Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1997

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1997: Thiên tài đỉnh cấp nhất
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Bên trong thần điện, ngoại trừ nơi cửa chính, bên ngoài ba mặt vách tường giống như do tinh bản cấu trúc thành. Trên đó hiện ra từng nhóm văn tự. Mỗi hàng chữ viết chính là một nhiệm vụ. Tên nhiệm vụ, nội dung sơ lược của nhiệm vụ và quy định thời gian của nhiệm vụ... tất cả đều được ghi ra rõ ràng.

Sở Mộ cũng không có vội vàng lựa chọn nhiệm vụ. Hắn nhanh chóng đưa mắt nhìn qua xung quanh một lượt. Dựa vào năng lực một khi đã nhìn qua là không quên của hắn, hắn nhanh chóng nhìn, cố gắng hết sức hiểu rõ nhièu hơn.

Nhiệm vụ trên vách tường phía trước, đều là nhiệm vụ mang tính duy nhất. Chính là một khi đã nhận, sau đó những người khác không có cách nào tiếp nhận được nữa. Hai bên trái phải trên vách tường nhiệm vụ lại thuộc về nhiệm vụ có thể nhiều người nhận.

Nhiệm vụ có hạn chế thời gian. Nếu như làm không được, sẽ phải chịu trừng phạt tương ứng. Trừng phạt đối với nhiệm vụ có tính duy nhất bình thường tương đối nghiêm trọng. Bình thường trừng phạt đối với nhiệm vụ tương đối giống nhau. Không người nào dám tùy tiện nhận nhiệm vụ. Tất cả đều cẩn thận nhìn, ở trong lòng tiến hành đánh giá một hồi, suy nghĩ cân nhắc lợi hại một hồi, sau đó mới đưa ra quyết định.

Sở Mộ cũng đang suy ngẫm lựa chọn.

Rất nhanh, hắn lựa chọn nhiệm vụ thứ nhất: lưu danh Kiếm Nhai.

Kiếm Nhai là một vách núi nằm trong phạm vi địa giới của Nhân Thành. Nghe nói là bị chủ của giới Sát Lục một kiếm chém thành vách núi. Một mặt thô ráp, một mặt khác lại thẳng tắp trơn nhẵn. Nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai này chính là khắc tên họ của mình ở trên mặt trơn nhẵn thẳng tắp kia. Lưu danh thành công liền hoàn thành nhiệm vụ, sẽ nhận được phần thưởng của nhiệm vụ. Nếu nhiệm vụ thất bại lại phải nhận được trừng phạt tương ứng.

Phương pháp nhận nhiệm vụ rất đơn giản, lấy lực lượng của chính mình bắn nhanh ở trên tên của nhiệm vụ là được.

Sau khi Sở Mộ nhận nhiệm vụ, trong đầu liền hiện lên nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai này cùng với trừng phạt khi thất bại. Một khi thất bại, chính là trừng phạt ở trong vòng một năm, thực lực chỉnh thể suy yếu ba thành.

- Trừng phạt này, thật đúng là có đủ nghiêm trọng.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Suy yếu ba thành thực lực chỉnh thể, hoàn toàn sẽ khiến một cường giả biến thành người yếu. Trên cơ bản khiến người ta ở bên trong một năm chỉ có thể ngoan ngoãn đợi ở nơi tương đối an toàn.

Về phần sau khi hoàn thành nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai này sẽ được thưởng dạng phù văn gì, lại không được biết. Thời gian hoàn thành là ở trong vòng ba tháng.

Nhiệm vụ thứ hai, Sở Mộ lựa chọn chính là có tên trên Sát Lục Thanh Bảng của Nhân Thành. Đây cũng là một nhiệm vụ có thể nhiều người nhận. Sát Lục Thanh Bảng của Nhân Thành chỉ có số lượng một nghìn người. Yêu cầu của nó là người tu luyện trong một trăm tuổi mới có tư cách có tên trên đó. Người đã có tên trên bảng danh sách không thể nhận. Thời gian hoàn thành là mười năm.

Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, trừng phạt cũng xuất hiện. Thất bại trừng phạt trực tiếp giảm tu vi của người nhận xuống một cấp, là trực tiếp giảm xuống mà không phải tính là tạm thời giảm xuống. Không thể nghi ngờ vô cùng nghiêm trọng, cũng vô cùng kích thích.

Sở Mộ đánh giá năng lực của mình. Sau khi tiếp nhận mấy nhiệm vụ này, hắn liền nhanh chóng rời khỏi thần điện Sát Lục. Ngay cả cửa hàng phù văn hắn cũng không có đi, trực tiếp đi về hướng bên ngoài Nhân Thành.

Trong mấy nhiệm vụ hắn lựa chọn, thời gian hạn chế ngắn nhất chính là nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai này. Bởi vậy hắn phải hoàn thành đầu tiên mới được. Như vậy cũng nhanh chóng nhận được phần thưởng tốt hơn.

Ngoại trừ Sở Mộ ra, cũng có không ít người lựa chọn nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai này. Thời gian đều là hạn chế ba tháng. Bởi vậy mỗi người ngay lập tức xuất phát lên đường.

Phần lớn mọi người đều có thể nhận nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai này. Duy nhất chỉ có những người đã lưu danh không thể tiếp nhận.

Kiếm Nhai ở bên trong địa giới của Nhân Thành, cũng có thể nói nằm ở dải đất ranh giới trong địa giới Nhân Thành. Từ Nhân Thành xuất phát, lấy tốc độ Tuyệt Thế Cảnh toàn lực đi đường, theo lý thuyết trong vòng thời gian nửa tháng có thể đến nơi. Nhưng vấn đề là trên con đường đi tới Kiếm Nhai, sẽ đi qua khu vực thú lớn Sát Lục cấp thấp, lại đi qua khu vực thú lớn Sát Lục trung cấp. Thậm chí trên đường đi có chút sai lầm hoặc vận khí kém một chút, có khả năng gặp phải thú lớn Sát Lục cao cấp.

Thú lớn Sát Lục cao cấp chính là thú lớn Sát Lục thuộc về trình độ Đại Đế Cảnh. Một khi người tu luyện Tuyệt Thế Cảnh gặp được, mười phần đều bị giết chết, biến thành thức ăn dinh dưỡng cho thú lớn Sát Lục thăng cấp.

Cho nên, ba tháng từ Nhân Thành xuất phát đến Kiếm Nhai, nghe thời gian rất đầy đủ, thật ra lại không phải. Dọc đường đi sẽ gặp phải rất nhiều thú lớn Sát Lục. Thú lớn Sát Lục cấp thấp không cần suy nghĩ tới, nhưng thú lớn Sát Lục trung cấp nhất định phải chú ý. Nhất là những con thú lớn Sát Lục vượt qua ngũ giai lại càng vô cùng cường đại.

- Này, bằng hữu. Ngươi cũng nhận nhiệm vụ lưu danh Kiếm Nhai này sao?

Sở Mộ vừa rời khỏi Nhân Thành không lâu, lại có người chạy tới bên cạnh Sở Mộ chủ động mở miệng hỏi.

- Đúng.

Sở Mộ quay đầu lại liếc mắt một cái. Đây là một thanh niên, vẻ mặt cười hì hì. Vừa nhìn, lại khiến người ta có ấn tượng không tệ.

- Ta là Minh Kính. Bằng hữu tên gì?

Thanh niên vượt lên, đi song song cùng Sở Mộ.

- Sở Vương Đình.

Sở Mộ nói ra cái tên đã báo danh ở bên trong vương điện Sát Lục. Dù sao vương điện Sát Lục cùng giới Sát Lục tương thông. Ai biết thời điểm t hắn iến vào, vương điện Sát Lục có thể truyền một ít tin tức của hắn vào bên trong giới Sát Lục hay không?

- Sở Vương Đình, tên rất hay. Vừa nghe liền có loại khí tức vương giả đập vào mặt.

Minh Kính mở miệng lại có thứ tự nói:

- Lại nhìn khí chất toàn thân Sở huynh không tầm thường. Nhất định là long phượng trong loài nhân.

Sở Mộ không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ. Người này không chỉ bộ dạng vô cùng quen thuộc, hơn nữa còn biết ăn nói.

- Minh Kính huynh có gì chỉ giáo?

Sở Mộ hỏi.

- Chỉ giáo không dám nhận. Chỉ có điều muốn tìm người bạn cùng đi tới Kiếm Nhai, để tránh trên đường buồn chán thôi.

Minh Kính đỉnh đạc cười nói:

- Từ giờ tới lúc đi đến Kiếm Nhai, chúng ta lại là bạn đồng hành.

Sở Mộ cảm thấy, da mặt người này nhất định rất dầy. Nói không chừng có thể phòng ngự được Tuyết Dạ Kiếm của mình.

Tiếp theo, Sở Mộ bắt đầu hối hận. Sớm biết sẽ như vậy, hắn nên vô cùng kiên quyết từ chối cách nói đồng hành của đối phương. Tuy rằng không biết có thể thành công hay không.

*****

- Sở huynh, ngươi là từ giới vực nào tới?

- Sở huynh năm nay bao nhiêu tuổi?

- Sở huynh có thể có hôn phối chưa?

- Sở huynh thích dạng nữ tử thế nào?

- Sở huynh, ta có một người muội muội, tướng mạo tuyệt mỹ, phong hoa tuyệt đại. Giới thiệu cho ngươi làm quen được không.

Sở Mộ dứt khoát không để ý tới đối phương. Nhưng đối phương vẫn nói không ngừng. Hắn rốt cuộc đã biết, đối phương muốn tìm một người làm bạn là có ý gì.

Lúc này có thú lớn Sát Lục cấp thấp phát hiện ra hai người Sở Mộ cùng Minh Kính, bay nhào tới. Minh Kính vừa thao thao bất tuyệt nói, vừa tiện tay chém ra. Kiếm khí bắn nhanh, nhất thời giết chết một con thú lớn Sát Lục cấp thấp.

Tu vi của Minh Kính này cao hơn so với Sở Mộ. Là Tuyệt Thế nhị luyện. Sở Mộ nhìn ra được thực lực của hắn. So với tu vi cao hơn, hắn còn là một vị thiên tài. Nhưng cụ thể đạt tới trình độ nào, Sở Mộ lại không biết được rõ ràng. Trừ khi đối phương lấy ra phần lớn thực lực, mới có thể nhìn ra được.

Rất nhanh, hai người lại đi vào khu vực thú lớn Sát Lục trung cấp. Thú lớn Sát Lục ở phía ngoài khu vực thú lớn Sát Lục trung cấp chủ yếu đều là nhất giai nhị giai tam giai. Minh Kính thỉnh thoảng ra tay chém giết thú lớn Sát Lục trung cấp.

Ba con thú lớn Sát Lục từ ba hướng tấn công bao vây. Minh Kính ra tay trực tiếp công kích hai con. Một con thú lớn Sát Lục tam giai còn lại lao về phía Sở Mộ.

Kiếm quang giống như sương tuyết vậy lóe lên, một kiếm phá ra, xuyên thủng thú lớn Sát Lục trung cấp tam giai. Một kiếm bị mất mạng. Minh Kính cũng giết chết hai con thú lớn Sát Lục trung cấp tam giai khác. Khóe mắt hắn thoáng nhìn cảnh tượng Sở Mộ xuất kiếm, trong lòng âm thầm kinh ngạc.

Hắn nhìn ra được, tu vi của Sở Mộ chính là trình độ Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện sơ cấp. Nhưng có thể trong nháy mắt một kiếm giết chết thú lớn Sát Lục trung cấp tam giai, dễ dàng chém giết vượt cấp hai đẳng cấp lớn. Điều này nói rõ thực lực của đối phương cường đại hơn so với Tuyệt Thế tam luyện bình thường cảnh gấp mấy lần. Thậm chí có thể sánh ngang với Tuyệt Thế Cảnh tứ luyện.

- Ánh mắt của ta thực sự tốt. Tùy tiện tìm một người kết bạn cũng có thể tìm được loại thiên tài không thua kém gì ta.

Trong lòng Minh Kính vô cùng tự kỷ nói:

- Xem ra, thật sự nên giới thiệu muội muội cho ngươi.

Thân thể Sở Mộ không biết tại sao run lên một cái. Theo bản năng hắn nhìn về phía Minh Kính, đúng lúc nhìn thấy hai tròng mắt Minh Kính lóe sáng. Hắn đã biết, đối phương khẳng định đang suy nghĩ gì đó.

Minh Kính nhìn Sở Mộ lấy tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện sơ cấp, một kiếm chém giết thú lớn Sát Lục trung cấp tam giai, liền suy tính được thực lực của Sở Mộ. Sở Mộ nhìn thấy Minh Kính một kiếm chém giết hai con thú lớn Sát Lục trung cấp tam giai, cũng âm thầm suy tính ra thực lực của Minh Kính, cho ra kết luận là thực lực của Minh Kính chắc hẳn đạt tới trình độ Tuyệt Thế Cảnh tứ luyện, có thể sẽ cường đại hơn.

Quay đầu lại suy nghĩ một chút cũng đúng. Cũng chỉ có thiên tài chân chính mới dám nhận nhiệm vụ như lưu danh Kiếm Nhai này. Bằng không hoàn toàn là đang tìm phiền toái cho mình. Không cần thận còn có thể chết ở trên đường đi.

Một đường đi về phía trước, ngoại trừ hai người Sở Mộ và Minh Kính tạo thành tiểu đội ra, cũng có không ít thiên tài tạo thành tiểu đội, ba người hoặc bốn người hoặc năm người.

- A, Minh Kính, ngươi không ngờ lại tìm được một người. Người lần trước đã bị ngươi nói tới phát điên rồi sao?

Thời điểm gặp một tiểu đội ba người, một người trong đó nhìn thấy Minh Kính sau đó cười khẩy nói. Đó là một thanh niên anh tuấn để tóc dài xõa vai. Đi theo phía sau hắn là một nam một nữ.

Bất chợt, người này vừa nhìn về phía Sở Mộ.

- Gia hỏa đáng thương. Ta khuyên ngươi vẫn nên mau chóng rời khỏi Minh Kính. Nếu không hắn mở miệng nhất định sẽ khiến cho ngươi gặp ác mộng. Ngay cả tu luyện cũng không có cách nào chuyên tâm. Nói không chừng lúc nào đó lại tẩu hỏa nhập ma.

Người này nói với Sở Mộ, hình như là đang khuyên giải, nhưng thật ra là đang khích bác ly gián.

Sở Mộ không nói gì. Hắn chú ý thấy, sau khi người này xuất hiện, sắc mặt của Minh Kính trở nên có chút khó coi. Mặc dù chỉ là chợt lóe lên, nhưng Sở Mộ lại tin tướng chính mình không bị hoa mắt.

- Xem ra giữa Minh Kính và người này, nhất định có mâu thuẫn rất sâu.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Tuy nhiên, điều này không có quan hệ gì với bản thân mình là được.

- Hai người các ngươi còn không biết tính tình của người này, cẩn thận một chút. Bị bán đứng lúc nào cũng không biết đâu.

Minh Kính không để ý đến người kia, trái lại nhìn một nam một nữ đi theo phía sau người kia nói. Chỉ thấy trên mặt của người kia hiện lên một tia lo lắng.

Hiển nhiên, hắn hiểu Minh Kính, Minh Kính cũng biết hắn.

- Nói bậy, Diệp sư huynh mới không phải người như vậy. Hắn tuyệt đối đáng tin cậy hơn so với ngươi.

Nam nhân không có phản ứng gì. Nhưng nữ tử kia hình như tức giận, mở miệng phản bác.

Đây chẳng qua chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ trên đường đi tới Kiếm Nhai. Bọn họ có chút đối chọi gay gắt, nhưng không có động thủ. Bởi vì Minh Kính không có nắm chắc giết chết đối phương. Đối phương cũng không có nắm chắc giết chết được Minh Kính. Đã như vậy, cho dù là giết chết người khác thì có ích lợi gì.

Tiếp tục đi tới. Tiếp theo, Minh Kính trở nên trầm mặc hơn rất nhiều. Biểu hiện hoàn toàn không giống với trước đó. Sở Mộ biết, trong lòng Minh Kính nhất định có tâm sự rất nặng nề. Hẳn là có liên quan tới nam tử họ Diệp đã gặp trước đó. Nhưng giữa hắn và Minh Kính chẳng qua chỉ là quan hệ bèo nước gặp nhau. Ngay cả bằng hữu cũng còn không tính. Tất nhiên hắn sẽ không đi hỏi thăm nhiều như vậy. Hơn nữa cho dù hắn có hỏi, Minh Kính cũng chưa chắc sẽ nói.

Minh Kính không nói gì, bên tai Sở Mộ tất nhiên được thanh tịnh không ít.

Hai người nhanh chóng chạy đi. Trên được đi nhanh tới phía trước, dọc đường đi bọn họ thỉnh thoảng lại gặp được thú lớn Sát Lục trung cấp tập kích. Chúng trái lại bị bọn họ giết chết. Nhưng bình thường Sở Mộ đều không có cơ hội xuất thủ. Thú lớn Sát Lục trung cấp sẽ chết ở dưới kiếm của Minh Kính. Dường như hắn đang phát tiết.

Thú lớn Sát Lục trung cấp lại chia ra làm cửu giai và có thể nói là vương cấp vô địch. Bọn họ gặp phải một con thú lớn Sát Lục trung cấp ngũ giai. Minh Kính phát ra thực lực chân chính. Kiếm pháp của hắn sắc bén vô cùng, sát ý kinh người. Từng kiếm từng kiếm đều tuyệt đối tàn nhẫn. Hoàn toàn không giống với những lần Minh Kính ra tay trước đó. Đây mới là thực lực chân chính của hắn, mới là kiếm pháp hắn thật sự tu luyện.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)