Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0318

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0318: Hoả tốc cứu viện
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


- Xin lỗi, tôi mới là bác sĩ, anh nên tin tưởng phán đoán của tôi, xin buông tôiy ra, đừng gây cản trở chúng tôi chữa trị.

Bác sĩ cấp cứu nghiêm giọng nói với Tùy Qua.

- Con mẹ nó chứ! Anh mù hay sao, cô ấy bị thương nặng như vậy, sở dĩ còn sống đến hiện tại, cũng bởi vì tôi không ngừng đưa chân khí vào cơ thể cô ấy, thằng ngốc này, muốn hại chết cô ấy sao!

Tùy Qua giận dữ hét, bác sĩ cấp cứu không phối hợp, hắn quả thực muốn điên rồi.

- Tiên sinh, xin anh khống chế tâm tình, bằng không tôi chỉ có thể tiến hành cưỡng chế anh mà thôi.

Bác sĩ cấp cứu nói, sau đó đưa mắt ra hiệu cho hộ sĩ bên cạnh, nhìn dáng dấp có vẻ hắn cho rằng Tùy Qua bị bệnh tâm thần, cho nên chuẩn bị mạnh tôiy với Tùy Qua.

- Khốn khiếp!

Tùy Qua mắng to một câu, hắn không rảnh lãng phí thời gian với tên bác sĩ này, đột nhiên đưa tôiy ra, túm lấy cổ bác sĩ cấp cứu:

- Lập tức làm theo lời tôi, đừng lãng phí thời gian nữa, nếu không tôi bóp nát cổ anh!

Bác sĩ cấp cứu không ngờ động tác của Tùy Qua lại nhanh như vậy, nhưng cảm nhận được lực đạo trên bàn tôiy Tùy Qua, hắn biết Tùy Qua không giả vờ đe doạ, tên thần kinh này đúng là có thể dễ dàng bóp nát cổ của hắn.

Không có ai muốn đùa giỡn với tính mạng của mình, vị bác sĩ trẻ tuổi này cũng không ngoại lệ.

Cho nên, dựa theo phân phó của Tùy Qua, bọn họ cẩn thận đưa Lam Lan lên xe, trong quá trình này, bàn tôiy Tùy Qua vẫn không rời khỏi thân thể của Lam Lan.

Xe cứu thương gào thét lao về phía bệnh viện, bác sĩ trên xe đã bắt đầu liên lạc với kho máu.

- Thật xin lỗi.

Lúc này, Tùy Qua mới nói xin lỗi với vị bác sĩ cấp cứu:

- Mặc dù tôi không trông cậy anh tha lỗi cho hành động của tôi, nhưng cám ơn anh đã cứu mạng cô ấy.

Mặc dù trong lòng bác sĩ trẻ tuổi rất không thoải mái với Tùy Qua, nhưng hắn tựa hồ không muốn kích thích bệnh thần kinh của Tùy Qua, ứng phó nói:

- Đây là thiên chức của bác sĩ chúng tôi. Hi vọng sau khi anh đến bệnh viện, có thể phối hợp với chúng tôi, nếu như, cô ấy có thể sống đến bệnh viện.

- Cô ấy nhất định có thể!

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng.

Bác sĩ cấp cứu cảm nhận được sát khí trong lời nói của Tùy Qua, không khỏi rùng mình, cũng không dám tiếp tục tùy tiện nói chuyện với Tùy Qua.

Nhưng điều khiến vị bác sĩ cấp cứu không ngờ được chính là, cô gái bị thương rất nặng này, đúng là chống chọi được đến bệnh viện.

Khi Tùy Qua đến bệnh viện, Tống Văn Hiên nhận được điện thoại của Tùy Qua cũng vừa tới nơi.

Vì kịp thời chạy tới bệnh viện, Tống Văn Hiên thậm chí không tiếc phô bày một chút thân pháp Tiên Thiên kỳ cường giả kinh khủng trước mặt công chúng.

- Rót Tiên Thiên chân khí kéo dài mạng sống của cô ấy!

Tùy Qua nói với Tống Văn Hiên.

Tống Văn Hiên vừa nghe, vốn có chút do dự, bởi vì Tiên Thiên chân khí là thứ không dễ có được, cho dù là đệ tử Tống gia, Tống Văn Hiên cũng không nỡ dùng Tiên Thiên chân khí chữa thương cho bọn họ, đề cao tu vi. Giống như Tống Thiên Húc, cũng chỉ vì nhi tử Tống Lập Hào mới phá lệ hao phí Tiên Thiên chân khí để đả thông kinh mạch, đề cao tu vi.

Khi Tống Văn Hiên đang do dự, chợt nhìn thấy ánh mắt dị thường bén nhọn của Tùy Qua, khiến Tống Văn Hiên cảm giác được nếu như hắn không làm như vậy, hậu quả nhất định vô cùng nghiêm trọng.

Nghĩ đến tiền đồ và an nguy của Tống gia đều nằm trong tôiy Tùy Qua, Tống Văn Hiên đành phải cắn răng, đem Tiên Thiên chân khí cực khổ tu luyện đưa vào bên trong thân thể Lam Lan, duy trì tính mạng của Lam Lan.

Sau đó, dưới yêu cầu « cậy mạnh » của Tùy Qua, bác sĩ đành phải để Tùy Qua và Tống Văn Hiên đồng loạt tiến vào phòng giải phẩu.

Dưỡng khí, truyền máu rất nhanh được sắp xếp.

Giải phẫu nhanh chóng bắt đầu.

Bác sĩ chủ đạo là một bác sĩ trung niên có kinh nghiệm phong phú, tên là Trang Nhất Lượng, là bác sĩ chủ nhiệm khoa ngoại của bệnh viện này, từng du học ở Âu Mỹ. Khi hắn mở lồng ngực của Lam Lan, nhìn thấy tình trạng bên trong, không nhịn được kêu lên một tiếng « Lạy chúa », bởi vì dựa vào kinh nghiệm của hắn, bất luận kẻ nào bị thương nặng như vậy chắc chắn đã chết rồi, quả quyết không thể nào kéo dài đến hiện tại.

Trái tim cũng bị hư hao gần một nửa, còn chưa tắt thở, đây không phải là kỳ tích thì là cái gì!

Nhưng, ngay cả là kỳ tích, đến đây cũng chấm dứt.

Trang Nhất Lượng biết, trái tim người bị thương bị hao tổn, cũng chẳng khác gì đã tuyên bố tử hình. Trừ phi lập tức tiến hành giải phẫu thay tim, nhưng hiện tại ở bệnh viện cũng không có trái tim thay thế, hơn nữa ngay cả là thay tim, hơn nữa dưới tình huống phẫu thuật thành công, bệnh nhân cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn thêm mấy tháng.

Tóm lại, Trang Nhất Lượng cảm thấy bệnh nhân này không còn cách nào tiếp tục cấp cứu rồi.

- Thật xin lỗi.

Trang Nhất Lượng nói với Tùy Qua:

- Thương thế của bệnh nhân quá nghiêm trọng, sợ rằng...

- Đừng nói những lời nhảm nhí!

Tùy Qua cậy mạnh vô lý, cắt đứt lời Trang Nhất Lượng:

- Cố gắng cấp cứu! Tiếp tục truyền máu, lấy đầu đạn, vá vết thương lại!

- Trái tim của cô ấy đã tổn hại rồi, cho dù vá lại cũng không có ý nghĩa.

Trang Nhất Lượng kích động nói:

- Tôi hiểu tâm tình hiện giờ của anh, nhưng anh nên chấp nhận sự thật này, tôi không cứu được cô ấy, để cô ấy an tâm ra đi đi!

- Đi cái đầu mẹ ngươi!

Tùy Qua rống lên một tiếng, đưa tôiy cầm lấy một ống sắt bên cạnh bàn mổ vặn thành méo mó:

- Tiếp tục cứu giúp! Đừng ai nói nhảm gì nữa!

Nhìn thấy Tùy Qua đằng đằng sát khí, đám người Trang Nhất Lượng không khỏi hoảng sợ. Trang Nhất Lượng rốt cục không nói gì nữa, cúi đầu bắt đầu cấp cứu.

Sau đó, Tùy Qua lại giao cho Tống Văn Hiên một lọ Cố Nguyên hoàn, nói:

- Ngươi duy trì cho ta thêm 20 phút, tất cả những linh dược này đều là của ngươi! Ngoài ra, chỉ cần cô ấy không chết, ta sẽ cho ngươi nhiều chỗ tốt hơn!

Tống Văn Hiên vốn có chút oán hận, nhưng nhìn thấy bình Cố Nguyên hoàn, ánh mắt cũng bắt đầu sáng lên, nhất thời tinh thần đại chấn, nói:

- Tùy tiên sinh yên tâm, lão hủ nhất định sẽ toàn lực ứng phó!

Tùy Qua không nói gì nữa, lấy ra năm bình ngọc, bắt đầu căn cứ vào thương thế của Lam Lan chế biến Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch.

Tình trạng hiện giờ, cũng chỉ có Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch mới có thể cứu được Lam Lan.

May là, lần này Tùy Qua từ Bắc Kinh quay về, trên người còn mang theo một chút Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch, chỉ cần Lam Lan không ngừng thở, hắn có thể dùng linh dược chữa trị trái tim bị thương của Lam Lan, kéo nàng từ quỷ môn quan trở về.

Nhìn Tùy Qua ở trong phòng giải phẫu mân mê những bình bình lọ lọ kia, các bác sĩ và y tá trong phòng giải phẫu đều không khỏi kinh hãi, mọi người đều cho rằng Tùy Qua nhất định là kẻ điên, hơn nữa còn là một kẻ điên có chứng vọng tưởng. Nhưng khi Tùy Qua đổ linh dịch từ những chiếc bình trên tôiy ra, thấy Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch thả ra khí tức ngũ sắc giống như đám mây, khiến bác sĩ và các y tá đều có một loại cảm giác lọt vào tiên cảnh.

*****

Còn sắc mặt Tống Văn Hiên lại tràn đầy kinh hãi và hâm mộ, còn có một chút cuồng nhiệt.

Mặc dù Tống Văn Hiên không biết linh dịch Tùy Qua đang chế biến chính là Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch, nhưng khí tức của loại linh dược này thật sự quá nồng đậm, quá rõ ràng, hơn nữa Tống Văn Hiên rõ ràng cảm giác được, trong linh dịch mang theo ngũ hành khí nồng đậm, nếu như hắn được những thứ linh dịch này trợ giúp, có thể tiến thêm một bước rèn luyện ngũ tạng lục phủ, đề cao tu vi thêm một bước.

Tùy Qua không để ý đến những người còn lại suy nghĩ như thế nào, chỉ toàn lực chế biến Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch.

Mấy phút sau, Tùy Qua rốt cục căn cứ vào tình huống của Lam Lan chế biến ra mấy giọt Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch, sau đó dùng bình ngọc chứa, đem đến trước mặt Lam Lan. Trang Nhất Lượng nhìn thấy cảnh tượng này, không nhịn được nói:

- Tiên sinh, đây là anh chế thuốc cho bệnh nhân sao? Nhưng dược vật do anh tự chế biến, một khi xảy ra vấn đề gì...

- Tôi sẽ chịu trách nhiệm!

Tùy Qua lại cắt đứt lời Trang Nhất Lượng, nhỏ Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch vào chỗ trái tim bị hư tổn của Lam Lan, sau đó nói với Tống Văn Hiên:

- Dùng Tiên Thiên chân khí kích thích dược tính của linh dược!

Tống Văn Hiên gật đầu, dùng Tiên Thiên chân khí cẩn thận kích phát ra linh hiệu của Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch.

Trang Nhất Lượng dứt khoát thối lui sang bên cạnh, lúc này, hắn cũng chỉ biết nghe theo mệnh trời.

Dựa theo hiểu biết của Trang Nhất Lượng, bệnh nhân này đã sớm bị kết án tử hình.

Nhưng, Trang Nhất Lượng rất nhanh ý thức được hắn đã sai lầm. Khi Tùy Qua nhỏ một giọt Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch lên trái tim của Lam Lan, một đoàn mây mù hỏa hồng sắc bốc lên, trong mây mù còn kèm theo bốn loại màu sắc, sau đó trái tim bị hư tổn của bệnh nhân lại bắt đầu khép lại, giống như khôi phục như mới.

Mỗi một giọt linh dịch nhỏ xuống, trái tim lại khôi phục một phần, hơn nữa nhịp đập của trái tim cũng bắt đầu trở nên vững vàng có lực.

Lần này, căn cứ vào hiểu biết của Trang Nhất Lượng, hắn hoàn toàn có thể khẳng định, trái tim của người bị thương đã phục hồi như cũ với tốc độ không thể tưởng tượng. Chuyện xảy ra trước mắt, đã hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của hắn.

Chỉ chốc lát sau, được Ngũ Tạng Bổ Thiên dịch tẩm bổ, trái tim của Lam Lan rốt cục hoàn toàn khôi phục.

- Bác sĩ Trang... Điện tim đồ của cô ấy đã bình thường!

Một y tá đột nhiên kinh hô.

Trang Nhất Lượng ngây ngẩn cả người, cho dù hắn không nhìn điện tâm đồ, cũng biết trái tim của bệnh nhân đã khôi phục bình thường. Lúc này, Trang Nhất Lượng hoàn toàn không hiểu, vẻ mặt mờ mịt, bởi vì chuyện xảy ra trước mắt, hoàn toàn phá vỡ hiểu biết của hắn đối với y học. Là một bác sĩ đã trải qua thời gian học tập ở nước ngoài và thực hành trong nước, hắn vốn cho rằng mình đã đến gần đỉnh cao của lĩnh vực y học, nhưng hiện tại, hắn chỉ cảm thấy mình giống như một con ếch ngồi đáy giếng.

- Đây là y thuật gì?

Trang Nhất Lượng bỗng nhiên hỏi Tùy Qua.

- Trung y.

Tùy Qua đáp.

Y thuật truyền xuống của Hoa Hạ Thần Châu chắc chắn là trung y.

Đáng tiếc chính là, hiểu biết của hậu nhân đối với trung y thật sự quá ít. Chúng ta luôn bận việc "Đi học tập thứ của người khác", nhưng lại lãng quên tài sản quý giá để lại của lão tổ tông.

Cho nên, chúng ta mãi mãi chỉ biết đi theo bước chân của dân tộc khác, sau đó từ từ quên lãng quá khứ huy hoàng cùng kinh điển vốn có của dân tộc mình.

Khi Lam Lan được đẩy ra khỏi phòng giải phẩu, nàng căn bản đã khỏi.

Ngoại trừ vết máu ở ngực, trên căn bản không nhìn ra nàng từng chịu đả thương.

Bởi vì bất luận là vết thương trong lồng ngực của nàng, hay là vết thương phía ngoài, đều đã được Tùy Qua xử lý.

Chỗ bị thương trước ngực, hiện giờ chỉ có một vết sẹo màu sáng, chỉ cần một thời gian ngắn nữa sẽ hoàn toàn biến mất.

Vấn đề duy nhất, chính là Lam Lan vẫn đang hôn mê.

Dĩ nhiên, đây cũng không phải vấn đề gì lớn, chẳng qua thân thể và thần thức của nàng đã chịu mỏi mệt quá mức mà thôi.

Mặc dù thương thế của nàng đã khỏi hẳn, nhưng vì mất máu quá nhiều, cộng thêm Tùy Qua và Tống Văn Hiên dùng chân khí kéo dài tính mạng cho nàng, chẳng khác gì dùng chân khí mạnh mẽ kích thích tiềm năng và sinh cơ trong thân thể nàng, giống như tiêu hao tinh lực của thân thể nàng.

Thử nghĩ, một người bệnh nặng, cũng cần một thời gian rất dài mới có thể khôi phục nguyên khí. Huống chi, là một người vốn nên tử vong, lại được mạnh mẽ cứu sống.

Dĩ nhiên, lúc này Tùy Qua cũng có thể dùng Cố Nguyên hoàn nhanh chóng khôi phục nguyên khí cho Lam Lan, nhưng vì thân thể của nàng thật sự quá yếu ớt, nếu như tiếp tục sử dụng linh dược, đối với nàng mà nói, cũng chưa hẳn là chuyện tốt. Cho nên, Tùy Qua tình nguyện đợi nàng tĩnh dưỡng một thời gian ngắn, từ từ khôi phục rồi hãy nói.

Chỉ có điều, Tùy Qua mới vừa ra khỏi phòng giải phẫu, đã thấy có mấy cảnh sát lao về phía hắn, ôm thắt lưng, vặt cánh tôiy ra sau, còn có người lôi còng tôiy ra, nhìn dáng dấp như muốn bắt lấy Tùy Qua.

- Cút ngay.

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, tựa hồ trong nháy mắt đánh bay mấy cảnh sát, khiến bọn họ hung hăng đập vào vách tường, kêu rên không dứt.

- Không được nhúc nhích! Nếu không chúng tôi sẽ nổ súng!

Nhưng, có rất nhiều cảnh sát đã ngăn chặn xung quanh Tùy Qua.

Tống Văn Hiên hừ lạnh một tiếng, sát khí đại thịnh.

Tùy Qua không muốn Lam Lan chịu bất kỳ liên lụy nào nữa, đưa mắt ra hiệu cho Tống Văn Hiên không xuất thủ, lạnh lùng nói với những cảnh sát kia:

- Xảy ra chuyện gì?

- Có người báo, ngươi nhiễu loạn trật tự bệnh viện, quấy nhiễu bác sĩ cứu chữa bệnh nhân!

Một cảnh sát nói.

- Cha mẹ nó! Nhiễu loạn trật tự bệnh viện, mà cần nhiều cảnh sát như vậy sao?

Tùy Qua không chút khách khí mắng:

- Tại sao khi dân chúng cần các người, các người lại không xuất hiện?

- Xin lập tức rời xa người bị thương! Chúng tôi nghi ngờ anh cố ý đả thương người tôi!

Lại có một cảnh sát nói.

- Cố ý cái rắm!

Tống Văn Hiên quát lên:

- Nếu không phải Tùy tiên sinh ra tôiy chữa trị, cô tôi đã sớm thành người thiên cổ rồi!

- Đúng vậy, các người hiểu lầm rồi!

Lúc này Trang Nhất Lượng cũng đứng ra nói:

- Vị tiên sinh này không quấy nhiễu tôi chữa trị cho người bị thương, mà hiệp trợ tôi chữa trị, nếu như không có hắn trợ giúp, chỉ sợ bệnh nhân sớm đã không qua được.

- Được rồi, thu súng thu lại đi.

Phía sau đám cảnh sát, truyền đến một thanh âm uy nghiêm, có lẽ là của đại nhân vật nào đấy.

Quả nhiên, đội ngũ cảnh sát tách ra, một người trung niên mặc tây trang, hơi có vẻ quý phái đi nhanh tới, đi theo phía sau hắn, lại là thị trưởng Quách Minh Phong và cục trưởng cảnh sát Thái Viễn Minh của thành phố Đông Giang.

Người trung đi tới trước giường bệnh, nắm tôiy Lam Lan, ân cần nói:

- Tiểu Lan, ba ba tới rồi, con không sao chứ.

Sau đó, người trung niên lại nói với Trang Nhất Lượng:

- Bác sĩ, tình hình của con gái tôi rút cuộc thế nào rồi?

- Cô ấy rất khỏe, nhưng cần tĩnh dưỡng.

Trang Nhất Lượng nói.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1258)