← Ch.2113 | Ch.2115 → |
Lực lượng màu đỏ mang theo ôn hòa cùng nóng bỏng, lực lượng màu xanh thì mang theo tí ti lãnh ý cùng băng hàn, này là lực lượng thuộc về dương và âm.
Hai loại lực lượng Âm Dương, dũng mãnh vào thân thể đối phương, vận chuyển lại, cùng lực lượng bản thân kết hợp, tạo thành một tuần hoàn trong cơ thể, sau đó lại vận chuyển về thân hình đối phương, hình thành đại tuần hoàn bên ngoài cơ thể, này là Hư Không Âm Dương Kinh đệ nhất trọng.
Theo hai loại lực lượng Âm Dương nội tuần hoàn cùng ngoại tuần hoàn, Cầu Chân Công của Sở Mộ vậy mà tự động vận chuyển, đại chân lực trào lên không ngớt, trong đó một phần nhỏ, theo lực lượng của Hư Không Âm Dương Kinh tràn ngập đến trong cơ thể Tuyết Ngân Linh, mà một phần lực lượng của Hư Không Kiếm điển mà Tuyết Ngân Linh tu luyện cũng lan tràn đến trong cơ thể Sở Mộ, tuần hoàn qua lại.
Trong Vô Song Lâu, trên người Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đều có hào quang màu đỏ màu xanh đan vào quấn quanh, như nước lưu động, tuần hoàn luân chuyển, không ngừng kéo lực lượng của hai người.
Thời gian dần trôi qua, màu đỏ cùng màu xanh tách ra, màu đỏ chìm vào trong cơ thể Sở Mộ, màu xanh thì chìm vào trong cơ thể Tuyết Ngân Linh, hai người đồng thời mở hai mắt ra, nhìn nhau cười cười.
Hư Không Âm Dương Kinh cùng tu, để cho lực lượng của hai người tiến vào thân hình lẫn nhau lưu chuyển, vô hình tầm đó, lại khiến cho quan hệ của hai người càng tiến một bước.
Chợt, hai người đều phát hiện, tu vi đột phá, từ Đại Thánh Tôn sơ giai, tăng lên tới Đại Thánh Tôn trung giai.
- Thật nhanh!
Sở Mộ kinh ngạc không thôi.
Dựa theo tốc độ tu luyện hiện tại của hắn, muốn từ Đại Thánh Tôn sơ giai tăng lên tới Đại Thánh Tôn trung giai, ít nhất phải một năm thời gian trở lên, nói cách khác, dùng Hư Không Âm Dương Kinh đến cùng tu, tốc độ nhanh không chỉ gấp mười lần, nếu như chiếu theo tốc độ này tu luyện, như vậy không cần một năm, tu vi của mình có thể từ Đại Thánh Tôn trung giai đột phá đến Cực Thánh Tôn, khi đó, thực lực của mình, có thể đạt tới nửa bước Đại Đế đỉnh phong đi à nha.
- Lần thứ nhất cùng tu hiệu quả tốt nhất, từ nay về sau, không có rõ ràng như vậy, nhưng so với tu luyện bình thường lại nhanh hơn vài lần.
Tuyết Ngân Linh một chút cũng không kinh ngạc, bởi vì nàng rất rõ ràng công hiệu của Hư Không Âm Dương Kinh.
Mặc dù không có tốt như mình tưởng tượng, nhưng nếu so với tu luyện bình thường nhanh hơn vài lần, cũng là một tốc độ cực kỳ không tệ.
- Sở Mộ, Hàn Tuyết Lâu của ta cách Vô Song Lâu không xa.
Tuyết Ngân Linh nói, đứng dậy, ly khai Vô Song Lâu, một chút cũng không nhăn nhăn nhó nhó.
- Ta sẽ tới tìm ngươi.
Sở Mộ nói, hắn rất ưa thích loại cảm giác này, đơn giản trực tiếp chất phác, hắn cũng đứng dậy, đưa Tuyết Ngân Linh ra ngoài.
Lúc này, một đạo nhân ảnh nhanh chóng từ đằng xa chạy đến, phảng phất như vượt qua thời không, trong nháy mắt liền đi tới trước Vô Song Lâu, chặn đường đi của Tuyết Ngân Linh.
Đây là một thanh niên thoạt nhìn cực kỳ kiện tráng cũng cực kỳ anh tuấn, khóe miệng chứa đựng một vòng vui vẻ như có như không, trong hai tròng mắt càng ẩn chứa thần quang sáng quắc, bộ dạng như vậy, phảng phất muốn nhìn thấu Tuyết Ngân Linh, ánh mắt như vậy, để cho Tuyết Ngân Linh cực kỳ không thoải mái, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, lãnh ý càng thêm rõ ràng.
Ánh mắt của người này, mang theo tính xâm phạm rất mãnh liệt, giống như coi người là con mồi, hơn nữa không kiêng nể gì cả, thân hình của Sở Mộ lóe lên, xuất hiện ở trước Tuyết Ngân Linh, ngăn trở ánh mắt của người này.
- Ngươi chính là tuyệt thế thiên kiêu cao cấp nhất Sở Mộ đúng không.
Người đến chứng kiến Sở Mộ xuất hiện, vốn là khẽ giật mình, chợt lộ ra một vòng cười lạnh:
- Thiên phú đích thật là rất không tồi, đáng tiếc, là nhãn lực không tốt.
- Ngươi là cái nào?
Sở Mộ phảng phất như không có nghe được đối phương châm chọc, không nhanh không chậm hỏi ngược lại.
Tuyết Ngân Linh từ sau lưng Sở Mộ đi ra, cùng Sở Mộ song song đứng chung một chỗ, trực diện người này.
- Ngươi vậy mà không biết ta... Ha ha ha ha... Cũng đúng, người giống như ngươi, không biết ta cũng không có gì kỳ quái, nhớ kỹ, ta gọi Đinh Nham, xếp thứ tư trên Thiên Kiêu Bảng.
Trong tiếng cười của Đinh Nham mang theo châm chọc:
- Có lẽ tiếp qua không lâu, cũng không phải thứ tư rồi.
- Hoàn toàn chính xác, tiếp qua không lâu, ngươi cũng không phải là thứ tư.
Sở Mộ thản nhiên cười nói.
Ý tứ của Đinh Nham rất rõ ràng, tiếp qua không lâu, hắn có khả năng muốn khiêu chiến thứ ba. Từ đó đánh bại đối phương, xếp thứ ba, mà ý tứ của Sở Mộ cũng rất rõ ràng, cái kia chính là tiếp qua không lâu, Đinh Nham sẽ bị hắn kéo xuống vị trí thứ tư.
- Có tự tin là chuyện tốt, nhưng tự tin quá mức là cuồng vọng.
Đinh Nham phảng phất như xem con mồi nhìn Sở Mộ. Lạnh lùng cười cười, chợt nhìn về phía Tuyết Ngân Linh:
- Ngươi là Tuyết tộc Thánh Nữ a, quả nhiên rất đẹp, ta rất hài lòng, có tư cách trở thành nữ nhân của ta.
Nếu như Tuyết Ngân Linh chỉ là một tiểu nữ hài bình thường, nghe Đinh Nham nói như vậy, có lẽ sẽ quá sợ hãi, nhưng nàng không phải.
- Ngươi không có tư cách.
Thần sắc của Tuyết Ngân Linh không thay đổi, ngữ khí có vài phần đạm mạc, câu trả lời của nàng, phảng phất như phản kích sắc bén nhất, để cho Đinh Nham giật mình.
Tình huống như vậy, hắn là lần đầu tiên gặp được.
Chợt, trên mặt Đinh Nham lại treo lên dáng tươi cười làm cho người chán ghét:
- Ta không có tư cách? Ngươi nói ta không có tư cách? Ngươi biết ta là ai sao? Ta là Đinh Nham, thiên phú của ta đánh giá chung là Thập Nhất Tinh nửa, tu vi của ta là Cực Thánh Tôn đỉnh phong, thực lực của ta là nửa bước Đại Đế đỉnh phong, thân phận của ta là Chiến Thần Sơn Thiếu chủ, người thừa kế tương lai, ngươi nói ta không có tư cách, người nào có tư cách?
Liên tiếp hỏi lại, hoàn toàn chính xác sẽ để cho người kinh ngạc đến ngây người.
Thiên phú Thập Nhất Tinh nửa, rất cao rất cao, từ xưa đến nay, có được thiên phú như vậy đích xác rất ít người, tu vi Cực Thánh Tôn đỉnh phong, thực lực nửa bước Đại Đế đỉnh phong, ở trong cùng thế hệ, cũng là tồn tại cực kỳ cường hoành, để cho vô số người sống ở dưới quang hoàn của hắn.
Cái kia, là năng lực thuộc về hắn, mà thân phận Chiến Thần Sơn Thiếu chủ, càng rất cao.
Chiến Thần Sơn, thế lực dám dùng chữ Thần đến mệnh danh, nhất định là thế lực do cường giả Bán Thần Chí Tôn sáng tạo, nói cách khác, Chiến Thần Sơn là thực lực thuộc về Vô Thượng cấp, trên lý luận, cùng Kiếm Minh là một cấp bậc, đương nhiên, Kiếm Minh là đầu mối của Nhân tộc, cho nên địa vị chí cao vô thượng.
*****
Nhưng bất kể nói thế nào, Chiến Thần Sơn đều là loại tồn tại ở vào đỉnh phong, hơn nữa, người sáng lập Chiến Thần Sơn y nguyên còn tại thế, tọa trấn Chiến Thần Sơn, không kém Thiên Không Kiếm Thần Điện chút nào.
Với tư cách Chiến Thần Sơn Thiếu chủ, còn là người Chiến Thần lão tổ xem trọng, tương lai của Đinh Nham bất khả hạn lượng.
Thiên phú thân phận như vậy, thường thường để cho người chạy theo như vịt, nếu đổi thành những nữ tử khác, không chừng sẽ tự mình đưa tới cửa.
Đáng tiếc, Tuyết Ngân Linh không phải, Đinh Nham liên tiếp hỏi, cũng không để cho sắc mặt của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh có chút biến hóa, này để cho Đinh Nham có chút cảm giác thất bại, dĩ vãng, chỉ cần hắn mới mở miệng, người khác là hâm mộ sùng bái khiếp sợ....
Nói đơn giản, Đinh Nham có chút giống như hoàn khố, nhưng lại là một hoàn khố có năng lực có thực lực, hắn không phải thế hệ cổ hủ, cho rằng hết thảy đều phải dựa vào năng lực của mình đi tranh thủ, có chỗ dựa mà không cần là người ngu.
Ở Đinh Nham xem ra, chỉ cần mình có thể dùng, liền dùng tới.
Đáng tiếc, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đều không để mình bị đẩy vòng vòng, bọn hắn hết lần này tới lần khác coi Đinh Nham là kẻ đần.
Thân hình của Tuyết Ngân Linh lóe lên, trực tiếp biến mất ở trước mắt Đinh Nham, xuất hiện ở trước Hàn Tuyết Lâu, vừa sải bước ra, tiến vào trong Hàn Tuyết Lâu, mà thân hình của Sở Mộ cũng hóa thành một đạo lưu quang, tiến vào trong Vô Song Lâu.
Bất luận là Sở Mộ hay Tuyết Ngân Linh, đều không phải loại am hiểu dùng ngôn ngữ tranh luận cùng người khác, ở bọn hắn xem ra, làm như vậy, không có bao nhiêu ý nghĩa, mà ở trong Thiên Kiêu Doanh, là không cho phép tùy tiện động thủ, muốn chiến đấu có thể, hoặc là đi ra bên ngoài, hoặc đi Chính Kiếm Điện.
Tuy Đinh Nham cuồng vọng không ai bì nổi, lại có thực lực không tầm thường, trước mắt Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, đều không phải là đối thủ của hắn.
Bất quá, Tuyết Ngân Linh là chủ tu Hư Không Kiếm đạo, vượt qua không gian đối với nàng mà nói, căn bản là không coi vào đâu.
Về phần Sở Mộ, sau lưng chính là Vô Song Lâu của hắn, muốn vào, dễ dàng.
Đinh Nham như thế nào cũng không ngờ, hai người không hề để ý tới mình, vậy mà đều đi rồi, còn tiến vào trong lâu, lâu có phong cấm, hắn không cách nào xông vào, khuôn mặt đổi tới đổi lui, trong chốc lát hồng trong chốc lát xanh, nộ khí từ trong tâm hiện lên, cơ hồ tức điên rồi.
Hắn như thế nào cũng thật không ngờ, mình vậy mà sẽ kinh ngạc, dùng phương thức như vậy bị không để ý tới.
- Hảo hảo hảo, đắc tội Đinh Nham ta, ta sẽ để cho các ngươi biết hậu quả.
Đinh Nham buông một câu, quay người ly khai, này ở hắn xem ra, là một loại sỉ nhục, hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp trả thù, đương nhiên, ở trong Thiên Kiêu Doanh là không cách nào làm được, chỉ có đợi đến lúc hai người bọn họ ly khai Thiên Kiêu Doanh mới có thể.
Ở Tuyết Ngân Linh xem ra, đây bất quá là một sự việc xen giữa, nàng cũng không có để ở trong lòng, trở lại trong Hàn Tuyết Lâu, liền tu luyện Hư Không Kiếm đạo, cùng Sở Mộ liên tục một tháng trao đổi Kiếm đạo, làm cho nàng ở Hư Không Kiếm đạo lý giải càng thêm mở rộng, nói đơn giản, nhiều năm đi theo Hư Không Kiếm Chủ, lý giải Hư Không Kiếm đạo đã đạt đến một độ cao nhất định, nhưng ở chiều rộng lại không đủ khả năng, cùng Sở Mộ trao đổi, vừa vặn đền bù chiều rộng chưa đủ.
Sở Mộ phản hồi Vô Song Lâu, cũng không có để sự tình Đinh Nham ở trong lòng, mà tiến vào trâng thái tu luyện, tìm hiểu Kiếm đạo tự nghĩ ra, cố gắng hoàn thiện.
Thân Kiếm đạo ảo diệu, Hư Không Kiếm đạo ảo diệu, Hàn Tuyết Kiếm đạo ảo diệu... đủ loại ảo diệu, đều ở trong lòng Sở Mộ chảy xuôi qua, bị hắn hấp thu.
So sánh với tu luyện tăng lên bản thân, những chuyện hư hỏng kia của Đinh Nham, lộ ra rất không có ý nghĩa, không bao lâu, đã bị Sở Mộ quên mất.
Đinh Nham tìm người, chuyên môn giám thị hướng đi của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, chính hắn thì chuyên tâm tu luyện, hắn ưa thích mỹ nữ không sai, nhất là mỹ nữ có thân phận có địa vị có thiên phú, nhưng hắn rõ ràng tầm quan trọng của thực lực bản thân, cho dù hắn sẽ dựa vào thế lực Chiến Thần Sơn, nhưng nội tâm của hắn cực kỳ tinh tường, lực lượng của Chiến Thần Sơn là lực lượng của Chiến Thần Sơn, lực lượng của mình là của mình, cả hai bất đồng.
Từ khi tu luyện Hư Không Âm Dương Kinh, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đều không ly khai Thiên Kiêu Doanh, có đôi khi hai người sẽ cùng tu Hư Không Âm Dương Kinh, có đôi khi trao đổi Kiếm đạo, có đôi khi luận bàn kiếm pháp, có đôi khi tiến về Kiếm Đạo Thiên Bích, Táng Kiếm uyên... tiêu hao tộc huân tu luyện.
Dưới loại tình huống này, hai người tăng lên so với bình thường càng thêm rõ ràng, mỗi cách một thời gian ngắn, đều có thể cảm giác được đối phương trở nên càng cường đại hơn.
Không có gì so với tu vi tăng lên càng làm người cao hứng, huống chi còn cùng một người có thể tín nhiệm tăng lên, cảm giác càng thêm mỹ diệu.
Theo thời gian trôi qua, trong bất tri bất giác, quan hệ của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cũng thân mật hơn, bọn hắn thời gian dần trôi qua xem đối phương là người trọng yếu nhất của mình.
Sở Mộ đi vào thế giới này, đã sớm chặt đứt quan hệ với quá khứ, hôm nay, là một mình một người, mà Tuyết Ngân Linh tuy là Tuyết tộc Thánh Nữ, nhưng nàng lại là Hư Không Kiếm Linh chuyển thế, có được hết thảy trí nhớ đời trước, coi trọng Sở Mộ còn hơn Tuyết tộc.
...
Thần Ngục cùng Ma vực là hai nơi có bất đồng rõ ràng.
Ma vực, vốn là một giới vực, bị Ma tộc cưỡng ép chiếm cứ cải tạo, cuối cùng người già yếu trong đại quân Ma tộc ở trong đó sinh sôi nảy nở, bị cường giả các tộc ra tay phong tỏa, cuối cùng biến thành một chỗ cho các tộc lịch lãm rèn luyện.
Thần Ngục, là đại quân Thần tộc tiến công Bản Nguyên Nguyên Giới bị bắt, vì giam giữ bọn Thần tộc này mà đặc biệt mở ra một thế giới, sau khi thế giới này được thiết lập quy tắc tương ứng, liền tùy ý Thần tộc ở trong đó phồn diễn sinh sống, dần dần lớn mạnh.
Cùng Ma vực có một chút tương thông, Thần Ngục cũng bị chia làm nội Thần Ngục cùng ngoại Thần Ngục, nội Thần Ngục tự nhiên là địa phương Đại Đế cảnh Thần tộc ở, ngoại Thần Ngục là Thần tộc dưới Đại Đế cảnh ở, nhưng Thần Ngục lại hoàn toàn phong bế, không có bảo vật như Trấn Ma Điện tọa trấn.
Ma vực, là địa phương tùy thời có thể tiến vào, nhưng Thần Ngục lại cần Cự Đầu các tộc liên thủ mở ra.
Lúc này đây Thần Ngục mở ra, tự nhiên là bởi vì Đại Liên Minh trăm năm một lần thi đấu bắt đầu.
← Ch. 2113 | Ch. 2115 → |