Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1937

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1937: Cầu Chân Vấn Đạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Lữ Thời trầm ngâm không hỏi tiếp, trò chuyện với Sở Mộ một lúc thì phát hiện tuy tu vi của hắn là Luyện Khí cảnh thập nhị giai nhưng kiến thức vô cùng cao sâu. Tu luyện giả Niết Bàn cảnh như Lữ Thời cũng được thu hoạch từ buổi nói chuyện, thật khó tin.

Sở Mộ cũng được lợi, ít nhất hắn biết nhiều điều hơn về thế giới này qua miệng Lữ Thời. Sở Mộ hỏi thăm nhìn như vô tình dẫn dắt Lữ Thời tự nhiên nói ra.

Trong thế giới này có binh khí, võ công khác nhau, nhưng tu luyện giả dùng kiếm là đông nhất. Tuy nhiên không phải người dùng kiếm đều xứng là Kiếm Giả, chỉ khi lĩnh ngộ kiếm ý mới tính là Kiếm Giả. Chỉ khi cảnh giới kiếm pháp bước vào Nhân cảnh mới xứng là kiếm tu.

Cái gọi là Nhân cảnh thì Sở Mộ đối lập phỏng chừng là người kiếm hợp nhất, trong lòng có kiếm gọi là Địa cảnh, Thiên Địa Chi Kiếm là Thiên cảnh.

Cộng thêm Kiếm Giả, kiếm tu chia hai loại, một là lấy kiếm khí chủ yếu, chú trọng lực lượng, kiếm khí tung hoành tám hướng, khoảng cách xa và tính công kích phạm vi rộng rất mạnh. một loại lấy kiếm pháp là chính, chú trọng kỹ xảo, am hiểu đánh gần thân, cũng có người giỏi cả hai.

Sở Vương Đạo từ nhỏ chưa từng ra khỏi Hoa thành, ít khi nào ra khu thành đông nên tầm mắt nhỏ hẹp. Nghe đại ca trò chuyện với khách khứa, có nhiều điều Sở Vương Đạo không nghe hiểu nhưng cảm giác thật lợi hại.

Sở Mộ và Lữ Thời nói chuyện lâu gần một canh giờ.

- Trò chuyện với Sở huynh khiến ta cảm thấy hiểu ra nhiều hơn về kiếm pháp, phải đi tham ngộ một phen.

Lữ Thời đứng dậy:

- Cáo từ.

Sở Mộ đứng lên đưa tiễn:

- Đi từ từ.

Hai người ở mặt nào đó xem như bằng hữu, bằng hữu lạnh nhạt như nước.

***

A Nguyên khó hiểu hỏi:

- Thiếu gia, kiếm pháp của Sở Vương Đình đó cao siêu vậy sao? Thiếu gia cũng phải xin hắn chỉ dạy.

- E rằng cao siêu hơn ta tưởng tượng.

Lữ Thời cười nói:

- Không ngờ chuyến đi đến Hoa thành có thu hoạch như vậy, chẳng những làm quen với một thiên tài tiềm lực vô hạn còn có thu hoạch trong kiếm pháp.

Sở Mộ dặn dò:

- Vương Đạo, ta sắp bế quan, nếu có ai đến thăm thì nói là ta bận bế quan.

Sở Vương Đạo gật đầu nói:

- Biết thưa đại ca.

Sở Mộ xoay người vào đại sảnh, đi qua hậu viện, mở mật thất đi vào trong. Năm xưa phụ thân Sở Vương Đình xây mật thất này, rất cứng rắn, có nhiều cấm chế tăng mạnh. Sở Mộ đóng mật thất, lấy ra sáu ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm, tản chúng ra đặt lung tung trong mật thất, thật ra đều có quy luật riêng.

Đặt các khối Nguyên Thạch xong Sở Mộ ngồi xếp bằng giữa mật thất, tán đi hết kiếm khí là thời cơ tốt để tu lại. Đan điền, kinh mạch bị tổn hại thì không thành vấn đề.

Trong mật thất, Sở Mộ ngồi giữa sáu ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm, bị lực lượng vô hình lôi kéo, từng lũ nguyên khí thiên địa tinh thuần toát ra từ các khối Nguyên Thạch.

Mật thất phong kín, cấm chế mở ra ngăn chặn mọi hơi thở tiết ra ngoài. Nguyên khí thiên địa tuôn ra từ Nguyên Thạch thượng phẩm tràn ngập trong mật thất càng lúc càng đậm, hình thành sương trắng.

Khẩu quyết công pháp tự sáng tạo và nội dung quan trọng rõ ràng vụt qua đầu Sở Mộ, hắn thật tự nhiên vận chuyển môn công pháp này.

Nguyên khí thiên địa tràn ngập trong mật thất càng lúc càng đậm bị hấp dẫn tuôn hướng Sở Mộ, tốc độ không nhanh nhưng như nước chảy liên miên. Đây là kết quả Sở Mộ khống chế, không thì nhiều nguyên khí thiên địa như vậy nếu trong khoảnh khắc hấp thu hết sẽ bị cuồng bạo. Cơ thể này không chịu nổi điều đó.

Dù dưới sự khống chế của Sở Mộ vẫn có nhiều nguyên khí thiên địa tuôn vào cơ thể hắn, không giới hạn trong kinh mạch mà chạy khắp người, bao gồm kinh mạch đứt đoạn, không ngừng chảy xuôi, vận chuyển theo cách nhìn như đơn giản nhưng rất huyền diệu.

Loại vận chuyển này không giới hạn trong cơ thể, tinh thần cũng bị ảnh hưởng, ảnh hưởng tốt.

Dần dần cùng với công pháp vận chuyển, hấp thu nguyên khí thiên địa, đan điền và kinh mạch vỡ vụn trong người Sở Mộ từ từ khép lại. Nếu người khác biết cảnh này sẽ rất giật mình, thậm chí bắt giữ Sở Mộ dùng đủ loại thủ đoạn ép hỏi nội dung công pháp này.

Công pháp này là sau khi Sở Mộ cô đọng ra căn nguyên kiếm đạo kết hợp lực lượng Thâm Lam thế giới, lấy ngộ tính của mình làm chính, đứng trên cảnh giới cấp Chúa Tể, lấy tinh túy nội dung các môn công pháp tu luyện làm cơ sở, kết hợp bản thân sáng tạo ra công pháp.

Tên công pháp là... Cầu Chân!

Chân, tại sao là chân?

Chân tức là chân chính, chân thực, chân ngã. Nhìn khắp phồn hoa, trải qua tang thương, khám phá hư vọng, đánh nát ảo giác, đó là chân.

Chân, tức là đạo.

Mặc cho ngươi biến ảo đa đoan nhưng không thể rời xa căn bản, đó là... chân!

Cầu chân cầu chân, cầu được căn bản, cầu được đại đạo.

Cầu chân là lý tưởng, theo đuổi của Sở Mộ.

Tu luyện giả khác nhau sẽ có lý tưởng, theo đuổi khác đi.

Chân của Sở Mộ là chân thật, là chân chính, cũng là chân ngã, càng là kiếm đạo.

Kiếm đạo thật sự!

Cái gì là kiếm đạo thật sự? Hiện giờ Sở Mộ cũng không rõ, hắn mơ hồ có khái niệm, vì mơ hồ nên mới yêu cầu chân.

Sở Mộ biết trước kia mình tu luyện tuy không có sai lầm gì lớn nhưng không hoàn toàn chính xác. Ít nhất từ cảnh giới cấp Chúa Tể quan sát hồi ngộ có thể tìm ra chút xíu lệch lạc, sai một xíu nhưng về sau lệch ngàn dặm.

Như một đường thẳng nếu bị lệch một chút, ban đầu không nhìn ra có gì thay đổi nhưng càng về sau vì điểm lệch đó mà rời khỏi quỹ tích ban đầu, cách nhau càng lúc càng xa.

Công pháp Cầu Chân!

Đây là Sở Mộ phối hợp lực lượng Thâm Lam thế giới khi là cấp Chúa Tể thôi diễn ra một con đường hoàn thiện nhất, tu luyện hoàn thiện nhất. Trừ phi cảnh giới của Sở Mộ vượt qua cấp Chúa Tể đến đẳng cấp cao hơn mới có thể phân tích ra sai sót trong Cầu Chân.

Trong vũ trụ chưa bao giờ có thứ gọi là hoàn mỹ thật sự, Sở Mộ luôn tin như vậy. Có lẽ ngày nọ khi cảnh giới vượt qua cấp Chúa Tể Sở Mộ phát hiện Cầu Chân công của mình có sai sót. Nhưng không sợ, có sai sót thì bù đắp là xong.

Sở Mộ có tự tin, ít ra trong giai đoạn đặt nền móng hắn có thể khiến mình không sai sót gì, dù về sau cảnh giới vượt qua cấp Chúa Tể khi xem xét lại cũng như vậy, đây là lòng tự tin của Sở Mộ.

Khi căn cơ đã đúc thành thì tu luyện về sau bị thiếu sót một chút không khó bù đắp lại.

Cầu Chân công vận chuyển, kinh mạch đứt đoạn tái tạo, nhanh chóng phục hồi, càng lúc càng rộng rãi, cứng cỏi hơn. Kinh mạch càng rộng tức là có thể chứa nhiều lực lượng chảy qua hơn, càng cứng cỏi thì lực lượng bùng nổ càng cường đại, hai thứ chồng lên nhau Sở Mộ phát huy ra uy lực tăng mảng lớn.

*****

Không chỉ kinh mạch đang khép lại, đan điền cũng thế. Đan điền khép lại phá rồi lập, không gian bên trong càng lớn hơn, kiên cố hơn, có thể chịu được lực lượng càng lớn trùng kích.

Cùng với kinh mạch, đan điền khép lại, hai thứ bắt đầu cường hóa. Cùng lúc đó nội tạng, máu, xương, gân mạch, cơ bắp, thậm chí da màng của Sở Mộ được Cầu Chân công không ngừng vận chuyển rèn luyện, liên tục tăng mạnh, ý chí tinh thần nhiều lần được tôi luyện.

Đúng thế, không chỉ nguyên khí thiên địa được tu sửa, cường hóa chuyển động trong kinh mạch, rót vào đan điền, chuyển hóa thành kiếm khí tinh thuần gấp mười lần. Các nơi khí lực đều được rèn luyện cường hóa, ý chí tinh thần cũng được tôi luyện cường hóa.

Cầu Chân công là một công pháp thần kỳ một môn ba tu, luyện khí, luyện thể, luyện thần cùng diễn ra.

Thâm Lam Chi Chủ cất chứa công pháp tu luyện có công pháp luyện khí, luyện thể, luyện thần, và các loại bí pháp khác. Sở Mộ tham ngộ tinh túy của tất cả công pháp, từ cơ sở những công pháp, bí pháp kết hợp cảm ngộ của mình, đứng trên cảnh giới cấp Chúa Tể sáng tạo ra Cầu Chân công, dung hợp khí thể thần hay còn gọi là tinh khí thần.

Tinh là khí lực, khí là kiếm khí, thần là tinh thần.

Vậy là Sở Mộ không cần phân tâm tu luyện nhiều môn công pháp, một Cầu Chân công đã trực tiếp giải quyết.

Sở Mộ sáng tạo ba trọng Cầu Chân công, đẳng cấp cao thấp của Cầu Chân công không liên quan trực tiếp đến tu vi cao thấp mà là độ tinh thuần của ba loại lực lượng tinh khí thần. Mỗi khi luyện thành một trọng sẽ nhận được bí pháp tương ứng.

Ba trọng là cực hạn Sở Mộ có thể sáng tạo ra khi thiếu mất công pháp luyện hồn.

Nhưng trong công pháp Thâm Lam Chi Chủ cất chứa không có công pháp tu luyện linh hồn, vì thiếu công pháp luyện hồn nên đệ tứ trọng chỉ có thể xem như lý luận, đệ ngũ trọng chỉ là một cách nói.

Dĩ nhiên nếu Sở Mộ được mấy môn công pháp luyện hồn, tham ngộ tinh túy của nó thì có thể sáng tạo ra Cầu Chân công đệ tứ trọng trong thời gian ngắn. Dù sao thiếu công pháp luyện hồn nhưng công pháp luyện khí, luyện thể đều chuẩn bị đầy đủ.

Nhưng hiện giờ Cầu Chân công ba trọng đủ cho Sở Mộ tu luyện một thời gian dài, nếu luyện thành công trong cùng đẳng cấp thực lực của hắn tăng rõ rệt, trở nên cường đại hơn. Cầu Chân công không chỉ là công pháp tu luyện, nó còn là bí pháp cao thâm.

Cầu Chân công không ngừng vận chuyển, sáu ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm phát ra nguyên khí thiên địa không ngừng bị Sở Mộ hấp thu, qua Cầu Chân công vận chuyển hóa thành kiếm khí, cường hóa khí lực, rèn luyện tinh thần ý chí, ba thứ tu luyện cùng lúc.

Thân thể Sở Vương Đình không trải qua rèn luyện gì, nhưng có lẽ vì sinh ra trong Căn Nguyên Nguyên Giới nên thân thể mạnh hơn người Thâm Lam thế giới cùng tu vi nhiều, đây là ưu thế bẩm sinh.

Nếu không vì vậy lúc trước Sở Mộ cưỡng ép thi triển Vấn Đạo kiếm thuật thức thứ nhất hậu quả không chỉ là đứt kinh mạch, đan điền bị tổn hại mà là tan biến thành mây khói.

Tu vi phế bỏ tu lại nghĩa là Sở Mộ sẽ bắt đầu lại từ đầu, đan điền đúc lại rồi từng lũ kiếm khí cô đọng trong đan điền. Kiếm khí cô đọng bước đầu độ tinh thuần vô cùng kinh người, sắc bén như lưỡi kiếm. Kiếm khí Luyện Khí nhất giai mà không thua gì Luyện Khí thập nhị giai lúc trước.

Đây là một điểm mạnh của Cầu Chân công, khiến kiếm khí cực kỳ cô đọng.

Luyện Khí cảnh thập nhị giai, mỗi tăng một giai không chỉ tăng về lượng, độ tinh thuần cũng tăng lên. Kiếm khí Luyện Khí nhất giai và kiếm khí của Luyện Khí thập nhị giai cách biệt gấp mười lần về độ tinh thuần.

Tương tự, kiếm khí muốn thăng cấp thì vô cùng khó khăn, tốn hao thời gian và tài nguyên càng nhiều hơn.

Huống chi Cầu Chân công là công pháp cùng tu tinh khí thần, tương đương với một phần tài nguyên phải chia ra ba, tiêu hao tài nguyên càng nhiều. Đây là tại sao Sở Mộ kiếm thật nhiều Nguyên Thạch thượng phẩm.

Một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm chỉ là bảo đảm tu lại cơ bản, có thêm năm ngàn khối khác làm Sở Mộ rất bất ngờ, cũng vui mừng.

Sáu ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm phát ra nguyên khí thiên địa cực đậm, nồng hơn. Nguyên khí thiên địa của thế giới này tinh thuần hơn Thâm Lam thế giới rất nhiều, Nguyên Thạch được dựng dục ra đương nhiên càng cao cấp hơn.

Cùng với đan điền, kinh mạch được chữa lành, Sở Mộ bắt đầu tu lại, tốc độ hấp thu nguyên khí thiên địa tăng tốc, cuối cùng như có một vòi rồng cỡ nhỏ bao vây thân thể hắn, vô số nguyên khí thiên địa điên cuồng lao ra khỏi sáu ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm, bị vòi rồng cuốn vào.

Hoặc nên nói vòi rồng đó là nguyên khí thiên địa biến ra

Cùng với nguyên khí thiên địa tuôn ra, sáu ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm dần mất đi sắc trắng tinh, trở nên xám xịt, vì năng lượng ẩn chứa trong đó bị hút hết.

Tu vi của Sở Mộ dần lên cao, kiếm khí tinh thuần, lực lượng khí lực không ngừng tăng mạnh, cường hóa, ý chí cũng tăng mạnh theo, đầu óc rõ ràng hơn.

Thời gian chậm rãi trôi, từ lúc Sở Mộ vào mật thất đến hiện giờ đã qua ba ngày. Tiếng sột soạt liên tục vang lên như phát ra cùng lúc, sáu ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm từng khối vỡ nát, một lũ nguyên khí thiên địa cuối cùng lan tràn, tổng cộng sáu ngàn cái.

Đây là nguyên khí thiên địa cuối cùng trong Nguyên Thạch thượng phẩm, cũng là một loại tinh thuần nhất trong Nguyên Thạch thượng phẩm, bị Sở Mộ hấp thu hết. Trong phút chốc tu vi của Sở Mộ đột phá đẳng cấp, lại đến Luyện Khí thập nhị giai, chỉ mới bước vào.

Trong Căn Nguyên Nguyên Giới, dân chúng bình dân lấy Nguyên Tệ làm tiền tài.

Nguyên Tệ là tiền xu lấy từ một góc Nguyên Thạch mài ra, lớn cỡ gấp đôi móng tay cái người trưởng tành, màu xám trắng, một mặt viết chữ nguyên cổ xưa, một mặt là đồ án sông có núi non.

Tiếp theo là Nguyên Thạch hạ phẩm, một trăm Nguyên Tệ mua một khối Nguyên Thạch hạ phẩm.

Với tu luyện giả thì Nguyên Thạch dùng tốt hơn Nguyên Tệ.

Nguyên Thạch hạ phẩm thường cho Luyện Khí cảnh dùng, đến Quy Nguyên cảnh ít khi xài, có người dùng Nguyên Thạch thượng phẩm. Nguyên Thạch cực phẩm thì thích hợp với Niết Bàn cảnh.

Đương nhiên những thế lực có tài nguyên khá phong phú thì Luyện Khí cảnh có thể sử dụng Nguyên Thạch trung phẩm để tu luyện, nhưng ít ai dùng Nguyên Thạch thượng phẩm vào việc tu luyện.

Đổi giữa Nguyên Thạch là một so mười, tức là mười khối Nguyên Thạch hạ phẩm đổi một Nguyên Thạch trung phẩm.

Phân chia phẩm cấp Nguyên Thạch tính bằng tổng hợp lượng và chất nguyên khí thiên địa ẩn chứa trong đó.

Lượng và chất nguyên khí thiên địa ẩn chứa trong Nguyên Thạch thượng phẩm hơn Nguyên Thạch hạ phẩm gấp mười lần, tính ra vừa lúc là gấp trăm lần.

*****

Từ lúc Sở Vương Đình bước vào tu luyện đến cực hạn Luyện Khí thập nhị giai tính ra mất khoảng một trăm khối Nguyên Thạch trung phẩm, đổi thành Nguyên Thạch hạ phẩm là một vạn khối Nguyên Thạch hạ phẩm. Sở Vương Đạo tiêu hao Nguyên Thạch ít hơn chút.

Hiện nay Sở Mộ tu lại tu hai sáu ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm mới đến Luyện Khí thập nhị giai nhập môn, cách biệt gấp sáu mươi lần. Đương nhiên đây là vì Sở Mộ tu luyện Cầu Chân công và Sở Vương Đình luyện công pháp không cùng đẳng cấp. Cộng thêm Cầu Chân công luyện ra kiếm khí tinh thuần hơn gấp mười lần, lượng nhiều gấp đôi, cùng tu tinh khí thần. Cộng thêm tu sửa kinh mạch, đan điền bị thương rồi mới cường hóa mở rộng cũng mất nhiều nguyên khí.

Tức là Sở Mộ lúc này tu vi Luyện Khí thập nhị giai, tuy chỉ mới vào nhưng về lượng hay chất kiếm khí đều hơn lúc trước gấp mười lần, cách biệt gấp trăm lần. Chỉ tính lực lượng khí lực là Sở Mộ đã hơn tu luyện giả Luyện Khí thập nhị giai, ý chí tinh thần tuy không thể hiện đẳng cấp chính xác nhưng nó càngcô đọng hơn.

- Đáng tiếc, nếu có thêm mấy ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm thì có thể một hơi tăng tu vi lên đẳng cấp Quy Nguyên cảnh rồi.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Nhưng về tu vi tuy không bằng lúc trước, về thực lực thì hơn gấp trăm lần.

Mắt Sở Mộ lấp lánh tia sáng, lòng kích động hào tình:

- Quan trọng nhất là tu luyện Cầu Chân công thì ta có thể chính thức tu luyện Vấn Đạo kiếm thuật rồi.

Lúc trước Sở Mộ cưỡng ép thi triển Vấn Đạo kiếm thuật thức thứ nhất dung nhập vào Trường Không Vô Không sát chiêu của Trường Không kiếm pháp, khiến uy lực nhát kiếm tăng cao mảng lớn, nhưng cũng bị phản phệ rất nặng.

Vì Vấn Đạo kiếm thuật phải có căn cơ là Cầu Chân công.

Cầu Chân công là công pháp Sở Mộ dung hợp tinh khí thần tự sáng tạo, Vấn Đạo kiếm thuật là hắn đứng ở độ cao cảnh giới cấp Chúa Tể lấy căn nguyên kiếm đạo, căn nguyên kiếm đạo Thiên Địa Chi Kiếm phục vụ cho ngộ tính của bản thân, bóc tách cơ bản mười mấy vạn kiếm pháp ra, trừ tạp lấy tinh hoa, cuối cùng sáng tạo ra kiếm pháp.

Đạo, cái gì là đạo?

Trong điều mà Sở Mộ hiểu thì đạo là tự nhiên, là bản thân, là thiên địa vạn vật mọi chuyện.

Nhỏ đến một hạt cát, lớn đến một phương thế giới đều là thể hiện của đại đạo. Tu luyện giả tu luyện đến độ cao nhất định phải ngộ đạo rồi cầu đạo, có như vậy mới tăng tiến, lên cảnh giới cao hơn, thậm chí nắm giữ đạo, ngang bằng đạo, vượt qua đạo.

Đạo là chân, chân, cũng là đạo.

Tu luyện giả khác nhau có cách ngộ đạo, cầu đạo cũng khác. Chỉ có cách nào thích hợp với mình nhất mới có thể làm ít công nhiều, đột phá từng tầng chướng ngại. Cách sai lầm sẽ đi lên đường vòng.

Sở Mộ là kiếm tu, hắn cầu chân cầu đạo dĩ nhiên là dùng kiếm.

Vấn Đạo kiếm thuật, vấn đạo vấn đạo, hỏi là đạo, cầu là chân.

Cầu chân vấn đạo, công pháp và kiếm thuật thể hiện theo đuổi của Sở Mộ.

Vấn Đạo kiếm thuật tính ra không thể xem như kiếm pháp nên Sở Mộ không đặt tên là Vấn Đạo kiếm pháp mà là Vấn Đạo kiếm thuật.

Kiếm thuật và kiếm pháp dường như giống nhau nhưng đứng ở độ cao của Sở Mộ thì thấy có điều khác.

Kiếm pháp, gọi là kiếm pháp thì thi triển trừ kỹ xảo ra còn thêm vào lực lượng, ví dụ ý cảnh, hoặc cao minh hơn là áo nghĩa, quy tắc, pháp tắc vân vân. Tựa như dùng kiếm thi pháp, nếu thiếu những lực lượng này thì kiếm pháp không hoàn chỉnh.

Kiếm thuật là thuật dùng kiếm, kỹ xảo thuần túy hơn kiếm pháp. Nó thi triển phải có kiếm làm giá đỡ, có lực lượng nhất định là được, lực lượng này là lực lượng khí lực, hay khí này nọ, không cần dùng đến ý cảnh.

Sở Mộ xuất thân là kiếm thuật sư, đó là hiểu biết thấm sâu tận linh hồn của hắn, từ lúc sáng tạo là hắn đã lựa chọn giữa kiếm thuật và kiếm pháp, cuối cùng hắn chọn kiếm thuật.

Dù sao Sở Mộ đứng ở độ cao cấp Chúa Tể tự sáng tạo, nhưng cũng vì căn cứ vào căn cơ Cầu Chân công nên kiếm thuật này không đủ hoàn chỉnh, chỉ đến đẳng cấp cực hạn Cực Thánh Hoàng, thiếu Đại Đế. Thi triển Vấn Đạo kiếm thuật là dùng tinh khí thần làm lực lượng cơ sở để thúc đẩy.

Trừ thiếu công pháp luyện hồn ra còn có một điểm nữa là Vấn Đạo kiếm thuật, Sở Mộ dùng kinh nghiệm cả đời tổng kết mới ra nó. Hiện Vấn Đạo kiếm thuật có mười bốn thức đại biểu Sở Mộ lúc giáng lâm Cổ Kiếm đại lục, trước khi chuyển sinh đến Căn Nguyên Nguyên Giới trải qua những việc chủ yếu, đây là một loại hồi ngộ.

Quá khứ, trải nghiệm của bản thân, kéo dài con đường, phương hướng tương lai, đây là vấn đạo.

Vấn Đạo kiếm thuật là một môn kiếm thuật có thể thăng cấp theo Sở Mộ tiến bộ, kiếm thuật cùng lúc ứng dụng ba lực lượng tinh khí thần, cũng là môn kiếm thuật dung nhập vào kiếm pháp khác. Nếu kiếm pháp dung nhập Vấn Đạo kiếm thuật sẽ được bổ sung, càng hoàn thiện hơn, uy lực tăng cao nhiều.

Với các kiếm pháp thì Vấn Đạo kiếm thuật tựa như bàn tay vàng trợ giúp.

Đây cũng là một trong các lý do Sở Mộ tự sáng tạo chứ không phải Vấn Đạo kiếm pháp.

Lý do thứ hai vì Vấn Đạo kiếm thuật chỉ cần một chút lực lượng là có thể thi triển, hạn chế nhỏ hơn, tính thích ứng càng mạnh.

Tên gọi của mười bốn thức Vấn Đạo kiếm thuật lướt qua trong lòng Sở Mộ.

Sở Mộ lẩm bẩm:

- Thức thứ nhất... Khởi Vu Vi Mạt!

Thức này là Sở Mộ lúc trước cưỡng ép thi triển dung nhập vào Trường Không Vô Không.

Sở Mộ như xuyên qua thời không trở lại khoảnh khắc mới giáng lâm Cổ Kiếm đại lục, đệ tử ngoại môn của Thanh Phong kiếm phái, Kiếm Khí cảnh, tu vi thấp. Có thể nói đó là đẳng cấp thấp kém nhất trong hệ thống tu luyện.

Cái gì là chót nhất?

Là tồn tại cực kỳ thấp, thấp đến cuối là chót.

Tuy là chót nhất nhưng không ngừng vươn lên, từ từ vùng lên, nên là khởi đầu từ chót nhất. (Khởi Vu Vi Mạt)

Hồi ức xong tâm tình Sở Mộ kích động rút kiếm ra, nhẹ nhàng chém một nhát, kiếm phong từ từ cắt không khí, nhìn như một kiếm rất bình thường, chẳng có gì thần kỳ nhưng có uy lực đáng sợ, để lại một vết kiếm thẳng tắp trong không khí trong mật thất.

Sở Mộ chìm đắm vào đó, lại vung kiếm.

Khoảnh khắc chém kiếm dường như Cầu Chân công vận chuyển theo, ba lực lượng tinh khí thần nhanh chóng chảy xuôi qua cánh tay rót vào trong Trường Không kiếm, giấu trong thân kiếm, tăng mạnh uy lực của nó.

Tức là không có Vấn Đạo kiếm thuật thì Cầu Chân công khó phát huy uy lực, không có Cầu Chân công thì Vấn Đạo kiếm thuật chỉ là kiếm thuật rất bình thường, như kiếm pháp cơ sở.

Cầu Chân công và Vấn Đạo kiếm thuật, cầu chân vấn đạo, hỗ trợ lẫn nhau.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Chưa đủ quen tay, phải luyện tập nhiều hơn nữa mới được.

Sở Mộ tiếp tục luyện Khởi Vu Vi Mạt.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)