← Ch.1513 | Ch.1515 → |
Trái lại, nếu có phương pháp tu luyện nguyên thần không tệ, có lẽ vài chục năm là nguyên thần có thể đột phá tới cấp hai.
Sở Mộ không có phương pháp tu luyện nguyên thần, lại được lực lượng tinh thần, thuần dương, quang minh và hắc ám rèn luyện, hiệu quả hết sức rõ ràng, trực tiếp đột phá một đẳng cấp, đạt tới cấp hai đỉnh phong.
Ngay sau đó Thánh thể cũng đạt tới cấp hai, hơn nữa bởi vì Thánh thể hắn cường đại, cho nên Thánh thể cấp hai đủ để so sánh với Thánh thể cấp ba bình thường, thậm chí ở một ít phương diện còn hơn.
Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ, nhưng lại có nguyên thần cấp hai đỉnh phong, Thánh thể có thể so với Thánh thể cấp ba, đây quả thực là chuyện lần đầu xảy ra, nghe mà rợn cả người.
Cũng chính là bởi vì như vậy cho nên Sở Mộ mới có được thực lực cường đại như thế, có thể dùng cấp độ Thánh cấp nhất tinh sơ giai đối kháng với cường giả Thánh cấp ngũ tinh cao giai.
Thực lực của hắn vì cái gì mà như vậy, bản thân Sở Mộ hiểu rất rõ, tuyệt đối không phải là trừ trên trời rơi xuống. Mà là dựa vào năng lực tiên thiên của hắn, kết hợp với cố gắng hậu thiên, trải qua lần lượt nguy hiểm, lần lượt chiến đấu, lần lượt dạo qua bờ vực sinh tử, cuối cùng mới có được thực lực như hiện tại.
Tất cả tuyệt đối không phải là vì may mắn mà có được.
Giống như là một máy móc tinh vi vậy, phải do tất cả linh kiện tạo thành, thiếu một bộ linh kiện trong đó, máy móc không hoàn chỉnh, đương nhiên cũng không có cách nào vận chuyển.
Sau khi thiêu hủy thi thể Lam Vũ, Sở Mộ nhanh chóng rời đi.
- Thiên Trảm kiếm không còn tiện tay như vậy nữa, chỉ có linh kiếm mới có thể phát huy ra đầy đủ thực lực của ta.
Sở Mộ một mặt di chuyển, một mặt thầm nghĩ.
- Muốn thi triển song kiếm thuật thì còn cầm môt thanh linh kiếm.
Vừa suy nghĩ, nhưng Sở Mộ cũng không có buông lỏng cảnh giác. lực lượng thần hồn tràn ngập, trải rộng bốn phía, bất luận một chút dị động nào hắn đều nhận biết được. Trừ phi là cực kỳ kín đáo, vượt qua trình độ cảm giác của lực lượng thần hồn của hắn.
- Linh kiếm thu được từ bên ngoài tuy rằng cũng có thể dùng, nhưng mà cuối cùng so với linh kiếm tự mình thai nghén ra vẫn kém một chút.
- Như vậy chẳng lẽ ta lại một lần nữa thi triển Thần Hoang chủng kiếm thuật?
Suy nghĩ này xuất hiện trong đầu Sở Mộ, không ngừng xoay quanh, Sở Mộ cũng phân tích khả năng trong đó.
Lúc trước, lúc đạt được Thần Hoang kiếm quyết, Thần Hoang chủng kiếm thuật cũng không nói rõ chỉ có thể có một chủng kiếm. Nhưng mà sau chủng kiếm, Sở Mộ hiểu rõ, tốt nhất chỉ có một loại, nếu muốn chủng thứ hai, độ khó rất lớn. Hơn nữa còn nguy hiểm hơn gấp bội, không cẩn thận không chỉ chủng kiếm thất bại, mà ngay cả bản thân hắn cũng bị trọng thương.
Nguyên nhân thất bại, trải qua Sở Mộ cẩn thận phân tích. Không những thân thể phải thừa nhận mà còn có linh hồn.
Tu luyện giả bình thường sử dụng một lần Thần Hoang chủng kiếm thuật, gieo xuống một chủng kiếm, đây là cực hạn bản thân có thể thừa nhận. Cho nên không có cách nào gieo xuống chủng kiếm thứ hai. Nếu không sẽ vượt qua cực hạn thừa nhận, làm cho hậu quả rất là nghiêm trọng.
Sở Mộ phân tích khí lực và tinh thần của mình, cuối cùng hắn xác nhất, dùng năng lực của hắn, gieo xuống thanh kiếm thai thứ hai có tám thành xác suất thành công, đây là ít nhất.
hắn quyết định, chỉ cần có tài liệu phù hợp hắn sẽ thi triển Thần Hoang chủng kiếm thuật, gieo xuống kiếm thai thứ hai. Lại đào tạo nó thành linh kiếm. Hiện tại cứ dùng Thiên Trảm kiếm trước, nhất định cũng dùng lâu không ít. Hoặc là tìm một thanh linh kiếm dùng trước.
Ý niệm này hện lên trong đầu, hắn lại suy nghĩ tới trận chiến với Lam Vũ trước đó.
Một Thánh cấp nhất tinh sơ giai đối kháng với Thánh cấp ngũ giai cao cấp. Áp lực của Sở Mộ không nhỏ, nhất là sau khi Lam Vũ phục dụng Băng cực bí đan, áp lực càng tăng thêm một bước.
Cho dù là như vậy, nhưng dưới song kiếm của Sở Mộ, lại kích phát lực lượng thân thể, cũng có thể đối kháng với Lam Vũ, thậm chí còn chiếm chút thượng phong. Nhưng mà muốn chém giết Lam Vũ lại rất khó.
Thời khắc cuối cùng, đột nhiên Sở Mộ có ý tưởng, sau khi tấn công một phen, quấy rầy tiết tấu của Lam Vũ, lại thi triển bí pháp Kiếm Thần hàng lâm, dẫn theo phong mang tăng lên gấp mười lần trùng kích Lam Vũ, rung chuyển tâm thần của đối phương.
Cường giả phân sinh tử chỉ bằng một ý niệm.
Phong mang gấp mười lần trùng kích, linh kiếm uy lực gấp chục lần. Trảm Đạo kiếm thức, Lam Vũ không có cách nào đối kháng được, bị một kiếm này chém giết.
- Bí pháp Kiếm thần hàng lâm thi triển vào thời khắc mấu chốt có thể phát huy ra hiệu quả không tệ nha.
Sau khi suy nghĩ một lần, Sở Mộ thầm nghĩ.
Ưu thế của bí pháp Kiếm Thần hàng lâm ở chỗ, khi thi triển không cần thời gian. Chỉ cần ý niệm khẽ động là có thể thi triển, vô cùng nhanh chóng. Trước đó lúc Sở Mộ vận dụng đều là khi đối mặt với đối thủ cường đại, không có cách nào đối kháng, làm tăng năng lực lên chiến đấu. Lúc này linh quang lóe lên, hắn mới quấy rầy tiết tấu của Lam Vũ, sau đó đột nhiên thi triển, dùng khí tức phong mang tăng lên gấp mười lần trùng kích, lại thi triển một chiêu tuyệt sát.
- Bí pháp Kiếm Thần hàng lâm tăng phúc lên gấp chục lần, nếu là Thần trang lột xác thành công, sử dụng Thần trang có thể tăng cường gấp hai mươi lần. Nếu như tính cả bí pháp Thần Hoang Quy Nguyên là tăng phúc gấp bốn mươi lần.
Sở Mộ lặng lẽ tính toán.
- Thực lực như vậy cho dù là cường giả Thánh cấp ngũ tinh điỉnh phong ta cũng có thể chém giết. Đối mặt với cường giả Thánh cấp lục tinh sơ giai bình thường, mặc dù không có cách nào chém giết, nhưng mà cũng có thể chống lại một hai, có thể tự bảo vệ mình.
- Hóa ra hiện tại ta đã có thực lực như vậy.
Sở Mộ không khỏi cười nói.
- Bất quá còn chưa đủ cường đại, đường của ta còn rất xa xôi..
Tuy rằng như vậy, nhưng mà dựa vào thực lực bây giờ, Sở Mộ cũng có được vốn liếng lớn hơn, có thể tranh đoạt được thêm cơ duyên.
Cơ duyên cũng có nghĩa là thực lực có khả năng tăng lên, trở nên càng cường đại hơn. Sau khi thực lực cường đại, lại có khả năng đạt thêm được cơ duyên... Đây là một vòng tuần hoàn.
Phạm vi vạn trượng đều nằm trong phạm vi bao trùm của lực lượng thần hồn của Sở Mộ.
Bỗng nhiên, bước chân đang tiến lên của Sở Mộ dừng lại, trên mặt hiện lên vẻ kinh hỉ.
..
- Con sâu cái kiến nhân tộc, gặp được ta là bất hạnh của các ngươi.
Một cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc vung vẩy tám cái xúc tu, giương nanh múa vuốt. Trên cái đầu trụi lụi là hai mắt tràn ngập sát ý.
← Ch. 1513 | Ch. 1515 → |