← Ch.2032 | Ch.2034 → |
Sóng chấn động vô hình không sắc vô chất, từ bên trong mặt trăng tròn này đang không ngừng tràn ra, tràn ngập ở trong thiên địa. Trong đó ẩn chứa ý chí tinh thần trùng kích, không ngừng trùng kích ảnh hưởng tới tâm thần và ý chí tinh thần của Sở Mộ.
Ngay cả ý chí tinh thần Sở Mộ vô cùng cứng rắn, cũng có chút bị lay động. Nhưng hắn không có bị ảnh hưởng rõ rệt. trong hai mắt có tinh quang bắn nhanh ra. Ly Thương Kiếm giơ lên.
Kiếm thuật Vấn Đạo: Ta làm chủ!
Hai tay cầm kiếm, một kiếm chém giết ra, phá không lao đi, mang theo một khí thế cường đại giống như hủy trăng phá sao.
Trên trời dưới đất, chỉ mình ta độc tôn.
Trong thế giới, ta là chủ!
Kiếm quang kinh diễm tuyệt luân, tràn ngập trời đất, tràn ra khắp thế giới.
Thần Nguyệt Lưu Tô không có cách nào che giấu được sự kinh hãi trong lòng mình. Nàng không có cách nào hình dung được, kiếm pháp như vậy rốt cuộc là kiếm pháp gì, mới có thể cho thấy uy lực kỳ lạ như vậy.
Một kiếm lao tới, dưới lực lượng cường đại của Tuyệt Thế Cảnh trung giai tam luyện, kiếm đạo bản nguyên vô cùng cường đại và lực Đại Chân thúc đẩy kiếm thuật Vấn Đạo. Uy lực của nó, đạt tới trình độ khiến người ta sợ hãi.
Trăng tròn nhô lên cao. U quang chiếu khắp, nhưng cũng không cách nào chống đỡ được một kiếm chói mắt này, phải buồn bã thất sắc.
Kiếm đạo Thần Nguyệt, là kiếm pháp của vương tộc Thần tộc.
Thần tộc có ba đại vương tộc: Vương tộc Thần Nhật, vương tộc Thần Nguyệt, vương tộc Thần Tinh. Cũng có ba môn kiếm pháp thích hợp với bọn họ. Chính là kiếm pháp Thần Dương, kiếm đạo Thần Nguyệt và kiếm pháp Thần tinh. Ba môn kiếm pháp này, các Thần tộc khác tất nhiên cũng có thể tu luyện. Chỉ có điều, bọn họ không có huyết mạch và thiên phú vương tộc, bởi vậy không có cách nào tu luyện ba môn kiếm pháp này tới mức cực hạn. Cũng có không cách nào phát huy uy lực của nó đến mức tận cùng.
Kiếm đạo Thần Nguyệt, chính là kiếm pháp thích hợp nhất với vương tộc Thần Nguyệt. Chỉ có điều một môn này, các vương tộc Thần Nguyệt khác nhau lại cho ra kết quả không giống nhau.
Thần Nguyệt gặp khoảng không, đó chính là một trong những tuyệt chiêu nhỏ của Thần Nguyệt Lưu Tô.
Dưới kiếm quang cường đại ta làm chủ mạnh, Thần Nguyệt gặp khoảng không nhất thời bị trực tiếp chém trúng. Thần Nguyệt Lưu Tô đúng lúc né tránh. Vừa rồi sợ bị một kiếm quang cường đại kinh diễm này chém giết, thân hình nàng đã phóng lên không trung chuyển động. Bóng chồng lên, huyễn hóa ra vô số bóng dáng Thần Nguyệt Lưu Tô. Mỗi một bóng người dường như đều thật sự tồn tại, lại dường như chỉ là hư ảo.
Giữa thật và ảo đan xen vào nhau, rất khó phân biệt ra thật giả, hư thực khó phân.
Vô số Thần Nguyệt Lưu Tô cầm kiếm, mang theo từng kiếm quang giống như trăng sáng. Xẹt qua trời cao, lao về phía Sở Mộ. Trong chớp mắt, trên bầu trời hình như trở nên ảm đạm, giống như đêm tối phủ xuống. Duy nhất chỉ có vô số ánh trăng chiếu xuống. Nhưng không biết ánh trăng từ chỗ nào xuất hiện, cũng không biết chiếu xuống đâu.
Mỗi một ánh trăng đều là thật, đều ngưng tụ ra kiếm quang thật sự, mang theo lực sát thương kinh người, nhấn chìm thân hình Sở Mộ vào bên trong.
Kiếm quang Minh Nguyệt trong chớp mắt khi vừa nhấn chìm thân hình Sở Mộ, hư không nhỏ với kích thước trăm mét dường như từ sâu bên trong không gian chợt hiện lên, trong nháy mắt hấp thu kiếm quang. Thân hình Sở Mộ chớp hiện. Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng, một kiếm sát lục với chấn động sát khí kinh người, đâm về phía một hư ảnh trong đó.
Đây chính là chỗ chân thân của Thần Nguyệt Lưu Tô.
Thần Nguyệt Lưu Tô không biết đối phương làm như thế nào để xác định ra vị trí của bản thân mình. Nàng lại nhanh chóng né tránh, khiến một kiếm của Sở Mộ đâm vào không khí. Trước mắt có một mặt trăng tàn, hiện ra vẻ đẹp thê lương tuyệt mỹ, lướt về phía yết hầu của Sở Mộ.
Trường kiếm chấn động, trực tiếp cắt đánh văng một kiếm do đối phương cắt tới, thuận thế đẩy mạnh về phía trước đẩy mạnh. Lực lượng mạnh mẽ bạo phát, trực tiếp đẩy Thần Nguyệt Lưu Tô ra, thuận thế chém xuống.
Hai bên đều muốn thi triển kiếm pháp của bản thân đến mức tận cùng. Từng kiếm từng kiếm đều là công kích đoạt mạng. Thân pháp cùng bộ pháp phối hợp đạt đến mức tận cùng, không giữ lại chút nào. Trong lúc nhất thời, người này cũng không thể làm gì được người kia.
- Ánh trăng!
Quát khẽ một tiếng, Thần Nguyệt Lưu Tô kích phát lực lượng phù văn Sát Lục. Ba đạo phù văn Sát Lục nhất thời sáng lên. Một đạo là có hình trăng non. Một đạo là hình trăng tròn, một đạo là hình trăng khuyết. Lực lượng của ba phù văn Sát Lục cộng hưởng lại với nhau, dường như hỗ trợ lẫn nhau, hình thành một vòng tuần hoàn, giống như trăng lên trăng xuống.
Đây không ngờ là phù văn Sát Lục đầy đủ.
Phù văn Sát Lục đầy đủ vô cùng hiếm thấy. Lực lượng giữa chúng có thể cộng hưởng, đưa đến hiệu quả tăng cường lẫn nhau. Làm cho ba đạo phù văn Sát Lục mang đến mức độ tăng trưởng càng thêm rõ ràng, vượt quá cực hạn. Đồng thời giống như vương tộc Thần Nguyệt, thích hợp với ánh trăng phù văn này.
Ánh trăng phù văn dưới, Thần Nguyệt Lưu Tô khí tức nhất thời tăng vọt, mi tâm Minh Nguyệt ảo ảnh trở nên càng ngưng thực, toàn thân khí chất trở nên càng lạnh lùng.
- Đạp trăng!
Từng bước tiến về phía trước, từ trong không trung dưới lòng bàn chân Thần Nguyệt Lưu Tô ngưng tụ ra một mặt trăng sáng. Nàng từng bước một tiến tới. Theo bước chân của nàng, từng mặt trăng được hiện lên, đầy ở xung quanh, khiến chỗ Sở Mộ đứng trở thành một thế giới đầy những mặt trăng sáng.
Kiếm của Thần Nguyệt Lưu Tô bỗng nhiên hóa thành một đạo ánh trăng đánh về phía Sở Mộ, không hiện ra sát ý, lại làm cho Sở Mộ sởn tóc gáy.
Nhưng kiếm quang này trong chớp mắt muốn đánh trúng Sở Mộ, lại biến mất một cách quỷ dị, giống như chưa từng xuất hiện qua. Bỗng nhiên, lại có một đạo kiếm quang từ trong một mặt trăng sáng khác bắn ra.
Tốc độ càng lúc càng nhanh. Mật độ càng lúc càng cao, tầng tầng lớp lớp. Dường như có vô số ánh trăng đồng thời xuất kiếm về phía Sở Mộ, không có chỗ nào để né tránh.
Một kiếm hư không nhỏ lại bị những ánh trăng này xuyên thủng, biến thành nghìn lở trăm lỗ, vô lực chống lại.
Thân hình Sở Mộ di chuyển rất nhanh, né tránh ánh trăng bắn nhanh tới. Ly Thương Kiếm chém ra từng kiếm, đánh nát từng kiếm quang ánh trăng. Thân hình Thần Nguyệt Lưu Tô dường như biến mất, ẩn nấp ở trong những kiếm quang ánh trăng.
Phù văn Chân Đđạo!
Phù văn chấn động sát khí!
Lực lượng của hai đạo phù văn Sát Lục bị Sở Mộ kích phát ra. Năng lực ngưng tụ lực lượng của phù văn Thiên Tứ cũng được Sở Mộ vận dụng tới, làm cho lực lượng của bản thân được tăng cường lên rất nhiều.
*****
Lực công kích càng thêm cường đại. Đồng thời, đối với khả năng khống chế lực lượng cũng càng thêm kỹ càng. Làm cho lực lượng toàn thân mình trở nên vô cùng tập trung, vô cùng ngưng tụ.
Hai tròng mắt chợt có kiếm quang lóe lên. Ly Thương Kiếm hóa thành trăm đạo kiếm quang. Mỗi một đạo đều có lực lượng ngưng tụ kinh người. Mỗi một đạo đều ẩn chứa chấn động sát ý đáng sợ.
Mỗi kiếm đánh ra. Từng mặt trăng sáng nhất thời bị xuyên thủng nghiền nát.
Sau khi mặt trăng sáng bị đánh nát đều chìm xuống, sau đó chậm rãi giải thể tiêu tan, hóa thành những ánh sáng giống như một đàn đom đóm, lại biến mất ở trong hư không.
Từng mặt trăng sáng đều bị nghiền nát ở dưới kiếm của Sở Mộ. Bóng người của Thần Nguyệt Lưu Tô lại hiện ra. Sắc mặt nàng, hình như có chút khó coi.
Sở Vương Đình tuyệt thế thiên kiêu Nhân tộc này, thực lực toàn thân hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của nàng. Gần như muốn thắng được nàng.
Không, mặc dù không muốn thừa nhận, Thần Nguyệt Lưu Tô lại có thể khẳng định, cho tới bây giờ, mình ở dưới kiếm của đối phương đều không chiếm được bất kỳ thượng phong nào. Ngược lại, còn có phần rơi xuống hạ phong.
Bất kể như thế nào, đều phải giết chết tuyệt thế thiên kiêu Nhân tộc này. Hắn biểu hiện càng cường đại, nàng lại càng muốn giết chết hắn.
- Vỡ trăng!
Một tiếng than nhẹ vang lên, có phần tĩnh mịch. Lúc đầu yếu ớt, sau đó lại giống như thủy triều cuộn trào mãnh liệt, mang theo tất cả lan ra bốn phương tám hướng.
Tại mi tâm của Thần Nguyệt Lưu Tô, ảo ảnh mặt trăng sáng bắn ra ánh sáng kinh người. Tia sáng kia mãnh liệt lại ôn hòa, hoàn toàn không có cảm giác chói mắt.
Bất chợt có tiếng răng rắc vang lên, giống như long trời lở đất. Một vết nứt màu bạc hiện ra ở bên trong ảo ảnh mặt trăng sáng, nhanh chóng lan ra, trải rộng toàn bộ ảo ảnh trăng sáng. Tiếp theo nó bị nghiền nát.
Thân hình Thần Nguyệt Lưu Tô run lên, ánh mắt chợt đại biến. Hình như nàng gặp nạn, mệt mỏi tràn ngập thể xác và tinh thần.
Một trong những bí pháp thiên phú của Ma tộc chính là binh giải. Thần tộc cũng có bí pháp thiên phú của mình. Làm vương tộc trong Thần tộc, Thần Nhật, Thần Nguyệt và Thần Tinh đều có bí pháp thiên phú của riêng mình.
Vương tộc Thần Nhật trời sinh ở mi tâm ngưng tụ ra một viên Thần Dương. Vương tộc Thần Nguyệt lại trời sinh ở nơi mi tâm ngưng tụ một vòng Thần Nguyệt. Vương tộc Thần Tinh lại trời sinh ở nơi mi tâm ngưng tụ ra một viên Thần Tinh.
Tới một mức độ nào đó, đó là đại biểu cho huyết mạch của bọn họ, cũng một loại lực lượng ẩn bên trong. Một khi nghiền nát, ở trình độ nhất định sẽ tổn thương tới căn cơ của mình. Nhưng có thể đổi lấy lực lượng được tăng trưởng ngắn hạn.
Loại tổn thương căn cơ này cũng không phải là vĩnh cửu. Nhưng cần một khoảng thời gian tương đối mới có thể bù đắp lại được. Bởi vậy, người của ba đại vương tộc trong Thần tộc, bình thường sẽ không dễ dàng thi triển ra bí pháp thiên phú như thế. Chỉ có đến thời khắc vạn bất đắc dĩ bọn họ mới vận dụng.
Ví dụ như lúc trước, Thần Tinh Thương Thủy thi triển qua bí pháp Toái Tinh kia. Mà nay, Thần Nguyệt Lưu Tô tự biết mình không địch lại Sở Mộ, quyết đoán thi triển bí pháp vỡ trăng, chính là để thu được lực lượng càng cường đại hơn, để mong giết chết được tuyệt thế thiên kiêu Nhân tộc này.
Chỉ cần có thể giết chết tuyệt thế thiên kiêu Nhân tộc này, cho dù tu vi của mình đều phế cũng đáng giá. Bởi vì chí cường giả Thần tộc sẽ không ngồi yên không để ý đến. Nhất định sẽ trị liệu cho nàng, thậm chí còn trợ giúp cho nàng nhiều hơn.
Vừa nhìn đối phương không chỉ có thi triển ra phù văn ánh trăng, hiện tại lại lthi triển bí pháp vỡ trăng, Sở Mộ đã biết đối phương muốn liều mạng.
Lực kiếm đạo bản nguyên bạo phát vượt qua cực hạn!
Hiện nay Sở Mộ có khả năng tự do vận dụng lực kiếm đạo bản nguyên, là ba mươi hai phần trăm vạn. Bạo phát vượt qua cực hạn, chính là bạo phát trên ba mươi hai phần trăm vạn một chút.
Ở trong khoảng thời gian ngắn, sự bạo phát này sẽ tăng cường tu vi của Sở Mộ. Tu vi nâng cao sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến tăng cường thực lực. Chỉ có điều sẽ mang tới gánh nặng tương đối cho tinh khí thần của Sở Mộ. Bạo phát vượt qua cực hạn càng nhiều, gánh nặng lại càng lớn. Khi gánh nặng đạt tới trình độ nhất định, mới có thể ảnh hưởng đến căn cơ của Sở Mộ.
Lần này, Sở Mộ bạo phát vượt quá hai phần trăm vạn, làm cho tu vi của hắn từ Tuyệt Thế Cảnh trung giai tam luyện tăng lên tới trình tự Tuyệt Thế Cảnh tam luyện cao giai.
Nâng cao một giai tầng nhỏ mang đến chính là thực lực Sở Mộ tăng cường.
- Sâm La Vạn Vật!
Trong lòng mặc niệm, Sở Mộ xuất kiếm. Ly Thương Kiếm biến mất, hóa thành vô số kiếm quang. Mỗi một đạo kiếm quang đều ẩn chứa biến hóa không có cách nào hình dung.
Theo Thần Nguyệt Lưu Tô thấy, kiếm quang của đối phương dường như chỉ có một đạo, lại giống như là vô số đạo. Mỗi một đạo đều là một loại biến hóa, đổi tới đổi lui, thay đổi liên tục, không phân biệt rõ được. Dường như sẽ lao về phía bất kỳ một chỗ nào. Khó có thể phán đoán được.
Từ sau khi Sở Mộ nhận được kiếm quyết Sâm La, ngoại trừ lúc mới bắt đầu nhận được một chút da lông, chém giết bốn người của Binh tộc, hắn chưa từng sử dụng qua. Nhưng không sử dụng qua, không có nghĩa là hắn sẽ không có tu luyện. Bởi vậy đến nay, ở trên phương diện kiếm quyết Sâm La, Sở Mộ nắm giữ đã vượt quá da lông. Một kiếm Sâm La Vạn Vật này đạt được trình độ tiểu thành.
Sâm La Vạn Vật tiểu thành vô cùng ảo diệu. Ngay cả thiên kiêu như Thần Nguyệt Lưu Tô, trong lúc nhất thời cũng khó có thể phân biệt được đâu là thật, đâu là giả.
Nhưng vương tộc Thần Nguyệt có một đặc điểm. Đó chính là lấy tinh thần ý chí vô hình quấy nhiễu kẻ địch. Đồng thời ở thời điểm đối mặt với kẻ địch quấy nhiễu, cũng có thể chống đỡ tốt hơn.
Cho nên, khi ánh sáng vỡ trăng ở mi tâm của Thần Nguyệt Lưu Tô lóe lên, liền từ dưới kiếm quang của Sở Mộ thoát thân ra. Thời điểm đang định phản kích, trước mặt lại là một đạo kiếm quang chém tới. Kiếm quang quen thuộc, chính là một kiếm ta là chủ.
Lui nữa!
Kiếm quang trở nên sáng rực, lại theo sát đó lao tới, không ngừng ép Thần Nguyệt Lưu Tô lui lại phía sau. Khiến cho nàng khó có thể phát huy ra được thực lực cường đại của toàn thân.
Kiếm thuật Vấn Đạo, một kiếm một thức liên tục không dừng. Trong lúc biến hóa khiến cho Thần Nguyệt Lưu Tô rơi xuống thế hạ phong, trở nên bị động.
Thời cơ!
Cái này đối với bất kỳ một cường giả nào mà nói, đều cực kỳ trọng yếu.
Phàm là cường giả, đều có thể nắm lấy thời cơ rất tốt, thay đổi cục diện.
← Ch. 2032 | Ch. 2034 → |