← Ch.0510 | Ch.0512 → |
- Vâng, chúng tôi cần hy vọng!
Nhiều người đứng lên, lớn tiếng nói:
- Chúng ta không chỉ muốn đập ruồi, chúng ta còn phải nhen nhóm tin tưởng cho ngành Đông y.
- Tuy tôi ' đánh lôi đài ' với khách quý, dùng phương thức khác nhau. Nhưng mà chuyện vẫn phải làm, nếu có người bệnh ở nơi này, tôi sẽ dốc toàn lực trị liệu. Cho dù là trong chương trình hay sau chương trình.
Tùy Qua nhìn Trương phụ nói ra:
- Thật xấu hổ, vừa rồi khiến anh thống khổ như vậy --
- Không!
Trương phụ nói ra:
- Tôi nên cảm ơn anh, để cho tôi tìm thấy súc sinh kia! Tuy con chó chuyên gia kia không phải đầu sỏ, chỉ là một kẻ lừa gạt, nhưng hắn cũng không phải đồ tốt. Nếu như không phải hắn lên TV thổi phồng, những người như chúng ta làm sao mắc lừa -- tính toán, hắn sẽ bị pháp luật chế tài. Tôi hôm nay tới nơi này là nghe nói Tùy tiên sinh ngài y thuật rất không tồi, hy vọng có thể chữa tốt cho con tôi. Tôi không muốn con tôi là thần đồng, thiên tài gì đó, tôi chỉ hy vọng con tôi là người bình thường, một người khỏe mạnh.
Cha mẹ nào không hy vọng con mình như thế?
Là thần đồng, thiên tài, toàn tài, kỳ tài chẳng phải công cụ khoe khoang hay sao?
Vĩnh viễn không nên dùng con người ta so sánh với con của mình, nếu không chính là bi kịch.
Dứt bỏ những so sánh ganh đua và khoe khoang đi, cha mẹ thật sự yêu con chỉ muốn con khỏe mạnh, khoái hoạt, cũng không cần con thông minh, xuất chúng, được chú mục cỡ nào...
Nhưng mà rất nhiều cha mẹ chưa trải qua bi kịch thì không hiểu đạo lý đó.
Cha mẹ Trương Minh chỉ là một trong số đó thôi.
Đã từng bọn họ hy vọng mượn nhờ "Bổ não dịch" giúp con mình thông minh hơn, thành tích rất tốt, nhưng mà hoàn toàn ngược lại, còn làm hại con bảo bối của mình.
Hiện tại Trương phụ tuyệt vọng đi tới chương trình này, chính là vì thấp sáng hy vọng cho con của mình mà thôi.
Trên chương trình này, vì để mọi người có thể tiếp nhận, Tùy Qua vẫn không có phát huy linh dược tới mức cực hạn, bởi vì hắn biết rõ hăng quá hoá dở, biết rõ quá thần kỳ sẽ khiến người ta khó tiếp nhận, khiến cho sinh ra nhiều hoài nghi.
Nhưng mà lúc này, đúng như Lam Lan nói, hắn cần người thắp sáng hy vọng.
Bất chấp là kinh thế hãi tục cái gì.
Tùy Qua nhìn Trương phụ nói ra:
- Tôi có thể giúp con anh khôi phục trí nhớ, thậm chí càng thông minh hơn trước. Nhưng mà biện pháp của tôi đặc biệt, nếu như anh không tiếp nhận, tôi có thể áp dụng phương thức ôn hoa, nhưng cần thời gian dài lâu.
- Tôi tin tưởng anh.
Trương phụ nói ra:
- Huống chi, nói khó nghe một chút, hiện tại đã là ngựa chết chữa thành ngựa sống cũng phải chọn. Nếu như con tôi vẫn như thế, tôi và vợ sẽ sống không bằng chết.
- Hiểu rồi!
Tùy Qua không nói cái gì nữa, lấy cây kim châm ra, sau đó nhanh như thiểm điện đâm vào đầu Trương Minh, Trương Minh dường như cảm thấy đầu đau đớn, vô ý thức thò tay muốn cào, nhưng mà Tùy Qua duỗi tay điểm dưới nách của hắn một cái, liền điểm trúng huyệt đạo, khiến cho hắn không thể động đậy. Sau đó Tùy Qua lấy linh dịch chiết xuất từ quả linh mộc ra, thứ này trộn thêm chất lỏng của linh thảo, sau khi phục dụng sẽ khiến đầu óc của người tỉnh táo sáng lạn. Nhưng mà tình huống của Trương Minh có chút đặc thù, đầu óc của hắn bị vật chất độc hại ăn mòn, muốn khôi phục lại chỉ sợ phải tốn nhiều linh dịch, bởi vậy thấy hiệu quả nhanh, cũng vì tiết kiệm nhiều linh dịch, Tùy Qua nghĩ nên dùng cách "Thể hồ quán đính", chuẩn bị rót tinh hoa của linh dịch vào đầu Trương Minh, dùng linh dịch gột rửa tạp chất của Trương Minh.
Kim châm đâm ra một lỗ nhỏ trên đầu, cho nên Tùy Qua mượn nhờ lỗ nhỏ này rót toàn bộ linh dịch vào đầu của Trương Minh.
Châm kim vào đầu của người ta đã đủ kinh thế hãi tục rồi, người xem ở hiện trường không dám thở mạnh, có thể nói là tiếng kim rơi cũng nghe rõ.
Tuy Tùy Qua hiện tại tu vị là Trúc Cơ Kỳ, tiên thiên chân khí vô cùng cường hoành, hơn nữa khống chế rất tỉ mỉ, nhưng chuyện liên quan tới nhân mạng, Tùy Qua vẫn phi thường cẩn thận, vừa dùng linh dịch tẩy rửa đại não của Trương Minh, vừa dùng tinh thần lực điều tra thân thể của hắn.
Năm phút đồng hồ đi qua.
Mười phút đi qua.
Mười lăm phút đi qua...
Hiện trường an tĩnh dị thường.
Rốt cục chừng hai mươi phút qua đi, Tùy Qua đột nhiên rút kim ra khỏi đầu Trương Minh, sau đó buông lỏng một hơi nói.
- Đại công cáo thành!
- Đa tạ Tùy tiên sinh!
Trương phụ vốn đại hỉ, sau đó sững sờ nói:
- Hắn... Sao con của tôi không có phản ứng?
- Ai, thật xấu hổ, quên giải huyệt.
Tùy Qua cười cười, thò tay điểm lên dưới xương sườn của Trương Minh.
Thân thể Trương Minh run lên, đột nhiên nhìn qua cha của mình, ánh mắt từ mờ mịt trở nên rõ ràng.
Sau một lát đột nhiên Trương Minh nói:
- Cha... cha... sao cha già rồi?
Trương phụ lệ nóng doanh tròng, tiến lên ôm con, nói:
- Con lớn lên... Cha đương nhiên già rồi...
Trương Minh không biết phát sinh cái gì, nhưng mà bị tình cảm của cha nhiễm, cũng ôm lấy cha.
- Đúng vậy a... Con đã lớn thế nảy ròi, mụ mụ đâu?
- Trương tiên sinh, xin hỏi ông hiện tại có cảm tưởng gì?
Với tư cách người viết báo, Lam Lan quen đào móc một ít thứ cảm động sâu sắc, như vậy cũng tạo không khí cho Tùy Qua.
Ai biết Tùy Qua thằng này không lĩnh tình, nhìn nàng nói ra:
- Lam dẫn chương trình, tôi nghĩ nên cho người nhà bọn họ đoàn tụ đi, chúng ta nên chia xẻ vui sướng với bọn họ, cũng không cần chia xẻ cảm động với bọn họ. Trương tiên sinh, không cần mọi người phát biểu cảm nghĩ gì, nên cho hai người nên chia xẻ hạnh phúc gia đình đi.
- Tùy tiên sinh... Tôi... Tôi thật không biết làm như thế nào cảm tạ anh, tôi...
Trương phụ nói năng lộn xộn.
- Cảm giác cám ơn cái gì, chưa kể tới --
Tùy Qua không nói xong, lúc này có một nữ nhân trung niên đi lên, sau đó nhìn Trương Minh kêu lên, nói:
- Con... Bệnh của con đã khỏi?
Thì ra nữ nhân trung niên này là mẹ của Trương Minh.
Tùy Qua nhìn Lam Lan, thứ hai hắn khẽ gật đầu. Tùy Qua lập tức hiểu ý, thì ra Lam Lan cũng sớm an bài tốt, mẹ của Trương Minh cũng được công tác viên đài truyền hình đưa tới, mục đích chính là gia tăng hào khí.
Nhìn ra được, Lam Lan rất để bụng chương trình này, hoặc là nói, nàng rất để bụng sự nghiệp của Tùy Qua.
Cảnh đoàn tụ vui sướng diễn ra trên ti vi, sau đó truyền cho khán gia trước ti vi.
Đoàn tụ, không phải mọi người trong nhà ở cùng một chỗ mới là đoàn tụ, chính là tâm cùng hướng về nhau, tình cảm với nhau, đây mới thực sự là đoàn tụ. Cho dù mười năm qua ba người sớm chiều sống với nhau, nhưng mà thẳng đến tối nay, bọn họ mới chính thức cảm thụ được tư vị gia đình.
Tuy Lam Lan làm rất nhiều tiết mục, nhưng mà giờ khắc này nàng vẫn cảm động rơi lệ đầy mặt.
Kế tiếp phỏng vấn cảm nghĩ là dư thừa, nhìn qua một nhà ôm nhau, đây là cảm nghĩ tốt nhất.
Sau đó đưa mắt nhìn ba người rời đi, chương trình tiếp tục tiến hành.
Lam Lan sửa sang cảm xúc, sau đó nhìn Tùy Qua nói ra:
- Hôm nay hai vị khách quý đã không ở đây, nhưng mà tiết mục còn có hơn nửa giờ nữa, không biết Tùy tiên sinh ý định tiếp tục như thế nào?
*****
- Hát một mình không tốt nha?
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà, tôi vẫn phải hát, hôm nay trên chương trình có không ít người bệnh đang chờ đợi, đã không có người đấu y thuật với tôi nữa, nếu mọi người tin tôi, vậy hãy để cho tôi khám và chữa tốt mọi người -- đương nhiên phải nói một điểm, tôi hứa hẹn sẽ chữa xong cho từng người bệnh, cho dù là chương trình chấm dứt.
- Như vậy mời người bệnh lên đài.
Lam Lan nói ra.
- Mặt khác, nhân viên công tác của chúng tôi mang Đặng Tân Kỳ giáo sư -- hẳn là Đặng Tân Kỳ lừa đảo đi tới cục cảnh sát, hơn nữa cơ quan cảnh sát đã phát hiện tin tức mới nhất. Hiện tại mời liên hệ với trợ lý Trần Phỉ Phỉ tiểu thư của tôi, nhờ cô ấy thông báo tình huống mới nhất.
- Tốt, tôi là Trần Phỉ Phỉ, hiện tại ta đang tại cục cảnh sát trong tin tức. Vị bên cạnh tôi là cảnh sát văn thư, anh ta tiến hành dò xét án mười năm trước và phát hiện mới. Hiện tại mời anh nói tình huống một chút.
- Mọi người khỏe, tôi là cảnh sát văn thư Tiểu Cao của thành phố Đông Giang, vừa rồi tôi kiểm tra hồ sơ của Đặng Tân Kỳ, phát hiện hắn có hiềm nghi xài bằng giả, bằng đại học cũng là đồ giả. Mặt khác, hắn nói mình là chuyên gia 'trung tâm nghiên cứu y dược Hoa Hạ ', nhưng mà trung tâm nghiên cứu này không tồn tại.
- Như vậy, cũng nói đúng hơn Đặng Tân Kỳ này chính là lừa đảo?
- Có thể nói như vậy, chúng ta nên công tố hắn ta theo luật.
- Tốt, chúng ta nên quay lại đại sảnh chương trình.
Lam Lan lại đổi màn ảnh tại trường quay chương trình, ngữ khí trầm trọng, nói:
- Một kẻ lừa đảo lại thành chuyên gia? Hay là chuyên gia đi lừa đảo đây? Trong xã hội tiêu chí tiền tài chí thượng, dường như tất cả đều bị vặn vẹo. Chuyên gia vốn nên chứng thực và giải thích nghi hoặc cho xã hội, nhưng lại thành đồng lõa vô lương hại dân. Hiện tại tôi càng cảm nhận sâu sắc, vì cái gì Tùy tiên sinh mỗi khi lên chương trình đều muốn ' đập' chuyên gia, bởi vì hiện tại những chuyên gia vô lương kia đã tràn ngập mỗi một góc của ngành Đông y, bọn họ dùng thủ đoạn lừa bịp dân chúng, làm cho dân chúng mắc lừa bị lừa, bị tổn thất, không rõ chân tướng, cho nên bọn chúng giống như con ruồi cần bị đập chết! Hiện tại xảy ra chuyện này sẽ có chuyên gia nhảy ra giải thích, lừa dối tràng diện, trích dẫn những dòng trả lời trên mạng, ' hỏi chuyên gia không bằng hỏi cóc '!
Lam Lan nói lời này khiến hào khí sinh động hơn.
Mà thời điểm này Tùy Qua đã chuẩn đoán cho mấy người bệnh rồi.
Tới khi còn cách chương trình chấm dứt còn mười phút, Lam Lan tự nhiên không thể tẻ ngắt, vì vậy lại nói:
- Còn một chút thời gian, chúng ta nên xem nhiều tin tức hơn, tác động qua lại với nhau. Hiện tại rất nhiều bạn trên mạng vẫn còn quan tâm tình huống của Trương Minh đồng học, trừ chúc mừng anh ta khôi phục khỏe mạnh ra, hiện tại rất nhiều người quan tâm tình huống phát triển trí lực của anh ta sau này, bởi vì Trương Minh đồng học đã bỏ học gần mười năm, xin hỏi Tùy tiên sinh có thể giải đáp một chút hay không?
- Tôi cảm thấy Trương Minh sẽ nhanh chóng nắm bắt tiết tấu thôi.
Tùy Qua nói:
- Có người từng nói qua, ' học tập, vĩnh viễn không muộn ', trên đời này có quá nhiều thiên tài thành đạt muộn, huống hồ, Trương Minh tuy bỏ qua thời gian mười năm học tập quý giá, nhưng mà hiện tại chỉ số thông minh của anh ta tăng lên ít nhất 50 điểm, cho nên chỉ cần anh ta học, chỉ cần cố gắng hai ba năm có thể bô sung kiến thức của mười năm. Đương nhiên, tôi nói như vậy khẳng định có ít người không tin, nhưng mà không có sao, tôi hiểu rõ những người này ưa thích bát quái, nhất định sẽ tiếp tục truy tung tình huống học tập của Trương Minh đồng học, như vậy sẽ chứng minh sự thật ngày hôm nay.
- Xem ra Tùy tiên sinh nói không sai, đã có không ít bạn trên mạng tỏ vẻ, bọn họ sẽ tiếp tục chú ý học lực của Trương Minh đồng học. Mặt khác, còn có bạn trên mạng hỏi, vừa rồi Tùy tiên sinh anh đổ dược vật vào não của Trương Minh, có thể tiếp tục nhân rộng ra, sau đó bán với số lượng lớn không?
- Cái này -- thuộc về bí mật buôn bán, tạm thời không thể trả lời.
Tùy Qua cười cười, lại nói một câu.
- Huống chi, Lam dẫn chương trình, thời gian chương trình hiện tại sắp chấm dứt. Tiếp theo chương trình tiếp theo sẽ có nhiều mỹ nữ chờ mong Duyên Vân đại sư sẽ xuất hiện ở đây lần nữa.
- Đúng, bạn trên mạng còn quan tâm một chủ đề, anh dùng thuật điểm huyệt vừa rồi có thật không?
- Lưu lại một câu hỏi cho mọi người thảo luận thôi.
Màn đêm buông xuống.
Duyên Vân nhìn thấy Tùy Qua tiến đến, thả dược phẩm thí nghiệm trong tay ra, nói:
- Chương trình hôm nay rất khá. Nhưng mà không thể tiếp tục như vậy, đấu võ thuật càng lớn không phải tốt sao? Đúng như tôi nói, phải nhất cổ tác khí.
- Tạo thế tự nhiên phải tiếp tục, nhưng mà chưa hẳn phải tạo thế ngoài sáng!
Tùy Qua cười nói:
- Huống chi, rất nhiều em gái thích chương trình của anh, tôi cũng phải tìm biện pháp mới được. Đúng không, Quân Lăng?
- Đúng vậy.
Trầm Quân Lăng đi tới sau lưng Tùy Qua, lại đưa một chai rượu đỏ cho Duyên Vân, sau đó lại đưa cho Tùy Qua một chai.
- Xác thực ah, hiện tại Duyên Vân đại sư làm hoa hồng rất tốt, Tùy Qua hiện tại chỉ xứng làm lá xanh mà thôi.
Duyên Vân lại mở nút gỗ của chai rượu đỏ, sau đó cũng không cần chén rượu, trực tiếp uống ngay trong chai.
- Nào có hòa thượng đi làm hoa hồng chứ!
- Nào có hòa thượng uống rượu?
Tùy Qua cười nói, cũng như Duyên Vân trực tiếp uống thả cửa không cần ly.
- Nếu là làm chương trình, tiếng nói của người xem là không nhẹ. Nghiên cứu y dược phải làm, chuyên đề luận dược phải tiếp tục.
- Nếu như cho tôi làm chương trình, có phải làm tiếng động quá lớn hay không?
Duyên Vân hòa thượng nghiêm túc nói:
- Lúc trước ước nguyện ban đầu khi các người làm chương trình này, một là vì cướp đoạt quyền nói chuyện của đám chuyên gia, hai là mượn cơ hội tạo thần, chỉnh hợp thị trường Đông y. Hiện tại nếu như tôi giữa đường tiếp nhận, dường như quá không phù hợp mà?
- Không, như vậy cũng không ngại chuyện chúng tôi tạo thần.
Trầm Quân Lăng cười nói:
- Duyên Vân đại sư xem ra còn chưa hiểu chuyện tuyên truyền nha. Phải nói anh lý giải bản chất của ' thần ' còn chưa đủ. Cái gì là thần, Duyên Vân đại sư có nghĩ tới vấn đề này chưa?
- Xin lắng tai nghe.
Duyên Vân lắc lư bình rượu, làm ra bộ dáng lắng nghe.
- Thần có hai mặt, thứ nhất là ' thần thoại ', tức là làm được chuyện người bình thường không thể làm; thứ hai là ' thần bí ', chính là phải trôi nổi bất định, thần thần bí bí, không thể dễ dàng lộ diện.
Trầm Quân Lăng tiếp tục nói:
- Trên thế giới này có không ít kỳ nhân dị sĩ, có thể làm được chuyện người bình thường không thể làm, nhưng mà có thể thành ' thần ' lại không nhiều, bởi vì những người này không làm được chuyện thứ hai --' thần bí '. Chỉ có thần bí mới có thể khiến người ta sinh ra tâm kính sợ, kính sợ thần linh, nếu như ở trước mặt nhiều người liên tục sử dụng năng lực phi phàm, chỉ có thể xem như là ' pháp sư ', ở nước ngoài được gọi là ' siêu cấp anh hùng ', nhưng tuyệt đối không phải thần.
← Ch. 0510 | Ch. 0512 → |