Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2081

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2081: Dẫn dắt bên trong tối tăm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Một kích này, uy lực vô cùng cường hoành, lại đột ngột như vậy, trực tiếp oanh kích lên người Sở Mộ, đánh tan, nhưng Vương sư huynh lại không có lộ ra sắc mặt vui mừng chút nào, bởi vì hắn chứng kiến, trong sát na oanh kích trúng, thân hình của đối phương biến mất không thấy, còn không kịp tìm kiếm, liền bị một cỗ sát ý không cách nào hình dung tập trung.

Cái sát ý kia ngập trời, phảng phất như thấy được Huyết Sắc Trường Hà cuồn cuộn mãnh liệt, thi cốt của mình chìm nổi ở trong đó.

Vương sư huynh kinh hãi, lập tức thoát ly sát ý ảnh hưởng, tỉnh táo lại, trước mắt liền có một đạo kiếm quang huyết sắc phá không giết đến.

Huyền Chiến môn dùng chiến đấu làm chủ, chú ý lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, thủ trọng chiến ý, bởi vậy tinh thần ý chí của bọn hắn thường thường sẽ càng thêm ương ngạnh, càng thêm kiên định, càng không dễ bị ngoại giới ảnh hưởng, chỉ là, đối mặt Sở Mộ thi triển ra Vô Sinh Kiếm Thức, Huyền Chiến môn Vương sư huynh dời thân, tránh đi chỗ hiểm mi tâm, nhưng cũng không cách nào tránh hết, chỉ có thể ngạnh kháng.

- Huyền Chiến Bất Tử Thân!

Vương sư huynh gầm lên giận dữ, vận chuyển bí pháp, lực lượng lan khắp toàn thân, cùng lúc đó, kiếm quang huyết sắc phảng phất như xé rách hư không, thẳng kích Huyền Chiến môn Vương sư huynh, từ cổ của hắn xỏ xuyên vào.

Lực lượng đáng sợ trùng kích Nguyên Thần, đánh tan Nguyên Thần của Vương sư huynh, sau lưng, cường giả Thiết Long Tông cùng thế lực khác nhanh chóng truy kích tới, thân hình của Sở Mộ lần nữa lóe lên, phi tốc rời xa.

Dưới Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng, trong nháy mắt Sở Mộ liền vượt qua mấy vạn mét, nhanh chóng rời xa.

Tiềm tu ba năm ở Sở Môn, tăng lên không chỉ là tu vi cùng kiếm thuật, còn có Thiên Nhai Chỉ Xích Thân cùng Tứ Phương Vấn Chân Bộ, chỉ là, Thiên Nhai Chỉ Xích Thân cùng Tứ Phương Vấn Chân Bộ đệ tam trọng liên quan đến thời gian, cấp độ rất cao, hôm nay Sở Mộ muốn nắm giữ, độ khó quá lớn quá lớn, chỉ là một chút da lông mà thôi.

Chút da lông này, Sở Mộ cũng không dám đơn giản thi triển, cái kia ý nghĩa càng nhiều lực lượng tiêu hao cùng tính không ổn định càng lớn, mặc dù như thế, lĩnh ngộ trên đệ nhị trọng của Sở Mộ cũng càng tiến một bước.

Bất luận là Vấn Đạo Kiếm Thuật hay Thiên Nhai Chỉ Xích Thân, hoặc Tứ Phương Vấn Chân Bộ, đều thuộc về loại võ học tiềm lực vô hạn, không ngừng tìm hiểu, có thể không ngừng tăng lên.

Một cái chớp mắt mấy vạn mét, vượt qua tốc độ của nửa bước Đại Đế bình thường, thân ảnh của Sở Mộ ở trong mắt mọi người, nhanh chóng trở nên nhạt nhòa.

Huyền Chiến môn Vương sư huynh bị xuyên thủng cổ ở dưới lực lượng của Huyền Chiến Bất Tử Thân, nhanh chóng khôi phục, trong mắt hắn tràn đầy sợ hãi, thiếu một ít, chỉ một chút nữa thôi mình đã bị đối phương giết chết.

- Quả nhiên, thiên kiêu đều không thể tưởng tượng.

Vương sư huynh nghĩ mà sợ ngoài, lại sinh ra vài phần may mắn, may mắn mình không có liều lĩnh một mình hành động, nếu không lúc này, mình có thể đã bị giết chết.

- Nhưng mà, đả thương ta đã nghĩ chạy đi, không có sự tình dễ dàng như vậy.

Vương sư huynh thầm nghĩ, hắn cố ý thả ra các loại tin tức, cuối cùng lên tiếng để cho Sở Mộ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, làm sao có thể để cho Sở Mộ thoát thân rời đi như vậy.

Tính cả những nửa bước Đại Đế khác, Vương sư huynh cũng truy kích về phía Sở Mộ, đương nhiên, nếu chỉ để cho hắn một mình một người truy kích, hắn là tuyệt đối không muốn, nhất là Sở Mộ ra một kiếm kia, hồi tưởng lại, y nguyên có loại cảm giác lòng còn sợ hãi.

...

- Quả nhiên...

Sau khi từ trong phong tỏa thoát thân, Sở Mộ âm thầm nói.

Lúc trước hắn có một loại cảm giác không thoải mái, đây là một loại cảm ứng đối với tai họa không biết, sẽ rất ít xuất hiện, nhưng mỗi một lần xuất hiện đều đại biểu cho, tất nhiên sẽ có chuyện gì muốn phát sinh, hơn nữa cùng mình chung một nhịp thở.

Loại cảm giác không thoải mái này sinh ra, thường thường cũng sẽ không là chuyện tốt gì.

Sở Mộ đã biết được, mình có được thực lực nửa bước Đại Đế, hơn nữa ở trong nửa bước Đại Đế không tính kế cuối nhất, nhưng có lẽ chỉ đỡ hơn kế cuối một ít.

Cho tới nay, nửa bước Đại Đế cũng được phân chia, chia làm thấp trung cao cấp, nửa bước Đại Đế trên cao cấp, cũng được xưng là đỉnh phong, sau đó là cực hạn, nghe nói còn có một cấp độ tên là vô địch trong nửa bước Đại Đế, tổng cộng là sáu cấp độ.

Như vậy tính toán ra, thực lực của mình hẳn là cao hơn cấp thấp, lại chưa tới trung cấp. Nhưng nếu như thi triển Nhân Đạo Chân Bí, có lẽ có thể đạt tới nửa bước Đại Đế trung cấp, dù sao từng cấp độ ở trong nửa bước Đại Đế, chênh lệch là hết sức rõ ràng. So với ở Thánh Tôn, Tiểu Thánh Tôn cùng Đại Thánh Tôn hơn kém còn muốn rõ ràng hơn.

Dựa vào thực lực của mình bây giờ, một chọi một đủ để đánh bại thậm chí chém giết nửa bước Đại Đế cấp thấp, ở trên trình độ nhất định đối kháng nửa bước Đại Đế trung cấp. Lại không chịu nổi nhiều người, thô sơ giản lược tính toán, trong người truy kích mình, nửa bước Đại Đế vượt qua bảy cái, cho dù bảy cái đều là nửa bước Đại Đế cấp thấp, Sở Mộ cũng không phải đối thủ.

Liên tục thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng, mỗi một lần là mấy vạn mét, Sở Mộ phi tốc rời xa, nhưng tốc độ của nửa bước Đại Đế lại không chậm, dưới truy kích, thủy chung có thể chứng kiến thân ảnh của Sở Mộ.

Bảy nửa bước Đại Đế giống như bảy con chó dữ, gắt gao đuổi theo Sở Mộ không tha, dọc theo đường đi, bọn hắn lại hô bằng gọi hữu chặn đường Sở Mộ.

Trong Tiểu Thế Giới này, số lượng đệ tử thuộc về tam đại thế lực không ít, mà người của Sở Môn lại rất ít, cho tới bây giờ mới thôi, ngoại trừ tao ngộ Sở Trọng ra, Sở Mộ còn không có gặp được người của Sở Môn khác, một mình chiến đấu hăng hái.

- Đường này không thông.

Có một nửa bước Đại Đế của Huyền Chiến môn xuất hiện ở trên lộ tuyến tiến lên của Sở Mộ, ra chiêu, không lấy đánh chết Sở Mộ làm mục đích, mà là vì chặn đường, chỉ cần thành công chặn đường, người phía sau đuổi tới có thể bao vây Sở Mộ lại, sau đó giết chết.

- Ngươi muốn chết!

Thanh âm của Sở Mộ mang theo sát ý, trùng kích mà đi, để cho nửa bước Đại Đế ra tay chặn đường kia run lên, có một loại cảm giác cứng ngắc, chợt, trước mắt chỉ có kiếm quang huyết sắc mở ra hư không, tốc độ nhanh chóng, cực kỳ tàn nhẫn.

Vừa ra tay, là Vô Sinh Kiếm Thức, một chiêu này cực hạn ở sát đạo chi kiếm, đại biểu cho thái độ của Sở Mộ.

*****

Vô Sinh Kiếm Thức, nếu không phải Vương sư huynh thi triển Huyền Chiến Bất Tử Thân, đã bị giết chết, người trước mắt chặn đường Sở Mộ này, hiển nhiên không bằng Vương sư huynh kia, đối mặt một kiếm này của Sở Mộ, căn bản không cách nào né tránh, cũng không kịp thi triển loại bí pháp như Huyền Chiến Bất Tử Thân gì.

Một kiếm xỏ xuyên qua mi tâm, Nguyên Thần nghiền nát, thân hình của Sở Mộ từ bên cạnh hắn phi tốc xẹt qua, thuận tiện lấy đi không gian giới chỉ của hắn.

Chặn đường không thành bị giết, ngay cả địa phương đi khóc cũng không có.

Mà ở Sở Mộ thi triển ra Vô Sinh Kiếm Thức, có vận dụng Kiếm đạo bổn nguyên chi lực, hắn ở Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện nắm giữ Kiếm đạo bổn nguyên chi lực toàn bộ, toàn lực thi triển ra một kiếm này, mới có thể một kiếm đánh chết người chặn đường, cho nên lúc thi triển ra Vô Sinh Kiếm Thức, không biết vì sao đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác, một loại cảm giác rất kỳ lạ như có như không, chỉ có điều ở vào trong đuổi giết, Sở Mộ không rảnh để ý tới.

Thi triển thi triển thi triển, đánh bại rất nhiều người chặn đường, ở dưới mọi người truy kích, Sở Mộ từng bước đi đến, thẳng đến không còn thân ảnh.

...

Một đạo kiếm quang từ phía trên không hiện lên, chợt trụy lạc ở trên một ngọn núi nhỏ.

- Rốt cục thoát khỏi.

Sở Mộ thở dài một hơi, cảm giác bị mười mấy nửa bước Đại Đế đuổi giết, thật đúng là không dễ chịu, loại áp lực này rất lớn a, mới đầu là bảy cái, trên đường đuổi giết lại thêm nhiều cái.

Buông lỏng một hơi, Sở Mộ lại khó tránh khỏi có vài phần hưng phấn.

Ngẫm lại lúc trước, hắn đối mặt nửa bước Đại Đế, ngay cả phản kháng cũng không làm được, về sau thực lực tăng lên, còn phải thi triển Nhân Đạo Chân Bí mới có thể chống lại nửa bước Đại Đế cấp thấp, nhưng hiện tại, mình đã có thể ở dưới tình huống không thi triển Nhân Đạo Chân Bí chém giết nửa bước Đại Đế cấp thấp, bị mười mấy nửa bước Đại Đế đuổi giết còn có thể thành công thoát thân, này là một loại tiến bộ rõ ràng.

- Nhưng mà còn chưa đủ a.

Sở Mộ nghĩ tới trên đường theo Sở Huyết tiến về Sở Môn, tao ngộ Ma tộc Đại Đế chặn giết, hưng phấn liền khôi phục lại bình tĩnh.

Chỉ là thực lực như vậy, còn chưa đủ, đối mặt cường giả Đại Đế cảnh, y nguyên như con sâu cái kiến.

Tĩnh hạ tâm lai, Sở Mộ nhớ tới cảm giác kỳ lạ lúc trước, hắn lần nữa ra tay, lần này ra tay, không có sử dụng Kiếm đạo bổn nguyên, bởi vậy không có gây ra bất luận chấn động gì, bất quá Sở Mộ cũng không có nhụt chí, tiếp tục nếm thử, về sau vận dụng Kiếm đạo bổn nguyên, từ yếu đến mạnh từng chút gia tăng, loại cảm giác kỳ lạ kia rốt cục xuất hiện.

- Đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Sở Mộ cực kỳ khó hiểu:

- Là cá nhân ta mới xuất hiện loại tình huống này, hay mỗi người đều có?

Một ý nghĩ xuất hiện, lại bị Sở Mộ đả đảo, bởi vì, mình là vận dụng Kiếm đạo bổn nguyên chi lực, hơn nữa còn không phải một chút Kiếm đạo bổn nguyên chi lực mới mang đến loại cảm giác kỳ lạ này, nói cách khác, điều kiện tiên quyết xuất hiện loại cảm giác kỳ lạ này là Kiếm đạo bổn nguyên, hoặc là nói, không chỉ cực hạn ở Kiếm đạo bổn nguyên, chỉ cần có đầy đủ lực lượng Bổn Nguyên chi lực là được.

Có phải hay không, Sở Mộ không rõ ràng lắm, nhưng đã xuất hiện loại cảm giác kỳ lạ này, liền ý nghĩa có chỗ huyền bí gì đó, mà hiện tại Sở Mộ muốn làm, là truy tìm loại huyền bí này.

Nhiều lần nếm thử, thời gian dần trôi qua Sở Mộ có một loại suy đoán, loại cảm giác kỳ lạ này, hẳn là một loại cộng minh, thuộc về lực lượng bổn nguyên cộng minh.

Trong Tiểu Thế Giới cùng Kiếm đạo bổn nguyên của mình sinh ra cộng minh, dưới phỏng đoán, vậy chỉ có Thế Giới bổn nguyên rồi.

Nghĩ tới đây, Sở Mộ không khỏi có chút hưng phấn, hắn tiến vào Tiểu Thế Giới này, mục đích lớn nhất là Thế Giới bổn nguyên, chỉ có điều Thế Giới bổn nguyên quá cao cấp, Sở Mộ cũng không biết tồn tại ở nơi nào, có thể tìm được hay không, hoàn toàn phải xem vận khí, có lẽ Thế Giới bổn nguyên kia đã sớm bị cường giả Chúa Tể cảnh tìm được, hơn nữa nắm giữ.

Đã có loại cảm ứng này, Sở Mộ tự nhiên sẽ không buông tha, mà theo cảm ứng này tìm kiếm, vạn nhất có một tia khả năng tìm được Thế Giới bổn nguyên, cái kia chính là kiếm lớn rồi.

Có loại ý thức này, Sở Mộ bắt đầu chủ động vận dụng lực lượng của Kiếm đạo bổn nguyên, hơn nữa là vận dụng toàn bộ Kiếm đạo bổn nguyên mình nắm giữ, tản mát lực lượng của hắn ra, mà không phải khí tức đơn thuần, loại cách làm này, sẽ để cho Kiếm đạo bổn nguyên tiêu hao, không cách nào duy trì thời gian quá dài, bất quá đã nắm giữ một bộ phận lực lượng của Kiếm đạo bổn nguyên, khôi phục cũng sẽ không khó khăn như vậy.

Dựa vào cảm ứng, thời gian dần qua Sở Mộ đi tới trung tâm của Tiểu Thế Giới, đã có thể cảm ứng được Bổn Nguyên chi lực tồn tại, Sở Mộ liền không có ý định làm những chuyện khác, cho nên lúc tao ngộ nguy hiểm, hoặc là dùng thực lực nghiền áp đi qua, hoặc tránh đi, tiếp tục đi về phía trước.

Nhưng lúc này, Sở Mộ không cách nào dựa vào thực lực của mình nghiền áp đi qua, cũng không cách nào đường vòng đi qua, bởi vì ở trước mặt hắn, là một dãy núi phập phồng, kéo không biết bao nhiêu vạn dặm, tả hữu xem xét, tựa như không có giới hạn, ngọn núi cao nhất cũng có mấy ngàn trượng, hết sức kinh người.

Chính yếu nhất là, lực lượng bổn nguyên mà Sở Mộ cảm ứng được ở trong núi kia, nhìn ngọn núi kia, Sở Mộ cũng có thể cảm giác được một tia nguy hiểm.

Nguy hiểm và kỳ ngộ thường thường cùng tồn tại, bởi vậy, Sở Mộ cũng không có suy nghĩ quá nhiều, chỉ dừng lại một chút thời gian, điều chỉnh tinh khí thần, để chúng nó đều khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, thân hình lóe lên, đi vào trong sơn mạch kia.

Không khí tươi mát đập vào mặt, để cho người sảng khoái tinh thần, tốc độ của Sở Mộ bay nhanh, không ngừng tiến lên, dưới hai con ngươi có thần quang nội liễm, lục cảm cũng bị hắn tăng lên tới cực hạn, chú ý hết thảy động tĩnh bốn phía, địa phương có thể làm cho hắn sinh ra cảm giác nguy hiểm, Sở Mộ là không dám khinh thị.

Sơn mạch phập phồng, không ngớt vạn dặm, cự mộc che trời, khắp nơi trên đất đều có, Sở Mộ hành tẩu ở trong đó, lộ ra rất nhỏ bé.

Kiếm quang lóe lên, cắt qua hư không, cũng đồng thời chém độc xà âm thầm tập kích đến thành vài đoạn, miễn đi nguy cơ, hành tẩu ở trong núi rừng này, nguy cơ tứ phía, thậm chí không biết tập kích sẽ đến từ đâu, phải coi chừng không một chút phân tâm, chỉ có đầy đủ cẩn thận cùng thực lực, mới có thể bảo đảm mình sống sót.

Bước chân tiến lên, loại cảm ứng Bổn Nguyên chi lực kia cũng từng chút trở nên rõ ràng, chỉ là, càng xâm nhập vùng núi này, sắc mặt của Sở Mộ lại càng ngưng trọng, bởi vì hắn có thể cảm giác được từng đạo khí tức cường đại chấn động, cái kia, tối thiểu đều đạt đến cấp độ nửa bước Đại Đế.

- A, Tuyệt Thế cảnh Ngũ luyện, cũng dám tới nơi này.

- Là người của Sở Môn a.

Thanh âm vang lên, đồng thời Sở Mộ liền cảm giác được hai cổ khí thế cường đại rơi ở trên người mình, phảng phất như sơn nhạc trấn áp, làm cho thân thể của mình trầm xuống.

Sở Mộ quay đầu nhìn lại, liền chứng kiến hai đạo thân ảnh phi tốc tiếp cận, ánh mắt như thực chất, phảng phất như muốn xem thấu mình, nhưng không có để ý tới, chỉ riêng phần mình nói một câu, liền từ bên cạnh của mình vượt qua.

Hai đạo thân ảnh này tốc độ cực nhanh, ngay lập tức không thấy, nhưng Sở Mộ có thể cảm giác được trên người bọn họ phát ra khí tức chấn động cực kỳ cường hoành, không biết vượt qua bản thân bao nhiêu, rồi lại ở vào cấp độ nửa bước Đại Đế, may mắn bọn hắn không có ác ý với mình, bằng không thì, mình bây giờ cũng không phải là đối thủ của bọn hắn.

Một sự việc xen giữa cũng không ngại con đường của Sở Mộ, chỉ là không lâu lắm, lại có người vượt qua Sở Mộ, nhưng không để ý đến Sở Mộ, Sở Mộ y nguyên có thể cảm giác được khí tức của người nọ chấn động, cũng là một nửa bước Đại Đế cường đại.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)