Vay nóng Tima

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0491

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0491: Tranh giành tình nhân
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Theo lý thuyết, núi hoang dã ngoại nếu có khách sạn như thế có lẽ phi thường dễ làm người khác chú ý mới đúng, nhưng mà khách sạn này không chỉ không biết nó nằm đâu, thậm chí người bình thường căn bản không nhìn thấy.

Bởi vì khách sạn này nằm trong trận pháp.

Mà Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng thì không có vấn đề gì, trước mắt tỏa sáng, ánh mắt nhìn qua ngọn núi trên cao, ngọn núi cực kỳ dốc đứng, dường như viên hầu rất khó leo len e. Trong núi chợt có cổ thụ cực kỳ cao lớn, già nua, cả ngọn núi mang theo dáng vẻ hùng tuấn, phong cách khí tức cổ xưa. Nhìn qua ngọn núi này, Tùy Qua cảm khái trong lòng, nếu như ngọn núi này xuất hiện trong tầm mắt người thường, cổ mộc trên núi đã sớm bị đốn rồi.

Nhân loại dường như thiên tính ích kỷ, cướp đoạt tất cả mọi thứ thiên địa sinh ra, hơn nữa cũng cho rằng mình là "Chúa tể vạn vật", đương nhiên có thể nắm quyền sinh sát mọi vật trong tay của mình. Loại bản tính ích kỷ này không chỉ thể hiện trên người bình thường, cũng thể hiện trên người tu hành. Nhưng mà đối với người tu hành mà nói, bọn họ cướp đoạt không phải dầu, mạch khoáng, mà là linh thảo, thiên tài địa bảo mà thôi.

Lúc này chính là lúc hoàng hôn, trên ngọn núi có thác nước đổ xuống, khí thế rộng lớn, dưới thác nước có một đầm nước rộng hai mươi trượng, cách thủy đàm không xa, tới gần vách núi có một khách sạn cổ xưa, lầu các phi vũ, cổng và sân có tấm biển màu vàng, "Khách sạn ngọc lộ" vô cùng chói mắt.

Lúc này bên ngoài khách sạn tụ tập không ít người, đương nhiên những người này tất cả đều là người tu hành, cảnh giới cao thấp không đều, đại bộ phận đều là Luyện Khí Kỳ cùng Tiên Thiên kỳ, Trúc Cơ Kỳ cũng có, nhưng mà không lộ diện ngoài khách sạn, dường như khinh thường làm bạn với đám người bên ngoài.

Tùy Qua đang định cùng Trầm Quân Lăng tiến vào khách sạn, đột nhiên người trong sân khách sạn hô to, nhao nhao nhìn lên bầu trời.

Hai người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy kiếm quang tím, hồng, trắng vạch phá bầu trời, xuất hiện trong tầm mắt, kiếm quang tới gần thì dừng trên không khách sạn, vài bóng người thân hình uyển chuyển hạ xuống, trên người gió đón mây đưa, quả nhiên là như tiên tử hạ phàm, cơ hồ đều hấp dẫn rất nhiều ánh mắt nhìn qua.

Trong lòng Tùy Qua thầm nghĩ:

- Những nữ nhân này đúng là rất biết tăng hào khí.

- Mấy vị tiên tử, tại hạ Nam Cung Ngạo Thượng xin đợi đã lâu.

Bảy vị nữ tử vừa hạ xuống đất liền có một người vượt lên trước nghênh đón, người này nhìn mới ba mươi tuổi, ăn mặc áo dài màu xanh, lộ ra phong phạm thế gia, thần sắc cũng rất ngạo mạn, hành tẩu mang theo khí thế tách đám người chung quanh ra và đi lên. Những người tu hành còn lại vốn đang tức giận, nhưng mà nghe danh tiếng "Nam Cung" thì không nói dám cái gì cả.

- Xem ra có người động tác thật nhanh nha.

Trầm Quân Lăng nhìn qua cười hả hê.

- Không có sao.

Tùy Qua cũng cười cười, nói:

- Trò hay còn ở phía sau, cô chờ xem.

- Úc, thì ra là công tử Nam Cung thế gia, khó trách tuấn lãng như thế.

Trong đó một nữ tu nói ra, nữ tu này mặc lụa mỏng hồng nhạt, màu hồng nhạt vốn khiến người ta cảm thấy lỗ mảng, nhưng mà cô gái này mặc quần áo hồng nhạt khiến người ta cảm thấy tao mị, ngược lại có khí chất tiên tử thanh nhã, khí chất "Tiên nữ" cao cao tại thượng hiện ra. Vậy đại khái cũng hiểu "Tiên tử" có chỗ hơn người. Rõ ràng là nữ tử thanh lâu trong giới tu hành, nhưng mà không nhìn thấy khí tức "Thanh lâu" trên người của các nàng.

Nhưng mà nếu là muốn luận khí chất "Tiên nữ", Tùy Qua đã từng nhìn thấy qua Khổng Bạch Huyên, cho dù lực lượng hay khí chất đều mạnh hơn mấy "Tiên tử" này quá nhiều. Bởi vì như thế, nhìn thấy mấy "Tiên tử " này, Tùy Qua cũng không phải mất hồn vía như người khác, Trầm Quân Lăng thấy Tùy Qua không có thất thố, thật sự cũng không có khinh bỉ hắn.

- Bảy vị tiên tử, tại hạ Tây Môn Lăng Phong, cho mời mấy vị tiên tử vào phòng nâng cốc ngôn hoan, trao đổi tâm đắc tu hành.

Một người khác nói ra. Gia hỏa tên là Tây Môn Lăng Phong mặc trường bào màu trắng, nhìn qua càng trẻ tuổi, nhưng mà khí chất công tử cao ngạo cũng không ít.

Tùy Qua nghĩ thầm, Chu Kế Thiều nói không sai, Nam Cung, Tây Môn thế gia đều tới. Hai người này kỳ thật chỉ có tu vị Tiên Thiên hậu kỳ mà thôi, những người còn lại tu vị tương đương bọn họ, nhưng dường như rất e ngại những thế gia này, cho nên cũng không tiến lên tranh giành tình nhân với hai người.

Nhưng mà đây chỉ là một nguyên nhân, mặt nguyên nhân khác những người này rõ ràng, bảy tiên tử này có phí qua đêm rất xa xỉ, muốn dính hơi lên người của các nàng, chỉ sợ phải xuất huyết nhiều mới được. Tuy nhiên có không ít nam tu muốn nếm thử tư vị của các nàng, muốn xem diệu dụng của "Nê thuy đan pháp", hơn nữa hy vọng mượn cơ hội tăng tu vị lên, nhưng mà có mấy người có thể trả giá cao như thế?

Cho dù nam tu có tiền, cũng sẽ dùng "Tiền tài" vào phiên chợ ngày mai, ai muốn chưa bắt đầu vào phường thị đã bị mấy tiên tử này ăn sạch tiền chứ.

- A Di Đà Phật!

Thời điểm này đột nhiên có niệm phật hiệu vang lên.

Ánh mắt mọi người nhìn qua Trầm Quân Lăng bên cạnh Tùy Qua.

Cũng tính cả Tùy Qua, hắn cũng tò mò nhìn qua Trầm Quân Lăng hiện tại muốn làm gì vậy.

- Bạch nhật tuyên dâm, còn thể thống gì ah!

Trầm Quân Lăng dùng ngữ khí tục tằng nói:

- Còn có người dám công nhiên tranh giành tình nhân ở đây, thật sự là thói đời hư hỏng, nhân tâm không cổ!

Lời này vừa ra, không chỉ có sắc mặt Tây Môn Lăng Phong, Nam Cung Ngạo Thượng khó coi, bảy "Tiên tử" sắc mặt càng lúng túng.

Tuy hiện tại đa số người biết thân phận của bảy "Tiên tử" là gì, nhưng mà trở ngại tu vị cảnh giới của các nàng, không có người nào dại dột đi lên tìm rủi ro, cũng chỉ có Trầm Quân Lăng là không có sợ.

Nhưng mà biểu hiện của bảy "Tiên tử" rất khó chịu, Trầm Quân Lăng lại nói:

- Nhưng bởi vì cái gọi là ' ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục '. Mị lực bảy tiên tử lớn như thế, có thể mê được nhiều người như vậy, Phật gia tôi cũng muốn cảm thụ một chút, nhìn xem bản lĩnh của mấy vị tiên tử có như lời đồn hay không, hắc...

Trầm Quân Lăng nói lời này mang theo ngữ khí ngả ngớn, nhìn qua hiển nhiên là "Hòa thượng phá giới".

Nếu như dùng ngữ khí này đi khiêu khích phụ nữ đàng hoàng, nhất định sẽ ăn bạt tai, nhưng dùng khiêu khích mấy "Tiên tử " lại đúng hợp ý, bảy "Tiên tử" thần sắc hòa hoãn xuống, trong đó một nữ tử mặc sa mỏng cười nói:

- Vị đại sư này ở chùa miếu gì, nhìn qua tu vị phật hiệu rất cao đấy.

- Đương nhiên.

Trầm Quân Lăng "Cuồng dã" cười nói:

- Tuy tu vị bần tăng không cao, nhưng mà tự nhận tu vị phật hiệu không kém. Mấy vị tiên tử, bần tăng tu luyện chính là Đồng Tử Công, nếu như lọt vào mắt xanh bảy vị tiên tử, nhất định sẽ không khiến các ngươi thất vọng. (Luyện Đồng Tử Công không được quan hệ nam nữ, nếu không tu vị bị phế, kinh mạch đứt đoạn mà chết)

Lúc này bốn phía có tiếng cười hắc hắc vang vọng.

*****

- Không biết sống chết!

Đột nhiên Nam Cung Ngạo Thượng hừ lạnh một tiếng, bốn phía ngừng cười.

Nam Cung Ngạo Thượng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trầm Quân Lăng, khinh thường nói:

- Hòa thượng chưa thấy qua các mặt xã hội, cho ngươi ba giây đồng hồ biến mất trước mặt của ta! Nếu không trên địa bàn ' Hành Hội ' ta sẽ không giết ngươi, nhưng sẽ khiến ngươi mặt mũi quét rác.

- Nam Cung Ngạo Thượng, tuy bổn công tử nhìn ngươi rất không vừa mắt, nhưng mà ngươi nói lời này, bổn công tử tuyệt đối đồng ý.

Tây Môn Lăng Phong phụ họa nói.

- Mặt mũi quét rác?

Trầm Quân Lăng dường như không e ngại Nam Cung Ngạo Thượng, nói:

- Thế nào mới là mặt mũi quét rác?

- Ta sẽ khiến ngươi quỳ ở đây, quỳ gối trước mặt mọi người, tự bạt tai!

Nam Cung Ngạo Thượng hừ lạnh nói.

- Bằng hữu. Lời không nên quá mức a.

Tùy Qua tiến lên một bước, vừa vặn đúng giữa Trầm Quân Lăng cùng Nam Cung Ngạo Thượng, nói:

- Mọi người tới đây chỉ tìm vui thôi, cần gì phải mạnh miếng thế?

- Ngươi là ai?

Nam Cung Ngạo Thượng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tùy Qua,

- Chẳng lẽ ngươi chỉ là chim non trong giới tu hành, không biết Nam Cung thế gia sao?

- Úc, ta chỉ biết một chuyện, phường thị lập quy tắc rõ ràng, dưới tình huống song phương mua bán ngươi tình ta nguyện, người trả giá cao chính là chân lý duy nhất. Tất cả những thứ khác chỉ là mây bay.

Tùy Qua bình tĩnh nói:

- Cho dù là Nam Cung thế gia thì như thế nào, chẳng lẽ bằng vào tên tuổi Nam Cung thế gia là có thể ở phường thị giao dịch không cần trả tiền sao? Vậy thì những người như chúng ta dứt khoát không cần tới đây rồi.

Mặc dù Tùy Qua nói lời công kích Nam Cung Ngạo Thượng, nhưng mà lời này đúng là có lý, đừng nhìn rất nhiều người cung kính với Nam Cung, Tây Môn thế gia là gia tộc cường đại, nhưng mà âm thầm đã sớm bất mãn với hai nhà này, Tùy Qua nói lời từ nội tâm của bọn họ.

Nam Cung Ngạo Thượng không phải người ngu, tự nhiên nghe ra ý của Tùy Qua, khinh thường nói:

- Người trả giá cao được? Ngươi muốn tranh giành nữ nhân với Nam Cung Ngạo Thượng ta chứ gì? Ngươi đại khái không biết, đắc tội Nam Cung thế gia sẽ có kết cục gì sao?

- Ách..

Tùy Qua sờ sờ cái mũi, cố ý không nhìn Nam Cung Ngạo Thượng, mang ánh mắt nhìn qua các nữ tử bên kia, khẽ cười nói:

- Mấy vị tiên tử, phải chăng các ngươi cho rằng người của Nam Cung, Tây Môn thế gia mới có cơ hội âu yếm các ngươi? Nếu như là như vậy, chúng ta cũng không tụ tìm mất mặt.

Nữ tử áo phấn cảm thấy thú vị, nàng không biết hòa thượng và mập mạp trước mặt đang giở trò hay là sắc đảm ngập trời, còn dám ở trước mặt nhiều người đắc tội người Nam Cung, Tây Môn thế gia. Nhưng mà hai người vẫn khiến nàng chú ý, nàng nịnh nọt hai mặt:

- Nam Cung, Tây Môn gia hai vị công tử đúng là phong lưu phóng khoáng, tuấn tú lịch sự, nhưng mà ' nghê thường thất tiên tử ' chúng tôi không phải tài sản riêng của hai người. Đương nhiên, nếu như... Đạo hữu này xưng hô như thế nào?

- Chu Thông. ' sắc mập mạp ' Chu Thông.

Tùy Qua cười nói, hắn nói bậy một cái tên.

- Vị bằng hữu này của ta chính là ' hòa thượng phá giới ' Cổ Thiết.

- Sắc mập mạp? Hòa thượng phá giới?

Nữ tử áo phấn cười khúc khích, nói:

- Khó trách hai vị sắc đảm lớn như vậy. Nhưng mà chúng ta chỉ là nữ tử liễu yếu đào tơ, không đáng vì chúng ta mà tổn thương hòa khí nha?

Đừng nhìn nữ tử áo phấn này có tu vị Trúc Cơ Kỳ, nhưng lại không hề vênh váo hung hăng, dù sao nàng có danh xưng "Tiên tử" rất êm tai, nhưng mà giới tu hành hôm nay, "Tiên tử" cùng với "Tiểu thư" thế tục cũng như nhau cả, đã thành nghĩa xấu. Tuy nữ tử áo phấn cảnh giới cao, nhưng dựa vào "Tiền thù lao" của nam tu nuôi sống, tự nhiên hiểu rõ đạo lý hòa khí sinh tài.

- Bảy vị cũng không phải liễu yếu đào tơ.

Tùy Qua cười to nói, cố ý làm ra bộ dáng hèn mọn háo sắc, nói:

- Tư sắc mấy vị tiên tử còn đẹp hơn hồng bài đứng đầu bảng ' Thiên Thượng Nhân Gian ' ở thế tục, đây chính là thanh lâu đệ nhất của thế tục đấy.

- Hì hì... Ha ha...

Nghe thấy Tùy Qua lại so sánh các nàng với "Thanh lâu" ở kinh thành, nghê thường thất tiên tử cười rộ lên.

Nam tu còn lại cười rộ lên, nhất là Nam Cung Ngạo Thượng cùng Tây Môn Lăng Phong, trên mặt khinh thường càng tăng lên. Từ biểu lộ của hai người hiển nhiên đánh giá Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng chính là: đồ nhà quê.

Đúng vậy, Tùy Qua nói ra lời này đúng là đồ nhà quê.

Trong mắt người tu hành, nữ tử trong thế tục chỉ là phàm nhân, chẳng thèm ngó tới. Nữ tử trong thế tục tuy xinh đẹp, nhưng chỉ chừng mười năm phương hoa thôi, như là phù dung sớm nở tối tàn thì bỏ đi, mà nữ tử giới tu hành có thuật trú nhan, thanh xuân vĩnh trú, hơn nữa càng am hiểu bí thuật phòng the, tự nhiên không phải nữ tử trong thế tục có thể so.

- Mấy vị tiên tử cười cái gì, ta chỉ nói sự thật thôi.

Tùy Qua ra vẻ nghi hoặc.

- Ngu xuẩn!

Tây Môn Lăng Phong cười lạnh nói:

- Nếu như lại càn quấy thì ta sẽ khiến các ngươi đẹp mắt! Mấy vị tiên tử, không nên chấp nhặt với đồ ngu xuẩn này, nên vào trong khách sạn nghỉ ngơi a.

Nói xong Tây Môn Lăng Phong liền định dẫn nghê thường thất tiên tử vào trong khách sạn.

- Đợi một chút --

Trầm Quân Lăng lại nói:

- Bằng hữu của ta không phải mới nói rõ ràng sao? Người trả giá cao được. Cho dù Tây Môn thế gia mạnh hơn nữa, vậy cũng không thể đi dạo thanh lâu không tốn teienf a? Thực xin lỗi, mấy vị tiên tử, ta cũng không có ý mạo phạm, chỉ là muốn nói cho rõ ràng. Bảy tiên tử các ngươi muốn giá cao hay là gia hỏa dựa vào danh khí gia tộc đây? Nếu như là loại thứ hai thì ta không nói nữa.

- Muốn chết!

Nam Cung Ngạo Thượng đã không nhịn được nữa. Tuy hắn cũng không có ý định một người chơi bảy tiên tử, đương nhiên hắn cũng không có tu vị cao như thế, cho dù có thể chơi bảy người, nhưng mà với tư cách người Nam Cung thế gia, hắn suy nghĩ đầu tiên chính là lựa nữ tử mà mình ưa thích, sau đó mới có thể tới phiên người khác. Mà có tư cách tranh giành tình nhân với hắn cũng chỉ có người như Tây Môn Lăng Phong mà thôi. Ai biết ở đâu có một hòa thượng phá giới, sắc mập mạp nhảy ra, rõ ràng dám tranh giành tình nhân với Nam Cung Ngạo Thượng hắn, chuyện này hắn không tiếp nhận được. Trong mắt Nam Cung Ngạo Thượng, Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng chỉ là con muỗi, nhưng mà hết lần này tới lần khác con muỗi dám thị uy với bọn họ!

- Im ngay!

Tùy Qua đột nhiên nhìn qua Nam Cung Ngạo Thượng hét lớn một tiếng, ánh mắt sâm lãnh nói:

- Chẳng lẽ người Nam Cung thế gia các ngươi chỉ dựa vào miệng tán gái? Dùng miệng hù dọa người? Nam Cung thế gia tu chính là ' Đại Cáp Mô Công ' sao, cho nên khẩu khí lớn như vậy?

Nam Cung Ngạo Thượng sát khí đại thịnh, nhìn qua Tùy Qua nói ra từng chữ:

- Quỳ xuống cho ta!

Phù phù!

Giọng nói quỳ xuống vang lên!

Âm thanh thuần túy mà vang dội, tiếng đầu gối tiếp xúc với mặt đất vang lên.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1258)