← Ch.1791 | Ch.1793 → |
Qua hồi lâu, nội tâm Lâm Bích Nhược kích động đã khôi phục bình thường, dù như thế nội tâm vẫn còn hưng phấn nên đôi mắt đỏ bừng.
- Công tử, ta biết ngay ngươi không có việc gì.
Thật lâu, Lâm Bích Nhược mới nói được một câu nguyên vẹn.
- Ta không sao, chỉ có điều bị vết nứt không gian nuốt lấy, ta đi tới biên giới lưu vong chi địa, lúc quay về cũng cần thời gian dài.
Sở Mộ nói vô cùng đơn giả.
- Đến đây, cho ta xem xem năm năm qua các ngươi tu luyện kiếm pháp như thế nào.
Một Kiếm Thánh cấp minh nguyệt Trảm Long Phủ hỏi.
- Vẫn chưa khỏi hoàn toàn nhưng không kém bao nhiêu.
Kiếm Thánh cấp hạo dương Long Hoàn trả lời, sắc mặt của hắn tái nhợt.
Lần này hắn bị thương, bị thương cũng không phải đại sự gì, vài ngày sẽ khỏi hẳn, trọng điểm nằm ở chỗ nguyên thần bị thương không có dễ dàng khỏi hẳn như vậy, hắn nói không có gì là muốn cường giả của Trảm Long Phủ an tâm, hắn suy nghĩ mình có nên đi Thanh Sát Phủ hay không, Thanh Sát Phủ nghiên cứu nguyên thần rất sâu, cũng có năng lực khôi phục nguyên thần.
- Long Hoàn đại nhân, tình huống bây giờ vô cùng bất lợi với Trảm Long Phủ chúng ta.
Kiếm Thánh cấp minh nguyệt cũng không nhìn ra thương thế của Long Hoàn như thế nào, nhưng chuyện này không thể không nói.
- Là uy danh bị đả kích.
Long Hoàn nói ra:
- Nằm trong dự kiến, thực lực Kiếm Yêu Phong Vô Ý thật sự rất cường đại, cường đại hơn ta nhiều, hơn nữa năng lực công kích của hắn ảnh hưởng tới nguyên thần, thập phần đáng sợ, người này không dễ dàng đối địch với hắn.
- Long Hoàn đại nhân, vậy bây giờ nên làm thế nào cho phải?
Nếu là bình thường, tự nhiên do Phủ chủ quyết định, lúc này Trảm Long Vương đã rời khỏi nhiều năm và không có tin tức gì, người mạnh nhất trong phủ là Kiếm Thánh cấp hạo dương, có hai người, một là Long Hoàn, một người khác đang bế tử quan, cũng không biết hiện tại như thế nào.
- Vô sự!
Ngữ khí Long Hoàn vô cùng bình tĩnh, cũng không có vì việc này mà sinh ra câấn động, hắn xem ra uy danh lên xuống là chuyện bình thường, Trảm Long Phủ sừng sững nhiều năm, trải qua vô số lần sóng gió, thậm chí nghiêm trọng nhất còn kém bị diệt nhưng vẫn tồn tại tới bây giờ, hiện tại cũng chỉ là khảo nghiệm mà thôi.
Chỉ cần Trảm Long Vương còn sống, Trảm Long Phủ sẽ có địa vị không gì sánh nổi. Uy danh bị trùng kích chỉ là vấn đề tạm thời.
Trong bốn phủ khác cũng có Kiếm Thánh cấp hạo dương, cũng như Long Hoàn nghĩ, cho dù uy danh bị trùng kích, cho dù uy danh Kiếm Yêu Môn hiện tại nói như mặt trời ban trưa, nhưng tất cả chỉ là tạm thời, như hoa trong gương, trăng trong nước, chỉ cần thất vương trở về, Kiếm Yêu Môn cường đại hơn nữa cũng bị phá.
Trừ phi trong Kiếm Yêu Môn xuất hiện cường giả vương giả.
Lưu vong chi địa tồn tại vô số năm, cường giả cấp vương giả cũng chỉ có bảy người mà thôi, hơn nữa còn dựa vào truyền thừa, một đời một đời, vương giả thứ tám chưa từng xuất hiện.
Là tài nguyên tu luyện sao?
Hay là thiên phú tu luyện?
Không biết, không thể suy đoán, có lẽ trừ thất vương ra, những người khác không biết xảy ra chuyện gì, có lẽ ngay cả thất vương cũng không rõ ràng.
Không thành vương giả chỉ có thể giãy dụa ở tầng dưới chót.
Có lẽ Kiếm Thánh cấp hạo dương uy phong bát diện, sự thật bọn họ cũng cố gắng tìm cơ hội trùng kích vương giả nhưng không thể thực hiện. Còn có thể tử vong trong quá trình trùng kích, đây chính là nguyên nhân tại sao Kiếm Thánh cấp hạo dương thưa thớt như thế.
Môn chủ Kiếm Yêu Môn Phong Vô Ý có thể thành tựu vương giả sao?
Hiển nhiên Kiếm Thánh cấp hạo dương năm phủ thành chủ xem ra là chuyện không có khả năng.
Không thể thành vương giả, cho tới chết cũng là cấp hạo dương, cũng không ảnh hưởng tới căn bản của phủ thành chủ, không thể lay động địa vị thống trị của năm phủ thành chủ.
...
- Ha ha ha ha, yêu hóa cho ta cảm giác lực lượng tràn đầy.
Trong Kiếm Yêu Môn, một cường giả Thánh cấp cao giai bước ra khỏi Hóa Yêu Trì của Kiếm Yêu Môn, cảm nhận lực lượng toàn thân tăng lên, hắn cười to, nội tâm vô cùng kích động.
Với người tu luyện mà nói, không có chuyện gì đáng kích động bằng việc thực lực của mình tăng lên thật nhanh, không chỉ gia tăng thực lực, thánh khu tăng lên rất rõ ràng, niếm trải niềm vui khi thực lực tăng lên, từ đó sức chiến đấu cũng tăng lên rất mạnh.
Khi uy adnh của năm đại phủ thành chủ lu mờ, uy danh của Kiếm Yêu Môn mạnh mẽ, danh tiếng vô lượng, tốc độ phát triển cực nhanh, thế cho nên vốn chỉ có ba nơi trú quân thần phục Kiếm Yêu Môn, lúc này tăng lên năm nơi trú quân thần phục.
Càng nhiều nơi trú quân thần phục Kiếm Yêu Môn, tỏ vẻ thực lực chỉnh thể của Kiếm Yêu Môn tăng lên càng lớn, lực ảnh hưởng cũng càng ngày càng mạnh hơn, lựa chọn tu luyện giả ưu tú trong các nơi, giao cho bọn họ tư cách đi vào Hóa Yêu Trì, đạt được năng lực yêu hóa và thực lực cường đại hơn.
Có thể nói Hóa Yêu Trì chính là căn bản của Kiếm Yêu Môn, cũng là căn bản giúp Kiếm Yêu Môn cường đại.
- Còn chưa điều tra ra ai tiêu diệt Tà Long Điện sao?
Trong Kiếm Yêu Môn, môn chủ Kiếm Yêu Môn Phong Vô Ý hỏi.
- Bẩm môn chủ, còn chưa tra ra.
Người phía dưới trả lời vô cùng cung kính, không phải kính sợ từ thực lực chênh lệch, đó là kính sợ phân chia cao thấp từ Hóa Yêu Trì, là sợ hãi từ linh hồn.
- Tiếp tục tra.
Phong Vô Ý nói, giọng nói không mang tình cảm nhân loại.
- Dạ!
Thuộc trả lời sau đó lui ra sau.
- Kiếm Thánh cấp hạo dương không thuộc về năm đại phủ thành chủ, nguyên thần của hắn chắc chắn rất mỹ vị.
Phong Vô Ý thở dài, trong giọng nói mang theo khát vọng và tham lam.
Hắn chiếm cứ thân thể Nhân tộc trong hung yêu bí cảnh, hắn vọng với nguyên thần tăng lên rất lớn.
...
Năm đại thành thị thần hồn nát thần tính, Kiếm Yêu Môn mạnh hơn nữa cũng không liên quan gì tới Sở Mộ.
Sau khi quay về trang viên, mỗi ngày Sở Mộ đều tĩnh tu trong trang viên.
Trên đường quay về thành Tội Diễn, tu vi của hắn từ Vạn Cổ bát trọng thiên đỉnh phong thành công đột phá đến Vạn Cổ cửu trọng thiên sơ kỳ, từ đó về sau được Long Nguyên Đan phụ trợ cho nên không ngừng tu luyện, tu vi không ngừng tăng trưởng, nghiễm nhiên đã tiếp cận Vạn Cổ cửu trọng thiên sơ kỳ đỉnh phong, Sở Mộ đoán chừng trong ba năm sẽ đột phá tới Vạn Cổ cửu trọng thiên trung kỳ.
*****
Về phần tu vi thánh khu, lúc rời khỏi thành Tội Diễn đã là Thất cấp hậu kỳ, trên đường đi cũng luyện hóa hai mươi hạt Cổ Thánh Huyết Liên Đan, tu vi thánh khu lại đột phá tiến vào Bát cấp, hơn nữa đạt tới Bát cấp trung kỳ.
Dường như tăng lên rất lớn nhưng suy nghĩ một chút, Cổ Thánh Huyết Liên Đan là đan dược luyện thể cao cấp, nó là chí bảo luyện thể không thua gì Đồ Huyết Phủ Cổ Thánh Bảo Huyết, hạt sen hắc liên vô cùng khó có được, trừ hạt sen ra còn cần phối hợp tối thiểu mười loại linh dược khác, hơn nữa có hơn mười loại trân quý gần với hạt sen, cho dù năm đại phủ thành chủ cũng không dễ dàng gom góp được.
Lúc trước Đường gia thành Tội Diễn vì hoàn trả ân tình Sở Mộ cứu Đường Thiên Tuyết đã đứng ta gom góp linh dược, có thể nói vận dụng tích lũy nhiều năm, tối thiểu trong mấy trăm năm không tìm ra nhóm linh dược thứ hai tương ứng.
Mỗi một viên Cổ Thánh Huyết Liên Đan ẩn chứa năng lượng vô cùng nồng đậm, vô cùng kinh người, năng lượng đơn thuần òoàn òoàn vượt qua Cổ Thánh Bảo Huyết, giá trị của nó không thể đánh giá.
Sau khi luyện hóa hai mươi viên Cổ Thánh Huyết Liên Đan, tu vi thánh khu của Sở Mộ từ Thất cấp hậu kỳ đạt tới thất cấp đỉnh phong, sau đó đột phá tới Bát cấp sơ kỳ, lại đột phá đạt tới Bát cấp trung kỳ, về sau có Cổ Thánh Huyết Liên Đan, thánh khu của Sở Mộ cũng không tăng lên dễ dàng như trước.
Tiếp tục rèn luyện thánh khu, gia tăng tu vi thánh khu cực kỳ không dễ dàng.
Hôm nay đi vào lưu vong chi địa thời gian mười sáu mười bảy năm, còn thừa lại chưa tới mười ba năm, mục tiêu của Sở Mộ tiến thêm một bước, trong thời gian chưa tới mười ba năm này, hắn phải tăng tu vi nguyên lực lên Vạn Cổ cửu trọng thiên đỉnh phong, lại tu hành thánh khu tới cửu cấp đỉnh phong.
Trước mắt có khả năng tăng tu vi lên Vạn Cổ cửu trọng thiên đỉnh phong dễ dàng, muốn tu vi thánh khu tăng lên Cửu cấp đỉnh phong lại ít có khả năng, nó khó tăng hơn nguyên lực rất nhiều, Sở Mộ không nắm chắc thực hiện được, chỉ có thể tiếp tục tìm kiếm bảo vật rèn luyện thánh khu.
Hắn ý định cầm Tà Long kiếm của Tà Long Điện giao dịch với Đồ Huyết Phủ, dù sao truyền thừa của Đồ Huyết Phủ quan hệ với tu hành thánh khu.
Tĩnh tu trong trang viên, kiểm nghiệm kiếm pháp của Tàn Nguyệt Kiếm Thánh và Bàn Nham Kiếm Thánh cùng Lâm Bích Nhược, phát hiện tạo nghệ kiếm pháp của bọn họ có tăng lên không nhỏ, Sở Mộ truyền thụ Lâm Bích Nhược môn kiếm pháp kia, Lâm Bích Nhược cũng rất khổ công, đã luyện quen thuộc, cho dù chưa nắm được tinh túy cũng đã có thể phát huy uy lực của kiếm pháp rất đầy đủ.
Thời gian ngày từng ngày trôi qua, Sở Mộ không ngừng tu luyện.
Có Long Nguyên Đan, hắn không cần phân tâm tu hành kiếm nguyên, mỗi ngày hắn tìm hiểu kiếm pháp.
Bởi vì thiếu bảo vật rèn luyện thánh khu cho nên khó có tiến triển, lại cần thời gian tăng lên rất dài, bởi vậy Sở Mộ rất thiếu thời gian, hắn đành phải dùng thời gian tu hành kiếm pháp.
Kiếm pháp bao quát phạm vi rất rộng, Kiếm Thiên Địa, kiếm pháp cơ sở, tự nghĩ ra kiếm thức, cảnh giới kiếm pháp, Kiếm Vực... Trừ tăng tu vi lên, Sở Mộ không ngừng tìm hiểu Kiếm Thiên Địa, hắn càng cân nhắc rất nhiều phương diện khác.
Hôm nay hắn còn không biết thực lực của mình cực hạn ở nơi nào, cho dù lúc trước giết vào Tà Long Điện, hơn nữa ba nguyên lão Tà Long Điện thi triển Tà Long biến và bố trí chiến trận, kỳ thật hắn còn chưa sử dụng toàn lực, bởi vì thực lực đối phương tuy cường đại nhưng không mang lại đủ áp lực cho hắn.
Sở Mộ khát vọng chiến đấu với đối thủ cường đại hơn, hắn cảm thấy mình đã chọn được một đối thủ —— Kiếm Yêu Phong Vô Ý.
Hêện tại chưa phải lúc, cũng không phải thời điểm quyết đấu với đối phương, Sở Mộ không nóng nảy, hắn nghĩ sớm muộn gì cũng phải đấu một trận.
Trong trang viên, dường như tiểu thế giới không bị ngoại giới quấy rầy, bình an vô sự.
Kiếm quang lập loè, từng gợn sóng rung động không ngừng khuếch tán ra xa hơn, tăng lên dần dần, không ngừng khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, mỗi một thứ đều mang theo rung động rất lớn, có thể cắt đứt vạn vật.
Liên Y Kiếm, tên là Liên Y Bát Pháp!
Lâm Bích Nhược khổ luyện nhiều năm, lại được Sở Mộ tự mình chỉ điểm, rốt cục nàng đã nắm giữ một tia tinh túy.
Hôm nay là tròn một năm từ khi Sở Mộ quay về trang viên trong thành Đồ Huyết.
Bên ngoài biến hóa rất lớn, nhưng chỉ ảnh hưởng sơ bộ với năm đại thành thị, thế lực trang viên trong năm đại thành thị không coi vào đâu, cũng không có trùng kích gì, đám người Sở Mộ ở trong trang viên cũng không có biến hóa.
Sở Mộ lại quan tâm tình hình bên ngoài, hai người Tàn Nguyệt Kiếm Thánh và Bàn Nham Kiếm Thánh đều chú ý động tĩnh bên ngoài.
Sau khi tiêu diệt Tà Long Điện vào một năm trước, nhiều người cho rằng môn chủ Kiếm Yêu Môn Phong Vô Ý gây nên, uy danh của hắn tăng lên rất nhiều, về sau đánh bại Trảm Long Phủ Kiếm Thánh cấp hạo dương Long Hoàn, uy danh của Phong Vô Ý như mặt trời ban trưa, trong lúc nhất thời áp đảo năm đại phủ thành chủ, tiến vào thời kỳ phát triển cực nhanh, mở rộng nhanh chóng, tu luyện giả gia nhập Kiếm Yêu Môn càng ngày càng nhiều, thông qua năng lực của Hóa Yêu Trì, đạt được thực lực càng cường đại hơn.
Thực lực cường đại làm người mê sau, sau khi yêu hóa, tu vi nguyên thần tăng lên nhanh chóng, càng làm cho các đệ tử Kiếm Yêu Môn rục rịch, cướp giết liên tục, các trận doanh trong lưu vong chi địa đều diễn ra sự kiện chém giết.
Một bộ phận đệ tử Kiếm Yêu Môn bị giết chết, một bộ phận đệ tử Kiếm Yêu Môn nuốt nguyên thần cho nên cường đại hơn, trên chỉnh thể, thực lực Kiếm Yêu Môn không có chút suy yếu, ngược lại không ngừng tăng cường.
Từng nơi trú quân hoặc thần phục hoặc bị tiêu diệt, gió nổi mây phun, chung quanh chiến đấu không dứt, chung quanh chém giết bốn phía, lưu vong chi địa trở nên thập phần hỗn loạn, bên ngoài năm đại thành thị tùy thời tao ngộ đệ tử Kiếm Yêu Môn, sau đó bị vây giết, trong thời gian một năm ngắn ngủi, các tu luyệ giả không ngừng tiến vào trong năm đại thành thị, tìm kiếm bảo hộ từ năm đại phủ thành chủ.
Năm đại phủ thành chủ cũng không chủ động xuất kích. Chỉ xảy ra một ít xung đột nhỏ với Kiếm Yêu Môn.
Thất vương không có tin tức, còn chưa trở về, thế cục càng ngày càng kịch liệt.
- Sở huynh.
Long Vân Không tiến vào trong trang viên, vừa nhìn thấy Sở Mộ liền chắp tay cười nói.
- Long huynh, đột phá tu vi, thực lực tăng nhiều.
Sở Mộ cũng cười nói.
← Ch. 1791 | Ch. 1793 → |