← Ch.2191 | Ch.2193 → |
Sau vài lần thăm dò, Xích Phong Kiếm Thần để lại các vết kiếm trên người Hắc Thần Hủy Diệt, rậm rạp trải rộng khắp thân thể. Hắc Thần Hủy Diệt không chỉ to bự còn da dày thịt béo, những vết kiếm sâu mấy thước, có khi sâu tận mười thước, trông rất đáng sợ nhưng thật ra không gây ảnh hưởng gì cho Hắc Thần Hủy Diệt.
Cự kiếm màu đen ba trăm thước múa may mang theo từng cơn bão đen khủng bố tàn phá tám hướng như muốn nghiền nát phá hủy Xích Phong Kiếm Thần mà Sở Mộ điều khiển. Nhưng một luồng sáng đỏ xuyên toa trong cơn bão đen hủy diệt như én biển đối mặt bão táp.
Sở Mộ biết toàn thân Hắc Thần Hủy Diệt đều là điểm yếu, sơ hở, nhưng cũng đồng nghĩa với không có khuyết điểm. Vì phá phòng ngự của Hắc Thần Hủy Diệt chưa đủ, phải cắt nó ra, nhưng thể hình năm trăm thước quá dày.
Thắng thua then chốt trận chiến đấu này nằm ở Sở Mộ.
Sở Mộ không có áp lực vì hắn không rảnh cảm nhận áp lực.
Sở Mộ tập trung tinh thần, điều động tất cả lực lượng mình có thể sử dụng vào song kiếm, Đại Chân Luân chân thật và hư ảo to lớn lăn bánh, khí thế mạnh mẽ trấn áp chư thiên.
Sở Mộ đã biết nên làm sao đối thủ Hắc Thần Hủy Diệt này.
Đó là dùng lực lượng mạnh mẽ đập nát nó.
Né cự kiếm của Hắc Thần Hủy Diệt chém giết, Sở Mộ điều khiển Xích Phong Kiếm Thần bày ra một tư thế trong hư không.
Xích Phong Kiếm Thần giang hai chân ra ngồi xổm, tay trái giơ kiếm lên, tay phải cầm kiếm để ra sau, trông như đang cầm cây cung to, tích tụ lực lượng toàn thân, khí thế đáng sợ vòng quanh người, kiếm khí màu đỏ hùng dũng cắt nát vạn vật.
Sau đó Sở Mộ chém kiếm.
Tay phải đâm kiếm ra như mũi tên bay khỏi dây cung, lực lượng và tốc độ cực độ kết hợp, một kiếm tràn ngập biến háo vô cùng vô tận, sát ý kinh thiên động địa trùng kích dung nhập vào nhát kiếm này.
Chư Thiên kiếm thức Kiếm Cửu!
Kiếm Thập là kiếm thức phải dung nhập lực lượng đại đạo vào, Sở Mộ không thể làm được với thân hình Xích Phong Kiếm Thần, nhưng Kiếm Cửu đã đủ.
Một kiếm này là bộc phát với một trăm hai mươi phần trăm lực lượng Xích Phong Kiếm Thần, càng đáng sợ hơn. Không gian bị kiếm xuyên qua, thật sự bị xuyên thủng chứ không phải biểu hiện giả tạo.
Kiếm đâm rách hư không với tốc độ kinh người đâm hướng Hắc Thần Hủy Diệt. Lúc trước Sở Mộ đã nhanh làm Hắc Thần Hủy Diệt khó tránh khỏi, hiện giờ nhát kiếm này càng mau hơn nữa, nó không kịp phản ứng.
Kiếm quang màu đỏ xé gió xuyên thủng người Hắc Thần Hủy Diệt, khoảnh khắc xuyên qua thì tay trái cầm kiếm chém xuống.
Chư Thiên kiếm thức Kiếm Cửu!
Chư Thiên kiếm thức là một loại kỹ xảo, vận dụng chứ không có chiêu thức cố định, nên có thể đâm, chém hoặc chặt.
Tóm lại tất cả động tác trong kiếm pháp sơ sở đều có thể dùng vào Chư Thiên kiếm thức, linh hoạt nhiều biến.
Ví dụ một chiêu hạch tâm của Kiếm Cửu nằm ở kết hợp lực lượng và tốc độ, lấy bất biến ứng vạn biến, chú trọng ngưng tụ sát ý.
Tay trái chém kiếm xuống, kiếm quang màu đỏ cắt không trung, một cánh tay màu đen to lớn bay lên, là tay của Hắc Thần Hủy Diệt.
Hắc Thần Hủy Diệt là khôi lỗi chiến đấu, nhưng theo mẫu đặc biệt, không cứng nhắc như khôi lỗi bình thường, rất gần với con người. Nếu buộc phải hình dung thì Hắc Thần Hủy Diệt tựa như khôi lỗi chiến đấu sinh vật.
Nó không cảm giác đau đớn, nhưng cánh tay bị chém đứt làm nó mất thăng bằng, đây là nguy hiểm trí mạng.
Song kiếm cuồng bạo, kiếm quang màu đỏ hóa thành cơn bão hủy diệt điên cuồng ập đến, chém xuống, nháy mắt một cánh tay màu đen khác bay lên.
Sau đó là nguyên cái đầu, cái đầu to dính sắp đập trúng người Xích Phong Kiếm Thần.
Kiếm phong màu đỏ kéo theo bão tố mũi kiếm, mỗi kiếm đều là Chư Thiên kiếm thức, toàn bộ đều là Kiếm Tam.
Thi triển Kiếm Tam ít hao lực lượng hơn Kiếm Cửu, nhưng về sức phá hoại trực tiếp thì không thua gì Kiếm Cửu. Kiếm Cửu hao lực lượng hơn Kiếm Tam vì Kiếm Cửu có kỹ xảo bất biến ứng vạn biến, có sát khí trùng kích tinh thần, sát ý lay động tâm hồn.
Giờ phút này ở khoảng cách gần như vậy, cần bắt chặt thời cơ lóe qua một giây, bất biến ứng vạn biến vô dụng, sát ý sát khí cũng vô dụng, chỉ có uy lực trực tiếp mới là thật sự.
Trảm trảm trảm!
Hai chân Hắc Thần Hủy Diệt bị chém đứt, ngay sau đó thân thể nó bị mấy trăm, mấy ngàn kiếm chém trúng, nhiều vết kiếm chém cùng một vị trí cắt vụn người nó ra.
Hắc Thần Hủy Diệt to năm trăm thước bị Sở Mộ điều khiển Xích Phong Kiếm Thần dùng song kiếm tách rời.
Nhân tộc hay Kim Cương tộc, Binh tộc, thú nhân tộc, Thần tộc đều ngây ngẩn.
Một Hắc Thần Hủy Diệt mạnh mẽ không gì sánh bằng càn quét tám hướng vậy mà bị cắt lìa ra, bị một Xích Phong Kiếm Thần nhân tộc cắt rời.
Kết quả này khiến người khó mà chấp nhận được.
Nhưng nhìn từng mảnh vụn rơi rụng, mọi người phải nhận sự thật này. Thần tộc buộc phải chấp nhận sự thật rằng bọn họ lấy mười Hắc Thần, mạng sống một vạn chiến sĩ Hắc Yểm Thần quân làm cái giá dung hợp ra Hắc Thần Hủy Diệt đã bị phá hủy.
Thần tộc không cách nào chấp nhận sự thật đó, cảm giác bầu trời đã sập, sĩ khí tăng vọt như trái bóng đâm xì hơi xẹp lép.
Thần tộc ủ rũ, Sở Mộ không bỏ qua cơ hội tiếp tục điều khiển Xích Phong Kiếm Thần thừa dịp lực lượng chưa hao hết nháy mắt hóa thành tia chớp đỏ giết hướng Hắc Thần khác.
Chưa kịp phản ứng lại đã có ba Hắc Thần chết dưới kiếm của Sở Mộ.
Hắc Thần khác lập tức có phản ứng, nhưng thêm một Hắc Thần chết.
Kiếm quang màu đỏ trải rộng hư không, nơi vụt qua chỉ mình vô địch, kiếm của Sở Mộ đánh đâu thắng đó.
Giết giết giết!
Các Hắc Thần bị giết, không ngừng chết đi. Rất nhanh Hắc Thần của Thần tộc chỉ còn gần năm mươi người, số lượng này đang giảm xuống với tốc độ kinh người.
Thống lĩnh Thần tộc hét to:
- Toàn bộ thi triển Hắc Thần biến!
Lúc này đã không thể so đo mất mác gì, chỉ có thể tranh thủ giết Xích Phong Kiếm Thần nhân tộc này mới lấy được chiến thắng.
May mắn Hắc Thần còn sống đủ để dung hợp ra bốn Hắc Thần Hủy Diệt.
Một Hắc Thần Hủy Diệt không đánh lại Sở Mộ nhưng nếu hai Hắc Thần Hủy Diệt liên hợp thì khó nói, nếu bốn Hắc Thần Hủy Diệt cộng lại thì Sở Mộ điều khiển Xích Phong Kiếm Thần chết chắc.
Các tộc phản ứng lại rống to:
- Ngăn cản bọn họ!
- Không thể để bọn chúng thi triển Hắc Thần biến!
Bọn họ phản ứng nhanh, động tác của Sở Mộ càng mau. Các Hắc Thần bốc cháy hóa thành quả cầu lửa đen to lớn cũng là lúc kiếm của Sở Mộ chém tới.
Kiếm quang màu đỏ như cực quang bắn tới xuyên qua các quả cầu lửa to.
*****
Thi triển Hắc Thần biến thì Hắc Thần hóa thành quả cầu lửa to lớn thiêu đốt, có lực phòng ngự kinh người. Nhưng lực phòng ngự này không cản nổi kiếm của Sở Mộ, bị xuyên thủng giết chết.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Các tiếng nổ kinh khủng vang lên, các quả cầu lửa đen to nổ tung thành vô số ngọn lửa đen như mưa sao băng rơi xuống, rực rỡ mà xinh đẹp.
Trong phút chốc lại có mấy Hắc Thần bị giết, chiến sĩ Thần tộc đốt cháy mạng sống hóa thành quả cầu lửa cũng bị lan đến nổ tung, tổn thất nặng nề.
Thống lĩnh Thần tộc thộn mặt ra thì thào, mắt tràn đầy mờ mịt:
- Sao có thể như vậy...
Mắt thấy các Hắc Thần bị giết, từ bốn mươi rút xuống ba mươi, số lượng còn tiếp tục giảm, chiến sĩ Thần tộc từng đợt chết hơn vạn người.
Thống lĩnh Thần tộc phản ứng lại khàn giọng rống to:
- Rút lui!
- Rút lui!
Hắc Thần, đại quân Thần tộc còn lại bắt đầu lùi ra sau, bọn họ buộc phải rút nếu không rất có thể sẽ toàn quân bị diệt.
Thần tộc vừa rút lui các tộc liền thừa thắng xông lên. Sở Mộ điều khiển Xích Phong Kiếm Thần xông lên trước nhất, chớp mắt vụt qua giết hai Hắc Thần đang cố rút đi, sau đó giết hướng Hắc Thần khác.
Mỗi Hắc Thần cực kỳ quan trọng với Thần tộc, mất một con là tổn thất lớn, bây giờ mất hơn tám mươi Hắc Thần, đã không thể tính toán mức độ tổn thất.
- Giết giết giết giết giết!
Ai nấy hét to, dùng tức giận và sát khí trút ra tuyệt vọng trong lòng. Các chiến sĩ Thần tộc bị truy sát giết tại chỗ. Một phe thừa thắng xông lên, một phe là giặc cùng đường rút lui, ưu khuyết điểm của hai bên nhìn qua là thấy.
Lại có Hắc Thần bị Sở Mộ giết, hắn dần cảm giác lực lượng Xích Phong Kiếm Thần yếu đi.
Chiến sĩ Xích Phong quân đồng thanh kêu lên:
- Xích Phong hướng đi đâu là ta vô địch tới đó!
Sở Mộ phát ra lực lượng cuối cùng.
Kiếm quang rực rở, đỏ thẫm như máu chảy.
Đây là nhát kiếm cuối cùng Sở Mộ vung ra trong cuộc chiến này, nhát kiếm như xuyên thấu thời không chém hướng ba Hắc Thần cuối cùng. Ba Hắc Thần rất nhanh thoáng chốc chạy trốn, không ở một đường thẳng.
Kiếm quang màu đỏ chém nát bấy Hắc Thần thứ nhất, đổi hướng giữa không trung chém vào Hắc Thần thứ hai, sau khi đập nát kiếm quang lại đổi hướng chém vào Hắc Thần thứ ba, đánh nát hơn nửa mình.
Một trăm Hắc Thần chết hết.
Hơn mười vạn chiến sĩ Thần tộc chết, tổn thất cực kỳ nặng nề. Các tộc vẫn đang truy sát, Thần tộc mất Hắc Thần đối mặt Xích Phong Kiếm Thần, Kinh Thiên Đại Kim Cương, Thần Binh Chiến Thần, Cự thú Tôn truy sát thì như con kiến không có chút sức chống cự, một kích làm cả đống tử thương.
Sở Mộ điều khiển Xích Phong Kiếm Thần đáp xuống đứng trên mặt đất, lực lượng tiêu hao gần hết buộc phải giải thể, may mắn trận chiến này Đệ Nhất cứ điểm thắng.
Giải thể xong trừ Sở Mộ ra một ngàn bốn trăm chín mươi chín kiếm tu Đại Đế cảnh ngồi bệch xuống đất, có người nằm sóng soài, mặc kệ dưới đất dơ hay sạch, không có chút phong phạm của cường giả, không có phong thái đặc biệt cuả kiếm tu.
Lúc này ai thèm quan tâm mấy thứ đó, mệt quá, cảm giác cả người bị đào rỗng. Bọn họ không muốn nhúc nhích chút nào, chỉ muốn nghỉ ngơi thế này. Nếu giờ mà Thần tộc ngóc đầu trở lại, không cần nhiều, chỉ cần một Đại Đế Thần tộc đâm một nhát là có thể giết hết cả đám.
Các chiến sĩ Xích Mang quân, Xích Dực quân bảo vệ bọn họ lại, đây là anh hùng, đặc biệt người đứng chính giữa.
So với người khác thì Sở Mộ mệt nhoài, vì hắn là đầu tàu, nhưng hắn phục hồi lực lượng càng nhanh, khí lực mạnh hơn, ý chí tinh thần càng mạnh mẽ nên còn chịu đựng được.
Cầu Chân công vận chuyển, lực lượng nhanh chóng phục hồi, mệt mỏi dần bị xua tan.
Một ngàn bốn trăm chín mươi chín người khác thì mệt lả người, bị chắt hết lực lượng cỏn con, dù có đan dược thì phải mất vài ngày mới phục hồi đến đỉnh.
Truy sát một phen tuy không thể giết hết chiến sĩ Thần tộc nhưng giết bọn họ chạy tóe khói, chật vật như chó cụp đuôi, tử thương nặng nề. Trận chiến này để lại bóng ma nặng nề trong lòng Thần tộc, từ nay về sau nhớ lại sẽ ớn lạnh sống lưng.
Dương Vô Cực điều khiển Xích Phong Kiếm Thần cũng quay về, so với Sở Mộ thì bọn họ còn chút lực lượng nhưng cuối cùng vẫn giải thể.
Dương Vô Cực đi tới trước mặt Sở Mộ, biểu tình tình phức tạp sau đó mọi thứ hóa thành khâm phục:
- May mắn có ngươi.
Sở Mộ cười nói:
- Là chung sức đồng lòng.
Sở Mộ có công nhưng không phải công lao của cá nhân.
Dương Vô Cực ngước nhìn hướng cứ điểm khác, thầm lo âu:
- Đệ Nhất cứ điểm chúng ta chiến thắng rồi, không biết tình huống chiến đấu của cứ điểm khác ra sao.
Thần tộc có thể dung hợp ra Hắc Thần Hủy Diệt, nếu không có Sở Mộ thì bọn họ sớm đã tan tác, nhưng cứ điểm khác chưa chắc có người như hắn.
Sở Mộ lắc đầu, hắn không biết. Nếu Thần tộc sử dụng Hắc Thần Hủy Diệt thì không biết có ai ngăn lại được không, có lẽ có, hoặc không. Không phải Sở Mộ tự phụ, không phải hắn coi thường ai, chỉ vì hắn biết rõ muốn phát huy lực lượng của Xích Phong Kiếm Thần trăm phần trăm khó khăn lớn cỡ nào.
Nếu không phải một kiếm của Hắc Thần Hủy Diệt đem đến áp lực vừa đúng khiến bọn họ đột phá tu vi, cộng thêm Sở Mộ khống chế lực lượng giỏi hơn người khác thì đã không làm được như vậy.
Dương Vô Cực thu về tầm mắt, đôi mắt lấp lánh sáng nhìn Sở Mộ gằn từng chữ, trầm thấp kiên quyết:
- Chúng ta đi tiếp viện.
- Ý của Quân Tướng rất hay, chúng ta đi tiếp viện cứ điểm khác, cố gắng nhanh chóng đánh bại Thần tộc!
- Đúng vậy! Giết thêm một ít Thần tộc khiến bọn chúng bị tổn thất nhiều nữa!
Mọi người đều ủng hộ, ai nấy hăm hở xoa tay.
- Vậy thì đi tiếp viện.
Sở Mộ nói:
- Nhưng trước tiên lo phục hồi lực lượng đã.
Sở Mộ mới nói xong Dương Vô Cực đã đưa qua một viên đan dược, đó là viên đan dược màu xanh lấp lánh ánh sao rực rỡ, toát ra dao động hơi thở yếu ớt nhưng vô cùng tinh thuần.
Dương Vô Cực nói:
- Tinh Thần Bổ Nguyên đan, dùng tinh của tinh thần thú và vài loại linh dược là chính, cộng thêm trăm loại linh dược luyện chế ra, có hiệu quả đặc biệt cho phục hồi lực lượng, có thể tiêu trừ mệt mỏi.
*****
Dương Vô Cực cũng ăn một viên Tinh Thần Bổ Nguyên đan.
Sở Mộ không khách sáo nhận lấy ném vào miệng nuốt cái ực.
Đan dược vào cổ họng hóa thành năng lượng bàng bạc bị Cầu Chân công nhanh chóng hấp thu, rất nhanh lực lượng Sở Mộ bị tiêu hao đã phục hồi.
Những người khác không có đãi ngộ đó. Tinh Thần Bổ Nguyên đan, nghe tên thì bình thường nhưng có giá trị siêu cao, Đại Đế tam bộ bình thường không mua nổi, nhiều cường giả trên bảng Địa Sát cũng không có.
Những người khác đều có đan dược, họ vội uống vào cố gắng điều tức, tranh thủ nhanh chóng phục hồi lực lượng.
Mười phút qua đi, Sở Mộ và Dương Vô Cực hoàn toàn khỏe lại. Sở Mộ cảm giác tác dụng phụ cạn kiệt tiềm lực khi thi triển Nhân Đạo Chân Bí cũng bị trừ bớt một phần, qua vài ngày là sẽ hoàn toàn khỏe.
Dương Vô Cực ra lệnh:
- Xích Phong quân đã phục hồi lực lượng hãy đứng ra!
Vèo!
Có hơn hai ngàn chiến sĩ Xích Phong quân đứng dậy.
Một vạn năm ngàn chiến sĩ Xích Phong quân tổn thất nặng nề, giờ chỉ còn hơn năm ngàn người.
Dương Vô Cực lại nói:
- Thực lực Đại Đế tam bộ đứng ra!
Vèo!
Lại một đám người dứng ra, hơn một ngàn năm trăm người.
- Sở Quân Úy.
Dương Vô Cực nghiêm nghị nhìn Sở Mộ:
- Lấy ngươi dẫn đầu, chúng ta là phụ thành lập Xích Phong Kiếm Thần nhanh chóng chạy tới Đệ Nhị cứ điểm chi viện!
Về thứ hạng bảng Địa Sát thì Dương Vô Cực cao hơn Sở Mộ nhiều, về chức quyền trong Xích Phong quân thì gã vẫn trên hắn, nhưng giờ phút này gã nói lấy hắn dẫn đầu thành lập Xích Phong Kiếm Thần khiến người rất ngạc nhiên.
Sở Mộ sửng sốt sau đó đồng ý ngay:
- Được!
Vì chỉ có Sở Mộ mới phát huy hết lực lượng của Xích Phong Kiếm Thần.
Dương Vô Cực đề nghị, Sở Mộ đã đồng ý thì không ai phản đối. Thoáng chốc một ngàn năm trăm người vào vị trí, Xích Phong giáp lôi kéo mọi người thi triển Xích Phong chiến trận biến cuối cùng.
Ánh sáng màu đỏ đốt cháy như lửa lôi kéo nhau nhanh chóng kết thành.
Trong phút chốc một Xích Phong Kiếm Thần xuất hiện trước mặt mọi người, hai tay cầm hai thanh kiếm, là Xích Phong Kiếm Thần song kiếm rất hiếm thấy.
Xích Phong Kiếm Thần lắc người hóa thành ánh sáng đỏ bay lên trời, nhanh như tia chớp lao đi xa.
- Xích Dực Nhất Quân nghe lệnh, xuất phát!
- Xích Mang Nhất Quân nghe lệnh, xuất phát!
Chiến sĩ Xích Dực quân, Xích Mang quân tụ tập lại ngay, đội quân ngay ngắn hành quân lao nhanh đi Đệ Nhị cứ điểm.
- Chiến sĩ Xích Phong quân còn lại, chúng ta cũng tập hợp đi tiếp viện Đệ Nhị cứ điểm!
- Đi!
Còn lại mấy ngàn chiến sĩ Xích Phong quân tổng hợp thành quân rồi lên đường.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Kim Cương tộc, Binh tộc, thú nhân tộc, mấy tiểu tộc khác cùng tập hợp quân đoàn xuất phát. Vì trong Đệ Nhị cứ điểm không chỉ có nhân tộc còn có quân đoàn cùng tộc bọn họ tác chiến với Thần tộc, bọn họ phải chạy nhanh đi tiếp viện.
Bóng dáng màu đỏ vụt qua không trung, Đệ Nhất cứ điểm và Đệ Nhị cứ điểm cách nhau một khoảng, chính giữa có một khe hở to lớn, chỉ có thể nhảy vọt qua.
Tốc độ của Xích Phong Kiếm Thần rất nhanh, nên biết Xích Phong Kiếm Thần này là từ một ngàn năm trăm kiếm tu đẳng cấp Đại Đế tam bộ kết hợp lại, trong đó có mấy trăm người thực lực đến cực hạn Đại Đế tam bộ, mạnh hơn Xích Phong Kiếm Thần lúc trước Sở Mộ điều khiển rất nhiều.
Sở Mộ dựa vào khống chế lực lượng tinh tế, cảm giác rõ ràng Xích Phong Kiếm Thần chất chứa lực lượng mạnh hơn Xích Phong Kiếm Thần trước rất nhiều. Nếu so sánh bằng con số chính xác thì lực lượng của Xích Phong Kiếm Thần này mà phát huy trăm phần trăm sẽ không thua gì Xích Phong Kiếm Thần trước phát huy một trăm hai mươi phần trăm lực lượng. Cụ thể ra sao thì Sở Mộ không thể chắc chắn trăm phần trăm, nhưng nắm chắc tám phần.
Tốc độ của Xích Phong Kiếm Thần đã đến trăm phần trăm, siêu nhanh, chốc lát sau đến gần Đệ Nhị cứ điểm, có thể thấy bóng người rậm rạp bên ngoài cứ điểm.
Thân hình màu đỏ, màu vàng, màu đen, Sở Mộ dễ dàng phân biệt ra các vũ khí chiến tranh khổng lồ Xích Phong Kiếm Thần, Kinh Thiên Đại Kim Cương, Hắc Thần của Thần tộc.
Không thấy thân hình khổng lồ tiêu chí của Hắc Thần Hủy Diệt.
Tức là Đệ Nhị cứ điểm không xuất hiện Hắc Thần Hủy Diệt, nhưng xem tình thế phe Nguyên thành không tốt. Hắc Thần của Thần tộc công kích đám vũ khí chiến tranh Xích Phong Kiếm Thần bị rơi vào thế yếu, tổn thất không nhỏ, cứ tiếp tục thế này thì thất bại chỉ là vấn đề về thời gian.
Trong Xích Phong Kiếm Thần, đám người Dương Vô Cực tức giận quát:
- Giết!
Mọi người chung sức đồng lòng sức mạnh như thành đồng... Sở Mộ điều khiển Xích Phong Kiếm Thần giáng lâm chiến trường Đệ Nhị cứ điểm, khoảnh khắc đáp xuống liền hóa thành tia chớp đỏ mang theo sắc bén và mũi nhọn không gì sánh bằng xẹt qua không trung, để lại vệt dài thẳng tắp trong không trung, dấu vết nhìn ghê người.
Quá nhanh, mau đến không thể miêu tả, mau đến vượt ngoài dự đoán của người ta, mau đến người trong chiến trường thứ hai này không kịp phản ứng.
Nhân tộc Xích Phong quân, một Xích Phong Kiếm Thần đối mặt hai Hắc Thần Thần tộc vây công, nguy cơ trùng trùng. Đột nhiên Hắc Thần thứ ba bất ngờ lao tới, cự kiếm màu đen từ trên cao chém xuống như muốn xẻ khung trời ra, không chút nương tình.
Xích Phong Kiếm Thần bị hai Hắc Thần kiềm chế hai bên không thể né tránh, không cách nào phòng ngự, trơ mắt nhìn kiếm từ trên cao chém xuống. Bóng ma chết chóc bao phủ, tất cả người trong Xích Phong Kiếm Thần cảm thấy tuyệt vọng.
Chết chắc rồi!
Nhưng bọn họ không cam lòng, không cam lòng chết như vậy, dù có bị giết cũng phải kéo một tên làm đệm lưng.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, đột nhiên một tia chớp màu đỏ vụt qua không trung chớp mắt lao tới, nhanh chóng vụt qua. Ba Hắc Thần khựng lại, hoặc bị chém ngang hông hoặc bị xẻ đôi.
Xích Phong Kiếm Thần tự biết mình phải chết, đang định liều mạng kéo người chết chung kinh ngạc bất thốt:
- Có chuyện gì?!
Chuyện gì đã xảy ra mà ba Hắc Thần Thần tộc bị giết hết?
Xích Phong Kiếm Thần vội ngoái đầu lại chợt thấy một tia chớp màu đỏ xuyên qua đại quân Thần tộc, nơi đi qua Thần tộc đều chết, ngã thành từng đám. Hắc Thần Thần tộc cường đại đụng phải nó cũng không chống cự nổi, bị giết tại chỗ.
Các Hắc Thần Thần tộc bị giết kinh động tất cả Thần tộc, cũng kinh động các tộc phe Nguyên thành. Bọn họ rất khó hiểu, cực kỳ giật mình.
Thống lĩnh Thần tộc quát to:
- Bao vây lại!
Các Hắc Thần lập tức bỏ lại đối thủ giết hướng tia chớp màu đỏ, hơn mười Hắc Thần hình thành vòng vây bao lại tia chớp đỏ. Mọi người thế mới thấy rõ đó là Xích Phong Kiếm Thần.
*****
- Xích Phong Kiếm Thần nhân tộc!
- Không thể nào!
- Sao Xích Phong Kiếm Thần mạnh vậy được?
- Các ngươi nhìn kia, hai tay nó cầm hai thanh kiếm, không phải Xích Phong Kiếm Thần của Đệ Nhị cứ điểm!
- Không lẽ từ cứ điểm khác chạy tới? Xem quỹ tích vừa rồi là từ Đệ Nhất cứ điểm chạy đến Xích Phong Kiếm Thần.
- Đệ Nhất cứ điểm xảy ra chuyện gì?
- Không lẽ Đệ Nhất cứ điểm bị Thần tộc công hãm chỉ còn lại Xích Phong Kiếm Thần này chạy trốn đến Đệ Nhị cứ điểm?
Suy đoán này được nhiều người công nhận, kết cách, Thần tộc cường đại ăn sâu vào lòng người, chuyện Đệ Nhất cứ điểm bị công hãm không khó chấp nhận.
Thống lĩnh Thần tộc vui mừng hét to:
- Ha ha ha! Thần tộc Nhất Quân chúng ta đã công hãm Đệ Nhất cứ điểm, bây giờ chúng ta cũng công hãm Đệ Nhị cứ điểm đi!
Trong mắt bọn họ thì Đệ Nhất cứ điểm bị công hãm là lẽ tất nhiên, tuy hơi bất ngờ tại sao nhanh vậy nhưng tóm lại là chuyện tốt, sĩ khí nâng cao.
Hơn mười Hắc Thần bao vây Xích Phong Kiếm Thần song kiếm vây giết. Không ngờ Xích Phong Kiếm Thần song kiếm quá mau, cực kỳ nhanh nhẹn như con chim xoay quanh trong hư không, như cá bơi né mười mấy Hắc Thần vây giết, song kiếm không chút nương tình chém giết.
Song kiếm của Xích Phong Kiếm Thần thậm chí cắt được phòng ngự của Hắc Thần Hủy Diệt chứ nói gì Hắc Thần bình thường, yếu ớt như bã đậu, đụng một cái liền vỡ.
Từng đường kiếm trí mạng, chỉ chớp mắt có cơn lốc đỏ quét qua, hơn mười Hắc Thần như chim bị tên bắn rơi lộp độp, người bị cắt thành từng khúc.
- Thần tộc bình thường chỉ có thế, nói gì cuồng vọng công hãm Đệ Nhất cứ điểm!
Một giọng nói như lưỡi kiếm sắc bén phát ra từ miệng Xích Phong Kiếm Thần song kiếm vang vọng toàn trường:
- Các vị đừng nóng, Đệ Nhất cứ điểm đã giữ được, trăm Hắc Thần của Thần tộc bị diệt toàn quân, bị quân ta truy sát chỉ còn dư chút thương binh chạy trốn. Ta đến tiếp viện các vị!
Phe Thần tộc bàng hoàng.
Một trăm Hắc Thần bị giết hết, đại quân chạy tán loạn còn bị truy sát ngàn dặm chỉ còn chút thương binh trốn thoát, đang nói xạo phải không?
Chắc là lỗ tai bọn họ nghe sai lầm rồi.
Phe Nguyên thành thộn mặt ra, không tin được. Nhưng nhìn hơn mười Hắc Thần vây công mà bị Xích Phong Kiếm Thần song kiếm giết sạch, họ không tin không được.
- Giết giết giết!
- Giết hết đám nhãi Thần tộc đi!
Trong phút chốc sĩ khí dâng cao, thực lực phát huy mạnh mẽ hơn bình thường nhiều.
Cục diện từ yếu thế dần được xoay chuyển.
Thần tộc thống lĩnh bất đắc dĩ rống to:
- Hắc Thần biến!
Lúc trước Hắc Thần mới chỉ mất ba, đối phương tổn thất càng lớn, chiếm ưu thế hoàn toàn. Nhưng khi Xích Phong Kiếm Thần song kiếm đến thì trong tích tắc bọn họ mất gần ba mươi Hắc Thần, cứ tiếp tục thế này sẽ bị đánh bại.
Mười Hắc Thần hóa thành quả cầu lửa to lớn, một vạn chiến sĩ Thần tộc biến thành quả cầu lửa đen.
Đám người Sở Mộ đã nhìn quen cảnh này, nhưng người Đệ Nhị cứ điểm thì không quen. Một số người hiểu nhiều khi nghe Hắc Thần biến thì trầm tư, sau đó tái mặt, vì họ nhớ ra điều gì.
Hắc Thần Hủy Diệt!
Được gọi là vũ khí chiến tranh giết chóc khủng bố, thứ đáng sợ mạnh hơn Hắc Thần gấp mấy lần.
Xích Phong Kiếm Thần song kiếm lại chém ra, kiếm quang màu đỏ xé rách không trung như mưa rào ập đến, từng đường kiếm xuyên qua.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thần tộc xoe tròn mắt, đây là lá bài tẩy cuối cùng của bọn họ vậy mà bị phá giải dễ dàng, giờ bọn họ đã hoàn toàn tin tưởng đại quân Thần tộc bên Đệ Nhất cứ điểm thật sự thua.
Kiếm không chút nương tình điên cuồng chém giết, các Hắc Thần chết dưới kiếm của Xích Phong Kiếm Thần song kiếm, mất hơn năm mươi Hắc Thần, tổn thất nặng nề.
Thống lĩnh liên tục rống ba tiếng:
- Rút rút rút!
Phải rút lui, vì nếu không thật sự sẽ toàn quân bị diệt.
Phe Thần tộc vừa rút lui liền bị phe Nguyên thành ùa lên truy sát giết càng nhiều Thần tộc. Sở Mộ điều khiển Xích Phong Kiếm Thần song kiếm đánh đâu thắng đó, lại lần nữa chém giết các Hắc Thần, phải giết hết Hắc Thần hay ít nhất giảm xuống còn dưới mười, có như vậy mới không thể thi triển Hắc Thần biến dung hợp ra Hắc Thần Hủy Diệt.
Giết giết giết!
Chỉ còn ba Hắc Thần chạy thoát, đại quân Thần tộc còn một phần mười, ba mươi phần trăm sống sót hoặc nhiều hoặc ít có vết thương, chật vật chạy trốn.
Sở Mộ bỏ lại một câu:
- Ta phải chạy đi Đệ Tam cứ điểm tiếp viện, các người phòng thủ Đệ Nhị cứ điểm đi.
Sở Mộ điều khiển Xích Phong Kiếm Thần hóa thành ánh sáng đỏ chớp mắt lao đi xa.
Vô số ánh mắt nhìn chăm chú bóng đỏ bay đi, phe nhân tộc cực kỳ kích động, các tộc khác thì nỗi lòng phức tạp.
Bọn họ biết đại khái thực lực Xích Phong Kiếm Thần nhân tộc, nhưng Xích Phong Kiếm Thần song kiếm xuất hiện quá khủng bố, không thể tưởng tượng.
Rất nhanh Sở Mộ điều khiển Xích Phong Kiếm Thần song kiếm chạy tới Đệ Tam cứ điểm.
Chiến đấu ở Đệ Tam cứ điểm đã vào hồi gay cấn, hai bên đều bị tổn thất, lực lượng ngang nhau.
Sở Mộ đến, Xích Phong Kiếm Thần song kiếm lập tức tàn sát, không Hắc Thần nào cản nổi một nhát kiếm của hắn, các đường kiếm lấy mạng. Rất nhanh chiến cuộc bị lật ngược, đại quân Thần tộc rơi vào thế yếu.
Đại quân Thần tộc muốn tổ hợp Hắc Thần Hủy Diệt nhưng không có cơ hội, bị Sở Mộ ngắt ngang, các Hắc Thần bị giết, họ thành bại quân.
Sau khi giết phần lớn Hắc Thần rồi Sở Mộ điều khiển Xích Phong Kiếm Thần đi Đệ Tứ cứ điểm:
- Thần tộc ở Đệ Nhất cứ điểm, Đệ Nhị cứ điểm đã chạy tan tác, các vị hãy giữ Đệ Tam cứ điểm thật tốt!
Người Đệ Tam cứ điểm ngẩn ngơ, thì ra Đệ Nhất cứ điểm, Đệ Nhị cứ điểm đã thắng.
Đệ Tứ cứ điểm, Hắc Thần Thần tộc liên tục bị đồ sát, đây là chỗ dựa của bọn họ, nếu bị giết rất nhiều thì thực lực giảm thấp không thể đánh lại các tộc Nguyên thành, rất nhanh tan tác.
Đệ Ngũ cứ điểm, Xích Phong Kiếm Thần song kiếm giá lâm thay đổi thế cục.
Tình huống của Đệ Lục cứ điểm rất tồi tệ.
Một trăm Hắc Thần Thần tộc còn lại bảy mươi mấy, Xích Phong Kiếm Thần nhân tộc thì chỉ còn ba, vũ khí chiến tranh của Kim Cương tộc, Binh tộc, thú nhân tộc bị tổn thất nặng nề. Quân đoàn phe Nguyên thành nguy hiểm trùng trùng, đã ở bên bờ tan tác.
Lãnh Trường Phong điều khiển Xích Phong Kiếm Thần một chọi hai ngăn lại hai Hắc Thần, nhưng Hắc Thần giết tới, nguy hiểm chỉ mành treo chuông.
← Ch. 2191 | Ch. 2193 → |