← Ch.2235 | Ch.2237 → |
Trong nháy mắt, là một ngày đi qua, bất quá ở Kiếm Thần Sơn không có đêm tối ban ngày, nhóm Chúa Tể cảnh chỉ vì thuận tiện mà thôi diễn ra thời gian mà thôi, Tuyết Ngân Linh vẫn còn tìm hiểu, ba người Hứa Quan Anh đã sớm hết sức kinh ngạc rồi.
Đã qua một ngày, điều này nói rõ thiên phú cùng tiềm lực của Tuyết Ngân Linh không chỉ vượt qua bọn hắn, mà vượt qua rất nhiều rất nhiều.
- Đánh thức nàng a.
Quan Trung Kiệt bỗng nhiên nói:
- Bằng không thì kéo dài nữa, sẽ chậm trễ nhiều thời gian hơn, nói không chừng bảo vật đã bị những người khác nhanh chân đến trước.
Vừa mới nói xong, ánh mắt của Sở Mộ quét qua, trong tích tắc này, không biết vì sao, Quan Trung Kiệt chỉ cảm thấy trái tim của mình không tự chủ được run lên.
- Chờ một chút.
Hứa Quan Anh nói ra, Sở Mộ thu hồi ánh mắt, Quan Trung Kiệt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, cảm thấy vừa rồi tất nhiên là một loại ảo giác.
Sắc mặt của Quan Trung Kiệt rất khó nhìn, hắn cho rằng Tuyết Ngân Linh chiếm dụng quá nhiều thời gian của bọn hắn rồi, muốn đánh thức nàng.
Đánh thức một người ở vào trạng thái tìm hiểu, đây là một loại phá hư, Hứa Quan Anh không nói lời nào, nhưng Lãnh Nhược lại nhìn chằm chằm Quan Trung Kiệt, dùng hành động cho thấy thái độ của mình.
Sở Mộ tự nhiên sẽ không để Quan Trung Kiệt quấy rầy đến Tuyết Ngân Linh, đây là cơ hội khó được, tràng diện cứ như vậy giằng co.
Rốt cục, Tuyết Ngân Linh thoát ly trạng thái tìm hiểu tỉnh táo lại, từ sắc mặt của nàng nhìn không ra hỉ nộ ái ố gì.
- Đi.
Hứa Quan Anh nói, Quan Trung Kiệt hung dữ quét nhìn Sở Mộ, theo sát mà đi.
Không ngừng trèo lên, thu hoạch Kiếm Thần Thảo là tối đa, khi bọn hắn trèo lên đến giữa sườn núi, lại gặp một Kiếm Khí chi linh, mà ở bên cạnh Kiếm Khí chi linh, thì là một cây kỳ lạ.
Cây kia bất quá mới chừng hai mét, thân cây thẳng tắp như kiếm, nhánh cũng thẳng tắp như kiếm.
Một thân chính phân ra năm chi nhỏ, mỗi một cành đều ngưng kết một trái cây kim sắc.
Ngoại hình hết sức kỳ lạ, như sáu chuôi kiếm hợp lại mà thành, rồi lại không mất mỹ cảm, trong đó ẩn chứa loại mũi nhọn kia, càng là vô cùng kinh người.
- Kiếm Thần Quả!
Ngữ khí của Hứa Quan Anh đều đang run rẩy, vô cùng kích động.
Kiếm Thần Thảo là bảo vật thông thường trên Kiếm Thần Sơn, Kiếm Thần Quả cùng Kiếm Thần Thảo thuộc về cùng một loại tính chất, nhưng so với Kiếm Thần Thảo, lại mạnh hơn gấp trăm lần, là Kiếm đạo chí bảo.
- Năm Kiếm Thần Quả, vừa vặn chúng ta một người một quả.
Quan Trung Kiệt cũng cực kỳ hưng phấn, những lời này kỳ thật vi phạm bản tâm, bởi vì bản tâm của hắn, là ý định độc chiếm năm Kiếm Thần Quả này. Bất quá hắn cũng biết, chỉ bằng vào một người mình, không đối phó được Kiếm Khí chi linh kia, ly khai mọi người, đến lúc đó cũng không cách nào ly khai Kiếm Thần Sơn.
- Trước diệt trừ Kiếm Khí chi linh kia.
Hứa Quan Anh nói, xung ngựa lên trước, thân hình lóe lên, hóa thành một đạo kiếm quang vô cùng sắc bén, xuyên thủng hư không, đâm về Kiếm Khí chi linh.
Hứa Quan Anh khẽ động, mọi người cũng nhao nhao xuất kiếm giết tới.
Từng có một lần kinh nghiệm đối phó Kiếm Khí chi linh, lúc này đây cũng không như trước phiền toái như vậy, bất quá thực lực con Kiếm Khí chi linh này, tựa hồ cường đại hơn con trước một ít. Y nguyên rất khó đối phó, may mắn Kiếm Khí chi linh chỉ biết xuất kiếm, tựa hồ không biết di động.
Cùng Kiếm Khí chi linh chiến đấu, hoặc là dựa vào thực lực siêu mạnh, dùng lực lượng tuyệt đối áp chế, trực tiếp đánh tan, hoặc chỉ có thể mài chết, suy yếu lực lượng của Kiếm Khí chi linh, cuối cùng lại đánh tan.
Tuy thực lực của năm người Sở Mộ không kém, nhưng đơn đả độc đấu, chưa chắc là đối thủ của Kiếm Khí chi linh. Năm người liên thủ, cũng không có chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, chỉ có thể áp dụng phương pháp chậm rãi mài.
Hai khắc sau, Kiếm Khí chi linh bị giết chết, lưu lại một đạo Kiếm Khí linh nguyên.
Hiệu quả của Kiếm Khí linh nguyên, còn tốt hơn Kiếm Thần Quả. Năm người chia đều cất kỹ, lại hái xuống năm trái Kiếm Thần Quả. Mỗi người một quả, lại phục dụng đan dược khôi phục lực lượng.
Lực lượng khôi phục, mọi người tiếp tục trèo lên, không bao lâu, có năm người tới địa phương bọn người Sở Mộ đến qua.
- Kiếm Thần Thụ!
- Có Kiếm Thần Thụ tất nhiên có Kiếm Thần Quả.
- Đã bị ngắt lấy rồi.
- Kiếm Thần Thụ Kiếm Thần Quả, loại Kiếm đạo chí bảo này, tất nhiên sẽ có Kiếm Khí chi linh thủ hộ, muốn ngắt lấy Kiếm Thần Quả, tất yếu trước chém giết Kiếm Khí chi linh, mà Kiếm Khí chi linh thường thường sẽ có Kiếm Khí linh nguyên.
- Trước đuổi theo mau, nếu như thực lực chỉnh thể của đối phương hơn chúng ta, tính toán bọn hắn may mắn, nếu như không, vậy thì buộc bọn hắn giao ra.
Năm Kiếm đạo Chúa Tể men theo khí tức bọn người Sở Mộ lưu lại, phi tốc đuổi theo.
Lịch lãm rèn luyện là như thế, nguy hiểm có thể tới từ đồng loại.
Năm người Sở Mộ phân biệt bị năm đạo khí tức cường hoành tập trung.
- Mấy vị có chuyện gì sao?
Sắc mặt của Hứa Quan Anh trầm xuống, thấp giọng quát hỏi.
- Kiếm Thần Quả là các ngươi ngắt a, tính cả Kiếm Khí linh nguyên cùng giao ra đây, nếu không, liền chết ở chỗ này.
Năm Kiếm đạo Chúa Tể truy kích mà đến kia, người cầm đầu cực kỳ trực tiếp nói.
- Chúng ta có được đồ vật gì đó, tại sao phải giao cho các ngươi.
Quan Trung Kiệt cả giận nói.
- Vì cái gì?
Năm người kia lập tức lộ ra cười lạnh:
- Bởi vì chúng ta mạnh hơn các ngươi.
Năm người này, Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành có hai cái, còn lại ba cái, đều là Tiểu Chúa Tể tiểu thành, nhìn bên Hứa Quan Anh, Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành chỉ có Hứa Quan Anh, Quan Trung Kiệt là Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành đỉnh phong, Lãnh Nhược là Tiểu Chúa Tể tiểu thành, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh yếu nhất, Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn.
Song phương đối lập, thực lực cao thấp, tự nhiên cực kỳ tinh tường.
Vượt qua đẳng cấp khiêu chiến, cũng không phải là không có, nhưng ở Chúa Tể cảnh, lại trở nên cực kỳ xa xỉ.
- Tự mình giao ra đây, bằng không thì hậu quả các ngươi tinh tường.
Năm người truy kích mà đến, lần nữa uy hiếp nói.
Sắc mặt bọn người Hứa Quan Anh đều hết sức khó coi, thật vất vả tìm được Kiếm Thần Quả, lại nhận được Kiếm Khí linh nguyên, lại để cho bọn hắn giao ra, là mười vạn cái không chịu a, nhưng không giao ra, thực lực đối lập rõ ràng, một khi động thủ, làm không tốt sẽ bị giết chết, cho dù không có bị giết chết cũng có thể bị thương hoặc thoát ly đội ngũ, bất kể là loại tình huống nào, đều cực kỳ bất lợi.
*****
Lựa chọn gian nan.
- Kiếm Thần Quả có thể giao cho các ngươi, nhưng Kiếm Khí linh nguyên chúng ta muốn lưu lại, nếu không, chúng ta không ngại chiến một trận, cho dù không phải đối thủ của các ngươi, cũng sẽ không để các ngươi sống khá giả.
Hứa Quan Anh dùng ngữ khí kiên quyết nói ra.
Mặc dù thực lực chênh lệch rõ ràng, nhưng nếu bọn họ liều lĩnh ra tay chiến đấu, đối phương cũng không chịu nổi, ở loại địa phương Kiếm Thần Sơn này, nếu bị một ít trọng thương, có khả năng sẽ ảnh hưởng đến thăm dò tiếp sau, thường thường uy hiếp như vậy, sẽ để cho người cố kỵ.
- Vậy các ngươi có thể thử xem.
Không nghĩ tới, thái độ của đối phương lại càng thêm cường ngạnh, để cho Hứa Quan Anh có chút trợn tròn mắt, lập tức có loại cảm giác ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạo.
- Nếu không thì giao ra a.
Quan Trung Kiệt thấp giọng nói, hắn có lo nghĩ của mình, giao ra, là tổn thất một quả Kiếm Thần Quả cùng một phần năm Kiếm Khí linh nguyên, nhưng còn có thể bảo lưu lại một phần năm Kiếm Khí linh nguyên cùng với một ít Kiếm Thần Thảo, nếu không giao ra, đối phương thế tất sẽ động thủ, hậu quả tất nhiên sẽ càng không tốt.
- Đúng vậy, rất thức thời.
Một người trong đối phương cười nói, Quan Trung Kiệt nói, bọn hắn đều nghe được nhất thanh nhị sở.
Hứa Quan Anh khẽ cắn môi, nội tâm giãy dụa, không hề nghi ngờ, nếu luyện hóa Kiếm Thần Quả cùng Kiếm Khí linh nguyên, thực lực của hắn tất nhiên sẽ tăng trưởng không ít, đủ để tiết kiệm trên trăm năm thậm chí mấy trăm năm khổ tu, nếu mất đi, chính là một tổn thất lớn.
Lựa chọn như thế nào?
Bản thân Hứa Quan Anh có tu vi Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành, thật muốn đánh, 1 vs 1 hắn cũng không sợ, cho dù là 1 vs 2 hắn cũng có thể chèo chống, nếu không được, hắn muốn chạy trốn tổng có thể làm được, chỉ bất sau đó phải làm sao ly khai Kiếm Thần Sơn.
Nếu như không có một tiểu đội nguyên vẹn, đến lúc đó chỉ bằng vào thực lực của mình, không có khả năng xông qua lực lượng bốn phía Kiếm Thần Sơn, thu hoạch nhiều hơn nữa, cũng là một chữ chết.
Ý niệm trong đầu nhanh quay ngược trở lại, Hứa Quan Anh cuối cùng nhất vẫn làm ra quyết định, giao ra một phần năm Kiếm Khí linh nguyên cùng Kiếm Thần Quả.
- Các ngươi phải thề, sau khi chúng ta giao ra Kiếm Khí linh nguyên cùng Kiếm Thần Quả, sẽ không được ra tay đối phó chúng ta.
Hứa Quan Anh nói.
- Hoặc là giao, hoặc là chiến.
Thái độ của đối phương vẫn cường ngạnh như vậy, căn bản không có chút ý tứ thỏa hiệp nào.
- Vậy thì chiến.
Một giọng nói vang lên, không nhanh không chậm, có một loại bình tĩnh, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người qua, là Sở Mộ mở miệng nói chuyện.
- Ngươi không nên kéo chúng ta.
Quan Trung Kiệt nổi giận nói.
Không ngờ, một đạo kiếm quang tuyết trắng như ẩn như hiện, phảng phất như xuyên thẳng qua hư không, ngay lập tức thẳng hướng một người trong đối phương, cùng lúc đó, Sở Mộ cũng một kiếm giết ra.
Hắn cùng với Tuyết Ngân Linh tầm đó có ăn ý kinh người, hai người xuất kiếm, lập tức phối hợp, tập trung cùng một mục tiêu, phân một trái một phải, hoàn toàn phong kín đường lui của đối phương, không chỗ tránh được.
Một kiếm vô cùng ăn ý, kiếm nhanh chóng đạt đến cực hạn kinh người, lại đột nhiên ra tay, xuất kỳ bất ý, mà tên bị hai người tập trung, chỉ là Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành, thực lực cũng là Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành.
Tuy tu vi của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh là Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn, nhưng thực lực lại vượt qua, so với Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành cũng không kém bao nhiêu, lại vô cùng ăn ý phối hợp, xuất kỳ bất ý, nhưng đối phương cũng không phải thế hệ bình thường, có thể tu luyện tới Chúa Tể cảnh, bản thân là rất bất phàm, lại trải qua vô số hung hiểm mới đi tới bây giờ, phản ứng cực nhanh.
Không cách nào né tránh, vậy thì dùng công đối công, xuất kiếm, phản giết mà đi, ý đồ một kiếm chống cự Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh hợp kích, kiếm của Sở Mộ quang lóe lên, Chư Thiên Trấn Ma Kiếm run run, phảng phất như có Phong Lôi kích động, dùng kỹ xảo cao siêu cùng lực lượng cường đại, khóa chết đối phương phản kích, một kiếm của Tuyết Ngân Linh tiến quân thần tốc, xỏ xuyên qua mi tâm.
Trong một kiếm kia, ẩn chứa lực lượng Bản Nguyên của Hư Vô Kiếm Đạo, vô thanh vô tức, làm cho thế giới tinh thần của đối phương tán loạn, Bản Nguyên cùng linh hồn cũng hóa thành hư vô.
Chết!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trong nháy mắt người này bị giết chết, những người khác cũng kịp phản ứng.
- Giết!
Bốn Chúa Tể của đối phương bộc phát ra kiếm khí, mà Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cũng đã phối hợp, thẳng hướng Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành thứ hai.
Lãnh Nhược phản ứng cũng hết sức nhanh chóng, đoản kiếm như hồ điệp nhảy múa, thẳng hướng Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành thứ ba, Hứa Quan Anh một kiếm đâm về một Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành, Quan Trung Kiệt phản ứng hơi chậm một đường, bởi vì hắn do dự, nhưng vẫn xuất kiếm, phách trảm về phía Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành cuối cùng.
Luận thực lực, bất luận là Sở Mộ hay Tuyết Ngân Linh đối lập Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành bình thường cũng không chút thua kém, huống chi là hai người liên thủ, cho dù là Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành bình thường bọn hắn cũng có thể đối kháng.
Tuyết Ngân Linh giả thoáng một chiêu, Sở Mộ thi triển Trấn Ma Kiếm Sát, xỏ xuyên qua mi tâm, một kiếm toái hồn.
Trong nháy mắt, đối phương liền có hai Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành đã chết ở dưới kiếm của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, bọn hắn không có dừng lại chút nào, thẳng hướng Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành thứ ba.
Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành thứ ba đang giao thủ với Lãnh Nhược, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh lập tức tham gia, phối hợp với nhau, lần nữa đánh gục.
Quá nhanh, cái biến cố này, thật sự là quá nhanh.
Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh chém giết Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành thứ ba xong, tập trung người thứ tư, đó là Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành đang áp chế Quan Trung Kiệt.
Tu vi của Quan Trung Kiệt là Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành đỉnh phong, thực lực cũng như thế, rất tiếp cận Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành, nhưng so với Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành y nguyên có chênh lệch rất lớn, vừa động thủ, lập tức bị áp chế.
Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh ở hai bên trái phải giết tới, mang đến uy hiếp rõ ràng cho Kiếm Tu Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành kia, Kiếm Tu này lập tức bứt ra lui về phía sau, tu vi của hắn mạnh hơn ba Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành kia rất nhiều.
- Đi.
Người này quyết định thật nhanh hô.
Năm người, thoáng cái bị giết chết ba cái, còn thừa lại hai Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành căn bản không phải đối thủ của năm người đối phương, nếu lại tiếp tục dây dưa, khó bảo toàn sẽ không bị vây công giết chết.
*****
Cho dù cực kỳ căm tức, cho dù 100 cái không muốn, nhưng vẫn phải lui, bằng tu vi Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành của bọn hắn, thoát thân cũng không phải là việc khó.
Hai Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành kia thoát thân ly khai, bọn người Hứa Quan Anh cũng không có truy kích, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh cũng không truy kích, tuy tốc độ của bọn hắn không chậm, nhưng so với Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành lại không có ưu thế.
Đợi cho hai người đối phương biến mất không thấy gì nữa, ba người Hứa Quan Anh mới dùng ánh mắt phức tạp nhìn Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, nguyên bản ở bọn hắn xem ra, hai người này bất quá chỉ là Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn, là yếu nhất trong bọn hắn, không nghĩ tới thực lực cũng rất kinh người, liên thủ chém giết Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành như chém dưa.
Có lẽ có thành phần xuất kỳ bất ý ở bên trong, nhưng cũng đủ để nói rõ thực lực của bọn hắn hơn người.
Bất tri bất giác, ba người Hứa Quan Anh đều cải biến cái nhìn, không có khinh thị chút nào, cũng không dám khinh thị.
- Ba cái Không Gian Giới Chỉ, hai cái quy chúng ta, một quy các ngươi phân phối.
Sở Mộ nói, chém giết địch nhân, đồng thời hắn cũng cầm xuống Không Gian Giới Chỉ của đối phương.
Ba cái Không Gian Giới Chỉ đều là vật vô chủ, nhưng bên trong có đồ vật gì đó, Sở Mộ không biết, mấy người khác cũng không rõ ràng lắm, lựa chọn một cái là tùy cơ hội lựa chọn.
Đối với Sở Mộ phân phối, ba người Hứa Quan Anh không có bất kỳ ý kiến, bởi vì ba Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành kia đều là Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh chém giết, cho dù Sở Mộ không phân cho bọn hắn, cũng là sự tình đương nhiên.
Cái này là khác biệt, nếu Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh không thể hiện ra thực lực hơn người, nói không chừng Quan Trung Kiệt sẽ đưa ra ý kiến phân phối khác.
Ánh mắt của Hứa Quan Anh đảo qua, tùy ý lựa chọn một cái, nghĩ đến chủ nhân của ba cái Không Gian Giới Chỉ đều là Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành, giá trị bảo vật trong Không Gian Giới Chỉ hẳn là sàn sàn nhau, lựa chọn cái nào cũng không lỗ.
Ba người Hứa Quan Anh kiểm tra đồ vật trong Không Gian Giới Chỉ kia tiến tới chia đều. Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh thì phân biệt nhận chủ một Không Gian Giới Chỉ, xem xét bảo vật bên trong.
Đại bộ phận so sánh bình thường, để cho Sở Mộ để ý chính là bảo vật Kiếm Thần Sơn.
Kiếm Khí linh nguyên có một đoạn, một phần năm, Kiếm Thần Thảo ngược lại là có mười gốc, ngoài ra còn có một tảng đá màu bạc giống như trứng gà. Bề mặt sáng bóng trơn trượt, lại ẩn chứa kiếm khí kinh người, cũng là một loại Kiếm đạo bảo vật lấy được ở Kiếm Thần Sơn.
- Chúng ta tiếp tục a.
Lúc Hứa Quan Anh nói chuyện là nhìn Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, lúc trước không có như vậy, hiện tại chẳng khác nào là hỏi thăm ý kiến của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, cái này là thực lực cao thấp mang đến biến hóa.
Ngoại trừ thực lực ra, còn có ra tay quyết đoán.
Lúc ba người bọn hắn gặp phải uy hiếp, vẫn còn do dự nghĩ có nên giao ra bảo vật hay không, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đã động thủ, xuất kỳ bất ý tập kích, lập tức đánh chết.
Loại quyết đoán cùng lăng lệ ác liệt này, hơn nữa thực lực cao, mới lộ ra cực kỳ đáng sợ.
- Tốt.
Sở Mộ gật đầu, mọi người liền tiếp tục đi tới.
Kiếm Thần Sơn rất cao, mọi người không ngừng trèo lên, thời gian cực nhanh, thu hoạch cũng càng ngày càng nhiều.
Đảo mắt, cách bọn người Sở Mộ tiến vào Kiếm Thần Sơn đã qua hơn ba tháng thời gian, nhưng bọn hắn vẫn trên đường trèo lên, phảng phất như Kiếm Thần Sơn này không có kết thúc, vô cùng vô tận.
Mà trên thực tế, Kiếm Thần Sơn là có độ cao, chỉ có điều càng trèo lên, kiếm khí càng nồng đậm dày đặc, mang đến áp lực càng lớn, để cho bọn hắn từ vừa mới bắt đầu bước đi như bay đến nửa bước khó đi.
Mỗi tiến lên một chút, đều phải gánh lấy áp lực cực lớn, cho tới bây giờ, căn bản là không cách nào lên nữa, bất quá tuy không cách nào tiếp tục lên trên, nhưng đi đến nơi đây, mỗi người thu hoạch coi như không tệ.
- Ta đề nghị, chúng ta lui về một ít, lại dọc theo sơn thể quấn đi, tiếp tục tìm kiếm bảo vật.
Hứa Quan Anh nói, ánh mắt vẫn rơi vào trên mặt Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, cái này để cho Quan Trung Kiệt cực kỳ khó chịu, nhưng cùng nhau đi tới, bọn hắn cũng cẩn thận quan sát qua, phát hiện bất luận là Sở Mộ hay Tuyết Ngân Linh, thực lực của bản thân đều cao hơn tu vi.
Nói cách khác, hai người bọn họ, đều có thể vượt cấp khiêu chiến.
Cấp độ Chúa Tể cảnh, vượt cấp khiêu chiến là cái khái niệm gì, bọn hắn đều rất rõ ràng, kia ý nghĩa, bản thân hai người bọn họ đều là tuyệt thế thiên kiêu cao cấp nhất, tu luyện võ học cũng không thể so sánh bình thường, nắm giữ Bản Nguyên chi lực cũng không phải Bản Nguyên bình thường có thể so sánh.
Người như vậy, tiềm lực vô cùng, tu vi đuổi kịp và vượt qua bọn hắn, bất quá là vấn đề thời gian.
Sở dĩ muốn lui về phía sau một khoảng cách, vì độ cao như vậy, bọn hắn mỗi thời mỗi khắc đều phải thừa nhận áp lực cực lớn, vì chống cự áp lực, phải điều động lực lượng bản thân, trong vô hình sẽ không ngừng tiêu hao.
Đối kháng loại kiếm khí mang đến áp lực này, trong lúc vô hình có thể rèn luyện Kiếm đạo ý chí bản thân, nhưng tùy thời có khả năng tao ngộ đội ngũ khác, tránh không được là một cuộc chiến đấu, vẫn là bảo trì trạng thái quan trọng hơn.
Hứa Quan Anh đề nghị, tất cả mọi người đồng ý, bọn hắn lui xuống mấy ngàn thước, thân hình thừa nhận áp lực lập tức suy yếu rất nhiều.
Người đều có một loại tiềm lực, kia chính là từng bước thừa nhận áp lực tăng lên, thẳng đến độ cao nhất định, lúc lui trở lại thừa nhận áp lực hơi yếu một ít, sẽ cảm giác được nhẹ nhõm.
Lui ra mấy ngàn thước, dọc theo sơn thể, mọi người nhanh chóng di động.
Phía trước, bọn họ là thẳng tắp tiến lên, dọc theo đường đi bảo vật đều bị bọn hắn thu hoạch, hiện tại là hành tẩu ngang, tiếp tục vơ vét bảo vật.
Hơn ba tháng thời gian, ngoại trừ tao ngộ chi tiểu đội kia ra, thì không có gặp được những tiểu đội khác, Kiếm Thần Sơn rất lớn, lần này người tiến vào lại chưa đủ trăm, xác suất gặp nhau khá thấp.
Về phần ba Đại Chúa Tể cảnh kia, thực lực của bọn hắn cường đại, tốc độ nhanh hơn, đơn thương độc mã, đã sớm xông lên chỗ rất cao.
Kiếm Thần Sơn vạn năm mới có thể tiến vào một lần, thời gian vạn năm, sẽ sinh ra không ít Kiếm đạo bảo vật, nhưng bảo vật chỗ thấp ví dụ như Kiếm Thần Thảo, Kiếm Thần Quả, ... đối với Đại Chúa Tể cảnh mà nói, hiệu quả không rõ ràng, bọn hắn cũng chướng mắt, bằng không nếu như Đại Chúa Tể cảnh cũng nhìn nhìn chằm chằm vào Kiếm đạo bảo vật chỗ thấp, những Tiểu Chúa Tể cảnh khác ngay cả súp cũng không có uống.
← Ch. 2235 | Ch. 2237 → |