Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1834

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1834: Cấm Thần Vệ Thiên tộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Quang mang đỏ tươi nhanh chóng xuyên qua, thân thể cự thú kia không ngờ lại hòa tan, không ngừng thu nhỏ lại, huyết nhục hỗn hợp, bị huyết quang bao trùm, như là một cái kén lớn vậy.

Người này chính là Sở Mộ, hắn đang thi triển Luyện Huyết tà công, luyện hóa một đầu linh thú.

Đầu linh thú này không ngờ lại có thực lực Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong. Khí lực cường đại cùng với khí huyết cường đại khiến cho thực lực của nó hơn xa cường giả Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp trong nhân loại.

Thi triển, thúc dục Luyện Huyết tà công cần dùng tinh huyết bản thân làm vật dẫn. Trong lúc thi triển, tinh huyết của Sở Mộ cũng không ngừng tiêu hao. Bất quá loại tiêu hao này là tiêu hao có thể khôi phục được.

Sau một lát, đầu cự thú mấy chục trượng này nhanh chóng chuyển hóa thành một đám quang mang màu đỏ lớn bằng nắm tay. Sở Mộ vẫy tay một cái, đám quang mang màu đỏ kia lập tức bay tới. Sau khi quang mang biến mất, một viên cầu màu đỏ lớn bằng quả trứng gà hiển hiện, toàn thân nhẵn bóng, tản mát ra mùi thơm ngát nhàn nhạt.

Khí tức kia chui vào trong mũi, nhất thời khiến cho tinh huyết tiêu hao của Sở Mộ được khôi phục đôi chút.

- Đây là Tinh huyết đan hay sao? Lực lượng khí huyết thật là nồng đậm.

Sở Mộ âm thầm mừng rỡ không thôi. Hắn có thể khẳng định mười phần, khỏa tinh huyết đan này đối với Thánh thể cửu cấp đỉnh phong của hắn lúc này tuyệt đối có tác dụng rất rõ ràng. Bất quá hiện tại không phải là thời điểm phục dụng, luyện hóa. Hắn định săn giết thú loại cường đại hơn nữa, dùng Luyện Huyết tà công luyện hóa chúng thành Tinh Huyết đan. Sau khi tích lũy tới trình độ nhất định lại tìm một nơi bế quan, luyện hóa toàn bộ. Một lần hành động rèn luyện Thánh thể tới cửu cấp cực hạn, tăng thực lực lên.

Đương nhiên trước đó cần phải khôi phục tinh huyết tiêu hao của bản thân, khiến cho tinh huyết luôn giữ ở trạng thái đỉnh phong, như vậy mới có thể thuận lợi thi triển Luyện Huyết tà công, không làm cho Sở Mộ tới mức vô lực.

Tiếp tục đi tới, tìm kiếm những thú loại khác để săn giết. Sở Mộ cũng cẩn thận che giấu khí tức bản thân chấn động, tránh cho tạo thành chấn động quá lớn.

Cùng lúc đó Chiến Vô Ảnh cũng trở về Hoàng Đình, đem tất cả mọi chuyện xảy ra báo lại cho Chiến Vương.

Trong đại điện trên đỉnh núi, Chiến Vương ngồi trên chủ vị, cao cao tại thượng quan sát người phía dưới, đôi mắt sắc bén, ác liệt vô cùng.

Chiến Vô Ảnh quỷ một chân dưới mặt đất, toàn thân chật vật. Hai mắt Chiến Vương nhìn vào trên ngườia ắn, làm hắn không ngừng run rẩy.

Trong đại điện, bầu không khí vô cùng áp lực, cơ hồ khiến cho người ta hít thở không thông.

- Truyền Chiến Vô Không.

Mãi một lúc lâu sau thanh âm của Chiến Vương mới vang lên, khí tức áp lực, khẩn trương cũng tiêu tán hơn phân nửa.

Rất nhanh Chiến Vô Không đã tới trong đại điện, quỳ một gối xuống.

- Chiến Vô Ảnh, Chiến Vô Không nghe lệnh. Ta lệnh hai ngươi toàn lực ra tay đánh chết Sở Mộ.

Chiến Vương hạ mệnh lệnh.

Trước đó mệnh lệnh của Chiến Vương là bắt sống Sở Mộ trở về, nếu như không được thì mới giết. Nhưng mà lúc này lại là giết chết. Bởi vì hắn đã cảm giác được uy hiếp mà Sở Mộ mang lại, có lẽ đối với hắn mà nói. Chỉ là nhất luyện chỉ như con sâu cái kiến, phất tay là có thể diệt sát một đám. Nhưng mà tiềm lực của Sở Mộ quá mức kinh người, tuyệt đối không thể để cho Sở Mộ này có nhiều thời gian, để cho đối phương phát triển.

Rất nhanh Chiến Vô Không và Chiến Vô Ảnh rời khỏi đại điện, rời khỏi Hoàng Đình. Sau khi biết được phương vị đại khái của Sở Mộ từ chỗ Tri Thế đại nhân, hai người nhanh chóng phóng về phía phương vị của Sở Mộ. Chỉ là muốn tới nơi cũng cần một ít thời gian.

- Không ngờ lại có thể giết chết hai người Chiến Vô Song và Chiến Vô Danh, năm thiên tướng chỉ còn có hai.

Hai mắt Chiến Vương lập lòe, năm thiên tướng chính là người một tay hắn bồi dưỡng ra, đã lập nhiều công lao hãn mã cho hắn. Hôm nay lại chết mất ba người, thế lực nhất mạch này của hắn thoáng cái trở nên yếu hơn rất nhiều, đối với hắn vô cùng bất lợi. Bởi vậy đối với hai người Sở Mộ và Không Lưu, trong lòng Chiến Vương tràn ngập sát ý. Chỉ là hiện tại còn chưa phải lúc hắn ra tay.

Bất kể nói như thế nào, hắn hiện giờ, trên phương diện nào đó có thể coi là chủ nhân của Hoàng Đình, thực lực cường đại, địa vị cao siêu. Lúc này không ra tay là bởi vì còn có một ít nguyên nhân khác nữa.

- Chiến Vô Không và Chiến Vô Ảnh liên thủ, đủ để đánh chết Sở Mộ. Không Lưu này...

Tinh mang trong hai mắt của Chiến Vương lâp lòe bất định, dường như đang suy tư, do dự rất lâu.

- Tạm thời để cho hắn sống thêm một đoạn thời gian nữa đi.

...

Trên hư không, cương phong giống như nước sông không ngừng thổi. Mỗi một đạo đều sắc bén như đao, uy lực kinh người, rất đơn giản đã có thể phá vỡ nguyên cương hộ thể của cường giả Thánh cấp, tạo thành tổn thương cho cường giả Thánh cấp.

Nhưng mà giờ phút này lại có bốn đạo thân ảnh nhanh chóng phi hánh trong tầng cương phong này. Cương phong thổi tới bên người bọn họ trực tiếp bị đánh văng.

Bốn người này tướng mạo tuấn mỹ, khí tức trên người cao quý mà phiêu nhiên, giống như là thần nhân vậy, cao cao tại thượng. Bọn hắn chính là người Thiên tộc, Tuyệt Thế cường giả Thiên tộc, Cấm Thần vệ của Thiên tộc.

- Căn cứ theo suy tính crua Thiên Cơ tử đại nhân, Sở Mộ này có lẽ ở ngay trong Thiên Long vực, nhất định phải tìm ra đối phương rồi diệt sát mới được.

Kẻ đứng đầu bốn người là Thiên Đạo Cực lên tiếng nói.

- Đội trưởng, bốn người chúng ta ra tay, cho dù Sở Mộ kia có ba đầu sáu tay cũng không trốn nổi.

Một trong ba người còn lại nói, hai người khác cũng gật đầu khẳng định.

- Sở Mộ này có thể còn sống tới bây giờ không thể phủ nhận được năng lực của hắn, không nên khinh thị.

Thiên Đạo Cực nói.

- Vâng.

Ba người kia vội vàng lên tiếng. Nhưng cho dù là vậy, trong lòng ba người vẫn không cho là đúng. Phải biết rằng bọn hắn là ba Tuyệt Thế cường giả Thiên tộc, mặc dù chỉ là cấp độ nhất luyện, nhưng mà huyết mạch cao quý, thực lực mạnh mẽ, rõ ràng còn hơn Tuyệt Thế cường giả nhân tộc ngang cấp.

Từ lúc sinh ra cho tới bây giờ, một đường trải qua đều áp chế nhân tộc, áp chế sự phát triển của thiên tài các tộc khác. Chuyện này đã sớm khiến cho trong lòng bọn hắn sinh ra sự cao ngạo. Loại tâm tính cao cao tại thượng, bao quát trên người khác khiến cho bọn hắn không có khả năng dễ dàng thay đổi trong chốc lát được. Huống chi chỉ là một nhân tộc bối phận không cao như Sở Mộ. Cho dù thiên phú không tồi nhưng cũng không được bọn hắn đặt vào trong mắt.

*****

Đội trưởng kia đương nhiên cũng nhìn ra được tâm tư của ba người, chỉ là hắn thân là Thiên tộc, lại là một Tuyệt Thế cường giả nhị luyện, cũng biết được Sở Mộ bị bọn hắn đuổi giết, nhất định sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Đối phương không có bất kỳ cơ hội đào tẩu nào. Sở dĩ nói như vậy chẳng qua là kinh nghiệm của hắn nhiều hơn ba người còn lại một chút. Nói một cách tương đối là cẩn thận hơn một chút chứ không hơn.

...

Tại một nơi hoang vu ít ai lui tới trong Thiên Long sơn mạch có một tòa sơn động vừa mới được mở ra. Sau khi bố trí phong cấm trùng trùng điệp điệp, che dấu tất cả khí tức, che dấu cửa sơn động, Sở Mộ an vị ở chỗ sâu trong tòa sơn động này.

Vung tay lên, lập tức có một loại viên ngọc to bằng quả trứng gà, đỏ như máu xuất hiện, tạo thành một hàng, tổng cộng có hơn ba mươi khỏa. Những thứ này chính là Tinh Huyết đan một đường tích lũy tới giờ của hắn.

Mỗi một khỏa Tinh Huyết đan đều tới từ một đầu thú loại cường đại. Là linh thú hoặc là dị thú. Mỗi một đầu thú loại đều đạt tới Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong. Thực lực chân chính kỳ thực còn hơn Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong, ít nhất cũng đạt tới cấp độ Ám Tinh cấp cấp. Đầu mạnh mẽ thậm chí còn đạt tới cấp độ Hạo Dương cấp.

Cũng không phải trong Thiên Long sơn mạch không có thú loại cấp bậc Tuyệt Thế cường giả tồn tại. Có, hơn nữa không chỉ có một đầu. Nhưng mà Sở Mộ lại không có dị động, bởi vì thú loại Tuyệt Thế cường giả, linh trí mở rộng, một thân thực lực vô cùng đáng sợ. Cơ hồ chẳng khác nào kết hợp giữa Tuyệt Thế cường giả Thánh thể chi đạo và Nguyên lực chi đạo. Chiến lực kinh người, dù có thể chiến thắng cũng phải trải qua một phen khổ chiến.

Còn nữa, tuy rằng Luyện Huyết Tà công kinh người, nhưng mà Sở Mộ cũng chỉ sơ luyện mà thôi. Muốn dựa vào môt thân tinh huyết cửu cấp đỉnh phong luyện hóa thú loại tương đương với Tuyệt Thế cường giả quá khó khăn, mười phần sẽ thất bại. Cuối cùng là vì bản thân Sở Mộ, Thánh thể của hắn chỉ là cửu cấp đỉnh phong, phục dục Tinh huyết đan của Tuyệt Thế cường giả, lực lượng bên trong quá lớn, khó có thể thừa nhận.

- Ba mươi khỏa Tinh huyết đan hoàn toàn đủ để cho Thánh thể của ta rèn luyện tới cửu cấp cực hạn, có lẽ còn thừa.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Mở miệng, một khỏa Tinh Huyết đan bay vào trong miệng Sở Mộ, trực tiếp bị hắn nuốt vào.

Lực lượng ẩn chứa trong Tinh Huyết đan lập tức tràn ngập trong bụng, giống như núi lửa phun trào, liên miên không ngớt, trùng kích tứ chi bách hải, cuồn cuộn vô tận.

Khí huyết giống như bị thiêu đốt, giống như thủy triều bành trướng không ngớt, cuồn cuộn khởi động, trùng kích mỗi một chỗ cao thấp toàn thân.

- Luyện hóa.

Quát khẽ một tiếng, quanh thân có vô số gợn sóng huyết sắc lan tràn, khuếch tán ra tám phương. Trong lúc lực lượng khởi động, tinh huyết trong cơ thể lưu chuyển nhanh hơn, kéo lực lượng của Tinh huyết đan vào trong dung nhập với tinh huyết của bản thân.

Dần dần, theo Sở Mộ luyện hóa, tinh huyết màu vàng trong máu ngày càng nhiều, khi huyết dịch triệt để chuyển hóa thành màu vàng là lúc một thân máu tươi của Sở Mộ sẽ chuyển hóa thành tinh huyết. Nhưng mà đây còn chưa phải là cực hạn, mà là phản phác quy chân, phải một lần nữa hóa thành màu đỏ như máu, là màu đỏ như máu thuần túy, hoàn mỹ, như vậy mới xem như đạt tới cực hạn chính thức.

Màu vàng trong máu không ngừng tăng lên nhiều hơn. Sau một khoảng thời gian ngắn, lực lượng của khỏa tinh huyết đan kia đã bị luyện hóa hết. Sở Mộ mở miệng, lại nuốt khỏa Tinh huyết đan thứ hai vào, lần nữa luyện hóa.

...

- Không Lưu, ngươi lại đối đầu với Hoàng Đình sao?

Lôi Phách trừng mắt, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Ngươi còn nhớ Sở Mộ chứ?

Không Lưu hỏi.

- Sở Mộ sao?

Lôi Phách suy nghĩ một lát rồi nói:

- Ngươi nói tới tiểu bối ở trong di tích Thiên Cổ Thánh Hoàng năm đó sao?

- Đúng vậy, hiện tại hắn đã có thực lực Tuyệt Thế cường giả nhất luyện. Bị Hoàng Đình đuổi giết, vừa vặn ta gặp phải, xuất thủ tương trợ, Hoàng Đình lại lập tức coi ta là cái đinh trong mắt, muốn diệt trừ.

Chỉ dăm ba câu Không Lưu đã nói rõ ngọn nguồn, Lôi Phách cảm thấy giống như mình đang nghe thiên thư. Không có tận mắt thấy khiến cho hắn khó có thể tin nổi.

Nhưng mà hắn biết, hảo hữu Không Lưu của hắn sẽ không nói giỡn chuyện những chuyện như thế này. Nói cách khác, đây là sự thực.

- Không cách nào tưởng tượng được. Tiểu bối năm đó lại phát triển tới trình độ bây giờ. Chuyện này mới qua vài chục năm mà thôi.

Lôi Phách cười khổ không thôi, bộ dáng như bị đả kích rất lớn.

- Bây giờ không phải là lúc cảm khái, năm đó ngươi đã từng bị Hoàng Đình áp bách, cuối cùng không thể không khuất phục. Chỉ là ta biết ngươi chưa từng quên việc này.

Không Lưu nói thẳng.

- Ngươi cũng biết rõ, đây là là chuyện cơ hồ trở thành bóng mờ trong lòng ngươi, hạn chế ngươi tăng tiến thực lực. Về lâu về dài có thể sẽ phát triển thành tâm ma.

Sắc mặt Lôi Phách bỗng nhiên đổi tới đổi lui, đây là vết sẹo trong lòng hắn, lúc này lại bị Không Lưu hung hăng vạch trần. Loại khuất nhục này khiến cho Lôi Phách tức giận không thôi. Khí tức quanh thân bắt đầu khởi động, lôi quang xuất hiện trên bầu trời, vô cùng khủng bố.

- Trước đó ta thấy không có cơ hội phù hợp, nhưng mà lúc này đúng là thời cơ tuyệt hảo.

Vẻ mặt Không Lưu bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào Lôi Phách rồi tiếp tục nói.

- Sở Mộ này trên người có Đại khí vân, thành tựu nhất định bất phàm. Ta tin rằng Hoàng Đình đối địch với hắn tuyệt đối sẽ không có chỗ tốt nào.

Sắc mặt Lôi Phách đổi tới đổi lui, trong lúc nhất thời do dự không thôi. Nhưng mà hắn cũng không phải là người nhu nhược, do dự không quyết.

- Được, ta sẽ điên một lần với ngươi.

Lôi Phách lạnh lùng nói.

- Như vậy mới đúng chứ.

Không Lưu cười nói.

- Trừ ngươi ra còn có mấy vị hảo hữu những năm qua từng nếm thiệt thòi trong tay Hoàng Đình nữa.

Không Lưu là người không tệ, bởi vậy vẫn có một ít hảo hữu. Vừa vặn đều từng nếm thiệt thòi trong tay Hoàng Đình.

- Vậy thì đi thôi.

Lôi Phách cười nói, đã đưa ra quyết định thì hắn không do dự một chút nào.

Đã quyết định là địch với Hoàng Đình, như vậy lực lượng bên ta càng cường đại càng tốt. Dù sao Hoàng Đình là tồn tại vô cùng cường đại, không dễ động vào.

...

- Khí tức của Sở Mộ ở phương hướng này.

Đội trưởng Cấm Thần vệ của Thiên tộc lấy ra một cái la bàn, sau khi suy tính một phen, nhìn hướng của cái la bàn chỉ về một phía, hai mắt hắn lập tức sáng ngời. Mang theo ba thủ hạ, nhanh chóng bay về hướng Sở Mộ mà đi. Phương hướng này chính là phương hướng của sơn động tạm thời được Sở Mộ mở ở trong Thiên Long sơn mạch.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)