← Ch.0396 | Ch.0398 → |
Tạo hình, phong vận như vậy, phong tình như vậy, đáng tiếc Tùy Qua không có tâm tình thưởng thức, lạnh lùng nói:
- Thì ra là ngươi chính là bức đức hạnh. Trời lạnh như thế này, lại mặc ít như thế, chẳng lẽ muốn câu dẫn nam nhân nổi điên sao?
- Ngươi... Ngươi đáng chết!
Trong mắt nữ nhân hiện lên vẻ oán độc:
- Tối nay, ngươi nhất định phải chết!
- Ngươi giết được ta?
Tùy Qua xem thường.
- Đám võ giả ngu xuẩn các ngươi, lúc nào cũng cuồng vọng tự đại như vậy.
Nữ nhân áo bào trắng khinh miệt nói:
- Đối với hậu duệ Vu tộc cao quý như chúng ta, các ngươi chỉ là một đám cặn bã mà thôi!
- Thật sao?
Tùy Qua bình thản nói:
- Vừa rồi đồng bạn hậu duệ Vu tộc của ngươi, đã bị ta đập thành thịt nát.
- Hắn chỉ có một chút huyết thống Vu tộc mà thôi, làm sao có thể đánh đồng với Lý Nghệ Cơ ta!
Nữ nhân áo bào trắng nói:
- Huống chi, hắn chẳng qua là con mồi dẫn dụ ngươi mà thôi, sống chết của hắn đối với ta căn bản không quan trọng.
- Xem ra ngươi thật sự là một nữ nhân tự đại.
Tùy Qua cười nhạt.
- Ngươi sẽ phải trả giá rất nhiều cho cuồng vọng của mình đấy!
Lý Nghệ Cơ kêu gào nói.
- Lão đại, nữ nhân này thật ngông cuồng, để ta nuốt cô ta đi!
Tiểu Ngân Trùng không có hảo ý kêu lên.
- Con sâu ghê tởm này, chết bà mày đi!
Lý Nghệ Cơ bỗng nhiên vươn tay áo, sau đó lấy ra một tấm phù chú, kẹp giữa hai ngón tay, miệng nhanh chóng nói lẩm bẩm, phù chú kia hóa thành một đạo kim quang, bắn về phía Tiểu Ngân Trùng.
- Nữ nhân chết tiệt!
Tiểu Ngân Trùng hú lên quái dị, tránh được kim quang kia.
Răng rắc!
Nhưng vào lúc này, kim quang kia đột nhiên hóa thành một đạo tia chớp kim sắc, hung hăng bổ vào thân thể cao lớn của Tiểu Ngân Trùng.
Tiểu Ngân Trùng kêu đau một tiếng, thân thể khổng lồ nhanh chóng thu nhỏ lại, sau đó khôi phục nguyên trạng, không nhúc nhích nằm trên mặt đất, tựa như đã mất mạng.
Lý Nghệ Cơ hừ lạnh một tiếng, sau đó đưa mắt nhìn Tùy Qua:
- Thế nào, hiện tại ngươi biết sợ chưa?
- Vu phù!
Thần sắc Tùy Qua trở nên ngưng trọng.
Người tu hành, đại khái có ba loại là ma phật đạo, trong đó người tu hành tu đạo dùng phù chú nhiều nhất.
Trong Vu tộc, cũng có người dùng phù chú tương tự, gọi là "Vu phù".
Hai người này nhìn như giống nhau, nhưng trên thực tế lại hoàn toàn bất đồng. Phù chú của người tu đạo là triệu hoán lực thiên địa tự nhiên công kích đối thủ, còn Vu phù của Vu tộc, lại dùng để triệu hoán lực lượng Đại Vu viễn cổ, thậm chí là lực lượng thần ma viễn cổ.
Vì vậy, người có thể sử dụng và chế luyện vu phù, tất nhiên là người có huyết thống tương đối thuần khiết trong Vu tộc.
Căn cứ vào quy luật truyền thừa huyết thống của Vu tộc, huyết thống càng tới gần thuần khiết, thực lực lại càng cường hãn.
Mặc dù Tùy Qua có chút thần sắc ngưng trọng, nhưng không mất đi lòng tin. Trải qua hàng vạn hàng nghìn năm truyền thừa, hiện tại huyết thống của những dị năng giả đã không còn thuần khiết như trước. Cho dù có thể sử dụng một chút Vu phù, cũng không có gì quá đáng sợ. Cho nên, Tùy Qua trấn định nói:
- Cho dù ngươi có thể sử dụng Vu phù thì thế nào, với chút đạo hạnh của ngươi, sợ rằng ngay cả những phân thân Đại Vu cũng triệu hoán không được?
- Đối phó với võ giả như ngươi, phải dùng tới phân thân Đại Vu sao.
Lý Nghệ Cơ hừ nói.
- Vậy ta an tâm.
Tùy Qua cười nhạt, một câu nói, đã moi ra thực lực của Lý Nghệ Cơ.
- Hèn hạ!
Lý Nghệ Cơ hừ lạnh một tiếng, lại lấy ra một tấm Vu phù, sau đó cầm trong tay, cũng không biết trong miệng nàng lẩm bẩm cái gì, tấm Vu phù đột nhiên hóa thành một tấm lưới lớn màu trắng, chụp xuống đầu Tùy Qua.
Mặc dù Tùy Qua biểu hiện rất nhẹ nhàng, nhưng từ đầu đến cuối cũng không xem thường nữ nhân này, hắn không biết trình độ thực lực của nữ nhân này rút cuộc như thế nào, vì vậy cũng không dám nghênh đón, vội vàng triển khai thân pháp né tránh.
Nhưng, tấm lưới kia như hình với bóng, theo sát không nghỉ.
- Cha mẹ nó!
Tùy Qua không nghĩ tấm lưới này lại có năng lực "tự động truy tung", đành phải tiếp tục triển khai thân pháp, né tránh.
Thoạt nhìn, Tùy Qua giống như một con cá đang né tránh tấm lưới.
- Xem ngươi còn lẩn đi đâu!
Lý Nghệ Cơ cười lạnh một tiếng, lại sờ soạng tay áo, lấy ra một tấm Vu phù, sau đó lại ném về phía Tùy Qua. Vu phù hóa thành ngân quang, sau đó biến thành hai con dị thú hung hãn, loáng thoáng có chút giống như con cọp, nhưng lại không có lông, rống giận đánh về phía Tùy Qua.
Hai con dị thú, Tùy Qua cũng không biết có lai lịch gì, có lẽ là thú giữ nhà của Vu tộc thời viễn cổ. Mặc dù hai con dị thú này cũng không phải tồn tại chân thật, nhưng nhìn qua cũng không có gì khác biệt với thú thật, Tùy Qua hoàn toàn không nghi ngờ, nếu như bị hàm răng hoặc móng vuốt của hai con dị thú này đánh trúng, chỉ sợ cho dù có Tiên Thiên chân khí hộ thể cũng không gánh vác được.
Rống! Rống!
Thấy Tùy Qua lại tiếp tục né tránh, hai con dị thú lần lượt nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó đồng thời từ hai bên trái phải giáp công.
- Súc sinh chết tiệt!
Tùy Qua mắng to một tiếng, không ngờ hai con dị thú này lại còn biết một chút chiến thuật. Trong nháy mắt, hắn dùng Tiên Thiên chân khí cách không chém ra mấy cái, lại không tạo thành tổn thương thực chất với hai con dị thú này.
Đồng thời, tấm lưới lớn như hình với bóng lại chụp xuống.
- Xem lần này ngươi trốn đi đâu!
Lý Nghệ Cơ cười lạnh nói.
- Lần này, lão tử không trốn nữa!
Tùy Qua quát to, quả nhiên không né tránh nữa, mặc cho hai con dị thú giáp công nhào về phía trước.
- Đến đây đi!
Tùy Qua bất động như núi, nhìn hai con dị thú từ trái phải đánh tới, chia ra cắn vào cổ họng và bả vai của hắn, đột nhiên thi triển Thiên Biến Bắt Trùng Thủ, chộp tới đầu hai con dị thú.
- Hắn muốn làm gì?
Đứng từ xa xem cuộc chiến, Ngưu Duyên Tranh thầm nghi ngờ. Đối mặt với công kích của hai con dị thú này, cho dù là Ngưu Duyên Tranh, cũng phải né tránh phong mang. Bởi vì Ngưu Duyên Tranh đã nhìn ra, lực công kích của hai con dị thú này, tuyệt đối không thua người tu hành Tiên Thiên hậu kỳ. Hơn nữa, hai con dị thú này cũng không phải thật thể, cho nên căn bản không dùng được công kích tinh thần đối với chúng!
Nhưng, Tùy Qua vừa ra tay, lập tức chấn động Ngưu Duyên Tranh.
Chỉ thấy Tùy Qua duỗi hai tay ra, giống như lấy đồ trong túi, thoáng cái đè xuống đầu hai con dị thú, sau đó thuận thế ném hai con dị thú lên không trung, lật một cái, cái bụng hướng lên trên, sau đó Tùy Qua đưa tay tìm tòi, hai tay thoáng cái túm được cổ của hai con dị thú. Sau đó, Tùy Qua dùng cánh tay vững vàng bóp chặt cổ của bọn chúng.
Vốn hai con dị thú đang cắn Tùy Qua, thoáng cái biến thành bị Tùy Qua bóp chặt cổ.
Thủ pháp của Tùy Qua không tính là thần diệu, nhưng lại vô cùng lưu loát, giống như nước chảy mây trôi.
Ánh mắt Ngưu Duyên Tranh cũng sáng lên, Tùy Qua thi triển thủ pháp này, quả thực chính là kỹ thuật đánh nhau của Tiên Thiên thượng tầng!
Mặc dù Ngưu Duyên Tranh là Tiên Thiên cao thủ, nhưng cũng chưa từng thấy kỹ thuật đánh nhau Tiên Thiên thần diệu như thế.
← Ch. 0396 | Ch. 0398 → |