Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1904

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1904: Thiên Sát Chú
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Hai cái phân thân cùng một nhịp thở, hắn có thể thừa nhận tất cả, cũng có thể cảm nhận với nhau, bởi vậy, một phân thân Tà Vương tử vong, hắn biết rõ thống khổ trong đó, hắn càng hiểu rõ kiếm kia có uy lực cường đại vượt qua tứ luyện cao giai, nói cách khác cho dù hợp hai phân thân làm một cũng không thể chống cự một kiếm vừa rồi.

- Phải báo cho những người khác, cũng phải liên thủ tiêu diệt Sở Mộ.

Tà Vương lầm bầm, phân thân chết một, hắn vẫn còn một, đương nhiên là bản tôn, thực lực của hắn nhanh chóng khôi phục lại tứ luyện cao giai, đây chính là điểm huyền diệu của Tà Vương Huyễn Ma Thân của hắn.

Mà Tà Vương cũng tin tưởng, dùng thực lực Sở Mộ, hơn phân nửa sẽ têến vào tầng hai, hắn cảm tấy kiêng kị và sợ địch nhân như thế, phải giết chết và chấm dứt hậu hoạn.

Hắn thề phải giết chết Sở Mộ, mà Sở Mộ cũng thề muốn chém giết Tà Vương, hơn nữa còn chém giết tám vương giả hoàng đình còn lại, giết hết toàn bộ, một khi song phương gập nhau chỉ có phân sinh tử.

Tầng ngục đầu tiên có bầu trời xám xịt, lúc này ba đạo hào quang như sao băng bay tới.

- Căn cứ Truy Mệnh Bàn biểu hiện, Sở Mộ vẫn ở tầng ngục thứ nhất.

Người cầm đầu ba đạo thân ảnh cầm một khối tròn lớn như lòng bài tay, phía trên có kim màu vàng chỉ về phía trước, bọn họ cũng phi hành theo hướng kim chỉ.

Khi Thánh Tôn Thiên tộc mang theo các cường giả Thiên tộc rời khỏi vị trí giằng co với Nhân tộc, Thánh Tôn Thiên tộc lấy Truy Mệnh Bàn giao cho một bộ phận cường giả Thiên tộc, để bọn họ tìm kiếm Sở Mộ và chém giết hắn, phái ba Thiên tộc này chém giết Sở Mộ.

Sở Mộ cũng không biết điểm này, hắn đang đi tìm kiếm cửu vương của hoàng đình, vừa vặn gặp phải người Thiên tộc trước mặt.

- Tự mình đưa tới cửa.

- Chỉ còn đường chết.

Ba người Thiên tộc nhìn thấy Sở Mộ, lúc này thu hồi Truy Mệnh Bàn sau đó phát ra sát khí lạnh lẽo.

Lúc này Sở Mộ đang sử dụng Khô Thương cho nên khí tức mờ mịt khó có thể cảm thấy được ngọn nguồn hắn đang đạt tới cấp độ nào, bởi vậy người Thiên tộc không rõ ràng, phải biết trong ba Thiên tộc trước mắt có một tứ luyện sơ giai và hai cường giả tam luyện cực hạn.

Ba cường giả Thiên tộc này nhìn chằm chằm vào mi tâm Sở Mộ, trong mắt mang theo vài phần hưng phấn, mà Sở Mộ cũng cảm giác được mi tâm của mình lạnh buốt, một phù văn màu bạc xuất hiện.

- Quả nhiên là Thiên Sát Chú, ngươi đáng chết!

- Giết hơn trăm tộc nhân của ta, ta muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn.

- Giết hắn!

Nhìn thấy phù văn màu bạc trên mi tâm Sở Mộ, ba tên Thiên tộc biến sắc, sắc mặt vô cùng khó coi, sát ý bộc phát bao phủ hư không.

- Thì ra thứ này là Thiên Sát Chú, có tác dụng gì?

Sở Mộ thuận miệng hỏi.

- Đương nhiên là dùng được, tác dụng rất lớn, nó sẽ làm ngươi thừa nhận lực sát thương gấp đôi khi trúng thiên chú của tộc ta.

Một Thiên tộc khác cười nói, thoại âm rơi xuống nháy mắt, ra tay, một ngón tay điểm ra, bạch sắc quang mang xỏ xuyên qua hư không, bắn về phía Sở Mộ.

Hắn vừa ra tay, đám cường giả Thiên tộc khác cũng ra tay.

Hai cường giả tam luyện cực hạn và một cường giả tứ luyện sơ giai, trong mắt Sở Mộ cũng không có uy hiếp gì cả.

Một kiếm, chỉ một kiếm, kiếm quang phá không bay đi, kiếm quang phá tan công kích của ba Thiên tộc. Kiếm quang không bị suy yếu chút nào, thẳng tới khi ba tên cường giả Thiên tộc phát hiện thì không thể né tránh được nữa. Quá nhanh, vượt qua bọn họ phản ứng, vượt qua phản ứng thân thể của bọn họ.

Kiếm quang chém thân thể ba tên cường giả Thiên tộc biến mất trong hư không.

Sở Mộ lại bắt lấy đầu lâu của tên Thiên tộc tứ luyện sơ giai, thi triển bí pháp Ma La tìm kiếm trí nhớ trong đầu đối phương.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, cường giả Thiên tộc mặt mày méo mó, thừa nhận thống khổ không cách nào hình dung nổi.

Hai tên Thiên tộc khác bị Sở Mộ đánh tan thân thể, đánh tan ý thức, triệt để tử vong.

Dưới bí pháp Khô Thương, tinh thần ý chí của Sở Mộ cũng tăng lên rất lớn, sức thừa nhận của linh hồn cũng rất lớn, một giờ sau hắn buông tay ra, hắn từ trong linh hồn cường giả Thiên tộc tìm được một ít trí nhớ hữu dụng với mình.

Thiên Sát Chú cùng Truy Mệnh Bàn.

Thiên Sát Chú, đó là một loại nguyền rủa của Thiên tộc, trong thời gian ngắn liên tục giết chết trên trăm cường giả Thiên tộc sẽ trúng nguyền rủa này, tác dụng của nguyền rủa giúp người Thiên tộc cảm ứng được người trúng chú này tại khoảng cách nhất định, sau đó đuổi giết.

Còn nữa, người trúng Thiên Sát Chú sẽ thừa nhận thương tổn gấp đôi khi thừa nhận võ đạo và linh thuật của Thiên tộc công kích, có đôi khi loại hiệu quả tăng gấp đôi này chính là cọng rơm đè chết con lạc đà.

Nhưng trên thế giới này không có đồ vật hoàn mỹ, người trúng Thiên Sát Chú sẽ gây sát thương gấp đôi lên người của Thiên tộc.

Có thể nói Thiên Sát Chú sẽ tác dụng qua lại giữa người trúng chú người và Thiên tộc, nó là con dao hai lưỡi.

Như vậy Sở Mộ cũng yên tâm, đối mặt Thiên tộc, hắn cũng không rơi vào hoàn cảnh xấu, về phần Truy Mệnh Bàn, hắn cũng hứng thú với thứ này.

Truy Mệnh Bàn, đây là bảo vật trọng yếu của Thiên tộc, đối với Thiên tộc mà nói, nó là một trong ba bảo vật trọng yếu nhất, vẫn nằm trong tay bộ tộc mà không lấy ra, Truy Mệnh Bàn hiện tại trong tay Thiên tộc cũng không phải chính bản, mà là căn cứ vào bản gốc chế tạo ra, cơ bản chỉ có một thành uy năng của bản gốc.

Bởi vì bản gốc Truy Mệnh Bàn lúc trước bị trọng thương, đến nay còn chưa khôi phục, mỗi lần vận dụng sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng, cũng làm thương thế của bản gốc tăng lên, cho nên Thiên tộc không dám sử dụng.

Truy Mệnh Bàn có một loại năng lực chính là truy tung.

Chỉ cần tập trung khí tức đối tượng hoặc đã gặp qua đối tượng, khi đó dùng khí tức hoặc trí nhớ đưa vào Truy Mệnh Bàn, uy năng của Truy Mệnh Bàn khởi động và chỉ dẫn tới mục tiêu.

Nếu là bản gốc sẽ có phạm vi càng lớn, trên cơ bản có thể bao phủ một phần mười thế giới Thâm Lam, ngoài ra còn có nhiều năng lực khác, nhưng năng lực truy tung của bản phục chế chỉ có một thành của bản gốc.

Kỳ thật một thành uy năng cũng rất lớn rồi.

Trong tầng thứ nhất Thâm Lam Thập Bát Ngục, nhìn như địa vực rộng lớn nhưng nó không thể so sánh với thế giới Thâm Lamm, nhiều nhất chỉ bằng vài đại vực tổng hợp, một bản phản chế của Truy Mệnh Bàn có thể bao phủ cả tầng một, chỉ cần mục tiêu vẫn ở tầng một thì hắn sẽ tìm ra.

Hắn đang phát sầu làm thế nào tìm kiếm chín gia hỏa của hoàng đình, dù sao hắn không có nhiều thời gian, nếu chỉ tìm chín tên vương giả sẽ bỏ qua thế giới chi linh.

*****

Nếu có thể kiêm nhiệm cả hai thì tốt, Truy Mệnh Bàn đã giúp hắn giải quyết việc này.

Rất nhanh, Sở Mộ cũng nắm Truy Mệnh Bàn tới tay, xóa lạc ấn trên đó và đánh lạc ấn của mình vào.

- Còn có thể sử dụng chín lần.

Sở Mộ cảm thấy đáng tiếc.

Truy Mệnh Bàn phục chế có một thành uy năng của bản gốc nhưng lại hạn chế số lần sử dụng.

- Tà Vương đã tiến vào tầng thứ hai, tạm thời không tìm hắn.

Sở Mộ nói thầm.

- Thánh Vương có thực lực mạnh nhất, nói không chừng cũng đã tiến vào tầng hai, như vậy bắt đầu từ thực lực yếu nhất.

Hoàng đình thập vương, yếu nhất chính là Kim Cương Vương.

Chiến Vương đã tử vong, Sở Mộ cũng gặp qua tướng mạo của chín người kia, trong đầu Sở Mộ nghĩ tới tướng mạo của Kim Cương Vương phác họa vào Truy Mệnh Bàn, sau khi phác họa xong, hình ảnh Kim Cương Vương cũng hiện ra trong Truy Mệnh Bàn.

Sở Mộ cảm giác lực lượng của mình rót vào bên trong, kim màu vàng trên Truy Mệnh Bàn chỉ về một hướng.

- Hoàng đình cửu vương, bắt đầu từ ngươi.

Đôi mắt Sở Mộ mở to, dọc theo Truy Mệnh Bàn chỗ chỉ phương hướng, nhanh chóng ngự không bay đi.

...

Kim Cương Vương chỉ hành động một mình, bởi vì thiên tướng của hắn không có ai đạt tới tam luyện.

Đều là vương giả hoàng đình, bình thường có quan hệ cạnh trnah với nhau, bởi vậy dưới tình huống bình thường, chín vương giả sẽ không hành động cùng nhau.

Kim Cương Vương bài danh thứ mười, thực lực của hắn vốn không bằng Chiến Vương, nhưng trải qua bế quan vài chục năm, hôm nay hắn có được thực lực tam luyện cao giai, hơn nữa lực phòng ngự vô cùng kinh người..

Đáng tiếc, thực lực tam luyện cao giai cũng không là cái gì so với những người tiến vào nơi đây.

Kim Cương Vương vô cùng chật vật chạy thoát khỏi một con ngục thú tam luyện cực hạn, may mắn hắn có lực phòng ngự kinh người, bằng không sẽ bị giết chết, dù như thế cũng dính vết thương nhẹ, hắn là tu luyện giả thánh khu chi đạo, đã thành tựu linh thể, năng lực tự lành kinh người, thương thế khôi phục thật nhanh.

- Ta nên rời đi hay không?

Kim Cương Vương nói thầm.

Hắn biết rõ năng lực của mình khó hành động tại nơi này, trừ phi hắn cầu vương giả khác, đáng tiếc hắn có tôn nghiêm và kiêu ngạo của mình.

Suy nghĩ như thế, một đạo kiếm quang đánh tới, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Kim Cương Vương.

- Là ngươi!

Kim Cương Vương nhìn thấy là Sở Mộ, hắn kích động, ánh mắt bắn ra hào quang sáng ngời.

- Đúng vậy, chính là ta.

Sở Mộ nói chuyện phi thường lãnh khốc giống như gió lạnh mùa đông, Kim Cương Vương nghe xong sinh ra cảm giác phát lạnh.

Hắn không nhìn thấu thực lực Sở Mộ, nhưng Kim Cương Vương không cảm thấy kiêng kị, hắn chỉ xem trọng mà thôi, dù sao Chiến Vương bị giết chết, cho dù Sở Mộ giết hay nhiều người liên thủ đều thuyết minh thực lực Sở Mộ không kém.

Sở Mộ cũng không muốn nói nhảm với Kim Cương Vương nhiều, hắn đâm một kiếm.

Kiếm xuyên qua hư không, nhanh tới mức tận cùng.

Kim Cương Vương không phải người am hiểu tốc độ và phản ứng, bởi vậy hắn không cảm thấy sợ hãi, ngược lại hắn tự tin đựa vào Kim Cương Thể của mình ngạnh kháng một kiếm của Sở Mộ, sau đó dùng hai đấm của mình đánh nát thân thể Sở Mộ.

Tiếp theo Kim Cương Vương biết mình sai rồi, sai không hợp thói thường, kiếm của Sở Mộ phá vỡ phòng ngự kinh người của hắn, Kim Cương Thể của hắn vốn có thể phòng ngự tam luyện cực hạn công kích nhưng lại yếu ớt khi so với kiếm của Sở Mộ, mi tâm bị kiếm đâm thủng.

Lực lượng đáng sợ đánh nát ý thức của Kim Cương Vương, tiêu diệt nguyên thần.

Kim Cương Vương không kịp sinh ra ý niệm cuối cùng trong đầu, đôi mắt của hắn ảm đạm, cả thân thể cũng lắc lư, thân thể rơi xuống đất.

Rút kiếm ra, thân thể Kim Cương Vương ngã xuống, bụi mù tung bay.

Bách quỷ dạ hành!

Quỷ Vương sử dụng tuyệt học biến thành trăm đạo thân ảnh, hắn lao đi rất nhanh, bên tai có tiếng xé gió vang lên, móng vuốt sắc bén xé rách bầu trời, thân ảnh tối tăm xuyên qua hư không tấn công Sở Mộ.

Quỷ ảnh này là thật thể chứ không phải hư ảo, sau khi xuyên qua thân người sẽ tạo thành phá hư thế giới tinh thần và đả thương linh hồn.

Tuy tuyệt học của Quỷ Vương quỷ dị nhưng thực lực của hắn kém Sở Mộ quá xa, tam luyện cao giai đỉnh phong và tứ luyện đỉnh phong là một cái rãnh trời quá lớn.

Hắn mở to mắt, hắn bị kiếm của Sở Mộ chém thành hai nửa.

- Lại một tên!

Ngữ khí của Sở Mộ rất lãnh khốc.

Hắn thu kiếm, thân thể Quỷ Vương nổ tung, cho dù là nguyên thần cũng tiêu tán.

Hắn thu lấy không gian giới chỉ của Quỷ Vương vào trong tay.

- Kim Cương Vương, Thanh Vương, Quỷ Vương, Chiến Vương đã chết, còn thừa lại sáu Vương.

Sở Mộ nói thầm.

Hoàng đình thập vương đã có bốn người chết dưới kiếm của hắn, nhưng đây là bốn vương giả bài danh thấp nhất.

Kim Cương Vương am hiểu phòng ngự, đáng tiếc thực lực của hắn kém Sở Mộ quá lớn, Thanh Vương kỳ tài ngút trời, dùng Bất Tử Thần Công của Bất Tử Thánh Hoàng làm tham chiếu sáng tạo ra Trường Thanh Thần Công, có được sinh cơ kinh người, nếu không diệt sát triệt để, dùng Trường Thanh Thần Công có thể sống lại lần nữa, nếu như cho Thanh Vương đầy đủ thời gian, hắn chắc chắn sẽ thành tựu Thánh Tôn, nếu ở thời đại thượng cổ, hắn tất thành Thánh Hoàng.

Đáng tiếc kỳ tài ngút trời lại chết dưới kiếm của Sở Mộ, bởi vì thực lực kém quá lớn, triệt để diệt vong không có may mắn chút nào.

Quỷ Vương tinh tu quỷ đạo, dùng thân phệ quỷ thập phần đáng sợ, là đối thủ cực kỳ khó chơi, hắn gần như vô địch trong ngang cấp.

Lại cầm Truy Mệnh Bàn, Sở Mộ tiếp tục phác họa dung mạo của Huyết Vương, sau khi hình ảnh hoàn thành lai tán loạn, Huyết Vương không ở tầng một.

Tiếp theo là Long Vương đứng hàng thứ năm, hắn cũng không ở tầng một, Tà Vương đã tới tầng thứ hai nên không cần tìm.

- Ba kẻ đứng đầu là Thánh Vương, Kiếm Vương cùng Vũ Vương cũng ở tầng hai.

Sở Mộ nói thầm.

- Cho dù hiện tại không tiến vào cũng chắc chắn tiến vào tầng hai.

Một khối Truy Mệnh Bàn chỉ có thể dùng mười lần, trước đó người Thiên tộc đuổi giết hắn đã dùng một lần, Sở Mộ giết chết Kim Cương Vương, Thanh Vương cùng Quỷ Vương cũng dùng xong ba lần, truy kích Huyết Vương lầ lần thứ tư, vẫn còn năm cơ hội.

Quyết định thật nhanh, câu thông một tia hào quang trong thế giới tinh thần, Sở Mộ cảm giác được hào quang nổ tung lao ra khỏi thế giới tinh thần, với tốc độ của hắn đã bao phủ lấy nó, lúc này hắn không thể bị kháng cự bị kéo vượt qua không gian thời gian.

Loại cảm giác này biến mất trong tích tắc, Sở Mộ xuất hiện tại tầng hai.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)