← Ch.1380 | Ch.1382 → |
Lúc này Sở Mộ chiến tới mức vui vẻ, quên đi tất cả. Chỉ có song kiếm trong tay không ngừng tấn công, tấn công chính là phương thức phòng thủ tốt nhất.
Kiếm vực bảo hộ toàn thân, không ngững ngăn cản được lực lượng Triều Tịch chi vực trùng kích, trên phương diện nhất định còn có thể làm suy yếu dư âm ảnh hưởng của năng lượng, khiến cho Sở Mộ cảm thấy nhẹ nhàng như thường. Song kiếm phá vỡ phòng ngự của cường giả Thánh cấp Sa tộc. Lưu lại vết thương trên người hắn.
Kiếm quang mạnh mẽ vô cùng, sắc bén tới cực điểm, không gì không phá.
Kiếm ý thần cấp đỉnh giai bễ nghễ bát phương.
Trong lúc bất tri bất giác, kiếm ý lưu lại trên Vân đoạn sơn dường như bị dẫn động, không ngừng hội tụ tới, trong lúc vô hình xuyên thủng Triều Tịch chi vực tạo thành trăm ngàn cái lỗ nhỏ, uy năng giảm nhiều.
Sắc mặt cường giả Thánh cấp Sa tộc hoàn toàn biến đổi, hắn có cảm giác, nếu như tiếp tục chiến đấu, không những không làm gì được Sở Mộ mà thậm chí còn có khả năng bị đối phương chém giết.
Một cường giả Thánh cấp lại bị một Niết Bàn cảnh thất trọng thiên chém giết, nói ra đây là trò cười lớn tới cỡ nào a.
Hắn hung tàn nhưng mà cũng không có não tàn. Hắn nhanh chóng quyết định thi triển bí pháp, sóng lớn ngập trời đánh về phía Sở Mộ, mà bản thân hắn thì thừa cơ bộc phát ra tốc độ cao nhất rời xa. Chỉ là đồng thời hắn cũng bị một kiếm của Sở Mộ đâm trúng, máu tươi rơi rụng trên không trung.
Thiên địa nguyên khí chấn động rất mạnh.
- Đó là cường giả Lưu Hỏa tông.
- Đó là cường giả Nộ Đào Tông.
- Cường giả Thiên Thánh Giáo cũng tới.
Cường giả Thiên Thánh Giáovừa xuất hiện, rất nhiều người liên tục lui về phía sau, không dám xung đột với cường giả Thiên Thánh Giáo, bởi vì Liên Vân đảo chính là địa bàn của Thiên Thánh Giáo, ở chỗ này dùng Thiên Thánh Giáo vi tôn, đắc tội Thiên Thánh Giáo thì chỉ có một con đường chết.
Có hơn mười cường giả Thánh cấp của Thiên Thánh Giáo tới đây, từ Thánh cấp cao giai đến Thánh cấp đê giai đều có, trực tiếp chiến cứ chung quanh Vân Đoạn Sơn.
Nhìn thấy mọi người tránh lui, cường giả Thiên Thánh Giáo vô cùng quen thuôc, bọn họ cảm thấy như vậy mớ đúng.
Lúc này từng đợt triều tịch sinh ra, âm thanh ầm ầm rất lớn.
Nương theo âm thanh của triều tịch, khí thế bàng bạc như biển gầm vang lên, tất cả cường giả đều quay đầu nhìn sang, sắc mặt biến hóa.
Trong nháy mắt có một thân ảnh xuất hiện như thiên quân vạn mã, khí thế vô cùng to lớn, âm thanh triều tịch từng hồi, hơi nước nồng đậm, sóng biển sôi trào, tất cả mọi người là cường giả Thánh cấp, thị lực hơn người cho nên nhìn thấy rất rõ ràng.
Hải tộc, hơn nữa còn là quân đoàn Hải tộc.
Cường giả Thánh cấp Hải tộc suất lĩnh quân đoàn Hải tộc, là quân đoàn Sa tộc, bộ dạng bọn chúng hung thần ác sát cầm xiên thép thiết thương trong tay, quanh cơ thể có nước biển bao phủ, phập uy thế vô cùng kinh người, khí thế mênh mông.
Người cầm đầu chính là cường giả Thánh cấp của Sa tộc, nếu như Sở Mộ có mặt ở nơi này thì hắn sẽ phát hiện chính là tên Thánh cấp nhất tinh đấu với hắn và bỏ chạy lần trước.
Nhìn thấy quân đoàn Sa tộc có nhân số hơn mấy vạn, có vài chục cường giả Thánh cấp thì áp lực mọi người tăng lên rất lớn.
Nếu như chiến đấu, dựa vào quân đoàn Hải tộc cũng không có khả năng đánh chết cường giả Thánh cấp Nhân tộc. Ngược lại có khả năng bị cường giả Thánh Nhân tộc diệt sát không còn nhưng không có ai dám làm như thế.
Liên Vân đảo là địa bàn của Thiên Thánh giáo không sai, nhưng mà Liên Vân đảo nằm ở Lam Hải, mà Lam Hải chính là địa bàn của Hải tộc.
Hải tộc có rất nhiều chủng loại, có mạnh có yếu, như Sa tộc là một trong những chi Hải tộc vô cùng cường đại, Liên Vân đảo cũng là hòn đảo nằm trong địa bàn Sa tộc.
Các chủng tộc Hải tộc cạnh tranh với nhau nên giết nhau, mạnh được yếu thua, tranh đoạt địa bàn biển cả, tranh đoạt tài nguyên, cũng tranh đoạt quyền khống chế hòn đảo, bởi vì đi lên hòn đảo là có thể tiến hành giao dịch với Nhân tộc.
Sa tộc hung tính tàn bạo, thực lực cường đại, hơn nữa có số lượng rất nhiều, lại thập phần đoàn kết, mặt khá, Hải tộc tồn tại mạnh được yếu thua, trong trường hợp đó gặp phải kẻ thù ngoài chủng tộc sẽ đoàn kết lại, bởi vậy cho dù là Thiên Thánh Giáo cũng không đối địch với Hải tộc.
Các cường giả Thánh cấp của Nhân tộc nhìn thấy đại quân Hải tộc tiếp cận, sắc mặt biến hóa và khiếp sợ.
- Các vị, nơi này sinh ra biến hóa là người của ta phát hiện trước, dựa theo đạo lý, có lẽ nên do tộc của ta tiếp quản, các ngươi nên rời đi.
Một tên cường giả Thánh cấp cao giai của Sa tộc bá đạo lên tiếng, thái độ cường ngạnh.
- Lui.
Cường giả Thánh cấp cao giai của Thiên Thánh Giáo nhỏ giọng nói gì đó, lúc này hơn mười cường giả Thánh cấp của Thiên Thánh Giáo rút lui nhưng không đi xa.
Cường giả Thiên Thánh Giáo vừa hành động có tác dụng dẫn đầu, cường giả Thánh cấp của Nhân tộc liên tục tránh lui ra xa quan ats.
Đại quân Sa tộc tiến lên và bao vây Vân Đoạn Sơn ba vòng trong ba vòng ngoài.
- Nhân tộc nhu nhược.
- Chủng tộc như vậy không nên tồn tại1
Cường giả Nhân tộc lui bước làm đám Hải tộc cười nhạo.
...
Sở Mộ bước vào trong khe hở, hắn bị lực lượng kỳ dị bao vây, hắn không thể kháng cự lực lượng này.
Ngay sau đó hắn cảm thấy lực lượng như vậy mang hắn xuyên qua thời không, hắn chưa kịp cẩn thận cảm giác thì bàn chân đã chạm đất, nhìn kỹ thì nơi này có bia đá mọc san sát như rừng.
Ba Kiếm Thánh của Nhân tộc theo Sở Mộ tiến vào khe hở không có đãi ngộ như vậy, bởi vì bọn họ không có Kiếm Tông linh ấn cho nên không được tiếp cẫn.
Kiếm Tông linh ấn là tín vật truyền thừa của Chân Thần Kiếm Tông, nó thập phần trọng yếu, cũng là tín vật tông chủ Chân Thần Kiếm Tông, càng là tín vật tiến vào cấm địa, lúc Chân Thần Kiếm Tông vẫn tồn tại, đủ loại phong cấm vẫn tồn tại nguyên vẹn, hơn nữa mỗi một lần mở ra đều phải chuẩn bị hoàn thiện, tự nhiên sẽ không xuất hiện tình hình ngoài ý muốn.
Nhưng Chân Thần Kiếm Tông biến mất mấy ngàn năm, cấm địa không ai quản lý suốt mấy ngàn năm, chỉ có người nắm giữ Kiếm Tông linh ấn tiến vào trong đó mới được bảo hộ, người khác không có kết quả tốt như vậy..
- Thật nhiều bia đá...
Sở Mộ không biết tình huống của người khác, hắn khiếp sợ nhìn đám bia đá màu đen chung quanh, mỗi một tấm bia đá có ngoại hình như thanh kiếm đâm thẳng lên trời.
Ngoại hình của đám bia đá có màu đen, ngoại hình khác nhau, độ rộng khác nhau, có dài nhỏ, có mỏng, có tương đối dày, không phải trường hợp cá biệt, cẩn thận quan sát, Sở Mộ cũng phát hiện những kiếm bia này có tương đối cao, có tương đối thấp, chỉnh thể cũng có phan chia cao thấp.
*****
- Nơi này là.. Vạn Kiếm Bi Lâm.
Một giọng nói vang lên, Sở Mộ kinh ngạc, không biết khi nào, thân ảnh Bạch Linh đã xuất hiện bên cạnh.
Vừa nói, trong mắt Bạch Linh mang theo nhớ lại và phức tạp.
- Tiền bối, Vạn Kiếm Bi Lâm là cái gì?
Sở Mộ hỏi.
- Cấm địa của Chân Thần Kiếm Tông, Vạn Kiếm Bi Lâm là một nơi truyền thừa.
Bạch Linh nói chuyện ung dung:
- Vạn Kiếm Bi Lâm, một vạn một ngàn ba tẳm năm mươi khối kiếm bia, mỗi một khối kiếm bia đại biểu một môn kiếm pháp, đại biểu một gã kiếm tu tuyệt thế.
Nghe vậy, Sở Mộ không có biểu hiện đặc biệt, bởi vì hắn còn không hiểu ý nghĩa đại biểu của Vạn Kiếm Bi Lâm, khi Bạch Linh giải thích, Sở Mộ cảm thấy khiếp sợ.
Thì ra Vạn Kiếm Bi Lâm chính là nơi truyền thừa, truyền thừa kiếm pháp.
Hơn một vạn khối kiếm bia, hơn một vạn loại kiếm pháp, những kiếm pháp này không phải kiếm pháp phổ thông tùy tiện có thể tìm thấy, cũng không phải kiếm pháp bình thường, mà là nhiều kiếm tu kinh tài tuyệt diễm hao phí đại lượng tinh lực và tâm huyết sáng tạo ra, có chỗ độc đáo của nó.
Nơi này là một chỗ truyền thừa của Chân Thần Kiếm Tông, lúc Chân Thần Kiếm Tông vẫn tồn tại, lịch đại đệ tử thiên phú xuất chúng mới có tư cách đi vào cấm địa, đi vào Vạn Kiếm Bi Lâm tìm hiểu kiếm pháp.
Về phần lai lịch Vạn Kiếm Bi Lâm cũng rất đơn giản, theo như Bạch Linh nói, kiếm tu kinh tài tuyệt diễm các đời của Chân Thần Kiếm Tông tự nghĩ ra kiếm pháp và đạt được cấm địa tán thành sẽ hình thành một kiếm bia trong Vạn Kiếm Bi Lâm, trên kiếm bia sẽ ghi chép kiếm pháp và tên của người sáng tạo.
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào góc trái của kiếm bia, quả nhiên có tên..
- Chân Thần Kiếm Tông trưởng lão đời thứ mười lăm Từ Kiên...
Thế giới Thâm Lam không biết tồn tại bao nhiêu năm, Chân Thần Kiếm Tông tồn tại rất nhiều năm, trưởng lão cũng phân ra nhiều đời, mỗi một thời đại đều có hạng người kinh tài tuyệt diễm.
Chân Thần Kiếm Tông bị tiêu diệt, trừ bản thân không ngừng xuống dốc ra cũng còn kẻ thù bên ngoài, Thiên Thánh Giáo chỉ là một trong những kẻ thù cường đại bên ngoài mà thôi.
- Nơi này là nơi các đời đệ tử thiên phú xuất chúng của Chân Thần Kiếm Tông tìm hiểu kiếm pháp, ngươi phải đạt được Vạn Kiếm Bi Lâm tán thành mới có thể tiến vào nơi truyền thừa cuối cùng, đạt được truyền thừa cuối cùng.
Bạch Linh nói ra.
Không cần Bạch Linh nói, Sở Mộ cũng có ý định này, hắn còn phải tìm hiểu thật tốt.
Nơi này là khu vực kiếm tu tuyệt thế của Chân Thần Kiếm Tông lưu lại kiếm bia, phía trên ghi chép các loại kiếm pháp đáng giá tham khảo và tìm hiểu.
Hơn một vạn môn kiếm pháp, hoàn toàn có thể mở rộng tích lũy kiếm pháp của Sở Mộ, có thể gia tăng căng cơ khi hắn sáng tạo kiếm pháp, nơi này sẽ liên quan tới kỳ ngộ lớn lao của Sở Mộ.
- Ngươi tìm hiểu đi.
Bạch Linh nói, thân thể biến mất không còn lại gì, cũng không biết làm cái gì, Sở Mộ không quan tâm, hắn đứng trước một kiếm bia, nhìn chằm chằm vào đường vân trên đó, tinh thần dò xét và tìm hiểu.
Kiếm bia phân chia thành bốn đẳng cấp, điểm này có quan hệ tới đẳng cấp cao tâấp của kiếm pháp, Sở Mộ tìm hiểu từ cấp thấp nhất.
Kiếm pháp trên kiếm bia có chút khác với kiếm pháp bên ngoài.
Sở Mộ hiện tại tìm hiểu môn kiếm pháp này tên là Phi Liêm Thập Tam Thức, dùng đâm làm chủ, mười ba kiếm chiêu, luyện đến đại thành, chỉ cẩn một kiếm, một kiếm đâm ra không có gì không phá, bén nhọn không thể đỡ.
Kiếm tu sáng tạo kiếm pháp này có tạo nghệ đâm vô cùng thâm sâu, có giải thích độc đáo của mình, hao phí tâm huyết, cuối cùng nhất dùng căn cơ kiếm pháp hùng hậu dung nhập lý giải bản thân và sáng tạo Phi Liêm Thập Tam Thức.
Sở Mộ có ngộ tính cường đại cũng phát huy tác dụng, cảnh giới trong lòng có kiếm, Hằng Kiếm Thế và Kiếm Thiên Địa huyền diệu cùng thống ngự ngộ tính phân tích Phi Liêm Thập Tam Thức.
Không bao lâu sau, Sở Mộ đã nắm giữ Phi Liêm Thập Tam Thức, hơn nữa còn trực chỉ tinh túy.
Thiên Trảm Kiếm nơi tay, hắn tiện tay đâm ra một kiếm, mười ba bóng kiếm vô cùng nhanh chóng hòa hợp làm một và đâm tới.
Nếu người sáng tạo Phi Liêm Thập Tam Thức nhìn thấy Sở Mộ cần ít thời gian như vậy thành thục Phi Liêm Thập Tam Thức, hơn nữa còn lĩnh ngộ tinh túy của Phi Liêm Thập Tam Thức, có thể tiện tay thi triển bằng một kiếm, không biết hắn sẽ khiếp sợ đến mức nào.
Bởi vì tiền bối kiếm tu sáng tạo Phi Liêm Thập Tam Thức cũng chỉ dừng ở cấp độ Nhân Kiếm Hợp Nhất.
Nhân Kiếm Hợp Nhất và trong lòng có kiếm, đại biểu không phải lực lượng tuyệt đối, mà là cảnh giới cao thấp, dùng cảnh giới cao tìm hiểu cảnh giới thấp tự nhiên như cá gặp nước, tăng thêm ngộ tính kinh người nên hạ bút thành văn.
Nắm giữ tinh túy Phi Liêm Thập Tam Thức, Sở Mộ nhanh chóng đi tìm hiểu kiếm pháp thứ hai.
- Nơi này quả nhiên là cấm địa Chân Thần Kiếm Tông, giết vào, có lẽ có thể đạt được truyền thừa của Chân Thần Kiếm Tông.
Kiếm Thánh Mai Lâm nói thầm, sát ý chấn động, kiếm trong tay lạnh buốt.
Kiếm quang chằng chitj như mưa đánh xuống, nó như muốn xé nát địch nhân.
Lúc này lại có... Địch nhân xuất hiện, địch nhân là một bóng đen trong tay cầm thanh kiếm đen, trên tỏa ra khí thế ác liệt kinh người, lúc này chém giết người xâm nhập.
Bóng đen chính là chấp niệm của kiếm tu thủ hộ cấm địa Chân Thần Kiếm Tông.
Mai Lâm đã quên hắn đã chém giết bao nhiêu bóng đen, chỉ biết hắn không ngừng chiến đấu và tiến lên.
Tình huống giống Mai Lâm, hai gã Kiếm Thánh khác cũng gặp chuyện như vậy, không ngừng đụng phải bóng đen, không ngừng chiến đấu với bóng đen, không ngừng chém giết bóng đen, bóng đen như vô cùng vô tận.
Người áo đen có đôi tay trống trơn, hắn thi triển các loại pháp thuật quỷ dị, uy lực cường đại, không ngừng nổ nát bóng đen, ngay sau đó hai tay của hắn kết ấn, bên người xuất hiện vòng xoáy màu đen, sau lưng lại xuất hiện hai tên Nhân tộc.
Hai Nhân tộc có làn da hơi đen, hai mắt vô thần, thân thể vô cùng cường tráng, trên người không hề có sinh cơ chấn động.
Nếu Sở Mộ nhìn thấy sẽ nhận ra người này chính là người Minh Thần tộc.
Bốn người này không có Kiếm Tông linh ấn, chẳng khác gì tiến vào trong cấm địa Chân Thần Kiếm Tông, gặp phải bóng đen kiếm vệ của cấm địa vây công, nếu như bọn họ có thể đối kháng bóng đen và tiến lên, cuối cùng cũng có khả năng tiến vào nơi sâu trong cấm địa, đáng tiếc, đây chỉ là hi vọng xa vời mà thôi.
Với tư cách cấm địa của Chân Thần Kiếm Tông, nơi này nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, có vô óố phong cấm, cho dù là cường giả Thánh cấp cao giai cũng không cản nổi.
...
← Ch. 1380 | Ch. 1382 → |