Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0737

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0737: Mạo hiểm trở về
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Shopee


Nhưng câu nói sau cùng của Tần Khiêm đã cho Tùy Qua chút gợi ý, gia tộc tu hành giới không có, nhưng có lẽ những ẩn thế tông môn còn tồn tại cũng không biết được.

Hơn nữa Tùy Qua còn nhận thức một ẩn thế tông môn như thế.

Nghĩ nghĩ, Tùy Qua nói với Tần Xuyên Phong:

- Tần Xuyên Phong, ngươi giúp ta một chuyện, tìm Tây Môn Vân Hỏa đến, hơn nữa nói cho hắn biết đồ vật hắn cần ta đã chuẩn bị xong, gọi hắn cùng Tô đạo hữu đến lấy.

Tô đạo hữu chính là Tô Ngưng Yên, vị này là nhân vật của Thiên Lam kiếm tông, có lẽ có thể nghe được tin tức Thiên Quỳ Mộc từ trong miệng của nàng.

Đối với sự phân phó của Tùy Qua, Tần Xuyên Phong đương nhiên cố gắng hoàn thành.

Lần trước chuyện xảy ra tại Huyền Mệnh khách sạn khi trở về Tần Xuyên Phong bị Tần Khiêm hung hăng giáo huấn một trận, nhưng xét thấy trách nhiệm chủ yếu thuộc về Tần Nguyên Cẩm, vì vậy tuy Tần Xuyên Phong bị mắng nhưng địa vị trong Tần gia cũng không bị ảnh hưởng, ngược lại càng thêm kiên cố.

Chưa đầy hai tiếng sau Tây Môn Vân Hỏa cùng Tô Ngưng Yên đã chạy tới.

Tần Khiêm cùng Tần Xuyên Phong rời đi, lưu lại ba người Tùy Qua bên trong một phòng riêng nói chuyện.

Trong phòng có trận pháp cách âm, không cần lo lắng bị người nghe lén.

- Tùy đại ca, ngươi thật lợi hại!

Tây Môn Vân Hỏa nhìn Tùy Qua, vẻ mặt sùng bái, xưng hắn là "đại ca".

- Tây Môn đạo hữu, ngươi xưng ta làm đại ca có phải hơi quá không? Ta chỉ đạt tới tu vi kết đan sơ kỳ đâu.

Tùy Qua khiêm nhượng nói.

- Tùy đại ca, ta nghe nói ngươi đã thủ tiêu Nam Cung Minh Hầu phải không?

Tây Môn Vân Hỏa hứng trí bừng bừng hỏi.

Tùy Qua gật đầu.

- Thì phải rồi!

Tây Môn Vân Hỏa nói:

- Có thể giết Nam Cung Minh Hầu, đủ cho ta xưng một tiếng đại ca. Lợi hại! Nam Cung Minh Hầu là một nhân vật lợi hại, trong tay còn có linh khí, không nghĩ tới đã bị Tùy đại ca răng rắc, ta nghe nói Nam Cung Hoàng cùng Nam Cung Thái Nhất đã nổi trận lôi đình!

- Có lẽ đi, Nam Cung Thái Nhất còn đích thân truy sát ta.

Tùy Qua thản nhiên nói.

- Lợi hại!

Vẻ mặt Tây Môn Vân Hỏa bội phục:

- Giết chết Nam Cung Minh Hầu, còn có thể chạy trốn trong tay Nam Cung Thái Nhất, xem ra Tùy đại ca đúng là chân nhân bất lộ tướng. Bổn sự như vậy để cho ta vô cùng bội phục!

- Tây Môn Vân Hỏa, ngươi muốn nịnh nọt sao không chờ giao dịch xong rồi hãy nói được không?

Rốt cục Tô Ngưng Yên không nhịn được lên tiếng.

Tây Môn Vân Hỏa cười khan, sau đó nói:

- Đúng rồi, Tùy đại ca, Tạo Hóa Đan...?

- Đã sớm chuẩn bị xong rồi.

Tùy Qua lấy ra Tạo Hóa Đan đưa cho Tây Môn Vân Hỏa.

Tây Môn Vân Hỏa thoạt nhìn như tiểu hài tử, nhưng hắn là đạo sĩ kết đan trung kỳ, đương nhiên có chút kiến thức, Tạo Hóa Đan là thật hay giả hắn liếc mắt liền nhìn ra. Nếu ngay cả ánh mắt này cũng không có, hắn thật sự đúng là một tiểu hài tử thực thụ.

- Tùy đại ca, ngươi thật sự là hảo đại ca của ta đó!

Tây Môn Vân Hỏa thật cẩn thận tiếp nhận Tạo Hóa Đan, không khỏi sợ hãi than:

- Tạo Hóa Đan là thứ tốt khó được, huống chi còn hoàn mỹ như vậy...

- Tây Môn Vân Hỏa, ngươi gọi ta là đại ca cũng tốt, nịnh nọt cũng tốt, nhưng có chuyện đừng quên, ta đưa đan dược cho ngươi đừng nghĩ nuốt hết.

Tùy Qua nhắc nhở Tây Môn Vân Hỏa.

- Hắc...Tùy đại ca, ta cũng không phải người có lòng tham không đáy, nói không giữ lời.

Tây Môn Vân Hỏa đem một ngàn Địa Nguyên Đan trả lại cho Tùy Qua.

- Của ta đâu?

Ngữ khí Tô Ngưng Yên tuy rằng hờ hững, nhưng diễn cảm không hề bình tĩnh. Ánh mắt của nàng không kém hơn Tây Môn Vân Hỏa, đương nhiên nhìn ra được Tạo Hóa Đan phẩm cấp tốt nhất. Tạo Hóa Đan cũng không phải đan dược bình thường, mặc dù là nàng cũng không cách nào giữ được bình tĩnh.

- Ngươi đương nhiên không thành vấn đề.

Tùy Qua hỏi:

- Nhưng đồ vật chúng ta giao dịch thì sao?

- Ngươi nói yêu anh sao?

Tô Ngưng Yên đáp:

- Yên tâm đi, đã chuẩn bị sẵn cho ngươi. Nhưng ta muốn xem trước Tạo Hóa Đan của ta mới được.

- Yên tâm đi, chất lượng Tạo Hóa Đan của ngươi không kém hơn Tây Môn Vân Hỏa đâu.

Trong tay Tùy Qua hiện ra tám viên Tạo Hóa Đan, mỗi viên vô cùng hoàn mỹ, vô luận là màu sắc, đan văn, hương khí đều hoàn hảo, làm cho người ta cảm giác đây là tác phẩm nghệ thuật, xuất thân từ tay luyện đan đại sư.

Kỳ thật không phải tài nghệ luyện đan của Tùy Qua cao minh, mà là luyện đan thuật của Thần Nông Tiên Thảo Quyết cao minh. Trước kia luyện đan sư đều dùng lò luyện đan, dùng đan hỏa rèn luyện linh thảo kết đan, họ quan tâm chính là lò luyện đan cùng chất lượng đan hỏa. Mà Tùy Qua nghiên cứu Thối Đan Thuật là trực tiếp bắt tay từ linh thảo, trực tiếp dùng Ất Mộc Thần Châm trích ra tinh hoa dược tính của linh thảo, căn bản không dùng lò luyện hay đan hỏa. Cho nên đối với Tùy Qua mà nói, luyện chế đan dược phẩm cấp cao cùng thấp không có khác biệt gì quá lớn, chẳng qua số lượng tài liệu ít nhiều mà thôi.

Chính bởi vì như thế Tạo Hóa Đan mà hắn tôi luyện ra luôn hoàn mỹ như thế.

Tô Ngưng Yên chẳng những biết hàng, cũng là người hết lòng tuân thủ hứa hẹn, dựa theo ước định nàng đem một ngọc giản màu vàng nâu phong cách cổ xưa đưa cho Tùy Qua, trên ngọc giản vẽ lên phù văn trận pháp rậm rạp, không gian trong ngọc giản còn phong ấn một yêu anh.

- Sau khi ngươi luyện hóa yêu anh, trả lại ngọc giản cho ta.

Tô Ngưng Yên nói:

- Ta chỉ cho ngươi biện pháp mở ra ngọc giản.

- Không sao.

Tùy Qua thu ngọc giản vào trong Hồng Mông Thạch, lại dựa theo phương thức của Tô Ngưng Yên đã nói trực tiếp mở ra trận pháp bên trong.

Khi trận pháp mở ra, bên trong ngọc giản bay ra một đầu yêu anh, dùng tốc độ cực nhanh bay vào tận sâu trong không gian Hồng Mông Thạch, trong nháy mắt phi độn còn kêu gào:

- Chờ khi bản tôn khôi phục nguyên khí, nhất định tìm Thiên Lam kiếm tông các ngươi tính sổ...

Nhưng hắn không biết bản thân mình bị cấm bế trong Hồng Mông Thạch, căn bản không khả năng chạy thoát.

Tùy Qua đem ngọc giản trả lại cho Tô Ngưng Yên.

Tô Ngưng Yên không nghĩ tới Tùy Qua nhanh như vậy đã phong ấn yêu anh, nhịn không được nhắc nhở:

- Tùy đạo hữu, khi yêu anh không có thân thể tuy rằng thực lực có hạn, nhưng một khi để nó chạy thoát sẽ hậu hoạn vô cùng!

- Tô đạo hữu cứ việc yên tâm, nó trốn không thoát đâu.

Tùy Qua thản nhiên nói.

Tô Ngưng Yên thấy hắn tự tin như vậy, cũng không muốn nhiều lời, huống chi nàng đã lấy được Tạo Hóa Đan, giao dịch đã hoàn thành, đôi bên xem như không thiếu nợ nhau.

Tây Môn Vân Hỏa thấy song phương đã giao dịch xong, lúc này mới nói:

- Tùy đại ca, gần đây ngươi chỉnh ra động tĩnh thật không nhỏ, nhưng ngươi phải cẩn thận Nam Cung Thái Nhất một chút, nếu như ngươi tin được có thể đến Tây Môn thế gia tránh gió. Dù Nam Cung Thái Nhất có hung hăng càn quấy, cũng phải cho chúng ta chúng mặt mũi.

- Tây Môn đạo hữu, ý tốt của ngươi xin tâm lĩnh.

*****

Tùy Qua cự tuyệt đề nghị của Tây Môn Vân Hỏa. Nếu lúc này hắn lựa chọn đi tránh họa, chẳng phải nói hắn sợ Nam Cung Thái Nhất, cũng chứng minh sau lưng hắn không có chỗ dựa. Tới lúc đó chỉ sợ không chỉ Nam Cung thế gia, còn có những địch nhân khác xuất hiện. Nhưng nguyên nhân bên trong Tùy Qua đương nhiên sẽ không nói ra.

- Tây Môn Vân Hỏa, Tùy đạo hữu chính là luyện đan sư, sau lưng khẳng định có người ủng hộ.

Tô Ngưng Yên nói, nhìn qua Tùy Qua:

- Nhưng ta thật sự hi vọng có thể tiếp tục hợp tác với Tùy tiên sinh.

- Lần này hợp tác khoái trá, đương nhiên sẽ còn có lần sau.

Tùy Qua cười cười:

- Hai vị là người giảng tín nghĩa, sau này nếu cần luyện chế đan dược gì, chúng ta có thể tiếp tục hợp tác. Nhắc tới không biết Tô đạo hữu có nghe qua tin tức gì về Thiên Quỳ Mộc hay không?

Nghe Tùy Qua nói như vậy, Tây Môn Vân Hỏa cùng Tô Ngưng Yên tựa hồ thật cao hứng. Nhưng cả hai người không biết gì về tin tức Thiên Quỳ Mộc, xem ra Tần Khiêm nói đúng, có lẽ loại linh thảo kia đã hoàn toàn tuyệt tích, điều này làm Tùy Qua không khỏi thất vọng.

- Nếu là như vậy, ta tính toán tiếp tục làm một số giao dịch với Tùy đạo hữu.

Tô Ngưng Yên nói:

- Ta nghe nói trong tay Tùy đạo hữu muốn xuất thủ không ít Tinh Nguyên Đan, tất cả đều chất lượng tuyệt hảo, nếu như được không biết chúng ta có thể giao dịch hay không.

- Đích xác có việc này, nhưng vừa rồi ta đã giao dịch với người của Tần gia.

Tùy Qua nói.

Tô Ngưng Yên có chút thất vọng, lại nghe Tùy Qua nói:

- Lần tới đi, lần sau ta dự lưu cho Tô đạo hữu mấy trăm vạn viên.

Mấy trăm vạn viên?

Tô Ngưng Yên cùng Tây Môn Vân Hỏa phát ngây người.

Hai người đều không thể tin được Tùy Qua có được thủ bút lớn như thế.

Dù hắn là luyện đan sư, mấy trăm vạn viên Tinh Nguyên Đan cũng phải hao phí mấy chục năm thời gian mới có thể hoàn toàn luyện chế ra đi?

Nhưng nhớ tới Tạo Hóa Đan mới mua được, hai người lại cảm thấy Tùy Qua không khả năng khoác lác.

Nhưng đối với Tùy Qua mà nói, mấy trăm vạn Tinh Nguyên Đan chỉ là thả con tép bắt con tôm mà thôi. Tây Môn Vân Hỏa là nhân vật trọng yếu của Tây Môn gia tộc, Tô Ngưng Yên lại là nhân vật lợi hại của ẩn thế tông môn Thiên Lam kiếm tông, thân phận hai người đều không đơn giản, hiện tại Tùy Qua có không ít địch nhân, tự nhiên phải nuôi cấy chút bằng hữu. Cả hai chính là người mà Tùy Qua lựa chọn làm bằng hữu.

- Số lượng nhỏ mà thôi, làm cho hai vị chê cười.

Tùy Qua thản nhiên uống hớp trà, sau đó đứng dậy nói:

- Giao dịch đã xong, chúng ta từ biệt ở đây. Đúng rồi, hai vị phải trân trọng, hiện tại tu hành giới thật sự không yên ổn.

- Tùy đại ca không cần lo lắng, ai dám chọc tới Tây Môn gia tộc, còn có Tô tỷ tỷ?

Tây Môn Vân Hỏa tựa hồ không chút lo lắng.

Tùy Qua cũng biết chiêu bài Thiên Lam kiếm tông vẫn rất lực uy hiếp mạnh mẽ, không lo lắng an toàn cho hai người. Ngược lại tình cảnh bản thân hắn có chút không tốt lắm.

Tùy Qua có nghe Tần Khiêm nói qua, bị Nam Cung Thái Nhất can thiệp, cha con Ngu Kế Đô đều tạm thời nghe theo hiệu lệnh của hắn. Vô luận tình huống chân thật như thế nào, hai phe phái kia đều đã xem Tùy Qua là kẻ thù một mất một còn, nhất là người của Nam Cung thế gia, thề muốn giết chết Tùy Qua, bởi vì hắn đã giết Nam Cung Minh Hầu còn lấy đi bảo vật trấn sơn Xích Hà Toa.

Dưới tình huống như thế, người của Nam Cung thế gia chắc chắn sẽ không để Tùy Qua sống yên, đây là chuyện không cần nghi ngờ.

Tùy Qua vốn tính toán quay về Đông Giang một chuyến, lúc này nghĩ nghĩ nói không chừng người của Nam Cung gia đã đến đó chờ hắn, không khỏi sẽ liên lụy tới những người khác, vì vậy hắn đành bỏ qua quyết định này.

Về phần Thông Bảo Nhai cũng không phải nơi ở lâu, hiện tại tuy Tùy Qua kết thành kim đan thứ ba, nhưng muốn đối phó Nam Cung Thái Nhất còn kém khoảng cách thật lớn, vì thế nên cẩn thận giữ mình tốt hơn.

- Ai, chẳng lẽ phải liên tục trốn chạy khắp nơi sao?

Tùy Qua thở dài một tiếng.

Tạm thời không thể quay về Đông Giang, nhiều địa phương trong tu hành giới cũng không thể ở lại, tình cảnh Tùy Qua đồng học tựa hồ không tốt lắm.

Nhưng khi Tùy Qua vừa rời đi Thông Bảo Nhai chuẩn bị lưu lạc một thời gian, lại nhận được điện thoại của Đường Vũ Khê. Nàng nói với hắn tối nay nhất định phải về ăn bữa cơm, bởi vì hôm nay là sinh nhật của Hứa Hành Sơn, đến lúc đó mẹ của nàng là Hứa Nhan Hâm cũng sẽ tới Đông Giang chúc mừng cho Hứa Hành Sinh, dù sao Tùy Qua cũng là bạn trai của nàng, còn là bạn vong niên với ông ngoại nàng, nếu không trở về thật không tốt lắm.

Tùy Qua ngẫm nghĩ, đành quyết định quay về Đông Giang một chuyến nói sau.

Vào ban đêm, Hứa Nhan Hâm cùng Đường Vũ Khê tự mình xuống bếp làm thức ăn, sau đó Đường Vũ Khê lấy ra bánh sinh nhật do chính tay nàng làm, gắn ngọn nến lên bánh.

Lúc này Hứa Nhan Hâm có chút không vui thấp giọng hỏi nàng:

- Tiểu Tùy xảy ra chuyện gì, sao bây giờ còn chưa tới đây?

Đường Vũ Khê đang cảm thấy xấu hổ, lúc này chuông cửa vang lên, nàng vội vàng đi ra mở cửa nhưng nhìn thấy là người gởi hàng vận chuyển nhanh, điều này làm cho nàng không khỏi phi thường thất vọng.

Nhưng đúng lúc này thanh niên kia chợt nhìn Đường Vũ Khê trợn hai mắt, sau đó dần dần khôi phục lại khuôn mặt của Tùy Qua.

- Tùy huynh đệ, hết thảy bình thường! Không có gì đáng hoài nghi!

Trong di động vang lên thanh âm, lúc này Tùy Qua cúp điện thoại ôm lấy Đường Vũ Khê.

- Sao lại thế này?

Đường Vũ Khê nhận thấy được Tùy Qua khác thường.

- Sau này sẽ nói với em.

Tùy Qua nói:

- Anh không thể lưu lại quá lâu, xong bữa cơm anh phải rời đi, em cần phối hợp anh.

Đường Vũ Khê nhìn thấy ngữ khí của Tùy Qua ngưng trọng, gật gật đầu.

Tùy Qua vỗ nhẹ lên vai nàng, hai người đi vào phòng khách.

- Hứa lão, dì, thật sự ngại quá, vừa rồi có chút chuyện gấp phải xử lý nên tới trễ.

Tùy Qua tỏ vẻ xin lỗi.

- Không sao, tiểu Tùy tới đúng lúc.

Hứa Hành Sơn cũng không ngại, nhưng hắn không biết vì sao Tùy Qua phải mặc bộ quần áo của nhân viên vận chuyển nhanh, cười hỏi:

- Tiểu Tùy, khi nào cậu lại kiêm chức làm nhân viên vận chuyển nhanh đây, cậu hẳn không cần làm việc ngoài giờ đi?

Tùy Qua cười nói:

- Cháu chỉ là đặc biệt tới tặng quà cho Hứa lão.

Nói xong Tùy Qua đem hộp quà trong tay cho Hứa Hành Sơn:

- Chúc Hứa lão khỏe mạnh trường thọ.

- Tiểu Tùy, cậu quá khách khí!

Hứa Hành Sơn cười a a tiếp lấy quà tặng của hắn.

- Ông ngoại, ông mở ra nhìn xem đi.

Đường Vũ Khê tò mò nói:

- Cháu muốn nhìn xem anh ấy tặng cho ông vật gì vậy.

- Sao vậy, ngay cả cháu mà cậu ấy cũng giữ bí mật hay sao?

Hứa Hành Sơn thoáng kinh ngạc.

- Lễ vật nha, đương nhiên phải có chút cảm giác mới lạ thôi.

Tùy Qua cười ha ha.

Đường Vũ Khê cũng không để ý tới lời của hắn, mở ra hộp quà, vừa xem là một pho tượng bạch ngọc quan âm, trong suốt dịu dàng, vô cùng sống động, vừa nhìn liền biết không phải vật phàm, hơn nữa tuyệt đối là cấp bậc rất tốt.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1258)