Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2058

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2058: Ai có thể chiến một trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


- Không thể lại để cho Nhân tộc tiếp tục nữa, phải để cho người đánh bại hắn.

Một khi Sở Mộ đạt được mười thắng liên tiếp, có thể đạt được cơ hội nghỉ ngơi.

- Tuyết Chân, ngươi đi đánh bại hắn.

Trên tháp lâu của Tuyết tộc, một cường giả Tuyết tộc nói.

Lập tức, từ tầng thứ tư tháp lâu của Tuyết tộc bay vọt xuống một đạo thân ảnh, theo thân ảnh kia rơi xuống, phảng phất như có bông tuyết bay múa.

Tuyết tộc, một trong rất nhiều tiểu tộc của Bản Nguyên Nguyên Giới, cũng là một tiểu tộc trong Bách Chiến Giới Vực, nhân khẩu so với Tứ đại tộc mà nói, rất ít, ngay cả 1% cũng chưa tới, trong đó số lượng cùng chất lượng cường giả cũng xa xa không bằng Tứ đại tộc, bởi vậy ở vào địa vị tương đối bạc nhược yếu kém.

Lúc này đây, là Thú Nhân tộc lên tiếng, lệnh Tuyết tộc phái người đến đánh Nhân tộc kia, cần phải đánh bại.

- Là Tuyết tộc Tuyết Chân.

- Hắn cũng đã nhận được 30 thắng liên tiếp a.

- Hắn có được thực lực Đại Thánh Tôn đỉnh phong, Đại Thánh Tôn bình thường căn bản không phải là đối thủ của hắn.

- Thực lực của Tuyết Chân, tuyệt đối mạnh hơn Lang Tinh Phong.

Người vừa xuống đài, con mắt của mọi người lập tức sáng ngời.

- Tuyết tộc Tuyết Chân, đặc biệt tới khiêu chiến, mời chỉ giáo.

Tuyết Chân ôm quyền đi kiếm lễ với Sở Mộ, cao giọng nói, thái độ không kiêu ngạo không tự ti.

Với tư cách tiểu tộc, lúc đối mặt đại tộc, thường thường phải bảo trì cung kính nhất định, nếu không rất dễ khiến đại tộc khó chịu, dẫn phát xung đột không tất yếu, nên đối mặt đại tộc, tiểu tộc thường thường thế yếu, đây là một loại bi ai.

Người Tuyết tộc cũng thường thường luyện kiếm, Kiếm Tu của Tuyết tộc, ở trong Chư Thiên, coi như là có chút danh tiếng.

Tuyết Chân, chính là một Kiếm Tu xuất sắc của Tuyết tộc.

Đặc thù của người Tuyết tộc, là tóc dài như tuyết trắng, làn da cũng cực kỳ trắng nõn, quanh thân tự nhiên có một tia cảm giác mát, thường thường ưa thích dùng màu trắng chủ đạo, bởi vậy đều mặc trường bào trắng sắc, ngay cả màu sắc của vỏ kiếm cùng chuôi kiếm cũng vậy.

Như một người tuyết.

- Mời.

Sở Mộ nói.

Tuyết Chân hơi khẽ gật đầu ý bảo, chợt xuất kiếm.

Kiếm quang lóe lên, như một đạo cầu vồng tuyết trắng, ngang trời cao, bắn về phía Sở Mộ, một cỗ băng tuyết có chứa lãnh ý dẫn đầu mang tất cả tới, lờ mờ tầm đó, Sở Mộ phảng phất như thấy được phi tuyết đập vào mặt.

Kiếm pháp của người Tuyết tộc có lẽ ở trên trình độ phong phú không bằng Nhân tộc, nhưng lại có đủ đặc sắc của chủng tộc bọn hắn, một kiếm ra, mang theo băng tuyết hàn ý, chế tạo ra tràng cảnh tràn ngập phi tuyết, mà người Tuyết tộc lĩnh ngộ Pháp Tắc Chi Lực, cũng thường thường lấy Tuyết chi pháp tắc làm chủ, trở thành Đại Đế, thường thường cũng là nắm giữ Tuyết chi đại đạo.

Tuyết Chân một kiếm đâm ra, liền thể hiện ra kiếm pháp tinh xảo, Sở Mộ cũng lập tức ra tay, cảnh giới kiếm pháp của Tuyết Chân này, thình lình đạt đến Địa Cảnh sơ giai, thiên phú kiếm pháp của hắn, có thể tính toán là rất tốt.

Kiếm quang giống như tuyết trắng phá không giết đến, tựa hồ không nhanh, rồi lại ngay lập tức tới, nhiều đóa bông tuyết màu trắng lượn vòng quanh thân Sở Mộ, kiếm quang kia ở trong bông tuyết nhảy lên, phảng phất như sẽ từ trong bất luận bông tuyết nào bắn ra, khó có thể phòng bị.

Sở Mộ nhẹ nhàng run tay, Ly Thương Kiếm lên, kiếm quang lập loè, phảng phất như đầy sao rậm rạp, đánh nát từng bông tuyết, bông tuyết nghiền nát, kiếm quang tuyết trắng không chỗ ẩn trốn, bắn về phía Sở Mộ, lại bị Sở Mộ đánh nát.

- Phi Tuyết Liên Thiên!

Chiêu thứ hai kiếm pháp của Tuyết Chân tiếp theo tới, phảng phất như có đại phong đang gào thét. Trước mắt Sở Mộ, vô số tuyết trắng bị thổi tới, mỗi một bông tuyết đều là kiếm khí biến thành, đều mang theo mũi nhọn kinh người.

Một chiêu này, đúng là chiêu thức kiếm pháp của người Tuyết tộc, tuy Nhân tộc có thể học được Phi Tuyết Liên Thiên, nhưng thi triển ra, lại không có tinh diệu bằng người Tuyết tộc.

Sở Mộ vận dụng lực lượng như trước, không có chút biến hóa nào, mục đích của hắn, ngoại trừ chiến thắng ra, còn có ma luyện kiếm pháp của mình.

Vấn Đạo Kiếm Thuật liền chiêu, dựa vào tiềm tu tăng lên rất khó, chỉ có thông qua chiến đấu, mới có thể lĩnh ngộ ảo diệu bên trong.

Dưới Phi Tuyết Liên Thiên, vô số kiếm khí tuyết trắng mang tất cả tới, hàn ý xâm nhập khắp cả người. Sở Mộ dùng một chiêu Đại Phong Hề Phi Dương, kiếm hóa thành gió lớn thổi đến, thổi tan phi tuyết đầy trời, chợt, Kiếm thức xoay chuyển, biến thành Phong Vân Hóa Long, gió lớn gào thét, ngưng tụ thành một con Thương Long màu trắng, trùng kích mà đi.

- Đây là kiếm pháp gì?

- Rất tinh diệu cũng rất kỳ dị.

Rất nhiều Kiếm Tu cùng các cường giả Đại Đế cảnh, vừa nhìn thấy Sở Mộ thi triển Vấn Đạo Kiếm Thuật, đều kinh ngạc không thôi.

- Tuyết Lạc im ắng!

Kiếm pháp của Tuyết Chân biến hóa, một kiếm đâm ra, hóa thành một đám tuyết trắng, vô thanh vô tức từ trên trời giáng xuống, này là một kiếm uy lực ngưng tụ cực độ, lập tức xỏ xuyên qua Thương Long màu trắng, thẳng hướng Sở Mộ, lại chỉ thấy sau khi Thương Long màu trắng kia bị xỏ xuyên, rung thân nhoáng một cái, biến hóa thành một Thâm Lam Thế Giới, từ phía trên trấn áp xuống.

Cái này, là Sở Mộ nghĩ ra được một loại phương thức liền chiêu mới, hiệu quả như thế nào, còn chờ nghiệm chứng.

Thâm Lam Thế Giới rơi xuống, trấn áp chi lực đều rơi vào trên người Tuyết Chân, Tuyết Chân biến sắc, kiếm trong tay phảng phất như biến thành vô cùng trầm trọng, hắn chậm rãi nâng lên, lúc sắp đạt tới điểm cao nhất bỗng nhiên bộc phát, nhảy lên trên, một đạo kiếm quang màu tuyết trắng như dải lụa xung kích.

Tấm lụa màu trắng, thình lình do kiếm khí giống như tuyết trắng cấu thành, hóa thành Tuyết Long trùng thiên, ý đồ đánh nát Thâm Lam Thế Giới, Thâm Lam Thế Giới xoay tròn, thay đổi bất ngờ, biến thành một tòa Tiểu Hư Không, trực tiếp nuốt hết Tuyết Long màu trắng, vô tung vô ảnh.

Ngay sau đó, một đạo kiếm quang, lăng lệ ác liệt, Duy Ngã Độc Tôn, từ trong Tiểu Hư Không đánh rơi, phảng phất như Lôi Đình diệt thế.

Trường kiếm của Tuyết Chân vung vẩy, một kiếm kinh thiên, cả người phảng phất như cùng kiếm hợp nhất, người lại cùng phi tuyết hợp nhất, kiếm quang kia bổ xuống, một kiếm kia, rõ ràng là Vấn Đạo Kiếm Thuật Ngã Vi Chủ.

Kiếm quang màu trắng bị đánh nát, vô số bông tuyết bay múa nghiền nát, tràn ngập bát phương, thân hình Tuyết Chân hiện ra, như bị Lôi Đình oanh kích, toàn thân không khống chế được run rẩy, tiếp theo ngã xuống.

Dưới tình huống Sở Mộ hạn chế lực lượng bản thân, uy lực của Ngã Vi Chủ y nguyên rất mạnh mẽ, Tuyết Chân có được thực lực Đại Thánh Tôn đỉnh phong, cũng không cách nào thừa nhận.

*****

- Hảo kiếm pháp!

- Mười thắng liên tiếp rồi.

Sở Mộ đánh bại Tuyết tộc Tuyết Chân, đã lấy được mười thắng liên tiếp, bất quá, liên tục mười cuộc chiến đấu, lực lượng căn bản không có tiêu hao, bởi vậy không cần nghỉ ngơi.

Chỉ là, ngay cả Đại Thánh Tôn đỉnh phong cũng bị hắn đánh bại, ở trong Đại Thánh Tôn, có thể làm đối thủ của hắn, rất ít.

Trong lúc nhất thời, vậy mà lại có chút tẻ ngắt.

Nhưng rất nhanh, bên Nhân tộc còn có người tiếp tục tới khiêu chiến, lại là thực lực của Tiểu Thánh Tôn.

Cái này chẳng khác nào hiển nhiên xoát thắng cục cho Sở Mộ.

Thực lực Tiểu Thánh Tôn đối với Sở Mộ mà nói, căn bản là không coi vào đâu, đơn giản liền đánh bại.

Mười một thắng liên tiếp!

Mười hai thắng liên tiếp!

Mười ba thắng liên tiếp!

Rất nhanh, Sở Mộ đã 17 thắng liên tiếp.

- Vô sỉ, thật sự là quá vô sỉ rồi.

- Ngươi lên a.

- Nếu thực lực của ta đầy đủ, khẳng định sẽ lên.

- Phải phản đối loại hành vi này.

- Phản đối.

Chủng tộc khác cực kỳ căm tức, nhao nhao phản đối, tuy bọn hắn cũng dùng qua thủ đoạn như vậy, hơn nữa không chỉ một lần, nhưng đều bị chủng tộc khác phản đối.

Đối mặt mấy chủng tộc khác phản đối, bên Nhân tộc kết thúc cách làm này, hết cách rồi, không thể khiến cho nhiều người tức giận có phải hay không, Sở Mộ dừng bước ở 17 thắng liên tiếp.

- Các ngươi đã không muốn người bổn tộc chúng ta khiêu chiến, cũng không thể để cho vị tiểu huynh đệ này một mực dừng ở trên lôi đài a.

- Đúng vậy, các ngươi không có người nguyện ý đi lên khiêu chiến, chẳng lẽ còn không cho phép hậu bối của Nhân tộc chúng ta khiêu chiến nhau sao?

Bên Nhân tộc, hai vị Đại Đế ở tầng thứ sáu nói.

Bọn hắn nhìn Sở Mộ cực kỳ thuận mắt, thiên kiêu của Nhân tộc a, đáng giá coi trọng, đáng giá bảo hộ.

Về phần loại xoát thắng cục này, kỳ thật không có người nói hiển nhiên, mỹ danh đều là khiêu chiến, coi như bị nhìn ra, chỉ cần không thừa nhận, chính là một trận khẩu chiến, chỉ có điều trận khẩu chiến này không có ý nghĩa mà thôi.

Nhưng hiện tại, bên Nhân tộc tự nhiên là phải kêu oan thoáng một phát, thuận tiện phản bác nhóm dị tộc.

Hai con ngươi của Sở Mộ khẽ quét qua các chủng tộc khác, để cho người cảm giác như kiếm quang xẹt qua, không ít người vô ý thức tránh đi, không dám đối mặt.

- Ta ở chỗ này, các ngươi ai có thể cùng ta chiến một trận?

Ngữ khí của Sở Mộ cực kỳ bình tĩnh, không cao không thấp, không nhanh không chậm, lại ẩn chứa một loại sắc bén, phảng phất như trường kiếm chỉ thiên, thẳng bức mà đi.

- Cuồng vọng!

- Hừ, vô tri.

- Cho rằng thắng mấy trận liền đắc ý quên hình.

Nghe được Sở Mộ nói, sắc mặt đám dị tộc thật không dễ xem, nhao nhao cả giận nói.

- Hảo tiểu tử, tính tình này ta thích.

Bên Nhân tộc, nhóm Đại Đế thì nở nụ cười, trong đó một Đại Đế chòm râu dài càng lớn tiếng hô, rõ ràng cho thấy đang cố ý chọc giận Đại Đế chủng tộc khác.

- Chớ đắc ý, đừng tưởng rằng thắng mấy trận, liền không biết mình là ai rồi, rất nhanh, sẽ có người tới thu thập ngươi.

Trong Kim Cương tộc, một Tiểu Thánh Tôn của Kim Cương tộc chỉ vào Sở Mộ la lớn.

- Chẳng lẻ muốn ta ở chỗ này chờ?

Sở Mộ hỏi ngược lại:

- Thời gian của ngươi không trọng yếu, thời gian của ta trọng yếu a.

- Ta đến chiếu cố ngươi.

Một Kim Cương tộc Đại Thánh Tôn hừ lạnh nói, thả người nhảy lên, trực tiếp rơi vào trên Bách Chiến lôi đài, phảng phất như thiên thạch rơi đập, để cho lôi đài nhẹ nhàng chấn động.

Kim Cương tộc Đại Thánh Tôn này vừa rơi xuống đất, lập tức kích phát ra thiên phú chủng tộc Kim Cương Chi Khu, chỉ thấy toàn thân hắn có vầng sáng kim sắc lập loè, như kim loại đúc thành.

Thi triển Kim Cương Chi Khu, phòng ngự của Kim Cương tộc Đại Thánh Tôn này thẳng tắp tăng lên, lực công kích của Đại Thánh Tôn căn bản không cách nào bài trừ phòng ngự của hắn, tạo thành bất cứ thương tổn gì, coi như là lực công kích của Đại Thánh Tôn đỉnh phong, cũng sẽ bị triệt tiêu một bộ phận.

Hai tay chấn động, phát ra thanh âm như kim thiết vang lên, phảng phất như kim loại va chạm, cực kỳ chói tai.

- Cho ngươi nếm thử một chút, Kim Cương chi nộ của ta!

Kim Cương tộc Đại Thánh Tôn này thi triển Kim Cương Chi Khu bí pháp, lại thi triển ra một môn bí pháp khác: Kim Cương chi nộ.

Thi triển Kim Cương chi nộ, phảng phất như có Hỏa Diễm từ trong cơ thể tràn ngập ra, thiêu đốt toàn thân, theo Kim Cương chi nộ bộc phát, thân hình Kim Cương tộc Đại Thánh Tôn này cũng bành trướng một vòng, thoạt nhìn lực lượng càng cường đại hơn, khí thế càng thêm kinh người.

- Kim Cương Quyền? Kim Cương chuyển núi!

Thi triển hai môn bí pháp, thực lực của Kim Cương tộc Đại Thánh Tôn này kịch liệt tăng lên, nghiễm nhiên tới gần Đại Thánh Tôn đỉnh phong, ỷ vào lực phòng ngự kinh người, trực tiếp trùng kích về phía Sở Mộ, hai tay quét ngang, phảng phất như muốn dời lên một ngọn núi cao, lại giống như trong hai tay đã xách một ngọn núi, hung hăng đánh tới Sở Mộ.

Lực lượng một ngọn núi cao rơi đập đáng sợ đến cỡ nào, tưởng tượng thoáng một phát liền để cho người kinh hãi.

Sở Mộ phảng phất như thấy được hư ảnh của một ngọn núi cao, hung hăng đánh tới mình, muốn đập nát mình.

Vấn Đạo Kiếm Thuật Nghịch Lưu Trực Thượng.

Kiếm quang cuốn ngược, một kiếm đánh tới, lập tức phá vỡ hư ảnh núi cao.

Chợt, Nghịch Lưu Trực Thượng xoay chuyển, biến thành Phong Vân Hóa Long, đáp xuống.

- Kim Cương Liệt Thiên!

Hai tay hung hăng trảo, phảng phất như xé rách thiên không, lại hung mãnh oanh ra, quyền kình kim sắc phá không mà đi, oanh về phía Phong Vân Hóa Long.

Phong Vân Hóa Long bị đánh nát, lại hóa thành Tiểu Hư Không rơi xuống.

- Kim Cương phân hải!

Thâm Lam Thế Giới!

- Kim Cương phá núi!

Ngã Vi Chủ!

- Kim Cương liệt địa!

Sát Lục Chi Kiếm!

Liền chiêu bất đồng tổ hợp, bộc phát ra uy lực kinh người, cùng Kim Cương tộc Kim Cương Quyền lần lượt va chạm, cuối cùng một kiếm, Sát Lục Chi Kiếm chém rụng, sát ý đáng sợ trùng kích, để cho Kim Cương tộc Đại Thánh Tôn này run lên, phản ứng chậm một nhịp, lập tức bị kiếm quang bổ trúng.

Kim Cương Chi Khu bị phá, lập tức trọng thương.

Không hề nghi ngờ, Kim Cương tộc Đại Thánh Tôn này ở dưới kiếm của Sở Mộ bị thua.

- Lại thắng.

- 18 thắng liên tiếp rồi.

18 thắng liên tiếp căn bản không coi vào đâu, nhưng 18 thắng liên tiếp của Sở Mộ hàm lượng lại tựa hồ cao hơn một chút, tuy đại bộ phận thắng cục trong đó là bên Nhân tộc xoát ra, nhưng một phần nhỏ chiến đấu là chiến đấu chân chân chính chính, không có chút hơi nước nào, hơn nữa đối thủ đều là loại đạt được hai mươi thắng liên tiếp, 30 thắng liên tiếp.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)