← Ch.1721 | Ch.1723 → |
Chợt, lưu qang tản ra, một đạo thân ảnh mặc trường bào màu vàng xuất hiện trong mắt mọi người. Hai mắt người này sáng chói như sao, anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng.
- Phong Phi Sa, ngươi tới chậm hơn ta.
Thanh âm của Đồ Thiên Quân vang lên.
Người vừa mới tới chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái, không thèm để ý tới hắn.
- Phong Phi Sa.
- Phong Phi Sa, Lưu Quang Kiếm tinh Phong Phi Sa.
- Ta nhìn thấy bản tôn Lưu Quang Kiếm tinh Phong Phi Sa.
Lại có người hết sức kích động nói. Xem ra hôm nay không những nhìn thấy được Bạch Ngân kiếm tinh Bạch Thần, còn ngoài ý muốn nhìn thấy Đồ Huyết Kiếm tinh Đồ Thiên Quân và Lưu Quang Kiếm tinh Phong Phi Sa.
Thất Vương, Lục tinh thần, Ngũ phủ.
Lưu Quang vương và Huyền Diệu Vương không có thành lập phủ gì, không phải là bọn hắn không có được thực lực kia, mà là bọn hắn không muốn.
Nhưng mà giữa hai người lại có chỗ khác biệt.
Huyền Diệu Vương là người cô độc, độc lai độc vãng. Mà Lưu Quang Vương không chỉ có người truyền thừa mà còn có một đám cường giả thần phục hắn, được một cường giả Thánh cấp cửu tinh cầm đầu. Người này gọi là Lưu Quang Quân, tổng số một trăm người, ở trong Lưu PHóng chi địa cũng là tồn tại vô cùng nổi danh.
Như vậy Lưu Quang kiếm tinh Phong Phi Sa tự nhiên được coi như là thiếu chủ của Lưu Quang Quân.
- Những tinh thần khác có phải cũng sẽ xuất hiện hay không?
Một câu nói vang lên khiến cho mọi người càng thêm chờ mong.
Một phi toa màu vàng, sáng chói cao một thước cách mặt đất, tốc độ cực nhanh.
Trong phi toa, Lâm Bích Nhược điều khiển, Sở Mộ và Tàn Nguyệt kiếm thánh, Bàn Nham kiếm thánh ngồi bên trong.
- Long Thủ sơn cũng có tên là Đồng Thủ Sơn, cả ngọn núi do Thanh đồng cấu thành, tồn tại đã rất nhiều năm.
Bàn Nham kiếm thánh giải thích.
- Chắc hẳn công tử cũng biết, trong Lưu Phóng chi địa, vết nứt không gian trên không trung rất nhiều. Ở đây, thực lực tu luyện giả cho dù có manh hơn nữa thường thường cũng không dám ngự không phi hành, sợ gặp phải vết nứt không gian. Cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong cũng bị xé nứt.
Sở Mộ gật đầu.
- Long Thủ sơn lại là một nơi vô cùng kỳ dị. Không gian ở chỗ Long Thủ sơn vô cùng vững chắc, chưa bao giờ xuất hiện qua vết nứt không gian. Lần này quyết chiến trên Long Thủ sơn, sẽ không bị vết nứt không gian ảnh hưởng.
- Vì sao lại vậy?
Sở Mộ hiếu kỳ hỏi.
- Cụ thể thuộc hạ cũng không quá rõ. Bất quá nghe nói bởi vì kết cấu của Long Thủ sơn tương đối đặc thù, do đó mới tản mát ra một loại lực lượng đặc biệt, cố định không gian bốn phía vững chắc hơn.
Bàn Nham kiếm thánh nói.
- Công tử, theo thuộc hạ được biết. Kỳ thực Long Thủ sơn vốn cao ngàn trượng. Dưới ba trăm trượng là mỏ nguyên thạch Thanh Đồng. Vị trí ba trăm trượng là Thanh Đồng thạch. Trên ba trăm trượng là Thanh Đồng. Càng lên trên thì càng ngày càng tinh thuần. Trong vòng mười trượng đầu tiên từ trên xuống dưới nghe nói đã hóa thành Đồng Tinh.
Tàn Nguyệt kiếm thánh nói.
- Đồng tinh?
Sở Mộ kinh ngạc không thôi.
Đồng tinh là tinh hoa của Đồng, là tinh hoa thuần túy, vô cùng khó có được. Giá trị của nó xa xỉ hơn Thanh Đồng vô số lần.
- Đúng vậy a. Mười trượng trên cùng, mỗi một trượng đều là Đồng tinh thuần túy, cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong dùng một kích toàn lực đánh vào cũng không tổn hao một chút nào.
Đồng tinh thuần túy, trình độ cứng rắn của nó còn hơn Bạch Ngân thạch.
Đáng tiếc là thứ như Đồng Tinh này vô cùng cứng rắn, cơ hồ khó có thể tìm được hỏa diễm nào có thể nung nó nóng chảy cho nên cũng khó có thể rèn được thành kiếm khí gì. Nhưng mà có một ít Chú Kiếm Đại Tông sư nghĩ ra biện pháp, để cho một ít bột phấn Đồng tinh vào trong Chú kiếm, tăng độ cứng của kiếm khí lên.
Bất quá coi như là cường giả Thánh cấp cửu tinh cũng khó có thể phá hỏng một chút Đồng tinh nào để đúc kiếm. Bởi vậy, mỗi một thanh kiếm khí có dung nhập bột phấn Đồng tinh đều có giá trị cực cao.
- Vì sao Long Thủ sơn kia lại biến thành chín trăm chín mươi chín trượng?
Sở Mộ hỏi.
- Tục truyền, rất nhiều năm trước đã từng có hai cường giả chiến một trận ở Long Thủ sơn. Đó là một hồi đại chiến vô cùng kịch liệt, từ dưới Long Thủ sơn kịch chiến lên trên cao, lên thẳng đỉnh Long Thủ sơn. Cuối cùng hai người phá hủy một trượng Đồng tinh tinh khiết kia, khiến cho Long Thủ sơn vốn ngàn trượng đột nhiên thiếu đi một trượng, biến thành chín trăm chín mươi chín trượng.
- Là dạng cường giả gì vậy?
Sở Mộ khiếp sợ.
- Chẳng lẽ là Thất vương?
- Không, không phải là Thất vương, mà là hai Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp.
Sở Mộ gật gật đầu.
Đồng tinh tinh khiết có thể chịu một kích toàn lực của Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong mà không tổn hại một chút nào. Nhưng mà lực công kích của Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp còn mạnh mẽ hơn Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong rất nhiều. Trên thực tế lại là hai Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp toàn lực chiến đấu cho nên một trượng đồng tinh tinh khiết kia bị phá hủy cũng không có gì là kỳ quái.
- Tục truyền, một ít kiếm khí cường đại nổi danh trong hậu thế cũng là dung nhập một ít bột phấn đồng tinh bị đánh nát lúc ấy rèn luyện mà thành. Chỉ là nhiều năm trôi qua, những kiếm khí cường đại kia không biết đã chạy đi đâu.
Bàn Nham kiếm thánh nói, ngữ khí có chút hâm mộ, mơ ước.
Những kiếm khí kia tuy rằng không phải là Linh kiếm, nhưng mà so với linh kiếm tầm thường còn cứng hơn, sắc bén hơn.
Phi toa màu vàng dừng lại mấy ngàn thước trước Long Thủ sơn, không phải là không muốn tới gần hơn một chút nữa, mà là không thể. Bởi vì dưới Long Thủ sơn có vô số người tạo thành từng vòng vây quanh, không thể ních thêm được.
Khi bốn người Sở Mộ từ trên Phi toa đi xuống, nhìn thấy một màn trước mắt, bốn người có chút kinh ngạc.
Đây đâu phải là Long Thủ sơn hoang vu, rõ ràng giống như một phiên chợ a.
Không có biện pháp, người nghe được tin tức chạy tới càng ngày càng nhiều, mà chính chủ còn chưa có tới đủ. Dưới tình huống đông đúc như vậy, bắt đầu có người bày quầy bán hàng ở đây. Một mặt là giết thời gian, một mặt là cũng muốn nhìn xem có thể bán một ít đồ hay không. Cũng muốn kiếm một ít Tội dân chi tâm.
Có quầy hàng đầu tiên, tự nhiên sẽ xuất hiện quầy thứ hai, quầy thứ ba. Càng ngày càng nhiều, dần dà hình thành một cái chợ.
Nhưng mà người bầy quầy bán hàng trên cơ bản đều là những người tu vi yếu kém. Ví dụ như là một ít Thánh cấp trung giai và một số ít Thánh cấp cấp thấp, cũng có một ít Thánh cấp bát tinh.
*****
- Người sao còn chưa tới? Không phải là sợ không dám tới đó chứ?
- Đúng vậy, Lục đại tinh thần đều tới, cái giá của Sở Mộ kia quả thực rất lớn nha.
- Nói không chừng người này thực sự sợ hãi, không dám tới.
- Không dám tới cũng không sao, dù sao đối thủ của Sở Mộ là Bạch Ngân kiếm tinh a. Dù sao cũng ta đã nhìn thấy bản tôn của Lục đại tinh thần, chuyến đi này cũng coi như không tệ.
Mang theo Lâm Bích Nhược, Tàn Nguyệt kiếm thánh và Bàn Nham kiếm thánh. Sở Mộ đi qua đám người, nhanh chóng đi tới Long Thủ sơn.
Bỗng nhiên có một tia ánh mắt giống như vượt qua thời không, rơi vào trên mặt Sở Mộ.
- Rốt cuộc ngươi cũng tới.
Chủ nhân của ánh mắt mở miệng, thanh âm lạnh nhạt, lại kinh động vô số người.
Bởi vì người mở miệng đúng là Bạch Ngân kiếm tinh trong Lục đại tinh thần, là một trong hai nhân vật chính lần này.
Người có thể khiến cho hắn mở miệng như vậy là ai?
Chính là nhân vật chính thứ hai lần này, Sở Mộ.
- Sở Mộ tới.
- Ở đâu? Cho ta xem một chút.
- Đó, chính là hắn.
- Ồ, lớn lên rất bình thường. Hoàn toàn không có cách nào so sánh với Bạch Ngân kiếm tinh của ta a.
Một nữ tu bĩu môi nói.
Quả thực nếu luận tướng mạo, Sở Mộ không bằng Bạch Thần.
Nhưng mà Tu luyện giới cũng không phải là nơi nhìn tướng mạo, không có thực lực, cho dù lớn lên anh tuấn, dễ nhìn thì cũng chỉ có thể mang tới tai họa mà thôi.
Bỏ qua người khác chỉ trỏ, Sở Mộ bước đi, đón ánh mắt của Bạch Thần, không sợ hãi chút nào.
Lúc này Lục Đại tinh thần đều đứng ở sườn Long Thủ sơn, cách mặt đất trăm trượng, từ trên cao nhìn xuống, có thể nhìn thấy rõ tất cả.
Lúc Sở Mộ xuất hiện, bọn hắn cũng đã chú ý tới. Chỉ là bọn họ cũng không biết đó là nhân vật chính lần này cho nên mới không có chú ý. Nhưng mà sau khi nghe lời nói của Bạch Thần, bọn hắn lập tức kịp phản ứng, ánh mắt lần nữa nhìn vào người Sở Mộ.
Tinh mang bức người, phảng phất như muốn nhìn thấu Sở Mộ vậy.
Bị Lục đại tinh thần cùng lúc nhìn vào, loại áp lực vô hình này không cần phải nói. Sở Mộ có thể cảm nhận được rõ ràng. Mà ba người sau lưng Sở Mộ hơi bị liên lụy, lập tức cảm giác được áp lực đại tăng, giống như bị xuyên thủng, bị nhìn thấu. Mồ hôi lạnh từ trên trán toát ra, căn bản không có cách nào tiếp tục cất bước đi lên.
Đón ánh mắt của Lục đại tinh thần, bộ pháp của Sở Mộ ổn định, tốc độ đều đều, không thay đổi chút nào.
Từng bước một đi lên trên Long Thủ sơn.
Từng bước một đi lên trên, Sở Mộ có thể cảm nhận được cỗ khí tức kỳ lạ kia. Trở nên càng lúc càng nồng nặc, thân thể dưới cỗ khí tức kia bị ảnh hưởng, trở nên càng ngày càng nặng nề.
Nhưng mà loại nặng nề này đối với Sở Mộ mà nói không có ảnh hưởng gì, cho dù là Thánh cấp trung giai tầm thường cũng hoàn toàn có thể chống cự loại khí tức này, không bị ảnh hưởng.
Cảm giác của Sở Mộ so với tu luyện giả tầm thường còn nhạy bén hơn nhiều. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng khí tức biến hóa, cảm nhận được không gian bốn phía, bởi vì cỗ khí tức này tồn tại, ảnh hưởng mà trở nên càng thêm vững chắc.
- Đây là lực trường đặc thù của Long Thủ sơn.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Cứ như vậy tăng lên, nếu như lên tới đỉnh cao chín trăm chín mươi chín trượng, không biết sẽ cường đại tới mức nào a.
Trong hoàn cảnh này chiến đấu với một yêu nghiệt cường đại một trận sẽ thoải mái bực nào. Nghĩ tới đây, máu tươi của Sở Mộ dường như muốn sôi trào.
Ánh mắt lục đại tinh thần mang tới áp lực, nhưng mà không khiến cho hắn lui bước, ngược lại bước chân còn càng thêm kiên định.
Mà Sở Mộ cũng liếc mắt đảo qua, đem cái gọi là Lục đại tinh thần nhìn qua một lượt.
Trừ Bạch Thần trước đó hắn từng gặp ra, năm người khác đều là lần đầu tiên nhìn thấy. bất quá hình tượng của bọn hắn Sở Mộ đã nghe nói qua, cho nên chỉ mới liếc mắt đã nhận ra.
Thân thể cao lớn cường tráng, đôi mắt hổ, nhìn qua đã thấy là người hung mãnh, bá đạo, đây chính là Đồ Huyết kiếm tinh Đồ Thiên Quân, thiếu chủ Đồ Huyết phủ. Sở Mộ có thể nhìn ra được Thánh thể của người này rất là mạnh, ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ. Có lẽ đẳng cấp Thánh thể còn hơn hắn. Tu vi của đối phương là Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ giai. Xem ra là thấp nhất trong Lục đại tinh thần. Nhưng mà Thánh thể lại mạnh nhất khiến cho thực lực người này cũng vô cùng mạnh mẽ.
Một người mặc áo đen, khóe miệng nở nụ cười tà, hai mắt đen kịt mà thâm thúy, toàn thân tà khí chính là thiếu chủ Hắc Ma phủ, Hắc Ma kiếm tinh Hắc Tuyệt.
Người mặc trường bào màu tím, trên trường bào có long văn màu vàng, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, tràn ngập vẻ cương dương. Nhìn qua không cường tráng bằng Đồ Thiên Quân, nhưng mà lại khiến cho người ta cảm thấy thập phần tráng kiện. Đây chính là thiếu chủ Trảm Long phủ, Trảm Long Kiếm tinh Long Thí.
Một người mặc trường bào màu xanh bó sát thân thể, bên ngoài y phục có một tầng lụa mỏng bao trùm, làm lộ rõ thân thể lồi lõm mê người. Trên mặt cũng đeo khăn che mặt màu xanh, che khuất dung nhan. Nhưng mà đôi mắt lộ ra kia lại vô cùng đặc biệt, đồng tử dường như có một tầng quang mang màu xanh nhạt bao phủ. Người này là một nữ nhân, thiếu chủ Thanh Sát phủ, Thanh Sát kiếm tinh Nhan Thanh Nhã.
Nhan Thanh Nhã đúng là nữ nhân duy nhất trong Lục đại tinh thần. Trên thực tế Thanh Sát vương cũng là nữ nhân, từ xưa truyền thừa xuống tới nay cũng chỉ có thể là nữ nhân mà thôi.
Một người cuối cùng thân mặc trường bào màu vàng, hai mắt sáng chói như ngôi sao, thân thể có chút thon gầy, nhìn qua đã khiến cho người ta có một loại cảm giác vô cùng linh động. Đứng ở đó lại có chút phiêu hốt bất định. Đây chính là thiếu chủ Lưu Quang Quân, là Lưu Quang kiếm tinh Phong Phi Sa, người truyền thừa của Lưu Quang vương.
Lục đại tinh thần khác nhau, nhưng mà đều có một điểm giống nhau. Đó là rất dễ khiến cho người ta chú ý. Rất là xuất sắc, ném vào trong đám người sẽ lập tức trở thành tiêu điểm, trở thành trung tâm.
Bọn hắn giống như ngôi sao, tản mát ra quang mang và nhiệt lượng, quang mang sáng chói, vô cùng chói mắt. Chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy được.
Chung quanh trở nên yên tĩnh, vô số người quan sát đều ngậm miệng lại, ánh mắt mang theo vẻ nóng bỏng nhìn vào Lục Đại tinh thần, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
*****
Chỉ cần nhìn vào hành động đón ánh mắt từ Lục đại tinh thần của Sở Mộ đã biết rõ Sở Mộ không phải là người tầm thường.
Từng bước một, Sở Mộ đi lên trên, tất cả ánh mắt đều tập trung lên trên người Sở Mộ. Giờ khắc này, hắn vạn chúng chú mục.
Rất nhanh Sở Mộ đã đi lên được trăm trượng, ngang hàng với Lục đại tinh thần.
Ánh mắt mọi người cũng di chuyển theo thân thể Sở Mộ.
Trong không khí dường như có thứ làm cho người ta khẩn trương, khiến cho hô hấp người ta cảm thấy áp lực.
Xa xa, một đám cường giả Thánh cấp cửu tinh cũng nhìn vào. Bọn họ là cường giả thế hệ trước, đặc biệt đến xem cuộc chiến.
- Sở Mộ này tuy rằng tu vi kém hơn Bạch Thần, nhưng mà khí thế lại không kém hơn chút nào.
- Thực là một thiên tài yêu nghiệt, thiên phú của hắn đoán chừng không kém hơn Lục đại tinh thần.
- Đáng tiếc a. Hiện tại hắn vẫn còn yếu chút, tu vi Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên trung kỳ, cuối cũng cũng không có cách nào so sánh với Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên trung kỳ.
Đám Thánh cấp cửu tinh này nghị luận.
Khi Sở Mộ ngang hàng với Lục đại tinh thần, Bạch Thần lần nữa mở miệng, thanh âm lạnh nhạt truyền vào trong tai mỗi người.
Dứt lời, Bạch Thần hóa thành một đạo quang mang màu bạc, dùng tốc độ khiến cho người ta khiếp sợ, nhanh chóng phóng lên đỉnh núi.
- Vậy thì nhìn xem ngươi nhanh hay là ta nhanh hơn.
Sở Mộ mỉm cười, trong nháy mắt Bạch Thần khởi hành hắn cũng khởi hành.
Sưu một tiếng, thân thể hắn giống như hóa thành một thanh kiếm, trực tiếp xé rách không trung, tốc độ kinh người, nhanh chóng phóng lên trên đỉnh. Tốc độ kia không ngờ lại không kém hơn Bạch Thần.
- Thật nhanh.
- Sao Sở Mộ kia lại nhanh như vậy chứ?
Không cần lo lắng tới vết nứt không gian cho nên có thể bày ra tốc độ chính thức của mình.
- Ta cũng đi lên chơi theo chút.
Đồ Thiên Quân cười hắc hắc, nâng chân lên rồi mạnh mẽ đạp xuống mặt đất.
Phanh một tiếng, thanh thế kinh người chấn động, dưới chân hắn giống như có tầng tầng lớp lớp gợn sóng khuếch tán ra. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ không gì so bì nổi bộc phát, thôi động thân thể Đồ Thiên Quân khiến cho hắn lập tức giống như mũi tên rời cung. Dùng tốc độ kinh người, cơ hồ dán chặt lấy sơn thể của Long Thủ sơn mà phóng lên trên.
Thiếu một chút, chỉ thiếu một chút là có thể truy cản kịp Sở Mộ và Bạch Thần.
Trong nháy mắt khi Đồ Thiên Quân khởi hành, Long Thí không nói một lời, bước ra một bước, thân như giao long xuất hành. Hắc Tuyệt thì cười hắc hắc, hóa thành một đạo lưu quang màu đen, giống như là một cơn lốc màu đen cuốn lên trên. Phong Phi Sa thì không thấy bất luận động tác gì, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang màu vàng. Thân thể Nhan Thanh Nhã thoáng lên, hóa thành một làn khói xanh, giống như bị gió thổi lên trên đỉnh.
Lục đại tinh thần đều ra chiêu.
Trong Thất vương, luận thực lực đều không sai biệt lắm. Nhưng mà nếu nói thứ am hiểu lại không giống nhau.
Nếu như nói Thánh thể cường đại cự nhiên là Đồ Huyết vương của Đồ Huyết phủ. Mà nếu như nói tốc độ thì Lưu Quang vương hơn.
Với tư cách là người truyền thừa của thất vương, trong Lục đại tinh thần. Người có tốc độ nhanh nhất cũng là Lưu Quang kiếm tinh Phong Phi Sa.
Lúc này, chỉ sau hai tức, Phong Phi Sa trực tiếp siêu việt bốn tinh thần khác, đuổi theo Sở Mộ và Bạch Thần.
Phong Phi Sa nhanh chóng tới gần Sở Mộ và Bạch Thần.
Trong thất vương, luận tốc độ tuyệt đối, người bài danh thứ hai chính là Bạch Ngân vương, cho nên Bạch Thần này cũng được truyền thừa lại bản lĩnh của hắn.
Cảm nhận được những tinh thần khác đuổi theo, cũng cảm nhận được sự uy hiếp của Sở Mộ trên phương diện tốc độ. Bạch Thần tăng tốc, bỗng nhiên tăng lên ba thành, dùng tốc độ kinh người nhanh chóng phóng lên trên.
Bạch Thần tăng tốc, Sở Mộ cũng tăng tốc theo.
Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, càng đi lên trên lực trường đặc thù của Long Thủ sơn càng thêm rõ ràng. Càng cường đại hơn thì hư không chung quanh càng thêm vững chắc, lực trói buộc cũng càng thêm rõ ràng. Mỗi khi bước ra một bước, lực lượng tiêu hao đều đang dần dần tăng lên.
Luận tu vi, Sở Mộ không bằng Bạch Thần. Luận chất lượng kiếm nguyên cũng có chút chênh lệch với Bạch Thần. Dù sao công pháp tu luyện Bạch Ngân vương truyền thừa mặc dù không có cách nào so sánh với Thần Hoang kiếm quyết, nhưng mà cũng không kém quá lớn.
Thậm chí Bạch Ngân vương còn am hiểu tốc độ, tốc độ của Bạch Thần tự nhiên cũng rất nhanh.
Lúc này muốn đuổi theo Bạch Thần, Sở Mộ phải đồng thời vận dụng kiếm nguyên và lực lượng khí lực.
Hắn đã hợp nhất, đồng thời hoàn toàn nắm giữ kỹ xảo khí lực. Có thể đem lực lượng kiếm nguyên kết hợp hoàn mỹ với lực lượng khí lực, sinh ra hiệu quả lớn nhất.
Dưới cơ bắp chấn động, thôi động không khí sau lưng, làm cho Sở Mộ tiến lên nhanh hơn.
Rất nhanh Sở Mộ và Bạch Thần đã vượt qua ba trăm trượng. Vừa qua ba trăm trượng, lực lường bên trên thoáng cái tăng lên rõ ràng. Ảnh hưởng hai người phải chịu càng thêm rõ ràng.
Dưới ba trăm trượng Long thủ sơn là mỏ quặng Thanh Đồng, mà trong phạm vi ba trăm trượng là Thanh Đồng thạch.
Thanh đồng thạch khác với Thanh đồng quặng thô. Có thể nói, Thanh đồng thạch chính là kết quả sau khi tinh luyện Thanh Đồng quặng thô một lần. So với Thanh Đồng quặng thô càng thêm thuần túy.
Bất quá cho dù như vậy, Sở Mộ và Bạch Thần cũng nhanh chóng điều chỉnh được, cũng không có bị ảnh hưởng quá nhiều
Phong Phi Sa phóng theo hai người, cũng chỉ còn kém hai người một đường. Hơn nữa còn nhanh hóng tới gần.
Phong Phi Sa cất bước muộn hơn một chút, nhưng tốc độ lại là thứ hắn am hiểu nhất.
Đảo mắt, Phong Phi Sa đã đuổi kịp hai người Sở Mộ và Bạch Thần, sánh vai cùng hai người.
Sau đó Phong Phi Sa lại muốn vượt qua hai người.
Lần này là quyết đấu giữ Bạch Thần và Sở Mộ, mà không phải là quyết đấu với những người khác. Phong Phi Sa làm như vậy hiển nhiên không có đặt Sở Mộ và Bạch Thần vào trong mắt.
Nhưng mà hết lần này tới lần khác cũng không thể làm gì được. Nguyện ý nể tình thì nể tình, không nể tình thì cũng không có cách nào, bởi vì mặt mũi là thứ tự mình kiếm được.
Giữa Lục đại tinh thần, thực lực sàn sàn nhau. Từ trước tới nay không có phân ra cao thấp mạnh yếu, cho nên cũng không có bài danh gì.
Giữa sáu người cũng không thể nói là có giao tình gì. Bởi vì bọn họ là đối thủ, không ai phục ai. Ai cũng muốn đè người khác xuống, áp đảo mọi người.
*****
Trên thực tế, đừng nhìn quan hệ thất vương hiện tại dường như không tệ. Năm đó bọn hắn cũng cạnh tranh nhau như thế này. Bất luận là ở phương diện nào có thể tranh giành cao thấp được bọn hắn đều cạnh tranh. Kỳ thực Thất vương hiện tại cũng cạnh tranh. Chỉ có điều vốn là cạnh tranh bề ngoài, trong sáng như thế này lại chuyển thành âm thầm cạnh tranh.
Cạnh tranh giữa Lục đại tinh thần là kéo dài cạnh tranh giữa Thất vương.
Từng đời từng đời truyền thừa xuống, vẫn còn tiếpt ục cạnh tranh, chưa bao giờ phân ra thắng bại cao thấp.
Bị Phong Phi Sa siêu việt, vẻ mặt Bạch Thần không thay đổi, hắn chỉ cố gắng tăng tốc, kích phát tiềm lực của mình. Phong Phi Sa làm như vậy hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn. Cho nên chỉ có kích phát tốc độ ra nhanh hơn, truy cản kịp đối phương, tranh thủ đuổi kịp và vượt qua.
Về phần Sở Mộ cũng không có tức giận, đối thủ của hắn là Bạch Thần, mà không phải là Phong Phi Sa. Bởi vậy trên phương diện tốc độ bị Phong Phi Sa vượt qua, Sở Mộ cũng không có cảm thấy khó chịu. Bởi vì hắn nhìn ra được, Phong Phi Sa nhằm vào Bạch Thần, mà không phải là hắn.
Chỉ là tốc độ của Bạch Thần lại lần nữa tăng lên. Tốc độ của Sở Mộ cũng tăng lên theo. Có thể nói, Bạch Thần dùng hết toàn lực, Sở Mộ cũng dùng hết toàn lực.
Lúc này đã lướt qua phạm vi ba trăm trượng.
Bên trên ba trăm trượng là Thanh Đồng. Thanh đồng là thứ được luyện ra từ Thanh Đồng thạch, độ tinh khiết mười phần.
Lực trường lại lần nữa tăng lên. Lúc này Phong Phi Sa đang dẫn đầu, tốc độ bỗng nhiên hạ thấp đi không chỉ ba thành. Sau đó Sở Mộ và Bạch Thần tiến vào, tốc độ cũng hạ đi ba thành. Bởi vì lực trói buộc của lực trường ở khoảng cách này đã tăng lên rất lớn.
Sau đó là tứ đại tinh thần khác cũng tiến vào phạm vi trên ba trăm trượng. Tốc độ lập tức bị ảnh hưởng, tối thiểu cũng hạ thấp ba thành.
- Trên ba trăm trượng lại vẫn có thể bảo trì tốc độ như vậy, thực đáng sợ.
- Lục đại tinh thần không hổ là Lục đại tinh thần a. Yêu nghiệt kiệt xuất nhất.
- Lục đại tinh thần này có biểu hiện như vậy cũng không có gì là lạ. Càng khiến cho ta kinh hãi chính là Sở Mộ kia. Tu vi hắn thấp nhất, còn không vào Thánh cấp cao giai, nhưng mà tốc độ lại không dưới Bạch Thần
- Quá kinh người, hắn có phải là người truyền thừa ẩn giấu của Huyền Diệu vương hay không?
Một cường giả Thánh cấp cửu tinh bỗng nhiên suy đoán, mọi người lập tức giật mình.
- Người truyền thừa của Huyền Diệu Vương?
- Có khả năng này a.
- Từ trước tới nay ta chưa từng nghe nói Huyền Diệu vương có người truyền thừa gì. Chẳng lẽ thực sự là ẩn giauasp?
- Trừ giải thích này ra dường như không có cách nào giải thích được lai lịch của người này.
- Nghe nói người này là từ bên ngoài tới.
- Hơn phân nửa là tin vịt. Dùng thiên phú của người này, nếu như là bên ngoài, sao lại muốn tới nơi này cơ chứ?
Lai lịch của Sở Mộ bị người ta nhắc tới, lập tức có hai loại nhân định. Một loại coi Sở Mộ là yêu nghiệ từ bên ngoài tới. Một loại là người truyền thừa ẩn giấu của Huyền Diệu vương.
Sau một thời gian ngắn, Phong Phi Sa là người đầu tiên tiến vào chín mươi chín trượng cuối cùng. Sau đó là Bạch Thần và Sở Mộ.
Chín mươi chín trượng cuối cùng đã bắt đầu hóa thành Đồng tinh, càng lên cao độ tinh thuần càng cao. Lúc này mỗi một lần lên cao một trượng, độ tinh khiết càng cao. Lực trường phát ra cũng ngày càng cường đại, trói buộc đối với bọn họ cũng càng thêm rõ ràng.
Ưu thế của Phong Phi Sa bắt đầu bị suy yếu.
Lưu Quang Vương am hiểu tốc độ nhát, tốc độ tuyệt đối. Phong Phi Sa truyền thừa được điểm này, nhưng mà dưới lực lượng đặc thù ở Long Thủ sơn, tốc độ tuyệt đối đã bị áp chế hết sức rõ ràng. Thân thể không đủ cường đại thì độ khó chống cự càng lớn.
Lưu Quang Vương từ trước tới nay không am hiểu Luyện thể nhất đạo, Phong Phi Sa không am hiểu.
Tốc độ tuyệt đối của Bạch Thần không bằng Phong Phi Sa, luyện thể lại không bằng Đồ Thiên Quân. Nhưng mà vẫn còn hơn Phong Phi Sa.
Một vòng quang mang màu bạc lưu chuyển dưới da Phong Phi Sa, như ẩn như hiện, không ngờ lại triệt tiêu một bộ phận của lực trường do Đồng tinh phát ra. Lúc này hắn không có bị áp chế rõ ràng như Phong Phi Sa, tốc độ tăng lên, dần dần tới gần Phong Phi Sa.
Một thân cơ bắp của Sở Mộ cũng chấn động nhanh chóng, sinh ra từng đạo lực lượng mạnh mẽ. Lực lượng kia trùng trùng điệp điệp chấn động, trùng kích hư không trong cơ thể. Không ngờ trên phương diện nhất định lạ bài trừ cỗ lực lượng kia.
Dưới bài xích, lực cản mà Sở Mộ phải chịu rõ ràng đã giảm đi một ít. Tốc độ của hắn cũng tăng lên, không kém hơn Bạch Thần một chút nào. Tới gần Phong Phi Sa.
Phong Phi Sa có thể cảm giác được hai người sau lưng tới gần. Tự nhiên hắn cũng không muốn để cho đối phương truy cản kịp mình. Chỉ là hắn am hiểu nhất là tốc độ tuyệt đối, bất luận là tốc độ ra tay hay là tốc độ thân pháp đều là tốc độ. Chỉ là hắn vẫn không có biện pháp nào triệt tiêu hoặc là bài xích lực trường của Đồng tinh.
Bạch Thần và Sở Mộ đều đuổi tới, tiếp đó nhanh chóng vượt qua Phong Phi Sa.
- Tiến vào chín mươi chín trượng cuối cùng, tốc độ không ngờ lại vẫn có thể nhanh được như vậy.
- Không hổ là lục đại tinh thần a.
Sự huyền diệu của Long Thủ sơn rất nhiều người đều tự mình thể nghiệm qua, đối với Thánh cấp thất tinh tầm thường mà nói, một khi bước vào độ cao ba trăm trượng đã cảm thấy được áp lực lớn lao. Lại càng không cần phải nói tới chín mươi chín trượng cuối cùng, đó quả thực là cất bước gian nan.
Mà Thánh cấp bát tinh cũng không có dễ dàng hành động như vậy. Duy chỉ có đạt tới cấp độ Thánh cấp cửu tinh mới có thể thông thuận thong dong.
Hiện tại Lục đại tinh thần đều tiến vào độ cao chín mươi chín trượng, mỗi một người tuy rằng tốc độ bị ảnh hưởng, nhưng mà vẫn chạy đi. Mà Sở Mộ không ngờ lại không thua kém một chút nào. Thậm chí giữa hắn và Bạch Thần còn ngươi truy ta đuổi, ta vượt nguôi đuổi.
Lúc thì Bạch Thần vượt lên trên đầu. Trong chốc lát lại là Sở Mộ vượt lên đầu. Về phần Phong Phi Sa đã bị hai người vượt qua. Hơn nữa còn vượt qua chừng một trượng.
Tốc độ tuyệt đối mặc dù nhanh, nhưng mà ở phương diện đối kháng với áp lực bên ngoài, thủ đoạn của Phong Phi Sa lại không bằng hai người Sở Mộ.
Trong hoàn cảnh như vậy đối với tốc độ của Phong Phi Sa cũng là một loại trói buộc.
- Ai có thể leo lên đỉnh trước?
- Còn phải nói sao? Tất nhiên là Bạch Thần rồi.
← Ch. 1721 | Ch. 1723 → |