← Ch.1911 | Ch.1913 → |
Đại Thiên Uy kiếm thức!
Trảm!
Kiếm quang không cách nào hình dung làm thiên địa tầng thứ hai ảm đạm, hư không dưới kiếm vỡ vụn và bắn tung tóe.
Tiếng sấm vang rền, kiếm quang hóa thành sấm sét diệt thế từ trên cao đánh xuống. Một kiếm xé rách không trung, vết nứt không gian đen kịt tựa như miệng của hung thú thái cổ thôn phệ thiên địa.
Dưới một kiếm giống như sấm sét, một đạo thân ảnh bị cháy đen, còn tản mát ra từng đạo khói trắng màu xám cùng với mùi khét lẹt đang giống như một ngôi sao rơi xuống bên dưới.
Tiếng vang ầm ầm tựa như núi lửa bộc phát, mặt đất chấn động không thôi. Bóng người bị cháy đen kia mạnh mẽ phá vỡ mặt đất cứng rắn. Trong lúc mặt đất chấn động, vô số vết nứt tựa như mạng nhện trải rộng, mặt đất trong phương viên mấy ngàn thước đều sụp đổ. Trung tâm còn có một cái lỗ màu đen, sâu không thấy đáy.
Liên tục điên cuồng tấn công không ngừng. Mỗi một kiếm đều là công kích toàn lực, rồi sau đó lại thi trển đủ loại kiếm thức công kích đã được nắm giữ. Cuối cùng lại thi triển ra Thiên Uy kiếm thức. Liên tục công kích với cường độ như vậy khiến cho Sở Mộ có cảm giác lực lượng mình hơi trì trệ. Nếu là bình thường tối thiểu cũng phải tốn vài tức thời gian mới có thể hòa hoãn được. Nhưng mà dưới Khô Thương bí pháp, chưa tới một hơi Sở Mộ đã nhanh chóng khôi phục được.
Công kích liên tục mà cuồng bạo như vậy, cho dù là Kiếm Vương tái sinh cũng hoàn toàn không thể nào thừa nhận được. Đoán chừng không thể chống đỡ tới một kiếm cuối cùng sẽ mất mạng. Sở Mộ tin rằng tên Thánh vương này coi như mạnh mẽ hơn Kiếm Vương. nhưng mà cũng khó có thể thừa nhận được công kích như vậy của hắn. Cho dù không chết, hơn phân nửa cũng gần chết.
Chỉ là không biết vì sao trong lòng Sở Mộ thủy chung vẫn có một loại cảm giác nguy cơ, loại cảm giác nguy cơ này khiến cho hắn không dám buông lỏng, ngược lại còn càng thêm cảnh giác.
Hai mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào trong cái lỗ màu đen kia, phong mang trên song kiếm không dứt, kiếm ý vờn quanh thân.
Thời gian trôi qua từng chút một, mỗi một hơi dường như đều dài dằng dặc như một năm vậy.
Sở Mộ ngừng thở, ngay cả tim giống như cũng ngừng đập. Toàn bộ lực chú ý đều tập trung vào trong cái lỗ đen kịt kia.
Bỗng nhiên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, không cách nào hình dung từ sâu trong linh hồn Sở Mộ nổ tung. Từ trong cái lỗ đen kia có một đạo quang mang giống như lưu tinh xẹt qua phía chân trời, bắn về phía Sở Mộ.
Nhanh, thực sự quá nhanh. Lúc Sở Mộ vừa mới phát giác ra thì quang mang kia đã bay vụt tới trước mắt, không có cách nào né tránh được.
Thậm chí song kiếm của Sở Mộ còn chưa kịp giao với nhau tạo thành phòng ngự thì đã lập tức cảm giác được từ ngực truyền tới cảm giác đau đớn mãnh liệt. Quang mang đáng sợ như kiếm đâm thủng Huyết Sa bào và Huyết Sa giáp trên người hắn, ngay cả thân thể mạnh mẽ cũng không thể phòng ngự đuuợc, bị quang mang kia trực tiếp xuyên qua.
Quang mang đáng sợ xuyên qua thân thể Sở Mộ, đồng thời lực lượng khổng lồ cũng mang theo thân thể Sở Mộ phóng lên trên không trung tới mấy ngàn thước.
Bên trong quang mang kia ẩn chứa lực lượng kinh người vô cùng, giống như muốn đánh nát vòm trời. Cỗ lực lượng này nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân Sở Mộ, điên cuồng tàn sát bừa bãi, làm cho thân thể Sở Mộ giống như vòm trời, xuất hiện vô số vết rách, thậm chí còn có cảm giác thân thể hắn sắp vỡ vụn.
Cùng lúc đó từ trong lỗ đen kia có một đạo thân ảnh bay ra, toàn thân cháy đen, giống như từng bị thiêu cháy qua vậy. Tiếp đó, một màn khiến cho người ta kinh sợ xuất hiện. Làn da bị cháy đen của người này trực tiếp tróc xuống, Thánh Vương từ trong đó chui ra, làn da đỏ hồng như là trẻ con, nhìn giống như mới sinh ra vậy.
Toàn thân không có một chút vết thương nào, khí tức cũng không có một chút hỗn loạn nào cả. Giống như tất cả công kích trước đó của Sở Mộ đều không có tác dụng với hắn vậy.
Công kích khủng bố như vậy không ngờ lại không làm tổn thương chút nào cho Thánh Vương?
Sở Mộ cảm thấy rất là khó hiểu, hắn cảm thấy Thánh Vương dù có thực lực ngũ luyện sơ giai, đối mặt với công kích như vậy cũng không có khả năng không chịu một chút thương thế nào chứ?
Thân thể cơ hồ sắp vỡ vụn ra, lực lượng Khô Thương bí pháp lan tràn toàn thân, Thiên Băng chi lực dưới Khô Thương chi lực cũng không có bao nhiêu năng lực chống cự, nhanh chóng bị ăn mòn, thôn phệ. Mà thương thế của bản thân Sở Mộ cũng trong thời gian ngắn nhanh chóng khôi phục lại như thường. Lực lượng cũng hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu.
Hai người cách xa nhau mấy vạn trượng, khoảng cách này so với mấy ngàn thước cũng không có gì khác biệt cả.
Nhìn thấy dưới một ngón tay của mình mà Sở Mộ không chết, thậm chí thương thế còn nhanh chóng khỏi hẳn, lực lượng cũng hoàn toàn khôi phục làm cho Thánh Vương này vô cùng kiếp sợ.
- Chẳng lẽ kẻ này cũng tu luyện Bất Tử thần công?
Trong đầu Thánh Vương không tự chủ toát lên suy nghĩ này, chợt hắn lại phủ nhận. Bởi vì Bất Tử thần công là tuyệt học của Bất tử nhất mạch, trừ Bất Tử Thánh Hoàng ra cũng chỉ có hắn tu luyện. Coi như là Bất Tử Hoàng vệ trong Hoàng Đình cũng chỉ có tiếp nhận qua Bất tử chi lực cải tạo, cũng không chính thức tu luyện Bất Tử thần công.
Như vậy, nếu như khoogn tu luyện Bất Tử thần công thì có lẽ là một môn công pháp tương tự với Bất Tử thần công. Chỉ là dùng kiến thức và tích lũy của Thánh Vương, hắn cũng không thấy có loại công pháp nào có thể so sánh với Bất Tử thần công cả.
- Ngươi tu luyện công pháp gì?
Không ngờ Thánh Vương lại trực tiếp mở miệng dò hỏi.
- Ta nên gọi ngươi là Thánh Vương hay là Thánh Tôn?
Sở Mộ không có trực tiếp trả lời mà hỏi lại.
- Dùng tuổi tác của ngươi thực lực có thể đạt tới bán bộ ngũ luyện, thậm chí còn tới gần vô hạn ngũ luyện, quả thực khó có được. đáng tiếc, chênh lệch giữa ngũ luyện chính thức và tứ luyện không phải là thứ mà ngươi có thể hiểu rõ.
Thánh Vương nói.
- Tuyệt Thế cường giả ngũ luyện, duy chỉ có ngũ luyện mới có cơ hội trở thành Thánh tôn.
Một câu đã nói ra điểm khác biệt giữa ngũ luyện và trước tứ luyện.
Thánh Tôn, cường giả dưới Thánh Hoàng.
Bất quá Sở Mộ cũng nghe ra ý tứ trong lời nói của Thánh Vương. Cũng không phải thực lực đạt tới ngũ luyện là có thể được gọi là Thánh Tôn. Mà đạt tới ngũ luyện mới có cơ hội trở thành Thánh Tôn, đây là hai ý tứ hoàn toàn khác biệt.
Nói cách khác, muốn trở thành Thánh tôn, điều kiện tiên quyết là trước tiên phải đạt tới ngũ luyện. Nhưng mà đạt tới ngũ luyện lại không phải là đã trở thành Thánh Tôn.
*****
Trong đó rốt cuộc có huyền bí gì?
Sở Mộ không biết, bởi vì hiện tại hắn còn không phải là Tuyệt Thế cường giả ngũ luyện.
- Thỉnh giáo.
Sở Mộ nói, cũng không có bởi vì Thánh Vương là địch nhân mà hắn buông tha cho cơ hội tìm hiểu rõ. Đương nhiên hắn cũng chỉ thuận miệng nói mà thôi. Hắn cũng không quá trông cậy vào việc Thánh Vương có thể nói rõ cho mình biết
- Tuyệt Thế cường giả rèn luyện pháp tắc. Thánh tôn thì ít nhất đem một loại pháp tắc rèn luyện tới tận cùng, rồi sau đó khống chế được nó.
Thánh vương giải thích, tuy rằng rất ngắn nhưng mà Sở Mộ cũng hiểu được.
Cái gọi là Thánh Tôn đó là đem pháp tắc vốn có của bản thân rèn luyện tới mức tận cùng, sau đó lại khống chế nó, ít nhất phải là một loại.
Quả nhiên đi càng xa mới có thể nhìn được càng nhiều thứ hơn. Bay rất cao, như vậy mới có thể lĩnh ngộ thêm được nhiều thứ.
- Ngươi còn có át chủ bài nào nữa hay không?
Thánh Vương nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ngụ ý hết sức rõ ràng. Nếu như không có con át chủ bài nào khác thì cuộc chiến ngày hôm nay sắp chấm dứt. Khí tức cường đại từ trong cơ thể Thánh Vương lan tràn ra. Khí tức này siêu việt tứ luyện, siêu việt bán bộ ngũ luyện, đạt tới cảnh giới, đẳng cấp cao hơn. Đúng như Sở Mộ đoán trước đó, là ngũ luyện chân chính.
Thực lực của Sở Mộ lúc này đến gần vô hạn ngũ luyện, nhưng mà cũng chỉ tới gần mà thôi. Tới gần và đạt tới là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
- Xem ra nhất định phải thi triển đệ tam trọng của Khô Thương bí pháp.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Công kích cuồng bạo của hắn không có tạo thành một chút tổn thương nào cho Thánh Vương. Đối phương chỉ cần dùng một ngón tay lại làm cho hắn bị thương. Nếu không phải có sự thần kỳ của Khô Thương bí pháp thì có lẽ lúc này hắn đã là một người chết rồi.
Thực lực chênh lệch tuyệt đối không phải là thứ hắn có thể vượt qua.
Đệ tam trọng của Khô Thương bí pháp, thọ nguyên tiêu hao ngàn lần. Một khi thi triển, Sở Mộ cũng chỉ có thể sống mấy trăm năm mà thôi.
Một khi mở ra đệ tam trọng của Khô Thương bí pháp, thọ nguyên trôi đi gàn lần. Sở Mộ cảm thấy có một cỗ lực lượng ở chỗ sâu nhất trong thân thể đang nhanh chóng biến mất. Cảm giác suy yếu trước nay chưa từng có hiện lên. Nhưng mà loại cảm giác suy yếu này lại không làm ảnh hưởng tới phát huy thực lực của hắn.
Cùng lúc đó một thân khí tức của Sở Mộ cũng không ngừng tăng lên, không ngừng kéo lên.
Khi khí tức tăng cường tới trình độ nhất định, Sở Mộ cũng cảm giác được mình tiếp xúc được tới một cánh bình cảnh, đó chính là bình cảnh giữa tứ luyện và ngũ luyện.
Khí tức không ngừng tăng lên, lực lượng cường đại không ngừng hiện lên trong người, hội tụ rồi trùng kích.
Đánh nát bình cảnh, một loại lực lượng không cách nào hình dung tràn ngập toàn thân Sở Mộ, loại lực lượng này khiến cho hắn có cảm giác mạnh mẽ không gì sánh nổi.
Ngũ luyện.
Đây là thực lực thuộc về ngũ luyện.
Thánh Vương nhìn khí tức của Sở Mộ, không ngừng tăng lên, rồi sau đó đột phá cực hạn, đạt tới cấp độ ngũ luyện.
- Không đủ, vẫn không đủ.
Sau khi tiến vào ngũ luyện, trong đầu Sở Mộ có thêm một ít tin tức. Loại tin tức này là tới từ Thiên Địa, là lượng tin tức mỗi một Tuyệt Thế cường giả sau khi bước vào ngũ luyện đều được thế giới đại đạo ban cho.
- Thì ra là thế, ngũ luyện cũng không có phân ra sơ giai, trung giai, cao giai, đỉnh phong. chỉ có phân chia làm ngũ luyện tầm thường và Thánh Tôn mà thôi.
Tin tức trong đầu khiến cho Sở Mộ hiểu rõ điểm này. Hiện tại thực lực của hắn là ngũ luyện tầm thường.
Nhưng lúc này lực lượng của hắn vẫn đang tiếp tục tăng lên. Chỉ là Sở Mộ cảm giác được lực lượng cường đại trong cơ thể hắn dường như đã bị một thứ gì đó vô hình hạn chế.
Thi triển đệ tam trọng của Khô Thương bí pháp phải trả một cái giá lớn, đó là thọ nguyên trôi qua ngàn lần. Đương nhiên Sở Mộ hi vọng có thể nhận được lực lượng cường đại hơn.
- Ngũ luyện tầm thường và Thánh Tôn khác nhau ở chỗ khống chế lực lượng pháp tắc. Ta không có lực lượng pháp tắc, nhưng mà ta có chân ý. Chỉ là chân ý của ta chưa từng được rèn luyện. Một thân thực lực hoàn toàn là dựa vào lực lượng bí pháp cưỡng ép đẩy lên.
Tư duy nhanh chóng vận chuyển, tình huống biến hóa lúc này lại vượt quá dự kiến của Sở Mộ.
Một tia lực lượng Khô Thương bí pháp không ngờ lại tiến vào trong thế giới tinh thần làm cho Sở Mộ cả kinh. Chợt, linh quang khẽ động, ý thức của Sở Mộ tiếp cận một đám lực lượng bí pháp kia, phát hiện không bị bài xích. Lúc này Sở Mộ mới kéo đám lực lượng bí pháp nhanh chóng hướng về phía một đạo chân ý.
Những chân ý Sở Mộ đã lĩnh ngộ hiện tại là Kiếm chi chân ý, Thứ chi chân ý, Trảm chi chân ý, Chấn chi chân ý, Khí chi chân ý, Ngự chi chân ý, Sinh chi chân ý, Tử chi chân ý... Nhiều chân ý như vậy, đương nhiên không có khả năng đi rèn luyện toàn bộ. Sở Mộ chỉ có thể lựa chọn một loại trong đó.
Không chút do dự, Sở Mộ lựa chọn Kiếm chi chân ý.
Kiếm chi chân ý đối với kiếm tu mà nói, ở trong các loại chân ý là loại căn bản nhất.
Một tia lực lượng Khô Thương bí pháp tiếp xúc với Kiếm chi chân ý, quấn quanh, rèn luyện.... ngày càng có nhiều lực lượng Khô Thương bí pháp tiến vào trong thế giới tinh thần, không ngừng rèn luyện Kiếm chi chân ý, làm cho chân ý sinh ra một loại cảm giác lột xác kỳ diệu. Loại lột xác này Sở Mộ không thể nào hình dung ra được. Nhưng mà hắn có thể cảm giác được, bản thân nó đang biến hóa, biến hóa này vô cùng huyền diệu, thâm ảo, khó nói nên lời.
Không biết Thánh Vương đang suy nghĩ gì mà không có quấy rầy Sở Mộ, chỉ có chút hứng thú nhìn biến hóa của Sở Mộ, hắn có thể cảm giác được Sở Mộ đang chân chính trải qua một lần biến hóa.
Hắn đã trở thành Thánh Tôn cho nên rất rõ ràng đây là lột xác như thế nào.
Trên thực tế hắn hoàn toàn không nhìn thấu Sở Mộ.
Kiếm chi chân ý bị lực lượng Khô Thương bí pháp mạnh mẽ rèn luyện, nhanh chóng lột xác, ngày càng mạnh mẽ. Sở Mộ có thể cảm giác được lực lượng thuộc về Kiếm chi chân ý đang dùng tốc độ kinh người thoát thai hoán cốt.
Sau khi đạt tới mức tận cùng rồi khống chế.
Sau khi khống chế, Sở Mộ cũng cảm giác được Kiếm chi chân ý so với trước đó hoàn toàn không giống. Cùng một thứ nhưng lại khác biệt về chất, giống như là khác biệt giữa than củi và kim cương vậy.
Sau khi khống chế Kiếm chi chân ý, hắn có một loại cảm giác không nói rõ được thành lời, dường như trên dường kiếm đạo hắn đã đạt tới tình trạng tinh thâm hơn vậy.
*****
Thánh Tôn, đây là cảnh giới Thánh tôn.
- Tiểu Thánh Tôn, như vậy ngươi mới có tư cách chiến với ta một trận.
Thánh Vương nhìn Sở Mộ, bỗng nhiên cười nói.
Thánh Tôn căn cứ vào cấp độ khống chế đối với lực lượng pháp tắc, chia làm tiểu Thánh tôn và Đại Thánh tôn cùng với Cực Thánh tôn. Hiện tại Sở Mộ đang là Tiểu Thánh Tôn.
Tiểu thánh tôn là cực hạn tăng lên của đệ tam trọng Khô Thương bí pháp.
Thời gian trôi qua ngàn lần đồng nghĩa với việc kế tiếp Sở Mộ chỉ có thể sống được mấy trăm năm mà thôi.
Như mấy ngàn năm cảm giác rất dài, nhưng mà mấy trăm năm thì không dài, mang tới cảm giác nguy cơ trên phương diện thọ nguyên cho Sở Mộ. Nhưng mà nếu như đã thi triển thì Sở Mộ đã không còn đường lui nữa.
Chỉ hi vọng lần này có thể tìm được Thế giới chi linh, hơn nữa còn được Thế giới chi linh tán thành, đây có lẽ là chuện xấu duy nhất.
Nghe lời nói của Thánh Vương, Sở Mộ biết rõ thực lực của Thánh Vương này cũng là Tiểu Thánh Tôn.
Mấy trăm năm trước Thánh Vương này mới là tứ luyện cao giai. Bế quan mấy trăm năm không ngờ lại tăng trưởng to lớn tới như vậy, không chỉ có đột phá tới ngũ luyện, hơn nữa còn vượt qua ngũ luyện tầm thường, trở thành Tiểu Thánh Tôn.
Ngũ luyện và bán bộ ngũ luyện chênh lệch rất lớn. Giữa Tiểu Thánh tôn và ngũ luyện tầm thường chênh lệch cực lớn. Cũng khó trách Thánh Vương không coi trọng cửu vương còn lại.
Đây là sai biệt về cấp độ, trong mắt hắn, trừ Kiếm Vương ra, xác suất thành ngũ luyện của bát vương khác xác suất cực thấp, cơ hồ là chuyện không thể nào, chứ đừng nói trở thành Thánh tôn.
- Không chỉ có thực lực chiến với ngươi một trận, mà ta còn có thể giết ngươi được.
Sở Mộ lạnh lùng nói, sát ý lan tràn, bên trong sát ý còn có kiếm ý, song kiếm vung ra.
Vừa mới xuất kiếm Sở Mộ đã cảm giác được sự khác biệt. Khác với trước đó, đó là một loại khống chế tuyệt đối với kiếm ý, với song kiếm. Đó là năng lực nhận được sau khi khống chế Kiếm chi chân ý, giống như là một loại thiên phú vậy.
Nếu như cần ví dụ để so sánh giống như là song kiếm trong tay giống như là chỗ nối liên của cánh tay. Giống như là từ cánh tay sinh ra, dài ra, hoàn toàn huyết mạch tương liên, không có một chút khác biệt nào.
Cảnh giới kiếm pháp trực tiếp đột phá, đạt tới cảnh giới trong lòng có kiếm đỉnh phong.
Trong nháy mắt, thân thể Sở Mộ không động, nhưng mà song kiếm lại xé rách không gian và thời gian bắn thẳng tới Thánh Vương, nhanh tới mức tận cùng. Thân thể Thánh Vương khẽ động, né tránh và phản kích.
Nhưng mà dưới cảnh giới trong lòng có kiếm, Sở Mộ có thể cảm nhận được quỹ tích né tránh và quỹ tích phản kích của Thánh Vương. Đây là bản năng, hoặc cũng có thể nói là trực giác, Sở Mộ căn bản không cần phải đi suy nghĩ gì, hai tay tự nhiên đong đưa, song kiếm cũng run lên theo, quỹ tích biến ảo.
Loại quỹ tích biến ảo này hoàn toàn vượt quá dự kiến của Sở Mộ, nếu như là trước đó, hắn muốn thi triển ra, tuyệt đối không có nhẹ nhõm như vậy được.
Song kiếm biến hóa như vậy cũng làm cho Thánh Vương kinh ngạc không thôi, hắn cũng không biết Sở Mộ đã khống chế được loại lực lượng pháp tắc nào rồi.
Thánh Tôn ít nhất phải khống chế được một loại lực lượng pháp tắc. Sau khi khống chế sẽ có năng lực bất đồng.
Thứ Sở Mộ khống chế không phải là pháp tắc mà là chân ý. Đây là một loại lực lượng cường đại, hoàn toàn không kém hơn pháp tắc. Hơn nữa thứ Sở Mộ khống chế lại là Kiếm chi chân ý.
Kiếm chi chân ý đối với kiếm tu mà nói là chân ý căn bản của tất cả. Dùng kiếm làm đầu, sau khi khống chế sẽ khiến cho kiếm tu trong lúc vận dụng kiếm sẽ đạt tới tình trạng cao siêu, giống như là Sở Mộ hiện tại vậy.
Thoải mái, thoải mái không gì sánh nổi. Cảnh giới kiếm pháp cao siêu, kỹ xảo kiếm pháp kinh người, mạnh mẽ tới mức đủ để bộc phát tất cả trước mặt đối thủ. Máu tươi toàn thân Sở Mộ sôi trào, lỗ chân lông bành trướng, một thân lực lượng trong cơ thể không ngừng lưu chuyển, đổ ra song kiếm trong tay.
Kiếm pháp và sức chiến đấu Sở Mộ bày ra hoàn toàn vượt qua dự kiến của Thánh Vương. Nhưng mà Thánh Vương cũng là một yêu nghiệt kinh người, bằng không hắn không thể nào trong vòng mấy trăm năm từ tứ luyện cao giai đột phá tới ngũ luyện, lại trở thành Tiểu Thánh Tôn được.
Là truyền nhân của Bất Tử Thánh Hoàng, Thánh Vương nắm giữ mười môn tuyệt học của Bất Tử Thánh Hoàng.
Vô Địch chỉ, Địa liệt, Thiên băng, Nhân diệt.
Thiên Tà chưởng.
Huyết Thủ Ấn.
Từng chiêu tuyệt học uy lực mạnh mẽ từ trong tay Thánh Vương được thi triển ra, tất cả đều đánh về phía Sở Mộ. Mỗi một kích đều làm cho hư không xuất hiện cảm giác sụp đổ.
Chỉ thấy hai ngón tay Thánh Vương khép lại, hóa thành kiếm chỉ, lại điểm một cái vào trong hư không. Kiếm quang bắn về phía Sở Mộ, một cỗ khí tức như muốn diệt sạch tất cả lan tràn ra. Một kiếm chỉ này chính là tuyệt học mà Kiếm Vương tu luyện, là chiêu trung đẳng trong Đại Tuyệt Diệt kiếm. s
Chỉ là Kiếm Vương chăm chú ở kiếm đạo, tu luyện ra Diệt Tuyệt kiếm ý. Thánh Vương không có chuyên chú trên kiếm đạo, bởi vậy nắm chỉ nắm giữ kiếm ý tầm thường. Vốn dùng thực lực Tiểu Thánh tôn của hắn, không có Diệt Tuyệt kiếm ý, cũng không có Diệt Tuyệt linh kiếm. Nhưng mà kiếm chỉ điểm ra, uy lực lại hơn Kiếm Vương. Dù sao chênh lệch giữa bán bộ ngũ luyện và Tiểu Thánh Tôn vẫn quá lớn.
Sở Mộ nhanh chóng né tránh. Song kiếm vẫn không dừng lại một chút nào, vẫn chém về phía Thánh Vương, không thể né tránh.
Một tầng quang mang màu vàng từ trong cơ thể Thánh Vương hiện ra, nhanh chóng lan tràn, tràn ngập toàn thân.
Kim Cương chi thể.
Song kiếm chém vào trên Kim Cương chi thể của Thánh Vương, bắn ra vô số tia lửa. Kim Cương chi thể của Thánh Vương đã đạt tới cảnh giới hơn xa Kim Cương vương. Song kiếm của Sở Mộ không ngờ lại không thể nào chém vỡ Kim Cương chi thể mà Thánh Vương thi triển ra, không thể tạo thành tổn thương đối với đối phương.
Nhưng mà ở trạng thái Kim Cương chi thể, độ linh hoạt của Thánh Vương lại bị ảnh hưởng nhất định. nhưng mà dường như lực lượng lại được tăng lên. Một chưởng đánh ra, lực lượng khủng bố làm cho hư không chấn động, không ngừng lan tràn ra bốn phía, giống như bài sơn hải đảo đánh về phía Sở Mộ vậy.
Hư không dưới hai tay của Thánh Vương bắn tứ tung, vô số chỗ bị sụp đổ xuống, một đám những khu vực đen kịt luân chuyển, lực lượng thôn phệ khủng bố lan tràn ra, ý đồ muốn phá hủy tất cả bốn phía, thôn phệ tất cả vào bên trong, xoắn nát thành mảnh vỡ.
*****
Đối mặt với một màn khủng bố này, Sở Mộ không hốt hoảng một chút nào, hai mắt lạnh lẽo như kiếm phong, song kiếm hóa thành vô hình, giống như biến mất vậy. Không phải là thực sự biến mất, mà là kiếm quá mức nhanh chóng, dùng mắt thường không thể nào nhìn thấy được.
Dưới thân song kiếm, không gian đen kịt kia không có cách nào làm ảnh hưởng tới Sở Mộ được. Ngược lại trên thân thể Thánh Vương không ngừng có tia lửa bắn ra. Song kiếm của Sở Mộ đều đánh trúng thân thể của Thánh Vương, nhưng mà lại không thể nào phá vỡ được.
Uy lực của song kiếm theo chấp niệm của Sở Mộ không ngờ lại được tăng lên. Kim Cương chi thể cũng không phải là vạn năng, chống đỡ được nhất thời nhưng không chống được cả đời. Thánh Vương biết rõ điểm này, vì vậy thân thể hắn nhoáng một cái, dưới tàn ảnh đã biến hóa thành chín đạo, phân biệt tới từ các phương khác nhau phóng tới chỗ Sở Mộ.
Từng đạo tàn ảnh dưới song kiếm gần như vô hình bị nghiền nát. Chân thân của Thánh Vương xuất hiện bên cạnh Sở Mộ, hai tay giao nhau, đánh ra một chưởng.
Nhưng mà song kiếm của Sở Mộ không bị ảnh hưởng một chút nào, giống như tiềm thức của hắn vậy, không bị ảnh hưởng. Toàn bộ song kiếm đều chém về phía Thánh Vương, loại cảm giác này dường như nắm tất cả trong lòng bàn tay, lại giống như viễn siêu.
Khống chế Kiếm chi chân ý làm cho kiếm pháp của Sở Mộ đạt tới tình trạng không thể nào tưởng tượng nổi.
Sở Mộ có được lực lượng Tiểu Thánh tôn và Thánh Vương cũng có được cấp bậc Tiểu Thánh tôn điên cuồng chiến đấu, không nương tay một chút nào, đánh cho hư không bốn phía liên tục bị nghiền nát, bắn tứ tung.
Song kiếm của Sở Mộ nhiều lần chém vào cùng một chỗ trên Kim Cương chi thể của Thánh Vương, rốt cuộc cũng có thể chém rách Kim Cương chi thể. Song kiếm chém vào trong thân thể, lực lượng đáng sợ tàn sát bừa bãi, tạo thành lực phá hoại mạnh mẽ với thân thể của Thánh Vương.
Chợt, Bất Tử chi lực tràn ngập toàn thân, tất cả thương thế trong thời gian cực ngắn nhanh chóng khỏi hẳn.
Thực lực Sở Mộ đạt tới Tiểu Thánh tôn, khống chế Kiếm chi chân ý. Mà Thánh Vương cũng đạt tới cấp độ Tiểu Thánh Tôn, lại khống chế Bất Tử Pháp tắc.
Từ nhỏ Thánh Vương đã bắt đầu tu luyện Bất Tử thần công. Vạn năm trôi qua, tạo nghệ hắn vô cùng thâm hậu, bởi vậy đã lĩnh ngộ ra Bất Tử ý cảnh, lột xác thành Bất Tử áo nghĩa, lại lột xác thành Bất Tử quy tắc. Rồi sau đó lột xác thành Bất Tử pháp tắc. Lúc tấn chức Tuyệt Thế cường giả, hắn cũng dùng Bất Tử pháp tắc làm chủ. Lĩnh ngộ Bất Tử pháp tắc tinh thâm không gì sánh nổi. Sau khi đạt tới ngũ luyện, hắn mượn tích lũy vô cùng thâm hậu của mình về Bất Tử pháp tắc mà lập tức khống chế được pháp tắc, trở thành Tiểu Thánh tôn.
Bất Tử pháp tắc cũng không kém hơn Không gian pháp tắc. Đây là một loại pháp tắc cực kỳ cường đại lại đặc thù.
Dưới Bất Tử pháp tắc, Bất tử thần công được Thánh Vương thôi động tới mức tận cùng.
Tất cả tổn thương dưới Bất Tử pháp tắc đều biến mất, khỏi hẳn.
Nói đơn giản, Thánh Vương là kẻ giết không chết - Bất Tử Thánh Tôn.
Từ trước tới nay Sở Mộ không tin có ai là bất tử. Sở dĩ bất tử là bởi vì thực lực còn chưa đạt tới mức độ có thể chém giết được những kẻ này.
Dùng thân thể kháng cự với song kiếm của Sở Mộ, hai tay Thánh Vương đánh ra, quyền, chỉ, chưởng, tất cả đều không chút lưu tình đánh về phía Sở Mộ, hoàn toàn là đấu pháp lấy mạng đổi mạng.
Loại cách đấu này vô cùng vô sỉ, nhưng mà Thánh Vương có chỗ dựa như vậy. Dưới tâm kiếm như một, Sở Mộ có thể nắm vững tất cả quỹ tích của Thánh Vương, đồng thời còn đưa ra hành động chặn đường, phản kháng.
Chiến đấu giữa Sở Mộ và Thánh Vương ngày càng kịch liệt, đánh cho bầu trời mù mịt, xuất hiện rất nhiều khe nứt, hư không dần dần sụp đổ, mặt đất chấn động, vô số vết nứt lan tràn, trải rộng ra bốn phía, nhìn qua giống như tận thế vậy.
Hai người ra tay, hoàn toàn không lưu tình. Mỗi một chiêu mỗi một kiếm đều có ý lấy mạng đói phương, muốn dồn đối phương vào chỗ chết.
- Lực lượng chấn động thật mạnh.
- Tuyệt đối là chiến đấu giữa Tuyệt Thế cường giả ngũ luyện với nhau.
Hai người chiến đấu, mỗi một lần va chạm đều có khí tức kinh người phát ra làm cho hơn phân nửa đệ nhị ngục cùng với rất nhiều cường giả đang tìm kiếm phương pháp tiến vào đệ tam ngục cảm nhận được rõ ràng.
- Không phải là ngũ luyện tầm thường, mà là chiến đấu giữa Tiểu Thánh tôn với nhau. Không biết là ai?
Cũng có Thánh tôn cảm nhận được khí tức chấn động từ trong vòng chiến truyền ra, bọn họ lập tức đoán được thực lực song phương. Nhưng mà bọn hắn đều không có ý tới xem cuộc chiến.
Nếu như ở bên ngoài có lẽ còn có hứng thú, nhưng mà ở đây, tranh thủ thời gian tiến vào đệ tam ngục mới là quan trọng nhất.
Vết nứt không gian đen kịt không ngừng kết nối với nhau, dần dần khuếch tán ra, vượt quá tốc độ tự lành của không gian trong đệ nhị ngục, không ngừng lan tràn ra chung quanh, tạo thành một lỗ đen không gian cực lớn. Lỗ đen không gian không ngừng mở rộng, lực hút đáng sợ ngày càng mạnh mẽ, thôn phệ tất cả mọi thứ quanh nó.
Có thể đoán được, nếu như lại tiếp tục, lỗ đen không gian này sẽ không ngừng mở rộng, mãi tới lúc bao trùm cả không gian trong đệ nhị ngục, rồi sau đó thôn phệ đệ nhị ngục, hủy diệt đệ nhị ngục.
Ở một chỗ trên không trung trong Đệ nhị ngục, ở nơi không ai có thể phát hiện ra đột nhiên có một con mắt mở ra, nhìn vào hai người Sở Mộ và Thánh Vương đang kịch chiến. Hai con mắt kia lạnh lẽo như băng, không có chút xúc cảm nào, giống như là thiên đạo quan sát muôn dân trăm họ, con sâu cái kiến vậy.
Bỗng nhiên chỉ thấy trong con mắt kia dường như có một vòng quang mang màu trắng, lạnh lẽo hiện lên. Hai người Sở Mộ và Thánh Vương đang chiến đấu kịch liệt không tự chủ được mà run rẩy, bị một cỗ lực lượng đáng sợ vô cùng, mênh mông như là biển tập trung, trực tiếp giam cầm hai người bọn hắn. Mặc cho bọn hắn bộc phát ra toàn bộ lực lượng của mình mà vẫn không thể nào rung chuyển được cỗ lực lượng đột nhiên xuất hiện kia, không thể động đậy được.
← Ch. 1911 | Ch. 1913 → |