Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2017

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2017: Kiếm pháp mới
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Nếu như hắn không ra tay với Sở Mộ. Như vậy kết quả có lẽ sẽ không giống như bây giờ. Nhưng không có nếu như. Sau khi hắn ghi hận Sở Mộ, đã nhất định phải có một ngày như vậy.

Không phải giết người chính là bị người giết.

Một kiếm giết chết Diệp Kinh Vân. Trong chớp mắt khi Sở Mộ đang muốn lấy đi chiếc nhẫn không gian của đối phương, bỗng nhiên, một lực lượng từ trong cơ thể Diệp Kinh Vân tràn ngập ra, ở khoảng không trên thi thể của Diệp Kinh Vân lập tức ngưng tụ ra một bóng người.

Tướng mạo người này có mấy phần tương tự cùng Diệp Kinh Vân, nhưng lại càng thành thục hơn. Đôi mắt còn vô cùng sắc bén, dường như hai kiếm quang đâm rách thời không, ép thẳng đến. Không có sát ý, lại làm cho Sở Mộ có một loại cảm giác nguy cơ sởn tóc gáy. Giống như lúc thật sự đối mặt với người này, chính là thời điểm mình sẽ phải chết.

- Ngươi chờ đấy. Ta sẽ đi giết chết ngươi.

Người này không mở miệng nói, nhưng con ngươi của hắn lại nhắn nhủ ra ý tứ như vậy. Vô cùng rõ ràng. Bất chợt, thân ảnh kia cũng tiêu tan ở trong thiên địa, biến mất.

- Diệp Kinh Thần.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói ra ba chữ.

Tổng hợp lại những lời Diệp Kinh Vân đã nói trước đó, Kết hợp với tướng mạo của bóng người này, hình như cũng chỉ có đáp án này.

Ít nhất là thực lực cấp Cực Thánh Tôn. Thực lực như vậy, bây giờ hoàn toàn có thể nghiền ép mình.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Sở Mộ hiện lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Một loại cảm giác giống như bị điện giật run rẩy lan ra khắp toàn thân. Không phải khiếp sợ, mà là kích động. Một loại kích động phát ra từ tận đáy lòng, một loại kích động có thể cùng kẻ địch chí cường chiến đấu.

Hít sâu một hơi, cứng rắn đè ép xuống kích động run rẩy này. Sở Mộ biết, thực lực Cực Thánh Tôn muốn đối phó mình, dễ dàng như trở bàn tay. Cho dù chỉ là thực lực Đại Thánh Tôn, cũng đủ đối phó với mình.

Cho nên, mình phải nâng cao thực lực của bản thân, mau chóng nâng cao thực lực chính mình. Bằng không, có thể sẽ chết.

Sở Mộ không muốn chết, nhưng cũng không muốn chết. Hắn còn có lý tưởng và theo đuổi của chính mình. Không đạt được, sao có thể chết cam tâm. Mà không muốn chết, vậy cũng chỉ có thể nâng cao thực lực chính mình, trở nên càng cường đại hơn, đánh nát tất cả cản trở sẽ uy hiếp được tới sự sinh tồn của mình.

...

Trong một mật thất tại không trung Kiếm Thần Điện của giới vực Đại Thiên Không, tối tăm lại sâu thẳm, giống như hố đen có thể cắn nuốt tất cả ánh sáng. Bỗng nhiên, có hai luồng ánh sáng phát ra, sắc bén vô cùng, xẹt qua hắc ám, kích phá thâm thúy, trong nháy mắt chiếu sáng cả mật thất này.

Đó là một đôi mắt.

Ánh mắt thâm thúy sắc bén, giống như ẩn chứa hai thanh thần kiếm. Trong hư chợt sinh điện. Kiếm quang kinh người bắn ra, trong nháy mắt đánh vào phía trên vách tường, khiến nó bị nghiền nát.

- Không ngờ giết bào đệ của ta. Bất luận ngươi là người nào, chờ ta xuất quan, sẽ giết chết ngươi.

Âm thanh bình thản lại tràn ngập sát ý cực hạn vang lên. Tiếp đó lại trở lại yên tĩnh. Bất chợt, hai tròng mắt sắc bén giống như có thể cắt cả trời đất cũng theo đó nhắm lại.

...

Sở Mộ không lập tức bước vào chiến trường Sát Lục. Bởi vì, hắn mới vừa tìm được một môn kiếm pháp từ bên trong chiếc nhẫn không gian của Diệp Kinh Vân.

Kiếm pháp Toái Thiên Vân!

Đây là một môn kiếm pháp cấp Đại Đế. So với kiếm pháp Bạch Câu, đẳng cấp càng cao hơn.

Kiếm pháp Bạch Câu là kiếm pháp cấp bậc Đại Đế nửa bước. Kiếm pháp Toái Thiên Vân lại là kiếm pháp cấp Đại Đế. Lại nói tiếp hai loại kiếm pháp chỉ chênh lệch một cấp bậc nhỏ, nhưng chênh lệch trong đó lại không đánh giá được. Giống như chênh lệch giữa Đại Đế nửa bước và Đại Đế chân chính.

Một trăm Đại Đế nửa bước cũng không có cách nào so sánh được với một Đại Đế chân chính. Đây là một loại một khác biệt rõ ràng, là sự khác biệt giữa pháp tắc và đại đạo. Giống như gỗ so với tinh thép.

Một điểm khác, kiếm pháp Bạch Câu là một môn kiếm pháp thuần túy theo đuổi tốc độ. Kiếm pháp Toái Thiên Vân lại ngược lại, là một môn kiếm pháp thuần túy theo đuổi lực lượng. Một kiếm chém xuống, giống như vòm trời ép xuống, đánh nát vạn dặm mây trắng. Luyện đến mức tận cùng, không chỉ là đánh nát vạn dặm mây trắng, kể cả vòm trời cũng phải nổ tung. Đây là một môn kiếm pháp có uy lực vô cùng đáng sợ.

- Kiếm pháp Toái Thiên Vân, vừa lúc có thể dùng thế giới màu xanh đậm tới phát động. Uy lực kia...

Sở Mộ lẩm bẩm nói, hai mắt tỏa ra ánh sáng. Vừa nghĩ tới tình cảnh này, trong lòng lại hiện lên một sự thoải mái, không có cách nào nói lên lời.

Đương nhiên, kiếm pháp Toái Thiên Vân cũng không thể xem như là kiếm pháp phù hợp với thế giới màu xanh đậm nhất. Dù sao đặc tính của thế giới màu xanh đậm là ở chỗ trấn áp. Kiếm pháp Toái Thiên Vân lại lấy đánh nát phá hỏng làm chủ. Chỉ có điều nếu như lấy thế giới màu xanh đậm tới đẩy mạnh chiêu thức kiếm pháp Toái Thiên Vân. Vậy uy lực kia quả thực sẽ nhận được nâng cao cực lớn. Không chỉ có có thể trấn áp, còn có lực phá hoại càng mạnh mẽ hơn.

Kiếm pháp Toái Thiên Vân lại là kiếm pháp cấp Đại Đế. Nó khác với các kiếm pháp bình thường chính là, cũng không có các loại phân biệt chiêu thứ nhất chiêu thứ hai v. v. Mà là một loại phân biệt tương tự với cảnh giới trình độ.

Lục trọng!

Kiếm pháp Toái Thiên Vân tổng cộng có tam trọng. Đệ nhất trọng lại tương đương với trình độ Tuyệt Thế Cảnh ngũ luyện. Đệ nhị trọng lại tương đương với trình độ Tiểu Thánh Tôn. Đệ tam trọng tương đương với trình độ Đại Thánh Tôn. Đệ tứ trọng liền tương đương với trình độ Cực Thánh Tôn. Đệ ngũ trọng tương đương với trình độ Đại Đế nửa bước. Đệ lục trọng tương đương với trình độ cấp Đại Đế.

Sở Mộ xem một môn kiếm pháp này từ đệ nhất trọng thấy đệ lục trọng vô cùng kỹ càng. Sau khi xem xong hắn cảm thấy, môn kiếm pháp này cũng không hoàn chỉnh. Có lẽ còn có đệ thất trọng. Thậm chí bộ phận tầng cao hơn. Chỉ có điều Diệp Kinh Vân không có.

Chỉ có điều, hiện nay mà nói, lục trọng hoàn toàn đủ cho Sở Mộ tu luyện.

Lấy Sở Mộ cảnh giới cấp chúa tể cao siêu và cảnh giới kiếm pháp Thiên cảnh, không bao lâu hắn sẽ nắm giữ được tinh túy của kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhất trọng, lại có thể dễ dàng thi triển ra. Ước chừng lại tốn thời gian hai khắc, hắn cũng nắm giữ cơ bản của kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhị trọng. Nhưng muốn nắm giữ tinh túy trong đó, vẫn cần một ít thời gian.

- Như vậy, để ta cố gắng hết mức luyện thành kiếm pháp Toái Thiên Vân trong khi chiến đấu.

Sở Mộ thầm nghĩ, một bước bước ra, tiến vào trong chiến trường Sát Lục.

*****

Sở Mộ mới bước vào chiến trường Sát Lục không bao lâu, liền lại có một đám người từ bên ngoài tiến vào chiến trường Sát Lục. Bọn họ là cường giả cấp Thánh Tôn của Diệp gia đến từ chính giới vực Đại Thiên Không. Mục đích là để điều tra về cái chết của Diệp Kinh Vân.

Đúng vậy, sau khi Diệp Kinh Vân chết, Diệp gia liền biết. Cho nên, ngay lập tức phái ra một phần cường giả trong gia tộc tiến vào giới Sát Lục điều tra chuyện này. Đồng thời cũng phái ra nhân viên đi tới Thiên Không Kiếm Thần Điện, báo chuyện này cho Diệp Kinh Thần biết.

Dù sao Diệp Kinh Thần và Diệp Kinh Vân cũng là huynh đệ ruột thịt.

...

- Toái Thiên Vân!

Quát khẽ một tiếng, kiếm quang từ trên trời chém xuống, giống như một mảnh bầu trời hạ xuống, đánh nát từng đám mây trắng. Lực lượng mạnh mẽ làm cho sương mù màu đỏ ở bốn phía xung quanh chấn động không dừng.

Dưới kiếm quang, một con thú lớn Sát Lục trung cấp lục giai nhất thời bị đánh nát đầu.

Dấu hiệu hoàn toàn rèn luyện kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhất trọng, chính là bao trùm phạm vi một trăm thước, tập trung lực lượng lại công kích mục tiêu. Dấu hiệu của đệ nhị trọng, lại là bao trùm phạm vi ba trăm thước. Dấu hiệu đệ tam trọng là bao trùm phạm vi một ngàn mét.

Lúc này kiếm quang của Sở Mộ bao trùm phạm vi ba trăm thước, đại biểu hắn hoàn toàn luyện thành kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhị trọng.

Sau khi hoàn toàn luyện thành đệ nhị trọng, Sở Mộ liền bắt đầu tìm hiểu đệ tam trọng.

Nếu như luyện thành đệ tam trọng, vậy đồng nghĩa với trình bộ cấp bậc Đại Thánh Tôn. Đương nhiên, cũng không phải nói Sở Mộ dựa vào kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ tam trọng thiên, có thể lấy tu vi bây giờ chống lại Đại Thánh Tôn. Trình độ kiếm pháp và trình độ tu vi là hai khái niệm khác nhau.

Luyện đến một cấp bậc kiếm pháp nào đó, chỉ có thể khiến cho uy lực của kiếm pháp trở nên càng cường đại hơn. Ở trong đẳng cấp giống nhau, có thể nhận được lực công kích càng cường đại hơn.

Đương nhiên, nếu như muốn phát huy uy lực một cấp bậc kiếm pháp nào đó đến mức tận cùng, nhất định phải có thực lực tương ứng. Ví dụ như thực lực Sở Mộ bây giờ là trình độ Tiểu Thánh Tôn. Như vậy hắn có thể phát huy uy lực kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhị trọng đến mức tận cùng, lại chỉ có thể phát huy ra một phần uy lực của đệ tam trọng. Nhưng cho dù là một phần uy lực, cũng sẽ cường đại hơn so với uy lực của kiếm pháp Toái Thiên Vân đệ nhị trọng lại càng cường đại hơn.

Có kiếm pháp mới tu luyện, cảm giác này rất tốt. Động lực tăng lên mười phần.

Không bao lâu, Sở Mộ lại gặp phải một con thú lớn Sát Lục trung cấp lục giai. trước mắt, đây là cực hạn hắn có thể đối phó. Một khi đạt được trình độ thất giai, có thể mạnh mẽ hơn so với Đại Thánh Tôn bình thường gấp vài phần. Trừ khi vận dụng tất cả thủ đoạn, nếu không hắn không cách nào đối đầu.

Vì tu luyện kiếm pháp Toái Thiên Vân, Sở Mộ tất nhiên sẽ không vận dụng kiếm pháp khác. Chỉ có như vậy, mới có thể tu luyện tốt hơn, mới có thể nâng cao tốt hơn.

Động tác của kiếm pháp Bạch Câu cơ bản đều là đâm. Đâm với các loại góc độ, gắng đạt tới tốc độ cực hạn, lấy mũi kiếm xuyên thủng mục tiêu. Động tác cơ bản của kiếm pháp Toái Thiên Vân cũng là chém. Từng kiếm từng kiếm chém xuống, lấy thân kiếm ra để giết địch, phát huy đầy đủ lực phá hoại.

- Người Diệp gia các người đúng là một đám chó điên.

Minh Kính nhỏ giọng mắng. Hắn vận dụng tốc độ cao nhất, chạy như điên. Phía sau lại có hai người nhanh chóng truy kích, giống như giòi bám trên mu bàn chân, dù làm thế nào cũng không thể bỏ rơi được.

Minh Kính rất phiền muộn. Hắn đang êm đang đẹp chiến đấu cùng thú lớn Sát Lục, rèn luyện bản thân nâng cao thực lực, giết chết thú lớn Sát Lục nhận được bí văn Sát Lục. Đột nhiên lại có mấy người tìm tới mình, không nói hai lời trực tiếp hạ sát thủ.

Minh Kính không phải người ngu. Hắn tất nhiên sẽ không để cho đối phương thành công. Trong lúc phản kích hắn cũng hỏi thăm. Sau đó hắn biết được, đối phương là người của Diệp gia giới vực Đại Thiên Không. Minh Kính cùng Diệp Kinh Vân có thâm cừu đại hận. Ba người này lại là người của Diệp gia, còn ra tay với Minh Kính. Minh Kính liền cho rằng bọn họ là người Diệp Kinh Vân phái tới giết mình. Hắn tức giận bạo phát, sát ý lan tràn. Hắn giết chết một người trước. Nhưng hai người khác có thực lực tu vi đều đạt được trình độ ngũ luyện. Thực lực cũng là ngũ luyện đỉnh phong. So với Minh Kính cũng không kém hơn là bao nhiêu. Dưới sự liên thủ của hai người, Minh Kính căn bản không có cách nào giết chết được bọn họ, dần dần rơi xuống hạ phong.

Đánh không lại, vậy chỉ có thể chạy thoát thân. Đợi đến thời điểm thực lực đã đủ, sẽ quay trở lại trả thù.

Thật ra Minh Kính hiểu nhầm mấy người Diệp gia này. Bọn họ không có khả năng là người Diệp Kinh Vân phái ra. Bọn họ là người do Diệp gia phái ra, tiến vào giới Sát Lục điều tra nguyên nhân và hung thủ gây ra cái chết của Diệp Kinh Vân. Trong Diệp gia, rất nhiều người đều biết Diệp Kinh Vân cùng Minh Kính có thù oán. Bọn họ cũng biết Minh Kính tiến vào bên trong Sát Lục Giới. Bởi vậy, hắn bị tình nghi không nhỏ.

Bọn họ đã tiến vào giới Sát Lục hơn một tháng, không ngừng điều tra. Nhưng bọn họ lại không có điều tra ra được điều gì. Mỗi người không khỏi có chút thấp thỏm, tức giận, nóng nảy. Giờ này phút này, bọn họ gặp phải Minh Kính, có tình nghi là một chuyện. Giết chết đối phương, nói không chừng còn có thể được cao tầng của Diệp gia thưởng thức. Hoặc là trực tiếp định nghĩa Minh Kính là hung thủ, cho nên liền trực tiếp hạ sát thủ.

Nguy hiểm tới tính mạng, Minh Kính trốn vào sâu bên trong chiến trường Sát Lục, mượn thú lớn Sát Lục tránh thoát hai người của Diệp gia truy sát.

Tiếp theo, cuộc sống của Minh Kính tương đối khổ sở. Có không ít người của Diệp gia tiến vào giới Sát Lục. Khoảng chừng mười mấy người. Bọn họ phân tán ra điều tra. Sau khi biết được gặp phải Minh Kính, một người trong đó còn bị giết chết, nhất thời tất cả chuyển mục tiêu tới trên người Minh Kính.

Bị truy sát hết lần này tới lần khác, tránh né hết lần này tới lần khác, trong lòng Minh Kính vô cùng căm tức, chủ động xuất kích. Sau khi chém giết mấy cao thủ ngũ luyện của Diệp gia, hắn lại bị Tiểu Thánh Tôn truy sát.

Minh Kính có thiên phú hơn người, có thể xưng là thiên tài cấp chuẩn thiên kiêu. Nhưng tu vi của hắn chỉ là Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện. Mặc dù sau khi tiến vào giới Sát Lục, thực lực của hắn có tăng lên, nhưng vẫn còn chưa có đạt được trình độ tam luyện. So với Tiểu Thánh Tôn, thực lực của hắn còn có chút chênh lệch, căn bản không phải là đối thủ của Tiểu Thánh Tôn.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)