← Ch.1397 | Ch.1399 → |
- Hắc ám, màu đen, màu đen thuần túy, không cho phép các màu sắc khác tiến vào. Nói rõ nó vô cùng bá đạo, không cho phép những lực lượng khác tồn tại. Nếu bóng đêm xuất hiện, bao trùm trời đất, tất cả trời đất vạn vật đều bị bao phủ ở trong bóng tối, sẽ không biến mất, chỉ là lẫn vào bên trong màu đen, đồng nhất cùng hắc ám.
- Nói cách khác, hắc ám ngoại trừ bá đạo ra, vẫn có đầy đủ đặc tính bao dung.
- Hắc ám, có thể bao dung tất cả. Duy nhất chỉ có quang minh. Quang minh vừa xuất hiện, hoặc là hắc ám tránh lui, hoặc quang minh mất đi.
- Quang minh cũng vô cùng bá đạo. Nó đi qua nơi nào, bao trùm tất cả, không tha cho màu sắc khác, chỉ còn lại ánh sáng thuần túy. Nhưng ở trong ánh sáng, lại có những sự vật khác có thể tồn tại, giống như ban ngày. Khi tất cả ánh sáng hiện ra. Bởi vậy, xét về thuộc tính, thật ra quang minh và hắc ám có điểm chung, bá đạo như nhau, bao dung như nhau...
Dưới giác ngộ, có một tia hiểu rõ xuất hiện. Sở Mộ dần dần hiểu rõ cái gì đó, nói không rõ được, huyền diệu không thể thốt ra lời.
Ý niệm thoáng động, lực thần niệm mạnh mẽ phối hợp với kiếm ý. Hắn muốn áp chế Thần Ý Quang Minh xuống, thu hút lực hắc ám tiến vào bên trong thế giới tinh thần. Nhưng hắn lại bất đắc dĩ. Lực lượng Thần Ý Quang Minh quá mạnh mẽ. Mặc cho Sở Mộ phát lực thế nào, cũng khó có thể áp chế nó xuống được. Trái lại có một loại khí thế ngươi mạnh mẽ ta càng mạnh mẽ hơn.
Duy trì liên tục đối đầu một khoảng thời gian, nhưng Sở Mộ trước sau vẫn không có cách nào áp chế được Thần Ý Quang Minh, để cho lực hắc ám tiến vào thế giới tinh thần. Rơi vào đường cùng, Sở Mộ chỉ có thể tạm thời buông tha.
Hắn hồi tưởng lại quá trình thu được Thần Ý Quang Minh trước đó. Đúng vậy, thật ra Sở Mộ cũng không phải là tự mình tìm hiểu ra Thần Ý Quang Minh, mà là dưới cơ duyên xảo hợp, thu được Thần Ý Quang Minh.
Lúc đó thu được Thần Ý Quang Minh là bởi vì hắn ở bên cạnh kiếm bia quang minh tiến hành Niết Bàn. Thời điểm linh hồn Niết Bàn, kiếp nạn quá mãnh liệt, thiếu chút nữa dẫn đến ý thức trầm luân. Là lực lượng kiếm bia quang minh trợ giúp, khiến cho ý thức của Sở Mộ cường thịnh lên, mới không có bị thổi tắt. Bởi vậy, hắn cũng nhận được Thần Ý Quang Minh.
- Lẽ nào, ta phải một lần nữa tiến hành Niết Bàn, mới có thể có được Thần Ý Hắc Ám?
Sở Mộ thầm nghĩ.
Hắn không biết nhận được Thần Ý Hắc Ám đối với mình có ích lợi gì. Nhưng hắn có một trực giác. Nhận được Thần Ý Hắc Ám, nhất định sẽ lợi ích rất tốt.
Hắn đang ở trước mặt kiếm bia hắc ám. Bỏ lỡ, đó chính là kẻ ngốc. Phải nắm lấy cơ duyên lần này. Chỉ có điều nếu Niết Bàn, sẽ gặp phải chấn động rất lớn, sẽ để lộ vị trí của mình.
Nên lấy hay bỏ đây?
Sau một thoáng do dự, suy nghĩ một chút, Sở Mộ liền đưa ra quyết định. Nếu như hắn không có phát hiện ra kiếm bia hắc ám, vậy thì cũng thôi. Nhưng nếu đã phát hiện ra, đó là cơ duyên của bản thân mình, phải nắm chặt lấy.
Đột phá!
Dưới đáy biển sâu, từng bóng người nhanh chóng tới lui tuần tra. Trong lúc lặng lẽ không một tiếng động, giống như tia chớp rậm rạp xuyên qua.
Chiến sĩ của đại quân Sa tộc che kín cả một khu vực ở đáy biển, hoàn toàn bao trùm, đông nghịt. Căn bản cũng không có đường chạy trốn.
Rãnh biển chật hẹp cũng có một vài chiến sĩ Sa tộc chui vào. Nhưng lấy thực lực của bọn họ, vẫn không có cách nào tiến sâu đến dưới ngàn mét. Áp lực quá lớn, bọn họ không có cách nào tiếp nhận được. Bởi vậy bọn họ không có cách nào tìm được Sở Mộ.
Hơn một ngàn thước sâu dưới rãnh biển chật hẹp, kiếm bia hắc ám phát ra ánh sáng màu đen trầm tĩnh, thâm thúy, vô tận. Sở Mộ ở phía trước kiếm bia hắc ám, màn bảo hộ của Tị Thủy Châu bất tri bất giác biến mất. Toàn thân hắn được một tầng ánh sáng hắc ám bao vây, hoàn toàn nhìn không thấy.
Lúc này, có một bóng người lấy tốc độ rất nhanh, giống như tia chớp, giống như lôi đình nhanh chóng lặn xuống. Rất nhanh, hắn lướt qua chỗ gần với kiếm bia hắc ám, nhưng không có bất kỳ phát hiện nào. Bởi vì chấn động của kiếm bia hắc ám hoàn toàn che đậy, khiến hắn không có cách nào cảm giác được.
Khi lặn xuống đến hơn một ngàn thước, hắn không có bất kỳ phát hiện nào. Dưới áp lực quá lớn không có cách nào tiếp nhận được, hắn chỉ có thể bơi lên, lại một lần nữa lướt qua bên cạnh Sở Mộ.
...
Hắc ám vô tận, không nhìn thấy điểm cuối. Tất cả giống như hư vô, tất cả đều là thuần túy như vậy.
Lĩnh hội chấn động thuộc về lực lượng hắc ám, lĩnh ngộ dần dần sâu sắc, nhưng trước sau không có cách nào dẫn dắt lực lượng hắc ám tiến vào thế giới tinh thần. Bởi vì Thần Ý Quang Minh quá mức mạnh mẽ.
Sở Mộ lại lấy ra linh hồ.
Trước đó khi Ám Ảnh xuất hiện, chém giết mười vạn chiến sĩ Sa tộc, thu mấy trăm chiếc nhẫn không gian của cường giả Thánh cấp Sa tộc, tài phú thoáng cái mở rộng hơn rất nhiều lần. Bảo vật rất nhiều. Hắn lấy ra một phần, để vào bên trong linh hồ, bị lực lượng của linh hồ luyện hóa, biến thành từng linh lực tinh thuần.
Không thể không nói, vận khí của Sở Mộ không tệ. Nếu như sớm lấy ra linh hồ, tản ra sóng chấn động linh lực, chỉ sợ sẽ bị cường giả Thánh cấp Sa tộc vừa rồi bay nhanh qua phát hiện ra.
Tất cả bảo vật chuyển hóa thành linh lực. Sở Mộ tiến vào bên trong linh hồ, ngồi xếp bằng xuống, hấp thu linh lực tinh thuần ở bên trong linh hồ, phân ra thành hai bộ phận. Một phần để tu luyện công pháp luyện thể Tinh Thần Kiếp. Một phần để tu luyện Thần Hoang Kiếm Quyết. Luyện khí cùng luyện thể cùng đồng thời tiến hành.
Tu vi Niết Bàn thất trọng thiên sơ kỳ bắt đầu nhanh chóng nâng cao.
Bên tai, dường như truyền đến tiếng nước chảy, tiếng gió thổi.
Vù vù.
Tiếng động vang dội hết đợt này tới đợt khác không ngừng vang lên ở bên tai không dứt.
Linh lực tinh thuần không ngừng tràn vào trong cơ thể, chia làm hai đường, luyện khí cùng luyện thể, khiến được tu vi khí thể của Sở Mộ bắt đầu từng bước nhanh chóng tăng trưởng.
Niết Bàn Cảnh thất trọng thiên trung kỳ!
Một cảnh giới nhỏ được nâng cao, khiến cho Thần Hoang Kiếm Nguyên của Sở Mộ càng thêm hùng hậu, khí lực cũng càng thêm mạnh mẽ.
Nhưng như vậy còn chưa đủ. Bên trong linh hồ vẫn còn số lượng lớn linh lực chờ đợi Sở Mộ hấp thu.
Trong linh hồ, linh lực không ngừng sôi trào, giống như nước được đun sôi, lại giống như thuỷ triều lên xuống từng đợt, cuộn trào mãnh liệt, truyền ra những tiếng động khe khẽ.
Nâng cao nâng cao nâng cao. Không ngừng nâng cao, không giới hạn nâng cao, tu vi càng lúc càng thâm hậu.
*****
Trong lúc Sở Mộ cố gắng nâng cao tu vi, người của Sa tộc lại sắp phát điên. Thời gian đã qua hơn một tháng, Sa tộc cùng với tất cả chủng tộc phụ thuộc xuất động, còn ép các tông môn Nhân tộc xuất động tìm kiếm khắp nơi. Đảo nhỏ hải vực bất kỳ một chỗ nào đều kiểm tra không hề buông tha. Nhưng bọn họ không chỉ không thể tìm được người có thể thi triển ra Kiếm Vực Hắc Ám kia, năm người cũng không có phát hiện ra được.
Cũng không phải hoàn toàn không phát hiện. Tối thiểu đã phát hiện ra hành tung của một người trong đó. Nhưng người kia chỉ là tu vi Niết Bàn Cảnh, lại trốn vào trong biển, không ngờ khiến cho Sa tộc xuất động rất nhiều chiến sĩ lục soát hải vực cũng không có tìm được tung tích của hắn.
Trong biển, chính là thiên hạ của người Hải tộc. Đặc biệt là chủng tộc cường đại giống như Sa tộc, còn là một trong những bá chủ ở trong biển. Nhưng cho dù là như vậy, bọn họ lại không làm gì được một Nhân tộc chỉ là Niết Bàn Cảnh. Đây là sỉ nhục, sỉ nhục cực lớn. Nếu như truyền vào trong tai của Hải tộc khác, Sa tộc rất có khả năng sẽ trở thành trò cười cho bọn họ.
Tại đại bản doanh của Sa tộc đã có trưởng lão kiến nghị mời ra Đế Sa lão tổ của Sa Tộc. Nhưng có trưởng lão phản đối, cảm thấy mời Đế Sa lão tổ ra như vậy, sẽ chỉ làm cho lão tổ cảm thấy bọn họ không có năng lực.
Tất cả những việc này, Sở Mộ đều không biết. Nhưng cho dù có biết, hắn cũng sẽ không để ý tới. Nhiều lắm thì mỉm cười cho qua.
Hắn không ngừng hấp thu linh lực tu luyện. Tu vi của hắn, ở trên phương diện khí thể đã đạt đến Niết Bàn thất trọng thiên hậu kỳ, bắt đầu củng cố.
Kiếm bia hắc ám tràn ngập ánh sáng màu đen, bao bọc lấy Sở Mộ, khiến sóng chấn động linh lực của linh hồ bị suy yếu rất lớn, khó có thể truyền đi.
Thời gian trôi qua từng chút một. Cuối cùng, tu vi của Sở Mộ đạt tới Niết Bàn thất trọng thiên đỉnh phong, trùng kích cực hạn.
Khi linh lực ở bên trong linh hồ đã tiêu hao gần hết, tu vi của Sở Mộ cuối cùng đạt tới cực hạn của Niết Bàn thất trọng thiên, khó có thể nâng cao hơn được nữa. Chỉ có đột phá, chỉ có Niết Bàn.
Ngồi xếp bằng ở bên trong linh hồ, lấy ra rất nhiều khí Niết Bàn.
Trước kia sau khi tiến hành Niết Bàn lần thứ bảy, khí Niết Bàn của Sở Mộ đã tiêu hao gần hết, không có cách nào tiến hành Niết Bàn lần thứ tám. Nhưng trong nhẫn không gian của mấy trăm cường giả Thánh cấp Sa tộc đã chết lại có không ít khí Niết Bàn, cũng đủ cho Sở Mộ tiến hành Niết Bàn lần thứ tám.
Căn cơ của Sở Mộ vượt xa so với người tu luyện cùng đẳng cấp bình thường. Mỗi lần Niết Bàn, số lượng khí Niết Bàn cần tiêu hao cũng vượt xa so với người tu luyện cùng đẳng cấp. Hơn nữa hắn lại có phương diện tu vi luyện thể ngang bằng với luyện khí. Một lần Niết Bàn, chẳng khác nào Niết Bàn hai phương diện luyện khí cùng luyện thể. Số khí Niết Bàn cần thiết không chỉ đơn giản là nâng cao gấp đôi.
Rất nhiều khí Niết Bàn xuất hiện, giống như từng thanh kiếm sắc bén đâm xuyên qua, xuyên thủng thân thể vô cùng mạnh mẽ của Sở Mộ, xé rách thân thể hắn. Từng đợt đau đớn mãnh liệt dâng trào ra khắp toàn thân. Nhưng thần sắc Sở Mộ lại không đổi, dường như linh hồn xuất khiếu vậy.
Đối với đau đớn như vậy, hắn đã có lực chống cự rất tốt. Nhưng khí lực Niết Bàn thất trọng thiên mạnh mẽ hơn so với lục trọng thiên rất nhiều. Thời điểm xé rách nghiền nát lại cần càng nhiều khí Niết Bàn hơn.
Thân thể mạnh mẽ xé rách, máu và thịt nghiền nát thành một đoàn. Ngay sau đó, đan điền cũng bị xé rách nghiền nát. Khí Niết Bàn còn thừa lại lao về phía thế giới tinh thần của Sở Mộ.
Thời điểm Niết Bàn đê giai và Niết Bàn trung giai, là Niết Bàn nghiền nát thân thể cùng đan điền, đối với thế giới tinh thần không có ảnh hưởng. Niết Bàn Cảnh cao giai, mới là trình tự Niết Bàn tinh thần, Niết Bàn linh hồn.
Niết Bàn lần thứ bảy, Sở Mộ đã trải qua một lần Niết Bàn linh hồn, từng có một lần kinh nghiệm, không quá mức xa lạ.
Từng khí Niết Bàn trùng kích, thế giới tinh thần bắt đầu bị xuyên thủng, từng lỗ từng lỗ hiện ra, sau đó bị phá thành mảnh nhỏ, văng ra tung tóe.
Khí Niết Bàn giống như thanh kiếm, giống như vạn kiếm quy tông, đều đâm về phía linh hồn Sở Mộ.
Sau khi trải qua một lần Niết Bàn, linh hồn Sở Mộ cứng cáp hơn, chống lại từng khí Niết Bàn đâm tới, cũng khiến cho Sở Mộ nhận được đau đớn lớn hơn nữa. So với thời điểm Niết Bàn lần thứ bảy, thống khổ kịch liệt hơn gấp mười lần.
Trải qua Thần Ý Quang Minh rèn luyện, ý thức hỏa liều chết chống đỡ, không bị tắt. Nhưng loại đau đớn mãnh liệt này lại được phóng đại lên gấp mấy lần, càng khó chịu hơn, sống không bằng chết.
Thần Ý Quang Minh vẫn chưa bị nghiền nát, mà co lại thành một điểm, đột nhiên sáng lên. Tia sáng kia chiếu sáng ý thức của Sở Mộ. Đau đớn mãnh liệt vô cùng, nhưng hắn vẫn liều chết chống đỡ.
Không biết là bị linh hồn của Sở Mộ thu hút, hay bị Thần Ý Quang Minh chấn động dẫn dắt, kiếm bia hắc ám bỗng nhiên đột ngột phát ra ánh sáng màu đen. Những tiếng ong ong vang lên. Trên kiếm bia, từng phù văn sáng lên, giống như hình chiếu rời khỏi kiếm bia hắc ám, bay về phía linh hồn Sở Mộ.
Từng phù văn trên kiếm bia hắc ám, dung nhập bên trong linh hồn Sở Mộ. Ánh sáng Thần Ý Quang Minh càng cường thịnh hơn, chói lóa, giống như một mặt trời nhỏ, soi sáng muôn đời. Phù văn của kiếm bia hắc ám chịu ảnh hưởng, khó có thể tới gần.
Kiếm bia hắc ám bỗng nhiên run lên. Ánh sáng màu đen tràn ngập. Phù văn trên kiếm bia hắc ám dường như nhận được lực lượng trợ giúp, trở nên mạnh mẽ hơn, giống như từng thanh kiếm đâm đến, đi qua Thần Ý Quang Minh, tiến thẳng vào trong ý thức của Sở Mộ, biểu hiện giống như đóng dấu.
Nhất thời, một điểm sáng màu đen xuất hiện, mở rộng, hình thành ánh sáng màu đen dần dần cường thịnh lên, giống như một mặt trời hắc ám.
Hai mặt trời quang minh cùng hắc ám ăn ý bổ trợ cho nhau, lực lượng tương đối, chống lại, hình thành một sự cân đối, không phân cao thấp.
Thần Ý Hắc Ám dung nhập, làm cho ý thức của Sở Mộ trở nên cường thịnh hơn. Sức chống cự đối với đau đớn được tăng trên diện rộng.
Linh hồn cuối cùng hoàn toàn nghiền nát. Thần Ý Quang Minh cùng Thần Ý Hắc Ám mỗi bên chiếm một phí, bảo vệ ý thức hỏa của Sở Mộ không bị tắt. Ý thức hỏa thiêu đốt, khiến cho Sở Mộ duy trì sự tỉnh táo cao độ.
Thần Ý Quang Minh cùng Thần Ý Hắc Ám lần lượt rèn luyện ý thức hỏa của Sở Mộ, tiến thẳng vào linh hồn, rèn luyện linh hồn của hắn, khiến cho linh hồn của hắn càng thêm thuần túy càng thêm ngưng luyện. Linh hồn nâng cao, các loại ngộ tính, năng lực có quan hệ trực tiếp cùng linh hồn cũng theo đó nâng cao.
← Ch. 1397 | Ch. 1399 → |