← Ch.2056 | Ch.2058 → |
- Nói không chừng hắn là tới nơi này khiêu chiến, ma luyện bản thân.
- Người trẻ tuổi thú vị, ta từ trên người của hắn, thấy được một loại không giống bình thường.
Một Nhân tộc Đại Đế ngồi ở trong một tháp lâu, híp hai mắt thuận miệng nói.
Cường giả Đại Đế cấp, ở trên cảnh giới là hơn xa Tuyệt Thế cảnh, bởi vậy, thường thường có thể thấy được càng nhiều ảo diệu, đương nhiên, bọn hắn cũng không cách nào nhìn ra ảo diệu của bản thân Sở Mộ, chỉ là một loại cảm giác thuần túy mà thôi.
- Tuy ta bị thương, lực lượng cũng tiêu hao không ít, nhưng cũng không phải ngươi một Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai nho nhỏ có thể đối kháng, đi xuống cho ta.
Đại Sơn Vương lộ ra rất phẫn nộ, hắn cảm giác mình bị coi thường.
Ở trong Sát Lục giới, thiên tài quá thông thường. Dù sao dám vào Sát Lục giới lịch lãm rèn luyện, đều là Tu Luyện giả có bản lĩnh, nhưng ở bên ngoài, thiên tài lại tương đối ít thấy, đây cũng không phải là nói thiên tài ít. Mà là vì số lượng Tu Luyện giả ở ngoại giới quá lớn quá lớn, dưới tỉ lệ như vậy, thiên tài dĩ nhiên là tương đối hiếm thấy rồi.
Huống chi, dùng tu vi Tuyệt Thế cảnh Tam luyện đi đối kháng Tiểu Thánh Tôn, vượt qua như vậy, kia chỉ có tuyệt thế thiên tài mới có thể làm được.
Đại Sơn Vương không cho rằng Nhân tộc tùy tiện xuất hiện kia sẽ là một tuyệt thế thiên tài.
Nắm đấm của Đại Sơn Vương phá không, oanh kích tới, quyền kình kim sắc uy lực cường hoành kinh người, xé rách trường không, mang theo uy năng đáng sợ bá đạo oanh tới Sở Mộ. Phảng phất muốn một quyền nổ nát.
Mọi người thấy, Nhân tộc Tuyệt Thế cấp Tam luyện cao giai kia, vậy mà không có bất kỳ né tránh, hoặc là nói, đối mặt một quyền này của Đại Sơn Vương, hắn không cách nào né tránh.
- Thảm rồi.
- Chọc giận Đại Sơn Vương, một quyền này bất tử cũng bị giày vò.
Tiếp theo, trước mắt mọi người, một đạo quang mang chợt lóe lên, hào quang kia sắc bén mà nhanh chóng, phảng phất như mở ra hư không.
Cái kia, là một đạo kiếm quang.
Không biết lúc nào, Nhân tộc Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai kia xuất kiếm rồi, tựa hồ không có thi triển kiếm pháp đặc biệt gì, chỉ là một kiếm kéo lê, kiếm quang phá không, như cắt đậu hủ mở ra quyền kình kim sắc của Đại Sơn Vương. Thế như chẻ tre bổ về phía Đại Sơn Vương, dùng tư thái không thể né tránh cùng chống cự, trực tiếp vẽ lên ngực của Đại Sơn Vương, lực lượng cường hoành bộc phát, lập tức đánh bay hắn ra vài trăm mét.
Từ Đại Sơn Vương phẫn nộ ra quyền, Sở Mộ xuất kiếm phản kích, đến Đại Sơn Vương bị một kiếm đánh bay vài trăm mét, chỉ phát sinh ở trong một hơi ngắn ngủn, quá nhanh, hơn nữa còn hoàn toàn phá vỡ cách nghĩ chủ quan của mọi người, để cho bọn hắn ngây ngẩn, trong lúc nhất thời sững sờ nhìn Đại Sơn Vương muốn giãy dụa đứng dậy, trong đầu một mảnh bột nhão.
Vẻ mặt của Đại Sơn Vương cũng mờ mịt, hắn đến bây giờ, còn không có kịp phản ứng, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, về phần giãy dụa đứng dậy hoàn toàn là bản năng của thân thể.
Chỉ là, một kiếm kia để cho hắn thương càng thêm thương, sau khi giãy dụa đứng dậy, chỉ cảm thấy toàn thân đau đớn, nhấc tay cũng cảm thấy khó khăn, căn bản không có lực tái chiến.
Mấy hơi sau, Đại Sơn Vương mới tỉnh ngộ, mình bị đánh bại rồi, mà người xem cũng kịp phản ứng, Đại Sơn Vương bị đánh bại, bị một Nhân tộc Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai mà bọn hắn nhìn không tốt đánh bại.
- Ta không có nằm mơ chứ, Đại Sơn Vương lại bị đánh bại.
Có người nhịn không được thét to.
- Một kiếm, chỉ một kiếm đánh bại.
- Không thể tưởng tượng nổi, Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai vậy mà xuất ra một kiếm đánh bại Tiểu Thánh Tôn Đại Sơn Vương, mặc dù Đại Sơn Vương bị thương, lực lượng cũng không bằng một nửa thời kỳ toàn thịnh, thế nhưng mà, Tuyệt Thế cảnh Tam luyện cao giai kia, chỉ tiện tay một kiếm liền đánh bại hắn.
Tiếng thét chói tai không ngừng.
- Thiên tài.
- Không, tuyệt thế thiên tài, đây là một tuyệt thế thiên tài.
Bên Nhân tộc, lập tức đều kích động lên, bởi vì tuyệt thế thiên tài mới xuất hiện này, là của Nhân tộc.
Đối với Nhân tộc vui mừng, chủng tộc khác không khỏi có chút khó chịu.
- Bất quá là một hồi thắng lợi mà thôi, may mắn thắng được Đại Sơn Vương bị thương, căn bản không coi vào đâu.
Một Tiểu Thánh Tôn của Kim Cương tộc lập tức nhảy xuống, trực diện Sở Mộ.
Hắn như Đại Sơn Vương, đã lấy được hai mươi thắng liên tiếp, chỉ có điều sau hai mươi thắng liên tiếp hắn nghỉ ngơi, cho nên không có thương tổn, lực lượng cũng rất tràn đầy, nói ngắn lại, là ở vào thời kỳ toàn thịnh.
Tất cả mọi người nhìn ra được, mục đích của người này, là vì tranh một hơi, vì Kim Cương tộc tranh một hơi.
Sở Mộ không mở miệng, Ly Thương Kiếm nhẹ nhàng chấn động, kiếm quang phá không giết ra, ngay lập tức tới.
- Toái!
Kim Cương tộc Tiểu Thánh Tôn này bỗng nhiên gầm lên giận dữ, hai mắt trừng trừng, trên người có quang mang kim sắc lóe lên, trực tiếp vận dụng bí pháp chủng tộc Kim Cương Chi Khu, tiếp theo, hai đấm hung hăng oanh kích.
Vũ khí của Kim Cương tộc, là thân thể cùng bao tay của bọn hắn.
Không hề ngoài ý muốn, hai đấm của Kim Cương tộc Tiểu Thánh Tôn này trước sau oanh kích, cùng một kiếm của Sở Mộ va chạm, kiếm quang lại không có bị đánh tan, ngược lại bộc phát lực lượng, một kiếm phá vỡ hai đấm của Kim Cương tộc Tiểu Thánh Tôn, thẳng vào trong cung, giống như Đại Sơn Vương, phách trảm lên ngực Kim Cương tộc, đánh bay ra vài trăm mét.
Uy lực của một kiếm này cường hoành, trực tiếp đánh bại Kim Cương Chi Khu của đối phương, trong lúc nhất thời ngã xuống đất, khó có thể đứng dậy, mất đi lực tái chiến.
Lúc này đây, mọi người hoàn toàn trợn mắt hốc mồm.
Nếu như nói lúc trước đánh bại Đại Sơn Vương, còn có thể tìm một ít lý do, ví dụ như Đại Sơn Vương liên tục chiến đấu mười một tràng, lực lượng đại bộ phận tiêu hao, còn thừa không có mấy, ví dụ như hắn cũng bị thương, ảnh hưởng thực lực phát huy... , nhưng lúc này bất đồng, là ở thời kỳ toàn thịnh chiến đấu, vậy mà cũng bị một kiếm đánh bay.
- Nhân tộc chúng ta được thiên trạch a.
Bên tháp lâu của Nhân tộc, rất nhiều người cao hứng không thôi, nhóm Đại Đế cao tầng cũng mừng rỡ, ánh mắt đều rơi vào trên người Sở Mộ, phảng phất như muốn nhìn thấu hắn.
- Một kiếm đánh bại Tiểu Thánh Tôn, thực lực nàyrất mạnh, chẳng lẽ thực lực của hắn đạt đến Đại Thánh Tôn?
- Nếu như thực lực của hắn, đạt đến Đại Thánh Tôn, vậy hắn không phải tuyệt thế thiên tài, mà là thiên kiêu.
- Thiên kiêu!
- Nhân tộc chúng ta có khả năng lại sẽ thêm một thiên kiêu!
*****
Các Nhân tộc Đại Đế nhao nhao hành động, bắt đầu điều tra lai lịch xuất thân của Sở Mộ... tiến tới chuẩn bị mời chào.
Trong toàn bộ chủng tộc, thiên tài không ít, nhưng thiên kiêu rất ít, về phần tuyệt thế thiên kiêu, đã không phải chữ ít có thể hình dung.
Một thiên kiêu lớn lên, đối với một chủng tộc mà nói, không thể nghi ngờ là sự tình vô cùng tốt, hoàn toàn có thể tọa trấn một phương.
- Quả nhiên lợi hại, vậy hãy để cho ta đến chiếu cố ngươi.
Một thân ảnh kiện tráng bay vọt trời cao, rơi xuống, là từ tháp lâu của Thú Nhân tộc đến.
Người này đúng là Thú Nhân tộc, khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt màu xanh biếc như bảo thạch, khí tức trên thân mang theo một tia dã tính, giống như cô lang.
- Là Lang Tinh Phong.
- Tuyệt thế thiên tài của Thú tộc Lang Nhân tộc, tu vi Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, nhưng lại có thực lực Đại Thánh Tôn.
- Lúc trước hắn là lấy được 30 thắng liên tiếp a, lại muốn ra tay.
Bên Nhân tộc, không ít người lập tức khẩn trương, thật giống như bọn hắn biến thành Sở Mộ vậy.
- Tu vi Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện nhưng lại có thực lực Đại Thánh Tôn, thực lực Tuyệt Thế cảnh Tam luyện có thể đánh bại Tiểu Thánh Tôn, hai người không biết ai lợi hại hơn.
- Hắc, ai lợi hại hơn, đánh một hồi sẽ biết.
- Thực lực của Lang Tinh Phong không thể nghi ngờ, đó là dùng 30 thắng liên tiếp chứng minh, Nhân tộc kia bất quá thắng hai trận mà thôi, không đáng kể chút nào, ta có thể khẳng định, hắn tuyệt đối không phải đối thủ của Lang Tinh Phong.
Một Lang Nhân tộc trong Thú Nhân tộc cười lạnh không thôi, đối với Lang Tinh Phong tin tưởng mười phần.
- Ta sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là tuyệt thế thiên tài chính thức.
Lang Tinh Phong rất cuồng, bởi vì hắn có vốn liếng cuồng.
- Nhiều lời vô ích.
Sở Mộ nói.
- Hừ.
Lang Tinh Phong hừ lạnh một tiếng, hóa thành tàn ảnh, tốc độ kinh người triển khai, lập tức phóng tới Sở Mộ, bước chân linh hoạt kiện tráng, một vươn tay ra, phảng phất như móng vuốt sắc bén chụp vào Sở Mộ, xé rách trường không.
Khí tức rét lạnh, Sở Mộ tập trung, phong kín hết thảy đường lui, không chỗ tránh được.
Một trảo, liền bày ra võ học cao siêu cùng kỹ xảo chiến đấu của Lang Tinh Phong.
Chỉ là, tiêu chuẩn như vậy đối với Sở Mộ mà nói, căn bản không đủ, Ly Thương Kiếm tiện tay chém ra, trực tiếp đánh bại một trảo của Lang Tinh Phong phong tỏa, phản kích mà đi, kiếm quang nhảy lên, để cho Lang Tinh Phong kinh hãi, một trảo khác đã sớm súc thế tốt lập tức bay ra, chụp vào bộ vị trái tim của Sở Mộ.
Một trảo súc thế, nhanh chuẩn mà tàn nhẫn, không lưu tình chút nào, góc độ xảo trá, nắm chắc thời cơ càng kinh người.
Nhưng một trảo của Lang Tinh Phong bắt lấy, lại không phải trái tim của Sở Mộ, mà là mũi của Ly Thương Kiếm, lưỡi kiếm nhẹ nhàng chấn động, bộc phát ra một cỗ lực lượng cường hoành, chấn ra lợi trảo của Lang Tinh Phong, thân kiếm thì thuận thế chém rụng.
Cảnh giới võ học của Lang Tinh Phong, dựa theo cảnh giới kiếm pháp phân chia, xem như miễn cưỡng đạt đến Địa Cảnh, còn không có đạt tới Địa Cảnh sơ giai, bất quá hơn Nhân Cảnh cực hạn không ít.
Hai móng công kích, là thuộc về cận thân chém giết, so với sử dụng kiếm càng thêm linh hoạt, nhưng mà, một thanh kiếm ở trong tay Sở Mộ, linh hoạt lại vô cùng kinh người, ngắn ngủn không đến ba hơi, song phương giao thủ mấy trăm lần, kiếm quang lóe lên, bộc phát lực lượng, thân hình của Lang Tinh Phong tựa như bọn người Đại Sơn Vương, lập tức bay ngược ra xa vài trăm thước, sau khi rơi xuống dất, còn trượt đến mấy mét.
- Ngươi thành công chọc giận ta rồi.
Lang Tinh Phong cũng không có như hai người Đại Sơn Vương, bị đánh bay vài trăm mét liền mất đi sức chiến đấu, mà lập tức xoay người, lau vết máu ở khóe miệng, hai con ngươi màu xanh biếc lộ ra đầm đặc, phóng xuất ra vầng sáng sâu kín.
Lang Tinh Phong phẫn nộ rồi.
Sở Mộ có chút kinh ngạc, trên thực tế hắn không có xuất toàn lực, hoặc là nói, ngay cả thực lực chân chính cũng không có lấy ra, hắn áp chế thực lực của mình đến một cấp độ thấp nhất, không sai biệt lắm là Đại Thánh Tôn, dùng này để chiến đấu.
Làm như vậy có ba lý do.
Thứ nhất: thực lực chân chánh của Sở Mộ, có thể nói đã vượt qua Cực Thánh Tôn, có thể chống lại nửa bước Đại Đế bình thường, nếu thi triển Nhân Đạo Chân Bí, đánh bại nửa bước Đại Đế bình thường, cũng không phải việc khó gì, nhưng trên Bách Chiến Lôi Đài này, Cực Thánh Tôn cũng đã rất ít rồi, lại càng không cần phải nói nửa bước Đại Đế, Sở Mộ muốn ban thưởng, cũng muốn ma luyện bản thân, bởi vậy chỉ có thể hạn chế thực lực của mình, dùng lực lượng cực nhỏ đến thi triển kiếm pháp, kích phát ra uy lực bản thân kiếm pháp, từng điểm từng điểm tăng lên tạo nghệ kiếm pháp của mình.
Thứ hai: Xem như là một loại che dấu, một loại thủ đoạn bảo hộ mình, dù sao mới đến, còn không rõ ràng tình huống của Bách Chiến Giới Vực, có chút giữ lại là nên phải, nếu như đối thủ cường đại hơn, hắn tự nhiên sẽ lấy ra càng nhiều thực lực đến ứng đối.
Thứ ba: Sở Mộ lo lắng thực lực của mình mới đầu bày ra được quá cường đại, sẽ làm cho đối thủ không đủ, không cách nào hoàn thành trăm thắng liên tiếp.
Bất quá uy lực của một kiếm kia vẫn có một ít, Lang Tinh Phong chỉ bị thương nhẹ, không ảnh hưởng đến thực lực phát huy, để cho Sở Mộ có chút kinh ngạc.
Lang Tinh Phong dưới sự phẫn nộ, một thân khí tức kịch liệt nổi lên sóng gió, phảng phất như thủy triều nhao nhao tuôn về cánh tay phải của hắn, chỉ thấy cánh tay phải của hắn bắt đầu phát sinh biến hóa kỳ lạ.
- Đó là...
Lập tức có rất nhiều người kinh nghi bất định suy đoán.
- Hóa Thú!
Có người cả kinh kêu lên, tựa hồ đây là một loại năng lực rất giỏi.
- Không phải Hóa Thú, mà là bộ phận Hóa Thú.
- Không nghĩ tới Lang Tinh Phong này, vậy mà nắm giữ bộ phận Hóa Thú. Thật sự là khiến người ngoài ý muốn.
Kim Cương tộc có thiên phú của Kim Cương tộc, Binh tộc có thiên phú của Binh tộc, Thú Nhân tộc tự nhiên cũng có được thiên phú của chủng tộc bọn hắn, thiên phú này, có phân chia cao thấp, thiên phú cao cấp của Thú Nhân tộc là Hóa Thú, Hóa Thú là một loại thiên phú chủng tộc rất cao, chỉ có số ít Thú Nhân tộc mới có thể nắm giữ, đương nhiên Thú Nhân tộc không có nắm giữ thiên phú Hóa Thú, lực lượng bản thân cùng tốc độ của bọn hắn... từng cái phương diện đều cực kỳ xuất sắc, xem như một loại thiên phú bị động, là thiên phú tương đối thấp.
Chỉ thấy cánh tay phải của Lang Tinh Phong biến hóa thành một Lang Trảo, lợi hại vô cùng, so với cánh tay trái dài hơn một ít, càng tráng kiện hơn một tí, như là tuyệt thế sát khí.
*****
Nhẹ nhàng huy động, không khí bị móng vuốt sắc bén xé rách.
Lang Tinh Phong thi triển Hóa Thú, một thân khí tức trở nên càng thêm cường đại, càng thêm hung lệ.
Thú Nhân tộc có Lang Nhân tộc, Hổ Nhân tộc, Sư Nhân tộc, Hùng Nhân tộc, Ưng Nhân tộc... từng phân tộc khí tức bất đồng, năng lực cũng có khác biệt. Như Lang Nhân tộc, là Nhân tộc cùng Lang Tộc kết hợp, có trí tuệ cao siêu, cũng có được hung tàn cùng tàn nhẫn của Lang Tộc.
Hai chân sau đạp mặt đất, tốc độ bộc phát, so với trước còn nhanh hơn, Lang Tinh Phong giống như một con hung lang, bay nhào về phía Sở Mộ, Lang Trảo giơ lên, hung hăng cầm ra, xé rách trường không, ngay lập tức liền tới.
Trảo ảnh này đánh úp lại, để cho Sở Mộ có loại cảm giác khó thở, phảng phất như thân hình muốn bị xé nứt.
Ly Thương Kiếm lên, kiếm quang lập loè, ngăn cản Lang Tinh Phong công kích, hơn nữa phản kích mà đi.
Tốc độ của Lang Tinh Phong cực nhanh, công kích cũng cực kỳ lăng lệ ác liệt, nhưng Sở Mộ đồng dạng không kém.
Sở Mộ tối đa là cùng Kiếm Tu chiến đấu, những thứ khác tương đối ít, chiến đấu cùng đối thủ dùng trảo càng ít, nhất là loại đối thủ như Thú Nhân tộc, có thể trực tiếp Hóa Thú, còn là lần đầu tiên gặp được.
Kiếm đạo, không thể chỉ cùng Kiếm Tu chiến đấu, còn phải trải qua nhiều loại hình chiến đấu, như thế, mới có thể càng tiến một bước hoàn thiện kiếm đạo của mình, trở nên không có sơ hở, trở nên hoàn mỹ.
Móng vuốt sắc bén của Lang Tinh Phong không ngừng chém ra, thi triển các loại trảo pháp, dùng nhanh hung ác làm chủ, không ngừng tiến công, hoàn toàn buông tha cho phòng ngự cùng né tránh, tiến công tiến công tiến công, ở dưới tức giận chèo chống, thực lực cơ hồ vượt xa người thường phát huy.
Sở Mộ thì dùng kiếm pháp trụ cột, liên tiêu đái đả, hóa giải công kích lăng lệ ác liệt của Lang Tinh Phong, thể ngộ chỗ ảo diệu trong trảo pháp của đối phương.
Trọn vẹn kéo dài nửa khắc đồng hồ tiến công cường độ cao, lực độ cùng tốc độ công kích của Lang Tinh Phong hơi hạ thấp, lúc này Sở Mộ nắm lấy cơ hội, một kiếm chấn bay móng vuốt sắc bén của Lang Tinh Phong, thuận thế chém rụng, tiến quân thần tốc.
Kiếm quang nổ tan lên ngực Lang Tinh Phong, Lang Tinh Phong lần nữa bay ngược ra xa vài trăm thước, lúc này đây, Sở Mộ tăng cường uy lực, Lang Tinh Phong trực tiếp thổ huyết ngã xuống đất, tứ chi mở ra, trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy ngực đau đớn, lan tràn toàn thân, căn bản vô lực đứng dậy.
Lang Tinh Phong bị thương lại không còn lực, căn bản không cách nào duy trì bộ phận Hóa Thú, cánh tay phải khôi phục nguyên trạng.
- Thắng... Thắng...
Lang Tinh Phong bị thua, mọi người kinh ngạc không thôi, hết sức kinh ngạc.
- Thực lực Đại Thánh Tôn!
- Thiên kiêu, tuyệt đối là thiên kiêu.
- Tốt, Nhân tộc chúng ta lại thêm một thiên kiêu.
Khiếp sợ quy khiếp sợ, bên Nhân tộc thì dùng mừng rỡ làm chủ.
Một tuyệt thế thiên tài cùng một thiên kiêu chênh lệch, là rất lớn.
Phía trước chỉ suy đoán, nhưng bây giờ là khẳng định.
Đối với Nhân tộc hô hào, những chủng tộc khác ngoài khiếp sợ thì có chút khó chịu, vì sao là Nhân tộc mà không phải bổn tộc của bọn hắn chứ.
Đánh bại Lang Tinh Phong, Sở Mộ đã nhận được ba liên thắng, chỉ bất quá hắn ba liên thắng cùng đại đa số người ba liên thắng bất đồng, hàm lượng rất cao, bởi vì liên tục đánh bại ba đối thủ, hai cái là lấy được hai mươi thắng liên tiếp, một cái lấy được 30 thắng liên tiếp.
Nhưng Bách Chiến Lôi Đài chính là như vậy, mặc kệ ngươi lấy được bao nhiêu thắng liên tiếp, chỉ cần bị đánh bại, đều chỉ có thể coi là một lần thắng lợi.
Liên tục đánh bại ba đối thủ rất có thực lực, lực lượng của Sở Mộ lại không có tiêu hao bao nhiêu, hắn đứng ở trên Bách Chiến Lôi Đài, chờ đợi người khiêu chiến kế tiếp.
Chỉ là, Sở Mộ biểu hiện ra thực lực không tầm thường, trong lúc nhất thời, không có người lên đài.
Ngay cả Lang Tinh Phong 30 thắng liên tiếp cũng bị đánh bại, người thực lực không bằng Lang Tinh Phong lên, cũng chỉ có kết cục bị thua.
Mười tức đi qua, vẫn không có người nào lên đài khiêu chiến.
- Ta đến.
Một Nhân tộc nói, thả người bay vọt, rơi vào trên Bách Chiến Lôi Đài, là một Tiểu Thánh Tôn:
- Các hạ thực lực phi phàm, ta tự biết không phải đối thủ, nhưng vẫn muốn chiến một hồi, ma luyện chính mình.
- Mời.
Sở Mộ nói.
Người này ra tay, trường thương xoáy vũ, phảng phất như một vòi rồng gào thét tới, không có bất kỳ thăm dò, bởi vì không cần, vừa ra tay là toàn bộ thực lực.
Sở Mộ không có ra tay, mà cho đối phương liên tục ra chiêu ba lượt, một kiếm chém ra, kiếm quang xé rách vòi rồng của đối phương, trực tiếp đánh bay hắn, khí huyết cuồn cuộn chấn động, đã bị thương nhẹ.
- Ta nhận thua.
Người này cũng cực kỳ thức thời, tự biết không phải đối thủ, đối phương cũng rất nể tình, liền chủ động nhận thua, Sở Mộ lấy được bốn thắng liên tiếp.
Tiếp đó, lại hơn mười tức thời gian trôi qua, không có người lên đài.
Đại đa số người nghĩ rất đơn giản, biết rõ không địch lại còn lên, cái kia chính là tìm tai vạ, ai sẽ ngu như vậy.
- An bài thoáng một phát, để cho người đi lên khiêu chiến, để cho hắn thắng nhiều mấy trận.
Phó Thanh Trì ngồi ở trong tháp lâu của Nhân tộc phân phó nói.
- Vâng, Thiếu chủ.
Trung niên nhân này lĩnh mệnh, lập tức tiến về lầu ba phân phó.
Rất nhanh, lại có một người rơi vào trên Bách Chiến Lôi Đài, là một Tiểu Thánh Tôn, tự nhiên không phải đối thủ của Sở Mộ, đơn giản bị thua, Sở Mộ đạt được năm thắng.
Lại có một Tiểu Thánh Tôn rơi vào trên Bách Chiến Lôi Đài cùng Sở Mộ chiến một trận, bị Sở Mộ đánh bại.
Sáu thắng liên tiếp.
Như thế, Sở Mộ rất nhanh thì lấy được chín thắng.
Liên tục nhiều lần đều là Tiểu Thánh Tôn khiêu chiến mình, hơn nữa một cái bị thua kế tiếp lập tức lên khiêu chiến, đưa tới Sở Mộ nghi hoặc, nhìn lại tháp lâu của Nhân tộc, vừa vặn đối mặt với Phó Thanh Trì ở năm tầng, Phó Thanh Trì mỉm cười, đối với Sở Mộ gật đầu xem như chào hỏi, Sở Mộ cũng có chút gật đầu, tựa hồ đã hiểu.
Đây là một loại thủ đoạn, có thể nói là ăn gian quang minh chính đại, tìm một ít người thực lực không bằng mình tới khiêu chiến, để cho mình đạt được thắng liên tiếp, cũng có thể xem như là một loại trợ giúp đối với mình.
- Vô sỉ!
- Nhân tộc thật sự là quá vô sỉ, vậy mà sử dụng loại thủ đoạn này đến xoát thắng cục.
Loại cách làm này, tự nhiên đưa tới các tộc khác bất mãn, chỉ là, bọn hắn cũng chỉ có thể biểu đạt bất mãn mà thôi, bởi vì loại chuyện này, mỗi một chủng tộc đều làm, hơn nữa không chỉ một lần.
Mắng quy mắng, nhưng ai cũng sẽ không đứng ra hô hào.
← Ch. 2056 | Ch. 2058 → |