← Ch.1507 | Ch.1509 → |
Cho dù có phòng bị thế nào hắn cũng không ngờ rằng ở trong kiện khải giáp tinh mỹ kia có một ý thức ẩn nấp, một ý thức vô cùng cườn gđại, thoáng cái tu hú chiếm tổ chim thước, chiếm cứ thế giới tinh thần của mình, chiếm cứ nguyên thần của hắn.
Đây có lẽ là đoạt xá trong truyền thuyết a.
Cho dù bị đoạt xá, mặc dù ý thức của đối phương vô cùng cường đại, khí thế kinh người, càng tràn ngập ác ý với mình, nhưng mà Sở Mộ cũng không có cảm thấy sợ hãi, mà vẫn tỉnh táo đối phó.
Bất kể nói như thế nào, đây là thế giới tinh thần của hắn. Đây là nguyên thần của hắn, thân thể cũng là của hắn. Không có đạo lý nào để đối phương chiếm dễ dàng như vậy, phải đoạt trở lại.
Nguyên thần tràn ngập ác ý vung vẩy hai kiếm trong tay, bổ ra hai đạo kiếm quang chém về phía Sở Mộ.
Sở Mộ không khỏi có cảm giác dở khóc dở cười, cặp kiếm kia chính là kiếm hồn hắn ngưng tụ ra a. Lúc này lại vung kiếm với hắn.
Mặc dù như vậy nhưng mà Sở Mộ cũng không dám khinh thị, kiếm hồn hắn ngưng tụ ra, uy lực rốt cuộc mạnh tới bao nhiêu hắn biết rõ. Nếu như bị bổ trúng, ý thức chi hỏa của hắn tuyệt đối sẽ diệt vong. Ý thức tán loạn, hoàn toàn bị đối phương đoạt xá thành công.
Chuyện như vậy hắn tuyệt đối sẽ không cho phép.
Ý thức thoáng vận chuyển, biến thành phiên bản thu nhỏ của Sở Mộ, chỉ là nhìn qua có chút trong suốt.
- Ngưng.
Thanh âm vang lên từ trong ý thức chi hỏa, hai đạo kiếm quang đang chém tới lập tức dừng lại trước mắt Sở Mộ, vẫn không nhúc nhích, phảng phất như cứng lại vậy.
- Trở về.
Lại một đạo ý thức chi âm vang vọng. Hai đạo kiếm quang đang bất động lại bắn về phía đối phương.
Đây quả thực là nói là làm, tất cả đều trong lòng bàn tay Sở Mộ.
- Chút tài mọn.
Đối phương lại khinh thường cười cười, song kiếm vung vẩy, đánh nát hai đạo kiếm quang.
Dù sao cũng là kiếm quang kiếm hồn phóng ra, so với bản thể kiếm hồn có chênh lệch rõ ràng.
Bất kể thế nào nơi này là thế giới tinh thần của Sở Mộ. ý thức của Sở Mộ vô cùng phù hợp, đối phương là kẻ từ bên ngoài vào trong, muốn loại bỏ Sở Mộ chỉ có thể dùng lực lượng cường đại. Chỉ cần đánh tan ý thức của Sở Mộ là đối phương có thể triệt để nắm giữ nguyên thần và thế giới tinh thần cùng với nguyên thần. Bằng không chỉ cần Sở Mộ có một tia ý thức tồn tại hắn sẽ không có cách nào triệt để nắm giữ tất cả, nắm giữ một cách hoàn mỹ. Chỉ có thể dựa vào lực lượng ý thức cường đại của mình cường ép khống chế.
Một khi lực lượng ý thức ngoài ý muốn suy yếu, trình độ nắm giữ thân thể và nguyên thần sẽ hạ thấp.
Vì muốn phục sinh chính thức, vì muốn trở thành Vĩnh Hằng chi chủ chí cao vô thượng, hắn phải triệt để đánh tan ý thức của nhân tộc này, phá hủy nó.
Sát ý tràn ngập, như là cơn lốc lan tràn trong thế giới tinh thần.
Thân thể ý thức của Sở Mộ phát lạnh.
Nguyên thần khẽ động, nắm lấy song kiếm nhanh chóng phóng về phía Sở Mộ.
Sở Mộ vội vàng di chuyển, né tránh.
Thế giới tinh thần rất là rộng lớn, bất kể nói như thế nào, cuối cùng Sở Mộ cũng là chủ nhân chính thức của thế giới tinh thần này. Cho dù bị đối phương dùng lực lượng cường đại ngăn chặn, bị ảnh hưởng rất lớn. Nhưng mà hắn vẫn có thể phát huy ra được chút năng lực.
Một ý niệm khiến cho Sở Mộ biết mất rồi xuất hiện ở phía xa. Tránh đi song kiếm đang chém tới của đối phương.
Người này tuy rằng cường ép khống chế nguyên thần của Sở Mộ, khống chế hai kiếm hồn. Dùng song kiếm tấn công. Nhưng mà bằng vào sự nhạy cảm Sở Mộ phát hiện ra, đối phương dùng song kiếm rất bình thường, không có cách nào phát huy ra uy lực chính thức của song kiếm, chính thức phát huy ra.
Lần lượt tấn công, lần lượt né tránh. Sở Mộ tay không, mặc dù kiếm thuật của đối phương tầm thường nhưng mà hắn cũng không dám ngạnh kháng. Bởi vì thân thể ý thức của hắn rất là yếu ớt, một khi bị đánh trúng, nhất định sẽ bị hao tổn.
Thân thể bị hao tổn còn có thể khôi phục, thân thể ý thức một khi bị hao tổn, rất khó khôi phục.
Quả thực giống như là nhảy múa trên lưỡi đao vậy, phải chú ý cẩn thận. Chỉ cần hơi vô ý một chút sẽ rơi vào vực sâu, vạn kiếp bất phục.
một mặt nét tránh, một mặt Sở Mộ cũng đang tìm kiếm cơ hội.
Còn đối phương cũng đang vô cùng khiếp sợ. Khiếp sợ nhân tộc này không ngờ dùng thân thể ý thức có thể quần nhau với hắn tới bây giờ, khiến cho trong lòng hắn càng kiên định hơn với suy nghĩ diệt sát Sở Mộ.
Ngay từ đầu Sở Mộ rơi xuống tình trạng như vậy là bởi vì hắn thật không ngờ rằng bên trong khải giáp kia lại ẩn chứa một ý thức cường đại như vậy. Đối phương đột nhiên phát lực, lực lượng vô cùng cường đại, khiến cho Sở Mộ trở tay không kịp.
Chuyện này cũng không đồng nghĩa với việc Sở Mộ mất đi cơ hội, bất kể nói như thế nào, nơi này là của hắn, đối với ý thức của hắn có liên quan trực tiếp. Chỉ cần tìm được cơ hội là lúc Sở Mộ bắt đầu phản kích.
Mặc kệ đối phương tấn công cuồng bạo thế nào, chung quy sẽ xuất hiện sơ hở.
Thứ Sở Mộ cần chờ đợi là sơ hở của đối phương.
Không có sơ hở thì cũng có thể chế tạo ra sơ hở.
- Phong.
Lại lần nữa tránh đi công kích của đối phương. Miệng ra lệnh một tiếng, Phong chi pháp tắc khẽ động, lập tức ngưng tụ ra một đạo phong nhận, bắn thẳng về phía đối phương.
Tốc độ của phong nhận cực nhanh, cắt thẳng, đột nhiên xuất hiện.
Đối phương không kịp né tránh, song kiếm chém xuống, đánh nát phong nhận, bản thân cũng bị đẩy lùi một bước.
- Lôi.
Lại là một đạo thanh âm ý thức, Lôi Chi pháp tắc phóng ra một đạo quang mang, chợt xuất hiện trên điỉnh đầu đối phương, hóa thành một đạo sấm sét rồi đánh xuống.
Lúc này đối phương đã có chuẩn bị, thân thể lóe lên, tránh đi sấm sét công kích. Lực lượng sấm sét biến mất không thấy gì nữa.
Trước mắt Sở Mộ chỉ lột xác ba đạo pháp tắc, những thứ khác vẫn là lực lượng quy tắc, uy lực có hạn.
Kim Chi pháp tắc, Phong chi pháp tắc, Lôi chi pháp tắc trở thành thủ đoạn công kích của Sở Mộ.
Phong nhận, sấm sét, từng đạo được ngưng tụ rồi chém qua.
Né tránh, tới gần, song kiếm chém xuống.
Sở Mộ né tránh, một tay nâng lên, một đạo quang mang hiện lên trong tay rồi đẩy ra.
Song phương né tránh, phản kích, tấn công. Vô thanh vô tức chiến đấu, từng đạo quang mang sắc bén vô cùng, lạnh lẽo như băng.
Sở Mộ có được thiên phú chiến đấu không gì sánh nổi, nắm giữ tiết tấu rất là kinh người. Còn đối phương thì là lão quái vật không biết đã sống bao nhiêu năm, không biết trải qua bao nhiêu lần giết chóc sinh tử, có kinh nghiệm chiến đấu hơn xa Sở Mộ.
*****
Kịch chiến liên tục, trong lúc nhất thời không có ai chiếm thế thượng phong.
Trong lúc kịch chiến, Phá Hư bí điển phóng ra từng trận quang mang, nhanh chóng chấn động. Tiếp đó là lực lượng quy tắc không gian bên cạnh Phá Hư bí điển cũng chấn động theo, tần suất giống nhau.
Lực lượng quy tắc không gian đã lột xác thành lực lượng quy tắc được một nửa, lúc này dưới sự cộng hưởng với Phá Hư bí điển, được rèn luyện thêm, tiến hành lột xác nhanh hơn.
Phong, Lôi, Kim, ba đạo lực lượng pháp tắc không ngừng được Sở Mộ vận dụng, khiến cho hắn vận dụng càng thêm nhẹ nhàng, thuận tay hơn.
- Lôi đình phong bạo.
Bỗng nhiên điểm ra một ngón tay. Lực lượng Lôi chi pháp tắc và Phong chi pháp tắc dung hợp, hóa thành một cơn lốc sấm sét, ầm ầm cuốn tới đối phương.
Thân thể ý thức của Sở Mộ thì dấu trong cơn lốc sấm sét, trong tay có kim mang như ẩn như hiện.
- Nổ.
Đối phương vung kiếm lên, dùng lực lượng mạnh mẽ đánh nát Lôi đình phong bạo. Trước mắt có một điểm kim mang hiện lên.
Va chạm tia lửa bắn ra, thân kiếm chấn động không thôi.
- Kiếm tới.
Thân thể ý thức của Sở Mộ duỗi tay phải ra, chộp về hư không phía trước một cái.
Một thanh kiếm trong tay đối phương bỗng nhiên run lên, thoát khỏi bàn tay hắn, bắn về phía Sở Mộ.
Tay phải mở ra rồi nắm chặt, nắm chặt thanh kiếm bay tới. Đây là Vĩnh Hằng kiến hồn.
Trước đó Sở Mộ né tránh, phản kích, tấn công là bởi vì thời khắc này.
Kiếm ở trong tay, hắn mới chính thức phát huy ra được thực lực.
Lực lượng pháp tắc cuối cùng cũng không phải là đạo của Sở Mộ.
Ngay từ đầu muốn đoạt kiếm rất khó, chỉ có dưới va chạm bất ngờ, khiến cho kiếm chấn động, khó có thể nắm chặt. Trong nháy mắt đó Sở Mộ mới có cơ hội, hiện tại hắn đã làm được.
Nếu như có thể nói, hắn sẽ cướp một thanh kiếm còn lại, nhưng mà muốn làm được chuyện này rất khó.
Bất quá có thể đoạt được một thanh kiếm đã không tệ. Khi đó hắn có thể phát huy ra thực lực chính thức của mình.
Có kiếm trong tay, khí thế tràn ngập, phong mang không thể đỡ.
Chiến.
Luận lực lượng, thân thể ý thức của Sở Mộ tự nhiên không bằng đối phương khống chế nguyên thần. Dưới tình huống cứng đối cứng, Sở Mộ dùng kiếm pháp xảo diệu, vận dụng phương pháp hóa giải lực lượng va chạm, đồng thời còn thuận thế chém ra một kiếm.
Kiếm pháp không gì sánh nổi, kỹ xảo chiến đấu tuyệt luân làm cho kiếm của đối phương bại lui. Lúc này Sở Mộ lại chém ra một kiếm.
lập tức, cảm giác đau đớn xuất hiện, khiến cho thân thể ý thức của Sở Mộ run rẩy.
Một kiếm kia giống như cắt vào trên thân thể ý thức của hắn vậy.
- ha ha, nguyên thần là của ngươi. Nguyên thần bị thương, ý thức của ngươi cũng sẽ bị liên quan tới.
Đối phương cười to không thôi.
Trong lòng Sở Mộ trầm xuống.
Phiền toái chính thức tới rồi.
Ý thức của hắn vẫn còn, còn có liên quan với nguyên thần. Nguyên thần bị thương, thân thể ý thức cũng bị liên lụy, đây là điểm thứ nhất. Còn một điểm nữa. Coi như thân thể ý thức không bị liên lụy tới, nguyên thần bị thương, cuối cùng nếu như đoạt trở lại, cũng sẽ chỉ nhận được một cỗ nguyên thần không nguyên vẹn.
Điểm thứ hai còn tốt, Sở Mộ có quyết tâm, cho dù là liều mạng nguyên thần bị thương cũng phải đánh tan ý thức của đối phương, đoạt lại thân thể nguyên thần của mình. Dù sao nguyên thần bị thương còn có thể khôi phục, chỉ phí một chút thời gian mà thôi. So với việc bị đoạt xá còn tốt hơn rất nhiều.
Điểm thứ nhất lại khiến cho Sở Mộ khó có thể tiếp nhận được. Nguyên thần bị thương, thân thể ý thức cũng bị liên lụy, làm ảnh hưởng tới chiến đấu.
Đối phương thì khác, ý thức của đối phương cưỡng ép khống chế nguyên thần, bởi vậy giữa nguyên thần với đối phương không có liên quan chính thức. Bởi vậy nguyên thần bị thương, ý thức của đối phương sẽ không chịu chút tổn thương nào.
Ý niệm trong đầu vận chuyển, Sở Mộ đã hiểu rõ mấu chốt trong đó, hắn không khỏi cảm thấy đau đầu.
Tình huống lúc này rốt cuộc phải phá thế nào đây?
Đối phương cũng hiểu rõ điểm này, trên khuôn mặt nguyên thần nhe răng cười. Tay giơ kiếm, lần nữa bắn về phía Sở Mộ. Hắn hoàn toàn không sợ nguyên thần bị thương, hắn có thể thỏa thích ra tay tấn công. Sở Mộ thì bị kiềm chế, một thân thực lực không có cách nào chính thức phát huy ra được.
Né tránh, đỡ đòn, không có cách nào phản kích, tấn công cả.
- Nhân tộc, ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi, đem cỗ thân thể hoàn mỹ này giao cho ta. Ta sẽ cho nó đi tới đỉnh phong, thành tựu vô thượng.
Một người không kiêng nể gì cả, một người bó tay bó chân.
Mặc dù Sở Mộ có kiếm pháp hơn xa đối phương nhưng cũng chỉ có thể rơi xuống thế hạ phong, né tránh, đỡ đòn.
Lực lượng quy tắc không gian theo Phá Hư bí điểnh cấn động, dùng tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được đang lột xác. Càng ngày càng có nhiều bộ phận lột xác thành lực lượng pháp tắc.
Đánh lâu không được, thân thể ý thức của Sở Mộ dần dần suy yếu.
Nguyên thần chịu tải, không có nguyên thần chịu tải, thân thể ý thức không có cách nào kéo dài quá lâu.
Một kiếm chém xuống, kiếm quang kinh người giống như sấm sét, Sở Mộ dùng một kiếm ngăn cản. Lực lượng khổng lồ trùng kích, bởi vì thân thể ý thức suy yếu cho nên dù thi triển phương pháp hóa giải lực lượng nhưng cũng không có cách nào hoàn toàn hóa giải, khiến cho hắn bị trùng kích liên tiếp lùi về phía sau, cánh tay liên tục rung động, lắc lư không thôi.
Đối phương khống chế nguyên thần Sở Mộ, ý thức cường đại khống chế nguyên thần, càng đánh càng hăng. Sau khi đánh lui Sở Mộ, hắn tiếp tục đánh tới, một kiếm đâm, một kiếm chém ra. Mặc dù trình độ kiếm pháp tầm thường, nhưng mà tốc độ lại cực nhanh.
Khi lực lượng cường đại tới trình độ nhất định, tố cđộ nhanh tới trình độ nhất định, kỹ xảo sẽ không còn quan trọng như vậy nữa.
Không ngừng lùi về phía sau, thối lui tới biên giới của thế giới tinh thần. Loại cảm giác bó tay chịu trói này vô cùng nghẹn khuất.
Một mặt né tránh, một mặt ngăn cản, Sở Mộ cũng vừa nghĩ biện pháp phải giải khốn cục. Nếu không một khi tiếp tục, lực lượng thân thể ý thức của hắn càng ngày càng yếu, đến cuối cùng rất có thể sẽ bị đối phương đánh tan.
- Chết.
Thanh âm ác ý truyền tới, kiếm quang kinh người.
Nguy hiểm tránh đi, Sở Mộ vội vàng kéo giãn khoảng cách với đối phương, đồng thời khống chế Kim Chi pháp tắc và Lôi chi pháp tắc, Phong chi pháp tắc, dùng ba loại lực lượng này chặn đường, tranh thủ thời gian thở dốc cho mình.
Đối phương cũng nhìn ra được thân thể ý thức của Sở Mộ đang dần dần suy yếu, hắn ta tiếp tục tấn công, sớm muộn gì cũng có thể đánh tan ý thức của Sở Mộ. Đến lúc đó hắn sẽ chính thức nắm giữ nguyên thần và Thánh thể, chính thức phục sinh về nghĩa.
← Ch. 1507 | Ch. 1509 → |