← Ch.2050 | Ch.2052 → |
Cường giả, cho tới bây giờ không phải tự mình phong, cũng chưa bao giờ tùy tùy tiện tiện có thể lấy được, đó là phải trả giá rất nhiều mồ hôi, trả giá rất nhiều tâm huyết, bỏ nhiều thời gian cùng tinh lực, cuối cùng nhất mới có thể thành tựu cường giả, áp đảo trên rất nhiều người, để cho người nhìn lên. Cuối cùng lưu lại truyền thuyết tuyên cổ bất diệt.
...
Ở chỗ sâu trong Sát Lục chiến trường, hàn mang lóe lên, rồi sau đó thương ra như rồng.
Một con Sát Lục Cự Thú thực lực cường hoành, cao tới bát giai cấp trung, ở dưới một thương kia, căn bản không có chút năng lực phản kháng nào, lập tức miểu sát.
Sát Lục Cự Thú tử vong, thương mang biến mất. Một đạo thân ảnh hiện ra, là một thanh niên khí vũ hiên ngang, một thương kia bất quá là hắn tiện tay một kích, lại miểu sát một con Sát Lục Cự Thú bát giai cấp trung, đủ thấy thực lực của thanh niên này đáng sợ, tối thiểu đã vượt qua cấp độ Cực Thánh Tôn, là nửa bước cường giả Đại Đế.
Sau khi thu Sát Lục bí văn của Sát Lục Cự Thú, bỗng nhiên, thanh niên này hơi giật mình, đáy mắt hiện lên một vòng ngoài ý muốn.
- Thậm chí có người khiêu chiến ta, là mấy người bọn hắn sao?
Cái gọi là mấy người bọn hắn, là chỉ mấy người bài danh sau hắn.
Người này, tên là Tư Không Vũ, thiên kiêu đến từ một giới vực cao cấp, cũng không có lưu danh ở trên Kiếm Nhai, dựa theo rất nhiều người suy đoán, nếu như hắn muốn lưu danh Kiếm Nhai, tối thiểu có thể xếp vào Top 5, đương nhiên, là chỉ trước kia.
Ở trong Nhân Thành, cũng không phải tất cả mọi người đều sẽ lưu danh ở trên Kiếm Nhai, người không lưu danh có hai loại, một loại là muốn lưu danh lại không có tư cách, một loại là có tư cách lại không nghĩ lưu danh.
Tư Không Vũ thuộc về loại thứ hai.
Lúc ấy nếu không phải vì nhiệm vụ, đoán chừng Sở Mộ cũng sẽ không đi Kiếm Nhai lưu danh.
Mà người không muốn đi lưu danh, mặc dù đối với mình có lòng tin tuyệt đối, nhưng mà, cũng rất khó có thể cân nhắc ra bản thân cùng những người lưu danh kia chênh lệch, bọn hắn thường thường sẽ cảm thấy, nếu như mình nguyện ý lưu danh, nói không chừng tên thứ nhất là của mình.
Tư Không Vũ đồng ý khiêu chiến, chợt, thân hình của hắn biến mất không thấy gì nữa.
Bất kể là ở nơi nào, chỉ cần bị điểm tên khiêu chiến, sau khi đồng ý, đều bị trực tiếp truyền tống đến không gian khiêu chiến.
Không gian khiêu chiến, trước kia là một mảnh Hỗn Độn, chợt, có Lôi Quang đánh xuống, Thiên Địa phảng phất như được mở mang, thay đổi bất ngờ, không gian khiêu chiến bắt đầu phát sinh biến hóa.
Nhật nguyệt tinh thần, đại giang trường hà, đất tuyết thảo nguyên, cảnh sắc thay đổi liên tục, cuối cùng nhất, định dạng thành một hồ nước, hồ nước bích lục, mênh mông bát ngát, phảng phất như bảo thạch khảm nạm thành.
Hai đạo thân ảnh, cơ hồ là cùng một thời gian xuất hiện ở trên không hồ nước, hai chân cách hồ nước bất quá ba thốn.
Hai người này, đúng là Sở Mộ cùng Tư Không Vũ.
Chứng kiến Sở Mộ, Tư Không Vũ khẽ giật mình, bởi vì đối phương không phải người hắn quen biết, cũng không phải mấy người trong miệng hắn kia.
- Là ngươi muốn khiêu chiến ta, ngươi tên gì?
Tư Không Vũ một thương nơi tay, có mũi nhọn kinh người tràn ngập quanh thân, mở miệng hỏi, bởi vì hắn nhìn ra được, tu vi của đối phương bất quá là Tuyệt Thế cảnh Tam luyện trung giai mà thôi, mà tu vi của mình, là đạt đến Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện.
- Sở Vương Đình.
Sở Mộ nói.
- Sở Vương Đình! Kiếm Nhai lưu danh đệ nhất.
Hiển nhiên, mặc dù Tư Không Vũ không có ở trên Kiếm Nhai lưu danh, cũng không chú ý sự tình Kiếm Nhai lưu danh, nhưng hắn biết cái tên Sở Vương Đình này.
Không có gì, bởi vì Sở Vương Đình là từ ngàn năm nay, cái thứ nhất phá vỡ Sở Hoàng Cực ghi chép, hơn nữa còn siêu việt một trượng, là tuyệt thế thiên kiêu.
Cho dù là Tư Không Vũ cực kỳ tự tin, nhưng không thừa nhận cũng không được, tiềm lực của Sở Vương Đình này hết sức kinh người, có lẽ mình cũng không cách nào cùng hắn so sánh.
Nhưng mà, Kiếm Nhai lưu danh biểu hiện chủ yếu là tiềm lực, tiềm lực là tiềm lực, là lực lượng tiềm ẩn, còn không có bị khai phát ra chuyển hóa thành lực lượng chính thức, tiềm lực cùng thực lực, là hai chuyện khác nhau.
- Khiêu chiến ta, cũng không phải một lựa chọn sáng suốt.
Tư Không Vũ không nhanh không chậm nói, ngữ khí có một loại tự tin không cách nào hình dung, đối với thực lực mình tự tin tuyệt đối, loại tự tin này, là thành lập ở thiên phú cùng thực lực bản thân cường đại, là thành lập trên cơ sở vô số lần đánh bại địch nhân.
- Chưa hẳn.
Sở Mộ nhàn nhạt nói, trong lời nói, không yếu thế chút nào.
- Vậy thì hỏi qua thương trong tay của ta.
Tư Không Vũ bỗng nhiên cười cười, cánh tay run lên, trường thương như rồng, phá không giết ra, phảng phất như Giao Long trên mặt hồ uốn lượn bay nhanh, lập tức thẳng hướng Sở Mộ.
Nhanh chuẩn hung ác, nhìn như uy lực không được, kì thực là lực lượng ngưng tụ làm một điểm, phá sát không gian, chỉ một thương, liền thể hiện ra thương pháp kinh người của Tư Không Vũ.
Tư Không Vũ cũng không phải loại nhìn đối phương tu vi kém mình, sẽ hạ thủ lưu tình hoặc khiêm nhượng, với hắn mà nói, chỉ cần là chiến đấu, bất luận đối thủ là người phương nào, hắn đều chiếm trước tiên cơ ra tay, trực tiếp đánh tan đối phương, đây là kinh nghiệm trong rất nhiều lần sinh tử chiến đổi về.
Tư Không Vũ một thương đâm ra, Sở Mộ liền cảm giác, mình bị đã tập trung, không chỗ có thể trốn.
Ly Thương Kiếm kéo lê, kiếm quang phá không, không e dè giết ra, chợt, lại bước ra một bước, thi triển Tứ Phương Vấn Chân Bộ đệ nhị trọng không gian.
Trong tích tắc, kiếm quang cùng thương mang va chạm, thương mang uy lực cường hoành, vậy mà trực tiếp đánh tan kiếm quang, lại mất đi bóng dáng của Sở Mộ.
Tư Không Vũ lại không có bối rối chút nào, trường thương run lên, bỗng nhiên vờn quanh toàn thân, quang ảnh trùng trùng điệp điệp, thương mang vô số, tựa như tinh quang rậm rạp, phòng ngự bản thân.
Nhưng chỉ gặp một đạo kiếm quang, bằng tốc độ kinh người, phảng phất như từ Thiên Ngoại mà đến, ngay lập tức tới, xuyên qua khe hở của thương mang, đâm về Tư Không Vũ, để cho Tư Không Vũ lập tức cả kinh, cái này có chút vượt quá dự liệu của hắn, chợt, một cỗ hưng phấn từ đáy lòng hiện lên, chiến đấu như vậy, mới càng có ý tứ a.
Thân thương xoay tròn hơi chút di động, đơn giản liền ngăn cản một kiếm của Sở Mộ đâm tới, cùng lúc đó, cánh tay nhẹ nhàng chấn động, trường thương đột nhiên bắn ra, thanh âm chói tai làm cho da đầu người khác run lên, nửa đoạn trước của thân thương đột nhiên quét ngang tới, uy lực đáng sợ, phảng phất như một thương có thể quét đoạn núi cao.
← Ch. 2050 | Ch. 2052 → |