← Ch.1510 | Ch.1512 → |
Rất nhiều cường giả Thánh cấp trả giá vài chục năm, thậm chí là trên trăm năm cũng không thể đem nguyên thần từ cấp một rèn luyện lên tới cấp hai. Mà nguyên thần cấp hai vô cùng quan trọng. Một gã cường giả Thánh cấp cấp thấp có thể đột phá khởi cực hạn, trở thành Thánh cấp trung giai hay không có liên quan tới nguyên thần.
Nguyên thần của Sở Mộ hiện tại đạt tới cấp hai đỉnh phong, cũng nói là chướng ngại đột phá lên tứ trọng thiên của Sở Mộ đã biến mất.
Nguyên thần cường đại còn liên quan trực tiếp tới thực lực.
Cường giả Thánh cấp cơ bản chia làm bốn loại, loại thứ nhất là bình thường, không có gì đáng nói.
Loại thứ hia là nguyên lực cường đại, cũng xưng là cường giả luyện khí.
Loại thứ ba là khí lực cường đại, là luyện thể.
Loại thứ tư ít nhất cũng khó khăn nhất, nguyên thần mạnh mẽ, là cường giả Luyện thần.
Cường giả Luyện thần cũng là loại người cường đại nhất trong bốn loại cường giả, không có ai có thể so sánh, điều này đã được công nhận.
Nguyên thần cường đại khiến cho bọn hắn có lực lượng thần hồn cường đại, lục giác càng thêm nhạy cảm, đối với chiến đấu có tác dụng rất lớn.
Mà hiện tại Sở Mộ đã chiếm ba loại.
Nguyên lực cường đại, Thánh thể cường đại, nguyên thần cường đại, ba thứ kết hợp, có thể nói là hoàn mỹ.
Siêu cấp yêu nghiệt như Sở Mộ cứ như vậy sinh ra đời.
Sau khi kiểm tra hết nguyên thần, Sở Mộ lại một lần nữa kiểm tra Thánh thể, cẩn thận từng tấc vuông một. Hắn cảm nhận được cỗ Thánh thể này cường đại, mặc dù chỉ là Thánh thể nhị cấp, nhưng mà sự cường đại của hắn lại không thua Thánh thể tam cấp, ở phương diện khác thậm chí còn hơn.
Trên không trung vách núi, tất cả Kim Quan mãng điêu lượn vòng, phát ra tiếng kêu sắc bén.
Trong đó có một đầu hai cánh giang rộng ra, ước chừng hơn mười trượng, mào màu vàng sáng chói, phản xạ ra ánh sáng chói mắt. Lông vũ trên người cũng là màu vàng thuần túy, chói mắt. Cái đầu thô, cái đuôi to, toàn thân như mãng xà. Móng vuốt ở dưới lân phiến màu vàng nhìn qua rét lạnh, lóe lên tinh mang.
Ở tận cùng cái đuôi là đầu của mãng xà, hai mắt màu vàng, lạnh lẽo như băng, khiến cho người ta không rét mà run.
Đầu Kim Quan mãng điêu to lớn nhất này tản ra khí tức cường đại, làm cho người ta sợ hãi, đạt tới Thánh cấp lục tinh đỉnh phong. Đầu Kim Quan mãng điêu này chính là Vương giả trogn đám Kim Quan mãng điêu này, là Kim Quan mãng điêu vương.
Với tư cách là vương giả một tộc, Kim Quan mãng điêu có lực lượng đáng sợ. Cấp độ Thánh cấp lục tinh đỉnh phong lại có thể so sánh với cường giả Thánh cấp thất tinh tầm thường.
Lúc này lưng của Kim Quan mãng điêu vương đang có một đạo thân ảnh.
Người này mặc Tinh thần trường bào. Trường bào theo gió nhẹ nhàng tung bay, ngôi sao trên trường bào giống như ngôi sao trên trời, phiêu động trên trường bào. Nhìn qua cực kỳ mỹ cảm, hết sức kinh người.
Tay trái nắm một thanh kiếm, tay phải buông thõng, thân thể đứng thẳng, tựa như một thanh thần kiếm trực chỉ phía chân trời.
Sở Mộ hàng phục Kim Quan mãng điêu vương, hàng phục Kim Quan mãng điêu vương chẳng khác nào là hàng phục Kim Quan mãng điêu.
Không phải Sở Mộ dựa vào thực lực của mình hàng phục Kim Quan mãng điêu vương, đây chính là linh thú siêu cường có thể so sánh với cường giả Thánh cấp thất tinh nha. Sở Mộ cho dù có lợi hại hơn đi chăng nữa cũng không có cách nào chống lại.
Nhưng mà nơi này chính là Huyền Dương giới a, mà Sở Mộ hắn chính là chủ nhân của hag.
Hắn phát hiện ra, nguyên thần cường đại thì ưu thế trong Huyền Dương giới lại càng thêm rõ ràng.
Vốn ở trong Huyền Dương giới, hắn có thể áp chế, đối kháng với Thánh cấp thất tinh. Sau khi nguyên thần đạt tới nhị cấp, có thể dùng lực lượng Huyền Dương giới áp chế Thánh cấp bát tinh.
Linh thú trong Huyền Dương giới mạnh nhất cũng chỉ có Thánh cấp lục tinh đỉnh phong mà thôi.
Không hề có gì ngoài ý muốn, Kim Quan mãng điêu vương bị hắn hàng phục, quá trình cũng không mấy khó khăn.
Đứng trên lưng Kim Quan mãng điêu vương, quan sát mặt đất Huyền Dương giới bên dưới. Sở Mộ chợt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ánh mắt trở nên thâm thúy.
- Tu vi đã đột phá, tiếp tục lưu lại trong Huyền Dương giới cũng không có chuyện gì quan trọng. Không bằng rời khỏi Huyền Dương giới, trở về Vạn Cổ thánh thành, dùng thực lực của ta hiện tại có lẽ có thể tranh đoạt thêm cơ duyên khác.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Chợt, bầu trời Huyền Dương giới biến ảo, phong vân màu đỏ bắt đầu khởi động. Bầu trời không ngờ lại vặn vẹo, giống như vòng xoáy xuất hiện ở trung tâm, như sắp sụp xuống tới nơi.
Mặt đất cũng theo bầu trời sập xuống mà co lại, vặn vẹo.
Tiếp theo, thân ảnh Sở Mộ biến mất không thấy gì nữa.
Tại một chỗ trong Vạn Cổ thánh thành, một đạo thân ảnh giống như từ trong hư vô nhảy ra. Người này chính là Sở Mộ. Trong lòng bàn tay hắn có một viên ngọc lớn bằng quả trứng gà, như bảo thạch màu đỏ, đang xoay tròn, chuyển động.
Viên ngọc giống như bảo thạch màu đỏ này chính là Huyền Dương giới.
Giới bi đã bị Sở Mộ luyện hóa, hắn có thể thu nhỏ Huyền Dương giới lại. Ưu thế khi làm như vậy là Huyền Dương giới rất nhỏ, có thể tùy thân mang theo, mà chỗ không tốt là tất cả mọi thứ trong Huyền Dương giới Sở Mộ không có cách nào mang ra, giống như linh thú vậy.
Khí huyết sát trong Vạn Cổ thánh thành vẫn nồng đậm như vậy, Sở Mộ nhìn bốn phía một chút, phân biệt một phen.
Càng đi về phía trung tâm, khí huyết sát càng thêm nồng đậm, dày đặc. Khác biệt rất nhỏ này khiến cho Sở Mộ phân biệt ra phương hướng đi về phía trung tâm Vạn Cổ thánh thành.
Tiến lên.
Trước đó, lúc Sở Mộ đột phá Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên, lực lượng thần hồn có thể bao trùm phạm vi trăm trượng trong Vạn Cổ thánh thành. Sau khi vượt qua Vạn Cổ kiếp, nguyên thần lớn mạnh thêm một bước, lực lượng thần hồn cũng bay vọt, tăng lên. Đủ để bao trùm phạm vi ngàn trượng. Nhưng mà lúc này lực lượng thần hồn Sở Mộ phát ra lại trọn vẹn bao trùm vạn trượng. Bởi vì nguyên thần của hắn đạt tới đẳng cấp cấp hai.
Bao trùm vạn trượng, tiêu hao cũng không lớn, khiến cho Sở Mộ càng thêm nắm chắc hoàn cảnh chung quanh.
Nếu bàn về nguyên thần cường đại, hắn không kém hơn cường giả Thánh cấp tứ tinh bình thường. Thậm chí còn vượt qua một ít người. Luận lực lượng cường đại của thần hồn, càng hơn Thánh cấp tứ tinh, đủ để so sánh với cường giả Thánh cấp ngũ tinh.
Tất cả mọi thứ trong phạm vi vạn trượng đều nằm trong lòng bàn tay hắn.
Hắn ở lại trong Huyền Dương giới một đoạn thời gian ngắn, đại bộ phận người đã tiến vào sâu trong Vạn Cổ thánh thành. Hiện tại, những nơi Sở Mộ đi qua đều giống như đã bị cướp sạch, không tìm thấy một đồ vật có giá trị nào.
Sở Mộ chỉ có thể tăng tốc đi tới.
*****
Không có bao lâu, Sở Mộ đã cảm nhận được mình bị một đạo ánh mắt ác ý nhìn chằm chằm vào. Nhìn qua phương hướng cảm nhận, Sở Mộ nhìn thấy một đạo thân ảnh dùng tốc độ cực nhanh đang chạy tới. Một cỗ sát ý trùng kích, từ phía xa đã tập trung vào Sở Mộ.
Khí tức này khiến cho Sở Mộ có cảm giác quen thuộc, giống như đã từng gặp qua ở nơi nào.
- ha ha ha, trời xanh có mắt, không ngờ lại để cho ta gặp được ngươi ở chỗ này.
Tiếng cười truyền tới, có chút chói tai. Sở Mộ lập tức nhận ra, đối phương chính là thiên tài trong tiểu thế giới, dùng danh nghĩa Hoàng thất mời chào hắn. Cái giá lớn là một viên Thâm Lam thần châu. Đây là một cường giả Thánh cấp ngũ tinh.
Thông qua khí tức Sở Mộ đã đoán được khí tức chấn động của đối phương vẫn là Thánh cấp ngũ tinh. Bất quá so với trước đó cường đại hơn không ít, chứng minh hắn trong Vạn Cổ thánh thành đã nhận được một ít chỗ tốt. Thực lực càng cường đại hơn.
Trong nháy mắt Lam Vũ đã tới gần Sở Mộ.
Lúc ấy trong Thiên Tài tiểu thế giới, lợi dụ, cưỡng bức không thành, kết quả bị cường giả Thánh cấp cao giai của Thiên tài tiểu thế giới ra tay đả thương. Tới tận gần đây mới khôi phục, lúc đó hắn tốn không ít thời gian, phục dụng không ít đan dược mới khiến cho thương thế khỏi hẳn. Bởi vậy Sở Mộ bị hắn ghi hận. Cường giả Thánh cấp cao giai ra tay đả thương hắn cũng bị ghi hận. Nếu như có đủ thực lực, hắn tuyệt đối sẽ hung hăng trả thù.
Chỉ là Thánh cấp cao giai không có dễ dàng đột phá như vậy.
Vạn Cổ thánh thành hàng lâm làm cho hắn cảm thấy đây là một tia cơ hội, cơ hội giúp hắn trở nên cường đại hơn. Sau khi tiến vào trong Vạn Cổ thánh thành, dựa vào thực lực Thánh cấp ngũ tinh trung giai của hắn tự nhiên gặp một ít nguy hiểm. Nhưng mà cuối cùng hắn cũng vượt qua, đạt được một ít bảo vật, tu vi có chút đột phá, đạt tới Thánh cấp ngũ tinh cao giai, càng cường đại hơn.
Điều vượt quá dự kiến của hắn là không ngờ lại để cho hắn gặp lại Sở Mộ này.
- Lại đột phá tới Vạn Cổ cảnh, xem ra ngươi ở trong Vạn Cổ thánh thành đã lấy được chỗ tốt không nhỏ nha. Bất quá, tất cả đều trở thành hư ảo, chỉ là Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ, trong mắt ta chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.
Lam Vũ một mặt tới gần Sở Mộ, một mặt phóng thích ra sát khí hung hăng trùng kích. Đồng thời còn dùng từ ngữ đả kishc Sở Mộ. Hắn cảm thấy vô cùng thoải mái, hận ý trong lòng có xúc động muốn bộc phát.
- Coi như ngươi ngoan ngoãn giao ra Thần châu ta cũng không để cho ngươi sống khá giả. Ta muốn hành hạ ngươi tới chết, như vậy mới thỏa mối hận trong lòng ta
Trong Vạn Cổ thánh thành, khí huyết sát vô cùng nồng đậm, trong lòng người ta có cảm xúc mặt trái. Một khi tiến vào bên trong, cảm xúc mặt trái này sẽ bị phóng đại lên. Một khi chấn động càng lớn thì càng phóng đại lên lớn hơn. Nếu như đạt tới trình độ nhất định, thậm chí còn khiến cho người ta mất đi lý trí.
Lam Vũ còn không có mất đi lý trí, nhưng mà hận ý trong lòng của hắn đối với Sở Mộ lại không ngừng bành trướng, chuyển hóa làm sát cơ. Quanh thân có một cỗ khí tức màu đỏ như máu tràn ngập, khí huyết sát cũng bị hấp dẫn tới.
Sở Mộ cũng thật không ngờ, hắn vừa mới rời khỏi Huyền Dương giới không lâu đã gặp phải một cường địch ngày xưa.
Cường giả Thánh cấp ngũ tinh cao giai, mà hắn bất quá chỉ là một Thánh cấp nhất tinh sơ giai. Giữa cả hai có bao nhiêu chênh lệch chứ?
Trọn vẹn kém bốn đẳng cấp lớn, lại thêm hai cảnh giới nhỏ nữa.
Đây là chênh lệch khiến cho người ta tuyệt vọng, chênh lệch cực lớn vô cùng, hơn nữa còn có chênh lệch giữa Thánh cấp sơ giai với Thánh cấp trung giai.
Đổi lại là người khác, trước mặt loại chênh lệch này chỉ có hai loại lựa chọn, hoặc là quay người dùng tốc độ nhanh nhất chạy trốn. Đương nhiên, có thể chạy thoát hay không lại là một chuyện khác. Một lựa chọn khác đương nhiên là chờ chết.
Chênh lệch tứ đại trọng thiên lại thêm hai cảnh giới nhỏ, lại còn vượt qua chênh lệch giữa Thánh cấp cấp thấp và Thánh cấp trung giai. Cho dù là một ít yêu nghiệt, trước mặt chênh lệch khổng lồ như vậy cũng không thể nào làm gì được, trừ phi là vận dụng át chủ bài.
Sở Mộ không có quay người chạy trốn, cũng không có sợ hãi, ngồi đó chờ chết. Trên mặt hắn hiện lên nụ cười vui vẻ, vui vẻ dần dần lan tràn, chuyển thành kích động.
Lúc Niết Bàn cửu trọng thiên đỉnh phong Sở Mộ đã đủ để đối kháng, thậm chí là chém giết Thánh cấp tam tinh đỉnh phong. Như vậy đột phá tới Vạn Cổ cảnh, có lẽ có thể chống lại, thậm chí là giết chết cường giả Thánh cấp tứ tinh đỉnh phong.
Chỉ là nguyên thần đạt tới cấp hai, lại cô đọng Vĩnh Hằng Tinh Thần Thuần Dương Linh Kiếm thể, Thần Hoang kiếm nguyên cũng ngoài ý định trở nên cường đại hơn, vượt qua dự đoán sau khi đột phá.
Bởi vậy thực lực của bản thân lúc này rốt cuộc thế nào Sở Mộ cũng không rõ ràng cho lắm. Hắn cần một cường địch, một cường địch đủ cường đại để nghiệm chứng. Lam Vũ mang theo một thân sát khí đang tới gần không thể nghi ngờ là một nhân tuyển tốt nhất.
Cường giả Thánh cấp ngũ tinh cao giai.
Chiến thôi.
Môt thân máu tươi bắt đâu sôi trào, nhanh chóng lưu động. Lực lượng cường đại không ngừng bắt đầu khởi động trong người, trùng kích tứ chi bách hải.
Đón Lam Vũ đang nhanh chóng bắn tới, hai chân Sở Mộ đạp mạnh mặt đất một cái. Oanh một tiếng, mặt đất dưới chân nghiền nát, bụi đất tung bay, thân thể Sở Mộ giống như là mũi tên, dùng tốc độ kinh người bộc phát, lập tức bắn ra.
Tốc độ này hoàn toàn không phải là thứ mà Thánh cấp nhất tinh có thể có được. Cho dù là cường giả Thánh cấp nhị tinh, tam tinh cũng không có cách nào lập tức bộc phát ra tốc độ như vậy.
Trong nháy mắt này Lam Vũ đã bị tốc độ mà Sở Mộ biểu hiện ra làm cho khiếp sợ. Nhưng lúc này sát cơ trong lòng hắn tăng vọt, không ngừng dâng lên làm cho hắn không có đi suy nghĩ cho tốt. Trong lòng chỉ có một ý nghĩ, đó là giết chết đối phương, phát tiết mối hận trong lòng. Lại nắm lấy Thâm Lam thần châu.
Thiên Trảm kiếm rời khỏi vỏ, chém về phía trước, tạo thành một đạo kiếm quang như mặt trăng khuyết, giống như là do kim loại đúc thành, tản mát ra quang mang lạnh lẽo như băng, xé rách không gian phía trước, bắn thẳng tới Lam Vũ.
Phong mang kinh người và sự lạnh lẽo khiến cho Lam Vũ sợ hãi, cả kinh, thậm chí toàn thân còn rét run một cách khó hiểu.
- Chết.
Lam Vũ định tốc chiến tốc thắng, tránh cho đêm dài lắm mộng. Hắn đánh ra một chưởng, hóa thành bàn tay cực lớn, hung hăng đánh về phía Sở Mộ. Cho dù là một tòa núi cao cũng sẽ bị đánh nát dưới một chưởng này của hắn.
Trong chớp mắt, đạo kiếm quang kia đã va chạm với bàn tay cực lớn kia.
← Ch. 1510 | Ch. 1512 → |