← Ch.2236 | Ch.2238 → |
Dọc theo sơn thể, không bao lâu, năm người Sở Mộ lại phát hiện vài cây Kiếm Thần Thảo.
Càng là chỗ cao, xác suất phát hiện Kiếm Thần Thảo lại càng lớn, hơn nữa màu sắc của Kiếm Thần Thảo sẽ càng thêm thâm thúy, ý nghĩa trong đó ẩn chứa Kiếm đạo ý chí càng thuần hậu.
- Thật tốt quá, có được những thứ này, sau khi ly khai Kiếm Thần Sơn bế quan tu luyện một thời gian ngắn, tối thiểu tương đương với tu luyện mấy ngàn năm bình thường.
Quan Trung Kiệt thu lại vài cọng Kiếm Thần Thảo màu sắc thâm thúy, mừng rỡ không thôi.
Bế quan vài năm, hiệu quả tương đương mấy ngàn năm, cái này là chuyện tốt bực nào, cũng chính là một trong các mị lực khi lưu lạc lịch lãm rèn luyện, Tu Luyện giả nào không muốn du ngoạn sơn thuỷ đỉnh phong, nhưng bởi vì tiềm lực bản thân hoặc tài nguyên... , làm cho rất khó làm được, cần ra ngoài lưu lạc ma luyện, thu hoạch cơ duyên.
Kiếm Thần Sơn, xem như một cơ duyên công khai, mỗi cách vạn năm là có thể tiến vào một lần, có Kiếm Tu thậm chí ở ngoại vi chờ vạn năm, chính là vì một lần cơ duyên như vậy.
Một thời gian ngắn sau, năm người Sở Mộ thấy được một mảnh Kiếm Thần Thảo.
Đúng vậy, là một mảnh, tối thiểu có bốn mươi năm mươi gốc, tựa như một rừng tiểu kiếm trực chỉ vòm trời, hấp dẫn ánh mắt của đám người Sở Mộ, chợt, bọn hắn bộc phát ra tốc độ nhanh nhất, hóa thành năm đạo lưu quang, phi tốc lao tới chỗ kia.
Cùng lúc đó, còn có hai nhóm người cũng bộc phát ra tốc độ cao nhất, phi tốc phóng tới chỗ Kiếm Thần Thảo.
Nguyên lai, ngoại trừ đoàn người Sở Mộ phát hiện Kiếm Thần Thảo ra, còn có hai chi tiểu đội khác cũng đồng thời phát hiện Kiếm Thần Thảo.
Hiện tại liều đúng là tốc độ, nhìn xem ai tiếp cận hái Kiếm Thần Thảo nhanh hơn.
Tốc độ của Tiểu Chúa Tể cảnh cực nhanh, nháy mắt liền xẹt qua vài trăm mét, tới gần Kiếm Thần Thảo, không có người ra tay, bởi vì lo lắng ra tay sẽ ảnh hướng đến Kiếm Thần Thảo, làm cho Kiếm Thần Thảo bị phá hư.
Ba đội ngũ tiếp cận, liền phi tốc ra tay, hái một cây lại một cây Kiếm Thần Thảo.
Hái Kiếm Thần Thảo, cũng không phải là tùy tiện nhổ liền được, phải có kỹ xảo nhất định, tuyệt đối không thể phá hư đến rễ cây, một khi rễ cây bị phá hư, hiệu quả sẽ giảm bớt đi nhiều.
Mảnh Kiếm Thần Thảo này tổng số là bốn mươi lăm gốc, Sở Mộ lấy được ba gốc, Tuyết Ngân Linh cũng lấy được ba gốc, trên thực tế, mỗi người đều lấy được ba gốc.
Kiếm Thần Thảo đến tay, ba phương đội ngũ lại giằng co, bọn hắn muốn đạt được Kiếm Thần Thảo của hai phe khác, thậm chí tất cả bảo vật trong Không Gian Giới Chỉ.
Chỉ là, ai cũng không có động, tam phương đối lập, bên Sở Mộ tu vi thấp nhất, hai phe khác thì không sai biệt lắm, nhưng vấn đề là, bọn hắn đều mơ tưởng bảo vật của đối phương.
- Các vị, hiện tại chúng ta mỗi một đội đều được 15 gốc Kiếm Thần Thảo, không có cao thấp, động thủ, không thể nghi ngờ rất lãng phí thời gian, còn không bằng tìm kiếm nhiều một ít bảo vật.
Hứa Quan Anh mở miệng nói, hắn có tu vi Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành, lời nói rất có phân lượng.
Hai đội khác tựa hồ truyền âm nói chuyện với nhau thương nghị, rồi sau đó, hai đội đều lui về sau, ánh mắt lại nhìn nhìn chằm chằm vào đối phương, phòng ngừa trong quá trình lui về phía sau bị đánh lén.
Năm người Sở Mộ cũng thời gian dần qua lui về phía sau, cảnh giác cao độ, phòng bị hai chi đội ngũ khác tập kích.
...
- Toàn bộ.
Một trong năm Kiếm đạo Tiểu Chúa Tể vây quanh đối phương kia, dùng thanh âm lãnh khốc đáp lại.
- Chúng ta liều chết tiến vào Kiếm Thần Sơn, tân tân khổ khổ tìm kiếm bảo vật, các ngươi mới mở miệng liền muốn đi toàn bộ, rõ ràng coi chúng ta là lao động chân tay a.
- Cùng bọn họ liều mạng, giết chết một người liền lợi nhuận một cái.
Năm Kiếm đạo Tiểu Chúa Tể bị vây quanh nổi giận không thôi, tiến vào Kiếm Thần Sơn liền mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng, sau khi tiến vào tìm kiếm bảo vật lại có nguy hiểm nhất định, hôm nay có chút thu hoạch, người khác lại muốn ỷ vào thực lực cướp đoạt toàn bộ, bọn hắn như thế nào cam nguyện.
Dưới sự phẫn nộ, năm Kiếm đạo Tiểu Chúa Tể này bộc phát sắc bén ra, phảng phất như năm thanh trường kiếm ra khỏi vỏ, phóng xuất ra mũi nhọn kinh người, muốn xuyên thủng thiên không, thực lực bày ra không bỏ sót.
Năm người này, có ba cái là Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành, hai cái là Tiểu Chúa Tể tiểu thành, thực lực chỉnh thể tương đối cường đại.
- Còn muốn phản kháng, rất tốt, vậy thì diệt trừ toàn bộ bọn ngươi.
Vừa mới nói xong, khí tức càng thêm đáng sợ lập tức lao ra thân hình, năm đạo khí thế khủng bố phóng lên trời, phảng phất như muốn xuyên phá thiên không của Kiếm Thần Sơn.
- Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn!
Thần sắc năm người bị vây quanh kia đại biến, vô cùng chấn động, không phải là một Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn, mà là năm người đều là Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn.
Cấp độ Chúa Tể cảnh, mỗi kém một chút đều mang đến thực lực chênh lệch rõ ràng, đại thành cùng viên mãn chênh lệch hết sức rõ ràng, đơn giản sẽ bị áp chế thậm chí đánh bại chém giết. Hôm nay thực lực của hai bên đối lập hết sức rõ ràng, coi như bọn hắn bộc phát ra toàn lực, thậm chí vận dụng bí pháp, cũng không phải đối thủ của đối phương.
- Cho các ngươi một lần cơ hội lựa chọn, giao bảo vật ra, hoặc là chết.
Một chữ chết, tràn đầy lăng lệ ác liệt cùng tiêu sát, nhiệt độ kịch liệt hạ thấp, để cho toàn thân năm người kia không tự chủ được run lên.
- Ta giao ra bảo vật.
- Ta cũng giao ra bảo vật.
Ở sống cùng chết tầm đó, bọn hắn làm ra lựa chọn, giao ra bảo vật giữ lại tánh mạng.
Tuy bảo vật là tân tân khổ khổ mạo hiểm thu hoạch được, giao ra cực kỳ không cam lòng. Nhưng so với bị giết chết thì càng tốt, bởi vì bị giết chết, tánh mạng không có, hết thảy của mình vẫn sẽ trở thành chiến lợi phẩm của đối phương.
Bảo vật không còn, giữ lại tánh mạng còn có thể tiếp tục tìm kiếm bảo vật, tánh mạng không còn, hết thảy thành không.
- Lựa chọn thông minh.
Năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn kia nhao nhao cười nói, có thể không động thủ bọn hắn cũng không muốn động thủ, bằng không thì ngoan cố chống cự, ép không tốt đối phương muốn tự bạo, đến lúc đó không chỉ không có thu hoạch gì, ngược lại sẽ để cho mình bị thương.
Nhanh chóng vơ vét, năm người này cực kỳ vui sướng ly khai.
- Số lượng Kiếm Thần Thảo không ít.
- Thu hoạch coi như không tệ.
- Đã là tiểu đội thứ ba rồi, tiếp tục tìm kiếm tiểu đội tiếp theo.
*****
Năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn này tạo thành tiểu đội, tu vi của bọn hắn cao thâm, thực lực hơn người. Dẫn đầu vọt tới chỗ cực hạn, thu hết thảy bảo vật ở ven đường, sau đó dọc theo sơn thể di động, ngoại trừ tìm kiếm bảo vật ra, cũng đánh chủ ý những tiểu đội khác.
Hôm nay, đã có ba tiểu đội bị bọn hắn cướp sạch. Mà phương thức cướp sạch của bọn hắn cũng rất chú ý, không bức người đến tuyệt cảnh. Hoàn toàn nắm giữ mức độ, hơn nữa thực lực của bọn hắn cường đại cùng thái độ cường ngạnh, mọi việc đều thuận lợi.
Hôm nay, phương hướng bọn hắn tiến lên, vừa vặn đối lập phương hướng với tiểu đội của Sở Mộ, nói cách khác ở không lâu về sau, hai chi tiểu đội rất có thể sẽ gặp nhau.
...
- Đã qua mười tháng rồi, còn thừa lại không đến hai tháng, chúng ta tranh thủ tìm kiếm một ít Kiếm đạo bảo vật đi.
Hứa Quan Anh nói, lúc này đây thu hoạch coi như không tệ, ly khai Kiếm Thần Sơn lại bế quan vài chục năm, tối thiểu tương đương mấy ngàn năm thậm chí trên vạn năm khổ tu, nói không chừng tu vi của mình có thể từ đại thành tăng lên tới viên mãn, nếu không được, cũng có thể đạt đến đại thành đỉnh phong.
Nội tâm của Hứa Quan Anh cao hứng, Quan Trung Kiệt cùng Lãnh Nhược cũng giống như thế, thế giới của Tu Luyện giả, dưới tình huống tu vi tăng lên không lay căn cơ, vậy mau chóng tăng lên, tổng là một chuyện tốt, kia ý nghĩa bọn hắn có thể vượt lên đầu cùng thế hệ, cùng tiền bối tranh phong, tranh đoạt cơ duyên càng tốt.
Năm đạo thân ảnh xuất hiện ở trong mắt mọi người, phi tốc tiếp cận.
- Chú ý.
Hứa Quan Anh vội vàng nhắc nhở.
Nhưng chỉ thấy năm người kia tốc độ cực nhanh, ngay lập tức tới, ở mọi người còn không kịp né tránh, liền tạo thành một vòng vây, bao vây lại.
- Mấy vị có gì chỉ giáo?
Sắc mặt của Hứa Quan Anh trầm xuống, thấp giọng quát hỏi.
- Hai lựa chọn, thứ nhất, giao ra Kiếm đạo bảo vật của các ngươi, thứ hai... Chết!
Một người trong đối phương mở miệng, dùng thanh âm lãnh khốc nói.
Sắc mặt bọn người Hứa Quan Anh trầm xuống, quả nhiên, loại dự cảm bất tường trong lòng ứng nghiệm rồi.
- Muốn bảo vật, không dễ dàng như vậy.
Quan Trung Kiệt biểu hiện cực kỳ kiên cường, bởi vì hắn không rõ ràng lắm tu vi của năm người đối phương, hơn nữa đã đánh lui hai nhóm tiểu đội đánh chú ý bọn hắn, tin tưởng mười phần.
- Xem ra, các ngươi là ý định lựa chọn thứ hai rồi.
Thoại âm rơi xuống, năm người lại bộc phát ra khí thế, kia, là khí thế thuộc về Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn, sắc bén như kiếm, chọc phá thiên khung, cực kỳ đáng sợ.
- Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn!
Sắc mặt bọn người Hứa Quan Anh bỗng nhiên đại biến, loại khí thế đáng sợ này, trực tiếp trấn áp ở trên người bọn hắn, cực kỳ khó chịu, loại mũi nhọn này phảng phất như lợi kiếm, muốn thiết cắt nghiền nát bọn chúng.
Sắc mặt của Quan Trung Kiệt tái nhợt, tu vi của hắn là Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành đỉnh phong, cùng viên mãn tầm đó còn cách đại thành, cảm giác thân thể của mình phảng phất như muốn bị cắt mở, Lãnh Nhược chỉ có tu vi Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành cũng như thế, Hứa Quan Anh là tu vi đại thành, sức thừa nhận tương đối tốt một ít, nhưng cực kỳ khó chịu.
Duy chỉ có thần sắc của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh nhìn không ra biến hóa, đương nhiên, bọn hắn cũng cực kỳ khó chịu, chỉ có điều bởi vì một ít nguyên nhân, để cho bọn hắn có năng lực chống cự càng mạnh hơn nữa.
- Không tệ, chỉ là hai Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn thậm chí có loại năng lực này.
Năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn kia chứng kiến Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh, ngược lại có vài phần kinh ngạc, bất quá cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi.
- Hiện tại, các ngươi muốn lựa chọn gì? Là giao ra Kiếm đạo bảo vật, hãy để cho chúng ta giết chết lại từ trên thi thể của các ngươi lấy đi Không Gian Giới Chỉ?
Thanh âm lãnh khốc lần nữa vang lên, mang lên thêm vài phần sát ý quả tuyệt.
- Ta nguyện ý giao bảo vật ra.
Quan Trung Kiệt la lớn, ở bảo vật cùng tánh mạng tầm đó, hắn lập tức làm ra lựa chọn, cho dù lòng đang nhỏ máu.
- Rất tốt, rất thức thời, như vậy bốn cái các ngươi thì sao? Lựa chọn như thế nào?
Giờ khắc này, có một loại cảm giác mèo trêu đùa hí lộng con chuột.
- Ta giao.
Hứa Quan Anh gian nan nói.
- Ta cũng giao.
Lãnh Nhược nói, thực lực của nàng ở trước mặt đối phương, không có lực phản kháng.
- Chúng ta...
Thanh âm của Sở Mộ tùy theo vang lên:
- Không giao!
Thoại âm rơi xuống, ở mi tâm của Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh có kiếm quang lăng lệ ác liệt lập loè mà ra.
Kiếm quang của Sở Mộ, tổng số đạt tới 15 đạo, mà kiếm quang ở mi tâm của Tuyết Ngân Linh thì đạt tới mười ba đạo.
Thái Cổ Kiếm Ấn tầng thứ 15 cùng Thái Cổ Kiếm Ấn tầng thứ mười ba!
Mũi nhọn tăng hơn gấp đôi, thực lực tăng mạnh, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh đồng thời xuất kiếm.
Trấn Ma Kiếm Sát!
Đại Hư Vô Kiếm!
Hai kiếm này, đều là Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh toàn lực phát ra, nguyên bản vô cùng cường hoành, đủ để giết chết Tiểu Chúa Tể cảnh tiểu thành bình thường, lại ở dưới Thái Cổ Kiếm Ấn tăng phúc, uy lực càng thêm cường hoành, Tiểu Chúa Tể cảnh đại thành bình thường cũng khó chống cự.
Mà hai người bọn họ lại xuất kiếm ra ngoài ý định, Chư Thiên Trấn Ma Kiếm hóa thành hào quang Đồ Ma Thí Thần xé rách trường không, để cho năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn sinh ra cảm giác một kiếm kia là thẳng hướng về mình.
Tuyết Ngân Linh Đại Hư Vô Kiếm, nương theo lấy từng mảnh từng mảnh bông tuyết gần như trong suốt bay múa, phô thiên cái địa, vô thanh vô tức tầm đó, phảng phất như hết thảy cũng hóa thành hư vô, để cho người cảm giác sợ nổi da gà.
Năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn kia thần sắc biến đổi, nhao nhao làm ra phản ứng, hoặc là né tránh hoặc chống cự.
Nhưng không ngờ, hai kiếm nhìn như sát cơ sâm nghiêm, uy lực cường hoành, lại tựa như sương mù tan hết, Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh thì bắt lấy thời cơ, bộc phát ra tốc độ cao nhất, phi tốc rời xa.
- Truy!
Năm Tiểu Chúa Tể cảnh viên mãn kia vốn là khẽ giật mình, rồi sau đó sắc mặt đại biến. Thẹn quá hoá giận, bọn hắn lại bị đùa nghịch rồi, bị hai Tiểu Chúa Tể cảnh nhập môn đùa bỡn, thật giống như hai bàn tay hung hăng phiến ở trên mặt của bọn hắn.
- Đợi một chút.
Người cầm đầu bỗng nhiên mở miệng, khí thế tập trung ba người Hứa Quan Anh:
- Ba người các ngươi, giao bảo vật ra.
← Ch. 2236 | Ch. 2238 → |