lục trọng thiên.

Tiến bộ, thăng cấp không tưởng tượng nổi, chỉ trong thời gian ngắn ngủi Sở Mộ không chỉ hoàn thành một lần niết bàn, sau khi niết bàn còn nâng tu vi lên cực hạn cảnh giới đó.

Sở Mộ lại bỏ ra hai ngày hấp thu luyện hóa hết linh lực sót lại, tu vi đã đến cực hạn lục trọng thiên, không có chút khả năng tiến bộ nữa.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Không ngờ niết bàn lần thứ bảy đến nhanh vậy.

Sở Mộ lấy ra nhiều khí Niết Bàn hơn, lần lượt hấp thu. Mỗi khí Niết Bàn như thanh kiếm bén không ngừng ra vào cơ thể Sở Mộ, xuyên qua cắt nát, làm cơ thể hắn nát vụn.

Đau đớn này còn hơn lăng trì, vì lăng trì chỉ cắt máu thịt làn da. Khí Niết Bàn xuyên qua là từ ngoài vào trong, rồi từ trong ra ngoài, không bỏ qua một tấc. Một khí Niết Bàn là một lần, không biết có bao nhiêu vạn khí Niết Bàn.

Người căn cơ càng hùng hậu vững chắc thì niết bàn càng khó khăn, vì căn cơ quá vững chắc rất khó phá hủy thân thể. Đặc biệt như Sở Mộ có tu vi luyện thể tham ngộ, hắn phải chịu đau đớn hơn người khác gấp mấy lần, chục lần.

Không chịu nổi sẽ bị đau đớn chôn vùi, sắp thành lại thua. Nếu chịu đựng được, vượt qua được sẽ là rèn luyện cho tâm tính, ý chí.

Ninh Tử Thần luôn bình tĩnh biểu tình kinh hoàng, thẫn thờ lẩm bẩm:

- Mây nguyên khí chín dặm chín... ban ngày hiện sao... Ánh sao triều tịch...

Lục Huy, Hứa Chiến đã hóa đá, tư duy đóng băng một lúc lâu sau mới vận chuyển. Hai người nhớ lại lúc trước sư phụ kêu họ gọi Sở Mộ là sư thúc, có lẽ ý đồ là đây.

Tuy tu vi của đối phương khi ấy mới là Niết Bàn ngũ trọng thiên, cách biệt không lớn với họ, xem như cùng thế hệ, nhưng thiên phú như vậy đúng là yêu nghiệt, vượt qua họ biết bao nhiêu lần, hoàn toàn không thể so sánh. Người như thế bước chân sẽ nhanh hơn họ, thực lực tuyệt đối mạnh hơn họ, thành tựu tương lai trên họ.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)