Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1787

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1787: Yêu hóa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Bầu trời bên ngoài phi toa là nắng gắt chói chan, nó chiếu xạ vô số chùm sáng giống như kiếm đâm vào mặt đất.

Trên đại địa vô cùng hoang vu không thấy bóng dáng chỉ có một chiếc phi toa không ngừng bay nhanh.

Duy trì phi toa tinh phẩm phi hành nửa năm cũng không phải chuyện dễ dàng, cần tiêu hao không ít năng lượng, may mắn nguồn năng lượng của phi toa là tội dân chi tâm.

Chỉ cần ném tội dân chi tâm thanh đồng vào trong lò của phi toa, trải qua nhiệt độ cực nóng của phi toa thiêu đốt hòa tan, năng lượng bên trong phóng thích ra ngoài sẽ cung ứng động lực giúp phi toa lao đi.

Lò của phi toa chỉ có thể thiêu đốt thanh đồng chi tâm mà thôi, căn bản không làm gì được bạch ngân chi tâm, bằng không sẽ càng đơn giản.

Lúc này năm đại thành thị đang xảy ra chuyện làm nhiều người khiếp sợ, Sở Mộ ở quá xa nên không biết được, chỉ có chờ hắn quay về mới có thể biết rõ, đương nhiên cho dù hắn biết cũng không có tác dụng gì.

Thời gian trôi qua cực nhanh, một ngày một ngày đi qua, Thiên Nguyên tinh phách trong tay hắn càng ngày càng nhỏ.

Cả khối Thiên Nguyên tinh phách đều do nguyên lực tinh thuần ngưng tụ mà thành, nó không ngừng biến nhỏ, đến cuối cùng cả khối Thiên Nguyên tinh phách còn một phần thật nhỏ.

Sau khi Sở Mộ rời khỏi thành Tội Diễn chín tháng, một chiếc phi toa màu đen tỏa ra khí tức vô cùng cường đại bộc phát, sau khi phong bạo qua đi, khí thế cũng thu liễm rất nhiều.

- Rốt cục cũng đột phá.

Bên trong phi toa, Sở Mộ thở ra một hơi, sắc mặt bình tĩnh, sở dĩ hắn bình tĩnh trong đột phá lần này, bởi vì Thần Hoang kiếm nguyên Vạn Cổ cửu trọng thiên sơ kỳ không ngừng chảy trong kinh mạch của hắn.

Thiên Nguyên tinh phách còn lại một phần, đủ giúp hắn củng cố tu vi sau đột phá.

- Sư đệ ngươi đi mau, ta ngăn hắn lại.

- Không, sư huynh, chúng ta liên thủ, giết hắn.

- Đi mau.

Sư huynh lo lắng quát lớn, gân xanh nổi lên trên trán, tay trái dùng sức đẩy sư đệ rời đi, lực lượng bộc phát cho nên sư đệ bay đi mấy chục mét, hắn nhanh chóng quay lại, tay phải cầm kiếm bộc phát hào quang vô cùng kinh người, trên bầu trời có tiếng nổ cực lớn và tấn công cường địch đang lao tới gần.

Đây là một kiếm mạnh nhất của hắn, cũng ngưng tụ công lực toàn thân, mang theo ý chí phải chết của hắn phóng thích ra ngoài, kiếm quang như bôn lôi quét ngang chân trời.

- Ha ha ha ha, các ngươi đều phải chết, không ai trong các ngươi có thể chạy trốn.

Tiếng cười càn rỡ mang theo vài phần quái dị vang lên, cường địch tới gần, đối mặt với kiếm quang như bôn lôi tấn công bản thân mình, hắn không có ý né tránh, quái vạta chém xuống một kiếm mang theo uy lực kinh người, chặt đứt núi cao, một kiếm đánh tan kiếm quang như lôi đình.

Kiếm quang vô cùng bá đạo và hung hãn tuyệt luân đến cực điểm, không thể chống cự, sau khi đánh tan kiếm quang liền đánh trúng thân thể mục tiêu, oanh, đánh nát thân thể.

Quái vật vươn tay một trảo bắt lấy nguyên thần tán loạn, trực tiếp ném vào trong miệng và thôn phệ.

- Đúng là mỹ vị hiếm có.

Vừa hấp thu nguyên thần vừa nói chuyện đầy sung sướng.

- Sư huynh...

Nhìn thấy sư huynh bị một kiếm chém nát trước mặt mình, đôi mắt như đệ như nứt ra, hắn vô cùng phẫn nộ.

- Đừng kêu, ta cũng sẽ tiễn ngươi đi thật nhanh, để ngươi đoàn tụ với sư huynh của ngươi, cũng không nên để hắn tịch mịch trên đường xuống hoàng tuyền.

Tiếng nói quái dị vang lên như ác ma nhe răng, kẻ này đi từng bước về phía trước, cũng không quan tâm tên sư đệ có tức giận hay không.

- Quái vật, ngươi chính là quái vật.

Sư đệ không ngừng lui về phía sau, hai chân run lẩy bẩy, hắn căn bản không có bao nhiêu lực lượng. Càng đừng nói quay người đào tẩu, trên thực tế hắn không thể bỏ chạy trong tình huống như thế này.

Quái vật kia và đồng lõa của hắn tùy ý đồ sát tông môn từ trên xuống dưới, một bộ phận đệ tử bỏ chạy bị đuổi giết và liên tục tử vong, mỗi một người bị giết chết đều bị đối phương ăn nguyên thần, sau khi ăn nguyên thần thì đám quái vật cũng mạnh hơn trước.

Trên đường đi các sư huynh đệ hết sức thoát đi, cũng muốn lưu lại hạt giống truyền thừa của môn phái, nhưng bị đuổi giết, tận mắt nhìn thấy các sư huynh đệ tỷ muội bị chém giết, hiện tại chỉ còn một mình hắn, cả tông môn cũng chỉ còn lại hắn mà thôi.

Áp lực to lớn khủng bố trùng kích nội tâm hắn, hắn không nhìn thấy hi vọng cho nên mất đi ý chí chiến đấu.

Nghe tiếng bước chân của quái vật tới gần, bước chân như đang nện vào trái tim của hắn, hắn có cảm giác hít thở không thông, tinh thần run rẩy.

Rất hiển nhiên quái vật cũng hưởng thụ tâm tình tuyệt vọng của đối phương.

Thời điểm này có một bóng dáng từ xa bay tới với tốc độ cực nhanh, quái vật chú ý, ánh mắt lăng lệ ác liệt nhìn sang.

Đó là một chiếc phi toa.

Phi toa tiếp cận thật nhanh, dường như cảm giác được sự tồn tại của bọn họ cho nên dừng lại.

Sư đệ không còn tâm trí cũng hơi tỉnh táo nhìn sang, nhìn thấy chiếc phi toa liền sinh ra một chút hi vọng, hắn lập tức dùng toàn lực bay thẳng về hướng phi toa.

Cửa phi toa mở ra, là một người đi ra ngoài.

- Ha ha ha ha, lại có một tên, xem ra vận khí của ta hôm nay không tệ.

Tiếng cười vang lên, dường như quái vật nhìn người trên phi toa thành con mồi.

Người này chính là Sở Mộ từ thành Tội Diễn chạy về năm đại thành thị.

Khí tức của hắn hoàn toàn nội liễm, tu vi không bằng hắn sẽ không phát hiện tu vi của hắn mạnh cỡ nào.

Xuất phát từ thành Tội Diễn và cưỡi phi toa phi hành tới nơi này, trên đường đi hắn tao ngộ hư không phong bạo, Sở Mộ không thể không dừng bước suốt ba tháng, mặc dù đình chỉ tiến lên nhưng hắn không thả lỏng tu luyện, hắn toàn tâm toàn ý tu hành nên tiến triển rất rõ ràng.

Trừ một lần vết nứt không gian ra, hắn còn tao ngộ một lần hủy diệt phong bạo, hủy diệt phong bạo cực kỳ khủng bố, nó còn đáng sợ hơn vết nứt không gian rất nhiều lần, phá hủy tất cả, uy thế đó làm Sở Mộ cảm thấy kinh hãi, dùng thực lực của hắn, hơi ảnh hưởng một chút cũng lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Hủy diệt phong bạo kéo dài trong một tháng, Sở Mộ mới tiếp tục lên đường.

Hôm nay đi tới nơi này hắn dùng thời gian hơn năm năm, hắn cảm giác hắn đi vào khu vực năm đại thành thị nhưng Sở Mộ còn chưa rõ ràng, vào lúc nhìn thấy bóng người liền dừng lại, hắn chuẩn bị hỏi thăm một phen thì phát hiện tình huống này.

*****

Ánh mắt gia hỏa kia hung tàn giống như nhìn mình thành con mồi, hắn là nhân loại nhưng lại khác với nhân loại rất lớn, thân thể cao hơn hai mét nhưng không có dáng vẻ tráng kiện, hắn cũng không cao gầy như cây tre, thân thể vừa đúng.

Trên người hắn không mặc trường bào, mà là một loại giáp da chế thành, nhìn qua thập phần cứng cỏi, từ đó phụ trợ tạo cảm giác hắn tráng kiện, trên người còn có đường vân thần bí ẩn chứa lực lượng nào đó, đôi mắt lạnh lùng như băng, đồng tử có màu đỏ sậm, tay phải cầm kiếm không có gì khác lại, tay trái lại tráng kiện và móng tay mọc dài giống như móng vuốt.

Ngoại hình nói là nhân loại lại không phải nhân loại, thập phần quái dị, Sở Mộ có thể khẳng định lưu vong chi địa trước kia chưa từng tồn tại loại người này, cũng chưa từng nghe nói qua.

Chẳng lẽ phương hướng của mình sai lầm, không phải phản quay về năm đại thành thị mà là đi vào khu vực lạ lẫm?

- Nơi này không phải khu vực năm đại thành thị?

Sở Mộ trực tiếp hỏi thăm gia hỏa chạy tới trước mặt mình.

Ngữ khí bình tĩnh giống như mang theo lực lượng nào đó, lập tức làm sư đệ đang hoảng loạn bình tĩnh lại.

- Nơi này chính là khu vực năm đại thành thị.

Sư đệ vội vàng trở lời.

- Hắn là người phương nào?

Sở Mộ khẽ chau mày, hắn nhìn sang gia hỏa giống nhân loại nhưng không phải nhân loại kia, không e dè hỏi.

- Hắn là đệ tử Kiếm Yêu Môn.

Người này nhanh chóng trả lời.

- Kiếm Yêu Môn?

Sở Mộ càng kinh ngạc, hắn nhớ rõ lúc trước khi rời khỏi năm đại thành thị chưa từng nghe nói qua về môn phái này.

- Kiếm Yêu Môn là môn phái mới xuất hiện trong mấy năm qua!

Nhìn thấy ánh mắt Sở Mộ có kinh ngạc, sư đệ vội vàng giải thích, hắn xem Sở Mộ như cọng cỏ cứu mạng.

- Các ngươi nói xong chưa, chưa nói xong thì chờ xuống địa ngục nói với nhau đi.

Đệ tử Kiếm Yêu Môn cười hắc hắc nói ra, tuy hắn đang cười nhưng ánh mắt lại lạnh lùng như băng, không nhìn ra chút vui vẻ nào.

Vừa nói xong lời này, tên đệ tử Kiếm Yêu Môn bộc phát tốc độ kinh người, dường như có một đạo lôi quang bén nhọn sinh ra, khí tức vô cùng cường đại giống như đao phong, lưu lại một dấu vết thẳng tắp.

Trong nháy mặt, đệ tử Kiếm Yêu Môn xuất hiện trước mặt Sở Mộ, kiếm tay phải bộc phát hào quang kinh người, lập tức chém xuống không chút lưu tình.

- Tránh mau!

Sắc mặt sư đệ biến hóa và la lớn.

Sở Mộ không biến sắc, hắn vẫn đứng tại chỗ giống như bị hù sợ không nhúc nhích.

Trên thực tế Sở Mộ không phải bị hù sợ, mà là hắn không đặt công kích này vào trong mắt.

Tu vi tên đệ tử Kiếm Yêu Môn là Vạn Cổ thất trọng thiên hậu kỳ, dường như vừa tấn chức không lâu, kiếm quang hắn tấn công có uy lực cường đại, cũng mạnh hơn Kiếm Thánh thất tinh cao giai quá nhiều, cho dù là Thánh cấp thất tinh đỉnh phong cũng không dễ dàng đón đỡ một kích này, đối với Sở Mộ mà nói nó lại kém xa, cả hai chênh lệch quá lớn không cách nào hình dung.

Gương mặt đệ tử Kiếm Yêu Môn vô cùng hung tàn, hai mắt bắn ra hào quang khát máu, hắn muốn chém nát người này sau đó bắt lấy thần hồn và thôn phệ.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy đau đớn kịch liệt không cách nào hình dung, hắn có thể cảm giác trái tim của mình nổ mạnh, lực lượng cường đại đáng sợ không cách nào hình dung xuyên qua thân thể, tính cả nguyên thần cũng bị phá hủy.

Quái vật bay ngược ra phía sau, hắn bay ra sau mấy chục mét, thân thể bắt đầu thu nhỏ lại và biến thành bộ dạng nhân loại bình thường.

Điểm này làm Sở Mộ hứng thú.

- Đây là việc gì?

Sở Mộ hỏi.

Sư đệ bị đuổi giết còn sống sót, gương mặt ngây ngốc, hắn vô cùng khiếp sợ, không kịp phản ứng trong thời gian ngắn.

Không có biện pháp, cảnh tượng trước mắt quá kinh người, đệ tử Kiếm Yêu Môn một đường truy sát giết mười mấy người, hắn là người cuối cùng, hôm nay tên đệ tử Kiếm Yêu Môn cường đại đã biến thành thi thể, cảnh tượng tương phản quá lớn.

Qua một lúc lâu hắn mới thanh tỉnh lại, ý thức người bên cạnh mình còn cường đại hơn đệ tử Kiếm Yêu Môn quá nhiều, hắn không dám lãnh đạm.

- Tiền bối, đó là yêu hóa.

Người này vội vàng trả lời:

- Đệ tử Kiếm Yêu Môn có thể yêu hóa, thực lực sau yêu hóa tăng lên rất rõ ràng, đủ để vượt qua cấp độ đánh bại đối thủ, một khi chém giết bọn chúng sẽ giải trừ yêu hóa, khôi phục bình thường.

- Kiếm Yêu Môn có lai lịch gì, nói với ta nói.

Sở Mộ gật gật đầu, nói.

- Vâng, tiền bối.

Thái độ của người này thập phần cung kính, phải biết rằng thiên phú của hắn cũng tốt, hôm nay cũng chỉ đạt tới Thánh cấp lục tinh trung giai, so với tên đệ tử Kiếm Yêu Môn vừa bị giết còn có chênh lệch cực lớn, đệ tử Kiếm Yêu Môn trong mắt hắn không gì sánh nổi đã biến thành thi thể nằm ở xa xa.

Điều này nói rõ thực lực của người này còn mạnh hơn đệ tử Kiếm Yêu Môn gấp bao nhiêu lần, cũng mạnh hơn mình không biết bao nhiêu lần, kêu một tiếng tiền bối là phải, cũng là chuyện đương nhiên.

Người này tên là Nam Tử Vu, là đệ tử tiểu thế lực Lôi Quang Môn, Lôi Quang Môn có mấy trăm đệ tử, người mạnh nhất trong môn phái chính là Thánh cấp bát tinh cao giai.

Cách đây không lâu một đám đệ tử Kiếm Yêu Môn giết vào trong Lôi Quang Môn, ra tay không lưu tình chút nào, chém giết điên cuồng, ngay cả môn chủ lợi hại nhất Lôi Quang Môn cũng bị chém giết dễ dàng, nguyên thần bị ăn tươi, mấy trăm đệ tử đại bộ phận tử vong, một phần nhỏ mang theo truyền thừa Lôi Quang Môn thoát đi, bọn họ lại bị đuổi giết, nếu như Nam Tử Vu không gặp Sở Mộ thì hắn cũng chỉ có con đường chết.

Kiếm Yêu Môn là môn phái xuất hiện cách đây bốn năm trước.

Trong lưu vong chi địa này, một môn phái xuống dốc và môn phía khác chấn hưng là rất bình thường, cũng không có ai chú ý tới, nhưng mà Kiếm Yêu Môn xuất hiện lại lớn mạnh với tốc độ cực kỳ nhanh chóng, bọn họ chinh chiến bốn phía, ban đầu ra tay với kiếm giả tán tu, lại chậm ra tay với gia tộc nhỏ, cứ thế lớn mạnh dần.

Hôm nay trải qua phát triển bốn năm, lúc này Kiếm Yêu Môn đã trở thành thế lực khủng bố gần với năm đại phủ thành chủ.

Sở dĩ Kiếm Yêu Môn phát triển nhanh chóng như thế là có hai nguyên nhân, thứ nhất, đệ tử Kiếm Yêu Môn có thể yêu hóa, từ đó thực lực bản thân tăng lên rất rõ ràng, hơn nữa bọn họ có thể thông qua thôn phệ nguyên thần gia tăng tu vi, thứ hai, môn chủ Kiếm Yêu Môn là cường giả thập phần đáng sợ, có hắn tọa trấn Kiếm Yêu Môn, căn bản không có thế lực lớn nào dám tới trêu chọc.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)