← Ch.0547 | Ch.0549 → |
Chi Nhân Chi mã.
Những vật nhỏ này đều là Tùy Qua lúc trước cứu chữa Đường Vũ Khê, chính là Xa Mã Chi thai nghén ra Chi Nhân Chi mã.
Tuy Chi Nhân Chi Mã nhìn qua rất giống tiểu động vật, nhưng mà bản chất vẫn là linh chi có linh tính.
Linh chi thứ này từ xưa đến nay luôn được người ta xem là linh dược có linh tính, mặc dù là người bình thường cũng xem linh chi là "Tiên thảo", có thể thấy được linh chi đúng là linh dược càng có linh tính. Mà Xa Mã Chi, Ngũ Hành Bổ Thiên Chi, Tắc Linh Chi đều là thánh phẩm, linh tính của chúng đương nhiên mạnh hơn linh chi phổ thông rồi, cho nên mới thai nghén ra Chi Nhân Chi Mã.
Mặt khác còn có mấy nhân tố trọng yếu, chính là linh điên có Bát Hoang Vân Vũ Đại Trận cùng với Ất Mộc Thần Châm Châm Pháp của Tùy Qua, nếu như không có những điều kiện này, Chi Nhân Chi Mã cũng không sinh ra được.
Từ khi những Chi Nhân Chi Mã sinh ra đời, nó vô cùng nhát gan, mặc dù là nhìn thấy Tùy Qua cũng sẽ nấp đi. Ngẫu nhiên tiểu Ngân Trùng còn có thể chui ra chui vào hù dọa Chi Nhân Chi Mã, tuyên bố muốn ăn tươi chúng, khiến cho những vật nhỏ này càng kinh hãi lạnh mình.
Nhưng mà lúc này những vật nhỏ kia không biết vì sao bỗng nhiên trở nên to gan, sau đó bắt đầu tụ tập cùng một chỗ.
Nói cho đúng, chúng tụ tập vào trung ương linh điền, tụ tập tới chỗ linh tuyền.
Giống như bị cái gì đó tác động.
Thần niệm của Tùy Qua quét qua, liền phát hiện số Chi Nhân Chi Mã này đã trên trăm.
- Không ngờ nhiều như vậy.
Tùy Qua âm thầm kinh hãi, bởi vì hắn rất ít quản lý Chi Nhân Chi Mã, bởi vì Đường Vũ Khê ưa thích những vật nhỏ này, cho nên Tùy Qua cũng không bắt chúng đi luyện dược, luyện đan, chỉ mặc cho chúng sinh trưởng trong linh điền. Lại không nghĩ rằng hôm nay bằng vào vào linh khí tràn đầy, Chi Nhân Chi Mã cũng càng ngày càng nhiều.
Hơn nữa Tùy Qua may mắn nhìn thấy chúng "Tụ hội" lần đầu tiên.
Những Chi Nhân Chi Mã này dường như càng linh hoạt hơn trước kia, hơn nữa nhìn qua bắt đầu có trí tuệ, đương nhiên trí tuệ của chúng không bằng con ngươi, chỉ càng có linh trí hơn linh thảo mà thôi. Những Chi Nhân Chi Mã này tụ tập vào vào trung ương linh điền, nói cho đúng là vị trí của linh tuyền, chúng cuối cùng tụ tập quanh bốn phía vạn năm linh ngọc bồn, sau đó làm ra một chuyện Tùy Qua cảm thấy không thể tưởng tượng nổi:
Những Chi Nhân Chi Mã này không ngờ lại bái lại vạn năm linh ngọc.
Đúng, là triều bái!
Triều bái vô cùng thành kính.
Giống như đám người nguyên thủy kính sợ với thiên địa cho nên triều bái.
Đây là triều bái từ tâm không mang theo lợi ích hay cái gì khác, dường như những Chi Nhân Chi Mã này xem vạn năm linh ngọc bốn trở thành thần linh của chúng.
Tùy Qua thật sự là không biết nên khóc hay cười. Bởi vì Tùy Qua xem ra giữa linh điền này hắn mới thật sự là "Sáng Thế thần ", nhưng mà những vật nhỏ này không có sùng bái hắn như thần linh, ngược lại xem vạn năm linh ngọc bồn thành thần linh.
Cái này là vì sao?
Chẳng lẽ cái gọi là "Thần linh" chính là vừa sinh ra đời: kính cùng sợ, cả hai thiếu một cái cũng không được?
Tùy Qua cảm thấy những vật nhỏ này mặc dù không tệ, nhưng lại không biểu hiện ra một mặt đáng sợ của hắn, cho nên bị những vật nhỏ này bỏ qua; mà vạn năm linh ngọc bồn bởi vì mỗi ngày giáng linh vũ cho chúng, cho nên đạt được chúng kính yêu, sau đó Mặc Yểm Liên vừa rồi bạo phát phạm âm, triệt để chấn nhiếp những vật nhỏ này, cho nên chúng xem nó như thần linh?
Cẩn thận tưởng tượng, dường như đúng là như vậy.
Thời điểm con người vừa mới có được linh trí, lúc đó chẳng phải cũng xem phong lôi vũ điện thành thần linh sao?
Lúc này những Chi Nhân Chi Mã kia đang quỳ bái vạn năm linh ngọc bồn.
Tùy Qua đồng học đi tới bên cạnh vạn năm linh ngọc bồn, cúi người nhìn qua Chi Nhân Chi Mã nói:
- Đám tiểu chút chít ngu xuẩn, lão tử mới là người sáng tạo ra các ngươi, các ngươi chẳng lẽ không biết, cái chậu này, linh vũ này đều là ta ban cho các ngươi sao?
Chi Nhân Chi Mã nhìn thấy Tùy Qua xuất hiện bên cạnh vạn năm linh ngọc bồn thì lập tức lộ ra thần sắc đề phòng, nhìn bộ dạng như vậy, ngược lại cảm thấy Tùy Qua mới là khách không mời mà đến, dường như Tùy Qua đồng học muốn động vào vạn năm linh ngọc bồn này, chúng sẽ thề sống chết bảo vệ.
- Móa! Các ngươi là một lũ tiểu tử vong ân phụ nghĩa!
Tùy Qua hừ một tiếng, nhưng mà cũng không chấp nhặt với đám tiểu tử này.
Hắn chỉ tò mò vì chuyện nhỏ này mà thôi, dù sao, hắn thấy tận mắt chứng nhận một "Thần linh" sinh ra đời, tuy thần linh này chỉ là bán thần, nhưng lại làm cho Tùy Qua có một ít lĩnh ngộ, loại lĩnh ngộ này không phải đột phá cảnh giới, mà là một loại cảm ngộ tâm linh, khiến hắn sinh ra một ít cảm nhận về đám thần linh cao cao tại thượng kia.
- Tiếp tục đi cúng bái a!
Tùy Qua nhìn qua đám này Chi Nhân Chi Mã nói ra.
- Không biết lúc nào các ngươi mới có thể hiểu thần linh các ngươi sùng bái, kỳ thật chỉ là một chậu ngọc thạch mà thôi, một ngài nào đó các ngươi mới biết ai là thần linh chân chính.
Vèo!
Tùy Qua vừa nói xong, lúc này chỉ thấy một đạo ngân quang hiện ra giữa linh điền.
Những Chi Nhân Chi Mã này hiển nhiên bị biến cố này hù dọa, nhao nhao chui vào giữa đám cỏ, ẩn nấp.
Tiểu Ngân Trùng cái thằng này lại hù sợ đám vật nhỏ này.
Tùy Qua thở dài, có lẽ trong mắt những vật nhỏ này, tiểu Ngân Trùng sẽ trở thành một "Thần linh" khác của chún, nhưng tuyệt đối không phải là thần linh thiện lương gì, tuyệt đối là một thần linh "Yêu ma", là tồn tại phản diện.
Tiểu Ngân Trùng dọa những vật nhỏ này chạy đi, nhìn Tùy Qua nói ra:
- Xem đi lão đại, những vật nhỏ này đúng là vong ân phụ nghĩa mà, giữ lại chúng làm gì vậy, để cho ta ăn một cái là được.
- Nuốt?
Tùy Qua cười cười, nói:
- Đường chủ mẫu nếu biết ngươi nuốt chúng, ngươi nên chờ bị thu thập đi, ta không quản được.
Tiểu Ngân Trùng tấn thăng làm tứ cấp linh thú, đầu óc cũng càng cần linh quang, cũng trở nên gian trá hơn, nó cười nói:
- Lão đại, chúng ta nói những vật nhỏ này phi thăng đi.
- Ngươi cảm thấy cô ấy sẽ tin sao? Dù sao ta sẽ không tin.
Tùy Qua nói ra:
- Thi thể Xuân Sơn Thủy Nguyệt đâu rồi?
- Đương nhiên bị ta ăn rồi.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Không chỉ ăn, hơn nữa đã tiêu hóa, vừa rồi ta bỏ cô ta vào giữa linh điền, bất kể nói thế nào, thân thể người tu hành Trúc Cơ Kỳ rất có dinh dưỡng, dùng để cải thiện phẩm chất linh điền rất tốt.
- Móa! Không cần giải thích cặn kẽ ngươi lợi dụng thân thể ả ta thế nào.
Tùy Qua nói:
- Ta đang ohir, những vật trên người cô ta thế nào? Ngươi cái tên này cũng không thể ăn tươi nuốt sống a.
- Hắc...
Tiểu Ngân Trùng xảo trá cười cười, sau đó chui vào giữa linh điền, mang hai món đồ ra.
Trong đó có một kiện là phi kiếm Xuân Sơn Thủy Nguyệt, chuôi kiếm này toàn thân đỏ thẫm, thân kiếm rất nhỏ, hơn nữa chỉ có phong nận một phía, cho nên giống như kiếm lại như đao, kiếm dài không đến hai thước, nhìn qua rất xinh xắn, làm cho Tùy Qua nhớ tới danh kiếm trong truyền thuyết -- Ngư Trường Kiếm.
*****
Ngư Trường Kiếm là dũng giả chi kiếm, cũng là thích khách chi kiếm, bởi vì nấp trong bụng cá cho nên rất ngắn nhỏ, nhưng lại vô cùng sắc bén, chính là nhân tuyên đứng đầu của thích khách. Nhưng mà chuôi kiếm nầy đương nhiên không phải là Ngư Trường Kiếm trong truyền thuyết, nhưng nó vẫn là bảo kiếm, hơn nữa là một thanh cổ kiếm, bởi vì trên thân kiếm có phù văn rậm rạp, trên chuôi kiếm viết hai chữ cổ, đáng tiếc Tùy Qua đồng học không có nghiên cứu nhiều văn tự cổ đại, rõ ràng không nhận biết.
Nhưng mà Tùy Qua có thể cảm giác được đây là một thanh phi kiếm không tồi, ít nhất xem như trung phẩm bảo khí.
Thanh phi kiếm như vậy rơi vào trong tay nữ quỷ Xuân Sơn Thủy Nguyệt quên nguồn quên gốc, thật sự là đại tài tiểu dụng. Hơn nữa Tùy Qua có thể cảm giác được, thanh kiếm này là bổn mạng pháp bảo của Xuân Sơn Thủy Nguyệt, bởi vì bên trong còn lưu lại ý chí của nàng, lúc này phi kiếm lọt vào trong tay Tùy Qua, có ý chí bài xích mãnh liệt trong đó, dường như muốn thoát ly Tùy Qua khống chế.
Đáng tiếc nó cuối cùng vẫn không phải linh khí, không có kiếm linh, mất đi chủ nhân điều khiển thì chỉ là tử vật, không có khả năng biến hóa, càng không có khả năng phát động công kích với Tùy Qua.
Trừ thanh phi kiếm này ra, Xuân Sơn Thủy Nguyệt còn lưu lại một vòng tay.
Vòng tay xanh biếc, xem ra giống như phỉ thúy thượng phẩm, nhưng mà trên thực tế nó là thủ trạc, nhưng mà người chế tạo không gian thủ trạc này hiểu nhiên quan tâm tới thẩm mỹ, cho nên làm cho nó biến thành một kiện trang sức.
Tùy Qua biết rõ, Xuân Sơn Thủy Nguyệt đại bộ phận thứ tốt có lẽ đặt trong thủ trạc này. Bởi vì phàm là người tu hành nếu có không gian pháp bảo, đều mang đồ vật quý trọng nhất và pháp bảo quan trọng bỏ vào trong đó, bởi vì chỉ có cảm thấy mang theo bên người mới an toàn nhất, lưu tại bất kỳ địa phương nào cũng không yên tâm. Điểm này ngay cả Tùy Qua cũng là như thế, hôm nay hắn có không gian trong Hồng Mông thạch, cơ hồ hắn mang toàn bộ gia sản lưu bên trong. Đương nhiên cũng không phải là người tu hành nào cũng may mắn như Tùy Qua, có được không gian pháp bảo vô cùng vô tận. Không gian thủ trạc, kỳ thật trong pháp bảo không gian không coi là hàng cao đẳng, nhưng vì luyện chế pháp bảo không gian yêu cầu rất cao, cho nên trước mắt không gian pháp bảo còn tồn tại rất ít, bởi vì không gian thủ trạc cũng biến thành "Xa xỉ phẩm" trong mắt người tu hành.
Tuy trong không gian thủ trạc này còn có ý chí tinh thần của Xuân Sơn Thủy Nguyệt, nhưng dù sao cũng không phải bổn mạng pháp bảo của nàng ta, cho nên nàng lưu lại ý chí cũng không được, huống hồ cảnh giới tinh thần lực cũng kém Tùy Qua quá xa, cho nên Tùy Qua ngưng tụ tinh thần lực vào không gian thủ trạc, lập tức thế như chẻ tre tiến vào không gian thủ trạc.
Không gian thủy trạc của Xuân Sơn Thủy Nguyệt chỉ rộng chừng ba bốn trăm lập phương, cũng chỉ bằng mọt hai gian phòng lớn. Đối với không gian thủ trạc mà nói, không gian này cũng tính là lớn rồi.
Đại khái là đạt được Vụ Ẩn Thiên Quân sủng hạnh, đồ vật không gian thủ trạc của Xuân Sơn Thủy Nguyệt cũng có không ít, chỉ Tinh Nguyên Đan cũng chừng năm trăm hạt. Tuy con số này với Tùy Qua mà nói chỉ là chín trâu mất sợi lông, nhưng mà người tu hành khác, nữ nhân này xem như một tiểu phú bà. Huống chi trừ Tinh Nguyên Đan ra, nữ nhân này còn có không ít đan dược khác!
Đó là đan dược chứa trong bình nhỏ, bên trong chỉ có năm miếng, đây là đan dược màu đỏ, trong đan dược có vầng sáng lưu chuyển, chẳng khác gì một viên minh châu đỏ sậm.
Huyền Huyết Chiến Thiên Đan!
Tùy Qua hiểu các loại linh dược, đan dược rõ như lòng bàn tay, tự nhiên là nhận ra thứ này.
Long Chiến Vu Dã, Huyết Huyền Hoàng.
Huyền Huyết Chiến Thiên Đan là đan dược chuyên môn tăng sức chiến đấu, có thể giúp sức chiến đấu của người ta trong khoảng khắc tăng lên gấp ba lần.
Tinh thần lực, nguyên khí cũng tăng lên gấp ba.
Hơn nữa cũng khác với những đan dược rác rưởi là, nó không có cảnh giới hạn chế, cũng không tạo thành tổn thương với người tu hành, thời gian duy trì càng lâu, dài đến một giờ, hai giờ!
Trong cảnh giới ngang nhau, nếu như đột nhiên bộc phát sức chiến đấu gấp ba lần, xác thực có thể miểu sát đối thủ.
Nhưng mà Huyền Huyết Chiến Thiên Đan này luyện chế không dễ, trừ vài loại linh dược ra, còn cần Huyết Thạch làm dẫn. Nghe đồn Huyết Thạch là máu của Kỳ Lân rơi trên mặt đất, trải qua vô số năm trôi qua hình thành đá cứng, nhưng người tu hành cầm nó trong tay, sau đó rót chân khí vào thì nó sẽ biến mềm, sau đó sẽ lưu động như giọt máu. Nhưng mà nghe đồn phần lớn là có thành phần khoa trương trong đó, Kỳ Lân chính là thượng cổ thần thú, máu của nó vô cùng trân quý, hình thành một giọt Huyết Thạch chưa chắc là Kỳ Lân huyết, mà rất có thể là máu của một ít cổ tu sĩ rơi xuống đất, những tu sĩ đại năng này pháp lực thông thiên, cho nên máu huyết bản thân ẩn chứa pháp lực, chiến ý cùng sinh mệnh lực và nguyên khí.
Cho nên mang Huyết Thạch và vài loại linh thảo hỗn hợp cùng một chỗ mới có thể luyện ra Huyền Huyết Chiến Thiên Đan. Loại đan dược này chuyên môn chuẩn bị cho chiến đấu cuồng, khó trách Trần Mã Khả nói Xuân Sơn Thủy Nguyệt nữ quỷ khó đối phó. Xác thực có thể bộc phát sức chiến đấu gấp ba lần, xác thực không dễ dàng đối phó.
Đáng tiếc là lại ứng nghiệm câu "Vỏ quýt dày có móng tay nhọn", Xuân Sơn Thủy Nguyệt nữ nhân này đánh lén Tùy Qua, thật sự là đá phải thiết bản, nhất định chỉ có thể là bi kịch. Nhất là nàng bị Tùy Qua dùng Hồng Mông thạch thu thập, không cách nào nhúc nhích, ngay cả cơ hội nuốt đan dược cũng không có, cứ như vậy bị Tùy Qua một "Cục gạch" chụp chết, quả nhiên là chết oan uổng.
Trừ đan dược ra, trong không gian này còn có y phục ninja và kimono, không hề nghi ngờ nữ nhân này quả nhiên như Trần Mã Khả miêu tả, từ trong thực chất đã xem trọng văn hóa của đám quỷ lùn, ngay cả đống trang phục cũng không ngoại lệ. Đối với những vật này, tự nhiên bị Tùy Qua ném như rác rưởi.
Trừ đồ đồng phục hấp dẫn ra, rõ ràng còn có một bức Đông Cung Đồ, Đông Cung Đồ không biết xuất ra trong tay của ai, nhưng mà nó miêu tả rất nét. Là danh gia háo sắc làm thành, bởi vì hoạ sĩ phi thường không tệ, nội dung là nam nữ ở hoang dã, thác nước, bụi cỏ các nơi, miêu tả động tác và biểu lộ rất xuất thần, ngay cả cảnh vật cũng rất sinh đôgj. Bức Đông Cung Đồ này không phải vẻ trên giấy, mà là tơ tằm dệt thành gấm, tuy niên đại đã lâu nhưng lại bảo tồn hoàn hảo, rực rỡ hẳn lên.
Đông Cung Đồ bị Tùy Qua lưu lại, bởi vì thứ này đúng là tác phẩm nghệ thuật.
Trừ những vật này ra, còn có một đống lớn ám khí, độc dược, đạo cụ Ninj, đương nhiên cũng bị Tùy Qua ném ra ngoài như rác.
Vì vậy không gian thủ trạc của Xuân Sơn Thủy Nguyệt cơ bản là bị Tùy Qua ném sạch, chỉ còn lại một chút đan dược, một bức Đông Cung Đồ, còn có một thiết cầu toàn thân màu đen.
Tùy Qua nhìn qua thiết cầu này cũng vẫn kinh ngạc một phen, thầm than một tiếng may mắn.
← Ch. 0547 | Ch. 0549 → |