Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1935

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1935: Thần thoại
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Sở Mộ vụt qua, thân hình mơ hồ không nắm bắt được. Một luồng kiếm quang vụt qua không trung, xẹt qua chân trời như đánh trúng vì sao rơi rụng.

Trường Không kiếm pháp: Trường Không Tinh Lạc!

Trường Không kiếm pháp qua tay Sở Mộ cải tiến, hoàn thiện đã đến Niết Bàn cảnh, uy lực càng mạnh mẽ. Nhờ căn nguyên kiếm đạo tăng mạnh nên Trường Không kiếm pháp tiến bộ hơn, tu vi Luyện Khí cảnh thập nhị giai thúc đẩy uy lực làm Hạ Hầu Nguyên cảm thấy uy hiếp.

Hạ Hầu Nguyên bất đắc dĩ rút kiếm ra.

Kiếm của Hạ Hầu Nguyên màu đỏ máu, tên là Huyết Tích kiếm, bảo khí trung phẩm.

Thấy Hạ Hầu Nguyên rút kiếm, nhiều người gào lên:

- Rút kiếm rồi!

- Ta thua rồi!

- Ta cũng thua!

Những người đặt cược rút kiếm chém một chiêu thì siết chặt nắm tay dữ tợn rống to:

- Giết, một kiếm giết chết hắn. !

Kiếm quang hiện ra, kiếm ý bộc phát, huyết chi áo nghĩa ngưng tụ ánh sáng đỏ, uy lực mạnh mẽ của Quy Nguyên cảnh cửu giai phô bày ra.

Nhưng một kiếm mạnh mẽ này không chém trúng Sở Mộ, hắn như múa trên mũi đao, né thoát trong đường tơ kẽ tóc.

Trường Không Phá Nguyệt!

Ánh sao rực rỡ như sao băng đánh nát trăng sáng.

Kiếm chiêu chém ra làm Hạ Hầu Nguyên biến sắc mặt, trong mắt chỉ thấy một luồng kiếm quang như sao băng ngoài vũ trụ giáng xuống. Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt làm Hạ Hầu Nguyên dựng đứng lông tơ, không có thời gian suy nghĩ nhiều tại sao một Luyện Khí thập nhị giai bình thường có thể đem đến uy hiếp cho Quy Nguyên cảnh cửu giai như gã.

Hạ Hầu Nguyên rống to:

- Huyết Hải Ngập Trời!

Hạ Hầu Nguyên bùng nổ lực lượng toàn thân, kiếm quang đỏ máu hóa thành sóng máu cuồn cuộn liên miên không ngướt xô đẩy. Đám người dưới đài sinh tử như thấy trước mắt có sóng biển màu máu kinh người hùng dũng ập đến, mùi máu nồng nặc xộc vào mũi, khí thế đáng sợ làm bọn họ nghẹt thở, ai nấy hết sức kinh hoàng.

Trong cảm giác của Sở Mộ thì biển máu ngập trời không phải biển máu thật, đó là dung nhập huyết chi áo nghĩa khiến kiếm nháy mắt bộc phát ra mấy chục kiếm xây dựng thàn biển máu cuồn cuộn không ngướt.

Kiếm quang thoáng hiện hóa thành một ảo ảnh mang theo Sở Mộ giết vào trong biển máu như tự chui đầu vô lưới.

Trường Không Trục Ảnh!

Một chiêu Trường Không kiếm pháp không ôm mục đích sát thương mà là nháy mắt bộc phát ra tốc độ kinh người, kéo theo người cầm kiếm hóa thành bóng ảo, ở một trình độ nhất định tránh cho thương tổn.

Sở Mộ xuyên qua biển máu lại đổi kiếm chiêu.

Vấn Đạo kiếm thuật: Khởi Vu Vi Mạt!

Trường Không Vô Không!

Cưỡng ép hợp nhất tinh khí thần, kiếm quang rực rỡ như mất hết ánh sáng vào khoảnh khắc này, mất tăm. Thân kiếm và bóng dáng Sở Mộ cũng hòa vào hư không.

Hạ Hầu Nguyên trợn to mắt, gã không thấy được, chỉ có thể cứ dựa vào linh thức quét qua tỏa định thân thể Sở Mộ, nhưng linh thức cũng bị quấy nhiễu.

Hạ Hầu Nguyên cưỡng ép nghịch chuyển công pháp, ngưng tụ kiếm khí toàn thân vào một điểm kiếm nguyên, Trường Không kiếm pháp Trường Không Vô Không càng sử dụng lực lượng căn nguyên kiếm đạo một phần trăm vạn khiến uy lực nhát kiếm này đến cực độ kinh người.

Chớp mắt Sở Mộ và Hạ Hầu Nguyên lướt qua nhanh, hắn thấy sau lưng gã mấy thước. Hạ Hầu Nguyên đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, giữa trán ứa ra vệt đỏ từ từ lan ra.

Thận hình cao lớn của Hạ Hầu Nguyên từ từ té ngửa ra sau, vệt đỏ giữa trán, đôi mắt gã tràn ngập mờ mịt, khó hiểu.

Rầm!

Đài sinh tử mấy ngàn thước rung rinh theo, tim mọi người như bị búa tạ ngàn cân gõ mạnh, cảm giác ngộp thở thít chặt các thớ thịt, giống như sấm đánh làm cả người run rẩy.

Bọn họ xoe tròn mắt nhìn chằm chằm thân hình cao lớn ngã xuống đài sinh tử, tín niệm trong lòng bể nát, người ngây như phỗng. Công tử ca kiến thức rộng cũng sững sờ.

Đại cao thủ Quy Nguyên cảnh cửu giai đấu sống chết với người trẻ tuổi Luyện Khí cảnh thập nhị giai, trong tình huống bình thường nên là tùy tay oanh giết đối phương. Kém lắm rút kiếm ra chỉ dùng một kiếm là giết được ngay, nhưng sự thật nhiều lần nằm ngoài dự đoán của người. một kiếm không được, hai kiếm không được, cuối cùng chẳng những không giết được ngược lại bị đối phương giết chết.

Chuyện quái quỷ gì đây?

Rõ ràng nên trái ngược lại.

Hạ Hầu Nguyên gục ngã, Sở Mộ cầm kiếm đứng yên không nhúc nhích.

Vấn Đạo kiếm thuật là Sở Mộ dùng cảnh giới kiếm pháp Thiên Địa Chi Kiếm phối hợp căn nguyên kiếm đạo cô đọng lại, hấp thu tinh túy mười mấy vạn kiếm pháp từ cơ sở công pháp tự sáng chế đã sáng tạo ra một môn kiếm pháp khác.

Thi triển Vấn Đạo kiếm thuật phải luyện thành công pháp tự sáng tạo trước, nếu cưỡng ép sử dụng thì hậu quả là kinh mạch đứt từng khúc, đan điền bị tổn hại, bị thương cực kỳ nặng, vết thương như vậy bình thường không thể chữa khỏi, trừ phi có được một vài thiên tài dị bảo cực kỳ quý giá.

Không chỉ kinh mạch đứt từng khúc, kiếm khí trong người cũng trở nên không ổn định, từ từ tán loạn, từ mặt nào đó thì tu vi của Sở Mộ bị phế.

Với tu luyện giả bình thường thì đây là trời sập, nhưng Sở Mộ không thèm để bụng. Sở Mộ vốn muốn phế công tu lại, quá trình phế công khó tránh khỏi tổn thương kinh mạch thậm chí đan điền, giờ xem như phế công trước.

Sở Mộ vẫn còn sức chiến đấu.

Trường Không kiếm pháp vốn có chín chiêu, sau khi được Sở Mộ sửa chữa hoàn thiện thì biến thành năm chiêu.

Trường Không Tinh Lạc theo đuổi tốc độ, Trường Không Phá Nguyệt theo đuổi lực lượng, Trường Không Trục Ảnh chủ yếu né tránh. Trường Không Bài Vân, Sở Mộ chưa thi triển chiêu này vì là kiếm pháp loại công kích phạm vi lớn. Trường Không Vô Không tức là chiêu này dung hợp tốc độ, lực lượng, dung hợp tinh nghĩa Trường Không Trục Ảnh, nếu thi triển thì người và kiếm như nhập vào hư không mất tăm, mắt thường khó thể tìm thấy, linh thức này nọ cũng bị quấy nhiễu trở nên mơ hồ.

Trường Không Vô Không là sát chiêu mới của Trường Không kiếm pháp.

Sở Mộ với tu vi Luyện Khí cảnh thập nhị giai rất khó phát huy ra uy lực của Trường Không Vô Không, nên hắn buộc phải nghịch chuyển công pháp cưỡng ép sử dụng toàn bộ kiếm khí cô đọng thành một điểm kiếm nguyên, phối hợp lực lượng căn nguyên kiếm đạo một phần vạn thi triển ra chiêu này.

Làm vậy mới có thể một kiếm giết chết đại cao thủ Quy Nguyên cảnh cửu giai như Hạ Hầu Nguyên, những người khác không hiểu lý do.

Thật lâu sau người Thiên La võ quán mới phản ứng lại.

- Quán chủ!

- Ngươi giết quán chủ, ngươi cũng phải chết!

Người Thiên La võ quán như nổi điên lao lên đài sinh tử, tấn công Sở Mộ, tính vây giết hắn.

Bọn họ muốn giết Sở Mộ, còn ở trên đài sinh tử, hắn sẽ không nương tay. Trường Không kiếm vung lên, kiếm quang xé gió, thanh thế to lớn uy danh kinh người, tựa như dời núi lấp biển ầm ầm xô đẩy. Một kiếm đã bao trùm tất cả người Thiên La võ quán xung phong.

*****

Trường Không Bài Vân!

Kiếm quang ầm vang khắp thiên địa.

Một kiếm này làm người Thiên La võ quán biến sắc mặt, vội thụt lùi né tránh.

Cùng lúc đó, giám thị đài sinh tử phản ứng lại, mặt lộ né tức giận vỗ mạnh một chưởng.

Chưởng ấn to lớn, trong lòng bàn tay ẩn giấu ánh sao, uy lực đáng sợ phát huy đầy đủ thực lực Niết Bàn cảnh.

Một chưởng khiến người Thiên La võ quán không thể né tránh bị đánh bay ra, hộc máu, mặt tái nhợt hấp hối.

Giám thị tức giận quát:

- Đài sinh tử phân sinh tử, đã ký giấy sinh tử dù hậu quả như thế nào thì không cho phép người khác can thiệp hay trả thù về sau. Các ngươi quá to gan!

Việc này xảy ra ngay trước mắt giám thị, nếu Sở Vương Đình bị trả thù giết chết tức là lão thất trách.

Người Thiên La võ quán tỉnh táo lại, bất chấp vết thương trên người vội bò dậy ngoan ngoãn xin tha:

- Xin giám thị đại nhân tha mạng, chúng ta thấy quán chủ bị giết chết nên tức giận quá mới ra tay. Nghĩ tình chúng ta chưa thành công, xin giám thị đại nhân tha thứ cho chúng ta.

Giám thị nói:

- Xin ta làm gì? Là các ngươi tấn công Sở Vương Đình.

Đài sinh tử có quy định của nó, nếu bọn họ tấn công Sở Mộ thì sống chết của họ do hắn quyết định.

Nhóm người Thiên La võ quán chuyển sang van xin Sở Mộ:

- Sở quán chủ, chúng ta...

Chợt kiếm quang vụt qua khiến bọn họ không thể nói tiếp được, vì kiếm phong của Trường Không kiếm cắt qua cổ họng, chém đứt nửa cần cổ.

Tu luyện giả không tu thành nguyên thần thì cổ họng, óc, trái tim, các phần trí mạng nếu bị thương sẽ chết ngay.

Người Thiên La võ quán bị giám thị một chưởng đánh bị thương nặng, tuyệt đối không ngờ Sở Mộ là người tàn nhẫn dứt khoát như vậy, một kiếm giết chết hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội.

Giám thị và những người quanh đài sinh tử giật nảy mình, một lần nữa hiểu Sở Mộ sâu hơn. Đây là loại người tâm ngoan thủ lạt, nếu không thể một lần giết chết hắn thì tuyệt đối đừng bao giờ đối đầu với hắn, vì hắn có thiên phú chiến đấu không thể tưởng tượng.

Công tử ca nhỏ giọng nói chỉ mình gã nghe được:

- Nghe đồn trong Thiên Thần tông người thiên tài nhất chỉ mới khiêu chiến vượt hai cảnh giới.

Cái gọi là hai cảnh giới ý chỉ Căn Nguyên Nguyên Giới nhập môn có thể khiêu chiến với Quy Nguyên cảnh đại thành. Chú ý, là khiêu chiến chứ không phải giết chết. Công tử ca cảm thấy đó là truyền thuyết, giờ nhìn tận mắt một Luyện Khí cảnh thập nhị giai chỉ vài kiếm đã giết địa cao thủ Quy Nguyên cảnh cửu giai.

Đây là thần thoại.

Đương nhiên vài kiếm giết hay mấy chục kiếm giết không khác biệt bao nhiêu trong mắt công tử ca. Dù sao kiếm là binh khí công kích kinh người, người luyện kiếm trừ phi thực lực ngang nhau, nếu cách biệt lớn rất nhanh sẽ phân ra sống chết. Còn tình huống thực lực cách biệt lớn nhưng khi chiến đấu phải vờn nhau hồi lâu mới phân ra thắng thua thường sẽ không xảy ra với Kiếm Giả.

Sở Mộ nói:

- Vương Đạo, đi lên tháo không gian giới chỉ của họ xuống.

- Vâng!

Đầu óc Sở Vương Đạo ù đặc, không biết đại ca của mình từ khi nào trở nên lợi hại như vậy. Sở Vương Đạo nghe Sở Mộ nói bản năng dạ, nhảy lên đài sinh tử chạy nhanh tới nhóm người Hạ Hầu Nguyên, tháo không gian giới chỉ đeo trên tay bọn họ.

Sở Môn kiếm quán cũng có không gian giới chỉ, đeo trên tay phụ thân của họ, khi phụ thân bị giết thì không gian giới chỉ cũng bị người cướp đi, về mặt lý luận đó xem như chiến lợi phẩm.

Giá trị của không gian giới chỉ nói cao không tính cao, nói thấp không thấp, ít ra đa số tu luyện giả Luyện Khí cảnh không có, phần lớn Quy Nguyên cảnh cũng không có. Nên đám người Thiên La võ quán chỉ có hai không gian giới chỉ, bị Sở Vương Đạo tháo xuống giao cho Sở Mộ.

Người đã chết, dấu ấn cũng tan biến, Sở Mộ dễ dàng nhận chủ một không gian giới chỉ.

Sở Mộ nói:

- Giám thị đại nhân, mới rồi đa tạ đại nhân giúp đỡ.

Giám thị cười nói:

- Đó là chức trách của lão phu.

Giám thị muốn làm quen với Sở Mộ nên nói chuyện chân thành hơn:

- Đây là khế đất của tiểu hữu, cái này là của một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm.

Sở Mộ thu lấy khế đất và mười rương Nguyên Thạch.

Sở Mộ lấy ngân phiếu ra đưa cho Sở Vương Đạo:

- Vương Đạo, đi lấy tiền cược về.

Sở Vương Đạo còn mơ hồ, Sở Mộ kêu gì gã làm nấy:

- Vâng!

Tuy Hùng Lang bang hoành hành đông khu, là thế lực ngầm số một nhưng không dám tham ô ván cược như vậy. Huống chi Sở Mộ bày ra thiên phú qua kinh người, bọn họ không dám đắc tội.

Năm khối Nguyên Thạch hạ phẩm đổi lấy năm mươi khối Nguyên Thạch Thượng Phẩm, càng làm Sở Vương Đạo choáng váng hơn.

Lần này người Hùng Lang bang cho rằng mình sẽ hốt mẻ lớn ai ngờ chẳng những không lời còn lỗ rất nhiều, vì công tử ca cược mười khối Nguyên Thạch thượng phẩm, cược Sở Vương Đình thắng.

Một so một ngàn!

Đền một vạn khối Nguyên Thạch thượng phẩm. Những người khác cược tính ra mới hơn hai ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm.

Người Hùng Lang bang muốn khóc, bọn họ không mang theo nhiều Nguyên Thạch như vậy, may mắn tổng bộ Hùng Lang bang trong khu thứ nhất, có thể đi lấy.

Sở Mộ kêu lên:

- Vương Đạo, về thôi.

Đầu óc Sở Vương Đạo đã hơi tỉnh táo, đáp nhanh:

- Vâng thưa đại ca!

Vì từ nhỏ đến lớn Sở Vương Đạo luôn nghe lời đại ca, đặc biệt sau khi phụ thân bị người giết. Mấy năm nay uy tín của đại ca ngày càng nặng trong lòng Sở Vương Đạo.

Sở Mộ và Sở Vương Đạo đi xuống đài sinh tử, đám đông tự động tách ra một con đường như nhường đường cho vương giả.

Đến lúc này bọn họ còn trong rung động, nỗi lòng không thể bình ổn.

Khi đến là đi bộ, lúc về kêu chiếc xe ngựa, tốc độ vừa nhanh vừa vững rời khỏi khu thứ nhất đi hướng khu thứ tám, trở về Sở Môn kiếm quán.

Mãi khi Sở Mộ rời đi năm phút mọi người mới phản ứng lại, nhìn chằm chằm xác chết trên đài sinh tử, tim đập nhanh hơn bình thường nhiều.

Bọn họ giật mình, mơ hồ như thấy một ngôi sao sáng rực đang dâng lên, sẽ tựa như mặt trời chiếu sáng cả bầu trời, mọi người đều sống dưới ánh sáng của hắn.

Mọi người không chút nghi ngờ điều này, vì thiên phú chiến đấu kinh người như thế chắc chắn sẽ được Thiên Thần tông nhìn trúng, phá cách tuyển nhận, được Thiên Thần tông chú trọng bồi dưỡng.

Sở Mộ và Sở Vương Đạo đang trên đường về Sở Môn kiếm quán. Tin Sở Mộ chiến đấu sống chết với Hạ Hầu Nguyên quán chủ Thiên La võ quán chi nhánh đã truyền khắp khu đông thành, tới khu giữa thành.

Khu thứ tám trong thành là nơi tổng quán Thiên La võ quán đóng đô. Giờ phút này tổng quán chủ Thiên La võ quán đang tiếp đãi một vị khách quý, vị quý khách mà gã phải hết sức nịnh bợ.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)