← Ch.2087 | Ch.2089 → |
Về phần Vạn Cổ cảnh, cái kia như hài đồng, còn ở vào giai đoạn vỡ lòng.
- Hiện tại ta không nói cho ngươi quá nhiều, chờ chính ngươi tiến vào Thiên Kiêu Doanh, nên hiểu rõ đều có thể hiểu rõ.
Trương Hoán cười nói, mọi người bốn phía lập tức kinh ngạc không thôi.
Người này, có thể tiến vào Thiên Kiêu Doanh?
Chẳng phải là nói, hắn cũng là một thiên kiêu.
Tuy nơi này là Thái Cổ Kiếm Thành, là một phần ba của Kiếm Minh, cũng là chỗ nhân kiệt của Nhân tộc tập trung nhất, thiên tài khắp nơi trên đất, nhưng vốn lấy thiên tài bình thường chiếm đa số, đạt tới thiên tài tinh anh, thì có tư cách vào Thiên Tài Doanh.
Thiên tài bình thường nhiều nhất, thiên tài tinh anh thứ hai, thiên tài tuyệt thế thứ ba, đã đến thiên kiêu, liền trở nên rất ít, hơn nữa, nếu đám thiên kiêu còn không có tấn thăng đến Đại Đế cảnh, thường thường đều dừng lại ở Thiên Kiêu Doanh hoặc ra ngoài lịch lãm rèn luyện, tương đối ít xuất hiện ở trong đám người.
- A, nguyên lai ngươi cũng có thiên kiêu cấp thiên phú, nhưng không biết là Thất Tinh hay Bát Tinh.
Dương Tông Ninh thản nhiên cười nói, tựa hồ đối với thiên phú của mình cực kỳ có lòng tin, cũng có chút chướng mắt thiên phú của Sở Mộ.
Nghe Dương Tông Ninh nói, Sở Mộ không có trả lời, Trương Hoán cũng không trả lời, bởi vì khinh thường, này để cho Dương Tông Ninh rất căm tức.
Lúc này, một trong hai người Dương Tông Ninh mang đến đã kiểm tra xong, trên Thiên Phú Thần Bia, bắt đầu xuất hiện tinh quang.
Bảy ngôi sao, sáu ngôi sao, sáu ngôi sao, bảy ngôi sao, bảy ngôi sao, đánh giá chung là Thất Tinh.
- Thất Tinh!
- Thiên tài cấp thiên kiêu!
- Lại là một thiên kiêu.
Lập tức, tiếng kinh hô liên tục vang lên.
- Chúc mừng Lý huynh, ngươi có thể gia nhập Thiên Kiêu Doanh.
Dương Tông Ninh cười nói.
- Cùng vui cùng vui.
Nam tử họ Lý cũng hết sức cao hứng, tuy lúc trước hắn được người xưng là thiên kiêu, nhưng này dù sao cũng là ngoại giới, không có quyền uy như Thái Cổ Kiếm Thành, hiện tại thông qua khảo thí, đạt được Thái Cổ Kiếm Thành tán thành, chẳng khác nào đã nhận được Kiếm Minh tán thành, là toàn bộ Nhân tộc tán thành, nội tâm cao hứng có thể nghĩ.
- Đến phiên ta.
Một người khác Dương Tông Ninh chỗ mang, cũng kích động đưa bàn tay lên Thiên Phú Thần Bia, hai mắt nhắm lại, tập trung tinh thần, chuyên chú ở trên Thiên Phú Thần Bia, bắt đầu khảo thí thiên phú.
Lực chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn qua.
Kiểm tra thiên phú hoàn tất, người Dương Tông Ninh mang đến lấy tay ra khỏi Thiên Phú Thần Bia.
Tám ngôi sao, bảy ngôi sao, sáu ngôi sao nửa, bảy ngôi sao, bảy ngôi sao, đánh giá chung giá Thất Tinh nửa.
Nửa tinh, là chỉ vượt qua một cấp độ, rồi lại không đạt đến cấp độ kế tiếp.
- Thất Tinh nửa, đây cũng là thiên kiêu a.
- Lại là một thiên kiêu, trời ạ.
Khóe miệng Dương Tông Ninh treo lên vui vẻ, cảm giác cực kỳ có mặt mũi.
- Vừa rồi lời của ngươi ta đã nghe được, không bằng hiện tại ngươi tới khảo thí, nhìn xem có thể đạt tới thiên kiêu hay không?
Thiên kiêu Thất Tinh nửa kia quay người nhìn về phía Sở Mộ, không nhanh không chậm nói, trong giọng nói mang theo một tia khiêu khích.
- Chư vị, chỉ có thể phiền toái các ngươi đợi một chút rồi.
Sở Mộ không để ý đến đối phương, nhưng lại nói với những người xếp hàng chờ khảo thí kia, ngữ khí cực kỳ ôn hòa.
- Không có sao không có sao.
- Một phút đồng hồ mà thôi, chúng ta chờ được.
- Đúng vậy a, cứ đi khảo thí, nhất định phải vượt qua bọn hắn.
Ở trong lời nói của mọi người, Sở Mộ đi qua trước mặt ba người Dương Tông Ninh, đứng ở trước Thiên Phú Thần Bia, vô số ánh mắt lập tức rơi vào trên người Sở Mộ.
Sở Mộ bài trừ tạp niệm, xòe bàn tay ra, nhẹ nhàng đặt lên Thiên Phú Thần Bia, ngay trong nháy mắt bàn tay của hắn tiếp xúc Thiên Phú Thần Bia, phảng phất như có một dòng điện từ trên Thần Bia truyền đến bàn tay của hắn, lập tức tràn ngập toàn thân, Sở Mộ cảm giác linh hồn của mình phảng phất như xuất khiếu, đi ra thân thể, tiến vào Thiên Phú Thần Bia.
Trong lúc nhất thời, Sở Mộ có một loại cảm giác hết sức kỳ lạ, như mình du lịch ở trong hư không vô cùng vô tận, chỉ có hắc ám, không ngừng bay đi, không có cuối cùng, cũng không có mục đích, thậm chí trong lúc nhất thời, chính hắn cũng quên mình là tới làm gì.
Cùng lúc đó, trên Thiên Phú Thần Bia, một đạo lực lượng không ngớt không dứt chạy toàn thân Sở Mộ, lại trở về ở trong Thần Bia, lại có lực lượng mới dũng mãnh vào, như thế nhiều lần tuần hoàn không biết bao nhiêu lượt.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, cũng nhìn chằm chằm vào Thiên Phú Thần Bia, kỳ thật nội tâm ba người Dương Tông Ninh vẫn còn có chút khẩn trương nho nhỏ.
Phảng phất đi qua thật lâu thật lâu, giống như ngàn năm vạn năm, Sở Mộ không ngừng phiêu lưu ở trong hư vô, giống như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, bỗng nhiên thanh tỉnh, trong nháy mắt hắn thanh tỉnh, linh hồn cũng thoát ly hư vô, quay về bản thể, mà lực lượng không ngừng chạy toàn thân cũng tùy theo thoát ly, nhao nhao phản hồi Thiên Phú Thần Bia.
Một loại cảm giác nói cho Sở Mộ, kiểm tra xong rồi.
Hai mắt mở ra, bàn tay cũng thoát ly Thiên Phú Thần Bia, hai con ngươi tinh mang lòe lòe, lợi hại như kiếm phong, nhìn chằm chằm vào Thiên Phú Thần Bia, ngôi sao còn chưa sáng lên.
Mọi người ngừng lại hô hấp, nhao nhao trừng lớn hai mắt.
Mỗi một hơi, đều phảng phất như một năm dài dằng dặc, bỗng nhiên, ngôi sao trên Thiên Phú Thần Bia theo thứ tự sáng lên.
Một... Hai... Ba...
Bốn ngôi sao!
Năm ngôi sao!
Chợt, ngôi sao thứ sáu cũng nhanh chóng sáng lên.
Bảy ngôi sao!
- Bảy ngôi sao, thiên phú Luyện Khí đạt đến thiên kiêu cấp.
- Tám ngôi sao!
- Chín ngôi sao!
Lập tức cả đám khiếp sợ không thôi.
Chín ngôi sao, cái kia chính là thiên kiêu đỉnh tiêm.
Chợt, thân hình mọi người chấn động, nhao nhao lộ ra thần sắc khiếp sợ, bởi vì ngôi sao thứ mười không hề ngoài ý muốn sáng lên, mọi người còn không kịp biểu đạt nội tâm mình kinh ngạc, ngôi sao thứ mười một cũng tùy theo sáng lên.
Thiên phú Luyện Khí... Thập Nhất Tinh!
- Thập Nhất Tinh!
- Cấp độ tuyệt thế thiên kiêu a.
- Thiên phú Luyện Khí của hắn, vậy mà đạt đến tuyệt thế thiên kiêu.
Mười hai ngôi sao của thiên phú Luyện Khí trực tiếp sáng lên mười một quả, đại biểu thiên phú của Sở Mộ ở Luyện Khí, đạt đến cấp độ tuyệt thế thiên kiêu tinh anh.
- Nguyên lai, hắn là tuyệt thế thiên kiêu a.
- Nói không chừng chỉ là thiên phú Luyện Khí đạt tới tuyệt thế thiên kiêu mà thôi, thiên phú khác của hắn, chưa hẳn.
Bên Dương Tông Ninh càng khiếp sợ không thôi, một cái trong đó âm dương quái khí nói, cực kỳ không cam lòng.
*****
Một hàng ngôi sao của thiên phú Luyện Thể cũng tùy theo sáng lên.
Có mười một ngôi sao của thiên phú Luyện Khí ở phía trước, thiên phú Luyện Thể từng cái sáng lên, cũng không có khiến cho mọi người quá kinh ngạc, thẳng đến... ngôi sao thứ mười một cũng tùy theo sáng lên.
- Lại là mười một ngôi sao!
- Thiên phú Luyện Khí mười một ngôi sao, thiên phú Luyện Thể vậy mà cũng mười một ngôi sao, quá kinh người.
Thiên phú Luyện Khí đại biểu chính là thiên phú tu luyện của một người ở Nguyên lực, mà thiên phú Luyện Thể thì đại biểu cho thiên phú phương diện Luyện Thể, thiên phú càng cao, hiệu suất tu luyện càng tốt.
Đạt tới mười một ngôi sao đã cực kỳ khó khăn, lại còn là hai loại đều đạt tới mười một ngôi sao, ý nghĩa người này nếu Luyện Khí Luyện Thể cùng tu, sẽ lấy được hiệu quả vô cùng tốt, cả hai điệp gia, thực lực sẽ càng thêm cường đại.
Lúc này, ngôi sao của thiên phú Luyện Thần cũng sáng lên.
Mười một ngôi sao!
- Lại là mười một ngôi sao!
- Đây là cái tình huống gì?
Ba người Dương Tông Ninh khiếp sợ, sắc mặt hết sức khó coi, giống như bị người quất mấy trăm bạt tai, đôi má nóng rát.
Thiên phú Luyện Khí, thiên phú Luyện Thể cùng với thiên phú Luyện Thần gọi chung là thiên phú tu luyện, dưới tình huống tuyệt đại đa số, ba loại thiên phú tu luyện của một người là có phân chia cao thấp, thường thường là một loại trong đó tương đối xuất sắc, hai loại khác tương đối thua kém, hơn nữa, phần lớn là thiên phú Luyện Khí xuất sắc nhất, thứ hai là thiên phú Luyện Thể, người ở thiên phú Luyện Thần xuất sắc cực nhỏ.
Rất ít người xuất hiện hai loại thiên phú ngang hàng, còn như loại này, ba loại thiên phú tu luyện đều ngang hàng, hơn nữa đều đạt tới cấp độ tuyệt thế thiên kiêu, tìm tòi trong lịch sử thoáng một phát, tựa hồ không có a.
Trương Hoán cùng Sở Hoàng Cực cũng cực kỳ khiếp sợ, bọn hắn có thể khẳng định, thiên phú của Sở Mộ đạt đến cấp độ tuyệt thế thiên kiêu, nhưng đạt tới mười một ngôi sao, vẫn để cho bọn hắn cảm thấy kinh ngạc, dù sao, đại đa số tuyệt thế thiên kiêu cũng chỉ đạt tới mười ngôi sao.
Sở Mộ không chỉ đạt đến mười một ngôi sao, hơn nữa còn là Luyện Khí Luyện Thể Luyện Thần đều đạt đến mười một ngôi sao, này ý nghĩa, Sở Mộ không những đi được Luyện Khí chi đạo, cũng có thể đi Luyện Thể chi đạo, còn có thể đi Luyện Thần chi đạo. Thậm chí, có thể đi cả hai, ví dụ như Luyện Khí chi đạo và Luyện Thể chi đạo cùng tu, về phần ba cái cùng tu, rất khó khăn quá khó khăn. Không phải có thiên phú là được, không dám hy vọng xa vời a.
Hàng ngôi sao thứ tư, là ngộ tính.
Ngôi sao ở thiên phú tu luyện đã sáng lên, đã đến lúc thiên phú ngộ tính sáng lên, lòng của mỗi người không khỏi tràn đầy chờ mong. Thiên phú tu luyện đạt tới mười một ngôi sao, thiên phú ngộ tính lại sẽ như thế nào?
Là mười ngôi sao?
Hay vẫn là mười một ngôi sao?
Mọi người chờ đợi, ánh sao sáng lên, rất nhanh, đạt đến bảy cái, sau đó tám cái, lại chín cái.
Ngôi sao thứ mười sáng lên!
- Quả nhiên, ngộ tính cũng đạt tới cấp độ tuyệt thế thiên kiêu.
Lời còn chưa nói hết, ngôi sao thứ mười một sáng lên, mọi người còn không kịp biểu đạt nội tâm kích động, ngôi sao thứ mười hai cũng lập tức sáng lên.
Một hàng thiên phú ngộ tính, mười hai ngôi sao, toàn bộ đều sáng lên, hào quang kia sáng chói, cực kỳ chói mắt, để cho chúng nhân không thể nhìn thẳng.
- Mười hai ngôi sao!
Chợt, là thanh âm nuốt nước miếng.
Ba người Dương Tông Ninh, mặt không còn chút máu.
Trương Hoán cùng Sở Hoàng Cực, thì mặt mũi tràn đầy khiếp sợ.
Thiên Phú Thần Bia khảo thí, cao nhất là mười hai ngôi sao, cái kia đại biểu chính là tuyệt thế thiên kiêu đỉnh tiêm. Từ xưa đến nay, người có thể đạt tới mười hai ngôi sao, cực nhỏ cực nhỏ.
- Hoàng Cực lão đệ, nếu như ta không nhớ lầm, năm đó khảo thí thiên phú của ngươi, thiên phú Luyện Khí là mười một ngôi sao, thiên phú Luyện Thể là mười ngôi sao, thiên phú Luyện Thần là chín ngôi sao nửa, mà thiên phú ngộ tính là mười ngôi sao nửa, đúng không.
Trương Hoán nói, ngữ khí của hắn đờ đẫn, thanh âm cực kỳ khô khốc.
- Đúng.
Ngữ khí của Sở Hoàng Cực cũng đờ đẫn trả lời.
Sau thiên phú ngộ tính, là thiên phú chiến đấu.
Một ngôi sao hai ngôi sao ba ngôi sao, tốc độ cực nhanh, rất nhanh, ngôi sao thứ mười sáng lên, này ý nghĩa, năm loại khảo thí thiên phú, Sở Mộ đều hoàn toàn xứng đáng đạt đến cấp độ tuyệt thế thiên kiêu.
Nhưng, thiên phú chiến đấu lại không phải mười ngôi sao đơn giản như vậy, bởi vì ngôi sao thứ mười một cũng sáng lên.
Ngay sau đó, ngôi sao thứ mười hai cũng sáng lên.
- Lại là mười hai ngôi sao!
Từng thanh âm hít lãnh khí, phảng phất như kéo ống bễ, vang vọng toàn bộ Thần Bia Điện.
Từ trái đến phải, là mười một ngôi sao, mười một ngôi sao, mười một ngôi sao, mười hai ngôi sao, mười hai ngôi sao!
Như thế, cực kỳ chói mắt, để cho người cảm thấy chói lọi, nội tâm có loại rung động nói không nên lời.
Ba người Dương Tông Ninh thì sợ tới mức mặt không có chút máu, bọn hắn vậy mà đi khiêu khích tuyệt thế thiên kiêu như vậy, thật sự là chán sống.
Sau đó, đánh giá chung cũng xuất hiện.
Mười hai ngôi sao toàn bộ sáng!
Tuyệt thế thiên kiêu đỉnh tiêm!
Toàn bộ Thần Bia Điện, lặng ngắt như tờ, duy chỉ có Sở Mộ không có cảm thấy khiếp sợ.
Ngay sau đó, ngôi sao sáng lên hào quang đại tác, hóa thành từng đạo lưu quang, kích xạ lên đỉnh Thần Bia Điện, xuyên thấu qua Thần Bia Điện bay vụt về phía không trung, sau đó nổ tung.
Phịch, phảng phất như pháo hoa nổ tung, biến hóa thành một đóa hoa nở rộ, tổng cộng có chín múi, hóa thành cửu thải chi sắc, vang vọng toàn thành, cũng hấp dẫn ánh mắt toàn thành.
- Cửu thải thiên hoa!
- Thần Bia Điện khảo thí, lại có tuyệt thế thiên kiêu xuất hiện.
- Tuyệt thế thiên kiêu a, gần đây Thái Cổ Kiếm Thành chúng ta ra cái cái, hiện tại lại ra một cái, không biết là cấp bậc gì.
Sau đó, đóa cửu thải thiên hoa thứ hai cũng xuất hiện.
Đóa thứ ba!
Đóa thứ tư!
Đóa thứ năm!
Đóa thứ sáu!
Đóa thứ bảy!
Một đóa lại một đóa cửu thải thiên hoa xuất hiện ở trên không Thái Cổ Kiếm Thành, dựa theo trình tự nở ra, cực kỳ chói mắt.
Rất nhanh, thì có mười đóa cửu thải thiên hoa xuất hiện.
- Thập Tinh sao?
- Cấp bậc tuyệt thế thiên kiêu bình thường, coi như không tệ.
Tiếng nói mới vừa rơi xuống, đóa cửu thải thiên hoa thứ mười một xuất hiện.
- Mười một đóa, Thập Nhất Tinh, khác tuyệt thế thiên kiêu tinh anh, rất tốt rất tốt.
Tiếng cười to bỗng nhiên dừng lại, giống như bị người bóp cổ không cách nào phát ra.
Bởi vì, đóa cửu thải thiên hoa thứ mười hai cũng xuất hiện ở trên không, cùng mười một đóa khác lẫn nhau chiếu rọi.
← Ch. 2087 | Ch. 2089 → |