← Ch.1735 | Ch.1737 → |
Quang mang màu bạc bị phá vỡ, giống như cực quang từ thiên ngoại. Trong thanh âm sắc bén xuyên thủng hư vô. Những nơi nó đi qua, trong hư không có vô số gợn sóng lan tràn ra chung quanh, gột rửa bát phương.
Trọn vẹn có ba đạo quang mang màu bạc từ các góc độ khác nhau bắn tới. Tốc độ nhanh tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Bước chân Sở Mộ rời đi, thân thể lắc lư, dùng phương thức không thể tưởng tượng nổi uốn lượn, chuyển hướng, tránh đi quang mang màu bạc công kích. Một kiếm đâm ra, đâm rách hư không, trong mây mù có kiếm quang ngưng tụ, vô thanh vô tức, không gì không phá.
Xuyên Vân.
Tiếng phốc phốc vang lên, kiếm quang sắc bén vô cùng ngay lập tức xuyên thủng ngực một đầu Ngân Giác hung yêu, vừa vặn xuyên thủng tâm hạch của nó.
- Lực phòng ngự thật kinh người.
Sở Mộ thầm nghĩ, may mà một kiếm này hắn đã xuất ra tám phần lực, nếu không khó có thể phá vỡ được.
Một cỗ lực lực tâm hạch nồng đậm, tinh thuần, vô hình lập tức lan tràn ra, bị Sở Mộ nhanh chóng hấp thu vào trong kinh mạch. Tâm hạch chi lực giống như nước chảy, rót vào trong đan điền, chuyển hóa thành Thần Hoang kiếm nguyên.
Móng vuốt sắc bén, quang mang lạnh lẽo xé rách không trung. Trong tiếng xoẹt xoẹt mang theo sát cơ khiến cho lòng người kinh hãi, lạnh mình, thảm thiết tuyệt luân, lại tràn ngập vẻ hung hãn bá đjao.
- Nhân tộc, chết đi.
Thanh âm tối nghĩa, chói tai mà quái dị vang vọng, giống như đao kiếm đang va chạm với nhau vậy.
Tả hữu giáp công, bốn cái móng vuốt sắc bén huyễn hóa thành vô số đạo, chồng chất lên nhau, phong tỏa thiên địa, đoạn tuyệt tất cả đường lùi của sm
Hung yêu có được trí tuệ, thân thể cường đại, tốc độ nhanh, lực phòng ngự lại kinh người. Hơn nữa lại có thêm năng lực tự lành đáng sợ cùng sinh mệnh lực ương ngạnh vô cùng. Chùm quang mang từ trong con mắt thứ ba của bọn chúng bắn ra có uy lực kinh người. Móng vuốt lại sắn bén vô song, có thể sánh ngang với phong mang của Thông Thiên thánh kiếm.
Một loại sinh vật như vậy, cấp độ tính mạng không biết đã vượt qua nhân loại bao nhiêu.
Nếu như cùng cấp một chọi một, nhân tộc hoàn toàn không phải là đối thủ của Hung yêu.
Đánh bại, chém chết hung yêu, thường thường phải dùng thực lực cường đại hơn chúng mới được.
Mặt khác, so với hung yêu, nhân tộc có một điểm khác chiếm ưu thế, đó chính là kiếm pháp. Các loại kiếm pháp uy lực cường đại, cao thâm mạt trắc. Mà phương thức chiến đấu của hung yêu thì rất trực tiếp, không có quá nhiều kỹ xảo gì đáng nói.
Nhưng mà trải qua ngàn năm, Kiếm Thánh lần lượt tiến vào đây. Hung yêu nhất tộc vốn có trí tuệ, phương diện kỹ xảo đã dần dần tăng lên. Kỹ xảo của Thiết Giác hung yêu tăng lên không ít, nhưng mà kỹ xảo của Ngân Giác hung yêu so với trước đó còn mạnh hơn rất nhiều lần.
Móng vuốt sắc bén của hai đầu Ngân giác hung yêu trải rộng bốn phía, phong tỏa hư không. Kỹ xảo không ngờ lại đạt tới tình trạng vô cùng cao minh. Nếu như đổi lại là cường giả Thánh cấp cửu tinh trung giai, thậm chí là cường giả Thánh cấp cửu tinh cao giai. Dưới công kích như vậy hơn phân nửa sẽ phải chết. Nhưng mà kỹ xảo của Sở Mộ lại còn cao minh hơn, thực lực càng cường đại hơn.
Hóa chuyện không có khả năng thành chuyện có khả năng. Thân thể giống như hóa làm một làn khói nhẹ, xuyên qua vô số trảo ảnh trùng trùng điệp điệp.
Hai mắt của hai đầu Ngân giác hung yêu trừng lớn, vô cùng khiếp sợ.
Khó có thể tưởng tượng ra một nhân loại khí tức tản mát ra chỉ tương đương với Thiết Giác hung yêu này lại mạnh như vậy. Không chỉ có dùng một kiếm giết chết một đầu Ngân giác hung yêu, mà còn có thể né tránh dưới sự vây công của hai đầu Ngân giác hung yêu bọn chúng.
Loại kỹ xảo dùng trảo này Hung yêu nhất tộc bọn chúng trải qua vô số lần nghiên cứu, thử nghiệm mới sáng tạo ra. Tạo ra một loại kỹ xảo coa minh. Một khi thi triển, trực tiếp phong tỏa không gian bốn phía, làm cho không ai có thể né tránh, chỉ có thể ngạnh kháng. Mà lực lượng và tốc độ lại là phương diện hung yêu mạnh mẽ. Phối hợp thêm phong mang đáng sợ, móng vuốt vô cùng sắc bén. Một khi cứng đối cứng, người chết sẽ là nhân tộc.
Đây là chuyện bọn nó đã quen, thế nhưng nhân tộc này không ngờ lại giảo hoạt như vậy, hoàn toàn không ngạnh kháng với bọn nó. Thân pháp tuyệt diệu vô cùng, xuyên thẳng qua vô số trảo ảnh. Lực lượng thần hồn tập trung vào một đầu Ngân giác hung yêu trong đó, cảm nhận được tâm hạch trên người nó.
Tâm hạch dùng tốc độ rất nhanh, không có bất kỳ một quy luật nào di chuyển trên người Hung yêu. Càng là hung yêu cường đại, tâm hạch càng mờ mịt, càng khó có thể cảm nhận được.
Một đám kiếm quang ngưng tụ, giống như là kiếm có thể phá nát ngôi sao bắn ra.
Trong tiếng phốc, Ngân giác hung yêu và lân giáp vô cùng cứng rắn cũng không có cách nào chống cự được kiếm quang của kiếm thức như vậy. Một kiếm trảm đạo, mặc kệ ngươi là thứ cứng rắn hay là mềm dẻo, mặc kệ là thực thể hay là hư vô đều bị chém giết.
Một kiếm chặt đứt đùi Ngân giác hung yêu. Vừa vặn lúc này tâm hạch cũng di chuyển tới chỗ kia, bị kiếm của Sở Mộ bổ qua, lập tức bị nghiền nát.
Một đầu Ngân giác hung yêu còn lại, tuy rằng thực lực cường đại, đủ để chém giết cường giả Thánh cấp cửu tinh trung giai tầm thường, lực có thể địch cường giả Thánh cấp cửu tinh cao giai. Nhưng mà vẫn không phải là đối thủ của Sở Mộ.
Hấp thu tâm hạch chi lực, trùng kích vào kinh mạch, giống như là trăm sông đổ về một biển, rót vào trong đan điền.
Tiếng ầm ầm vang vọng, Thần Hoang kiếm nguyên giống như hồ nước trong đan điền Sở Mộ không ngừng chấn động, không ngừng mở rộng rồi được bổ sung đầy đủ.
Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên hậu kỳ.
Cũng đồng nghĩa với việc Sở Mộ đã là Thánh cấp thất tinh cao giai, thực lực của Sở Mộ lại tăng tiến thêm một bước.
Hôm nay là ngày thứ mười hắn tiến vào Hắc Thần bí cảnh.
- Dựa theo loại tốc độ tăng trưởng này, tới khi Hắc Thần bí cảnh đóng cửa, tu vi của ta tuyệt đối sẽ tăng lên tới Vạn Cổ cảnh bát trọng thiên sơ kỳ, thậm chí còn đạt tới được trung kỳ.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Đột nhiên toàn thân Sở Mộ không tự chủ được run lên, hàn ý xâm nhập. Hắn căn bản không kịp nghĩ nhiều, chỉ theo bản năng thi triển Kiếm Khí lưu ảnh.
Cơ hồ cùng lúc Kiếm Khí lưu ảnh bị nghiền nát, bị một đạo kiếm khí màu đen xuyên thủng, xé rách.
Vẻ mặt Sở Mộ lạnh lùng, quay đầu nhìn lại.
Lúc này ở trước mặt hắn có hai đạo thân ảnh đang nhanh chóng tới gần.
- Lâm Trấn Thông, Lâm Tử Kỳ.
- Phụ thân, giết hắn.
Lâm Tử Kỳ hô.
*****
Lâm Trấn Thông vừa sải bước ra đã vượt qua hơn mười tượng. Mỗi một bước thân thể đều lập lòe một lần. Trong lúc liên tục lập lòe, khoảng cách giữa hắn và Sở Mộ không ngừng được kéo gần hơn.
Đạo kiếm quang màu đen vừa rồi chính là một kiếm Lâm Trấn Thông chém ra, mục đích là vì hắn cảm thấy Sở Mộ không có để ý chung quanh, như vậy có thể dễ dàng chém giết. Bởi vậy trước đó hắn vẫn che giấu hành tung rất kín đáo, không ngờ vẫn bị Sở Mộ tránh đi dược.
Trong nháy mắt này Lâm Trấn Thông đã tới gần Sở Mộ, không nói một lời, trực tiếp xuất kiếm.
Lâm Trấn Thông là Nhị điện chủ Tà Long điện. Hắn được xưng là Tà Long kiếm. mà kiếm khí hắn sử dụng chính là một thanh linh kiếm hạ phẩm mà hắn tự tay bồi dưỡng ra, gọi là Tà Long kiếm.
Thân kiếm đen kịt, bên trên có một đám đường vân màu đỏ, giống như là Tà long đang giương nanh múa vuốt vậy.
Một kiếm đâm ra, Tà Long màu đỏ trên thân kiếm giống như sống lại, ngay lập tức bước ra mây chục thước, xuất hiện trước mặt Sở Mộ. Kiếm rơi xuốgn, giống như hóa thành một trảo của Tà Long xé rách không trung, xé rách vạn vật.
Tà Long kiếm pháp - Tà Long tham trảo.
Tà Long kiếm pháp chính là một kiếm pháp cấp truyền thừa bình thường của Tà Long điện.
Lâm Trấn Thông là Nhị điện chủ, đã đắm chìm mấy trăm năm vào Tà Long kiếm pháp này cho nên đã sớm hoàn toàn nắm giữ tinh túy của nó. Thậm chí hắn còn sửa chữa, biến thành một môn kiếm pháp càng phù hợp với mình hơn, có thể phát huy ra thực lực lớn nhất của bản thân.
Lâm Tử Kỳ đương nhiên cũng luyện qua Tà Long kiếm pháp. Hoặc là nói, Tà Long kiếm pháp trước mắt là kiếm pháp chủ tu của Lâm Tử Kỳ, hắn trên phương diện kiếm pháp có chút thiên phú. Bởi vậy chỉ dùng không tới mười năm đã nắm giữ được hơn phân nửa tinh túy của Tà Long kiếm pháp. Thường thường một kiếm chém ra, nương theo đó sẽ có hư ảnh Tà Long vờn quanh, thanh thế kinh người, uy thế mạnh mẽ không thôi.
Nhưng mà bây giờ nhìn thấy chiêu thứ nhất Tà Long Tham trảo trong Tà Long kiếm pháp đượcLâm Trấn Thông thi triển ra, thanh thế không lớn, thậm chí có thể nói là yếu ớt. Nhưng mà lại có một loại lực lượng khiến cho trong lòng người ta rung động, sợ hãi.
Lâm Tử Kỳ chỉ cảm thấy trước mắt giống như xuất hiện một đầu Tà Long đang giương nanh múa vuốt giá lâm, từ trong hư không vươn ra một trảo. Dưới một trảo này hư không bị nghiền nát, vạn vật hóa thành bột phấn.
- Giết, giết hắn.
Lâm Tử Kỳ phấn chấn, kích động không thôi.
Năm đó phái đám người Doanh Vệ đi giết Sở Mộ không thành, hắn vẫn bất an. Rồi sau đó lại truyền ra tin tức Sở Mộ chiến với Bạch Thần một trận, lại còn ngang tay. Sau đó trở thành Vô Song kiếm tinh, chuyện này càng khiến cho hắn sợ hãi không thôi.
Sở Mộ đã biến thành một bóng mờ trong lòng hắn, một tâm ma.
Lâm Tử Kỳ không lúc nào không ngóng nhìn Sở Mộ tử vong, như vậy hắn mới có thể thở dài một hơi được.
Mà chính hắn tuy rằng tu vi tăng lên không ít, thực lực cũng tăng lên không ít. Nhưng mà so với Sở Mộ, vẫn còn có chênh lệch không nhỏ. Hắn không có bất kỳ nắm chắc nào khi giết Sở Mộ.
Hiện tại Lâm Trấn Thông có mặt, một khi xuất kiếm tuyệt đối có thể đánh chết Sở Mộ.
Lúc này trong hư không giống như có một đầu Tà long khống chế hư không bắn về phía Sở Mộ. Vươn một trảo ra, lập tức khiến cho không gian bốn phía trực tiếp bị giam cầm, co rút vào bên trong. Áp lực đáng sợ không ngừng từ bốn phương tám hướng đè nén tới, cơ hồ muốn đập vụn một thân xương cốt của Sở Mộ.
- Đây là thực lực của Kiếm Thánh Ám Tinh cấp sao?
Trong lòng Sở Mộ khiếp sợ không thôi.
Từ khi nghe được phân chia Ám Tinh cấp, Minh Nguyệt cấp, Hạo Dương cấp hắn đã hết sức tò mò. Hôm nay rốt cuộc hắn cũng tự mình được cảm nhận.
Trong đám cường giả Ám Tinh cấp, Lâm Trấn Thông có thể nói là đỉnh tiêm. Như vậy một kiếm mới mang tới áp lực cường đại cho Sở Mộ.
Khí huyết chấn động, cơ bắp chấn động. Trong tay trái xuất hiện Vĩnh Hằng linh kiếm, song kiếm giao nhau rồi chém ra, Trảm Đạo kiếm thức.
Lực lượng mạnh mẽ phá vỡ áp lực vô hình, thân thể hóa thành một làn khói nhẹ lập tức thoát ra.
Cùng lúc đó móng vuốt của Tà Long đánh xuống, hư không kia giống như nứt vỡ, vang lên thanh âm rất nhỏ nhưng lại đủ để khiến cho người ta kinh hãi. Mặt đất cứng rắn bên dưới trực tiếp bị xới tung lên, hóa thành bột phấn.
Sở Mộ tránh đi một kiếm làm cho Lâm Trấn Thông vô cùng kinh ngạc.
Một thiên tài tu vi chỉ có Thất trọng thiên hậu kỳ lại có thể thoát thân dưới kiếm pháp của hắn, quả thực rất khó có được.
Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu, kiếm của Lâm Trấn Thông lại không chậm trễ một chút nào, thi triển chiêu tiếp theo.
Trong nháy mắt Sở Mộ có cảm giác ngay cả linh hồn cũng run rẩy, sợ run.
Một đạo thanh âm không có cách nào hình dung, một đạo sóng âm khủng bố giống như có thể khiến cho thiên địa bị nứt vỡ, hóa vô hình thành hữu hình, tầng tầng lớp lớp bắn ra.
Tà Long kiếm pháp - Tà Long bào hao.
Trên thân Tà long kiếm, Tà Long lại lần nữa giống như phục sinh, mở miệng, sóng âm khủng bố trùng kích ra. Phía trước trực tiếp bị trùng kích tạo thành trạng thái chân không. Dưới trạng thái chân không, gợn sóng trùng trùng điệp điệp, những nơi đi qua, bất luận là tất cả thứ hữu hình hay vô hình đều bị nghiền nát.
Tóc gáy dựng đứng, hai đồng tử của Sở Mộ kịch liệt co rút lại, một điểm hàn mang bắn ra, phản chiếu vô số sóng âm, phản chiếu một đầu Tà long khủng bố. Loại áp lực này trút xuống, tới gần, như muốn đánh nát thân thể hắn vậy.
Cảm giác nguy cơ mãnh liệt nổ tung trong người, thế giới tinh thần giống như là gió nổi mây phun.
Mạnh mẽ, một kiếm này thực sự quá mạnh mẽ. Loại uy lực này đáng sợ không gì sánh nổi, khủng bố, căn bản không có cách nào ngạnh kháng được.
Tà long rít gào, hủy thiên địa diệt vạn giới, không ngờ lại khủng bố như vậy.
Loại công kích này khác với công kích tầm thường, là một loại công kích có khuynh hướng âm ba. Là hắc ám chi lực cùng với thanh âm chi lực kết hợp với nhau, ăn mòn rồi phá hủy.
Không chút do dự, Sở Mộ thu hồi một kiếm. Hai tay nắm lên Vĩnh Hằng linh kiếm, khí thế mạnh mẽ phóng lên trời, uy áp kinh người từ trên trời giáng xuống. Một thân lực lượng đều rót vào bên trong Vĩnh Hằng linh kiếm.
Mặc dù thiếu đi Vĩnh Hằng kiếm ý gia trì, nhưng mà uy thế của một kiếm này so với trận chiến với Bạch Thần lúc ấy lại càng thêm mạnh mẽ. Chuyện này là nhờ tu vi của Sở Mộ tăng lên, đồng thời còn là vì Sở Mộ không ngừng hoàn thiện.
← Ch. 1735 | Ch. 1737 → |