← Ch.2048 | Ch.2050 → |
Chỉ là, Ma tộc ở dưới binh giải, thường thường sẽ có phòng ngự kinh người, trừ khi lực lượng vượt qua bọn hắn rất nhiều, nếu không, khó có thể đánh vỡ tầng phòng ngự kia.
Kiếm quang cuồng bạo, rậm rạp chằng chịt như mưa to, mỗi một đạo đều đủ để đuổi giết cường giả Cực Thánh Tôn, toàn bộ oanh kích lên người nửa bước Đại Đế Ma tộc, lại bị Ma Diễm kia ngăn cản, nhưng chống cự nhiều kiếm quang cường hoành như vậy, Ma Diễm cũng lộ ra cực kỳ miễn cưỡng.
Ma Diễm tán loạn, lộ ra nửa bước Đại Đế Ma tộc cùng Ma Binh của hắn.
Ma Binh vốn chỉ bao trùm hai tay, bây giờ lan tràn đến cánh tay, chỗ cánh tay còn có một đôi thủ đao, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn, sát khí sâm nghiêm.
Sau binh giải, khí tức của nửa bước Đại Đế Ma tộc này càng thêm cường đại, càng thêm kinh người, Sở Mộ lại hồn nhiên không sợ.
Xuất kiếm xuất kiếm xuất kiếm!
Kiếm quang giống như Trường Hà chi thủy, cuồn cuộn chấn động không ngớt không dứt, tựa như Thiên Hà ngược dòng, cuồng bạo không gì so sánh nổi, xé rách trường không, đánh nát hết thảy sương mù màu đỏ, toàn bộ đều oanh về phía nửa bước Đại Đế Ma tộc.
Nửa bước Đại Đế Ma tộc thì hai tay giao nhau, Ma Diễm thiêu đốt, hộ vệ ở trước người, toàn bộ thân hình xông tới Sở Mộ.
Kiếm quang trùng trùng điệp điệp, phảng phất như từ trong mưa bão xung phong liều chết, móng vuốt sắc bén của nửa bước Đại Đế Ma tộc giao nhau xé rách, phảng phất xé mở hư không, hào quang đáng sợ, để cho Sở Mộ có một loại cảm giác sợ run.
Lực lượng cường đại tràn ngập toàn thân, cuồn cuộn mãnh liệt, thân hình phảng phất như muốn nổ tung, Sở Mộ không lùi, cũng không có bất kỳ ý tứ phòng ngự, trực tiếp dùng công đối công, cường thế đối kháng.
Hai tay cầm kiếm giơ lên cao cao, ở giữa thiên địa Duy Ngã Độc Tôn.
Vấn Đạo Kiếm Thuật chi Ngã Vi Chủ!
Một kiếm chém rụng, không lưu tình chút nào, phảng phất như bổ ra thiên không, kiếm quang sáng chói trở thành trung tâm của Sát Lục chiến trường, lực lượng vô cùng cường hoành, xỏ xuyên qua Thiên Địa.
Móng vuốt sắc bén cùng kiếm quang va chạm, lực lượng cấp độ nửa bước Đại Đế va chạm, kinh thiên động địa.
Một kiếm đánh rớt, Sở Mộ bộc phát ra lực lượng không còn, nhưng ngay lập tức lại khôi phục tràn đầy, hơn nữa còn có một loại cảm giác bành trướng nổ tung, để cho hắn không cần bất luận dừng lại gì, trực tiếp bổ ra kiếm thứ hai.
Kiếm thứ ba!
Kiếm thứ tư!
Kiếm thứ năm!
Phàm là võ học uy lực cường đại, mỗi một lần thi triển, đều phải có thời gian đến khôi phục nhất định, nếu không sẽ tổn thương bản thân, nhưng Sở Mộ giờ khắc này, một thân lực lượng vô cùng vô tận lại hơn xa bình thường, không ra kiếm cũng không được.
Kiếm kiếm cường hoành, kiếm kiếm cuồng bạo, uy lực không gì so sánh nổi, thỏa thích đổ xuống, để cho nửa bước Đại Đế Ma tộc vô cùng khiếp sợ, hắn không cách nào tưởng tượng, Nhân tộc này đến cùng thi triển bí pháp dạng gì, vậy mà có được lực lượng cường đại như thế, không ngớt không dứt, tựa như biển gầm.
Trảm trảm trảm!
Kiếm Thế hung mãnh cuồng bạo, kiếm nhanh chóng kinh người. Vô số kiếm quang từ phía trên chém rụng, chém giết đến hai tay của nửa bước Đại Đế Ma tộc có chút run lên, liên tiếp lui về phía sau.
Chợt, Sở Mộ lại thi triển Vấn Đạo Kiếm Thuật năm liền chiêu, sau năm liền chiêu, lại ra Ngã Vi Chủ, trong lòng Sở Mộ bỗng nhiên khẽ động, sau năm liền chiêu gia nhập Ngã Vi Chủ, phải chăng có thể nối liền, biến thành sáu liền chiêu.
Chỉ là, thi triển Ngã Vi Chủ là đem kiếm giơ lên cao cao lại chém rụng, mà năm liền chiêu thức cuối cùng là Vương Huyết, đã chém rụng, như thế khó có thể phát huy ra uy lực của Ngã Vi Chủ.
Dù như thế, cũng tương đương năm liền chiêu cùng Ngã Vi Chủ song trọng công kích, để cho nửa bước Đại Đế Ma tộc lần nữa lui về phía sau một bước.
Hắn phát hiện, từ khi Nhân tộc này thi triển một môn bí pháp không biết, một thân lực lượng tăng lên tới mức độ kinh người, ngay cả hắn thi triển binh giải cũng rơi xuống hạ phong.
Tuy nội tâm nửa bước Đại Đế Ma tộc căm tức, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn vô cùng phong phú, ý thức chiến đấu cường hoành, dứt khoát áp dụng phương thức phòng ngự, lần lượt né tránh chống cự kiếm quang của Sở Mộ chém giết. Hắn đang chờ cơ hội, loại công kích cường độ cao này, không có khả năng kéo quá lâu. Tất nhiên sẽ có thời điểm suy kiệt, một khi suy thoái, chính là thời điểm hắn phản kích, phản kích như vậy, mới là trí mạng.
Kiếm giơ lên, kiếm quang tựa như ảo mộng, mang theo một tia thê lương.
Tinh thần ý chí của nửa bước Đại Đế Ma tộc lập tức bị rung chuyển, cảm giác mình giống như nhớ lại sự tình mỹ diệu gì, lại muốn quên mất, kết thúc trần duyên, không luyến hồng trần thế sự, ý nghĩ thế này mới xuất hiện, nửa bước Đại Đế Ma tộc lập tức bừng tỉnh, có một loại cảm giác sởn hết cả gai ốc.
Chính mình vậy mà sẽ toát ra ý nghĩ như vậy.
Vừa mới tỉnh ngộ, kiếm quang phía chân trời tựa như ảo mộng, lập tức giết đến.
Kịp thời né tránh, tránh được chỗ hiểm, lại không có hoàn toàn tránh đi, lồng ngực lập tức bị kiếm quang xẹt qua, mở ra một miệng vết thương thật sâu, huyết dịch màu xanh lá cây thẩm thấu ra, trên miệng vết thương kia, có kiếm khí kinh người không ngừng xé rách.
Khí lực của Thi Ma tộc cường hoành, thân thể càng đặc thù, cái kia chính là cảm giác đối với đau đớn thấp hơn rất nhiều, hơn nữa năng lực tự lành của người Ma tộc cực kỳ cường hoành, bởi vậy một kiếm này thương thế đối với Nhân tộc mà nói, tương đương nặng, nhưng mà đối với nửa bước Đại Đế Ma tộc này mà nói căn bản là không coi vào đâu, phiền toái chỉ là kiếm khí trên vết thương, bất quá dùng Ma Diễm có thể khu trục.
Chiến đấu với người Ma tộc, nếu như không cách nào đánh tan thân thể của bọn hắn, cái kia cũng chỉ có thể công kích chỗ hiểm, nếu không, đả thương bọn hắn, trừ khi là trực tiếp đứt tay đứt chân, bằng không thì đối với chiến đấu không có gì ảnh hưởng.
Thật muốn nói có ảnh hưởng, cái kia chính là Thi Ma tộc này cảm thấy cực kỳ căm tức, bởi vì hắn lại bị một Nhân tộc tu vi kém xa đả thương.
Một trảo cầm ra, hóa thành cự trảo màu xám đen, phảng phất như từ trong sương mù màu đỏ thò ra, hung hăng chụp vào Sở Mộ, so sánh với cự trảo, hình thể của Sở Mộ lộ ra nhỏ bé như vậy, mà trên cự trảo kia, càng là có Ma Diễm hừng hực thiêu đốt.
Tiềm lực chuyển hóa ra lực lượng, không ngừng hiện lên, không ngớt không dứt, kiếm của Sở Mộ chưa từng có chút dừng lại.
Hai tay cầm kiếm phách trảm ra, kiếm quang sáng chói biến thành trung tâm, thẳng hướng cự trảo.
*****
Một kiếm không được vậy thì hai kiếm, hai kiếm không được vậy thì ba kiếm.
Một kiếm sau đó một kiếm, không bao lâu, cự trảo kia ở dưới ánh kiếm của Sở Mộ bị chém nát.
Lực lượng cường đại mà vô cùng vô tận, để cho Sở Mộ có dũng khí, hắn có một loại cảm giác, dù địch nhân là Đại Đế, cường giả Đại Đế cấp chính thức hắn cũng không sợ, hắn cũng dám huy kiếm chiến một trận, đương nhiên, hậu quả không thể nghi ngờ là mình bị một ngón tay của Đại Đế nhấn chết.
Dưới thi triển Nhân Đạo Chân Bí, lực lượng tống hợp lại của Sở Mộ hoàn toàn đạt đến cấp độ nửa bước Đại Đế, nhưng so sánh với nửa bước Đại Đế Ma tộc, vẫn có một chút chênh lệch, nhưng mà, lực lượng của hắn cơ hồ vô cùng vô tận, dùng không kiệt, điểm này hoàn toàn đền bù chỗ chưa đủ.
Đối mặt Sở Mộ tiến công cuồng bạo, nửa bước Đại Đế Ma tộc rất khó tìm được cơ hội phản kích.
Thân hình không ngừng bị lực lượng trùng kích, Sở Mộ cũng dần dần quen một ít, tương đối dễ dàng khống chế, hắn biết rõ, Nhân Đạo Chân Bí là kích phát tiềm lực bản thân chuyển hóa làm lực lượng, thời gian không thể duy trì quá dài, nếu không có thể sẽ tổn thương tiềm lực bản thân, tiến tới ảnh hưởng đến căn cơ, chút tác dụng phụ này là không cách nào tránh khỏi, bởi vậy, phải mau chóng chấm dứt chiến đấu.
- Thực lực của đối phương cường đại, ta muốn chém giết hắn, độ khó quá lớn quá lớn, chỉ có thể đả thương hắn, lại thừa cơ thoát thân.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Cho dù không cách nào giết chết đối phương, cảm thấy rất không thoải mái, nhưng sự thật là sự thật, nửa bước Đại Đế là không có dễ dàng bị giết chết như vậy, đặc biệt là dưới tình huống thực lực của hai bên chênh lệch không lớn, giống như lần trước Sát Lục chiến trường chính thức mở ra, Bá Đao Vương cùng một nửa bước Đại Đế Ma tộc chiến đấu, bởi vì Sở Mộ nhúng tay, để cho Bá Đao Vương bắt được thời cơ, đả thương nửa bước Đại Đế Ma tộc kia, nhưng không cách nào giết chết.
Đặc biệt đối thủ còn là Thi Ma tộc, loại có năng lực sinh tồn cực kỳ cường hoành, không có ưu thế tuyệt đối càng khó có thể giết chết.
Lần nữa thi triển năm liền chiêu, mỗi một lần thi triển, Sở Mộ đều cảm giác lĩnh ngộ năm liền chiêu càng thêm khắc sâu.
Một lần hai lần ba lần, mỗi một lần đều có thể hình thành áp chế với nửa bước Đại Đế Ma tộc.
Lần thứ sáu thi triển xong, một loại hiểu ra xông lên đầu, Sở Mộ lập tức sáp nhập Ngã Vi Chủ vào trong năm liền chiêu, biến thành sáu liền chiêu.
Tiểu Hư Không!
Thâm Lam Thế Giới!
Ngã Vi Chủ!
Phong Vân Hóa Long!
Sát Lục Chi Kiếm!
Vương Huyết!
Dung nhập nhiều một chiêu, uy lực lập tức tăng lên.
Nửa bước Đại Đế Ma tộc đã thích ứng cường độ của năm liền chiêu, ở dưới uy lực của sáu liền chiêu, lập tức bị đánh lui đến mấy mét, khí huyết cuồn cuộn, khiếp sợ không thôi.
Tiếp theo sáu liền chiêu lần nữa hàng lâm.
Nửa bước Đại Đế Ma tộc còn không có giảm xóc, lần nữa gặp cường kích.
Lần lượt sáu liền chiêu, để cho Sở Mộ lĩnh ngộ sáu liền chiêu càng ngày càng sâu khắc, nắm chắc thời cơ cũng càng ngày càng tinh chuẩn, đánh cho nửa bước Đại Đế Ma tộc này liên tiếp lui về phía sau, khó có thể tưởng tượng, Sở Mộ vậy mà có thể làm được điểm này.
Trảm trảm trảm!
Lần thứ mười thi triển ra sáu liền chiêu, nửa bước Đại Đế Ma tộc lần nữa bị đánh lui vài bước, khí tức của Sở Mộ đột nhiên không ổn định.
- Cơ hội tới.
Con mắt của nửa bước Đại Đế Ma tộc tỏa sáng, bị áp chế quá lâu, rốt cục muốn nắm lấy cơ hội phản kích, lúc này đây phản kích, nhất định phải làm cho đối phương trực tiếp tử vong.
Ma khí bắt đầu khởi động, Ma Diễm ngập trời, móng vuốt sắc bén ở dưới binh giải phóng ra lực lượng đáng sợ, một trảo cầm ra, xé rách trường không.
Cùng lúc đó, lực lượng trên người Sở Mộ hội tụ làm một cổ.
Sát Lục Chi Kiếm!
Vô Sinh Kiếm Thức!
Cái này, là một kiếm mạnh nhất.
Huyết sắc kiếm quang phá không giết đến, sát ý đáng sợ trùng kích, để cho nửa bước Đại Đế Ma tộc không tự giác giật mình một cái.
Huyết sắc kiếm quang giết đến, cùng móng vuốt sắc bén va chạm, lập tức theo móng vuốt sắc bén xuyên thẳng mà qua, thẳng kích nửa bước Đại Đế Ma tộc, một kiếm lướt qua, nửa bước Đại Đế Ma tộc né tránh, nhưng một cánh tay vẫn bị chém đứt.
Mà Sở Mộ lại lập tức thi triển ra Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng, ngay lập tức hơn 1 vạn mét, tránh đi một kích của đối phương, phi tốc viễn độn.
Mất đi một cánh tay, ở trên trình độ nhất định, ảnh hưởng đến cân đối của nửa bước Đại Đế Ma tộc, để cho tốc độ của hắn không cách nào phát huy đến mức tận cùng, còn nữa, hắn không muốn mất đi một cánh tay như vậy, trực tiếp bắt lấy, một lần nữa đặt ở trên vết thương, năng lực tự lành lập tức phát huy tác dụng, chỉ mười tức thời gian, đoạn tí một lần nữa lành lại, đương nhiên, chỉ là sơ bộ khép lại, còn không cách nào phát huy ra bao nhiêu lực lượng, muốn hoàn toàn khép lại còn cần một khoảng thời gian.
Trước trước sau sau hơn mười tức thời gian, Sở Mộ đã sớm đi xa, biến mất khỏi mắt hắn.
Nửa bước Đại Đế Ma tộc gầm lên giận dữ, lập tức bộc phát ra tốc độ nhanh nhất truy kích.
Chỉ là, Sở Mộ ở dưới thi triển Nhân Đạo Chân Bí, tốc độ so bình thường nhanh hơn mấy phần, hoàn toàn không kém nửa bước Đại Đế Ma tộc, còn đối phương thi triển binh giải thừa nhận Sở Mộ nhiều lần công kích, lực lượng tiêu hao rất nhiều, không dám tiếp tục nữa, chỉ có thể kết thúc, lực lượng tiêu hao nhiều, tốc độ chịu ảnh hưởng hơi chút hạ thấp, so sánh với nhau, là không thể nào đuổi theo Sở Mộ.
- Nhân tộc đáng chết...
Nửa bước Đại Đế Ma tộc này gào thét liên tục, táo bạo không thôi, một thân sát khí mãnh liệt, sát ý kinh thiên động địa.
Đường đường nửa bước Đại Đế Ma tộc, vậy mà để cho một Nhân tộc tu vi Tuyệt Thế cảnh Tam luyện trung giai đào thoát, mà mình còn bị chém đứt một cánh tay.
Sát ý phẫn nộ, đồng thời lại không tự giác được cảm thấy lạnh cả người, trong hàn ý kia mang theo, là một loại hồi hộp thật sâu.
Lực lượng mãnh liệt bành trướng, tràn ngập toàn thân, Sở Mộ không ngừng thúc dục, thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng, lập tức hơn 1 vạn mét, lập loè tầm đó phi tốc lao về khu vực của Nhân Thành, càng tiếp cận, cảm ứng lại càng rõ ràng.
Một thời gian ngắn sau, Sở Mộ chạy ra khỏi Sát Lục chiến trường, một lần nữa phản hồi khu vực của Nhân Thành.
Đến tận đây, Sở Mộ có thể kết thúc thi triển Nhân Đạo Chân Bí, lực lượng bành trướng mãnh liệt lập tức như thủy triều lui bước, lưu lại từng đợt cảm giác trống rổng, để cho Sở Mộ cực kỳ không thích ứng.
← Ch. 2048 | Ch. 2050 → |