← Ch.1465 | Ch.1467 → |
Ban đầu, vô số người thảo luận, đã khiến cho người ta tin đây là tin tức thật. Hiện tại, ở đây lại dâng lên một đợt sóng thảo luận mới.
Theo như lời từ chính miệng của Sở Mộ nói, lấy tiểu thế giới Thiên Tài làm đảm bảo, hắn cùng với Sở gia của Thiên Sơn Thành, ngoại trừ dòng họ tương đồng ra, không có bất kỳ quan hệ nào nữa.
Tin tức này vừa ra, toàn bộ Thiên Cổ Vực lại một lần nữa bị kinh động.
So với tin tức được Sở gia truyền tới, phần lớn người càng tin tưởng tin tức do tiểu thế giới Thiên Tài truyền tới hơn. Vì vậy, Sở gia của Thiên Sơn Thành biến thành một gia tộc bị người ta công khai lên án, bị không ít người phỉ nhổ.
Một lần này, danh tiếng Sở gia của Thiên Sơn Thành thối hoắc, không có cách nào khác cứu vãn. Sở gia không thể lại không phái ra mấy trưởng lão đến tiểu thế giới Thiên Tài gặp Sở Mộ. Nhưng bọn họ lại bị Sở Mộ chặn ở ngoài cửa.
Thoáng cái mâu thuẫn kích phát.
Sở gia cũng phát ra thông cáo, tin tưởng chắc chắn Sở Mộ chính là huyết mạch, Sở gia lưu lại ở bên ngoài. Nếu như không tin, chỉ cần Sở Mộ đến Sở gia, nghiệm chứng huyết mạch liền biết thật hay giả.
Sở gia vừa ra thông cáo, hướng gió lại thay đổi. Một đám người lại bán tín bán nghi.
Nếu như Sở Mộ thật sự không phải là huyết mạch của Sở gia, có thể đến Sở gia, nghiệm chứng huyết mạch. Chỉ là Sở Mộ lại không có đưa ra bất kỳ lời đáp lại nào.
Đợt thảo luận này lại giằng co gần một tháng mới yên tĩnh trở lại. Kết quả mang đến, Sở gia nổi danh, Sở Mộ cũng lại một lần nữa nổi danh.
Sau khi Sở Mộ để cho cao tầng của tiểu thế giới Thiên Tài lấy danh nghĩa tiểu thế giới Thiên Tài phát ra thông cáo, liền không còn có để ý tới nữa. Hắn không muốn cùng Sở gia này tranh luận làm gì. Nguyên nhân rất đơn giản, nếu như đối phương chỉ là hiểu nhầm, rất nhanh có thể hiểu rõ. Nhưng nếu như đối phương không phải hiểu nhầm, mà cố ý làm như vậy, cố ý đánh lừa dư luận, để cho người khác hiểu lầm Sở Mộ chính là con cháu của gia tộc bọn họ, dát vàng lên trên mặt cho gia tộc của chính mình để tìm kiếm sự phát triển. Bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua chỉ bởi vì thông báo của Sở Mộ lúc đó.
Ngôn ngữ tranh luận, theo Sở Mộ là vô lực nhất. Chỉ có thanh kiếm trong tay mới có thể giải thích rõ ràng. Nhưng mặc dù Sở gia của Thiên Sơn Thành chỉ là một thế lực chuẩn nhất lưu, hiện tại vẫn là tồn tại cường đại Sở Mộ không có đủ khả năng chống lại.
Nếu không có cách nào chống lại, tạm thời ngậm miệng, không làm tranh luận không có ý nghĩa nào. Chờ đợi một ngày nào đó, khi thực lực bản thân hoặc thế lực đủ cường đại, sẽ cùng luận chứng. Bằng không, tất cả chỉ là phí lời.
Từ sau khi phát ra thông cáo, khoảng thời gian này Sở Mộ lại bế quan. Tu vi của hắn đã thành công đột phá, đạt được Niết Bàn bát trọng thiên đỉnh phong. Nửa chiêu kiếm thức được hắn hoàn thiện, biến thành một chiêu hoàn chỉnh, Xuyên Vân Kiếm Thức.
Kiếm khí lưu ảnh này một môn công pháp có tính thân pháp lại có tính bộ pháp, cũng được hắn hoàn thiện. Một bóng người có thể dừng lại trong thời gian năm hơi thở. Động tác hình dáng bên ngoài thậm chí khí tức của hắn đều không khác biệt so với bản tôn. Trừ phi là một người có lực linh hồn thắng được Sở Mộ, bằng không căn bản khó có thể nhận ra thật hay giả, sẽ bị mê hoặc.
Nâng cao tu vi, kiếm pháp tiến triển, kiếm khí lưu ảnh hoàn thành, khiến cho thực lực toàn thân Sở Mộ lại có tiến bộ rõ ràng.
Hoàn cảnh tu luyện ở tiểu thế giới Thiên Tài không tệ. Chỉ có điều đối với Sở Mộ mà nói, hiện nay đã đạt đến bình cảnh. Nếu tiếp tục bế quan tu luyện nữa, cũng sẽ không có bao nhiêu tiến bộ. Cho nên, hắn bắt đầu nhận nhiệm vụ trong tiểu thế giới Thiên Tài, hoàn thành từng cái một, thu hoạch phần thưởng, thu hoạch điểm công trạng của tiểu thế giới Thiên Tài.
Trong thời gian ngắn ngủi, Sở Mộ hoàn thành mười mấy nhiệm vụ, nhận được không ít điểm công trạng.
Mà nay, Sở Mộ lại nhận một nhiệm vụ mới.
Theo Sở Mộ, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, nhiệm vụ này không tính là quá khó khăn.
Diệt trừ Bạch Long Môn.
Bạch Long Môn, là một cái môn phái trong Thiên Cổ Vực, thời điểm sáng lập tới nay không vượt quá trăm năm. Môn chủ Liễu Bạch Long nghi ngờ là Vạn Cổ Cảnh nhị trọng thiên. Trong môn có bốn trưởng lão, đều có tu vi Vạn Cổ Cảnh nhất trọng thiên nhị trọng thiên. Có trên trăm đệ tử Niết Bàn Cảnh.
Nói là một môn phái, thật ra càng giống như một bang phái hơn. Môn chủ Bạch Long Môn là một kẻ ác, ức hiếp mọi người trong phạm vi trăm dặm. Quyền sinh sát trong tay. Đồng thời hắn vô cùng háo sắc. Trong vòng trăm dặm vuông người bình thường cùng với người thực lực không bằng hắn, gần như đều bị hắn cùng với Bạch Long Môn hãm hại.
Diệt trừ Bạch Long Môn là một nhiệm vụ trong tiểu thế giới Thiên Tài. Tại sao lại trở thành nhiệm vụ, Sở Mộ không quan tâm. Điều hắn để ý, là phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
Phần thưởng dày. Chủ yếu nhất ở chỗ điểm thưởng công trạng. Hiện tại, địa vị của hắn ở trong tiểu thế giới Thiên Tài là cấp hoàng kim. Nhưng điểm công trạng của hắn lại kém hơn so với cấp thanh đồng. Thậm chí không ít điểm công trạng cấp hắc thiết cũng còn tốt hơn hắn.
Điểm công trạng thứ có thể đổi bảo vật ở tiểu thế giới Thiên Tài. Chỉ cần là bảo vật tiểu thế giới Thiên Tài có, chỉ cần điểm công trạng đủ đều có thể đổi được.
Sở Mộ đã điều tra qua, ở trong Vạn Bảo Điện của tiểu thế giới Thiên Tài có nhiều bảo vật. Trong đó, có tinh hoa lực lượng thiên địa. Ví dụ như tinh phách phong và kết tinh lôi đình nghìn năm v. v. Những thứ này đều là bảo vật Sở Mộ cần để tu luyện bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm đệ nhị trọng. Điểm công trạng cần thiết để đổi được, đơn giản là giá trên trời.
Nhưng lấy địa vị cấp hoàng kim của Sở Mộ, có thể mua với giá bảy thành. Nếu như điểm công trạng của hắn đạt được tiêu chuẩn cấp ám kim, địa vị tăng lên tới cấp ám kim, bảy phần sẽ lại giảm xuống đến sáu phần.
Dưới tình huống bình thường, chỉ có cường giả Thánh cấp mới dám nhận nhiệm vụ này. Cho dù là đám người Tiếu Nguyên Cát cũng không đáp ứng. Trừ phi là nhiều người liên thủ, bằng không dưới tình huống một mình, tuyệt đối không dám nhận lấy nhiệm vụ này. Sở Mộ lại dám, đồng thời nhận.
Sở Mộ nhận nhiệm vụ này, không phải là chuyện gì bí mật, lại khiến cho không ít người quan tâm.
...
Bạch Long Môn ở trong Bạch Long Trấn, góc đông bắc của Thiên Cổ Vực.
Tòa thành trấn này vốn không gọi Bạch Long Trấn. Từ khi Liễu Bạch Long đến, đồng thời sáng lập Bạch Long Môn, mạnh mẽ thay tên thành Bạch Long Trấn.
*****
Bạch Long Môn chính là một bá chủ ở Bạch Long Trấn, không người nào dám trêu chọc Bạch Long Môn. Đơn giản là nghe tin đã sợ mất mật.
Cho nên khi Sở Mộ đi tới Bạch Long Trấn, ở trong một tửu quán hỏi thăm vị trí ucả Bạch Long Môn, trong nháy mắt, người bên trong tửu quán đều rời khỏi chỗ ngồi. Tất cả đều chạy ra khỏi tửu quán. Trong đó bao gồm cả chưởng quỹ và tiểu nhị tửu quán. Mỗi người đều dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, giống như Sở Mộ là mãnh thú và hồng thủy nào đó.
- Ta đến từ tiểu thế giới Thiên Tài, nhận nhiệm vụ diệt trừ Bạch Long Môn.
Sở Mộ nói.
Mọi người hai mặt nhìn nhau. Một lúc lâu, mới có một người khá lớn mật tiến vài bước tới gần.
- Các hạ, ngươi thật sự đến vì diệt trừ Bạch Long Môn sao?
Người này hỏi hắn.
- Không sai.
Sở Mộ gật đầu, giọng nói vô cùng kiên định, âm thanh thản nhiên, mang theo một loại lực lượng khiến người ta tin tưởng.
Tực lượng tinh thần của Sở Mộ cường đại. Tiếng nói của hắn, mang theo chấn động tinh thần của hắn. Còn đối phương, chẳng qua là một kẻ yếu, không có cách nào chống đỡ, thoáng cái tin tưởng Sở Mộ.
- Bạch Long Môn là ở chỗ này.
Người này với giọng nói kích động, chỉ về phía một phương hướng:
- Chỉ cần đại nhân ngươi cứ đi về phía này, sẽ nhìn thấy sơn môn Bạch Long Môn.
Sắc mặt những người khác đều đại biến. Mỗi người vội vàng tránh ra, dường như đang trốn tránh ôn dịch.
- Cảm ơn.
Sở Mộ nói, thân hình lóe lên, rời khỏi tửu quán, biến mất ở trước mắt mọi người. Giống như tất cả những gì xảy ra vừa rồi, chẳng qua là ảo giác.
Sau khi Sở Mộ rời khỏi đó, một lúc lâu người chỉ đường cho hắn mới tỉnh táo lại. Biết mình vừa nói cái gì, làm cái gì, sắc mặt người này đại biến, tái nhợt một mảnh, mồ hôi lạnh tuôn ra, toàn thân run rẩy.
...
Tốc độ của Sở Mộ cực nhanh, dọc theo phương hướng người kia chỉ, bay nhanh tới.
Bạch Long Môn là một môn phái, sẽ có kiến trúc khiến người ta tương đối dễ chú ý. Cho nên, Sở Mộ không cần biết địa điểm cụ thể của Bạch Long Môn, chỉ cần biết phương hướng chính, như vậy là đủ rồi.
Ước chừng hai khắc sau, Sở Mộ thấy được một sơn môn.
Sơn môn này toàn thân màu trắng sữa, làm bằng bạch ngọc nham thạch trân quý, giống như một một cổng vòm, vô cùng lớn. Độ cao khoảng chừng hơn trăm thước. Trên cổng vòm có khắc hình rồng tinh xảo, trông rất sống động, giống như sắp sống lại, bay lượn cửu tiêu.
Sơn môn như vậy so với sơn môn Chân Kiếm Tông, còn xa xỉ hơn. Không thể không nói, Bạch Long Môn ức hiếp bách tính, có tài lực phong phú.
Nhìn sơn môn cao lớn xa hoa này, Sở Mộ lại có vài phần hứng thú với Bạch Long Môn.
Trong khi làm nhiệm vụ, tất cả những gì lấy được đều thuộc về thuộc cá nhân. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cũng sẽ nhận được phần thưởng nên có từ tiểu thế giới Thiên Tài. Lại nói tiếp, xem như là một lần hành động được cả hai.
Nếu như nhiệm vụ đơn giản, bình thường thu hoạch trong khi làm nhiệm vụ cũng tương đối bình thường, không đáng coi trọng. Nhưng nhiệm vụ diệt trừ Bạch Long Môn này, hiện tại xem ra hình như có thể thu hoạch không hề tệ.
Chỗ sơn môn của Bạch Long Môn có hai người tu luyện Niết Bàn Cảnh trấn thủ. Bọn họ mặt không đổi sắc, thần sắc lãnh đạm. Thời điểm khi Sở Mộ xuất hiện, cặp mắt của hai người bắn ra tinh quang. Tinh quang lợi hại này giống như thanh kiếm, bắn ra, xuyên qua hư không, rơi vào trên mặt Sở Mộ, dường như muốn đâm thủng Sở Mộ.
Từ trong ánh mắt của bọn họ, Sở Mộ cảm nhận được một sự hung ác.
Hai người này tuyệt đối là người hai tay dính không ít máu tanh.
- Đứng lại. Ngươi là người phương nào, tới bản môn có chuyện gì?
Một người trong đó ngăn cản lối đi của Sở Mộ, quát hỏi.
- Ta à? Tới đây diệt trừ Bạch Long Môn.
Sở Mộ không nhanh không chậm nói.
Một câu nói ra, nhất thời khiến cho hai người lộ ra vẻ mặt kinh ngạc. Bọn họ cho rằng mình xuất hiện huyễn thính.
Hắn nói cái gì?
Tới đây diệt trừ Bạch Long Môn sao?
Chỉ dựa vào một Niết Bàn Cảnh như hắn sao?
- Cho ngươi một cơ hội cuối cùng. Xoay người, lăn khỏi nơi này. Bằng không, ta sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là sống không bằng chết.
Một đệ tử Bạch Long Môn đưa tay chỉ vào Sở Mộ, lớn tiếng quát. Giọng điệu tràn ngập uy hiếp.
Sở Mộ không khỏi mỉm cười.
Đệ tử của một môn phái ở nơi hẻo lánh, chỉ có thể xưng vương xưng bá ở bên trong phạm vi có hạn. Kiến thức nông cạn, ý thức cũng không theo kịp, cho rằng những người thực lực như mình đã là rất cường đại.
Giống như Bạch Long Môn, môn chủ và bốn vị trưởng lão đều là Thánh cấp đê giai. Đối rất nhiều người mà nói, đó là tồn tại giống như thần. Nhưng đối với cường giả chân chính, lại không phải là cái gì cả.
Chỉ có điều Bạch Long Môn nơi địa phương hẻo lánh, ít tiếp xúc cùng bên ngoài. Tin tức không đủ nhanh, thực sự có cảm giác của ếch ngồi đáy giếng.
Không thể không nói, đây là một nỗi bi ai.
Cho nên, thời điểm Sở Mộ nghe thấy một Niết Bàn Cảnh đê giai ở trước mặt mình kêu gào, uy hiếp mình cái gì gọi là sống không bằng chết, hắn hoàn toàn không có chút phẫn nộ nào. Chẳng qua là cảm thấy rất nực cười.
Ngươi sẽ để ý một con kiến hôi ở trước mặt mình nhe nanh múa vuốt sao?
Nếu vì vậy mà cảm thấy phẫn nộ, chỉ có thể nói rõ, tâm tính chưa đủ tốt.
- Xem ra, ngươi tự tìm đường chết.
Thấy ý cười hiện lên trên gương mặt Sở Mộ, đối phương nhất thời tức giận, sắc mặt thâm trầm, khóe mắt hiện lên dư quang. Sát khí từ trên người bắn ra.
Hắn ra tay hoàn toàn không chậm trễ. Thanh kiếm phía sau lưng được rút ra khỏi vỏ. Kiếm quang rét lạnh giống như thu thủy, chợt lóe lên. Hơi lạnh kéo đến, sát ý tới người.
Một người khác không hề động, mà khoanh hai tay, trên mặt hiện ra một nụ cười lạnh.
Nói thì chậm, nhưng mọi chuyện xảy ra rất nhanh. Một kiếm cắt qua không khí, chém về phía cánh tay Sở Mộ, với ý định chặt đứt cánh tay Sở Mộ, sau đó chậm rãi hành hạ đến chết.
Chỉ có đây là một ý tưởng tuyệt vời, nhưng không có cách nào thực hiện.
Ngay cả kiếm cũng không rút ra, Sở Mộ chỉ đưa tay ra. Ngón trỏ cùng ngón giữa nhẹ nhàng kẹp một cái. Hắn liền kẹp lấy lưỡi kiếm đối phương chém tới, giống như rơi vào trong tảng đá lớn thái cổ, không chút sứt mẻ.
Hai ngón tay phát lực, chấn động lắc một cái. Một tiếng gãy chói tai vang lên, khiến da dầu người ta tê dại. Lưỡi kiếm đã bị hai ngón tay của Sở Mộ cứng rắn bẻ gẫy. Hai ngón tay nhẹ nhàng búng một cái. Trong thần sắc kinh ngạc, sợ hãi của đối phương, mũi kiếm gãy giống như tia chớp lao nhanh, đâm rách trời cao. Hào quang lóe lên, đâm vào giữa chân mày của đối phương.
← Ch. 1465 | Ch. 1467 → |