← Ch.1413 | Ch.1415 → |
Đáng tiếc đây chỉ là suy nghĩ của hắn mà thôi, như Mạc Bạch Vân và Dương Vũ Thần là đệ tử của Thiên Kiếm Thánh Tôn, muốn thần niệm biến dị cũng không được.
Lam Hải mênh mông, bầu trời màu lam, trời và nước chung một màu, từ xa nhìn xuống như hợp thành một khối.
Bỗng nhiên có hào quang bay qua nơi này với tốc độ không cách nào tưởng tượng nổi, chỉ trong nháy mắt xuyên qua chân trời, xuyên thấu mây trắng, hư không bị cắt ra một khe nứt màu đen, một đạo kiếm quang bay nhanh và biến mất không thấy, lúc này chỉ còn tiếng kiếm reo vang mà thôi.
Hào quang nhanh không cách nào tưởng tượng nổi
Không ít cường giả bay qua không trung, còn chưa kịp phả ứng thì hào quang đã đi xa, tốc độ nhanh tới mức bọn họ cũng phải khiếp sợ.
- Đó là cái gì?
- Không biết, có lẽ là siêu cấp cường giả nào đó..
- Không có khí tức của cường giả, dường như là phi hạm.
Đúng vậy, hào quang vừa rồi chính là phi hạm bay qua.
Đó là phi hạm có chiều dài chưa tới mười mét, rộng không tới ba mét, hình thể hẹp nhưng cực kỳ sắc bén, phi hạm có mũi như đầu mũi kiếm, nó dễ dàng xuyên thấu bầu trời, biên giới của nó xé rách không khí, giảm bớt lực cản để tốc độ của phi hạm tăng lên mức cao nhất.
Trong phi hạm chỉ có hai người, một người là Sở Mộ, một người khác chính là Lăng Phong Tiếu.
...
Thì ra Sở Mộ ngừng lại trên Thiên Kiếm Đảo Thiên Kiếm Phong nửa tháng, kiếm pháp tăng vọt rất nhanh, có một lần bàn luận với đám người Mạc Bạch Vân, lúc bọn họ hỏi xuất thân của mình, Sở Mộ mới nhớ tới Chân Kiếm Tông.
Cũng không phải hắn bỏ quên Chân Kiếm Tông, mà là vì hắn bị đại quân Sa tộc vây giết tràn ngập nguy cơ, trạng thái tinh thần hoàn toàn căng thẳng. Trong đầu không có ý niệm nào khác, về sau bị Thiên Vân Kiếm Thánh Mạc Bạch Vân cứu đi, sau đó đi tới Thiên Kiếm Đảo, hắn bị hoàn cảnh tu luyện của Thiên Kiếm Đảo hấp dẫn.
Lúc ấy Sở Mộ khát vọng tăng thực lực của mình lên cho nên tu luyện trên Thiên Kiếm Đảo như cá gặp nước. Mỗi một ngày đều có tiến bộ rõ ràng, càng làm cho hắn đắm chìm vào tu luyện không tự kiềm chế được.
Tu luyện, luyện kiếm và luận bàn kiếm pháp với Kiếm Thánh, thời gian như thế thập phần thích ý, hận không thể tiếp tục mãi như vậy, nếu đám gười Mạc Bạch Vân không hỏi thăm tới xuât thân của Sở Mộ thì hắn cũng không nhớ tới việc này.
Đã nhớ tới Chân Kiếm Tông, Sở Mộ cũng nhớ đến vạn tông thịnh hội.
Lúc ấy rời khỏi Chân Kiếm Tông, hắn từng nói sẽ dẫn Chân Kiếm Tông tham dự vạn tông thịnh hội, cũng phát dương uy danh của Chân Kiếm Tông, giúp thanh danh của tông môn truyền khắp Thương Lan hoàng triều, như thế người bái nhập Chân Kiếm Tông sẽ tăng nhiều, số lượng đệ tử của Chân Kiếm Tông cũng tăng lên nhanh chóng.
Đệ tử đủ nhiều mới có thể phát triển tốt.
Chân Kiếm Tông quật khởi là phải tiến hành, đây là chuyện hắn đáp ứng Bạch Linh.
Sở Mộ đứng lên cáo từ, hắn cũng nói rõ nguyên nhân với bọn họ, đám nươời Thiên Kiếm Thánh Tôn biết Sở Mộ là tông chủ, hơn nữa đời trước của Chân Kiếm chính là Chân Thần Kiếm Tông đã biến mất thì kinh hãi, Thiên Kiếm Thánh Tôn cũng nói hy vọng trở thành một thành viên của Chân Kiếm Tông.
Nghe Thiên Kiếm Thánh Tôn nói thế, Sở Mộ liền khiếp sợ.
Chân Kiếm Tông hiện tại chỉ là tông môn nho nhỏ, mà Thiên Kiếm Thánh Tôn chính là một trong năm Thánh Tôn của Nhân tộc tại Lam Hải, là tồn tại vượt qua Thánh cấp, cho dù tông môn cường đại như Thiên Thánh Giáo cũng không lọt mắt Thiên Kiếm Thánh Tôn, Chân Kiếm Tông càng khó tiến vào mắt của hắn.
Trừ khiếp sợ ra, Sở Mộ cũng hiểu ý của Thiên Kiếm Thánh Tôn, năm đó hắn có thiên phú vô cùng bình thường, muốn bái nhập Chân Thần Kiếm Tông lại không đủ tư cách, về sau bị một trưởng lão Chân Thần Kiếm Tông cứu mạng hơn nữa còn truyền thụ kiếm đạo, từ đó có được căn cơ vững chắc, nếu không như thế cũng không có kỳ ngộ về sau, không có Thiên Kiếm Thánh Tôn hôm nay.
Ân cứu mạng, ân chỉ điểm không thể báo, cứu Sở Mộ xem như một cách báo đáp nhưng hắn cảm thấy còn chưa đủ.
Chân Thần Kiếm Tông là đời trước của Chân Kiếm Tông, phát triển chưa hẳn có thể khôi phục huy hoàng của Chân Thần Kiếm Tông năm xưa, Thiên Kiếm Thánh Tôn đưa ra ý gia nhập Chân Kiếm Tông, thứ nhất là hoàn thành tâm nguyện năm đó, thứ hai cũng là báo đáp.
Cường giả như vậy nguyện ý gia nhập, Sở Mộ giơ hai tay hoan nghênh.
Về phần Thiên Kiếm Thánh Tôn gia nhập Chân Kiếm Tông đảm nhiệm chức gì, Sở Mộ không ngừng suy nghĩ liền định vị là lão tổ Chân Kiếm Tông, dùng thực lực và thân phận của hắn, đảm nhiệm vị trí lão tổ Chân Kiếm Tông còn dư.
Sư tôn cũng gia nhập, Mạc Bạch Vân và Dương Vũ Thần và Lăng Phong Tiếu cũng gia nhập Chân Kiếm Tông.
Ba người bọn họ tạm thời làm trưởng lão Chân Kiếm Tông, ba người không có dị nghị gì, bọn họ chỉ thấy sư tôn gia nhập, làm đệ tử không gia nhập thì không thể nào.
Sở Mộ phải rời đi, Thiên Kiếm Thánh Tôn không đi theo, hắn cần phải tọa trấn nơi này uy hiếp Hải tộc, nếu hắn rời đi, năm Thánh Tôn biến thành bốn, lực lượng sẽ suy yếu đi rất nhiều, nói không chừng sẽ xuất hiện nhiễu loạn gì đó.
Mạc Bạch Vân và Dương Vũ Thần cũng lưu lại, chỉ nói ngày sau sẽ tới Chân Kiếm Tông một chuyến, ngược lại Lăng Phong Tiếu chưa từng đi vào đất liền lịch lãm rèn luyện, bởi vậy liền đồng hành với Sở Mộ.
Chuyện có chút khẩn cấp, cũng không có khả năng đi tới hòn đảo khác lại cưỡi phi hạm đón khách lớn rời đi, bởi vì làm thế rất thời gian rất lâu, cho nên Thiên Kiếm Thánh Tôn lấy một chiếc phi hạm Cực Phong Hào trân tàng tạm thời cấp cho Sở Mộ sử dụng.
Cực Phong Hào có thể được Thiên Kiếm Thánh Tôn vừa ý và trân tàng, có thể thấy nó không tầm thường.
Trên Cực Phong Hào có được hải đồ kỹ càng, nó giúp Sở Mộ điều khiển phi hạm không đi lạc phương hướng, điểm này vô cùng hiếm có trên Lam Hải.
Quả nhiên tốc độ Cực Phong Hào cực nhanh, Sở Mộ cũng phải khiếp sợ, so với Phích Lịch Hào thì nó không khác gì đom đóm so với ánh trăng.
Cực Phong Hào quá nhanh.
Cho dù Sở Mộ lĩnh ngộ nhân hạm hợp nhất, ngay từ đầu lúc khởi động cũng giật mình, hắn có cảm giác không kịp khống chế, may mắn hắn kịp thời điều chỉnh giảm tốc độ xuống, trước quen thuộc sau đó lại tăng lên, cuối cùng mới có thể nắm giữ, nhưng một ít biến hóa rất nhỏ cần thời gian mới có thể nắm giữ.
Nhanh không gì sánh nổi, nhanh đến mức ánh mắt cường giả Thánh cấp cao giai cũng không nhìn kịp.
Chỉ trong nháy mắt Thiên Kiếm Đảo đã biến mất sau lưng.
Sở Mộ đang điều khiển Cực Phong Hào phi hành hết sức chăm chú, không dám có chút phân tâm, không có biện pháp, tốc độ quá nhanh, phải như thế, nếu vô ý sẽ có nguy hiểm.
*****
Bay qua từng hòn đảo, nếu cúi đầu quan sát sẽ nhìn thấy một hình ảnh lướt qua mà thôi.
Năm ngày, Sở Mộ chỉ bay năm ngày là nhìn thấy đất liền, hơn nữa còn dùng tốc độ cực nhanh tiếp cận đất liền.
Cũng không lâu lắm, rốt cuộc Ẩm Phong Hào tiến vào đất liền, nó không dừng lại mà bay thẳng về phía Chân Kiếm Tông, tính toán thời gian, vạn tông thịnh hội đã bắt đầu hơn hai tháng, Sở Mộ cũng không biết nó vẫn còn hay không, hay đã chấm dứt rồi, cho nên muốn quay về sơn môn Chân Kiếm Tông xem tình huống trước.
Vài ngày sau, Ẩm Phong Hào cũng bay tới không trung trên sơn môn Chân Kiếm Tông, nó đáp xuống thật nhanh, Sở Mộ vừa xuất hiện, thần niệm chi lực dò xét nơi này nhưng không phát hiện Vân Phong trưởng lão và Dương Chân.
- Xem ra còn chưa quay về.
Hắn nói thầm một tiếng, Sở Mộ dùng thần niệm tập trung Vân Hà.
- Vân Hà bái kiến tông chủ.
Vân Hà bay ra hành lễ với Sở Mộ.
- Vân Hà trưởng lão, vị này chính là trưởng lão mới của Chân Kiếm Tông chúng ta, tên là Lăng Phong Tiếu.
Sở Mộ muốn đứng lên giới thiệu về Lăng Phong Tiếu, hắn không nói về xuất thân và lai lịch của đối phương, mà Lăng Phong Tiếu cũng thu liễm khí tức toàn thân, Vân Hà trưởng lão nhìn vào trong mắt chỉ cảm thấy cao thâm mạt trắc, hắn không cho rằng đối phương là Kiếm Thánh có tiềm lực kinh người.
- Lăng trưởng lão, vị này chính là Vân Hà trưởng lão, chưởng quản hình phạt trong tông môn.
Sở Mộ giới thiệu với Lăng Phong Tiếu.
- Vân trưởng lão.
Lăng Phong Tiếu gật đầu.
- Lăng trưởng lão.
Vân Hà chắp tay.
- Vân Hà trưởng lão, Vân Phong trưởng lão cùng Dương Chân trưởng lão có dẫn đệ tử tham gia vạn tông thịnh hội hay không?
Sở Mộ giới thiệu xong liền nói thẳng chính sự.
- Hơn một tháng trước, Vân Phong trưởng lão và Dương Chân trưởng lão mang theo mười đệ tử hạch tâm, mười đệ tử tinh anh và mười tên đệ tử nội môn khởi hành đi tới Thương Lan Hoàng thành tham dự vạn tông thịnh hội.
Vân Hà trưởng lão nói.
- Ân, bổn tông hiện tại mang theo Lăng trưởng lão đi tới Thương Lan Hoàng thành, chuyện trong tông môn tạm thời giao cho Vân Hà trưởng lão, nếu có chuyện khó giải quyết, có thể thỉnh giáo Thái Thượng trưởng lão.
Sở Mộ nói thế, vừa nói xong liền khởi động Cực Phong Hào mang theo Lăng Phong Tiếu bay đi.
Cực Phong Hào nhanh chóng bay lên không trung và lập tức hóa thành hào quang bay đi.
- Là phi hạm sao?
Vân Hà trưởng lão nhìn theo, bỗng nhiên thấy hoa mắt, phi hạm biến mất không thấy gì nữa, dường như nó chưa từng xuất hiện qua, quá nhanh, hắn còn cho rằng mình gặp ảo giác.
...
Phạm vi của Thương Lan hoàng triều không nhỏ nhưng no không thể so sánh với Lam Hải, cho nên chỉ qua hai ngày ngắn ngủi, Cực Phong Hào đã tới gần Thương Lan Hoàng thành.
Dừng lại dưới hoàng thành, nhanh chóng thu hồi Cực Phong Hào, Sở Mộ cảm thấy đau lòng.
Tốc độ của Cực Phong Hào nhanh không thể tưởng tượng nổi, nó tiêu hao năng lượng vô cùng kinh người, từ Lam Hải quay về đất liền, đến Chân Kiếm Tông, lại đến Thương Lan Hoàng thành, Sở Mộ đầu nhập số nguyên đan nhiều tới mức đáng sợ.
Có thể nói hắn có được số nguyên đan khổng lồ nhưng phải đầu nhập sáu thành vào bên trong.
Nói cách khác, nếu không giết đám Hải tộc đạt được số tài phú lớn, dựa vào tích lũy của hắn trước kia không đủ để Cực Phong Hào bay nửa ngày.
Hắn thầm than, mặc dù Cực Phong Hào rất tốt nhưng phải cẩn thận khi sử dụng.
Thương Lan Hoàng thành là đô thành của hoàng triều cho nên nó hùng vĩ và lớn hơn các tòa thành khác, hơn nữa tường thành Thương Lan Hoàng thành còn ẩn chứa khí tức cổ xưa, bên trong còn có khí thế đại khí của vương đạo.
Dù sao nơi này là căn cơ của hoàng thất Thương Lan, là nơi hoàng đế Thương Lan hoàng triều tọa trấn, thế thế đại đại được đế hoàng khí rèn luyện nên mới sinh ra biến hóa.
Sau khi thu hồi Cực Phong Hào, Sở Mộ và Lăng Phong Tiếu tiến vào cửa hoàng thành.
Hoàng thành to như thế, thịnh thế và phồn hoa.
Sở Mộ cùng Lăng Phong Tiếu đi vào Hoàng thành, đường đi rộng lớn, ngựa xe như nước, người đến người đi nối liền không dứt, có thể người đi đường quần áo ngăn nắp, hoặc là đeo kiếm và có khí tức không tầm thường.
Thương Lan Hoàng thành không hổ là trung tâm phồn hoa nhất của hoàng triều, người có thể sống tại đây không phú tức quý, hoặc có thực lực cao cường, hoặc văn tài hơn người, người bình thường khó có thể dừng chân tại nơi đây.
Nơi này là vùng đất tụ tập tinh anh, người bình thường sống tại nơi này sẽ cảm thấy áp lực, sinh ra tuyệt vọng, từ nay về sau rớt xuống ngàn trượng, tâm như tro tàn.
Đương nhiên, sau lưng bất cứ sự ngăn nắp nào cũng có mặt u ám của nó, trong Hoàng thành to như thế chưa chắc không có người thường, đối với bọn họ mà nói, có thể sinh tồn là đầy đủ, tranh đấu cái gì cũng không liên quan tới họ.
Nếu không có tâm tranh phong, tự nhiên cũng không gặp nguy hiểm.
Tuy Hoàng thành phồn hoa, đi lại trong thành cũng có cảm giác lịch lãm rèn luyện, nhưng lần này đến đây không phải vì lịch lãm rèn luyện, Sở Mộ có ý định tìm người hỏi địa điểm tổ chức vạn tông thịnh hội.
Vạn tông thịnh hội là việc mọi người đều biết, Sở Mộ nhanh chóng hỏi ra khu vực tổ chức vạn tông thịnh hội, nó nằm trên Ngọc Thượng Đình.
- Cái gì, vạn tông thịnh hội kết thúc cách đây không lâu?
Sở Mộ ngạc nhiên.
Hắn toàn lực chạy tới đây nhưng vẫn chậm.
Lại hỏi thăm danh tiếng Chân Kiếm Tông, kỳ thật Sở Mộ không trông cậy vào Chân Kiếm Tông có thể trổ hết tài năng tại vạn tông thịnh hội, dù sao trong vạn tông tham gia, kỳ thật Chân Kiếm Tông còn rất bình thường, trong tông môn trừ bảy Thái Thượng trưởng lão ra, còn lại nội tình chưa đủ.
- Chân Kiếm Tông nha, có nghe nói qua, dường như xảy ra chuyện.
Chỉ nghe câu này, sắc mặt Sở Mộ biến hóa, trong chốc lát thân ảnh của hắn biến mất không thấy gì đó, hắn nhanh chóng xuất hiện tại Ngọc Thượng Đình.
- Tại sao không thấy?
Người bị Sở Mộ hỏi thăm xoa xoa hai mắt, kinh ngạc nói ra, chợt kịp phản ứng, ý thức được người vừa nói chuyện với mình là cường giả liền hít khí lạnh.
...
- Đi!
Sắc mặt Sở Mộ m trầm, hắn nói với Lăng Phong Tiếu và hai người nhanh chóng rời khỏi Thương Lan Hoàng thành.
Hắn đã tìm hiểu việc này thất thất bát bát.
Thế lực tham dự vạn tông thịnh hội nhiều tới mấy vạn, nhưng vạn tông thịnh hội có khảo hạch, chỉ có thông qua khảo hạch mới được tham dự.
Cuối cùng Chân Kiếm Tông thông qua khảo hạch tiến vào trong Ngọc Thượng Đình tham dự vạn tông thịnh hội.
Dưới tình huống bình thường, Chân Kiếm Tông sẽ tham gia vạn tông thịnh hội tới lúc chấm dứt, từ đó tuyên dương thanh danh nho nhỏ, hoặc nhiều hoặc ít sẽ có chút chỗ tốt, cho dù trong quá trình này chỉ làm phụ gia cho kẻ khác.
← Ch. 1413 | Ch. 1415 → |