Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 2208

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 2208: Trở lại
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Trên song kiếm ẩn chứa lực lượng tia điện màu đen và lửa đen cực kỳ đáng sợ, chớp mắt giết chết cường giả Đại Chúa Tể cảnh. L:ực lượng vượt qua cực hạn thì tốc độ cũng vượt cực hạn, vượt qua mọi người bắt giữ.

Chớp mắt chém chêt một người, Xích Phong Kiếm Thần lại hóa thành tia chớp đen lao hướng cường giả Đại Chúa Tể cảnh thứ hai, kiếm quang vụt qua lại giết chết.

Trong khoảnh khắc hai cường giả Đại Chúa Tể cảnh Thần tộc bị giết.

Giết giết giết!

Liên tục giết hai cường giả Đại Chúa Tể cảnh Thần tộc khiến Xích Phong Kiếm Thần người đầy sát ý kinh thiên động địa lao vào Đại Chúa Tể cảnh thứ ba.

Cường giả Đại Chúa Tể cảnh biết không thể né thoát nên đốt căn nguyên định tự bạo. Hai cường giả Đại Chúa Tể cảnh Thần tộc khác dường như biết trước nên chạy ra xa.

Nhưng khoảnh khắc cường giả Đại Chúa Tể cảnh Thần tộc sắp tự bạo thì song kiếm có tia điện đen xuyên qua hư không hỗn độn giết tới, đánh tan căn nguyên đốt cháy, giết Đại Chúa Tể cảnh.

Trong hư không hỗn độn khó truyền ra thanh âm, nhìn từ xa chỉ thấy từng luồng kiếm quang bắn tung, các bóng người lướt qua nhau.

Phe Thần tộc và Nguyên thành tiếp tục cường đại vô cùng kịch liệt, không chết không ngừng.

Ba Xích Phong Kiếm Thần thi triển Xích Phong Vô Cực giờ chỉ còn lại hai. Một Xích Phong Kiếm Thần Xích Phong Vô Cực đã bị Thần tộc đánh nát, các kiếm tu tổ hợp Xích Phong Kiếm Thần đều chết hết.

Cường giả Thần tộc công kích làm Xích Phong Kiếm Thần thứ hai cũng đầy nguy hiểm. Chỉ có Xích Phong Kiếm Thần do Sở Mộ điều khiển là sức chiến đấu kinh người giết các cường giả Thần tộc, không ai cản nổi kiếm của hắn.

Xích Phong Kiếm Thần vượt qua cực hạn, lực lượng đủ xếp vào hàng Đại Chúa Tể cảnh đỉnh cao nhất. Phe Thần tộc chỉ có đại thống lĩnh Thần tộc là đánh lại, nhưng bị đè đầu đánh, chỉ có thể không ngừng né tránh, đỡ đòn chứ khó đánh trả.

Song kiếm vô cùng cuồng bạo, kiếm quang cực kỳ sắc bén điên cuồng chặt chém, nhìn như lung tung nhưng ẩn chứa quy luật huyền diệu, mỗi kiếm Sở Mộ đều ứng dụng lực lượng đến tột độ.

Đột nhiên một kiếm chém xuống đánh bay đại thống lĩnh Thần tộc, một kiếm khác giơ lên, thân kiếm rực cháy lửa đen và tia điện đen lượn lờ rút vào trong thân kiếm, khiến thân kiếm màu đỏ đổi sang màu đen, đen thăm thẳm, đen như hút hết tia sáng, hút luôn cả linh hồn. Thân kiếm màu đen như có mấy hoa văn tia chớp đentô điểm.

Kiếm này toát ra hơi thở khiến người kinh hoàng, chỉ nhìn một cái làm linh hồn run rẩy, vì sợ.

Đại thống lĩnh Thần tộc cảm giác linh hồn mình đang run, như sắp bị cắt nát, bị cắn nuốt, từ sâu bên trong dâng lên sợ hãi:

- Đó là cái gì?

Sở Mộ ở trong Xích Phong Kiếm Thần nhủ thầm:

- Ta đặt tên cho đường kiếm này là Thí Hồn!

Kiếm chém ra, kiếm quang đen ngòm phá không như xuyên qua luân hồi, xé rách hư không, chẳng có chỗ để trốn.

Đại thống lĩnh Thần tộc dốc hết sức mạnh ra nhưng phát hiện thân thể không theo mình điều khiển, trơ mắt nhìn kiếm quang đen ngòm như tia chớp chém tới, xuyên qua giữa trán.

Linh hồn bị xé rách nghiền nát hóa thành bột biến mất, hơi thở của gã nhanh chóng giảm xuống, sự sống đứt đoạn.

Đại thống lĩnh Thần tộc chết, các Thần tộc nhanh chóng biết ngay, cảm giác như trời sập đất nứt, đấu chí tan biến. đại thống lĩnh Thần tộc là trụ cột tinh thần của bọn họ, trụ cột sụp đổ đả kích sĩ khí lớn rất nhiều.

Sở Mộ rất tiếc nuối, hắn giết nhiều cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh, Đại Chúa Tể cảnh của Thần tộc mà không lấy được không gian giới chỉ của họ. Dù sao đang điều khiển Xích Phong Kiếm Thần, lực lượng quá mạnh, dù Sở Mộ có thể kiểm soát nhưng không kịp lấy không gian giới chỉ. Vì cường giả Đại Chúa Tể cảnh chiến đấu có lực lượng xé rách hư không, không gian xuất hiện khe hở hút nhiều thứ vào trong.

Còn một điều là lực lượng của Xích Phong Kiếm Thần quá mạnh, Sở Mộ không tự mình đi ra nên khó lấy không gian giới chỉ. Trừ phi giải thể Xích Phong Kiếm Thần, nhưng trong chiến đấu kiểu này mà giải thể là tự tìm chết.

Vì vài không gian giới chỉ đẩy mình là đường chết là cách làm của đồ ngu.

Trước tiên giết hết Thần tộc rồi mới giải thể lấy chiến lợi phẩm, chỉ hy vọng đến lúc đó còn không gian giới chỉ sót lại.

Song kiếm vụt qua đánh đâu thắng đó, chỉ ta vô địch!

Nói: liên tục, Sở Mộ nắm chắc lực lượng càng lúc càng tinh diệu, cảm ngộ kiếm pháp khiến hắn sáng tạo ra thức thứ mười tám của Vấn Đạo kiếm thuật. Thức này là do liên tục chiến đấu với Thần tộc sáng tạo ra, Sở Mộ vốn định đặt tên là Lục Thần sau đó ngẫm nghĩ có Thần tộc cũng có Ma tộc, thức này không thể chỉ nhằm vào Thần tộc, nên đánh cả Ma tộc.

Lục Thần Đồ Ma!

Thần tộc hay Ma tộc đều có linh hồn, nên kiếm thức này là nhằm vào linh hồn, nên đặt tên là Thí Hồn.

Kiếm chém ra thí sát linh hồn, uy lực vô cùng đáng sợ.

Đại thống lĩnh Thần tộc chết, các cường giả Đại Chúa Tể cảnh chết ảnh hưởng rất lớn với Thần tộc, sĩ khí tụt thấp, không phát huy ra bao nhiêu thực lực, lần lượt bị giết.

Cuối cùng Thần tộc chết hết.

Nhưng phe Nguyên thành cũng không có bao nhiêu người sống.

Xích Phong Kiếm Thần chỉ có một cái Sở Mộ điều khiển, hai Xích Phong Kiếm Thần khác đã bị đánh nát, các kiếm tu tổ hợp Xích Phong Kiếm Thần chết sạch. Thanh Hoàng Chiến Thần xui hơn, chết không còn một mống. Có thể nói trừ Sở Mộ điều khiển Xích Phong Kiếm Thần ra các cường giả Đại Đế cảnh tộc khác chết hết rồi.

Tỷ lệ chết của cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh là tám mươi phần trăm, hai mươi phần trăm còn lại bị thương. Có bị thương rất nặng như Luân Hồi Chúa Tể. Tỷ lệ chết của cường giả Đại Chúa Tể cảnh lên cao năm mươi phần trăm, Đại Chúa Tể cảnh sống sót mỗi người bị thương nặng.

Đưa mắt nhìn trừ Sở Mộ đioeùe khiển Xích Phong Kiếm Thần ra các tộc phe Nguyên thành còn sống cộng lại mới có mười mấy người, ai nấy như thương binh.

Bốn phía trôi nổi xác chết, có nát bấy, đó là bị dư ba năng lượng đánh trúng, hoặc bị khe hở không gian lan đến.

Mười mấy người sống sót dù là chủng tộc gì đều nhìn Xích Phong Kiếm Thần rực cháy lửa đen bằng ánh mắt kinh thán và phức tạp. Tia chớp đen đã biến mất tức là Sở Mộ ngừng thi triển Nhân Đạo Chân Bí.

Đại Chân Luân chân thật và ảo ảnh sau lưng cũng biến mất, lực lượng cường đại vụt tắt.

Trong các cặp mắt nhìn chăm chú Xích Phong Kiếm Thần giải thể thành mười, lửa đen biến mất hết. Mười Xích Phong Kiếm Thần lắc người lại giải thể biến thành một vạn năm ngàn chiến sĩ Xích Phong quân.

*****

Ai nấy lảo đảo đứng không vững, hết cách, Xích Phong Kiếm Thần rất mạnh, trận chiến ấy bọn họ thành mấu chốt của thắng lợi. Cuối cùng chuyển thua thành thắng giết hết Thần tộc, nhưng cái giá là lực lượng cạn kiệt quá độ.

Sở Mộ vội vàng lấy ra đan dược ném vào trong miệng, Cầu Chân công vận chuyển nhanh chóng phục hồi lực lượng của bản thân. Các cường giả Chúa Tể cảnh khác cũng nhích người bắn ra các viên đan dược vào miệng chiến sĩ Xích Phong, cho bọn họ lấy lại sức.

Lực lượng cạn kiệt không thể kéo dài lâu, không thì sẽ ảnh hưởng đến căn cơ.

- Nhân tọc may mắn thật.

Một cường giả Đại Chúa Tể cảnh Kim Cương tộc khẽ thở dài:

- Tiểu tử Sở Mộ tuyệt thế vô song, tìm khắp Căn Nguyên Nguyên Giới trong cùng thế hệ ai sánh bằng? Thành tựu tương lai không thể đo lường, dù trong hậu bối Ma tộc, Thần tộc chắc cũng khó tìm ra ai sánh ngang với hắn.

Một cường giả Đại Chúa Tể cảnh Binh tộc buông tiếng thở dài:

- Đúng rồi, hơn nữa một vạn kiếm tu trải qua chiến đấu như vậy, tự mình thể nghiệm sẽ là kinh nghiệm độc nhất vô nhi, sau này trưởng thành có một nửa sẽ là cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh.

Gã rất hâm mộ, vì sao không phải là người của Binh tộc bọn họ?

Ngẫm lại xem, nơi này có một vạn năm ngàn kiếm tu Đại Đế cảnh, mỗi người ít nhất tu vi là Đại Đế nhị bộ. Trong nhiều tu luyện giả bọn họ xem như tinh anh, tiềm lực hơn người, nhưng dù vậy ít ai đột phá đến Chúa Tể cảnh.

Tuy nhiên tổ hợp Xích Phong Kiếm Thần, được Sở Mộ điều khiển tham gia các cuộc chiến sống chết, đối thủ là chiến sĩ Thần tộc, thậm chí là cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh, Đại Chúa Tể cảnh của Thần tộc. Tuy bọn họ không tự mình đánh nhưng tự tham gia, thấy rõ ràng, cảm giác được.

Ứng dụng lực lượng, thi triển kiếm pháp, kinh nghiệm chiến đấu trong sống chết, mỗi loại đều rõ ràng khắc sâu trong lòng.

Sau này bọn họ muốn đột phá đến Tiểu Chúa Tể cảnh sẽ bớt rất nhiều đường vòng, trở ngại, xác xuất thành công càng lớn. Nên cường giả Đại Chúa Tể cảnh Binh tộc mới nói có một nửa sẽ thành cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh.

Một vạn năm ngàn người, một nửa là bảy ngàn năm trăm người, dù không nhiều như thế ít ra cũng được mấy ngàn người. Thêm mấy ngàn cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh, trong đó có một số sẽ trở thành Đại Chúa Tể cảnh, đủ tăng thêm sức chiến đấu đỉnh cao cho nhân tộc.

Nếu có thể thì bọn họ rất muốn ra tay xóa sổ một vạn năm ngàn người, tránh cho sau này nhân tộc càng mạnh hơn lấn át các tộc. Nhưng không thể, mỗi người đều bị thương, Sở Mộ tuyệt thế thiên kiêu khiến bọn họ kinh hoàng, nếu không thể giết hắn sẽ là thù không đội trời chung, sau này sẽ mang về tia nạn cho chủng tộc của mình.

Mọi người ở trong hư không thật lâu, nhờ đan dược mới phục hồi một chút lực lượng, vết thương từ từ khép lại nhưng không quá nhanh. Dù sao là lực lượng Chúa Tể cảnh gây ra vết thương, không dễ xua tan.

Xác Thần tộc để lại còn một ít không gian giới chỉ, kiếm khí đều bị thu gom.

Luân Hồi Chúa Tể khiến người ngạc nhiên, gã vốn bị thương nặng hấp hối vậy mà vết thương nhanh chóng khép lại, sắp lành hẳn. Tốc độ này vượt qua nhiều người, khí thế của Luân Hồi Chúa Tể cũng tăng cao, chắc hẳn thực lực mạnh lên nhiều.

Luân hồi đại đạo là đại đạo xếp hạng bốn trong vũ trụ hỗn độn, vô cùng huyền diệu, tham ngộ ảo diệu trong sinh tử. Đại chiến này vòng quanh giữa sống và chết, cuối cùng Luân Hồi Chúa Tể bị thương gần chết khiến gã lĩnh ngộ ảo diệu luân hồi sâu sắc hơn, vêt thương nhanh chóng phục hồi, thực lực cũng thăng cấp.

Cường giả Chúa Tể cảnh các tộc thầm nghĩ:

- Nhân tộc lại xuất hiện một tuyệt thế thiên kiêu ghê gớm, nếu tiểu tử này trở thành cường giả Đại Chúa Tể cảnh thì thực lực sẽ rất kinh người.

Lại qua một thời gian, lực lượng phục hồi, vết thương cũng lành nhiều.

Một cường giả Đại Chúa Tể cảnh nhân tộc lấy ra chiếc phi chu to lớn, là phi chu vượt vực.

Cường giả Đại Chúa Tể cảnh nói:

- Các vị, về đi.

Về đây là quay về Căn Nguyên Nguyên Giới.

Các cường giả Đại Chúa Tể cảnh tộc khác cũng lấy phi chu ra, đều là phi chu vượt vực. Các tộc lục tục vào phi chu vượt vực, khởi động, tốc độ càng lúc càng nhanh hóa thành các luồng sáng bay nhanh trong hư không hỗn độn lao hướng Căn Nguyên Nguyên Giới.

Tốc độ của phi chu vượt vực rất nhanh nhưng không bằng Thiểm Không Thần Thuyền, muốn từ chiến trường Nguyên Thần tan vỡ trở về Căn Nguyên Nguyên Giới sẽ mất thời gian khá lâu.

Ít nhất là vài chục năm.

Trong phi chu vượt vực có mấy cường giả Đại Chúa Tể cảnh, Tiểu Chúa Tể cảnh nhân tộc, ngoài ra còn một vạn năm ngàn kiếm tu Xích Phong quân sống sót.

Trải qua tĩnh dưỡng mỗi kiếm tu Thần tộc phục hồi lại lực lượng bị cạn kiệt, bế quan tu luyện.

Trong Xích Phong Kiếm Thần, tham gia địa chiến sống chết nhiều phen, mỗi cuộc chiến đấu đều là bọn họ không tưởng tượng nổi. Các kiếm tu được thu hoạch rất lớn, đặc biệt kiếm tu trên bảng Địa Sát. Bọn họ có thể xếp hạng trên bảng Địa Sát vốn có thiên tư hơn kiếm tu khác.

Huyết Kiếm Đế Đông Huyết, Lãnh Phong Kiếm Đế, Lãnh Trường Phong vân vân, Dương Vô Cực thì điều khiển Kiếm Thần Xích Phong Vô Cực bị cường giả Đại Chúa Tể cảnh Thần tộc giết chết.

Mỗi kiếm tu Đại Đế cảnh sống sót sau đại chiến khi bế quan hơi thở lên xuống không ổn định, mỗi hơi thở sắc bén kinh người, đó là cảm ngộ của bọn họ.

Trong một căn phòng chỉ có mình Sở Mộ huơ kiếm tập luyện.

Kiếm là Chư Thiên kiếm.

Kiếm pháp là kiếm pháp cơ sở.

Càng tu luyện Sở Mộ càng cảm thấy trong kiếm pháp cơ sở ẩn chứa huyền diệu khó tả, hắn cho rằng chỉ là ảo giác của mình.

Một kiếm một thức phân biệt rõ ràng, như cầm bút luyện chữ từng nét rõ rệt.

Luyện một hồi người Sở Mộ phát ra hơi thở huyền diệu, dường như sắc bén vô cùng lại sâu thẳm vô biên, vừa xuất hiện đã tràn ngập nguyên phi chu vượt vực, lan hướng hư không hỗn độn xa xăm, bao trùm bốn phương tám hướng, kinh động các cường giả Chúa Tể cảnh, kiếm tu trong phi chu.

Các kiếm tu cảm giác kiếm khí của mình bị triệu hoán, rục rịch thoát khỏi thân thể mình lơ lửng giữa không trung, mũi kiếm rũ xuống một hướng như đang triều bái.

Hơi thở đó khiến bọn họ sinh ra cảm giác kính sợ.

Tru Tâm Kiếm Chủ hoang mang:

- Loại hơi thở này...

Luân Hồi Chúa Tể thầm nghĩ:

- Hơi thở kiếm đạo thật huyền diệu.

- Đây là... cảnh giới kiếm pháp Thiên cảnh!

Một cường giả Đại Chúa Tể cảnh ánh mắt kinh sợ giật mình kêu lên:

- Dường như không phải mới bước vào Thiên cảnh!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)