← Ch.1790 | Ch.1792 → |
Cho dù ba người tấn công thế nào cũng không thể đánh bại Sở Mộ, mỗi lần Sở Mộ phản kích đều làm bọn họ ứng phó cực kỳ mệt mỏi.
- Thi triển Tà Long biến đi.
Sở Mộ nói.
- Cuồng vọng!
Mặc dù nói như thế nhưng ba nguyên lão Tà Long Điện cũng thi triển Tà Long biến, với tư cách nguyên lão, bọn họ cũng giống Đại điện chủ và Đại trưởng lão Tà Long Điện, cũng tu hành Tà Long biến hoàn chỉnh.
Linh kiếm nhập vào cơ thể, Tà Long biến bộc phát rất nhanh, trong cơ thể ba người sinh ra khí tức càng cường đại hơn trước, khí tức này càn quét bốn phía, phong bạo làm thiên địa chấn động.
Ba nguyên lão tăng cường thực lực gấp mười lần lúc trước, ngay tiếp theo ba người bọn họ bố trí chiến trận, uy lực cũng tăng lên gấp mười lần.
Thực lực tăng lên gấp mười, Sở Mộ bắt đầu cảm thấy có áp lực, Sở Mộ lại hưng phấn khi cảm thấy áp lực bao phủ, đối thủ cường đại mới có thể nghiệm chứng thực lực của hắn.
Sau một lúc kịch chiến, ba nguyên lão Tà Long Điện sử dụng Tà Long biến vẫn không làm gì được Sở Mộ, cho dù bọn họ dùng Tà Long kiếm và thi triển kiếm pháp cường đại hơn cũng không thể làm gì.
- Nếu như thực lực của các ngươi chỉ có như vậy thì quả thật quá tiếc nuối.
Sở Mộ bình thản nói ra.
Nội tâm ba nguyên lão Tà Long Điện vô cùng khiếp sợ, bọn họ đã xuất toàn lực nhưng vẫn không làm gì được đối phương, khi Sở Mộ lên tiếng thì cảm giác có nguy cơ rất mạnh bao phủ tâm thần.
- Nguyệt Tàn!
Một đạo hào quang sáng ngời xuất hiện, hào quang này tới từ không trung, hào quang giam cầm hư không và mọi thứ biến thành bất động hoàn toàn.
Ba nguyên lão Tà Long Điện không ngừng suy nghĩ thật nhanh, bọn họ vẫn còn ý thức, chín bởi vì như thế mới kinh hãi, tư duy hoạt động nhưng thân thể mất đi khống chế nên không thể nhúc nhích.
Lực lượng bộc phát, giãy giụa thoát khỏi giam cầm cũng đã chậm, dường như đêm tối nhuộm đen bầu trời, một đạo lưu tinh trực tiếp xuất hiện trên cao và nện thẳng xuống dưới.
Mặc dù chỉ là một đạo lưu tinh nhưng người ta có cảm giác có tới ba lưu tinh bay về phía ba nguyên lão, quả nhiên sau khi lưu tinh hạ xuống đã phân biệt bay về phía ba người.
Một kiếm này là Lưu Tinh Thập Tam Kích đệ thập ngũ kích, trải qua Sở Mộ cải biến đã phân hóa ra, uy lực mỗi kích cực kỳ cường đại.
Dưới Tà Long biến, lực phòng ngự của ba nguyên lão Tà Long Điện tăng lên cũng không thể chống cự một kiếm của Sở Mộ, thân thể bị xuyên thủng.
Hòa quang của Nguyệt Tàn chiếu vào nội tâm ba người, xuyên thấu qua thân thể bọn họ.
Ba nguyên lão Tà Long Điện, chết!
Đến tận đây, Tà Long Điện chỉ còn trên danh nghĩa.
Sở Mộ vươn tay hư không một trảo, không gian giới chỉ và Tà Long kêếm của ba nguyên lão Tà Long Điện bay vào tay hắn, ba thanh Tà Long Kiếm Kinh do ba nguyên lão bồi dưỡng đều là linh kiếm trung phẩm, trong đó ẩn chứa hồn phách Tà Long cho nên càng cường đại, giá trị càng cao.
Đảo qua chung quanh, đại điện Tà Long Điện sụp đổ, đó là dư âm ảnh hưởng từ chiến đấu kịch liệt sinh ra.
Thần hồn chi lực quét qua chung quanh và bao trùm bốn phương tám hướng, cũng bao phủ toàn bộ Tà Long Điện vào trong, cũng không tìm được nơi bí ẩn nào khác.
Hồn phách Tà Long là do Tà Long Điện sản xuất, nói cách khác trong Tà Long Điện còn có một nơi nuôi dưỡng Tà Long, đoán chừng rất bí mật, Sở Mộ tìm không thấy, có lẽ chỉ có nguyên lão và Đại điện chủ Tà Long Điện mới biết, nhưng lúc này bọn họ biến thành vong hồn dưới kiếm của Sở Mộ, ý thức đều bị đánh tan, Sở Mộ không thể hỏi thăm cho nên cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Nói tóm lại thu hoạch của hắn không nhỏ, tối thiểu đạt được tài nguyên tu luyện nhiều năm của Tà Long Điện, còn ạt được một Tà Long kiếm hạ phẩm cùng với ba thanh Tà Long linh kiếm trung phẩm, không gian giới chỉ của Đại điện chủ Tà Long Điện Cổ Hành Đao và của ba nguyên lão cấp minh nguyệt cực hạn.
Nói tóm lại, Sở Mộ lúc này không chỉ báo thù, hắn diệt trừ Tà Long Điện và còn thắng lợi quay về.
Thân thể biến mất, Sở Mộ lập tức rời khỏi Tà Long Điện.
Sau khi trải qua một thời gian, có hai đạo thân ảnh từ xa bay nhanh tới nơi này, đi tới bên ngoài Tà Long Điện.
- Không phải Tà Long Điện phong điện sao?
- Không đúng, có người nói đại trận phong điện của Tà Long Điện bị phá.
Hai người này chính là cường giả Trảm Long Phủ, cách đây không lâu cảm thấy có chấn động thất thường, liền chạy đến nơi đây xem xét một phen, không nghĩ tới phát hiện đại trận phong điện Tà Long Điện bị phá.
Hai người nhìn nhau, nhanh chóng tiến vào Tà Long Điện, sắc mặt biến hóa.
Nhìn thấy thi thể đầy đất, máu chảy thành sông, mặt đất nghiền nát và đại điện sụp đổ. Cảnh tượng hoang tàn khắp nơi nhìn mà giật mình, không ngờ đã trải qua một trận đại chiến, không, không phải đại chiến, mà là đồ sát đơn phương.
Hai người xem xét một phen, hoàn toàn không có người sống sót.
- Đây là Cổ Hành Đao.
- Ba người này là ai?
Bọn họ đi tới trước thi thể ba nguyên lão Tà Long Điện, cảm nhận khí tức còn lưu lại trên thi thể liền biết rõ thực lực ba người này khi còn sống cường đại tới mức đáng sợ, tuyệt đối là cường giả cấp minh nguyệt.
- Thực lực Cổ Hành Đao tiếp cận cấp minh nguyệt cực hạn, khí tức ba người này lưu lại có thực lực không dưới Cổ Hành Đao, rốt cuộc là ai lại có thể chém giết bọn họ.
- Không nghĩ tới Tà Long Điện lại có che giấu nhiều cường giả cấp minh nguyệt như thế.
- Nếu như bọn họ là cường giả ẩn giấu của Tà Long Điện, như vậy cực kỳ có khả năng là nguyên lão của Tà Long Điện, bọn họ nhất định thi triển Tà Long biến, thực lực tăng cường gấp mười lần, dưới loại tình huống này còn bị người ta chém chết, kỳ thật người có thực lực đến cấp độ này, chẳng lẽ...
Sắc mặt cường giả Trảm Long Phủ thay đổi liên tục, cuối cùng vô cùng ngưng trọng.
Bọn họ không chỉ có người Tà Long Điện, rốt cuộc còn có một đám người khác tới, bởi vì thông qua khí tức lưu lại có thể phán đoán là một người làm.
Lực lượng một người phá vỡ phong điện đại trận của Tà Long Điện, giết vào trong Tà Long Điện, chém giết bốn cường giả cấp minh nguyệt của Tà Long Điện, đồ sát vô số đệ tử, kỳ thật thực lực của người này đã vượt qua cường giả cấp minh nguyệt cực hạn.
Có thể tưởng tượng thực lực của người này chính là Kiếm Thánh cấp hạo dương.
Về phần cường giả thất vương, nghĩ cũng không dám nghĩ.
*****
Kiếm Thánh cấp hạo dương, mỗi người vô cùng trân quý, trong phạm vi năm đại thành thị cũng chỉ có năm đại phủ thành chủ mới có Kiếm Thánh cấp hạo dương tồn tại, không, hiện tại nhiều ra một người chính là môn chủ Kiếm Yêu Môn Kinh Trập Kiếm Tinh Phong Vô Ý.
Nghĩ tới đây, sắc mặt hai người biến hóa.
- Chẳng lẽ người động thủ là Kiếm Yêu Phong Vô Ý?
Tương đương với Kinh Trập Kiếm Tinh, rất nhiều người càng ưa thích xưng hô Phong Vô Ý là Kiếm Yêu.
- Có khả năng, nguyên thần cường giả không phải tán loạn tự nhiên, mà là bị cầm đi.
Có kết luận này, người tiêu diệt Tà Long Điện chính là Phong Vô Ý, bởi vì trừ năm đại phủ thành chủ có cấp hạo dương ra, chỉ còn lại một mình Phong Vô Ý mà thôi.
Đây là đại sự kiện.
Hai cường giả Trảm Long Phủ nhanh chóng rời khỏi Trảm Long Phủ, phải báo cáo việc này.
Giấy không thể gói được lửa, mặc dù Trảm Long Phủ không muốn truyền bá tin tức ra ngoài, cuối cùng vẫn chậm một bước.
Chuyện Tà Long Điện bị tiêu diệt cũng sinh ra phong bạo không nhỏ, nhanh chóng truyền khắp năm đại thành thị và rất nhiều nơi trú quân, cũng sinh ra oanh động rất lớn, đồng thời đại bộ phận người đều cho rằng là Kiếm Yêu Phong Vô Ý làm, chuyện Tà Long Điện bị diệt cũng làm nhiều thế lực cảm thấy bất an.
Vốn cho rằng Kiếm Yêu Môn rất cường đại nhưng không chủ động khiêu khích năm dại thành thị, bởi vậy người Kiếm Yêu Môn cho dù tiến vào năm đại thành thị cũng không dám nháo sự, hiện tại cả Tà Long Điện to như thế, ngay trong thành Trảm Long nhưng lại bị người ta đồ diệt, hung thủ có khả năng Kiếm Yêu Phong Vô Ý, lúc này rất nhiều thế lực trong năm đại thành thị kinh hãi lạnh mình.
Trong lúc nhất thời, uy danh của Trảm Long Phủ bị khiêu khích thật lớn.
Tin tức truyền ra ngoài, Kiếm Thánh cấp hạo dương của Trảm Long Phủ là Long Hoàn xuất động đi tới Kiếm Yêu Môn, mặc dù không nói rõ vì sao xuất động nhưng có ý nghĩa thế nào thì ai cũng đoán được, nhất định là gây phiền toái cho Kiếm Yêu Phong Vô Ý, chèn ép Kiếm Yêu Phong Vô Ý một chút, nếu có thể thì trực tiếp chém giết Phong Vô Ý, dùng dương uy danh của Trảm Long Phủ.
Không bao lâu lại có tin tức làm người ta khiếp sợ truyền ra, Trảm Long Phủ Kiếm Thánh cấp hạo dương Long Hoàn bị thương chạy ra khỏi Kiếm Yêu Môn, sau khi quay về Trảm Long Phủ liền trực tiếp bế quan, không có tin tức gì truyền ra, về phần Kiếm Yêu Môn, có người tận mắt thấy Kiếm Yêu Phong Vô Ý hiện thân, dường như hắn không bị thương tổn gì.
Tin tức này lại dẫn động rung chuyển thật lớn, uy danh Trảm Long Phủ bị khiêu chiến, danh vọng Kiếm Yêu Môn tăng vọt, bốn phủ thành chủ khác cảnh giác, thực lực năm đại phủ thành chủ không kém nhau nhiều, thực lực cường giả cũng không khác nhau lắm, nếu Trảm Long Phủ Kiếm Thánh cấp hạo dương Long Hoàn không địch lại Kiếm Yêu Phong Vô Ý, Kiếm Thánh cấp hạo dương của bốn phủ khác ra tay cũng không thắng, trừ phi liên thủ.
Trong lúc nhất thời, năm đại phủ thành chủ trầm mặc, Kiếm Yêu Môn thừa cơ khuếch trương, một lần hành động công phá vài nơi trú quân, uy danh vô cùng cường thịnh.
Sau khi Sở Mộ biết rõ những tin tức này liền im lặng, không nghĩ tới chính mình tiêu diệt Tà Long Điện, Kiếm Yêu Phong Vô Ý lại chịu tiếng xấu thay người khác, nhìn bộ dạng Phong Vô Ý không thèm giải thích, dường như vui vẻ thừa nhận oan ức này, có lẽ sẽ làm uy danh Kiếm Yêu Môn mạnh hơn nữa, còn trợ giúp Kiếm Yêu Môn phát triển.
Loại chuyện này Sở Mộ không đi tuyên dương khắp nơi, cho dù hắn nguyện ý, hắn chỉ cần cầm Tà Long kiếm ra là được.
- Xem ra ta phải buông tha dung Tà Long kiếm làm giao dịch.
Sở Mộ nói thầm.
Hắn có ý định dùng Tà Long kiếm giao dịch với Đồ Huyết Phủ đổi lấy bảo vật tu luyện thánh khu, từ tình hình trước mắt lại không phù hợp, hắn nên im lặng trong thời gian ngắn, Sở Mộ đi vào thành Đồ Huyết, hắn đã quyết định như thế.
Trong thành Trảm Long, sau khi tiêu diệt Tà Long Điện, Sở Mộ nhanh chóng chạy tới thành Đồ Huyết.
Trôi qua năm năm, cũng không biết tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược có còn ở thành Đồ Huyết hay không.
Nếu như nói Sở Mộ hiện tại ở trong lưu vong chi địa có lo lắng gì hay không, trừ ba người Cổ Loạn Không, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân ra, hắn chỉ còn lo lắng cho tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược.
Không gặp ngăn cản, sau khi bước vào thành Đồ Huyết, Sở Mộ trực tiếp đi tới Long Vân trang viên.
Không bao lâu, Sở Mộ đi tới bên ngoài trang viên, hít sâu một hơi, hắn cất bước đi vào trong trang viên.
Sở Mộ cũng không che giấu khí tức của mình, bởi vậy trong nháy mắt bước vào trong trang viên đã có hai đạo khí tức ác liệt tập trung vào hắn.
Hai khí tức này đạt tới Thánh cấp cửu tinh, cho dù chỉ là cửu tinh sơ giai.
Hai khí tức này cứng đờ, tiếp theo thu liễm sau đó lại tràn ngập kích động và hưng phấn, bọn họ cùng hô to.
- Công tử.
- Công tử.
Hai người Tàn Nguyệt Kiếm Thánh và Bàn Nham Kiếm Thánh hai vô cùng kích động chạy tới.
- Không tệ, thực lực đã đột phá.
Sở Mộ khẽ cười nói, năm đó hai người khuất phục dưới kiếm của hắn, bị ép trở thành hộ vệ của người khác, tiềm lực của bọn họ cơ bản đã hao hết, nếu như không có kỳ ngộ gì, chỉ sợ cả đời cũng khó đột phá tới Vạn Cổ cửu trọng thiên, hôm nay mới qua năm năm lại đột phá.
Kỳ thật gặp được Sở Mộ, trở thành hộ vệ của Sở Mộ, được hắn chỉ điểm mới là kỳ ngộ lớn nhất.
Sau năm năm khổ luyện kiếm pháp, bọn họ tìm được cơ hội đột phá và vững vàng tiến thêm một bước.
Nói tới hai người Tàn Nguyệt Kiếm Thánh cùng Bàn Nham Kiếm Thánh đã sớm đạt tới Thánh cấp bát tinh cực hạn, đạt được cơ hội đột phá cũng là đương nhiên, đoán chừng tiềm lực của bọn họ cũng dừng ở nơi này.
Ngay sau đó có một thân ảnh xuất hiện, mang theo hương thơm nhàn nhạt.
- Công tử.
Lâm Bích Nhược lao ra khỏi phòng, nàng kích động không cách nào hình dung, nội tâm hưng phấn nói không nên lời.
Từ khi biết tin Sở Mộ chết đi, Lâm Bích Nhược vẫn không tin, nàng vẫn chờ đợi, không ngờ chờ được ngày công tử quay về.
Sở Mộ phát hiện khí tức của Lâm Bích Nhược mạnh hơn trước kia, tu vi tiến thêm một bước, vậy mà đạt tới Vạn Cổ lục trọng thiên đỉnh phong, khí tức không phải rất ổn định, đoán chừng vừa đột phá tới Vạn Cổ lục trọng thiên đỉnh phong không lâu.
Thời gian năm năm, dựa vào thiên phú của Lâm Bích Nhược lại từ Vạn Cổ lục trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ lục trọng thiên đỉnh phong, không biết nàng phải trả giá bao nhiêu cố gắng và tâm huyết mới đạt tới bước này, cũng có thể thấy nội tâm nàng khát vọng trở nên cường đại mạnh cỡ nào.
← Ch. 1790 | Ch. 1792 → |