Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1512

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1512: Siêu cường
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- Nghiền nát đi.

Lam Vũ nhe răng cười, giống như nhìn thấy một chưởng của hắn đánh ra đánh nát đạo kiếm quang kia, sau đó đánh nát thân thể đối phương thành từng mảnh nhỏ vậy.

Tưởng tượng lúc nào cũng tốt, nhưng mà sự thực rất là tàn khốc.

Chưởng và kiếm quang trong nháy mắt va chạm.

Chưởng của Lam Vũ không được như nguyện, đánh nát kiếm quang của Sở Mộ. Ngược lại còn bị kiếm quang đối kháng, song phương giằng co trên không trung.

- Điều này không có khả năng.

Lam Vũ thét to, hắn là cường giả Thánh cấp ngũ tinh, lại là Thánh cấp ngũ tinh cao giai. Còn đối phương chẳng qua chỉ là Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ mà thôi. Lại là vừa đột phá không lâu, làm sao có thể đối kháng với hắn được chứ?

Kiếm quang va chạm với chưởng, kiếm quang kia cắt từng chút một vào trong chưởng ấn. Sở Mộ thì theo kiếm quang nhảy qua, một kiếm xé rách không trung đâm về phía Lam Vũ.

Trong mắt Lam Vũ xuất hiện một thanh kiếm, vung lên. Kiếm quang mạnh mẽ đánh về phía Sở Mộ. Ngay sau đó tay trái kết ấn, một cơn lốc lạnh lẽo lan tràn ra.

Ra tay không có chút lưu tình nào. Mỗi một chiêu đều muốn dồn Sở Mộ vào chỗ chết.

Đối mặt với công kích không chút nương tay của Lam Vũ, Sở Mộ cũng không có chút sợ hãi nào. Vẻ mặt bình tĩnh, chỉ có trong hai mắt lóe lên tinh mang. Ở chỗ sâu trong mắt có một loại hưng phấn.

Máu tươi màu đỏ vàng giống như nham thạch nóng bỏng bắt đầu khởi động trong mạch máu, mang tới lực lượng cường đại cho Thánh thể.

Kiếm quang sắc bén xé rách cơn lốc kia ra, thân thể uốn éo giữa không trung, dùng kỹ xảo huyền diệu, tránh đi kiếm quang Lam Vũ bổ ra, nhanh chóng tới gần.

Cận thân chiến đấu luôn là thứ Sở Mộ am hiểu nhất. Đối mặt với cường địch tu vi hơn xa mình, Sở Mộ sẽ không ngốc tới mức đối kháng từ xa, chiến đấu với sở trường của đối phương.

Bù đắp chỗ chưa đủ của bản thân, phóng đại vô hạn ưu thế lên mới là chính đạo.

Tới gần. Sưu sưu sưu, tay đánh ra mấy chục kiếm. Kiếm quang rậm rạp chằng chịt như mưa to trút nước đánh về phía Lam Vũ, không có chỗ né tránh.

Một kiếm xẹt qua, quanh thân xuất hiện một màn quang mang hình cung, mạnh mẽ ngăn cản kiếm quang như mưa to đánh xuống. Từng tầng rung động xuất hiện, quang mang bị nghiền nát, kiếm quang cũng tiêu tán theo.

Tay trái Lam Vũ tạo thành chưởng, đẩy một cái, tiếng ầm ầm vang vọng, tựa như bài sơn hải đảo vậy.

Khí thế khủng bố tập kích, trùng kích về phía Sở Mộ. Sở Mộ lập tức có cảm giác như gặp biển lớn mênh mông bạo động. Con người ở trước mặt tự nhiên hóa ra nhỏ bé như vậy.

Nhưng mà công kích của Lam Vũ chỉ mang theo một tia khí thế giống như biển lớn mênh mông, cũng không phải là biển lớn mênh mông chính thức, cũng không phải Sở Mộ không có cách nào đối kháng.

Giơ Thiên Trảm kiếm lên, một đạo ngân quang từ trong thân kiếm xông ra, phong mang cực hạn, cuối cùng ngưng tụ ở trên mũi kiếm.

Chém.

Kiếm lực cửu cấp, Trảm chi chân ý.

Chém xuống một kiếm, lực lượng bài sơn hải đảo đang đánh tới dưới một kiếm này từ một phân thành hai.

Kiếm Thánh thực sự là ở chỗ phong mang không dứt, một kiếm phá vạn vật thiên địa, bất luận là thứ cứng rắn hay là mềm dẻo.

Tay cuốn lên, mũi Thiên Trảm kiếm như mang theo nước, một kiếm thuận thế đâm, mang theo Thứ chi chân ý, xuyên thủng tất cả, khiến cho đồng tử Lam Vũ kịch liệt co rút lại. Một kiếm này rất mạnh, hắn không dám để bị đánh trúng.

- Đáng chết, tiểu tử này sau lại mạnh như vậy chứ?

Trong lòng Lam Vũ đang rít gào.

Thánh cấp ngũ tinh cao giai và Thánh cấp nhất tinh sơ giai, chênh lệch giữa hai bên không có cách nào tính toán. Hắn muốn giết chết đối phương có lẽ chỉ là chuyện động một ngón tay, rất dễ dàng, không tốn bao nhiêu sức mới đúng chứ?

Cho dù đối phương là tuyệt thế thiên tài đỉnh tiêm, nhiều lắm hắn cũng chỉ phí một chút khí lực, không có ý nghĩa.

Hắn tin rằng cho dù là yêu nghiệt hiếm thấy, có thể vượt qua một đại trọng thiên, hoặc là hai đại trọng thiên chiến đấu. Nhưng mà cũng không có khả năng vượt qua bốn đại trọng thiên như thế này.

Nhưng hiện tại chuyện gì xảy ra?

Vì sao chỉ là một Thánh cấp nhất tinh sơ giai lại có thể đối kháng với Thánh cấp ngũ tinh cao giai như hắn chứ? Thậm chí còn không có bộ dáng như rơi xuống thế hạ phong.

Khó hiểu, Lam Vũ cảm thấy khó hiểu vạn phần.

Đồng thời hắn cũng cảm thấy trái tim lạnh giá, một người như vậy, thực lực như vậy. Nếu như phát triển không phải sẽ thập phần khủng bố hay sao? Tương lai tuyệt đối là tồn tại cấp bậc Tuyệt thế cường giả, thậm chí còn có thể trùng kích Thánh Hoàng.

Nghĩ tới đây trong lòng Lam Vũ có vài phần run rẩy.

Hắn đã vạch mặt với đối phương, chỉ có thể phân sinh tử mà thôi. Biểu hiện của đối phương càng cường đại, càng kinh người thì lại càng phải giết chết đối phương, nếu không sẽ dẫn tới báo thù khủng bố.

Sát ý sôi trào, dưới khí huyết sát nồng đậm của Vạn Cổ thánh thành, không ngừng bành truuwosng.

Hai mắt Lam vũ chuyển thành màu đỏ giống như máu.

Độ mạnh yếu khi ra tay cũng mạnh hơn hai phần, tốc độ cũng nhanh hơn một phần. Khiến cho công kích của hắn có uy lực càng cường đại hơn.

Trong lúc nhất thời áp lực của Sở Mộ tăng lên một ít.

Né tránh, xuất kiếm phản kích, cận thân chiến đấu. Trong lúc quần nhau Sở Mộ vẫn có thể tiến lùi tự nhiên dưới áp lực tăng cao.

Thân thể Sở Mộ nhanh chóng di chuyển quanh thân Lam Vũ. Tuy rằng trong Vạn Cổ thánh thành, cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh cũng không có cách nào phi hành. Nhưng mà nếu như độ khống chế thân thể và lực lượng đạt tới một độ cao nhất định thì vẫn có thể làm được chuyện ngự không trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.

Khống chế thân thể và lực lượng, đối với Sở Mộ mà nói, không tính là việc khó.

Đâm ra một kiếm, mây mù bắt đầu khởi động. Xuyên vân kiếm thức, kiếm quang sắc bén vô cùng, trong lúc vô thanh vô tức đâm về phía Lam Vũ.

Lam Vũ chỉ cảm thấy quanh thân bỗng nhiên có mây mù khởi động, mang theo lực lực trói buộc, khiến cho động tác của hắn dừng lại một chút. Chợt, một đạo kiếm quang ngưng tụ cao độ trong lúc vô thanh vô tức xuyên qua mây mù bắn tới.

Hàn ý từ tận đáy lòng xuất hiện, Lam Vũ cảm nhận được nguy cơ tới mức tận cùng.

- Băng Lam chưởng.

Gầm lên một tiếng giận dữ, Lam Vũ đánh ra một chưởng. Một bàn tay bằng băng màu xanh cực lớn xuất hiện, giống như được cấu thành từ hàn băng ngàn năm. Vân tay bên trên giống như là sông băng, có thể thấy được một cách rõ ràng.

Bàn tay bằng băng cực lớn khiến cho mây mù chấn động, bị Xuyên Vân kiếm thức đánh trúng.

*****

Bàn tay bằng băng này là một trong những tuyệt học của Lam Vũ, là thuật pháp Băng hệ cận thân. Uy lực cường đại, làm cho máu tươi trong người đối thủ cứng lại, toàn thân đóng băng, chia năm xẻ bảy, ngay cả nguyên thần cũng bị ảnh hưởng.

Băng Lam chưởng này có phạm vi công kích rất rộng, Xuyên vân kiếm thức thì trái lại, nó tập trung vào một điểm, đem tất cả lực lượng ngưng tụ tại một điểm, xuyên qua.

Hai loại công kích, mỗi người một vẻ.

Bàn tay bằng băng màu xanh cực lớn dưới Xuyên Vân kiếm thức bị xuyên thủng. Kiếm quang kia vẫn đâm về phía Lam Vũ, mà bàn tay bằng băng kia cũng không có tán loạn mà vẫn bắn về phía Sở Mộ.

Lực lượng băng hàn lan tràn tới, Sở Mộ cũng không muốn bị đánh trúng như vậy. Xuyên Vân kiếm thức kết thúc, Thiên Trảm kiếm nhanh chóng giơ lên rồi chém xuống.

Trảm Cực kiếm thức.

Một kiếm chém xuống, kiếm quang sắc bén vô cùng, phá nát tất cả mọi thứ cứng rắn, cho dù là băng cứng cũng không nói chơi. Băng lam chưởng bị một kiếm của Sở Mộ chém làm đôi. Rơi xuống hai bên rồi nổ tung. Mặt đất hai bên lập tức bị đóng băng, sau đó còn nhanh chóng lan tràn ra chung quanh.

- Đây là kiếm pháp gì?

Nghi hoặc hiện lên trong lòng Lam Vũ, nhưng rất nhanh lại bị sát ý bao phủ.

Thực lực Lam Vũ rất mạnh, tu vi so với Sở Mộ hơn kém quá lớn.

Trảm Không kiếm thức.

Toái Tinh kiếm thức.

Thiên Trảm kiếm trong tay Sở Mộ, thi triển ra từng chiêu kiếm thức uy lực mạnh mẽ.

Vượt qua Vạn Cổ kiếp, sau khi trở thành cường giả Thánh cấp Vạn Cổ cảnh, uy lực kiếm thức tăng lên trên phạm vi lớn, càng thêm mạnh mẽ.

Sở Mộ cũng mới phát hiện ra, kiếm pháp trên Vạn Kiếm bi lâm trong cấm địa của Chân Thần kiếm tông, nhất là kiếm thức cao cấp, uy lực của nó cũng chỉ có dùng lực lượng Thánh cấp mới có thể thông động ra uy lực mạnh nhất.

Thế nào là lực lượng Thánh cấp?

Kếm hồn Thánh cấp, Kiếm ý Thánh cấp, Kiếm nguyên Thánh cấp...

Có đủ những lực lượng thánh cấp này lại dùng để thôi động kiếm thức, uy lực của nó chỉ có thể dùng hai chữ kinh người để hình dung.

- Hàn Băng chỉ.

Hai tay Lam Vũ liên tục bắn ra từng đạo chỉ mang màu trắng, mang theo hàn ý kinh người bắn về phía Sở Mộ.

Thân ảnh Sở Mộ nhanh chóng di chuyển, tàn ảnh liên tục xuất hiện, tránh đi tưng đạo chỉ mang lạnh lẽo.

Hắn cũng không có thi triển thân pháp Kiếm Khí lưu ảnh.

Thân pháp Kiếm Khí lưu ảnh là một kỹ năng tập hợp giữa thân pháp và bộ pháp do hắn tự sáng tạo ra, rất là cao siêu. Đặc biệt là tu vi đột phá tới Vạn Cổ cảnh, Kiếm Khí lưu ảnh cũng hoàn thiện theo, càng thêm huyền diệu.

Chỉ mang lạnh lẽo như mưa rơi xuống, nhưng không có cách nào làm gì được Sở Mộ.

Càng không có cách nào đánh trúng, Lam Vũ lại càng không cam lòng. Hai mắt hắn đỏ tươi, cả người không ngờ lại mất đi lý trí, chỉ có một suy nghĩ trong đầu đó là giết chết Sở Mộ.

Không ngừng búng ra, từng đạo chỉ mang màu trắng phá không, rậm rạp chằng chịt bắn về bốn phía, lưu lại vô số dấu vết ở trên mặt đất đất đá phía xa. Đóng băng mặt đất, hàn khí lạnh thấu xương.

Trảm Thần kiếm thức.

Lam Vũ chỉ cảm thấy tinh thần mình bị trùng kích, ra tay hơi chút trì trệ. Một đạo kiếm quang kinh người chém giết tới, dọa cho hắn đổ mồ hôi lạnh. Thiếu chút nữa cũng bị chém trúng.

Lam Vũ vừa sợ vừa giận.

Nhưng lúc này Sở Mộ lại thầm nghĩ.

- Quả nhiên sau khi trở thành Kiếm Thánh, Thông Thiên thánh kiếm đã có chút không theo kịp.

Tin rằng mỗi một Kiếm Thánh đều có cảm giác như vậy.

Có lẽ chất liệu của Thông Thiên thánh kiếm rất tốt, có thể chống lại lực lượng của cường giả Thánh cấp rót vào mà không có bị tổn hại. Nhưng mà đối với Kiếm Thánh mà nói, đã rất khó có thể mang tới tăng phúc lực lượng đối với bọn họ. Nếu Kiếm Thánh không có kiếm trong tay không có cách nào phát huy ra toàn bộ thực lực. Nhưng mà có kiếm, nhưng mà không phát huy ra toàn bộ thực lực cũng không khác không có kiếm là bao.

Nhưng mà cũng không phải mỗi một Kiếm Thánh đều có thể có được linh kiếm.

Linh kiếm rất là trân quý.

Trước đó hắn luôn ở trong Huyền Dương giới, chưa từng ra tay chiến đấu, cho nên cũng không rõ ràng lắm sự khác biệt trong đó. Hiện tại gặp cường địch, dưới kịch chiến, Sở Mộ mới phát hiện ra Thiên Trảm kiếm chưa đủ.

Nhất là lực lượng càng cường đại, chỗ chưa đủ của Thông Thiên thánh kiếm càng thêm rõ ràng.

Đã như vậy thì dùng Linh kiếm vậy.

Ý niệm khẽ động, năm ngón tay mở ra, nắm chặt một cái trong hư không. Một thanh kiếm xuất hiện trong tay trái Sở Mộ.

Vĩnh Hằng linh kiếm ở trong tay.

Tuy rằng Thiên Trảm kiếm không có thuận tay giống như trước, nhưng mà Sở Mộ cũng không có thanh linh kiếm thứ hai, cho nên tạm thời cũng chỉ có thể như vậy mà thôi.

Song kiếm thuật triển khai, lực công kích tăng vọt lên. Một kiếm ngăn cản, đón đỡ, một kiếm công kích. Lam Vũ né tránh không ngừng, kiếm cương hộ thể bị cắt, trường bào trên người cũng bị xé nát, thiếu chút nữa đã bị một kiếm đánh trúng.

Lam Vũ vừa sợ vừa giận, vẻ đỏ tươi trong hai mắt rút lui vài phần, khôi phục một chút lý trí.

Liếc mắt nhìn Sở Mộ hai tay đang cầm kiếm, hắn quyết định nhanh chóng, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách với đối phương.

Cơ hồ mỗi một Kiếm Thánh đều là cường giả cận chiến, tuy rằng hắn cũng sử dụng kiếm, cũng luyện kiếm pháp. Nhưng mà hắn không phải là Kiếm Thánh, mà là đồng tu kiếm pháp và thuật pháp. Dùng thuật pháp làm chủ, một thân thực lực chủ yếu ở trên thuật pháp, kiếm pháp chỉ là phụ trợ.

Tuy rằng cũng nắm giữ một ít thuận pháp cận thân, nhưng mà cuối cùng hắn vẫn am hiểu thuật pháp từ xa hơn.

Ưu thế của thuật tu là ở khoảng cách xa.

Tại thuật giới có lưu truyền một câu nói, nắm giữ tốt khoảng cách, không ai có thể địch nổi.

Loại cách nói này tương đối khoa trương, nhưng mà cũng có vài phần sự thực bên trong, nói rõ tầm quan trọng của việc nắm giữ cự ly khoảng cách đối với thuật tu.

Một đạo kiếm quang lạnh lẽo đánh qua, chém thân ảnh Lam Vũ, khiến cho thân ảnh hắn nghiền nát, vô số vụn băng bắn tứ tung. Nhưng hóa ra thứ Sở Mộ chém trúng chỉ là một đạo thân ảnh giả của Lam Vũ.

Vô số vụn băng ẩn chứa uy năng đáng sợ vô cùng, có mục đích bắn về phía Sở Mộ. Mà chân thân của Lam Vũ giống như kim thiền thaost xác, nhanh chóng lùi về phía sau, kiếm thu lại, hai tay kết ấn, hai cái thương bằng băng được ngưng tụ. Trong lúc xoay tròn có uy năng đáng sợ bắn về phía Sở Mộ.

Kiếm quang xẹt qua, tạo thành hình tròn, ngăn cách tất cả vụn băng ở bên ngoài. Một kiếm khác lập tức điểm ra, hai kiếm trải phải điểm trúng phong mang của thương băng, đánh hai hai chiếc thương bằng băng.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)